Chương 1647: Tình chị em
Thẩm Kiều
06/07/2021
Ngay cả chuyên viên trang điểm cũng sững sờ tại chỗ, bởi vì trước đó cô bé đã vô cùng hưng phấn mà miêu tả cho cô ấy chị em tốt của cô bé có ngoại hình như thế nào, cô ấy đã chuẩn bị tất cả đồ trang điểm đầy đủ rồi, không ngờ được...
Cô ấy cầm phấn mắt trong tay kéo trợ lý của mình đứng sang một bên khác. “Khả Phi, không phải chúng ta đã hẹn trước với nhau là cùng tổ chức lễ trưởng thành rồi mà? Hôm đó cậu... “Hình như tôi chưa đồng ý với cậu mà?” Giọng điệu Mạnh Khả Phi lạnh lùng như băng giá, ngước mắt nhìn về phía cô: “Tôi không nghĩ tới, sao cậu cứ nhất định phải mời tôi tới, cho nên tôi mới tới tặng quà cho cậu, nhưng tôi còn có chuyện khác cần phải làm, không thể rời đi trước được sao?"
Đường Viên Viên có chút hoảng hốt: “Tớ không có ý này đâu, chỉ là cậu không thể ở lại tham dự một chút được hay không? Dù sao thì hôm nay cũng rất náo nhiệt, hơn nữa năm nay cậu cũng bằng tuổi tớ rồi, cho nên tớ đã nói với mẹ là muốn cùng tổ chức lễ trưởng thành với cậu mà.” “Không cần đâu, tuy chúng ta bằng tuổi nhau nhưng sinh nhật của chúng ta khác ngày, hôm nay là lễ trưởng thành của cậu chứ không phải của tôi."
Nói tới đây, biểu cảm của Mạnh Khả Phi có chút tự giễu: “Còn nữa, đây là buổi lễ trưởng thành của những người có tiền, người nghèo như chúng tôi không xứng đáng được tổ chức thứ gì gọi là lễ trưởng thành cả.” Sắc mặt của Đường Viên Viên biến đổi. “Được rồi, chúc cậu sinh nhật vui vẻ, tôi còn chuyện phải làm nên tôi đi trước đây.”
Nói xong Mạnh Khả Phi xoay người định đi ngay ra ngoài. “Chờ một lát đã. Đường Viên Viên bước nhanh tiến lên vài bước ngăn cô ấy lại: “Khả Phi, vì sao cậu lại nói những lời như vậy chứ, trước nay tớ đều không quan tâm tới gia đình của cậu như nào mà, nhưng cậu vừa nói...
Những lời như kiểu cái gì mà kẻ có tiền, cái gì mà người nghèo, hai cụm từ này vừa nói ra đã lập tức kéo dài khoảng cách giữa hai người họ, Đường Viên Viên sao có thể không nhận ra được sự lạnh lẽo trong lòng của cô ấy, cô chỉ có thể kéo lấy tay cô ấy. “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Vì sao cậu đột nhiên lại thay đổi như vậy, cậu không thể nói cho tớ biết được hay sao?” “Không có gì để nói rõ với cả giải thích cả, tôi thật sự có việc khác.” Mạnh Khả Phi hất tay cô ra chuẩn bị rời đi.
Đường Viên Viên thấy cô ấy nhất định muốn rời đi, hơn nữa tỏ thái độ vô cùng lạnh nhạt với mình, trong lòng cũng bắt đầu có chút tức giận. “Cái gì cậu cũng không chịu nói, cứ hờ hững với tôi như vậy, cho dù chúng ta có là chị em đi chăng nữa thì mối quan hệ giữa hai chúng ta cũng là người bình đẳng như nhau mà? Cậu cứ như vậy là có ý gì thế?”
Lời này khiến Mạnh Khả Phi vô cùng bất ngờ và sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phía cô.
Bởi vì trong ấn tượng của cô ấy, Đường Viên Viên luôn là một cô gái dịu dàng đáng yêu, cũng rất trong sáng không có sức công kích, nhưng mà những câu này cô lại nói vô cùng mạnh mẽ và dứt khoát. Cô sẽ thật sự tức giận chứ? Mạnh Khả Phi thầm nghĩ trong lòng.
