Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Chương 2096: Theo dõi một người
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
27/03/2019
Khóe miệng Diệp Oản Oản khẽ nhếch lên, trong đôi mắt tràn đầy ý cười.
Con hàng Nhiếp Linh Lung này, rốt cuộc có mục đích gì, Diệp Oản Oản cũng không biết rõ. Nhưng bất kể như thế nào, nếu nó đã muốn chơi, thì mình liền chiều theo nó, chơi tới cùng là được.
Bây giờ, Nhiếp gia này sẽ không bao giờ lại là do Nhiếp Linh Lung và thứ hàng giả đó một tay che trời, mà là Diệp Oản Oản chiếm hết quyền chủ động. Chỉ bất quá, ở giai đoạn hiện tại mà nói, cũng không đến nỗi phải cạn tàu ráo máng đối với ả ta.
Diệp Oản Oản chỉ muốn nhìn một chút, Nhiếp Linh Lung tiềm phục tại Nhiếp gia, rốt cuộc có mục đích gì, định làm những gì?
"Linh Lung, quả thật là con phải nói xin lỗi Vô Ưu tỷ của con!"
Nhiếp chủ mẫu nhìn về phía Nhiếp Linh Lung, mở miệng nói.
"Vâng, thưa mẹ, trong lòng con hiểu được, nếu như không phải là vì con, tỷ tỷ cũng sẽ không phải chịu nhiều ủy khuất như thế!"
Nhiếp Linh Lung hơi có chút bất đắc dĩ thở dài: "Chỉ đành đổ thừa cho kỹ thuật diễn xuất của con hàng giả đó quá tốt! Hơn nữa vì giả mạo tỷ tỷ, đã chuẩn bị đủ công phu, con cũng rất khó lòng đoán được."
Nghe Nhiếp Linh Lung nói, Nhiếp gia chủ và chủ mẫu hướng về Nhiếp Linh Lung quan sát thêm vài lần.
Thật ra thì, ngược lại cũng không thể chỉ trách mỗi Nhiếp Linh Lung. Là cha mẹ, không phải là bọn họ cũng đồng dạng không thể phát hiện ra thân phận của hàng giả kia sao?
"Linh Lung, thật sự là ngươi nhận lầm sao?"
Nhiếp gia chủ có thâm ý khác nhìn về phía Nhiếp Linh Lung.
Nhiếp gia chủ vừa dứt tiếng, Nhiếp Linh Lung vô cùng khẳng định gật đầu một cái, mở miệng nói: "Cha... Con khốn hàng giả đó, ẩn núp thực sự quá tốt... Hơn nữa, cha mẹ cũng không thể nhận ra đấy thôi!"
Nhiếp gia chủ và Nhiếp chủ mẫu hai người hai mắt nhìn nhau một cái. Câu này thật đúng là khiến cho bọn họ không còn lời nào để nói.
"Cha, mẹ!"
Giờ phút này, Diệp Oản Oản nhìn về phía Nhiếp gia chủ và chủ mẫu, khẽ mỉm cười, mở miệng nói: "Linh Lung muội muội cũng là bị người khác che đậy. Bất kể như thế nào, cô ấy cũng là vì muốn mau sớm tìm ra được con."
Nhiếp gia chủ và chủ mẫu nhìn Diệp Oản Oản một cái, cũng không nói thêm gì. Việc Nhiếp Linh Lung nhận sai với Nhiếp Vô Ưu kiểu này, còn cần phải cẩn thận điều tra một phen.
"Tỷ tỷ, vô cùng xin lỗi!" Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Diệp Oản Oản, nói.
"Ồ, nói làm gì! Giữa hai chị em chúng ta với nhau, cần gì phải nói xin lỗi." Diệp Oản Oản nhẹ giọng cười nói.
...
Sau khi rời khỏi Nhiếp gia, Diệp Oản Oản liền trở lại Không Sợ Minh.
"Minh chủ, ngài tìm tôi?"
