Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo
Chương 35: Thay đổi cách xưng hô
Ức Tích Nhan
10/02/2014
Editor: Gà
Lần đầu tiên Úc Tử Duyệt thấy được trụ sở chính của quân đội.
Khí thế uy nghiêm cửa lớn đứng thẳng, lính gác ngẩng đầu ưỡn ngực đeo súng thật đạn thật, thấy xe Lăng Bắc Hàn chạy vào, vội vàng hướng bọn họ nghiêm túc kính cẩn hành lễ, sau đó cho đi.
Tư thế này, rất oai phong.
Úc Tử Duyệt cảm giác mình có chút hư vinh nho nhỏ cảm thấy thỏa mãn cực lớn, âm thầm đắc chí.
Vào cửa chính, Úc Tử Duyêt nhìn một vòng chung quanh, nơi này giống như là một con đường đi, hai bên trái phải đều dùng tường rào vây quanh, bên trong đều là những ngôi nhà cũ thấp.
"Chú àh ...... Chúng ta sau khi kết hôn cũng sẽ ở nơi này sao?” Úc Tử Duyệt mới ý thức tới một vấn đề rất nghiêm trọng, sau khi kết hôn, bọn họ sẽ ở đâu?, "Chỉ là trước đây tôi nói chưa đủ lắm, chúng ta ai đi đường nấy ......"
"Xuống xe” Lăng Bắc Hàn không trả lời vấn đề của cô, lạnh lùng nói, tự mình mở cửa xe, Úc Tử Duyệt cũng mở cửa xe, bước xuống, mang theo lễ vật Lăng Bắc Hàn cố ý mua, hướng về một cánh cửa cũ kỹ đi tới.
Xuyên qua khu vườn, Úc Tử Duyệt vội vàng sửa lại đầu tóc trang phục, "Chú àh! Mau nhìn tóc của tôi có rối không?” Vì sao cô cảm giác mình thật khẩn trương, Úc Tử Duyệt nhớ tới lời mẹ nói, sửa sang lại bề ngoài, hướng về phía bóng lưng cao lớn của Lăng Bắc Hàn nói.
Lăng Bắc Hàn xoay người nhìn cô, lấy tay chủ động sờ lên đầu nhỏ của cô, lấy xuống một bông hoa điệp, một nháy kia, cô lại quên mất tránh né.
"Nhớ, đừng gọi tôi là chú” Lăng Bắc Hàn cúi đầu nghiêm túc nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, trầm giọng nói.
"Dạ” Úc Tử Duyệt kip phản ứng, lớn tiếng nói, sau đó đi song song với Lăng Bắc Hàn vào cửa.
"Ơ ......Tới rồi .......” Bọn họ mới vào nhà, Lăng Chí Tiêu liền nhiệt tình ra đón.
"Bác trai, xin chào” Úc Tử Duyệt ngọt ngào mở miệng.
"Khụ khụ .......” Lúc này, chỉ nghe âm thanh hai tiếng ho khan già nua truyền đến, Úc Tử Duyệt nhìn về phía bên trong, chỉ thấy một bà cụ tóc hoa râm chống gậy được một người dì đỡ ra ngoài.
"Đăng ký xong chưa?” Bà cụ không nhìn bọn họ, trầm giọng hỏi.
"Đã xong” người trả lời là Lăng Bắc Hàn.
"Đăng ký xong mà không biết xưng hô thế nào à?” Bà cụ ngồi xuống ghế sofa, nhìn Úc Tử Duyệt, cất giọng nói.
Úc Tử Duyệt nghe nhưng không hiểu ra sao, ngẩng đầu lên nhìn Lăng Bắc Hàn, cô nói bậy gì sao?
Lăng Bắc Hàn nhìn ánh mắt cầu cứu của Úc Tử Duyệt, dắt bàn tay nhỏ bé của cô, đi tới trước mặt bà nội, "Vẫn chưa thay đổi cách xưng hô, nên vẫn chưa quen” Lăng Bắc Hàn không chút khách khí phản bác bà nội.
Thằng bé này, còn rất che chở cho con bé! Lăng Chí Tiêu trong lòng cười thầm, móc bao tiền lì xì đã chuẩn bị ra.
"Thằng bé này! Nhanh như vậy liền bỏ gian tà theo chính nghĩa rồi hả?” bà cụ nghiêm mặt dạy dỗ, Lăng Bắc Hàn từ chối cho ý kiến.
Đổi xưng hô, cái gì thay đổi xưng hô?
Bàn tay Úc Tử Duyệt cầm chặt bàn tay của Lăng Bắc Hàn, không biết nên phản ứng như thế nào.
