Cô Vợ Mua Về Của Tổng Tài Cao Lãnh
Chương 15: Tái ngộ
Kiều Trang
25/03/2023
Vài tháng sau, tại buổi tiệc dành cho giới thượng lưu và các doanh nhân được tổ chức tại một khách sạn nổi tiếng. Nhã Băng được Hoàng Phong đưa đi dự cùng. Tại đây hai người rất nhanh đã trở thành tâm điểm của sự chú ý. Ngay từ cái khoảnh khắc cô và anh xuống xe, đã có rất nhiều những lời bàn tán xôn xao về cô và anh.
- Nè cái cô gái đi cùng Hoàng tổng là ai vậy?
- Chịu! Chắc là bạn gái của ngài ấy.
- Chắc là bạn gái thật chứ?
- Trước giờ Hoàng tổng đi dự tiệc có bao giờ đi cùng ai đâu. Bây giờ lại đi cùng cô gái kia đến đây. Không phải bạn gái thì là gì?
-.....
Nhã Băng có phần hơi rụt rè. Từ nhỏ tới giờ đây là lần đầu tiên cô đặt chân vào một bữa tiệc dành cho giới thượng lưu và lớn như thế này nên có phần hơi lúng túng và ngỡ ngàng. Lại có, những tiếng bàn tán của mọi người xung quanh về cô lại càng làm cô thêm phần hoảng hốt hơn.
Như cảm nhận được sự lo lắng và rụt rè của cô, anh vô thức nắm chặt tay cô hơn. Bước trên thảm đỏ dành cho khách quý, anh và cô cùng nhau tiến vào nơi tổ chức chính của bữa tiệc. Bên trong, một người đàn ông trung niên đang đứng trên bục phát biểu:
- Cảm ơn tất cả các vị khách quý có mặt tại đây đã dành ra chút thời gian để đến tham gia bữa tiệc chung vui cùng với Đàm gia chúng tôi.
Người đàn ông kia chính là Đàm Quốc Hùng - ông ta là người đứng đầu Đàm gia và tập đoàn Đàm Thị. Lời vừa dứt lời thì tất cả các khách mời có mặt trong bữa tiệc đều vỗ tay rầm rầm. Còn Nhã Băng thì không dám làm gì, cô chỉ ngồi cạnh anh hệt như chú mèo nhỏ dính lấy mèo mẹ vậy. Chợt có tiếng rì rầm nhỏ to của mấy cô gái trẻ ngồi bên cạnh cô:
- Cô biết gì không? Bữa tiệc này được tổ chức để chào đón vị tiểu thư đã thất lạc bấy lâu nay của Đàm gia đấy.
- Tôi cũng nghe nói rồi. Vị tiểu thư đó hình như tên là Đàm Tịnh Vy thì phải.
- Tôi có nhìn qua gương mặt của cô ấy rồi nha. Trông rất xinh xắn và đáng yêu luôn. Mà cô ấy cũng rất tốt nữa.
-.....
Nghe họ nhắc đến cái tên Đàm Tịnh Vy mà Nhã Băng bất giác cười lên, cô hỏi anh:
- Đây là bữa tiệc do Đàm gia tổ chức sao?
Hoàng Phong gật đầu, anh nói thêm:
- Họ tổ chức bữa tiệc này để chào đón vị tiểu thư thất lạc Đàm Tịnh Vy của nhà họ trở về.
Nhã Băng tươi cười nhìn anh nói với giọng điệu vui vẻ:
- Hay quá! Cuối cùng cũng gặp lại được cậu ấy rồi.
Vừa hay lúc này trên sân khấu, người đại diện của Đàm gia - Đàm Thận Huy - con trai lớn của Đàm Quốc Hùng, là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Đàm Thị - đứng lên phát biểu:
- Cảm ơn tất cả các vị khách mời đã không tiếc bỏ ra chút thời gian ít ỏi của mình đến tham gia bữa tiệc này để chia vui cùng với Đàm gia chúng tôi. Như các vị đã biết, em gái tôi - Đàm Tịnh Vy - bị thất lạc khi mới lên 5 tuổi, suốt quãng thời gian đó, em ấy đã phải sống một cuộc sống vô cùng khó khăn. Tất cả những khó khăn đó em ấy đều vượt qua một cách kiên cường. Ngày hôm nay tôi muốn thay mặt Đàm gia tổ chức bữa tiệc này để chào đón em ấy. Chào đón sự trở về của nhị tiểu thư Đàm gia.