Tam trưởng lão đi vào phòng làm việc, nhìn về phía Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản cẩn trọng nhìn Tam trưởng lão, nói: "Tôi muốn ông theo dõi một người."
"Minh chủ, mời nói." Tam trưởng lão gật đầu liên tục.
"Nhiếp Linh Lung." Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi dương lên.
"Nhiếp Linh Lung..."
Thần sắc Tam trưởng lão hơi có chút cổ quái: "Minh chủ... Cô nàng Nhiếp Linh Lung đó, không phải là em gái của ngài sao? Theo dõi cô ta làm cái gì?"
Quan hệ giữa Nhiếp Vô Ưu và Nhiếp Linh Lung, Độc Lập Châu có ai mà không biết. Bây giờ, bọn họ đã biết được, thân phận chân chính của Minh chủ nhà mình chính là Nhiếp Vô Ưu của Nhiếp gia, có quan hệ tỷ muội với Nhiếp Linh Lung.
"Điểm này, ông không cần hỏi nhiều, nhưng phải nhớ kỹ, bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày Nhiếp Linh Lung đi qua những địa phương nào, gặp người nào, ông đều phải nắm rõ, không được bỏ sót bất kỳ thứ gì!" Diệp Oản Oản nghiêm mặt căn dặn.
"Xin minh chủ yên tâm, chuyện này giao cho thuộc hạ, sẽ không có chút sơ hở nào." Tam trưởng lão gật đầu đáp ứng.
Tam trưởng lão vừa định xoay người rời đi, Diệp Oản Oản đã gọi ông ta trở lại.
"Nhiếp Linh Lung chỉ sợ không hề đơn giản như mặt ngoài, ông cũng phải cẩn thận vạn phần... Muôn ngàn lần không thể bị cô ta phát hiện. Có một điểm, ông nhất định phải nhớ kỹ... Nếu như, ông bị Nhiếp Linh Lung phát hiện, đừng để ý đến bất kỳ điều gì, 36 kế, chuồn là thượng sách!"
Diệp Oản Oản đặc biệt dặn dò.
Con hàng Nhiếp Linh Lung này, rốt cuộc có mục đích gì, Diệp Oản Oản cũng không biết rõ. Nhưng bất kể như thế nào, nếu nó đã muốn chơi, thì mình liền chiều theo nó, chơi tới cùng là được.
Bây giờ, Nhiếp gia này sẽ không bao giờ lại là do Nhiếp Linh Lung và thứ hàng giả đó một tay che trời, mà là Diệp Oản Oản chiếm hết quyền chủ động. Chỉ bất quá, ở giai đoạn hiện tại mà nói, cũng không đến nỗi phải cạn tàu ráo máng đối với ả ta.
Diệp Oản Oản chỉ muốn nhìn một chút, Nhiếp Linh Lung tiềm phục tại Nhiếp gia, rốt cuộc có mục đích gì, định làm những gì?
"Linh Lung, quả thật là con phải nói xin lỗi Vô Ưu tỷ của con!"
Nhiếp chủ mẫu nhìn về phía Nhiếp Linh Lung, mở miệng nói.
"Vâng, thưa mẹ, trong lòng con hiểu được, nếu như không phải là vì con, tỷ tỷ cũng sẽ không phải chịu nhiều ủy khuất như thế!"
Nhiếp Linh Lung hơi có chút bất đắc dĩ thở dài: "Chỉ đành đổ thừa cho kỹ thuật diễn xuất của con hàng giả đó quá tốt! Hơn nữa vì giả mạo tỷ tỷ, đã chuẩn bị đủ công phu, con cũng rất khó lòng đoán được."
Nghe Nhiếp Linh Lung nói, Nhiếp gia chủ và chủ mẫu hướng về Nhiếp Linh Lung quan sát thêm vài lần.
Thật ra thì, ngược lại cũng không thể chỉ trách mỗi Nhiếp Linh Lung. Là cha mẹ, không phải là bọn họ cũng đồng dạng không thể phát hiện ra thân phận của hàng giả kia sao?
