Chương 92
Chu Tử Nhuệ
31/01/2021
"Cô nghĩ Bạch Duệ Thần tôi thừa thời gian đến mức ngồi ở đây mà trêu
đùa với cô hay sao? Bạch Duệ Thần tôi không có hứng thú trêu đùa với
người khác."
Bạch Duệ Thần chính là như vậy!
Và hơn nữa, Bạch Duệ Thần cũng cảm thấy hứng thú với cái người phụ nữ đang ngồi trước mặt của mình. Bạch Duệ Thần thật sự đã có dục vọng rồi, chỉ là hắn không muốn cưỡng ép người phụ nữ này thôi. Bạch Duệ Thần sẽ không bao giờ làm những việc cưỡng bức phụ nữ, trừ phi người phụ nữ đó không đồng ý, thì Bạch Duệ Thần cũng sẽ không ép buộc người đó.
Vũ Ngọc Hân hơi đơ người ra, hai mắt của cô ta mở to nhìn Bạch Duệ Thần. Cô ta vẫn chưa hiểu hết được những lời mà Bạch Duệ Thần muốn nói.
Chẳng lẽ Bạch Duệ Thần thật sự muốn cô ta xảy ra quan hệ với hắn hay sao chứ? Vũ Ngọc Hân cô ta nên làm sao đây? Cô ta cũng chỉ là một nhân viên làm công bình thường, mà tại nơi này, khách hàng là thượng đế, cô ta không có quyền ngăn cản Bạch Duệ Thần.
Nhưng cô ta muốn dành lần đầu của mình cho người đàn ông mà cô ta yêu, chứ không phải là tình một đêm. Nếu cô ta không đồng ý với yêu cầu của Bạch Duệ Thần, chắc chắn công việc mà cô ta đang làm sẽ không còn nữa. Vậy cô ta phải làm sao? Không những thế, cả gia đình của cô ta vẫn đang phụ thuộc vào Vũ Ngọc Hân.
Vũ Ngọc Hân cắn răng, cô ta không biết phải làm như thế nào cả.
"Thế nào, Vũ Ngọc Hân? Cô có chấp nhận yêu cầu này hay không?"
Giọng nói của Bạch Duệ Thần hắn khàn khàn. Bạch Duệ Thần hơi nheo mắt lại nhìn người phụ nữ đang ngồi ngay bên cạnh mình, như là đang chờ đợi câu trả lời từ chính miệng của người phụ nữ này vậy. Bạch Duệ Thần trông cũng không có vẻ gì là cuống cuồng bắt ép người phụ nữ này cả. Bạch Duệ Thần vẫn còn đang rất ung dung, hai chân vắt lên ghế, ánh mắt của Bạch Duệ Thần hắn vẫn dừng lại ở trên người của Vũ Ngọc Hân.
Vũ Ngọc Hân quay mặt đi, hai mắt của cô ta nhìn xuống dưới đất, không dám ngẩng mặt lên nhìn Bạch Duệ Thần đang ngồi ở bên cạnh mình. Vũ Ngọc Hân dùng răng cắn chặt lấy cánh môi đỏ hồng có phần tím tái đi kia của mình. Hai cánh tay của Vũ Ngọc Hân bấu chặt vào nhau, dường như người phụ nữ này đang rất là lo lắng thì phải?
Vũ Ngọc Hân thật sự không biết bản thân mình có nên đồng ý hay là không nữa? Trong lòng của cô ta đang cực kỳ là hoang mang. Cô ta nên đồng ý hay là không đồng ý đây? Làm ơn ai đó giúp cô ta đi?
Nếu như Vũ Ngọc Hân đồng ý với yêu cầu này của Bạch Duệ Thần, thì nhất định cô ta sẽ đánh mất đi sự trong sạch mà cô ta đã gìn giữ bao nhiêu năm qua. Vũ Ngọc Hân muốn dành lần đầu cho người đàn ông mà cô ta yêu.
Với lại, Vũ Ngọc Hân vẫn còn rất trẻ, lỡ như Bạch Duệ Thần khiến cô ta mang thai thì sao chứ? Cô ta biết Bạch Duệ Thần sẽ không chịu trách nhiệm đâu, Bạch Duệ Thần vốn đã có vợ rồi cơ mà. Vũ Ngọc Hân cũng không muốn trở thành kẻ thứ ba xen vào gia đình của người khác. Hơn nữa, nếu cô ta thật sự có thai, thì cô ta biết ăn nói thế nào với gia đình của mình đây? Cô ta không muốn bị người khác mắng mình là kẻ thứ ba đâu. Không chỉ mình cô ta mà gia đình của cô ta chắc chắn cũng sẽ bị Vũ Ngọc Hân làm liên luỵ đến.
