Chương 1344
Lam Linh Chi
18/11/2022
CHƯƠNG 1344
Tô Chính Kiêu vẫn đứng ở đó, Cố Nhược Thiện cũng ở đó.
Thân Nhã nghĩ, lời cầu hôn như này ngược lại lần đầu tiên gặp phải, đặc biệt, cũng khiến người ta cảm động biết bao!
Cô nghĩ, so với cầu hôn lãng mạn, lần này càng đi sâu vào trái tim của cô, khiến cô có ấn tượng khắc sâu.
Nghe xem, người khác cầu hôn đều là ở nơi rộng lớn, cầu hôn của cô lại ở quán bar, người khác cầu hôn đều là hôn bạn gái, cô lại đang đối mặt với kẻ thù.
Có điều, căn phòng tổng thống này còn là kẻ thù cung cấp, điều này cũng thật sự khiến người ta khắc sâu…
Thân Nhã thấy sắc mặt của Tô Chính Kiêu tức tới trắng bệch, cô cảm thấy tâm trạng rất tốt, anh ta không ngờ sẽ lại là kết quả như này nhỉ?
Tô Chính Kiêu quả thật sắp tức đến phát điên rồi, chuyện này là sao? Cái bẫy anh ta sắp đặt ngược lại tác thành cho bọn họ, còn trở thành nơi cầu hôn!
“Được, như những gì cậu nói, chúng ta sau này gặp mặt là người xa lạ!” Một câu rít ra từ trong kẽ răng, anh ta cất bước đi ra, dưới chân càng giống như giẫm lên phong hỏa luân.
Cố Nhược Thiện không biết làm sao đi theo đằng sau.
“Anh ta hình như sắp tức điên rồi!” Thân Nhã thò đầu ra, cảm thấy tâm trạng chưa bao giờ tốt như vậy.
“Anh bây giờ không có thời gian để ý cậu ta, chỉ có thời gian ôm em…” Hoắc Đình Phong mặc kệ.
Thân Nhã suy nghĩ một chút rồi nói: “Thật ra vừa rồi em vốn không muốn đồng ý, nhưng thấy dáng vẻ của Tô Chính Kiêu giống như đang xem kịch, anh biết em luôn không hài lòng với anh ta, thấy dáng vẻ đó của anh ta thì em không vui, cũng không muốn để anh ta thấy sự khó xử và trò cười của anh nên manh động mà đồng ý rồi, manh động là ma quỷ.”
Anh hôn vào cổ của cô: “Vậy nên anh nên cảm ơn cậu ta sao?”
“Anh chắc không phải ngay từ đầu đã nên kế hoạch sẵn rồi chứ? Nói như vậy, anh cũng khá xấu xa, kích thích anh ta như thế.”
Hoắc Đình Phong lạnh nhạt nói, trong đó mang theo sự đắc ý: “Có gì không được? Một tên hai đích, còn nữa nếu đã đồng ý thì không được nuốt lời…”
“Nghe giống như đang bắn chim, ngoài nhẫn kim cương, không cảm thấy buổi cầu hôn này quá đơn điệu hay sao? Tuy là khá kích thích, khá khiến người ta thoải mái!” Thân Nhã bắt đầu tính toán.
“Anh sẽ cho em một hôn lễ vô cùng hoành tráng…” Anh trịnh trọng hứa.
“Thật ra, em cũng không thích lãng mạn, em khá thích kích thích, lần cầu hôn này của anh rất hợp khẩu vị của em, chỉ là hôn lễ em còn chưa tính tới, em chưa nghĩ xa tới bước đó, chúng ta giống như bây giờ không phải khá tốt hay sao?”
Anh nâng mặt của cô lên, thần sắc nghiêm túc: “Nhưng anh sẽ bất an, anh đồng ý với em có thể không tổ chức hôn lễ ngay, nhưng chúng ta đi đăng ký trước, anh lùi một bước, em cũng lùi một bước, như thế nào?”
“Vậy được, sau khi đăng ký, chúng ta bắt đầu ẩn hôn đi, đợi sau khi em chính thức đồng ý gả cho anh thì tổ chức hôn lễ, bây giờ vẫn trong thời gian quan sát, có điều lần này làm thật tốt, nên thưởng.”
Cô khẽ mỉm cười, hôn lên môi của anh, anh lật khách thành chủ, hôn cô đầy nóng bỏng và gấp gáp.
Trong lúc Thân Nhã bị hôn kịch liệt, lại mở miệng nói: “Dù sao tiền phòng cũng đã trả, chúng ta tối nay ở đây thì sao? Em tin sau khi anh ta biết, sẽ tức cả đêm không ngủ được.”
“Nghịch ngợm…” Anh cho phép.
“Có điều em cũng tin, từ lúc đó, anh ta đã tức không thôi nên mới chia đường như vậy!” Cô nằm trên giường, cảm thấy rất thoải mái.
