Chương 75: . 2: Mối Tình Đầu Của Anh Quay Lại Rồi(2)
Diệp Thất
15/05/2021
Bên trong bệnh viện.
Nhìn Khương Ngự Thừa chạy tới chạy lui giúp mình, Thi Hạ lộ chút khó xử.
"Anh Khương, giúp em ghi số ở phụ khoa, em là đau bụng đến kì, không phải do tiêu hóa ."
Khi nói ra câu này Thi Hạ chỉ cảm thấy rất xấu hổ, mặt cũng nóng lên.
Nhưng mà cô không thể không nói, nếu bản thân không nói, Khương Ngự Thừa cũng không thể nghĩ được cô là đau đến kì.
Nghe được Thi Hạ nói là đau do đến kì, Khương Ngự Thừa cũng trở nên ngại ngùng.
"À được, anh biết rồi, anh giúp em lấy số, em nghỉ ngơi đi đã."
Ghi số xong, thật may lúc này cũng không phải giờ cao điểm, cho nên không cần đợi quá lâu, Thi Hạ nhanh chóng gặp được bác sĩ.
Sau khi làm xong một vài kiểm tra đơn giản, bác sĩ chỉ nói vài lời: "Khi về nấu một ít trà gừng uống thì sẽ khỏi, bản thân chú ý nghỉ ngơi là được."
Thi Hạ có chút hổ thẹn, những lời bác sĩ nói cô đều biết, chỉ là bên cạnh vẫn còn có Khương Ngự Thừa đứng đó nên cô vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
Khương Ngự Thừa cũng hơi ngại, anh chỉ có thể đứng bên cạnh, cầm lấy chỗ đơn thuốc kia, kiểm tra lại rồi đi đóng viện phí.
"Em có vấn đề gì cứ hỏi bác sĩ, anh ra ngoài một lát."
Khương Ngự Thừa nói xong, liền đi ra ngoài, Thi Hạ chỉ đành ngại ngần ngồi trong đó.
Bác sĩ vẫn là nói những lời căn dặn về những việc cần lưu ý trong sinh hoạt thường ngày, ví dụ như hạn chế dùng đồ lạnh. . .
Đặc biệt là khi đến kì, không được uống nước lạnh!
Những cái này Thi Hạ đều biết, cho nên chỉ đành ngồi im lặng nghe.
Khương Ngự Thừa cầm cả đống giấy tờ đi nộp viện phí, bởi vì không biết cần tờ nào nên anh mang hết qua.
Nhưng tờ được đặt trên cùng lại là phiếu kiểm tra.
Trinh nữ!
Khi nhìn thấy hai chữ này, Khương Ngự Thừa giống như nhìn thấy một tin tức kinh thiên động địa vậy.
Điều này sao có thể?
Thi Hạ không phải là đã lập gia đình rồi sao?
Nhưng kết quả kiểm tra của bệnh viện không thể nào sai được.
Cũng có thể nói, Thi Hạ và Lệ Cảnh Diễn thật sự chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa?
Còn có tất cả mọi chuyện xảy ra ban nãy, Lệ Cảnh Diễn cứ thế bỏ mặc Thi Hạ đang đau bệnh ở lại, đi tìm người tình cũ của mình?
Tất cả từng chút một chậm rãi hiện lên trong đầu anh ta, làm cho Khương Ngự Thừa càng tin tưởng rằng, giữa hai người Thi Hạ và Lệ Cảnh Diễn không hề có tình cảm.
Vừa nghĩ đến đây, Khương Ngự Thừa liền thấy hy vọng của mình đã đến, tình cảm bỏ lỡ giữa anh và Thi Hạ có thể quay lại rồi.
Khương Ngự Thừa nộp xong viện phí, liền đi về phòng của bác sĩ.
"Chúng ta đi thôi."
Thi Hạ ngẩng đầu nhìn Khương Ngự Thừa nói.
Khương Ngự Thừa gật gật đầu, đỡ Thi Hạ, đi ra khỏi phòng khám của bác sĩ
.
"Hôm nay hết bao nhiêu tiền, anh nói cho em biết, em trả tiền qua Alipay hoặc chuyển qua Wechat cho anh."
Khương Ngự Thừa lắc đầu.
"Không cần đâu, cũng không bao nhiêu tiền."
Thế nhưng mà, Thi Hạ cũng có nguyên tắc của mình, cô khẳng định sẽ không để cho người khác trả tiền cho mình!
