Chương 1345
Lam Linh Chi
18/11/2022
CHƯƠNG 1345
Nhẫn kim cương là anh đã chọn lựa từ lâu, chọn từ khi ở nước K, rất đẹp, cũng là phiên bản giới hạn, trên kim cương thật ra được khắc chữ, TH.
T là Thân Nhã, H là Hoắc Đình Phong.
Anh trước đó chỉ cảm thấy làm những chuyện này rất sến sẩm, nhưng khi bạn chìm đắm vào trong, lại cảm thấy vui vẻ chưa từng có, anh đã chìm đắm vào trong, không thể rút ra.
Hôn lên má, trán của cô, anh nói: “Cảm ơn, cảm ơn em đã đồng ý lời cầu hôn của anh, anh đã lo lắng rất lâu, mãi tới lần này, trái tim mới thật sự ổn định…”
“Anh có biết không, lời đồng ý vừa rồi của em có lẽ là chịu sự dụ hoặc của anh, không phải là vì sự thâm tình của anh, cũng không phải vì những lời cảm động lòng người đó của anh, mà là vì trong ánh mắt của anh lộ ra sự thấp thỏm. Em không biết em như vậy tại sao lại khiến anh cảm thấy lo lắng bất an, nhìn thấy sự thấp thỏm đó, em vậy mà động tình, cảm động…”
Anh mỉm cười, nhấc bàn tay mảnh khảnh của cô lên, chầm chậm, từng chút, trịnh trọng đeo chiếc nhẫn kim cương lên tay cô, sau đó hôn lên tay cô.
“Em vì sự thấp thỏm của anh mà động lòng, anh cảm thấy rất vui…’
“Đừng quên, anh bây giờ vẫn trong giai đoạn quan sát, tuyệt đối đừng tùy tiện đối đãi với em, nếu không em sẽ nuốt lời bất cứ lúc nào.”
“Sẽ không, anh sẽ khiến em cảm thấy an tâm mọi lúc, đây là lời hứa và sự bảo đảm của anh, anh có thể thề…”
“…”
Tô Chính Kiêu bất luận như thế nào cũng không ngờ, cái bẫy của anh ta lại tự bê đá đập chân mình, hơn nữa đập rất đau.
Anh ta tức tới mức ngay cả ngụm nước cũng không uống được, huống chi là ngủ, đương nhiên là ngay cả mắt cũng không thể nhắm lại!
Cố Nhược Thiện đứng ở ngoài phòng, nhưng cô ta có thể nghe rõ âm thanh truyền ra, anh ta ở bên trong đập đồ, rất vang đội còn kèm theo tiếng gầm thét trầm thấp.
Anh ta, rõ ràng là cực kỳ tức giận.
Trong lòng Cố Nhược Thiện có hơi sợ hãi, cô ta biết, tác dụng của cô ta đối với Tô Chính Kiêu có lẽ chính là dùng để dụ dỗ tổng giám đốc.
Hiện nay, tổng giám đốc từ chối rất triệt để, cũng căn bản không phải là người sẽ bị dụ dỗ, cho nên, tác dụng của cô ta có phải đã hết rồi không?
Vậy thì về sau, Tô Chính Kiêu sẽ đối xử với cô ta như thế nào?
Những bức ảnh mà Lâm Nam Kiều chụp cuối cùng không thể tung ra, bởi vì giữa chừng bị Trần Vu Nhất chặn được.
Ngay lập tức anh ta hạ lệnh, thu hồi toàn bộ những bức ảnh đã tung ra.
Khoảng thời gian này, Trần Thị rất không ổn định, nội bộ xuất hiện một số vấn đề, giá cổ phiếu luôn thay đổi.
Lúc này không thể xuất hiện bất kỳ scandal và tin tức bất lợi với anh ta được, những thủ đoạn mà Lâm Nam Kiều sử dụng, anh ta đều bóp tan.
Tin tức không thể tung ra, Lâm Nam Kiều không hài lòng, không thoải mái, toàn thân càng khó chịu, cô ta sắp điên rồi, sắp điên rồi!
