Cô Vợ Tàn Tật Của Tổng Tài [Phần 2]
Chương 17: Mẹ Chồng Bá Đạo (2) Đánh Ghen Hộ Con Dâu
Chi Kim
19/05/2024
Buổi sáng, bà Hàn đang lướt Facebook. Bà thấy LV lại ra mẫu túi mới trị giá gần trăm triệu. Mà người là fan của LV như bà thì lại phải xách túi tiền đi mua ngay. Bà còn không quên con dâu. Bà Hàn chạy sang phòng của Giai Ý. Cô đang ngồi xem phim thì thấy bà đi vào.
" Bác gái, bác vào phòng con có chuyện gì vậy?"
Bà bà bước tới tủ đồ rồi mở ra, bà cau mày lại rồi nói: " Đồ hiệu của ta mua cho con đâu hết rồi?"
Giai Ý tỏ ra sợ hãi, xua tay nói: "Bác à đồ bác mua cho con nhiều quá nên con cất bớt đi rồi."
Bà Hàn ngồi xuống giường rồi cầm lấy tay cô: " Con dâu tương lai của Hàn gia sao lại thiếu thốn như vậy chứ. Ta là mẹ chồng của con mà lại để con cất bớt đồ hiệu đi. Có phải cái tủ này bé quá không."
Giai Ý ngạc nhiên lắc đầu : "Không bác! Bác đừng nói là mình đi mua sắm nữa nha?" - mặt cô tái lại
Bà Han mỉm cười: " Con nói quá chuẩn. LV lại ra mẫu túi mới rồi. Mình đi mua nha con. Mẹ với con mỗi người một cái xài chơi."
Cô bất lực gật đầu vì không muốn bà buồn.
" Vâng... Vâng ạ"
Bà Hàn liền đẩy xe cho cô. Bà bảo tài xế riêng lái con BMW đưa bà và cô tới trung tâm thương mại. Đúng là lên xe xịn có khác, ai cũng nhìn, trong xe thì toàn mùi tiền bốc lên. Giai Ý cô cảm thấy không quen. Tới trung tâm thương mại, bà Hàn và cô vừa đi vào cửa đã có nhân viên ra đón. Ai cũng ngưỡng mộ nhìn người phụ nữ sang trọng này, khiến cô cảm thấy cũng rất ngại ngùng. Bà Hàn nhìn thấy bộ quần áo rẻ tiền trên người cô thì lập tức, chọn ngay cho cô mấy bộ đẹp nhất ở đấy. Bà tự tin lấy trong túi ra chiếc thẻ đen quyền lực bảo nhân viên quẹt. Bà đẩy cô ra ngoài đi được vài trăm mét, rồi chợt nhận ra rằng mình chưa mua túi LV. Bà hốt hoảng hét toáng lên: "Ánh, chết rồi con gái yêu ơi. Mẹ quên chưa mua túi."
Giai Ý cũng giật mình. Kê cười gượng gạo rồi nói với bà: " Bác gái à vậy thì bác quay lại mua đi ạ. Con ở đây đợi cũng được ạ. Chứ bác mang theo con vướng víu lắm."
Bà Hàn nghe cô nói vậy có chút không vui: " Vướng cái gì mà vướng. Con nói vậy ta buồn lắm đấy. Vậy ngồi yên ở đây nhé, ta đi một tí rồi quay lại."
Cô gật đầu rồi bà Hàn quay người đi mua túi. Cô ngồi ở gần shop bán đồ một lúc rồi gặp lại hai con người mà cả đời này cô không muốn nhìn. Đó là Bạn trai cũ và Trà Xanh (Ngô Tuấn Triết và Hồ Thanh Trà)
Giai Ý đang lấy điện thoại lướt Facebook thì thấy bóng một cặp đôi lướt qua, cô ngước mặt lên nhìn thì thấy Hồ Thanh Trà Và Ngô Tuấn Triết đang khoác tay nhau đi qua cô. Bỗng dừng lại rồi quay lại chỗ cô. Hồ Thanh Trà nhìn chân của cô cười khinh bỉ rồi mỉa mai nói: "Giai Ý à, trái đất này cũng thật là tròn quá. Không hẹn mà lại gặp rồi. Chân cậu lâu lành nhỉ? Đừng nói là bị liệt rồi đấy?"
Ngô Tuấn Triết nắm lấy tay Hồ Thanh Trà, cau mày nói: "Em đang nói gì vậy?"
Trà xanh liền nói: "Em chỉ là đang hỏi thăm cậu ấy thôi mà... Anh hung dữ với em?"
Bạn trai cũ nhìn Trà Xanh rồi quay ra nói với cô: "Lâu rồi không gặp. Chào em!"
Giai Ý cười khẩy rồi nhìn họ bằng đôi mắt sắc bén: "Tôi mong không gặp lại hai người mà."
Trà Xanh hồ đồ, liền nói cô: "Khinh nhau đấy à? Mày nên nhớ mày đang ngồi xe lăn đấy. Tao không muốn đánh người tàn tật đâu."