Nhưng nếu Vũ Ngọc Hân không chấp nhận yêu cầu này của Bạch Duệ Thần, chắc chắn Bạch Duệ Thần sẽ không để cho cô ta sống yên ổn đâu. Công việc mà cô ta đang làm chắc chắn sẽ bị tuột mất khỏi tay của Vũ Ngọc Hân. Nói một cách khác, Bạch Duệ Thần có thể khiến cho cô ta bị đuổi việc bất cứ lúc nào.
Đuổi việc thôi thì đã đành. Nếu Bạch Duệ Thần cho người đuổi việc cô ta, Vũ Ngọc Hân vẫn có thể đi tìm công việc khác để làm. Nhưng Bạch Duệ Thần chắc chắn sẽ không đuổi việc cô ta thôi đâu, mà Bạch Duệ Thần sẽ khiến cho cô ta không thể tìm được một công việc nào nữa. Nói một cách khác, Bạch Duệ Thần nhất định sẽ phong sát cô ta, không cho cô ta tìm được việc làm.
Đến nước đó, Vũ Ngọc Hân chỉ có thể ra đường nhặt rác mà kiếm sống thôi! Nếu thật là như vậy, Vũ Ngọc Hân nuôi sống bản thân của mình còn không xong, huống chi là nuôi sống gia đình. Mà cả gia đình của Vũ Ngọc Hân hoàn toàn phụ thuộc vào công việc mà cô ta đang làm hiện giờ.
Vũ Ngọc Hân vô cùng hoang mang cùng với băn khoăn. Cô ta phải làm gì bây giờ? Vũ Ngọc Hân có nên chấp nhận yêu cầu của Bạch Duệ Thần hay không? Vũ Ngọc Hân thật sự không biết mình phải làm sao bây giờ nữa? Làm ơn, cô ta cũng chỉ là một người bình thường, làm ơn hãy cho cô ta một con đường sống đi, đừng có dồn cô ta vào bước đường cùng như vậy nữa trời ơi!
Bạch Duệ Thần ở phía bên kia, ánh mắt của hắn vẫn dừng ở trên người của người phụ nữ tên Vũ Ngọc Hân này. Trên gương mặt của Bạch Duệ Thần cong lên một nụ cười. Bạch Duệ Thần vẫn ung dung ngồi đó, ung dung chờ đợi đáp án của người phụ nữ tên Vũ Ngọc Hân này chứ Bạch Duệ Thần không hề cảm thấy nôn nóng một chút nào.
Còn về Vũ Ngọc Hân đang ngồi bên kia vẫn đang không ngừng lo lắng. Mái tóc đen dài của cô ta rũ xuống che lấp đi gương mặt trắng bệch, cực kì hoảng sợ kia của cô ta. Cô ta cứ thế im lặng một lúc lâu, không dám lên tiếng trả lời Bạch Duệ Thần. Chính xác là cô ta không biết mình phải làm như thế nào nữa.
Bạch Duệ Thần bên kia ngồi đợi câu trả lời của Vũ Ngọc Hân. Nhưng đáp lại Bạch Duệ Thần hắn vẫn mãi là sự im lặng. Bạch Duệ Thần gần như mất hết kiên nhẫn. Hắn ta đưa cánh tay của mình chạm vào gương mặt kia của Vũ Ngọc Hân, bất giác nâng khuôn mặt của người phụ nữ này lên đối diện với Bạch Duệ Thần hắn.
"Thế nào? Lâu như vậy vẫn chưa suy nghĩ xong à? Vũ Ngọc Hân, cô nhanh chóng cho tôi một đáp án, sự kiên nhẫn của Bạch Duệ Thần tôi cũng chỉ có giới hạn mà thôi."
Giọng nói của Bạch Duệ Thần khàn khàn toả ra sự lạnh lẽo cực hạn khiến cho Vũ Ngọc Hân đang ngồi ở phía đối diện với Bạch Duệ Thần hắn đang rợn hết cả tóc gáy lên, sống lưng thì lạnh toát, cả người đổ đầy là mồ hôi. Ánh mắt thâm sâu kia của Bạch Duệ Thần vẫn còn lặng lẽ quan sát gương mặt trắng bệch của Vũ Ngọc Hân.