Cô ấy cắn môi dưới, có thứ gì đó tràn ngập trong hốc mắt, cô ấy hít sâu một hơi. Đường Viên Viên chậm rãi đi tới gần cô ấy: “Trước đó không phải chúng ta đã hứa với nhau rồi hay sao, nhất định phải là chị em tốt của nhau, giữa chị em tốt thì không nên có chuyện gì xảy ra cũng ngấm ngầm nhịn không nói rõ chứ? Tớ đã nghĩ rất lâu rồi, tớ đã suy nghĩ rất lâu rồi, tớ không biết rốt cuộc tớ làm điều gì sai khiến cậu tức giận, cậu cứ đối xử với tớ như vậy khiến tớ thực sự vô cùng giận dữ, rốt cuộc không thể nào hiểu được cậu nữa.
Nghe câu này, Mạnh Khả Phi cảm thấy nực cười cong môi lên, quay đầu nhìn về phía cô, ánh mắt lạnh như băng. “Không thể hiểu được? Vậy thì chỉ cần không làm chị em tốt nữa là tốt rồi.”
Đường Viên Viên ngớ ra. “Cậu cho rằng tôi muốn làm chị em tốt với cậu hay sao?” “Cậu đang nói gì vậy?” “Nghe cho rõ đây, tôi trước nay chưa từng nghĩ tới chuyện coi cậu là chị em tốt của tôi, cậu là công chúa cành vàng lá ngọc lúc nào cũng ở trên cao không thể với tới, tất cả mọi người cưng chiều cậu hết mực, mà tôi chỉ là con gái sinh ra trong một gia đình nghèo khó, ba mẹ tôi mỗi ngày làm việc đều phải nhìn sắc mặt của người khác mà sống, thậm chí ngay cả tiền trang trải cuộc sống cũng phải do tôi tự mình kiếm ra, tôi như vậy, cậu dựa vào đầu mà bắt tôi phải tới tham dự lễ trưởng thành của cậu đây?”
Khi nghe cô ấy nói tới tiền trang trải cuộc sống, Đường Viên Viên có chút đau lòng: “Nhưng mà khi mừng sinh nhật năm trước, không phải chúng ta đã đồng ý mỗi năm đều ăn mừng cùng nhau rồi sao. “Đó là tôi tạm thời chấp nhận cậu mà thôi, cậu đã hiểu rồi chứ? Tôi trước nay chưa từng nghĩ tới việc phải cùng cậu đón mấy thứ quái quỷ như sinh nhật gì đó, càng không muốn trở thành chị em tốt với cậu
Đường Viên Viên không thể tin nổi đứng ngây ra tại chỗ, không nói gì nữa, cũng không hề rơi nước mắt, chỉ là hai mắt cô cố gắng trừng lớn hết cỡ, khuôn mặt của Mạnh Khả Phi trước mắt dần dần trở nên mờ nhòa không thể nhìn rõ.
Thậm chí, ngay cả giọng nói của cô ấy cũng chợt gần chợt xa: “Từ hôm nay trở đi cậu đã là người lớn rồi đúng không, vốn dĩ tôi không muốn cãi nhau với cậu vào thời điểm cậu đón lễ trưởng thành này, nhưng mà cậu cứ cố chấp gặng hỏi tôi để hiểu cho rõ ràng, vậy thì tôi sẽ nói thẳng cho cậu biết, tôi không muốn tiếp tục là chị em tốt của cậu nữa, từ nay về sau ở trường chúng ta cứ coi như không hề quen biết nhau đi, cậu đi con đường đầy nắng của cậu, tôi đi cây cầu độc mộc của tôi.”
Rốt cuộc là vì sao vậy? Tại sao lại thành ra như này? “Dừng lại ở đây thôi.
Nói xong câu đó, Mạnh Khả Phi rời khỏi phòng trang điểm.
Đường Viên Viên không đuổi theo cô ấy nữa, cô đứng nguyên ở đó, cả người giống như một con rối bị cắt đứt dây nối vậy, giống như tứ chi đều không nghe theo sự điều khiển của cô nữa.
Chuyên viên trang điểm và trợ lý của cô ấy chứng kiến toàn bộ những chuyện vừa xảy ra cũng phải trợn mắt há hốc mồm, không ngờ bạn thân của cô bé lại có thể nói ra những lời tuyệt tình như vậy, trong khoảng thời gian này cô bé luôn chờ mong cô ấy họ đều nhận ra được.
