Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 47
Nữ vương không ở nhà
17/02/2022
Hơn nữa người của thôn Vương Lâu người ta quả thật so với Hoa Câu Tử bọn họ thì nhiều hơn, thật sự đánh nhau cũng đánh không lại, chỉ có thể chịu thiệt thòi.
Hắn đã chịu thiệt thòi nhiều năm, hiện tại chú họ của hắn đã trở về, với tính tình của chú họ, dù thế nào cũng không chịu nổi thiệt thòi này.
Tiêu Bảo Đường vội vàng đem ngọn nguồn chuyện này nói rõ: “Bọn họ nói năm đó cái giếng này kỳ thật là do thôn Vương Lâu bọn họ đào, còn nói ranh giới năm đó không phải như vậy, lúc ấy cái giếng này thuộc về thôn Vương Lâu bọn họ, nói tuy rằng hiện tại mảnh đất này thuộc về đại đội sản xuất của chúng ta, nhưng bọn họ cũng phải dùng. Tôi nghĩ cũng chỉ là một cái giếng, dùng cũng không sao cả, tất cả mọi người cùng dùng, lại không ảnh hưởng gì cả, vì vậy hai năm qua họ vẫn sử dụng giếng này.”
Năm ngoái, họ cũng đã đưa máy bơm xuống giếng, khi đó chúng ta không có máy bơm, vì vậy chúng ta đã không nói bất cứ điều gì. Nhưng năm nay chúng ta có máy bơm, chúng ta tự mình xuống, không thể nói bọn họ xuống máy bơm nước một lần, cái giếng này liền thuộc về bọn họ được.”
Tiêu Cửu Phong nghe xong, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn về phía Vương Kim Long: “Kim Long, chuyện này cậu làm như vậy là không thích hợp, cái giếng này là của đại đội sản xuất Hoa Câu Tử chúng tôi, từ khi chúng ta còn bé cũng đã là của đại đội sản xuất Hoa Câu Tử chúng tôi. Không phải nói chúng tôi cho mấy người mượn dùng một năm hai năm, thì có thể thành của mấy người được, hai đại đội sản xuất của chúng ta là hàng xóm, nhưng làm hàng xóm cũng không phải là làm như vậy.”
Vương Kim Long: “Tôi phi, Tiêu Bảo Đường này không phải là đang nói bậy sao?”
Tiêu Cửu Phong: “Thế nào là nói hươu nói vượn, cậu nói ra để tôi nghe một chút.”
Vương Kim Long vẫn tức giận, hắn cảm thấy cái giọng điệu mà Tiêu Cửu Phong bảo mình nói kia mang theo loại khí thế khống chế tất cả, giống như mình là thuộc hạ của anh nên báo cáo công tác với anh, cho nên hắn đương nhiên không phục.
Nhưng nếu hắn không nói, ngược lại giống như đang sợ hãi, thế là Vương Kim Long lập tức bất chấp nói: “Chính là như Bảo Đường nói, trước đó mảnh đất này là của thôn Vương Lâu chúng tôi, cái giếng này cũng thuộc về chúng tôi, là đến sau này lúc phân chia, phân chia đường ranh giới bị lệch, các cậu ức hiếp người, mới đem cái giếng này phân cho các cậu. Ở chỗ chúng tôi có mấy ông lão làm chứng, việc này là chính bọn họ tự mình trải qua!”
Vương Kim Long vừa nói lời này, mọi người trong đại đội sản xuất của thôn Vương Lâu bên kia đều bắt đầu ồn ào: “Không sai, nơi này của chúng tôi có nhân chứng, năm đó cái giếng này chính là do chúng tôi tạo ra, sau đó là bị các anh cưỡng ép cướp đi! ”
Người của thôn Vương Lâu vừa nói như vậy, Hoa Câu Tử bên này cũng có người tức giận, song phương bắt đầu mắng cha mắng tổ tông, lại suýt chút nữa đánh nhau.
Tiêu Cửu Phong thấy thế, đột nhiên nghiêm nghị nói: “Đều dừng tay cho ông!”
Một tiếng này phát ra, âm lượng cũng không tính là quá lớn, nhưng lại tràn ngập khí thế lẫm liệt, mang theo một cỗ hung hãn ngoan độc.
Người của Hoa Câu Tử không dám nói tiếp nữa, người của thôn Vương Lâu hai mặt nhìn nhau, lời thô tục mắng được một nửa giờ cũng nghẹn ở nơi đó.
Nhưng rốt cuộc là có người không phục, dựa vào cái gì phải chịu phục chứ!
Lập tức có người xông tới, nói với Tiêu Cửu Phong: “Con mẹ nó, mày tính là cái thá gì? Để đại đội trưởng của bọn mày đi ra nói chuyện!”
Tiêu Bảo Đường vội vàng nói: “Người này là chú của đại đội trưởng tôi đây, làm sao vậy, không thể nói chuyện à?!”
Tiêu Cửu Phong cũng không thèm tức giận, anh nhìn về phía người kia, ngoắc ngoắc đầu ngón tay: “Cậu, lại đây.”