Thân thể của Vũ Ngọc Hân không ngừng run rẩy, cô ta còn không dám nói một câu nào cả. Vũ Ngọc Hân đã cố gắng giữ bình tĩnh nhưng trong lòng của cô ta vẫn đang không ngừng sợ hãi đến đỉnh điểm. Hai bàn tay của Vũ Ngọc Hân siết chặt lại thành nắm đấm, mồ hôi đổ đầy khắp người, khiến cho hai lòng bàn tay của Vũ Ngọc Hân bỗng chốc ướt nhẹp lại.
Khuôn mặt của Bạch Duệ Thần hơi biến đổi. Một sự khó chịu xuất hiện trên gương mặt của Bạch Duệ Thần nhưng trên môi của Bạch Duệ Thần vẫn còn giữ được nụ cười nhếch mép kia.
"Vũ Ngọc Hân, cô nên biết, được Bạch Duệ Thần tôi coi trọng chính là may mắn của cô đấy. Tôi cho cô biết, ngoài kia có biết bao nhiêu là phụ nữ muốn trèo lên giường của tôi mà còn không được. Nay Vũ Ngọc Linh cô lại được tôi ưu ái như vậy, cô nên cảm thấy bản thân mình may mắn đi."
Đúng vậy!
Ở ngoài kia, có biết bao nhiêu là người phụ nữ muốn được Bạch Duệ Thần để mắt đến, muốn Bạch Duệ Thần đồng ý cho người đó phục vụ còn không được thì thôi.
Nay người phụ nữ tên Vũ Ngọc Hân này lại được Bạch Duệ Thần hắn coi trọng, muốn cho cô ta một cơ hội, vậy mà người phụ nữ này lại không muốn nắm bắt lấy điều đó, đúng thật là người phụ nữ ngu ngốc mà. Nhưng có lẽ, thứ mà Bạch Duệ Thần hắn coi trọng ở trên người phụ nữ này đó chính là gương mặt này của cô ta.
Bởi vì Vũ Ngọc Hân có gương mặt giống hệt như Tư Mộc, chính vì thế cô ta mới lọt được vào mắt xanh của Bạch Duệ Thần. Nếu không cho dù cô ta có muốn Bạch Duệ Thần để mắt đến mình đi chăng nữa thì cũng đừng có hòng nghĩ đến điều này.
Vậy, nếu Bạch Duệ Thần coi trọng người phụ nữ tên Vũ Ngọc Hân này là vì gương mặt của cô ta giống hệt với người vợ cũ của Bạch Duệ Thần hắn, Tư Mộc, vậy thì rốt cuộc cảm xúc mà Bạch Duệ Thần đối với Tư Mộc là gì? Bạch Duệ Thần vẫn luôn cảm thấy không hiểu, tại sao hắn lại có những cảm xúc này nữa.
Gương mặt của Vũ Ngọc Hân hơi trùng xuống. Bạch Duệ Thần nói đúng, được Bạch Duệ Thần coi trọng chính là phúc phận, là may mắn của Vũ Ngọc Hân cô ta. Nhiều người ngoài kia muốn còn chẳng được, nay cô ta lại may mắn như vậy, đáng nhẽ ra Vũ Ngọc Hân nên cảm thấy vinh hạnh chứ.
Nhưng Vũ Ngọc Hân vẫn cảm thấy sợ. Bởi vì nếu để vợ của Bạch Duệ Thần biết được, nhất định người phụ nữ đó sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu. Vũ Ngọc Hân được biết qua qua rằng, gia thế của người vợ hiện tại của Bạch Duệ Thần cực kỳ lớn, chẳng ai ngu mà dây vào cái người phụ nữ kia.
Vũ Ngọc Hân nếu như đồng ý, nếu cô ta phục vụ tốt cho Bạch Duệ Thần thì có khả năng cô ta sẽ được đổi đời là rất cao. Vũ Ngọc Hân cũng muốn được thay đổi, cũng muốn thử một cuộc sống như những người ở trong giới thượng lưu chứ không phải cứ vất vả đi làm việc một cách mệt nhọc như bây giờ, mà tiền cũng chẳng được là bao nhiêu.
Nếu như được Bạch Duệ Thần để ý tới, có khi cô ta còn chẳng phải làm gì nhưng cũng vẫn có tiền để tiêu. Nếu như vậy, có người phụ nữ nào lại không cảm thấy thích cơ chứ? Nhưng Vũ Ngọc Hân vẫn đắn đo, cô ta nên đồng ý hay là không đây?
