Chương 730
Lam Linh Chi
13/09/2022
CHƯƠNG 730
Hai ngày nay cô ta không ngủ, cô ta nghĩ về nó rất nhiều, cô ta cũng nghĩ đến Tô Tình…
Bà ta sống như góa phụ bao nhiêu năm nay, cuối cùng kết quả thế nào, vẫn không có được thứ gì cả, thật sự rất đáng buồn.
Câu ghê tởm anh nói càng khiến cô ta đau đớn hơn hàng ngàn vết cứa, nó khiến cô phát run, điên cuồng.
Dù không thể có được anh, không có được tình yêu của anh thì cũng không thể khiến anh cảm thấy ghê tởm với mình được, yêu đương bao nhiêu năm, cuối cùng tình cảm giữa hai người đã thay đổi rồi…
Bỏ đi, cô ta cũng mệt rồi, dừng tại đây được rồi.
Lần này cô ta nhìn thấy anh dùng dao rạch vào cánh tay mình, thật ra thì cô ta cũng không đành lòng khi thấy anh bị thương.
Bằng không, cô ta hoàn toàn có thể trói anh lại, sử dụng thủ đoạn cứng rắn với anh, cho dù sau khi tỉnh lại anh sẽ hận cô ta, vậy thì cùng nhau bị hủy diệt thôi!
Nhưng cuối cùng, cô ta đã chọn cách trả anh cho Diệp Giai Nhi.
Quả thực, cô ta vẫn không thể nhẫn tâm được, cô ta không thể trơ mắt nhìn anh xảy ra chuyện trước mặt mình, vẫn không thể làm đến bước đấy.
Ha ha, dùng dao rạch tay, chiêu như vậy chỉ có Thẩm Hoài Dương mới có thể làm được.
Có tiếng gõ cửa truyền đến, cô ta quay đầu lại nhìn, khóe miệng mang theo một nụ cười giễu cợt, cô ta đứng dậy ra mở cửa, người tới là Tô Tình. tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp.
“Mọi chuyện tiến hành thế nào rồi?” Tô Tình hỏi.
Cô ta không nói một lời, xoay người đi vào, Thẩm Hải Băng đi tới bàn trang điểm, sau đó nói: “Ngày mốt em sẽ trở về Mỹ.”
Tô Tình càng thêm bối rối: “Trở về Mỹ?”
“Ừm, em mệt rồi, nước Mỹ cũng tốt lắm.”
“Chị không có hỏi em nước Mỹ thế nào, mà là giữa em và Hoài Dương thế nào rồi.” Đây là điều Tô Tình quan tâm nhất.
Loại đề tài này khiến Thẩm Hải Băng càng thêm mệt mỏi, không biết từ lúc nào đã có chút chán ghét: “Bọn em không có chuyện gì cả, không có xảy ra chuyện gì hết, người giải dược cho cậu ấy cũng không phải là em, mà chính là Diệp Giai Nhi!”
“Tại sao lại như vậy?” Tô Tình nhíu mày: “Sao em làm việc không ra hồn gì hết thế, đã lập kế hoạch xong xuôi hết rồi, vậy mà lại thành ra thế này!”
Thẩm Hải Băng không muốn nghe nữa, cô ta thu dọn hành lý, nói: “Có lẽ em không làm nên trò trống gì thật, hoặc cũng có thể là do số mệnh an bài. Em đã thừa nhận chuyện bỏ thuốc vào canh cá, chị không cần lo lắng.”
Tô Tình càng nhíu chặt mày, Thẩm Hải Băng quả thật khiến bà ta vô cùng thất vọng!
“Đi cái gì mà đi! Em không được phép đi đâu cho đến khi con nhỏ Diệp Giai Nhi đó hoàn toàn cút khỏi Hoài Dương!”
Thẩm Hải Băng không đồng ý, nhẹ giọng nhắc nhở bà ta: “Chị dâu, ông Tô vẫn còn ở đây, thật ra em không muốn nói cho ông ấy biết chuyện này, quyết định nằm trong tay chị dâu.”
Tô Tình biết cô ta đang uy hiếp mình, không ngờ cô ta lại là đồ vong ơn bội nghĩa, đến lúc này còn cắn trả lại, đúng là không phải thứ tốt lành gì!
