Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Chương 473
Khuyết Danh
07/12/2023
Bây giờ cái thai của cô cũng chưa lớn, bọn họ không cần phải lo lắng như vậy.
Tạ Mẫn Hành nuốt một miếng cháo, cưng chiều vuốt ve mái tóc của Vân Thư: “Ngoan, anh muốn đưa đồ ăn cho em.
Vân Thư mím môi, cảm động muốn khóc.
Ông nội Tạ ho hai tiếng: “Chú ý một chút, ông vân đang ở đây.” mo sự Sợ hai người sẽ hôn nhau trước mặt mình.
Tạ Mẫn Hành: “Ông nội, ông đừng đưa cơm đến nữa, nêu như mọi người còn như thể thì Tiêu Thư sẽ trở thành người khác biệt trong công ty.”
Ông nội Tạ trừng mắt: “Không cho ông đưa đến, sau đó con mang cơm tới sao?”
“Không, ông nội, Mẫn Hành cũng không mang đồ ăn đến nữa, con muôn đi căn tin ăn cơm với đồng nghiệp.”
Ông nội Tạ không đồng ý.
Tạ Mẫn Hành: “Vợ và con của con, con tự chăm sóc mới yên tâm.”
“Này, thằng nhóc kia, chẳng lẽ ông.
nội con đưa cơm đến con không yên tâm hay sao?”
Vân Thư lập tức hòa giải: “Ông. nội, ý của chồng con không phải nói ông đưa đến anh ây không yên tâm, mà là anh ấy lo lắng nêu như mọi người tranh bi mang cơm tới chọ con thì anh ây không có cách nào để phát.
huy tốt vai trò làm chồng, làm ba của mình được.
Dù sao thì ông cũng biệt cháu chắt thường sẽ thân thiệt với ông bà, chồng con muốn gắn kết tình cảm với đứa bé, nêu không khi sinh ra, đứa bé chỉ muốn gân gũi với mọi người.
Nói trắng ra là đang ghen.”
Mặc kệ Tạ Mẫn Hành có ý đó hay không, Vân Thư nói gì thì thực sự là như vậy.
Ông nội Tạ bĩu môi miễn cưỡng đồng ý, trước khi đi còn than thở với quản gia.
Tiễn ông nội Tạ, Vân Thư đau khổ ôm eo Tạ Mẫn Hành: “Ông xã, anh đừng đến đưa cơm nữa.
Tạ Mẫn Hành tuyệt đối không bao giờ đồng ý yêu cầu của Vân Thư, điều anh muôn là Vân Thư và con của anh có thể ăn những bữa ăn do anh chuân bị.
Khi Tạ Mẫn Tây về nhà, cô ấy nghe được tin tức bùng nỗ này, như bị sét đánh.
Dù cả Tạ Mẫn Thận đã về, cô ấy không hề vui vẻ nhảy dựng lên, nhưng lại bị lời nói của mẹ làm cho choáng váng đứng nguyên tại chỗ: “Ai mang thai? Chị dâu? Vận Thư?”
li nối phải hai người họ là Lưu Hạ Huệ à?
Bà Tạ tỏ vẻ vui mừng: “Bỏ cặp sách xuống, đi tới chợ mua ít thức ă ăn với mẹ, hôm nay gọi anh con và Tiểu Thư về ăn tôi.
Tạ Mẫn Tây nghi ngờ, họ đến với nhau từ khi nào vậy?
Đàm Nhạc khuya khuất tới quán bar, uống hết ly này đến ly khác, đồ vào bụng.
Giang Quý nhìn thấy rõ ràng trong bóng tôi, xem ta chuyện Tiệu Thư mang thai đả kích anh ta rất nhiều.
Lúc đầu, Giang Quý lo lắng liệu Đàm Nhạc có vì thể mà sinh ra hận rồi làm chuyện xấu tôn thương Vân Thư và đứa con, hiện giờ xem ra, Đàm Nhạc Sẽ không.
Tạ Mẫn Hành nuốt một miếng cháo, cưng chiều vuốt ve mái tóc của Vân Thư: “Ngoan, anh muốn đưa đồ ăn cho em.
Vân Thư mím môi, cảm động muốn khóc.
Ông nội Tạ ho hai tiếng: “Chú ý một chút, ông vân đang ở đây.” mo sự Sợ hai người sẽ hôn nhau trước mặt mình.
Tạ Mẫn Hành: “Ông nội, ông đừng đưa cơm đến nữa, nêu như mọi người còn như thể thì Tiêu Thư sẽ trở thành người khác biệt trong công ty.”
Ông nội Tạ trừng mắt: “Không cho ông đưa đến, sau đó con mang cơm tới sao?”
“Không, ông nội, Mẫn Hành cũng không mang đồ ăn đến nữa, con muôn đi căn tin ăn cơm với đồng nghiệp.”
Ông nội Tạ không đồng ý.
Tạ Mẫn Hành: “Vợ và con của con, con tự chăm sóc mới yên tâm.”
“Này, thằng nhóc kia, chẳng lẽ ông.
nội con đưa cơm đến con không yên tâm hay sao?”
Vân Thư lập tức hòa giải: “Ông. nội, ý của chồng con không phải nói ông đưa đến anh ây không yên tâm, mà là anh ấy lo lắng nêu như mọi người tranh bi mang cơm tới chọ con thì anh ây không có cách nào để phát.
huy tốt vai trò làm chồng, làm ba của mình được.
Dù sao thì ông cũng biệt cháu chắt thường sẽ thân thiệt với ông bà, chồng con muốn gắn kết tình cảm với đứa bé, nêu không khi sinh ra, đứa bé chỉ muốn gân gũi với mọi người.
Nói trắng ra là đang ghen.”
Mặc kệ Tạ Mẫn Hành có ý đó hay không, Vân Thư nói gì thì thực sự là như vậy.
Ông nội Tạ bĩu môi miễn cưỡng đồng ý, trước khi đi còn than thở với quản gia.
Tiễn ông nội Tạ, Vân Thư đau khổ ôm eo Tạ Mẫn Hành: “Ông xã, anh đừng đến đưa cơm nữa.
Tạ Mẫn Hành tuyệt đối không bao giờ đồng ý yêu cầu của Vân Thư, điều anh muôn là Vân Thư và con của anh có thể ăn những bữa ăn do anh chuân bị.
Khi Tạ Mẫn Tây về nhà, cô ấy nghe được tin tức bùng nỗ này, như bị sét đánh.
Dù cả Tạ Mẫn Thận đã về, cô ấy không hề vui vẻ nhảy dựng lên, nhưng lại bị lời nói của mẹ làm cho choáng váng đứng nguyên tại chỗ: “Ai mang thai? Chị dâu? Vận Thư?”
li nối phải hai người họ là Lưu Hạ Huệ à?
Bà Tạ tỏ vẻ vui mừng: “Bỏ cặp sách xuống, đi tới chợ mua ít thức ă ăn với mẹ, hôm nay gọi anh con và Tiểu Thư về ăn tôi.
Tạ Mẫn Tây nghi ngờ, họ đến với nhau từ khi nào vậy?
Đàm Nhạc khuya khuất tới quán bar, uống hết ly này đến ly khác, đồ vào bụng.
Giang Quý nhìn thấy rõ ràng trong bóng tôi, xem ta chuyện Tiệu Thư mang thai đả kích anh ta rất nhiều.
Lúc đầu, Giang Quý lo lắng liệu Đàm Nhạc có vì thể mà sinh ra hận rồi làm chuyện xấu tôn thương Vân Thư và đứa con, hiện giờ xem ra, Đàm Nhạc Sẽ không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.