"Anh Khương, anh biết tính em mà, anh cứ nói cho em biết hết bao nhiêu đi."
Khương Ngự Thừa có chút bất đắc dĩ mà lắc đầu, nhiều năm rồi mà Thi Hạ vẫn cố chấp như vậy, cho tới bây giờ cũng không thay đổi.
"Được rồi, cũng chỉ hơn ba trăm thôi."
Khương Ngự Thừa cười cười, hơn ba trăm thật không phải số tiền lớn, nhưng mà anh lại gặpphải người cố chấp như Thi Hạ.
"Nhưng mà, bây giờ cũng không phải còn đi học nữa, chúng ta cũng đã tốt nghiệp rồi, em cứ gọi anh là a Thừa, hoặc là Ngự Thừa cũng được." Khương Ngự Thừa vừa cười vừa nói.
Thi Hạ cũng không quá cố chấp, dù sao cũng đã coi nhau như bạn bè rồi.
"Vậy hôm nay cảm ơn anh, Ngự Thừa."
Dọc đường về hai người luôn giữ yên lặng, có thể là bởi vì cũng đã quá lâu hai người không gặp nhau rồi, nên Thi Hạ nhất thời cũng không biết mình nên nói chuyện gì.
Cũng sắp tới chỗ của Thi Hạ ở rồi, nhìn sắc mặt của Thi Hạ vẫn còn tái nhợt, Khương Ngự Thừa vẫn cảm thấy đau lòng.
"Ngày hôm nay, Lệ Cảnh Diễn thật quá đáng, anh ta không thể đối xử với em như vậy được. . ."
Thế nhưng mà, trái ngược với sự oán giận của Khương Ngự Thừa, Thi Hạ lại có phản ứng rất bình thường.
Cô cũng đã quen với cách cư xử như vậy của Lệ Cảnh Diễn rồi.
"Người mà anh ấy yêu đã trở về rồi, anh ấy có phản ứng như vậy, em cũng có thể thông cảm được."
Cô có tư cách gì mà không thông cảm, hình cảnh củangười con gái kia đã khắc sâu vào trái tim Lệ Cảnh Diễn rồi, người đến trước là chủ, câu nói này Thi Hạ vẫn hiểu rất rõ.
Nhìn Khương Ngự Thừa chạy tới chạy lui giúp mình, Thi Hạ lộ chút khó xử.
"Anh Khương, giúp em ghi số ở phụ khoa, em là đau bụng đến kì, không phải do tiêu hóa ."
Khi nói ra câu này Thi Hạ chỉ cảm thấy rất xấu hổ, mặt cũng nóng lên.
Nhưng mà cô không thể không nói, nếu bản thân không nói, Khương Ngự Thừa cũng không thể nghĩ được cô là đau đến kì.
Nghe được Thi Hạ nói là đau do đến kì, Khương Ngự Thừa cũng trở nên ngại ngùng.
"À được, anh biết rồi, anh giúp em lấy số, em nghỉ ngơi đi đã."
Ghi số xong, thật may lúc này cũng không phải giờ cao điểm, cho nên không cần đợi quá lâu, Thi Hạ nhanh chóng gặp được bác sĩ.
Sau khi làm xong một vài kiểm tra đơn giản, bác sĩ chỉ nói vài lời: "Khi về nấu một ít trà gừng uống thì sẽ khỏi, bản thân chú ý nghỉ ngơi là được."
Thi Hạ có chút hổ thẹn, những lời bác sĩ nói cô đều biết, chỉ là bên cạnh vẫn còn có Khương Ngự Thừa đứng đó nên cô vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
Khương Ngự Thừa cũng hơi ngại, anh chỉ có thể đứng bên cạnh, cầm lấy chỗ đơn thuốc kia, kiểm tra lại rồi đi đóng viện phí.
"Em có vấn đề gì cứ hỏi bác sĩ, anh ra ngoài một lát."
Khương Ngự Thừa nói xong, liền đi ra ngoài, Thi Hạ chỉ đành ngại ngần ngồi trong đó.
Bác sĩ vẫn là nói những lời căn dặn về những việc cần lưu ý trong sinh hoạt thường ngày, ví dụ như hạn chế dùng đồ lạnh. . .
Đặc biệt là khi đến kì, không được uống nước lạnh!
Những cái này Thi Hạ đều biết, cho nên chỉ đành ngồi im lặng nghe.
