Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Chương 1307
Đông Tuyết
07/07/2024
Cô không hề nói bừa, nếu việc châm cứu của cô bị một đứa trẻ học theo rồi đem châm cứu thật, sẽ gây ra án mạng.
Bởi vì mỗi mũi kim của cô đều cực kỳ cẩn thận.
Không phải ai muốn châm thì châm.
Cả độ sâu của mũi kim đâm vào da thịt cũng phải cẩn thận.
Cần sâu vừa đủ, châm quá sâu sẽ dễ gây thương tích thứ phát cho bệnh nhân.
Nhưng châm quá nông thì lại không hiệu quả.
Do đó, thứ như châm cứu thực sự không phải là điều mà ai muốn cũng làm được.
“Vâng, em sẽ nghe lời chị.” Sam ngoan ngoãn nằm đó nhưng đôi mắt to tròn vẫn tò mò quan sát mọi hành động của Tô Nhược Hân.
Một lớn một nhỏ, cứ như vậy mà trò chuyện dưới ánh mắt dò xét của bao nhiêu người, giữa nơi công cộng.
Như thể những người bạn tốt đã quen biết nhiều nam.
Nhưng tất cả mọi người ở hiện trường trừ Sam ra, đều biết chắc chắn Tô Nhược Hân và Sam mới chỉ gặp nhau hôm nay, mà còn chưa biết nhau bao lâu.
Hiện trường vẫn chỉ có giọng của Tô Nhược Hân và Sam cùng với sự tương tác thoải mái giữa hai người họ.
Sam tỉnh rồi.
Hai lúm đồng điếu nông trên gương mặt tươi cười ấm áp của cô gái nhỏ trông rất dễ thương.
Gô bé tỉnh lại khiến người ta nhận thức được cô bé đã sống lại từ cõi chết.
Rõ ràng là một cô bé sắp bị chặt ra cho kền kên ăn rồi thăng thiên, giờ phút này đột nhiên mở mắt tỉnh lại, điều thần kỳ này khiến bọn họ không hiểu nổi.
Đột nhiên, một người tiến lên, nhìn chằm chằm Tô Nhược Hân: “Cô dùng tà thuật gì đúng không?”
Người đã chết còn có thể tỉnh lại, chắc chắn đây là tà thuật.
Nếu không thì khó mà giải thích được tại sao Sam nói sống lại là sống lại.
“Láo xược.” Nghe vậy, trưởng khu thấp giọng quát một tiếng, ngăn cản người đàn ông này tiếp tục gọi hành vi cứu người của Tô Nhược Hân là tà thuật.
“Trưởng khu, chắc chắn đây là tà thuật, nếu không sao người chết có thể sống lại? Tuyệt đối không thể nào.” Người đàn ông muốn tranh cãi mấy câu.
Trưởng khu lập tức nói: “Theo lời anh nói, mấy ngày nay bác sĩ Tô kê đơn chữa khỏi mọi bệnh tật đều là dùng tà thuật à? Vậy sau khi uống thuốc bọn họ có phản ứng gì không ổn không?”
“Ai biết cô ta có phải là bác sĩ Tô trong truyền thuyết không? Lỡ là giả thì sao?”
“Đúng là cô ấy, tôi có thể chứng minh cho cô ấy.”
Trưởng khu đứng ở đó, dù sao có ông ấy ở đây, không ai có thể phỉ báng Tô Nhược Hân.
Tô Nhược Hân đã trả giá quá nhiều để cứu những người dân thường.
Đầu tiên là khám chữa, sau đó là tặng thuốc.
Tất nhiên, một số chuyện còn có Hạ Thiên Tường tham gia, nghĩ đến Hạ Thiên Tường, ông ấy nhìn người đàn ông kia: “Còn cả anh Hạ nữa, anh ấy cũng hết sức ủng hộ bác sĩ Tô khám chữa bệnh, cung cấp.
toàn bộ thuốc Đông y do bác sĩ Tô kê cho tất cả các bệnh nhân, hơn nữa những gì anh ấy và bác sĩ Tô đã quyên góp không chỉ là một số thảo dược và khám chữa miễn phí, mà còn có vật chất phát miễn phí, cho đến hôm nay vẫn chưa được phát hết, thậm chí cá nhân anh Hạ còn quyên góp 3000 tỷ vì sự phát triển của khu Z chúng ta. Sao một người tốt bụng như anh ấy có thể làm ra những chuyện khác chứ, dù sao tôi thì cũng không tin.” Trưởng khu nói hết những gì mình nghĩ trong đầu.
