Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1506: Mắt xanh
Mai Can Thái Thiếu Bính
24/12/2013
Cô chủ động giống như một con bạch tuộc, cùng Dương Thần lăn lộn trên
giường lớn, xé rách quần áo trên người Dương Thần, bàn tay nhỏ mềm mại
lành lạnh vuốt ve lưng hắn, cầm lấy tóc của hắn.
Dương Thần cảm nhận được hai đùi đầy đặn co dãn, khi thì quấn quýt lấy đùi của hắn, khi thì lại quấn lấy eo hắn, ngực cô đè ép lồng ngực của hắn, dường như có thể cảm nhận được phần co giãn của mình có thể văng ra bất cứ lúc nào.
Cô như là hóa thành một ngọn lửa nóng bỏng, đốt cháy tim gan, đầu óc Dương Thần, cả người Dương Thần từ trong ra ngoài hoàn toàn sôi trào.
Dương Thần gặm cắn môi hoa của An Tâm, mỹ vị đầu lưỡi, hấp dẫn Dương Thần khiến hắn liên tục hôn cuồng nhiệt.
Nếu bàn về kỹ xảo trên giường, mấy người phụ nữ của mình, chỉ sợ An Tâm làm tốt nhất.
Dương Thần cũng không hiểu tại sao, theo lý thuyết thời điểm An Tâm ở chung một chỗ với hắn vẫn còn là một chú chim non, nhưng phương diện này tiến bộ thần tốc.
Xem ra cái này cũng là một loại thiên phú, rất nhiều phụ nữ cho dù có vốn hùng hậu, nhưng cũng không hẳn có thể làm cho người đàn ông có hưởng thụ đặt mình trong mây.
An Tâm chính là loại báu vật tuyệt sắc này chỉ một chút cũng có thể nhen nhóm cảm xúc lửa cháy mãnh liệt toàn thân , khiến Dương Thần mỗi lần đều không thể kiềm chế được những trận trầm luân.
Hai người vẫn đang hôn cuồng nhiệt, đem toàn bộ quần áo xé rách, trên giường dưới giường khắp nơi đều có.
Thân thể kiều diễm của An Tâm vặn vẹo, ngực phấn chà xát thân thể Dương Thần, không suy nghĩ đưa tay vuốt chỗ giữa hai đùi Dương Thần.
Dương Thần cảm nhận được bàn tay nhỏ mềm mại, một tay nắm chặt phân thân của hắn, tay kia thì lại nâng hai ** (tự hiểu nhé), cái miệng ướt át của cô đem cái đầu rồng cực lớn kia nuốt xuống.
- Ưm.
Sự thoải mái Dương Thần đã đến tột đỉnh, theo lý thuyết mình trước đây ở nước ngoài, phụ nữ nhiều đếm không xuể, tất nhiều lần từng làm chuyện lặt vặt này, cũng không biết làm sao, mỗi lần đầu lưỡi An Tâm trượt vào kì diệu đến điên cuồng.
Thỉnh thoảng An Tâm khẽ phát ra tiếng kêu tiêu hồn thực cốt, khiến Dương Thần còn chưa chính thức tiến vào chiến đấu đã bị tước vũ khí.
Dương Thần cũng thực sự là người có qua có lại, cho toại lòng nhau. Hắn đẩy hai đùi đẹp của cô ra, tại khe đào nguyên kia, dùng lưỡi mà tàn phá bừa bãi.
Gay cấn điên loạn, làm cho Dương Thần hoàn toàn quên hết mọi thứ.
Hơn mười phút sau, Dương Thần không khống chế được, còn chưa tiến vào miệng của người phụ nữ, đã phun trào một lần!
An Tâm xoay người lại, mắt hạnh má đào, xinh đẹp không gì sánh được, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, Dương Thần nhìn thật lâu sau đó cúi xuống hôn che kín môi cô...
Yết hầu của Dương Thần nuốt ực một cái, vừa mới xong mà tiểu huynh đệ đã lại cương mãnh lên!
- Đồ yêu tinh này.
Dương Thần dùng sức một hồi đem nữ nhân đẩy ngã. Không ngờ tiểu yêu tinh này lại làm cho mình mất mặt như thế. Hơn hai mươi mấy phút liền kết thúc một lần. Sao có thể để cho nàng đắc ý được?