Người nọ chỉ cảm thấy, rõ ràng Tiêu Cửu Phong không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt kia lại sắc bén như đao, cho nên hắn theo bản năng sợ hãi trong lòng.
Hắn đã chịu thiệt thòi nhiều năm, hiện tại chú họ của hắn đã trở về, với tính tình của chú họ, dù thế nào cũng không chịu nổi thiệt thòi này.
Tiêu Bảo Đường vội vàng đem ngọn nguồn chuyện này nói rõ: “Bọn họ nói năm đó cái giếng này kỳ thật là do thôn Vương Lâu bọn họ đào, còn nói ranh giới năm đó không phải như vậy, lúc ấy cái giếng này thuộc về thôn Vương Lâu bọn họ, nói tuy rằng hiện tại mảnh đất này thuộc về đại đội sản xuất của chúng ta, nhưng bọn họ cũng phải dùng. Tôi nghĩ cũng chỉ là một cái giếng, dùng cũng không sao cả, tất cả mọi người cùng dùng, lại không ảnh hưởng gì cả, vì vậy hai năm qua họ vẫn sử dụng giếng này.”
Năm ngoái, họ cũng đã đưa máy bơm xuống giếng, khi đó chúng ta không có máy bơm, vì vậy chúng ta đã không nói bất cứ điều gì. Nhưng năm nay chúng ta có máy bơm, chúng ta tự mình xuống, không thể nói bọn họ xuống máy bơm nước một lần, cái giếng này liền thuộc về bọn họ được.”
Tiêu Cửu Phong nghe xong, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn về phía Vương Kim Long: “Kim Long, chuyện này cậu làm như vậy là không thích hợp, cái giếng này là của đại đội sản xuất Hoa Câu Tử chúng tôi, từ khi chúng ta còn bé cũng đã là của đại đội sản xuất Hoa Câu Tử chúng tôi. Không phải nói chúng tôi cho mấy người mượn dùng một năm hai năm, thì có thể thành của mấy người được, hai đại đội sản xuất của chúng ta là hàng xóm, nhưng làm hàng xóm cũng không phải là làm như vậy.”
Vương Kim Long: “Tôi phi, Tiêu Bảo Đường này không phải là đang nói bậy sao?”
Tiêu Cửu Phong: “Thế nào là nói hươu nói vượn, cậu nói ra để tôi nghe một chút.”
Vương Kim Long vẫn tức giận, hắn cảm thấy cái giọng điệu mà Tiêu Cửu Phong bảo mình nói kia mang theo loại khí thế khống chế tất cả, giống như mình là thuộc hạ của anh nên báo cáo công tác với anh, cho nên hắn đương nhiên không phục.
Nhưng nếu hắn không nói, ngược lại giống như đang sợ hãi, thế là Vương Kim Long lập tức bất chấp nói: “Chính là như Bảo Đường nói, trước đó mảnh đất này là của thôn Vương Lâu chúng tôi, cái giếng này cũng thuộc về chúng tôi, là đến sau này lúc phân chia, phân chia đường ranh giới bị lệch, các cậu ức hiếp người, mới đem cái giếng này phân cho các cậu. Ở chỗ chúng tôi có mấy ông lão làm chứng, việc này là chính bọn họ tự mình trải qua!”
Vương Kim Long vừa nói lời này, mọi người trong đại đội sản xuất của thôn Vương Lâu bên kia đều bắt đầu ồn ào: “Không sai, nơi này của chúng tôi có nhân chứng, năm đó cái giếng này chính là do chúng tôi tạo ra, sau đó là bị các anh cưỡng ép cướp đi! ”
Người của thôn Vương Lâu vừa nói như vậy, Hoa Câu Tử bên này cũng có người tức giận, song phương bắt đầu mắng cha mắng tổ tông, lại suýt chút nữa đánh nhau.
Tiêu Cửu Phong thấy thế, đột nhiên nghiêm nghị nói: “Đều dừng tay cho ông!”
Một tiếng này phát ra, âm lượng cũng không tính là quá lớn, nhưng lại tràn ngập khí thế lẫm liệt, mang theo một cỗ hung hãn ngoan độc.
Người của Hoa Câu Tử không dám nói tiếp nữa, người của thôn Vương Lâu hai mặt nhìn nhau, lời thô tục mắng được một nửa giờ cũng nghẹn ở nơi đó.
Nhưng rốt cuộc là có người không phục, dựa vào cái gì phải chịu phục chứ!
Lập tức có người xông tới, nói với Tiêu Cửu Phong: “Con mẹ nó, mày tính là cái thá gì? Để đại đội trưởng của bọn mày đi ra nói chuyện!”
Tiêu Bảo Đường vội vàng nói: “Người này là chú của đại đội trưởng tôi đây, làm sao vậy, không thể nói chuyện à?!”
Tiêu Cửu Phong cũng không thèm tức giận, anh nhìn về phía người kia, ngoắc ngoắc đầu ngón tay: “Cậu, lại đây.”
Người nọ chỉ cảm thấy, rõ ràng Tiêu Cửu Phong không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt kia lại sắc bén như đao, cho nên hắn theo bản năng sợ hãi trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.