Cô bé thật sự rất mong đợi chị em tốt của mình tới đây cùng tham dự lễ trưởng thành với mình, lễ phục đều đã chuẩn bị cho cô ấy đầy đủ rồi, chỉ là người ta lại nói không muốn trở thành chị em tốt với cô. ТrцуeлАРР.cоm tr*ang web cập nhật nhanh nhất
Cô bé có lẽ... Rất đau lòng đó.
Nghĩ tới điều gì đó, chuyên viên trang điểm nhanh chóng bước lên vòng tới trước mặt Đường Viên Viên, phát hiện hai mắt của cô đã trừng lớn hết cỡ, nước mắt trong suốt tích tụ ngập trong hốc mắt, nhưng mà lại không để nó rơi xuống.
Cô ấy không nhịn được nhắc nhở: “Viên Viên à, em đừng khóc, làm ơn đừng khóc nhé.”
Đường Viên Viên mở to hai mắt nhìn cô ấy. “Hôm nay chính là lễ trưởng thành của em cơ mà, bên ngoài bữa tiệc có rất nhiều người, lát nữa em còn phải ra ngoài đó, nếu như em khóc thì lớp trang điểm này sẽ bị hỏng hết mất. “Đúng vậy.” Đường Viên Viên khẽ gật đầu, cô không thể khóc được, nếu như khóc thì lớp trang điểm sẽ bị trôi hết, đến lúc đó mọi người nhìn thấy cô đều sẽ chê cười chế nhạo cô.
Hôm nay là lễ trưởng thành của cô, là ngày vui vẻ đáng giá nhất cuộc đời, cô đã lớn rồi, không thể tùy tiện khóc nhè mít ướt như trước được nữa.
Phải nhịn lại, phải kìm nén.
Chuyên viên trang điểm thấy cô bé này ngay cả mắt cũng không dám chớp mạnh mà cố gắng đứng vững ở đó, rõ ràng đã rất muốn khóc, ngay cả mũi cũng đỏ lên cả rồi nhưng ngay cả một giọt nước mắt cũng chưa rơi xuống.
Nhìn thấy thôi cũng đau lòng, thật sự muốn bảo cô bé hãy khóc to lên để giải tỏa hết. “Em không khóc, không khóc đâu.” Đường Viên Viên vẫn luôn cố gắng mạnh mẽ chịu đựng, tự thôi miên mình.
Trợ lý của chuyên viên trang điểm tiến lên lén lút kéo tay áo của chuyên viên trang điểm, nhỏ giọng nói: “Nói như vậy cũng không được đầu, lát nữa sẽ ra ngoài như nào đây? Chẳng thà cứ để cô bé khóc hết ra đi, chúng ta lại trang điểm lại giúp cô ấy là được mà
Chuyên viên trang điểm thở dài: “Nhưng mà thời gian cũng sắp hết rồi, lát nữa mới trang điểm lại thì có khả năng là không kịp đầu
Trang điểm lại so với trang điểm cũng không giống nhau, khóc trôi hết lớp trang điểm rồi thì khi trang điểm lại càng thêm phiền phức. “Nhưng mà chị nhìn trạng thái của cô bé xem, có thể nào sẽ nhẫn nhịn tới mức khiến bản thân nghẹn chết không?" “Haiz. Chuyên viên trang điểm thở dài: “Cũng không ai ngờ được là sẽ đột ngột phát sinh ra những chuyện như vậy, rõ ràng là một ngày tuyệt vời như thế mà."
Vừa dứt lời, bên ngoài vang lên một loạt tiếng bước chân trầm ổn, ngay sau đó cửa phòng trang điểm bị người khác đẩy ra, tiếng nói trầm thấp của chàng trai vang lên. “Trang điểm như nào rồi?”
Tiếng nói quen thuộc vang lên truyền tới màng nhĩ của Đường Viên Viên, mắt cô không khỏi mở to hơn vài phần, trước đó vẫn luôn cố gắng mạnh mẽ lúc này lại run lên, cả người đều run lên kịch liệt.
Khi Uất Trì Diệc Thù bước vào đã thấy cô gái nhỏ đưa lưng về phía mình, hai chuyên viên trang điểm đứng cách đó rất xa, biểu cảm kỳ quái thì cảm thấy có chỗ không thích hợp.
Anh bước tới phía sau cô gái nhỏ: “Sao vậy em?”