"Vũ Ngọc Hân, tôi biết cô đi làm công việc này thì chắc chắn gia đình cô đang gặp khó khăn có phải không?"
Bạch Duệ Thần chính là như vậy!
Và hơn nữa, Bạch Duệ Thần cũng cảm thấy hứng thú với cái người phụ nữ đang ngồi trước mặt của mình. Bạch Duệ Thần thật sự đã có dục vọng rồi, chỉ là hắn không muốn cưỡng ép người phụ nữ này thôi. Bạch Duệ Thần sẽ không bao giờ làm những việc cưỡng bức phụ nữ, trừ phi người phụ nữ đó không đồng ý, thì Bạch Duệ Thần cũng sẽ không ép buộc người đó.
Vũ Ngọc Hân hơi đơ người ra, hai mắt của cô ta mở to nhìn Bạch Duệ Thần. Cô ta vẫn chưa hiểu hết được những lời mà Bạch Duệ Thần muốn nói.
Chẳng lẽ Bạch Duệ Thần thật sự muốn cô ta xảy ra quan hệ với hắn hay sao chứ? Vũ Ngọc Hân cô ta nên làm sao đây? Cô ta cũng chỉ là một nhân viên làm công bình thường, mà tại nơi này, khách hàng là thượng đế, cô ta không có quyền ngăn cản Bạch Duệ Thần.
Nhưng cô ta muốn dành lần đầu của mình cho người đàn ông mà cô ta yêu, chứ không phải là tình một đêm. Nếu cô ta không đồng ý với yêu cầu của Bạch Duệ Thần, chắc chắn công việc mà cô ta đang làm sẽ không còn nữa. Vậy cô ta phải làm sao? Không những thế, cả gia đình của cô ta vẫn đang phụ thuộc vào Vũ Ngọc Hân.
Vũ Ngọc Hân cắn răng, cô ta không biết phải làm như thế nào cả.
"Thế nào, Vũ Ngọc Hân? Cô có chấp nhận yêu cầu này hay không?"
Giọng nói của Bạch Duệ Thần hắn khàn khàn. Bạch Duệ Thần hơi nheo mắt lại nhìn người phụ nữ đang ngồi ngay bên cạnh mình, như là đang chờ đợi câu trả lời từ chính miệng của người phụ nữ này vậy. Bạch Duệ Thần trông cũng không có vẻ gì là cuống cuồng bắt ép người phụ nữ này cả. Bạch Duệ Thần vẫn còn đang rất ung dung, hai chân vắt lên ghế, ánh mắt của Bạch Duệ Thần hắn vẫn dừng lại ở trên người của Vũ Ngọc Hân.
Vũ Ngọc Hân quay mặt đi, hai mắt của cô ta nhìn xuống dưới đất, không dám ngẩng mặt lên nhìn Bạch Duệ Thần đang ngồi ở bên cạnh mình. Vũ Ngọc Hân dùng răng cắn chặt lấy cánh môi đỏ hồng có phần tím tái đi kia của mình. Hai cánh tay của Vũ Ngọc Hân bấu chặt vào nhau, dường như người phụ nữ này đang rất là lo lắng thì phải?
Vũ Ngọc Hân thật sự không biết bản thân mình có nên đồng ý hay là không nữa? Trong lòng của cô ta đang cực kỳ là hoang mang. Cô ta nên đồng ý hay là không đồng ý đây? Làm ơn ai đó giúp cô ta đi?
Nếu như Vũ Ngọc Hân đồng ý với yêu cầu này của Bạch Duệ Thần, thì nhất định cô ta sẽ đánh mất đi sự trong sạch mà cô ta đã gìn giữ bao nhiêu năm qua. Vũ Ngọc Hân muốn dành lần đầu cho người đàn ông mà cô ta yêu.
Với lại, Vũ Ngọc Hân vẫn còn rất trẻ, lỡ như Bạch Duệ Thần khiến cô ta mang thai thì sao chứ? Cô ta biết Bạch Duệ Thần sẽ không chịu trách nhiệm đâu, Bạch Duệ Thần vốn đã có vợ rồi cơ mà. Vũ Ngọc Hân cũng không muốn trở thành kẻ thứ ba xen vào gia đình của người khác. Hơn nữa, nếu cô ta thật sự có thai, thì cô ta biết ăn nói thế nào với gia đình của mình đây? Cô ta không muốn bị người khác mắng mình là kẻ thứ ba đâu. Không chỉ mình cô ta mà gia đình của cô ta chắc chắn cũng sẽ bị Vũ Ngọc Hân làm liên luỵ đến.