Hai ngày nay cô ta không ngủ, cô ta nghĩ về nó rất nhiều, cô ta cũng nghĩ đến Tô Tình…
Bà ta sống như góa phụ bao nhiêu năm nay, cuối cùng kết quả thế nào, vẫn không có được thứ gì cả, thật sự rất đáng buồn.
Câu ghê tởm anh nói càng khiến cô ta đau đớn hơn hàng ngàn vết cứa, nó khiến cô phát run, điên cuồng.
Dù không thể có được anh, không có được tình yêu của anh thì cũng không thể khiến anh cảm thấy ghê tởm với mình được, yêu đương bao nhiêu năm, cuối cùng tình cảm giữa hai người đã thay đổi rồi…
Bỏ đi, cô ta cũng mệt rồi, dừng tại đây được rồi.
Lần này cô ta nhìn thấy anh dùng dao rạch vào cánh tay mình, thật ra thì cô ta cũng không đành lòng khi thấy anh bị thương.
Bằng không, cô ta hoàn toàn có thể trói anh lại, sử dụng thủ đoạn cứng rắn với anh, cho dù sau khi tỉnh lại anh sẽ hận cô ta, vậy thì cùng nhau bị hủy diệt thôi!
Nhưng cuối cùng, cô ta đã chọn cách trả anh cho Diệp Giai Nhi.
Quả thực, cô ta vẫn không thể nhẫn tâm được, cô ta không thể trơ mắt nhìn anh xảy ra chuyện trước mặt mình, vẫn không thể làm đến bước đấy.
Ha ha, dùng dao rạch tay, chiêu như vậy chỉ có Thẩm Hoài Dương mới có thể làm được.
Có tiếng gõ cửa truyền đến, cô ta quay đầu lại nhìn, khóe miệng mang theo một nụ cười giễu cợt, cô ta đứng dậy ra mở cửa, người tới là Tô Tình. tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp.
“Mọi chuyện tiến hành thế nào rồi?” Tô Tình hỏi.
Cô ta không nói một lời, xoay người đi vào, Thẩm Hải Băng đi tới bàn trang điểm, sau đó nói: “Ngày mốt em sẽ trở về Mỹ.”
Tô Tình càng thêm bối rối: “Trở về Mỹ?”
“Ừm, em mệt rồi, nước Mỹ cũng tốt lắm.”
“Chị không có hỏi em nước Mỹ thế nào, mà là giữa em và Hoài Dương thế nào rồi.” Đây là điều Tô Tình quan tâm nhất.
Loại đề tài này khiến Thẩm Hải Băng càng thêm mệt mỏi, không biết từ lúc nào đã có chút chán ghét: “Bọn em không có chuyện gì cả, không có xảy ra chuyện gì hết, người giải dược cho cậu ấy cũng không phải là em, mà chính là Diệp Giai Nhi!”
“Tại sao lại như vậy?” Tô Tình nhíu mày: “Sao em làm việc không ra hồn gì hết thế, đã lập kế hoạch xong xuôi hết rồi, vậy mà lại thành ra thế này!”
Thẩm Hải Băng không muốn nghe nữa, cô ta thu dọn hành lý, nói: “Có lẽ em không làm nên trò trống gì thật, hoặc cũng có thể là do số mệnh an bài. Em đã thừa nhận chuyện bỏ thuốc vào canh cá, chị không cần lo lắng.”
Tô Tình càng nhíu chặt mày, Thẩm Hải Băng quả thật khiến bà ta vô cùng thất vọng!
“Đi cái gì mà đi! Em không được phép đi đâu cho đến khi con nhỏ Diệp Giai Nhi đó hoàn toàn cút khỏi Hoài Dương!”
Thẩm Hải Băng không đồng ý, nhẹ giọng nhắc nhở bà ta: “Chị dâu, ông Tô vẫn còn ở đây, thật ra em không muốn nói cho ông ấy biết chuyện này, quyết định nằm trong tay chị dâu.”
Tô Tình biết cô ta đang uy hiếp mình, không ngờ cô ta lại là đồ vong ơn bội nghĩa, đến lúc này còn cắn trả lại, đúng là không phải thứ tốt lành gì!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.