Vừa dứt lời, cô gái nhỏ trước mặt lập tức nhào vào trong lồng ngực của anh, kêu lên một tiếng thảm thiết rồi òa khóc.
Cô ấy cầm phấn mắt trong tay kéo trợ lý của mình đứng sang một bên khác. “Khả Phi, không phải chúng ta đã hẹn trước với nhau là cùng tổ chức lễ trưởng thành rồi mà? Hôm đó cậu... “Hình như tôi chưa đồng ý với cậu mà?” Giọng điệu Mạnh Khả Phi lạnh lùng như băng giá, ngước mắt nhìn về phía cô: “Tôi không nghĩ tới, sao cậu cứ nhất định phải mời tôi tới, cho nên tôi mới tới tặng quà cho cậu, nhưng tôi còn có chuyện khác cần phải làm, không thể rời đi trước được sao?"
Đường Viên Viên có chút hoảng hốt: “Tớ không có ý này đâu, chỉ là cậu không thể ở lại tham dự một chút được hay không? Dù sao thì hôm nay cũng rất náo nhiệt, hơn nữa năm nay cậu cũng bằng tuổi tớ rồi, cho nên tớ đã nói với mẹ là muốn cùng tổ chức lễ trưởng thành với cậu mà.” “Không cần đâu, tuy chúng ta bằng tuổi nhau nhưng sinh nhật của chúng ta khác ngày, hôm nay là lễ trưởng thành của cậu chứ không phải của tôi."
Nói tới đây, biểu cảm của Mạnh Khả Phi có chút tự giễu: “Còn nữa, đây là buổi lễ trưởng thành của những người có tiền, người nghèo như chúng tôi không xứng đáng được tổ chức thứ gì gọi là lễ trưởng thành cả.” Sắc mặt của Đường Viên Viên biến đổi. “Được rồi, chúc cậu sinh nhật vui vẻ, tôi còn chuyện phải làm nên tôi đi trước đây.”
Nói xong Mạnh Khả Phi xoay người định đi ngay ra ngoài. “Chờ một lát đã. Đường Viên Viên bước nhanh tiến lên vài bước ngăn cô ấy lại: “Khả Phi, vì sao cậu lại nói những lời như vậy chứ, trước nay tớ đều không quan tâm tới gia đình của cậu như nào mà, nhưng cậu vừa nói...
Những lời như kiểu cái gì mà kẻ có tiền, cái gì mà người nghèo, hai cụm từ này vừa nói ra đã lập tức kéo dài khoảng cách giữa hai người họ, Đường Viên Viên sao có thể không nhận ra được sự lạnh lẽo trong lòng của cô ấy, cô chỉ có thể kéo lấy tay cô ấy. “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Vì sao cậu đột nhiên lại thay đổi như vậy, cậu không thể nói cho tớ biết được hay sao?” “Không có gì để nói rõ với cả giải thích cả, tôi thật sự có việc khác.” Mạnh Khả Phi hất tay cô ra chuẩn bị rời đi.
Đường Viên Viên thấy cô ấy nhất định muốn rời đi, hơn nữa tỏ thái độ vô cùng lạnh nhạt với mình, trong lòng cũng bắt đầu có chút tức giận. “Cái gì cậu cũng không chịu nói, cứ hờ hững với tôi như vậy, cho dù chúng ta có là chị em đi chăng nữa thì mối quan hệ giữa hai chúng ta cũng là người bình đẳng như nhau mà? Cậu cứ như vậy là có ý gì thế?”
Lời này khiến Mạnh Khả Phi vô cùng bất ngờ và sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phía cô.
Bởi vì trong ấn tượng của cô ấy, Đường Viên Viên luôn là một cô gái dịu dàng đáng yêu, cũng rất trong sáng không có sức công kích, nhưng mà những câu này cô lại nói vô cùng mạnh mẽ và dứt khoát. Cô sẽ thật sự tức giận chứ? Mạnh Khả Phi thầm nghĩ trong lòng.