Cô nghe những lời này thì cũng đa nghi. Giai Ý cô liền im lặng. Hồ Thanh Trà thấy cô không nói gì, liền vênh váo nói: "Sao? Sợ rồi à? Mày ngồi ở đây làm gì vậy? Cái shop bán quần áo bự như thế này. Mày ngồi đây đừng nói là ăn xin đó hả? Haha"
Con trà xanh ATSM này.
Ngô Tuấn Triết thấy cô ta cũng nói hơi quá liền ngăn cản: "Trà Trà, đừng ăn nói như vậy."
Giai Ý cô nhìn thẳng mặt ả ta rồi nói: "Tôi không muốn bắt chuyện với điếm. Thứ đàn bà trơ trẽn như cô, nghĩ rằng tôi sợ sao?"
Ả ta bị cô xúc phạm, tức giận định dơ tay kên đánh cô. Bà Hàn cầm lấy cổ tay cô ta rồi hất xa.
" Ashhh"
Giai Ý cô ngạc nhiên nhìn bà. Bà Hàn lấy trong chiếc túi hiệu LV một chiếc khăn ướt lau tay mình rồi ném xuống đất.
" Thật Dơ Bẩn!"
Ả ta ngã xuống nền gạch trắng sang trọng. Tên đàn ông cặn bã Ngô Tuấn Triết đỡ con trà xanh dậy. Bà Hàn lạnh lùng quay sang chỗ khác. Ả ta đứng dậy, gương mặt phẫn nộ, liền quát: "Sao bà dám đẩy tôi hả? Còn dám noid tôi dơ bẩn nữa?"
Ngô Tuấn Triết liền quát cô ta: "Đủ rồi đó, em quậy đủ rồi. Đi về!"
Cô ta nhìn hắn ánh mắt không cam chịu liền nhìn bà Hàn. Bà lạnh lùng bước tới chỗ ả ta, khong ngần ngại tát một phát nữa. Ả ta ôm mặt nhìn bà.
" Bà đánh tôi?"
Bà Hàn lại lau tay nhưng lần này là ném vào mặt ả
" Mày dám xúc phạm con dâu tao? Tao cảnh cáo mày. Nếu còn dám nữa, tao rạch mặt mày!"
Bà nhìn ả ta ánh mắt vô cùng đáng sợ. Hồ Thanh Trà chỉ biết ngậm mồm. Bà Hàn đi tới chỗ cô rồi đẩy xe đi. Còn không quên quay lại nói: "Loại phụ nữ dơ bẩn như mày... Đến Trần Duy Hưng mà đứng."
Cô ta tức giận nhìn bà. Còn bà thì hãnh diện mà đẩy cô đi. Nữ chính từ đầu tới cuối đều rất khâm phục bà. Chuyện này cũng bao nhiêu người ở trung tâm thương mại phải trầm trồ.
" Bác gái, bác vào phòng con có chuyện gì vậy?"
Bà bà bước tới tủ đồ rồi mở ra, bà cau mày lại rồi nói: " Đồ hiệu của ta mua cho con đâu hết rồi?"
Giai Ý tỏ ra sợ hãi, xua tay nói: "Bác à đồ bác mua cho con nhiều quá nên con cất bớt đi rồi."
Bà Hàn ngồi xuống giường rồi cầm lấy tay cô: " Con dâu tương lai của Hàn gia sao lại thiếu thốn như vậy chứ. Ta là mẹ chồng của con mà lại để con cất bớt đồ hiệu đi. Có phải cái tủ này bé quá không."
Giai Ý ngạc nhiên lắc đầu : "Không bác! Bác đừng nói là mình đi mua sắm nữa nha?" - mặt cô tái lại
Bà Han mỉm cười: " Con nói quá chuẩn. LV lại ra mẫu túi mới rồi. Mình đi mua nha con. Mẹ với con mỗi người một cái xài chơi."
Cô bất lực gật đầu vì không muốn bà buồn.
" Vâng... Vâng ạ"
Bà Hàn liền đẩy xe cho cô. Bà bảo tài xế riêng lái con BMW đưa bà và cô tới trung tâm thương mại. Đúng là lên xe xịn có khác, ai cũng nhìn, trong xe thì toàn mùi tiền bốc lên. Giai Ý cô cảm thấy không quen. Tới trung tâm thương mại, bà Hàn và cô vừa đi vào cửa đã có nhân viên ra đón. Ai cũng ngưỡng mộ nhìn người phụ nữ sang trọng này, khiến cô cảm thấy cũng rất ngại ngùng. Bà Hàn nhìn thấy bộ quần áo rẻ tiền trên người cô thì lập tức, chọn ngay cho cô mấy bộ đẹp nhất ở đấy. Bà tự tin lấy trong túi ra chiếc thẻ đen quyền lực bảo nhân viên quẹt. Bà đẩy cô ra ngoài đi được vài trăm mét, rồi chợt nhận ra rằng mình chưa mua túi LV. Bà hốt hoảng hét toáng lên: "Ánh, chết rồi con gái yêu ơi. Mẹ quên chưa mua túi."