Nhưng nếu Vũ Ngọc Hân không chấp nhận yêu cầu này của Bạch Duệ Thần, chắc chắn Bạch Duệ Thần sẽ không để cho cô ta sống yên ổn đâu. Công việc mà cô ta đang làm chắc chắn sẽ bị tuột mất khỏi tay của Vũ Ngọc Hân. Nói một cách khác, Bạch Duệ Thần có thể khiến cho cô ta bị đuổi việc bất cứ lúc nào.
Đuổi việc thôi thì đã đành. Nếu Bạch Duệ Thần cho người đuổi việc cô ta, Vũ Ngọc Hân vẫn có thể đi tìm công việc khác để làm. Nhưng Bạch Duệ Thần chắc chắn sẽ không đuổi việc cô ta thôi đâu, mà Bạch Duệ Thần sẽ khiến cho cô ta không thể tìm được một công việc nào nữa. Nói một cách khác, Bạch Duệ Thần nhất định sẽ phong sát cô ta, không cho cô ta tìm được việc làm.
Đến nước đó, Vũ Ngọc Hân chỉ có thể ra đường nhặt rác mà kiếm sống thôi! Nếu thật là như vậy, Vũ Ngọc Hân nuôi sống bản thân của mình còn không xong, huống chi là nuôi sống gia đình. Mà cả gia đình của Vũ Ngọc Hân hoàn toàn phụ thuộc vào công việc mà cô ta đang làm hiện giờ.
Vũ Ngọc Hân vô cùng hoang mang cùng với băn khoăn. Cô ta phải làm gì bây giờ? Vũ Ngọc Hân có nên chấp nhận yêu cầu của Bạch Duệ Thần hay không? Vũ Ngọc Hân thật sự không biết mình phải làm sao bây giờ nữa? Làm ơn, cô ta cũng chỉ là một người bình thường, làm ơn hãy cho cô ta một con đường sống đi, đừng có dồn cô ta vào bước đường cùng như vậy nữa trời ơi!
Bạch Duệ Thần ở phía bên kia, ánh mắt của hắn vẫn dừng ở trên người của người phụ nữ tên Vũ Ngọc Hân này. Trên gương mặt của Bạch Duệ Thần cong lên một nụ cười. Bạch Duệ Thần vẫn ung dung ngồi đó, ung dung chờ đợi đáp án của người phụ nữ tên Vũ Ngọc Hân này chứ Bạch Duệ Thần không hề cảm thấy nôn nóng một chút nào.
Còn về Vũ Ngọc Hân đang ngồi bên kia vẫn đang không ngừng lo lắng. Mái tóc đen dài của cô ta rũ xuống che lấp đi gương mặt trắng bệch, cực kì hoảng sợ kia của cô ta. Cô ta cứ thế im lặng một lúc lâu, không dám lên tiếng trả lời Bạch Duệ Thần. Chính xác là cô ta không biết mình phải làm như thế nào nữa.
Bạch Duệ Thần bên kia ngồi đợi câu trả lời của Vũ Ngọc Hân. Nhưng đáp lại Bạch Duệ Thần hắn vẫn mãi là sự im lặng. Bạch Duệ Thần gần như mất hết kiên nhẫn. Hắn ta đưa cánh tay của mình chạm vào gương mặt kia của Vũ Ngọc Hân, bất giác nâng khuôn mặt của người phụ nữ này lên đối diện với Bạch Duệ Thần hắn.
"Thế nào? Lâu như vậy vẫn chưa suy nghĩ xong à? Vũ Ngọc Hân, cô nhanh chóng cho tôi một đáp án, sự kiên nhẫn của Bạch Duệ Thần tôi cũng chỉ có giới hạn mà thôi."
Giọng nói của Bạch Duệ Thần khàn khàn toả ra sự lạnh lẽo cực hạn khiến cho Vũ Ngọc Hân đang ngồi ở phía đối diện với Bạch Duệ Thần hắn đang rợn hết cả tóc gáy lên, sống lưng thì lạnh toát, cả người đổ đầy là mồ hôi. Ánh mắt thâm sâu kia của Bạch Duệ Thần vẫn còn lặng lẽ quan sát gương mặt trắng bệch của Vũ Ngọc Hân.