Cái kia giống như đại bác đâm thẳng vào trong cô, khiến An Tâm hơi đau đớn, nhưng lại giống như đang cực kỳ hưởng thụ phát ra tiêng kêu mê hoặc.
Hai người như đang cưỡi ngựa rong ruổi, nước ra như suối, lại điên cuồng mà hôn, giống như muốn đem đối phương nhập luôn vào cơ thể chính mình.
Cũng không biết nguyên nhân có phải là vì An Tâm bây giờ đã đến Tiên Thiên hậu kỳ hay không, tố chất thân thể so với lúc trước xuất sắc hơn rất nhiều, Dương Thần cảm giác toàn diện, thân thể của cô so với lúc trước còn hấp dẫn hơn rất nhiều, làm cho phân thân của mình ở bên trong, cũng không muốn ra ngoài, giống như một cái động không đáy.
Mỗi nhất cử nhất động, mỗi một âm thanh giọng nói của cô đều câu dẫn lòng người, khiến bản thân hắn chấn động.
Dương Thần không kiên nhẫn được lâu. Ngày trước đều có thể lâu hơn một giờ. Lúc này rõ ràng đã qua một lần, không ngờ chỉ kiên trì được bốn mươi phút. Ngay cả phát tiết trong cơ thể cô ấy cũng không được...
An Tâm cũng rất phối hợp cùng hắn lên đỉnh, hai tay ôm thật chặt Dương Thần, thân thể mềm mại không ngừng co giật, hai má lúm đồng tiền màu hồng một mảnh...
Bỗng nhiên, Dương Thần cảm giác được vị trí hai người kết hợp, một sự dẫn dắt kỳ quái, đem hai người dường như có như không nối liền với nhau!
Trong cơ thể An Tâm giống như là có khí thể mát mẻ dâng lên, bao vây xung quanh phân thân đang bị lửa thiêu. Từ đan điền trong cơ thể mình, dẫn tới một khí tức nóng bỏng, cùng giao tại một chỗ! ?
Dương Thần cũng không cảm giác có gì không ổn. Trên thực tế, loại cảm giác này khiến hắn có chút không nỡ tách ra.
Giống như hai đám mây, dung hợp lại cùng nhau, đều mềm mại, ôn nhu, hợp lại cùng nhau.
Nhưng Dương Thần cảm thấy buồn bực, muốn hỏi An Tâm có cảm giác kì diệu này hay không, nhìn kỹ lại cô, hắn lại ngẩn ra!
Đôi mắt đẹp của An Tâm lim dim, tuy rằng con ngươi ánh lên vẻ động tình, nhưng ánh mắt phát ra ánh sáng xanh lập loè yếu ớt giống như đá lục tùng
An Tâm giống như không ý thức được, lại nhìn thấy Dương Thần lộ ra dáng vẻ kinh ngạc, thở gấp hỏi:
- Ông xã... Sao anh lại nhìn em như vậy?
- An Tâm bảo bối... Em... Đan điền có cảm giác hay không?
An Tâm cảm ngộ, nghi hoặc mà nói:
- Giống như có thứ ấm áp gì đó đi vào... Thật thoải mái.
Dường như cô nghĩ đến chuyện khác, có phần xấu hổ nói:
- Giống như... So với cái kia còn thư thái hơn... Ông xã, anh sao vậy?
- Không, anh cũng không biết tại sao.
An Tâm nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, sau đó dường như rơi vào bên trong hạnh phúc, chìm đắm trong đó, mỉm cười nhắm hai mắt lại...
Dương Thần tin An Tâm sẽ không lừa gạt mình, xem ra cô thật sự không biết có cái gì kỳ quái đang biến hóa.
Hiện tại, dường như dương khí trong cơ thể của hắn cùng âm khí của An Tâm đang dung hợp trao đổi lẫn nhau, nhưng rõ ràng hắn không làm gì, An Tâm lại không biết pháp môn kỳ quái gì cả, tại sao lại như vậy?
Dương Thần có nghe nói qua pháp môn âm dương song tu, nhưng chỉ là nghe nói, trong tháp Thanh Đế của Tiêu gia Thanh Đế cũng không có loại công pháp này.