Nhẫn kim cương là anh đã chọn lựa từ lâu, chọn từ khi ở nước K, rất đẹp, cũng là phiên bản giới hạn, trên kim cương thật ra được khắc chữ, TH.
T là Thân Nhã, H là Hoắc Đình Phong.
Anh trước đó chỉ cảm thấy làm những chuyện này rất sến sẩm, nhưng khi bạn chìm đắm vào trong, lại cảm thấy vui vẻ chưa từng có, anh đã chìm đắm vào trong, không thể rút ra.
Hôn lên má, trán của cô, anh nói: “Cảm ơn, cảm ơn em đã đồng ý lời cầu hôn của anh, anh đã lo lắng rất lâu, mãi tới lần này, trái tim mới thật sự ổn định…”
“Anh có biết không, lời đồng ý vừa rồi của em có lẽ là chịu sự dụ hoặc của anh, không phải là vì sự thâm tình của anh, cũng không phải vì những lời cảm động lòng người đó của anh, mà là vì trong ánh mắt của anh lộ ra sự thấp thỏm. Em không biết em như vậy tại sao lại khiến anh cảm thấy lo lắng bất an, nhìn thấy sự thấp thỏm đó, em vậy mà động tình, cảm động…”
Anh mỉm cười, nhấc bàn tay mảnh khảnh của cô lên, chầm chậm, từng chút, trịnh trọng đeo chiếc nhẫn kim cương lên tay cô, sau đó hôn lên tay cô.
“Em vì sự thấp thỏm của anh mà động lòng, anh cảm thấy rất vui…’
“Đừng quên, anh bây giờ vẫn trong giai đoạn quan sát, tuyệt đối đừng tùy tiện đối đãi với em, nếu không em sẽ nuốt lời bất cứ lúc nào.”
“Sẽ không, anh sẽ khiến em cảm thấy an tâm mọi lúc, đây là lời hứa và sự bảo đảm của anh, anh có thể thề…”
“…”
Tô Chính Kiêu bất luận như thế nào cũng không ngờ, cái bẫy của anh ta lại tự bê đá đập chân mình, hơn nữa đập rất đau.
Anh ta tức tới mức ngay cả ngụm nước cũng không uống được, huống chi là ngủ, đương nhiên là ngay cả mắt cũng không thể nhắm lại!
Cố Nhược Thiện đứng ở ngoài phòng, nhưng cô ta có thể nghe rõ âm thanh truyền ra, anh ta ở bên trong đập đồ, rất vang đội còn kèm theo tiếng gầm thét trầm thấp.
Anh ta, rõ ràng là cực kỳ tức giận.
Trong lòng Cố Nhược Thiện có hơi sợ hãi, cô ta biết, tác dụng của cô ta đối với Tô Chính Kiêu có lẽ chính là dùng để dụ dỗ tổng giám đốc.
Hiện nay, tổng giám đốc từ chối rất triệt để, cũng căn bản không phải là người sẽ bị dụ dỗ, cho nên, tác dụng của cô ta có phải đã hết rồi không?
Vậy thì về sau, Tô Chính Kiêu sẽ đối xử với cô ta như thế nào?
Những bức ảnh mà Lâm Nam Kiều chụp cuối cùng không thể tung ra, bởi vì giữa chừng bị Trần Vu Nhất chặn được.
Ngay lập tức anh ta hạ lệnh, thu hồi toàn bộ những bức ảnh đã tung ra.
Khoảng thời gian này, Trần Thị rất không ổn định, nội bộ xuất hiện một số vấn đề, giá cổ phiếu luôn thay đổi.
Lúc này không thể xuất hiện bất kỳ scandal và tin tức bất lợi với anh ta được, những thủ đoạn mà Lâm Nam Kiều sử dụng, anh ta đều bóp tan.
Tin tức không thể tung ra, Lâm Nam Kiều không hài lòng, không thoải mái, toàn thân càng khó chịu, cô ta sắp điên rồi, sắp điên rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.