Chương 1343
Lam Linh Chi
18/11/2022
CHƯƠNG 1343
“Cậu bây giờ tại sao lại tức giận? Là vì mọi chuyện không diễn ra theo tính toán của cậu sao? Tôi không say, không thể ngủ với cô ta? Vậy thì chúng ta bây giờ nói theo cách khác, tôi uống say rồi, hơn nữa lên giường với cô ta, tiếp theo thì sao?” Hoắc Đình Phong lạnh nhạt hỏi: “Tiếp theo phải làm như nào mới hợp tâm ý của cậu, chung sống với cô ta sao?”
Tô Chính Kiêu không nói chuyện, bất luận nói thế nào, anh ta chính là không muốn thấy Hoắc Đình Phong sống hạnh phúc, anh ta muốn đòi lại công bằng cho Tả Như Bội!
“Tôi có thể từ chối cô ta, vậy thì nói rõ Như Bội ở trong lòng tôi đã thật sự buông xuống, có giống cô ấy hơn nữa, cũng không thể khơi gợi hứng thú của tôi, chuyện tôi muốn nói với cậu chính là điều này, đừng cố thử làm những chuyện không thể. Tôi coi cậu là bạn, cho nên đối với yêu cầu một vài lúc của cậu sẽ đáp ứng, không phải vì tôi áy náy, hay cảm thấy nợ cậu cái gì, trước giờ đều không có! Hoặc, chuyện của tôi và Như Bội không tới lượt một người ngoài như cậu xen vào, bắt đầu từ giờ phút này, nếu cậu còn muốn làm bạn, vậy thì trở nên bình thường đi, nếu không chúng ta chỉ có thể là người lạ!” Hoắc Đình Phong nói rõ từng câu từng chữ.
Lồng ngực của Thân Nhã phập phồng, nhìn anh: “Anh vừa rồi chủ động từ chối người đẹp sao?”
Anh khẽ mỉm cười: “Phải…”
“Cô ta đẹp như vậy, anh nỡ từ chối sao?” Thân Nhã nhìn Cố Nhược Thiện, quả thật khá đẹp, có loại phong tình khó nói rõ.
“Thế giới này rất lớn, rất rộng, nên nhiều cảnh đẹp, chỉ cần yêu đối phương thì là tất cả, đủ để khuynh thành, sắc không phải vì đẹp mới đẹp, mà là vì yêu mới đẹp, tuy càng đẹp sẽ càng thu hút, nhưng thích hợp với mình nhất mới là đẹp nhất, nếu không thể cưỡng lại được sắc đẹp, vậy thì không có yêu tới sâu đậm…”
Hoắc Đình Phong khẽ nói: “Nhiều năm như vậy, anh đã trải qua rất nhiều, phụ nữ từng gặp cũng quá nhiều, muôn hình muôn vẻ, nhưng người duy nhất có thể lay động được anh lại chỉ có em, gả cho anh, có được không?”
Nói rồi, anh quỳ một chân xuống, bàn tay lớn từ trong túi quần tây lấy ra hộp nhẫn kim cương.
Thân Nhã sững người tại chỗ, cô không biết sự việc sao lại diễn biến thành bước này.
“Con của chúng ta đã hơn 5 tháng rồi, con cách ngày chào đời không còn lâu nữa, lẽ nào em muốn để nó trở thành cô nhi sao?” Anh tiếp tục nói. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đôi mắt của anh rất sâu, nhìn chăm chú vào cô, rất thâm tình, tập trung, giống như tập trung nhật nguyệt sao trời rực rỡ nhất trong trời đất.
Cô bị mê hoặc không?
Không, cô rất tỉnh táo, thật sự rất tỉnh táo, cầu hôn như này khiến cô quá bất ngờ, cũng quá sững sờ.
“Cái gì mới tính là hiểu một người? Có một số người sống mấy chục năm, tự cho rằng hiểu người bên gối, thật ra kết quả lại không, anh có thể đảm bảo, chọn anh, tuyệt đối sẽ không khiến em hối hận, cũng sẽ không khiến em chịu một chút ấm ức…”
Thân Nhã đều hiểu, sự thâm tình và thấp thỏm của anh đều viết ở đó, cũng nhìn lại anh, cô không biết sao không kìm được mà nói: “Em bằng lòng cược thêm một lần nữa!”
Cuộc sống thật ra đều là đang đánh cược, lần này, cô cảm thấy mình không có nhìn nhầm người, cũng bằng lòng đánh cược lần này!
Nếu kết quả lần này vẫn giống lần trước, vậy thì cô coi đó là số phận, là số của cô không tốt.
Cảm xúc của Hoắc Đình Phong luôn không thể hiện ra ngoài, sự kích động và vui sướng lúc này cũng hiếm khi thể hiện trên mặt, anh ôm lấy cô, hôn cô.