Theo lý mà nói âm dương tụ hợp, là có trợ giúp tu luyện, nhưng đây quá khó khăn.
Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, âm dương lưỡng nghi, âm dương giao hợp, theo như người xưa nói chính là sự khởi điểm của vạn vật trong vũ trụ.
Điều này so với linh khí thiên địa còn cần lực lượng căn nguyên, không phải là công pháp mà nhân loại muốn dùng là có thể tiến hành chi phối sử dụng được
Nói cách khác, linh khí trời đất chỉ có tồn tại trên trái đất, phóng tới trong vũ trụ, chính là hình thức năng lượng khác.
Thế nhưng, âm dương lưỡng nghi, lại là lực lượng đều tồn tại ở vũ trụ, đặc biệt cao thâm khó hiểu.
Hay là mấy trăm ngàn năm trước các tiên nhân Thái cổ lúc ban sơ, có thể dò xét được một ít huyền bí trong đó, nhưng hiện tại mà nói, Dương Thần cảm thấy không có người nào có thể sử dụng âm dương song tu để tăng thực lực, bằng không thì tăng thực lực cũng quá dễ dàng, như vậy sao còn coi trọng đan dược nữa?
Ngay lúc Dương Thần tự hỏi, đan điền hai người dần dần dừng lại trở về bình thường.
Sau khi âm khí cùng dương khí dung hợp tạo ra năng lượng ấm áp, cũng không biết là cái gì, cứ như vậy ngoan ngoãn dung nhập vào chân nguyên bên trong đan điền.
Dương Thần kiểm tra, trong lúc nhất thời khiến hắn có chút khiếp sợ!
Tu vi của hắn, không ngờ đại khái đã tăng lên một phần trăm.
Tu vi tăng một phần trăm, nhìn như bình thường, nhưng phải biết Dương Thần là Thái Thanh thần lôi kiếp đại viên mãn, trình độ này tu vi muốn tăng trưởng một phần trăm, phải tích lũy trong nhiều tháng ngày tu luyện, ít nhất cũng phải một năm, ăn linh đan thượng phẩm, chỉ sợ ăn một trăm viên cũng chưa chắc có công hiệu này.
Nhưng hắn chỉ là cùng An Tâm một hồi mây mưa như vậy, liền tăng lên rồi.
Nhìn An Tâm một chút, khóe miệng cô còn mỉm cười ngọt ngào, vẫn chìm đắm trong thế giới của cô.
Lát sau, trong lòng Dương Thần run lên!
An Tâm, không ngờ vừa mới trong lúc bất tri bất giác đã... Đột phá!
Cô vốn là Tiên Thiên kì cuối, tuy rằng trên lí thuyết bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Hóa Thần Kỳ, nhưng cũng có khoảng cách nhất định, hơn nữa nếu cảm ngộ với "Đạo" không có, thì không cách nào tiến vào được.
Nhưng bây giờ, An Tâm quả thật đã trở thành tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, chân khí trong cơ thể đã chuyển hóa thành chân nguyên, thể chất cùng khí tức đều hoàn toàn khác nhau.
Cảm xúc Dương Thần dâng trào, chẳng lẽ hai người trong lúc bất tri bất giác hoàn thành một lần âm dương giao hợp? Nhưng rõ ràng đều không có làm bất cứ cái gì mà.
Một lát sau, cuối cùng An Tâm chìm đắm trong thế giới riêng cũng tỉnh lại, khi chú ý tới trong cơ thể cô có biến hóa, ánh mắt Dương Thần nhìn cô mỉm cười, bỗng nhiên An Tâm đứng dậy, kinh ngạc bưng miệng, có phần không thể tin!
- Ông xã... Em... Em có phải hay không…?
- Đúng vậy, An Tâm bảo bối, em đã là Hóa Thần Kỳ.
Dương Thần cũng vì cô mà vui vẻ, ôm cổ cô, vỗ vỗ sau lưng:
- Tuy rằng anh không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng giống như không phải chuyện gì xấu.