Cô ấy cắn môi dưới, có thứ gì đó tràn ngập trong hốc mắt, cô ấy hít sâu một hơi. Đường Viên Viên chậm rãi đi tới gần cô ấy: “Trước đó không phải chúng ta đã hứa với nhau rồi hay sao, nhất định phải là chị em tốt của nhau, giữa chị em tốt thì không nên có chuyện gì xảy ra cũng ngấm ngầm nhịn không nói rõ chứ? Tớ đã nghĩ rất lâu rồi, tớ đã suy nghĩ rất lâu rồi, tớ không biết rốt cuộc tớ làm điều gì sai khiến cậu tức giận, cậu cứ đối xử với tớ như vậy khiến tớ thực sự vô cùng giận dữ, rốt cuộc không thể nào hiểu được cậu nữa.
Nghe câu này, Mạnh Khả Phi cảm thấy nực cười cong môi lên, quay đầu nhìn về phía cô, ánh mắt lạnh như băng. “Không thể hiểu được? Vậy thì chỉ cần không làm chị em tốt nữa là tốt rồi.”
Đường Viên Viên ngớ ra. “Cậu cho rằng tôi muốn làm chị em tốt với cậu hay sao?” “Cậu đang nói gì vậy?” “Nghe cho rõ đây, tôi trước nay chưa từng nghĩ tới chuyện coi cậu là chị em tốt của tôi, cậu là công chúa cành vàng lá ngọc lúc nào cũng ở trên cao không thể với tới, tất cả mọi người cưng chiều cậu hết mực, mà tôi chỉ là con gái sinh ra trong một gia đình nghèo khó, ba mẹ tôi mỗi ngày làm việc đều phải nhìn sắc mặt của người khác mà sống, thậm chí ngay cả tiền trang trải cuộc sống cũng phải do tôi tự mình kiếm ra, tôi như vậy, cậu dựa vào đầu mà bắt tôi phải tới tham dự lễ trưởng thành của cậu đây?”
Khi nghe cô ấy nói tới tiền trang trải cuộc sống, Đường Viên Viên có chút đau lòng: “Nhưng mà khi mừng sinh nhật năm trước, không phải chúng ta đã đồng ý mỗi năm đều ăn mừng cùng nhau rồi sao. “Đó là tôi tạm thời chấp nhận cậu mà thôi, cậu đã hiểu rồi chứ? Tôi trước nay chưa từng nghĩ tới việc phải cùng cậu đón mấy thứ quái quỷ như sinh nhật gì đó, càng không muốn trở thành chị em tốt với cậu
Đường Viên Viên không thể tin nổi đứng ngây ra tại chỗ, không nói gì nữa, cũng không hề rơi nước mắt, chỉ là hai mắt cô cố gắng trừng lớn hết cỡ, khuôn mặt của Mạnh Khả Phi trước mắt dần dần trở nên mờ nhòa không thể nhìn rõ.
Thậm chí, ngay cả giọng nói của cô ấy cũng chợt gần chợt xa: “Từ hôm nay trở đi cậu đã là người lớn rồi đúng không, vốn dĩ tôi không muốn cãi nhau với cậu vào thời điểm cậu đón lễ trưởng thành này, nhưng mà cậu cứ cố chấp gặng hỏi tôi để hiểu cho rõ ràng, vậy thì tôi sẽ nói thẳng cho cậu biết, tôi không muốn tiếp tục là chị em tốt của cậu nữa, từ nay về sau ở trường chúng ta cứ coi như không hề quen biết nhau đi, cậu đi con đường đầy nắng của cậu, tôi đi cây cầu độc mộc của tôi.”
Rốt cuộc là vì sao vậy? Tại sao lại thành ra như này? “Dừng lại ở đây thôi.
Nói xong câu đó, Mạnh Khả Phi rời khỏi phòng trang điểm.
Đường Viên Viên không đuổi theo cô ấy nữa, cô đứng nguyên ở đó, cả người giống như một con rối bị cắt đứt dây nối vậy, giống như tứ chi đều không nghe theo sự điều khiển của cô nữa.
Chuyên viên trang điểm và trợ lý của cô ấy chứng kiến toàn bộ những chuyện vừa xảy ra cũng phải trợn mắt há hốc mồm, không ngờ bạn thân của cô bé lại có thể nói ra những lời tuyệt tình như vậy, trong khoảng thời gian này cô bé luôn chờ mong cô ấy họ đều nhận ra được.
Cô bé thật sự rất mong đợi chị em tốt của mình tới đây cùng tham dự lễ trưởng thành với mình, lễ phục đều đã chuẩn bị cho cô ấy đầy đủ rồi, chỉ là người ta lại nói không muốn trở thành chị em tốt với cô. ТrцуeлАРР.cоm tr*ang web cập nhật nhanh nhất
Cô bé có lẽ... Rất đau lòng đó.