"Linh Lung, thật sự là ngươi nhận lầm sao?"
Nhiếp gia chủ có thâm ý khác nhìn về phía Nhiếp Linh Lung.
Nhiếp gia chủ vừa dứt tiếng, Nhiếp Linh Lung vô cùng khẳng định gật đầu một cái, mở miệng nói: "Cha... Con khốn hàng giả đó, ẩn núp thực sự quá tốt... Hơn nữa, cha mẹ cũng không thể nhận ra đấy thôi!"
Nhiếp gia chủ và Nhiếp chủ mẫu hai người hai mắt nhìn nhau một cái. Câu này thật đúng là khiến cho bọn họ không còn lời nào để nói.
"Cha, mẹ!"
Giờ phút này, Diệp Oản Oản nhìn về phía Nhiếp gia chủ và chủ mẫu, khẽ mỉm cười, mở miệng nói: "Linh Lung muội muội cũng là bị người khác che đậy. Bất kể như thế nào, cô ấy cũng là vì muốn mau sớm tìm ra được con."
Nhiếp gia chủ và chủ mẫu nhìn Diệp Oản Oản một cái, cũng không nói thêm gì. Việc Nhiếp Linh Lung nhận sai với Nhiếp Vô Ưu kiểu này, còn cần phải cẩn thận điều tra một phen.
"Tỷ tỷ, vô cùng xin lỗi!" Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Diệp Oản Oản, nói.
"Ồ, nói làm gì! Giữa hai chị em chúng ta với nhau, cần gì phải nói xin lỗi." Diệp Oản Oản nhẹ giọng cười nói.
...
Sau khi rời khỏi Nhiếp gia, Diệp Oản Oản liền trở lại Không Sợ Minh.
"Minh chủ, ngài tìm tôi?"
Tam trưởng lão đi vào phòng làm việc, nhìn về phía Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản cẩn trọng nhìn Tam trưởng lão, nói: "Tôi muốn ông theo dõi một người."
"Minh chủ, mời nói." Tam trưởng lão gật đầu liên tục.
"Nhiếp Linh Lung." Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi dương lên.
"Nhiếp Linh Lung..."
Thần sắc Tam trưởng lão hơi có chút cổ quái: "Minh chủ... Cô nàng Nhiếp Linh Lung đó, không phải là em gái của ngài sao? Theo dõi cô ta làm cái gì?"
Quan hệ giữa Nhiếp Vô Ưu và Nhiếp Linh Lung, Độc Lập Châu có ai mà không biết. Bây giờ, bọn họ đã biết được, thân phận chân chính của Minh chủ nhà mình chính là Nhiếp Vô Ưu của Nhiếp gia, có quan hệ tỷ muội với Nhiếp Linh Lung.
"Điểm này, ông không cần hỏi nhiều, nhưng phải nhớ kỹ, bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày Nhiếp Linh Lung đi qua những địa phương nào, gặp người nào, ông đều phải nắm rõ, không được bỏ sót bất kỳ thứ gì!" Diệp Oản Oản nghiêm mặt căn dặn.
"Xin minh chủ yên tâm, chuyện này giao cho thuộc hạ, sẽ không có chút sơ hở nào." Tam trưởng lão gật đầu đáp ứng.
Tam trưởng lão vừa định xoay người rời đi, Diệp Oản Oản đã gọi ông ta trở lại.
"Nhiếp Linh Lung chỉ sợ không hề đơn giản như mặt ngoài, ông cũng phải cẩn thận vạn phần... Muôn ngàn lần không thể bị cô ta phát hiện. Có một điểm, ông nhất định phải nhớ kỹ... Nếu như, ông bị Nhiếp Linh Lung phát hiện, đừng để ý đến bất kỳ điều gì, 36 kế, chuồn là thượng sách!"
Diệp Oản Oản đặc biệt dặn dò.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.