Dương Thần có thể nhận thấy được, chân nguyên trong cơ thể An Tâm bình ổn, thân thể cũng không chịu tổn thương gì, trái lại cả người xem ra so với lúc trước càng có mị lực của người phụ nữ hơn, quả thật hồng phúc trời ban.
Dương Thần cảm nhận được hai đùi đầy đặn co dãn, khi thì quấn quýt lấy đùi của hắn, khi thì lại quấn lấy eo hắn, ngực cô đè ép lồng ngực của hắn, dường như có thể cảm nhận được phần co giãn của mình có thể văng ra bất cứ lúc nào.
Cô như là hóa thành một ngọn lửa nóng bỏng, đốt cháy tim gan, đầu óc Dương Thần, cả người Dương Thần từ trong ra ngoài hoàn toàn sôi trào.
Dương Thần gặm cắn môi hoa của An Tâm, mỹ vị đầu lưỡi, hấp dẫn Dương Thần khiến hắn liên tục hôn cuồng nhiệt.
Nếu bàn về kỹ xảo trên giường, mấy người phụ nữ của mình, chỉ sợ An Tâm làm tốt nhất.
Dương Thần cũng không hiểu tại sao, theo lý thuyết thời điểm An Tâm ở chung một chỗ với hắn vẫn còn là một chú chim non, nhưng phương diện này tiến bộ thần tốc.
Xem ra cái này cũng là một loại thiên phú, rất nhiều phụ nữ cho dù có vốn hùng hậu, nhưng cũng không hẳn có thể làm cho người đàn ông có hưởng thụ đặt mình trong mây.
An Tâm chính là loại báu vật tuyệt sắc này chỉ một chút cũng có thể nhen nhóm cảm xúc lửa cháy mãnh liệt toàn thân , khiến Dương Thần mỗi lần đều không thể kiềm chế được những trận trầm luân.
Hai người vẫn đang hôn cuồng nhiệt, đem toàn bộ quần áo xé rách, trên giường dưới giường khắp nơi đều có.
Thân thể kiều diễm của An Tâm vặn vẹo, ngực phấn chà xát thân thể Dương Thần, không suy nghĩ đưa tay vuốt chỗ giữa hai đùi Dương Thần.
Dương Thần cảm nhận được bàn tay nhỏ mềm mại, một tay nắm chặt phân thân của hắn, tay kia thì lại nâng hai ** (tự hiểu nhé), cái miệng ướt át của cô đem cái đầu rồng cực lớn kia nuốt xuống.
- Ưm.
Sự thoải mái Dương Thần đã đến tột đỉnh, theo lý thuyết mình trước đây ở nước ngoài, phụ nữ nhiều đếm không xuể, tất nhiều lần từng làm chuyện lặt vặt này, cũng không biết làm sao, mỗi lần đầu lưỡi An Tâm trượt vào kì diệu đến điên cuồng.
Thỉnh thoảng An Tâm khẽ phát ra tiếng kêu tiêu hồn thực cốt, khiến Dương Thần còn chưa chính thức tiến vào chiến đấu đã bị tước vũ khí.
Dương Thần cũng thực sự là người có qua có lại, cho toại lòng nhau. Hắn đẩy hai đùi đẹp của cô ra, tại khe đào nguyên kia, dùng lưỡi mà tàn phá bừa bãi.
Gay cấn điên loạn, làm cho Dương Thần hoàn toàn quên hết mọi thứ.
Hơn mười phút sau, Dương Thần không khống chế được, còn chưa tiến vào miệng của người phụ nữ, đã phun trào một lần!
An Tâm xoay người lại, mắt hạnh má đào, xinh đẹp không gì sánh được, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, Dương Thần nhìn thật lâu sau đó cúi xuống hôn che kín môi cô...
Yết hầu của Dương Thần nuốt ực một cái, vừa mới xong mà tiểu huynh đệ đã lại cương mãnh lên!
- Đồ yêu tinh này.
Dương Thần dùng sức một hồi đem nữ nhân đẩy ngã. Không ngờ tiểu yêu tinh này lại làm cho mình mất mặt như thế. Hơn hai mươi mấy phút liền kết thúc một lần. Sao có thể để cho nàng đắc ý được?