Nghĩ tới điều gì đó, chuyên viên trang điểm nhanh chóng bước lên vòng tới trước mặt Đường Viên Viên, phát hiện hai mắt của cô đã trừng lớn hết cỡ, nước mắt trong suốt tích tụ ngập trong hốc mắt, nhưng mà lại không để nó rơi xuống.
Cô ấy không nhịn được nhắc nhở: “Viên Viên à, em đừng khóc, làm ơn đừng khóc nhé.”
Đường Viên Viên mở to hai mắt nhìn cô ấy. “Hôm nay chính là lễ trưởng thành của em cơ mà, bên ngoài bữa tiệc có rất nhiều người, lát nữa em còn phải ra ngoài đó, nếu như em khóc thì lớp trang điểm này sẽ bị hỏng hết mất. “Đúng vậy.” Đường Viên Viên khẽ gật đầu, cô không thể khóc được, nếu như khóc thì lớp trang điểm sẽ bị trôi hết, đến lúc đó mọi người nhìn thấy cô đều sẽ chê cười chế nhạo cô.
Hôm nay là lễ trưởng thành của cô, là ngày vui vẻ đáng giá nhất cuộc đời, cô đã lớn rồi, không thể tùy tiện khóc nhè mít ướt như trước được nữa.
Phải nhịn lại, phải kìm nén.
Chuyên viên trang điểm thấy cô bé này ngay cả mắt cũng không dám chớp mạnh mà cố gắng đứng vững ở đó, rõ ràng đã rất muốn khóc, ngay cả mũi cũng đỏ lên cả rồi nhưng ngay cả một giọt nước mắt cũng chưa rơi xuống.
Nhìn thấy thôi cũng đau lòng, thật sự muốn bảo cô bé hãy khóc to lên để giải tỏa hết. “Em không khóc, không khóc đâu.” Đường Viên Viên vẫn luôn cố gắng mạnh mẽ chịu đựng, tự thôi miên mình.
Trợ lý của chuyên viên trang điểm tiến lên lén lút kéo tay áo của chuyên viên trang điểm, nhỏ giọng nói: “Nói như vậy cũng không được đầu, lát nữa sẽ ra ngoài như nào đây? Chẳng thà cứ để cô bé khóc hết ra đi, chúng ta lại trang điểm lại giúp cô ấy là được mà
Chuyên viên trang điểm thở dài: “Nhưng mà thời gian cũng sắp hết rồi, lát nữa mới trang điểm lại thì có khả năng là không kịp đầu
Trang điểm lại so với trang điểm cũng không giống nhau, khóc trôi hết lớp trang điểm rồi thì khi trang điểm lại càng thêm phiền phức. “Nhưng mà chị nhìn trạng thái của cô bé xem, có thể nào sẽ nhẫn nhịn tới mức khiến bản thân nghẹn chết không?" “Haiz. Chuyên viên trang điểm thở dài: “Cũng không ai ngờ được là sẽ đột ngột phát sinh ra những chuyện như vậy, rõ ràng là một ngày tuyệt vời như thế mà."
Vừa dứt lời, bên ngoài vang lên một loạt tiếng bước chân trầm ổn, ngay sau đó cửa phòng trang điểm bị người khác đẩy ra, tiếng nói trầm thấp của chàng trai vang lên. “Trang điểm như nào rồi?”
Tiếng nói quen thuộc vang lên truyền tới màng nhĩ của Đường Viên Viên, mắt cô không khỏi mở to hơn vài phần, trước đó vẫn luôn cố gắng mạnh mẽ lúc này lại run lên, cả người đều run lên kịch liệt.
Khi Uất Trì Diệc Thù bước vào đã thấy cô gái nhỏ đưa lưng về phía mình, hai chuyên viên trang điểm đứng cách đó rất xa, biểu cảm kỳ quái thì cảm thấy có chỗ không thích hợp.
Anh bước tới phía sau cô gái nhỏ: “Sao vậy em?”
Vừa dứt lời, cô gái nhỏ trước mặt lập tức nhào vào trong lồng ngực của anh, kêu lên một tiếng thảm thiết rồi òa khóc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.