Thân thể của Vũ Ngọc Hân không ngừng run rẩy, cô ta còn không dám nói một câu nào cả. Vũ Ngọc Hân đã cố gắng giữ bình tĩnh nhưng trong lòng của cô ta vẫn đang không ngừng sợ hãi đến đỉnh điểm. Hai bàn tay của Vũ Ngọc Hân siết chặt lại thành nắm đấm, mồ hôi đổ đầy khắp người, khiến cho hai lòng bàn tay của Vũ Ngọc Hân bỗng chốc ướt nhẹp lại.
Khuôn mặt của Bạch Duệ Thần hơi biến đổi. Một sự khó chịu xuất hiện trên gương mặt của Bạch Duệ Thần nhưng trên môi của Bạch Duệ Thần vẫn còn giữ được nụ cười nhếch mép kia.
"Vũ Ngọc Hân, cô nên biết, được Bạch Duệ Thần tôi coi trọng chính là may mắn của cô đấy. Tôi cho cô biết, ngoài kia có biết bao nhiêu là phụ nữ muốn trèo lên giường của tôi mà còn không được. Nay Vũ Ngọc Linh cô lại được tôi ưu ái như vậy, cô nên cảm thấy bản thân mình may mắn đi."
Đúng vậy!
Ở ngoài kia, có biết bao nhiêu là người phụ nữ muốn được Bạch Duệ Thần để mắt đến, muốn Bạch Duệ Thần đồng ý cho người đó phục vụ còn không được thì thôi.
Nay người phụ nữ tên Vũ Ngọc Hân này lại được Bạch Duệ Thần hắn coi trọng, muốn cho cô ta một cơ hội, vậy mà người phụ nữ này lại không muốn nắm bắt lấy điều đó, đúng thật là người phụ nữ ngu ngốc mà. Nhưng có lẽ, thứ mà Bạch Duệ Thần hắn coi trọng ở trên người phụ nữ này đó chính là gương mặt này của cô ta.
Bởi vì Vũ Ngọc Hân có gương mặt giống hệt như Tư Mộc, chính vì thế cô ta mới lọt được vào mắt xanh của Bạch Duệ Thần. Nếu không cho dù cô ta có muốn Bạch Duệ Thần để mắt đến mình đi chăng nữa thì cũng đừng có hòng nghĩ đến điều này.
Vậy, nếu Bạch Duệ Thần coi trọng người phụ nữ tên Vũ Ngọc Hân này là vì gương mặt của cô ta giống hệt với người vợ cũ của Bạch Duệ Thần hắn, Tư Mộc, vậy thì rốt cuộc cảm xúc mà Bạch Duệ Thần đối với Tư Mộc là gì? Bạch Duệ Thần vẫn luôn cảm thấy không hiểu, tại sao hắn lại có những cảm xúc này nữa.
Gương mặt của Vũ Ngọc Hân hơi trùng xuống. Bạch Duệ Thần nói đúng, được Bạch Duệ Thần coi trọng chính là phúc phận, là may mắn của Vũ Ngọc Hân cô ta. Nhiều người ngoài kia muốn còn chẳng được, nay cô ta lại may mắn như vậy, đáng nhẽ ra Vũ Ngọc Hân nên cảm thấy vinh hạnh chứ.
Nhưng Vũ Ngọc Hân vẫn cảm thấy sợ. Bởi vì nếu để vợ của Bạch Duệ Thần biết được, nhất định người phụ nữ đó sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu. Vũ Ngọc Hân được biết qua qua rằng, gia thế của người vợ hiện tại của Bạch Duệ Thần cực kỳ lớn, chẳng ai ngu mà dây vào cái người phụ nữ kia.
Vũ Ngọc Hân nếu như đồng ý, nếu cô ta phục vụ tốt cho Bạch Duệ Thần thì có khả năng cô ta sẽ được đổi đời là rất cao. Vũ Ngọc Hân cũng muốn được thay đổi, cũng muốn thử một cuộc sống như những người ở trong giới thượng lưu chứ không phải cứ vất vả đi làm việc một cách mệt nhọc như bây giờ, mà tiền cũng chẳng được là bao nhiêu.
Nếu như được Bạch Duệ Thần để ý tới, có khi cô ta còn chẳng phải làm gì nhưng cũng vẫn có tiền để tiêu. Nếu như vậy, có người phụ nữ nào lại không cảm thấy thích cơ chứ? Nhưng Vũ Ngọc Hân vẫn đắn đo, cô ta nên đồng ý hay là không đây?
"Vũ Ngọc Hân, tôi biết cô đi làm công việc này thì chắc chắn gia đình cô đang gặp khó khăn có phải không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.