Giai Ý cũng giật mình. Kê cười gượng gạo rồi nói với bà: " Bác gái à vậy thì bác quay lại mua đi ạ. Con ở đây đợi cũng được ạ. Chứ bác mang theo con vướng víu lắm."
Bà Hàn nghe cô nói vậy có chút không vui: " Vướng cái gì mà vướng. Con nói vậy ta buồn lắm đấy. Vậy ngồi yên ở đây nhé, ta đi một tí rồi quay lại."
Cô gật đầu rồi bà Hàn quay người đi mua túi. Cô ngồi ở gần shop bán đồ một lúc rồi gặp lại hai con người mà cả đời này cô không muốn nhìn. Đó là Bạn trai cũ và Trà Xanh (Ngô Tuấn Triết và Hồ Thanh Trà)
Giai Ý đang lấy điện thoại lướt Facebook thì thấy bóng một cặp đôi lướt qua, cô ngước mặt lên nhìn thì thấy Hồ Thanh Trà Và Ngô Tuấn Triết đang khoác tay nhau đi qua cô. Bỗng dừng lại rồi quay lại chỗ cô. Hồ Thanh Trà nhìn chân của cô cười khinh bỉ rồi mỉa mai nói: "Giai Ý à, trái đất này cũng thật là tròn quá. Không hẹn mà lại gặp rồi. Chân cậu lâu lành nhỉ? Đừng nói là bị liệt rồi đấy?"
Ngô Tuấn Triết nắm lấy tay Hồ Thanh Trà, cau mày nói: "Em đang nói gì vậy?"
Trà xanh liền nói: "Em chỉ là đang hỏi thăm cậu ấy thôi mà... Anh hung dữ với em?"
Bạn trai cũ nhìn Trà Xanh rồi quay ra nói với cô: "Lâu rồi không gặp. Chào em!"
Giai Ý cười khẩy rồi nhìn họ bằng đôi mắt sắc bén: "Tôi mong không gặp lại hai người mà."
Trà Xanh hồ đồ, liền nói cô: "Khinh nhau đấy à? Mày nên nhớ mày đang ngồi xe lăn đấy. Tao không muốn đánh người tàn tật đâu."
Cô nghe những lời này thì cũng đa nghi. Giai Ý cô liền im lặng. Hồ Thanh Trà thấy cô không nói gì, liền vênh váo nói: "Sao? Sợ rồi à? Mày ngồi ở đây làm gì vậy? Cái shop bán quần áo bự như thế này. Mày ngồi đây đừng nói là ăn xin đó hả? Haha"
Con trà xanh ATSM này.
Ngô Tuấn Triết thấy cô ta cũng nói hơi quá liền ngăn cản: "Trà Trà, đừng ăn nói như vậy."
Giai Ý cô nhìn thẳng mặt ả ta rồi nói: "Tôi không muốn bắt chuyện với điếm. Thứ đàn bà trơ trẽn như cô, nghĩ rằng tôi sợ sao?"
Ả ta bị cô xúc phạm, tức giận định dơ tay kên đánh cô. Bà Hàn cầm lấy cổ tay cô ta rồi hất xa.
" Ashhh"
Giai Ý cô ngạc nhiên nhìn bà. Bà Hàn lấy trong chiếc túi hiệu LV một chiếc khăn ướt lau tay mình rồi ném xuống đất.
" Thật Dơ Bẩn!"
Ả ta ngã xuống nền gạch trắng sang trọng. Tên đàn ông cặn bã Ngô Tuấn Triết đỡ con trà xanh dậy. Bà Hàn lạnh lùng quay sang chỗ khác. Ả ta đứng dậy, gương mặt phẫn nộ, liền quát: "Sao bà dám đẩy tôi hả? Còn dám noid tôi dơ bẩn nữa?"
Ngô Tuấn Triết liền quát cô ta: "Đủ rồi đó, em quậy đủ rồi. Đi về!"
Cô ta nhìn hắn ánh mắt không cam chịu liền nhìn bà Hàn. Bà lạnh lùng bước tới chỗ ả ta, khong ngần ngại tát một phát nữa. Ả ta ôm mặt nhìn bà.
" Bà đánh tôi?"
Bà Hàn lại lau tay nhưng lần này là ném vào mặt ả
" Mày dám xúc phạm con dâu tao? Tao cảnh cáo mày. Nếu còn dám nữa, tao rạch mặt mày!"
Bà nhìn ả ta ánh mắt vô cùng đáng sợ. Hồ Thanh Trà chỉ biết ngậm mồm. Bà Hàn đi tới chỗ cô rồi đẩy xe đi. Còn không quên quay lại nói: "Loại phụ nữ dơ bẩn như mày... Đến Trần Duy Hưng mà đứng."
Cô ta tức giận nhìn bà. Còn bà thì hãnh diện mà đẩy cô đi. Nữ chính từ đầu tới cuối đều rất khâm phục bà. Chuyện này cũng bao nhiêu người ở trung tâm thương mại phải trầm trồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.