Bởi vì mỗi mũi kim của cô đều cực kỳ cẩn thận.
Không phải ai muốn châm thì châm.
Cả độ sâu của mũi kim đâm vào da thịt cũng phải cẩn thận.
Cần sâu vừa đủ, châm quá sâu sẽ dễ gây thương tích thứ phát cho bệnh nhân.
Nhưng châm quá nông thì lại không hiệu quả.
Do đó, thứ như châm cứu thực sự không phải là điều mà ai muốn cũng làm được.
“Vâng, em sẽ nghe lời chị.” Sam ngoan ngoãn nằm đó nhưng đôi mắt to tròn vẫn tò mò quan sát mọi hành động của Tô Nhược Hân.
Một lớn một nhỏ, cứ như vậy mà trò chuyện dưới ánh mắt dò xét của bao nhiêu người, giữa nơi công cộng.
Như thể những người bạn tốt đã quen biết nhiều nam.
Nhưng tất cả mọi người ở hiện trường trừ Sam ra, đều biết chắc chắn Tô Nhược Hân và Sam mới chỉ gặp nhau hôm nay, mà còn chưa biết nhau bao lâu.
Hiện trường vẫn chỉ có giọng của Tô Nhược Hân và Sam cùng với sự tương tác thoải mái giữa hai người họ.
Sam tỉnh rồi.
Hai lúm đồng điếu nông trên gương mặt tươi cười ấm áp của cô gái nhỏ trông rất dễ thương.
Gô bé tỉnh lại khiến người ta nhận thức được cô bé đã sống lại từ cõi chết.
Rõ ràng là một cô bé sắp bị chặt ra cho kền kên ăn rồi thăng thiên, giờ phút này đột nhiên mở mắt tỉnh lại, điều thần kỳ này khiến bọn họ không hiểu nổi.
Đột nhiên, một người tiến lên, nhìn chằm chằm Tô Nhược Hân: “Cô dùng tà thuật gì đúng không?”
Người đã chết còn có thể tỉnh lại, chắc chắn đây là tà thuật.
Nếu không thì khó mà giải thích được tại sao Sam nói sống lại là sống lại.
“Láo xược.” Nghe vậy, trưởng khu thấp giọng quát một tiếng, ngăn cản người đàn ông này tiếp tục gọi hành vi cứu người của Tô Nhược Hân là tà thuật.
“Trưởng khu, chắc chắn đây là tà thuật, nếu không sao người chết có thể sống lại? Tuyệt đối không thể nào.” Người đàn ông muốn tranh cãi mấy câu.
Trưởng khu lập tức nói: “Theo lời anh nói, mấy ngày nay bác sĩ Tô kê đơn chữa khỏi mọi bệnh tật đều là dùng tà thuật à? Vậy sau khi uống thuốc bọn họ có phản ứng gì không ổn không?”
“Ai biết cô ta có phải là bác sĩ Tô trong truyền thuyết không? Lỡ là giả thì sao?”
“Đúng là cô ấy, tôi có thể chứng minh cho cô ấy.”
Trưởng khu đứng ở đó, dù sao có ông ấy ở đây, không ai có thể phỉ báng Tô Nhược Hân.
Tô Nhược Hân đã trả giá quá nhiều để cứu những người dân thường.
Đầu tiên là khám chữa, sau đó là tặng thuốc.
Tất nhiên, một số chuyện còn có Hạ Thiên Tường tham gia, nghĩ đến Hạ Thiên Tường, ông ấy nhìn người đàn ông kia: “Còn cả anh Hạ nữa, anh ấy cũng hết sức ủng hộ bác sĩ Tô khám chữa bệnh, cung cấp.
toàn bộ thuốc Đông y do bác sĩ Tô kê cho tất cả các bệnh nhân, hơn nữa những gì anh ấy và bác sĩ Tô đã quyên góp không chỉ là một số thảo dược và khám chữa miễn phí, mà còn có vật chất phát miễn phí, cho đến hôm nay vẫn chưa được phát hết, thậm chí cá nhân anh Hạ còn quyên góp 3000 tỷ vì sự phát triển của khu Z chúng ta. Sao một người tốt bụng như anh ấy có thể làm ra những chuyện khác chứ, dù sao tôi thì cũng không tin.” Trưởng khu nói hết những gì mình nghĩ trong đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.