Cô Vợ Sinh Viên Của Anh Nông Dân Thô Kệch
Chương 29: 16.2. Đêm Đầu Tiên
Khả Ái Tiểu Thỏ
17/01/2023
Ban đầu Triệu Tranh còn không hiểu gì, nhưng sau đó rất nhanh anh đã hiểu ra, gật gật đầu rồi xoay người ra khỏi phòng để đi rửa bát.
Mặt ngoài thì không có gì thay đổi, chẳng qua bước chân vội vàng của Triệu Tranh đã làm bại lộ sự háo hức của anh rồi.
*
Buổi tối, Lâm Thanh Thanh tắm rửa xong, sớm đã về phòng, nằm ở trên giường.
Triệu Tranh theo sát phía sau, anh đi tắm nhanh một cái, khi trở lại phòng là đã thấy chăn bông của Lâm Thanh Thanh phồng lên một khối. Cô gái nhỏ quấn mình chặt kín, chẳng khác gì cái bánh bao cả.
Triệu Tranh biết Lâm Thanh Thanh thẹn thùng, dù sao thì hôm nay cũng là đêm đầu tiên của cô. Triệu Tranh vươn tay tắt đi đèn trong phòng.
Căn phòng trong nháy mắt trở nên tối om, anh không kéo rèm, cứ thế để ánh trăng từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, khiến cho trong phòng như là đang bật một cái bóng đèn công suất thấp vậy.
Anh cố ý không kéo rèm lại, anh muốn nhìn thấy bộ dạng cô nở rộ dưới thân mình, nhất định sẽ đẹp lắm...
Triệu Tranh cởi hết quần áo trên người, cả người trần trụi lên giường, xốc chăn cô lên rồi nằm xuống.
Điều mà Triệu Tranh không ngờ tới là Lâm Thanh Thanh cũng đã cởi hết quần áo giống như anh, cô nằm nghiêng người, quay lưng về phía Triệu Tranh, hai tay khoanh trước ngực, hai chân co quắp.
Triệu Tranh cố kìm nén cơn phấn khích đang dậy lên trong lòng. Anh dán người lên phía sau lưng cô, lưng cô mịn màng đến mức anh nhịn không được muốn cắn một ngụm.
Nhưng anh lại chẳng nỡ, chỉ cúi đầu in dấu môi lên lưng cô, thấp giọng nói: "Chuẩn bị tốt rồi chứ?"
Lâm Thanh Thanh cảm nhận được sức nóng từ cơ thể trần trụi của anh truyền đến, cả cảm giác ngứa ngáy khi môi anh hôn lên lưng cô nữa, chỉ khẽ ừ một tiếng.
Cô có chút sợ hãi... Cũng có chút hồi hộp...
Triệu Tranh có thể cảm giác thấy cơ thể nhỏ nhắn của cô run rẩy trong vòng tay anh, anh còn chưa kịp làm gì mà cũng đã doạ hư cô rồi.
“Em sợ tôi à?” Anh hạ thấp giọng, khiến giọng nói của mình nghe có vẻ nhu hoà hơn một chút.
"Không... Tôi chỉ là… Lần đầu tiên nên có chút hồi hộp."
Mặt ngoài thì không có gì thay đổi, chẳng qua bước chân vội vàng của Triệu Tranh đã làm bại lộ sự háo hức của anh rồi.
*
Buổi tối, Lâm Thanh Thanh tắm rửa xong, sớm đã về phòng, nằm ở trên giường.
Triệu Tranh theo sát phía sau, anh đi tắm nhanh một cái, khi trở lại phòng là đã thấy chăn bông của Lâm Thanh Thanh phồng lên một khối. Cô gái nhỏ quấn mình chặt kín, chẳng khác gì cái bánh bao cả.
Triệu Tranh biết Lâm Thanh Thanh thẹn thùng, dù sao thì hôm nay cũng là đêm đầu tiên của cô. Triệu Tranh vươn tay tắt đi đèn trong phòng.
Căn phòng trong nháy mắt trở nên tối om, anh không kéo rèm, cứ thế để ánh trăng từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, khiến cho trong phòng như là đang bật một cái bóng đèn công suất thấp vậy.
Anh cố ý không kéo rèm lại, anh muốn nhìn thấy bộ dạng cô nở rộ dưới thân mình, nhất định sẽ đẹp lắm...
Triệu Tranh cởi hết quần áo trên người, cả người trần trụi lên giường, xốc chăn cô lên rồi nằm xuống.
Điều mà Triệu Tranh không ngờ tới là Lâm Thanh Thanh cũng đã cởi hết quần áo giống như anh, cô nằm nghiêng người, quay lưng về phía Triệu Tranh, hai tay khoanh trước ngực, hai chân co quắp.
Triệu Tranh cố kìm nén cơn phấn khích đang dậy lên trong lòng. Anh dán người lên phía sau lưng cô, lưng cô mịn màng đến mức anh nhịn không được muốn cắn một ngụm.
Nhưng anh lại chẳng nỡ, chỉ cúi đầu in dấu môi lên lưng cô, thấp giọng nói: "Chuẩn bị tốt rồi chứ?"
Lâm Thanh Thanh cảm nhận được sức nóng từ cơ thể trần trụi của anh truyền đến, cả cảm giác ngứa ngáy khi môi anh hôn lên lưng cô nữa, chỉ khẽ ừ một tiếng.
Cô có chút sợ hãi... Cũng có chút hồi hộp...
Triệu Tranh có thể cảm giác thấy cơ thể nhỏ nhắn của cô run rẩy trong vòng tay anh, anh còn chưa kịp làm gì mà cũng đã doạ hư cô rồi.
“Em sợ tôi à?” Anh hạ thấp giọng, khiến giọng nói của mình nghe có vẻ nhu hoà hơn một chút.
"Không... Tôi chỉ là… Lần đầu tiên nên có chút hồi hộp."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.