Một lần nữa tiếng vỗ tay lại vang lên
Nhã Băng vui vẻ nhìn lên sân khấu chờ đợi người sắp bước ra. Hoàng Phong không động tĩnh gì. Anh chỉ im lặng quan sát thôi. Chợt nụ cười trên gương mặt của Nhã Băng vụt tắt ngay khi người trên sân khấu bước ra. Nhã Băng kinh ngạc nhìn người đang đứng trên bục phát biểu rất dõng dạc:
- Chào mọi người! Tôi là Đàm Tịnh Vy, rất vui khi mọi người đã bỏ chút thời gian để đến bữa tiệc của Đàm gia chúng tôi.
Chợt có tiếng nói vang lên ngay sau lời phát biểu của vị " nhị tiểu thư " kia:
- Cô chắc chứ?
Nhã Băng đứng lên, gương mặt cúi xuống không rõ cảm xúc là gì, hai tay nắm chặt thành quyền. Giọng nói trở lên lạnh lẽo hơn:
- Cô chắc chắn cô là nhị tiểu thư của Đàm gia?
Rất nhanh biểu cảm trên khuôn mặt của vị " nhị tiểu thư " kia trở nên xanh mét tái nhợt hẳn đi. Cô ta tức giận chỉ tay về phía Nhã Băng quát lớn:
- Cô là ai? Cô nói như vậy là có ý gì? Cô đang nghi ngờ tôi là giả?
Nhã Băng tự tin ngẩng đầu lên nói:
- Không.... Mà tôi chắc chắn cô là giả!
Nét mặt của tất cả những người có mặt trong bữa tiệc và cả những người nhà họ Đàm có mặt tại đó lập tức chuyển sắc. Đặc biệt là người đứng trên bục phát biểu kia. Cô ta sợ hãi nhìn Nhã Băng " Không lẽ cô ta là Đàm Tịnh Vy thật? "
" Không thể nào, con khốn đó mình đã xử lí rồi, làm sao nó ở đây được chứ? Đây chắc chắn không phải là Đàm Tịnh Vy thật. "
Rất nhanh cô ta đã bình tĩnh lại, Đàm Thận Huy nhìn về phía cô:
- Vị tiểu thư này, cô chắc là bạn đi tiệc của Hoàng tổng nhỉ? Mạn phép cho tôi hỏi, dựa vào đâu mà cô khẳng định em ấy không phải là nhị tiểu thư của Đàm gia chúng tôi?
Nhã Băng chỉ về phía Đàm Thận Huy:
- Năm anh lên tuổi, cả anh và em gái anh đều bị ngã xe trong một tai nạn giao thông. Vì cứu anh mà em gái Đàm Tịnh Vy của anh bị thương nặng ở lưng. Bây giờ, ngay tại đây! Tôi muốn hỏi cô ta có dám cho mọi người ở đây xem vết sẹo sau lưng của cô ta không?
- Hơn nữa Đàm Tịnh Vy mà tôi quen biết hoàn toàn là một người khác!
- Nè cái cô gái đi cùng Hoàng tổng là ai vậy?
- Chịu! Chắc là bạn gái của ngài ấy.
- Chắc là bạn gái thật chứ?
- Trước giờ Hoàng tổng đi dự tiệc có bao giờ đi cùng ai đâu. Bây giờ lại đi cùng cô gái kia đến đây. Không phải bạn gái thì là gì?
-.....
Nhã Băng có phần hơi rụt rè. Từ nhỏ tới giờ đây là lần đầu tiên cô đặt chân vào một bữa tiệc dành cho giới thượng lưu và lớn như thế này nên có phần hơi lúng túng và ngỡ ngàng. Lại có, những tiếng bàn tán của mọi người xung quanh về cô lại càng làm cô thêm phần hoảng hốt hơn.
Như cảm nhận được sự lo lắng và rụt rè của cô, anh vô thức nắm chặt tay cô hơn. Bước trên thảm đỏ dành cho khách quý, anh và cô cùng nhau tiến vào nơi tổ chức chính của bữa tiệc. Bên trong, một người đàn ông trung niên đang đứng trên bục phát biểu:
- Cảm ơn tất cả các vị khách quý có mặt tại đây đã dành ra chút thời gian để đến tham gia bữa tiệc chung vui cùng với Đàm gia chúng tôi.
Người đàn ông kia chính là Đàm Quốc Hùng - ông ta là người đứng đầu Đàm gia và tập đoàn Đàm Thị. Lời vừa dứt lời thì tất cả các khách mời có mặt trong bữa tiệc đều vỗ tay rầm rầm. Còn Nhã Băng thì không dám làm gì, cô chỉ ngồi cạnh anh hệt như chú mèo nhỏ dính lấy mèo mẹ vậy. Chợt có tiếng rì rầm nhỏ to của mấy cô gái trẻ ngồi bên cạnh cô:
- Cô biết gì không? Bữa tiệc này được tổ chức để chào đón vị tiểu thư đã thất lạc bấy lâu nay của Đàm gia đấy.