Khương Ngự Thừa cầm cả đống giấy tờ đi nộp viện phí, bởi vì không biết cần tờ nào nên anh mang hết qua.
Nhưng tờ được đặt trên cùng lại là phiếu kiểm tra.
Trinh nữ!
Khi nhìn thấy hai chữ này, Khương Ngự Thừa giống như nhìn thấy một tin tức kinh thiên động địa vậy.
Điều này sao có thể?
Thi Hạ không phải là đã lập gia đình rồi sao?
Nhưng kết quả kiểm tra của bệnh viện không thể nào sai được.
Cũng có thể nói, Thi Hạ và Lệ Cảnh Diễn thật sự chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa?
Còn có tất cả mọi chuyện xảy ra ban nãy, Lệ Cảnh Diễn cứ thế bỏ mặc Thi Hạ đang đau bệnh ở lại, đi tìm người tình cũ của mình?
Tất cả từng chút một chậm rãi hiện lên trong đầu anh ta, làm cho Khương Ngự Thừa càng tin tưởng rằng, giữa hai người Thi Hạ và Lệ Cảnh Diễn không hề có tình cảm.
Vừa nghĩ đến đây, Khương Ngự Thừa liền thấy hy vọng của mình đã đến, tình cảm bỏ lỡ giữa anh và Thi Hạ có thể quay lại rồi.
Khương Ngự Thừa nộp xong viện phí, liền đi về phòng của bác sĩ.
"Chúng ta đi thôi."
Thi Hạ ngẩng đầu nhìn Khương Ngự Thừa nói.
Khương Ngự Thừa gật gật đầu, đỡ Thi Hạ, đi ra khỏi phòng khám của bác sĩ
.
"Hôm nay hết bao nhiêu tiền, anh nói cho em biết, em trả tiền qua Alipay hoặc chuyển qua Wechat cho anh."
Khương Ngự Thừa lắc đầu.
"Không cần đâu, cũng không bao nhiêu tiền."
Thế nhưng mà, Thi Hạ cũng có nguyên tắc của mình, cô khẳng định sẽ không để cho người khác trả tiền cho mình!
"Anh Khương, anh biết tính em mà, anh cứ nói cho em biết hết bao nhiêu đi."
Khương Ngự Thừa có chút bất đắc dĩ mà lắc đầu, nhiều năm rồi mà Thi Hạ vẫn cố chấp như vậy, cho tới bây giờ cũng không thay đổi.
"Được rồi, cũng chỉ hơn ba trăm thôi."
Khương Ngự Thừa cười cười, hơn ba trăm thật không phải số tiền lớn, nhưng mà anh lại gặpphải người cố chấp như Thi Hạ.
"Nhưng mà, bây giờ cũng không phải còn đi học nữa, chúng ta cũng đã tốt nghiệp rồi, em cứ gọi anh là a Thừa, hoặc là Ngự Thừa cũng được." Khương Ngự Thừa vừa cười vừa nói.
Thi Hạ cũng không quá cố chấp, dù sao cũng đã coi nhau như bạn bè rồi.
"Vậy hôm nay cảm ơn anh, Ngự Thừa."
Dọc đường về hai người luôn giữ yên lặng, có thể là bởi vì cũng đã quá lâu hai người không gặp nhau rồi, nên Thi Hạ nhất thời cũng không biết mình nên nói chuyện gì.
Cũng sắp tới chỗ của Thi Hạ ở rồi, nhìn sắc mặt của Thi Hạ vẫn còn tái nhợt, Khương Ngự Thừa vẫn cảm thấy đau lòng.
"Ngày hôm nay, Lệ Cảnh Diễn thật quá đáng, anh ta không thể đối xử với em như vậy được. . ."
Thế nhưng mà, trái ngược với sự oán giận của Khương Ngự Thừa, Thi Hạ lại có phản ứng rất bình thường.
Cô cũng đã quen với cách cư xử như vậy của Lệ Cảnh Diễn rồi.
"Người mà anh ấy yêu đã trở về rồi, anh ấy có phản ứng như vậy, em cũng có thể thông cảm được."
Cô có tư cách gì mà không thông cảm, hình cảnh củangười con gái kia đã khắc sâu vào trái tim Lệ Cảnh Diễn rồi, người đến trước là chủ, câu nói này Thi Hạ vẫn hiểu rất rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.