Cái kia giống như đại bác đâm thẳng vào trong cô, khiến An Tâm hơi đau đớn, nhưng lại giống như đang cực kỳ hưởng thụ phát ra tiêng kêu mê hoặc.
Hai người như đang cưỡi ngựa rong ruổi, nước ra như suối, lại điên cuồng mà hôn, giống như muốn đem đối phương nhập luôn vào cơ thể chính mình.
Cũng không biết nguyên nhân có phải là vì An Tâm bây giờ đã đến Tiên Thiên hậu kỳ hay không, tố chất thân thể so với lúc trước xuất sắc hơn rất nhiều, Dương Thần cảm giác toàn diện, thân thể của cô so với lúc trước còn hấp dẫn hơn rất nhiều, làm cho phân thân của mình ở bên trong, cũng không muốn ra ngoài, giống như một cái động không đáy.
Mỗi nhất cử nhất động, mỗi một âm thanh giọng nói của cô đều câu dẫn lòng người, khiến bản thân hắn chấn động.
Dương Thần không kiên nhẫn được lâu. Ngày trước đều có thể lâu hơn một giờ. Lúc này rõ ràng đã qua một lần, không ngờ chỉ kiên trì được bốn mươi phút. Ngay cả phát tiết trong cơ thể cô ấy cũng không được...
An Tâm cũng rất phối hợp cùng hắn lên đỉnh, hai tay ôm thật chặt Dương Thần, thân thể mềm mại không ngừng co giật, hai má lúm đồng tiền màu hồng một mảnh...
Bỗng nhiên, Dương Thần cảm giác được vị trí hai người kết hợp, một sự dẫn dắt kỳ quái, đem hai người dường như có như không nối liền với nhau!
Trong cơ thể An Tâm giống như là có khí thể mát mẻ dâng lên, bao vây xung quanh phân thân đang bị lửa thiêu. Từ đan điền trong cơ thể mình, dẫn tới một khí tức nóng bỏng, cùng giao tại một chỗ! ?
Dương Thần cũng không cảm giác có gì không ổn. Trên thực tế, loại cảm giác này khiến hắn có chút không nỡ tách ra.
Giống như hai đám mây, dung hợp lại cùng nhau, đều mềm mại, ôn nhu, hợp lại cùng nhau.
Nhưng Dương Thần cảm thấy buồn bực, muốn hỏi An Tâm có cảm giác kì diệu này hay không, nhìn kỹ lại cô, hắn lại ngẩn ra!
Đôi mắt đẹp của An Tâm lim dim, tuy rằng con ngươi ánh lên vẻ động tình, nhưng ánh mắt phát ra ánh sáng xanh lập loè yếu ớt giống như đá lục tùng
An Tâm giống như không ý thức được, lại nhìn thấy Dương Thần lộ ra dáng vẻ kinh ngạc, thở gấp hỏi:
- Ông xã... Sao anh lại nhìn em như vậy?
- An Tâm bảo bối... Em... Đan điền có cảm giác hay không?
An Tâm cảm ngộ, nghi hoặc mà nói:
- Giống như có thứ ấm áp gì đó đi vào... Thật thoải mái.
Dường như cô nghĩ đến chuyện khác, có phần xấu hổ nói:
- Giống như... So với cái kia còn thư thái hơn... Ông xã, anh sao vậy?
- Không, anh cũng không biết tại sao.
An Tâm nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, sau đó dường như rơi vào bên trong hạnh phúc, chìm đắm trong đó, mỉm cười nhắm hai mắt lại...
Dương Thần tin An Tâm sẽ không lừa gạt mình, xem ra cô thật sự không biết có cái gì kỳ quái đang biến hóa.
Hiện tại, dường như dương khí trong cơ thể của hắn cùng âm khí của An Tâm đang dung hợp trao đổi lẫn nhau, nhưng rõ ràng hắn không làm gì, An Tâm lại không biết pháp môn kỳ quái gì cả, tại sao lại như vậy?
Dương Thần có nghe nói qua pháp môn âm dương song tu, nhưng chỉ là nghe nói, trong tháp Thanh Đế của Tiêu gia Thanh Đế cũng không có loại công pháp này.
Theo lý mà nói âm dương tụ hợp, là có trợ giúp tu luyện, nhưng đây quá khó khăn.
Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, âm dương lưỡng nghi, âm dương giao hợp, theo như người xưa nói chính là sự khởi điểm của vạn vật trong vũ trụ.
Điều này so với linh khí thiên địa còn cần lực lượng căn nguyên, không phải là công pháp mà nhân loại muốn dùng là có thể tiến hành chi phối sử dụng được
Nói cách khác, linh khí trời đất chỉ có tồn tại trên trái đất, phóng tới trong vũ trụ, chính là hình thức năng lượng khác.
Thế nhưng, âm dương lưỡng nghi, lại là lực lượng đều tồn tại ở vũ trụ, đặc biệt cao thâm khó hiểu.
Hay là mấy trăm ngàn năm trước các tiên nhân Thái cổ lúc ban sơ, có thể dò xét được một ít huyền bí trong đó, nhưng hiện tại mà nói, Dương Thần cảm thấy không có người nào có thể sử dụng âm dương song tu để tăng thực lực, bằng không thì tăng thực lực cũng quá dễ dàng, như vậy sao còn coi trọng đan dược nữa?
Ngay lúc Dương Thần tự hỏi, đan điền hai người dần dần dừng lại trở về bình thường.
Sau khi âm khí cùng dương khí dung hợp tạo ra năng lượng ấm áp, cũng không biết là cái gì, cứ như vậy ngoan ngoãn dung nhập vào chân nguyên bên trong đan điền.
Dương Thần kiểm tra, trong lúc nhất thời khiến hắn có chút khiếp sợ!
Tu vi của hắn, không ngờ đại khái đã tăng lên một phần trăm.
Tu vi tăng một phần trăm, nhìn như bình thường, nhưng phải biết Dương Thần là Thái Thanh thần lôi kiếp đại viên mãn, trình độ này tu vi muốn tăng trưởng một phần trăm, phải tích lũy trong nhiều tháng ngày tu luyện, ít nhất cũng phải một năm, ăn linh đan thượng phẩm, chỉ sợ ăn một trăm viên cũng chưa chắc có công hiệu này.
Nhưng hắn chỉ là cùng An Tâm một hồi mây mưa như vậy, liền tăng lên rồi.
Nhìn An Tâm một chút, khóe miệng cô còn mỉm cười ngọt ngào, vẫn chìm đắm trong thế giới của cô.
Lát sau, trong lòng Dương Thần run lên!
An Tâm, không ngờ vừa mới trong lúc bất tri bất giác đã... Đột phá!
Cô vốn là Tiên Thiên kì cuối, tuy rằng trên lí thuyết bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Hóa Thần Kỳ, nhưng cũng có khoảng cách nhất định, hơn nữa nếu cảm ngộ với "Đạo" không có, thì không cách nào tiến vào được.
Nhưng bây giờ, An Tâm quả thật đã trở thành tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, chân khí trong cơ thể đã chuyển hóa thành chân nguyên, thể chất cùng khí tức đều hoàn toàn khác nhau.
Cảm xúc Dương Thần dâng trào, chẳng lẽ hai người trong lúc bất tri bất giác hoàn thành một lần âm dương giao hợp? Nhưng rõ ràng đều không có làm bất cứ cái gì mà.
Một lát sau, cuối cùng An Tâm chìm đắm trong thế giới riêng cũng tỉnh lại, khi chú ý tới trong cơ thể cô có biến hóa, ánh mắt Dương Thần nhìn cô mỉm cười, bỗng nhiên An Tâm đứng dậy, kinh ngạc bưng miệng, có phần không thể tin!
- Ông xã... Em... Em có phải hay không…?
- Đúng vậy, An Tâm bảo bối, em đã là Hóa Thần Kỳ.
Dương Thần cũng vì cô mà vui vẻ, ôm cổ cô, vỗ vỗ sau lưng:
- Tuy rằng anh không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng giống như không phải chuyện gì xấu.
Dương Thần có thể nhận thấy được, chân nguyên trong cơ thể An Tâm bình ổn, thân thể cũng không chịu tổn thương gì, trái lại cả người xem ra so với lúc trước càng có mị lực của người phụ nữ hơn, quả thật hồng phúc trời ban.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.