“Cậu bây giờ tại sao lại tức giận? Là vì mọi chuyện không diễn ra theo tính toán của cậu sao? Tôi không say, không thể ngủ với cô ta? Vậy thì chúng ta bây giờ nói theo cách khác, tôi uống say rồi, hơn nữa lên giường với cô ta, tiếp theo thì sao?” Hoắc Đình Phong lạnh nhạt hỏi: “Tiếp theo phải làm như nào mới hợp tâm ý của cậu, chung sống với cô ta sao?”
Tô Chính Kiêu không nói chuyện, bất luận nói thế nào, anh ta chính là không muốn thấy Hoắc Đình Phong sống hạnh phúc, anh ta muốn đòi lại công bằng cho Tả Như Bội!
“Tôi có thể từ chối cô ta, vậy thì nói rõ Như Bội ở trong lòng tôi đã thật sự buông xuống, có giống cô ấy hơn nữa, cũng không thể khơi gợi hứng thú của tôi, chuyện tôi muốn nói với cậu chính là điều này, đừng cố thử làm những chuyện không thể. Tôi coi cậu là bạn, cho nên đối với yêu cầu một vài lúc của cậu sẽ đáp ứng, không phải vì tôi áy náy, hay cảm thấy nợ cậu cái gì, trước giờ đều không có! Hoặc, chuyện của tôi và Như Bội không tới lượt một người ngoài như cậu xen vào, bắt đầu từ giờ phút này, nếu cậu còn muốn làm bạn, vậy thì trở nên bình thường đi, nếu không chúng ta chỉ có thể là người lạ!” Hoắc Đình Phong nói rõ từng câu từng chữ.
Lồng ngực của Thân Nhã phập phồng, nhìn anh: “Anh vừa rồi chủ động từ chối người đẹp sao?”
Anh khẽ mỉm cười: “Phải…”
“Cô ta đẹp như vậy, anh nỡ từ chối sao?” Thân Nhã nhìn Cố Nhược Thiện, quả thật khá đẹp, có loại phong tình khó nói rõ.
“Thế giới này rất lớn, rất rộng, nên nhiều cảnh đẹp, chỉ cần yêu đối phương thì là tất cả, đủ để khuynh thành, sắc không phải vì đẹp mới đẹp, mà là vì yêu mới đẹp, tuy càng đẹp sẽ càng thu hút, nhưng thích hợp với mình nhất mới là đẹp nhất, nếu không thể cưỡng lại được sắc đẹp, vậy thì không có yêu tới sâu đậm…”
Hoắc Đình Phong khẽ nói: “Nhiều năm như vậy, anh đã trải qua rất nhiều, phụ nữ từng gặp cũng quá nhiều, muôn hình muôn vẻ, nhưng người duy nhất có thể lay động được anh lại chỉ có em, gả cho anh, có được không?”
Nói rồi, anh quỳ một chân xuống, bàn tay lớn từ trong túi quần tây lấy ra hộp nhẫn kim cương.
Thân Nhã sững người tại chỗ, cô không biết sự việc sao lại diễn biến thành bước này.
“Con của chúng ta đã hơn 5 tháng rồi, con cách ngày chào đời không còn lâu nữa, lẽ nào em muốn để nó trở thành cô nhi sao?” Anh tiếp tục nói. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đôi mắt của anh rất sâu, nhìn chăm chú vào cô, rất thâm tình, tập trung, giống như tập trung nhật nguyệt sao trời rực rỡ nhất trong trời đất.
Cô bị mê hoặc không?
Không, cô rất tỉnh táo, thật sự rất tỉnh táo, cầu hôn như này khiến cô quá bất ngờ, cũng quá sững sờ.
“Cái gì mới tính là hiểu một người? Có một số người sống mấy chục năm, tự cho rằng hiểu người bên gối, thật ra kết quả lại không, anh có thể đảm bảo, chọn anh, tuyệt đối sẽ không khiến em hối hận, cũng sẽ không khiến em chịu một chút ấm ức…”
Thân Nhã đều hiểu, sự thâm tình và thấp thỏm của anh đều viết ở đó, cũng nhìn lại anh, cô không biết sao không kìm được mà nói: “Em bằng lòng cược thêm một lần nữa!”
Cuộc sống thật ra đều là đang đánh cược, lần này, cô cảm thấy mình không có nhìn nhầm người, cũng bằng lòng đánh cược lần này!
Nếu kết quả lần này vẫn giống lần trước, vậy thì cô coi đó là số phận, là số của cô không tốt.
Cảm xúc của Hoắc Đình Phong luôn không thể hiện ra ngoài, sự kích động và vui sướng lúc này cũng hiếm khi thể hiện trên mặt, anh ôm lấy cô, hôn cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.