- Tôi cũng nghe nói rồi. Vị tiểu thư đó hình như tên là Đàm Tịnh Vy thì phải.
- Tôi có nhìn qua gương mặt của cô ấy rồi nha. Trông rất xinh xắn và đáng yêu luôn. Mà cô ấy cũng rất tốt nữa.
-.....
Nghe họ nhắc đến cái tên Đàm Tịnh Vy mà Nhã Băng bất giác cười lên, cô hỏi anh:
- Đây là bữa tiệc do Đàm gia tổ chức sao?
Hoàng Phong gật đầu, anh nói thêm:
- Họ tổ chức bữa tiệc này để chào đón vị tiểu thư thất lạc Đàm Tịnh Vy của nhà họ trở về.
Nhã Băng tươi cười nhìn anh nói với giọng điệu vui vẻ:
- Hay quá! Cuối cùng cũng gặp lại được cậu ấy rồi.
Vừa hay lúc này trên sân khấu, người đại diện của Đàm gia - Đàm Thận Huy - con trai lớn của Đàm Quốc Hùng, là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Đàm Thị - đứng lên phát biểu:
- Cảm ơn tất cả các vị khách mời đã không tiếc bỏ ra chút thời gian ít ỏi của mình đến tham gia bữa tiệc này để chia vui cùng với Đàm gia chúng tôi. Như các vị đã biết, em gái tôi - Đàm Tịnh Vy - bị thất lạc khi mới lên 5 tuổi, suốt quãng thời gian đó, em ấy đã phải sống một cuộc sống vô cùng khó khăn. Tất cả những khó khăn đó em ấy đều vượt qua một cách kiên cường. Ngày hôm nay tôi muốn thay mặt Đàm gia tổ chức bữa tiệc này để chào đón em ấy. Chào đón sự trở về của nhị tiểu thư Đàm gia.
Một lần nữa tiếng vỗ tay lại vang lên
Nhã Băng vui vẻ nhìn lên sân khấu chờ đợi người sắp bước ra. Hoàng Phong không động tĩnh gì. Anh chỉ im lặng quan sát thôi. Chợt nụ cười trên gương mặt của Nhã Băng vụt tắt ngay khi người trên sân khấu bước ra. Nhã Băng kinh ngạc nhìn người đang đứng trên bục phát biểu rất dõng dạc:
- Chào mọi người! Tôi là Đàm Tịnh Vy, rất vui khi mọi người đã bỏ chút thời gian để đến bữa tiệc của Đàm gia chúng tôi.
Chợt có tiếng nói vang lên ngay sau lời phát biểu của vị " nhị tiểu thư " kia:
- Cô chắc chứ?
Nhã Băng đứng lên, gương mặt cúi xuống không rõ cảm xúc là gì, hai tay nắm chặt thành quyền. Giọng nói trở lên lạnh lẽo hơn:
- Cô chắc chắn cô là nhị tiểu thư của Đàm gia?
Rất nhanh biểu cảm trên khuôn mặt của vị " nhị tiểu thư " kia trở nên xanh mét tái nhợt hẳn đi. Cô ta tức giận chỉ tay về phía Nhã Băng quát lớn:
- Cô là ai? Cô nói như vậy là có ý gì? Cô đang nghi ngờ tôi là giả?
Nhã Băng tự tin ngẩng đầu lên nói:
- Không.... Mà tôi chắc chắn cô là giả!
Nét mặt của tất cả những người có mặt trong bữa tiệc và cả những người nhà họ Đàm có mặt tại đó lập tức chuyển sắc. Đặc biệt là người đứng trên bục phát biểu kia. Cô ta sợ hãi nhìn Nhã Băng " Không lẽ cô ta là Đàm Tịnh Vy thật? "
" Không thể nào, con khốn đó mình đã xử lí rồi, làm sao nó ở đây được chứ? Đây chắc chắn không phải là Đàm Tịnh Vy thật. "
Rất nhanh cô ta đã bình tĩnh lại, Đàm Thận Huy nhìn về phía cô:
- Vị tiểu thư này, cô chắc là bạn đi tiệc của Hoàng tổng nhỉ? Mạn phép cho tôi hỏi, dựa vào đâu mà cô khẳng định em ấy không phải là nhị tiểu thư của Đàm gia chúng tôi?
Nhã Băng chỉ về phía Đàm Thận Huy:
- Năm anh lên tuổi, cả anh và em gái anh đều bị ngã xe trong một tai nạn giao thông. Vì cứu anh mà em gái Đàm Tịnh Vy của anh bị thương nặng ở lưng. Bây giờ, ngay tại đây! Tôi muốn hỏi cô ta có dám cho mọi người ở đây xem vết sẹo sau lưng của cô ta không?
- Hơn nữa Đàm Tịnh Vy mà tôi quen biết hoàn toàn là một người khác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.