Tô Chính Kiêu vẫn đứng ở đó, Cố Nhược Thiện cũng ở đó.
Thân Nhã nghĩ, lời cầu hôn như này ngược lại lần đầu tiên gặp phải, đặc biệt, cũng khiến người ta cảm động biết bao!
Cô nghĩ, so với cầu hôn lãng mạn, lần này càng đi sâu vào trái tim của cô, khiến cô có ấn tượng khắc sâu.
Nghe xem, người khác cầu hôn đều là ở nơi rộng lớn, cầu hôn của cô lại ở quán bar, người khác cầu hôn đều là hôn bạn gái, cô lại đang đối mặt với kẻ thù.
Có điều, căn phòng tổng thống này còn là kẻ thù cung cấp, điều này cũng thật sự khiến người ta khắc sâu…
Thân Nhã thấy sắc mặt của Tô Chính Kiêu tức tới trắng bệch, cô cảm thấy tâm trạng rất tốt, anh ta không ngờ sẽ lại là kết quả như này nhỉ?
Tô Chính Kiêu quả thật sắp tức đến phát điên rồi, chuyện này là sao? Cái bẫy anh ta sắp đặt ngược lại tác thành cho bọn họ, còn trở thành nơi cầu hôn!
“Được, như những gì cậu nói, chúng ta sau này gặp mặt là người xa lạ!” Một câu rít ra từ trong kẽ răng, anh ta cất bước đi ra, dưới chân càng giống như giẫm lên phong hỏa luân.
Cố Nhược Thiện không biết làm sao đi theo đằng sau.
“Anh ta hình như sắp tức điên rồi!” Thân Nhã thò đầu ra, cảm thấy tâm trạng chưa bao giờ tốt như vậy.
“Anh bây giờ không có thời gian để ý cậu ta, chỉ có thời gian ôm em…” Hoắc Đình Phong mặc kệ.
Thân Nhã suy nghĩ một chút rồi nói: “Thật ra vừa rồi em vốn không muốn đồng ý, nhưng thấy dáng vẻ của Tô Chính Kiêu giống như đang xem kịch, anh biết em luôn không hài lòng với anh ta, thấy dáng vẻ đó của anh ta thì em không vui, cũng không muốn để anh ta thấy sự khó xử và trò cười của anh nên manh động mà đồng ý rồi, manh động là ma quỷ.”
Anh hôn vào cổ của cô: “Vậy nên anh nên cảm ơn cậu ta sao?”
“Anh chắc không phải ngay từ đầu đã nên kế hoạch sẵn rồi chứ? Nói như vậy, anh cũng khá xấu xa, kích thích anh ta như thế.”
Hoắc Đình Phong lạnh nhạt nói, trong đó mang theo sự đắc ý: “Có gì không được? Một tên hai đích, còn nữa nếu đã đồng ý thì không được nuốt lời…”
“Nghe giống như đang bắn chim, ngoài nhẫn kim cương, không cảm thấy buổi cầu hôn này quá đơn điệu hay sao? Tuy là khá kích thích, khá khiến người ta thoải mái!” Thân Nhã bắt đầu tính toán.
“Anh sẽ cho em một hôn lễ vô cùng hoành tráng…” Anh trịnh trọng hứa.
“Thật ra, em cũng không thích lãng mạn, em khá thích kích thích, lần cầu hôn này của anh rất hợp khẩu vị của em, chỉ là hôn lễ em còn chưa tính tới, em chưa nghĩ xa tới bước đó, chúng ta giống như bây giờ không phải khá tốt hay sao?”
Anh nâng mặt của cô lên, thần sắc nghiêm túc: “Nhưng anh sẽ bất an, anh đồng ý với em có thể không tổ chức hôn lễ ngay, nhưng chúng ta đi đăng ký trước, anh lùi một bước, em cũng lùi một bước, như thế nào?”
“Vậy được, sau khi đăng ký, chúng ta bắt đầu ẩn hôn đi, đợi sau khi em chính thức đồng ý gả cho anh thì tổ chức hôn lễ, bây giờ vẫn trong thời gian quan sát, có điều lần này làm thật tốt, nên thưởng.”
Cô khẽ mỉm cười, hôn lên môi của anh, anh lật khách thành chủ, hôn cô đầy nóng bỏng và gấp gáp.
Trong lúc Thân Nhã bị hôn kịch liệt, lại mở miệng nói: “Dù sao tiền phòng cũng đã trả, chúng ta tối nay ở đây thì sao? Em tin sau khi anh ta biết, sẽ tức cả đêm không ngủ được.”
“Nghịch ngợm…” Anh cho phép.
“Có điều em cũng tin, từ lúc đó, anh ta đã tức không thôi nên mới chia đường như vậy!” Cô nằm trên giường, cảm thấy rất thoải mái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.