"Mẹ àh, mẹ quá cổ hủ rồi, Duyệt Duyệt, gọi cha” Lăng Bắc Hàn từ trong tay cha anh không khách khí khéo léo nhận bao lì xì, nhét vào trong tay Úc Tử Duyệt, nhìn cô dịu dàng nói.
"À” Úc Tử Duyệt còn chưa kịp phản ứng, kinh ngạc nói.
"Thôi, mau ăn cơm đi, mẹ con tối nay bận xã giao” Lúc này, Lăng Chí Tiêu tới hoà giải, người đàn ông thẳng thắng sản khoái chú trọng những thứ này, nếu Úc Tử Duyệt thật gọi ông là cha, ông lại có cảm giác ngượng ngùng đấy.
Chân mày Lăng Bắc Hàn nhíu lại, xã giao? Rõ ràng anh có nói trước.
***
Bữa ăn tối này cũng rất náo nhiệt, biểu hiện của bà cụ cũng bình thường, không nhìn ra đối với Úc Tử Duyệt thích hay không thích. Hơn nữa nghe Úc Tử Duyệt kể lại quá trình gặp nhau với Lăng Bắc Hàn, có đến vài lần cùng Úc Tử Duyệt đứng cùng một trận tuyến.
"Sao lại giúp cái đứa cháu khốn kiếp này, nếu có lão ở đấy, một phát bắn chết bọn anh, xem bọn anh còn khi dễ cô bé không?” bà cụ sau khi nghe Úc Tử Duyệt nói sự kiện bánh cắt, vỗ bàn cơm, mặt chính nghĩa nói.
"Oh......Ư! Bà nội thật oai phong” Úc Tử Duyệt kích động vỗ tay bảo hay, len lén trợn mắt nhìn Lăng Bắc Hàn. Hai cha con Lăng Bắc Hàn nhìn một già một trẻ này, hai mặt nhìn nhau, không nói lời nào.
Sau buổi cơm chiều, Úc Tử Duyệt bị Lăng Bắc Hàn kéo lên lầu, mới vừa vào phòng của anh, Úc Tử Duyệt liền bị hấp dẫn bởi tủ kính bên cạnh cửa sổ nơi để mô hình máy bay đại pháo xe tăng còn có các loại súng.
Lần đầu tiên Úc Tử Duyệt thấy được trụ sở chính của quân đội.
Khí thế uy nghiêm cửa lớn đứng thẳng, lính gác ngẩng đầu ưỡn ngực đeo súng thật đạn thật, thấy xe Lăng Bắc Hàn chạy vào, vội vàng hướng bọn họ nghiêm túc kính cẩn hành lễ, sau đó cho đi.
Tư thế này, rất oai phong.
Úc Tử Duyệt cảm giác mình có chút hư vinh nho nhỏ cảm thấy thỏa mãn cực lớn, âm thầm đắc chí.
Vào cửa chính, Úc Tử Duyêt nhìn một vòng chung quanh, nơi này giống như là một con đường đi, hai bên trái phải đều dùng tường rào vây quanh, bên trong đều là những ngôi nhà cũ thấp.
"Chú àh ...... Chúng ta sau khi kết hôn cũng sẽ ở nơi này sao?” Úc Tử Duyệt mới ý thức tới một vấn đề rất nghiêm trọng, sau khi kết hôn, bọn họ sẽ ở đâu?, "Chỉ là trước đây tôi nói chưa đủ lắm, chúng ta ai đi đường nấy ......"
"Xuống xe” Lăng Bắc Hàn không trả lời vấn đề của cô, lạnh lùng nói, tự mình mở cửa xe, Úc Tử Duyệt cũng mở cửa xe, bước xuống, mang theo lễ vật Lăng Bắc Hàn cố ý mua, hướng về một cánh cửa cũ kỹ đi tới.
Xuyên qua khu vườn, Úc Tử Duyệt vội vàng sửa lại đầu tóc trang phục, "Chú àh! Mau nhìn tóc của tôi có rối không?” Vì sao cô cảm giác mình thật khẩn trương, Úc Tử Duyệt nhớ tới lời mẹ nói, sửa sang lại bề ngoài, hướng về phía bóng lưng cao lớn của Lăng Bắc Hàn nói.
Lăng Bắc Hàn xoay người nhìn cô, lấy tay chủ động sờ lên đầu nhỏ của cô, lấy xuống một bông hoa điệp, một nháy kia, cô lại quên mất tránh né.
"Nhớ, đừng gọi tôi là chú” Lăng Bắc Hàn cúi đầu nghiêm túc nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, trầm giọng nói.
"Dạ” Úc Tử Duyệt kip phản ứng, lớn tiếng nói, sau đó đi song song với Lăng Bắc Hàn vào cửa.
"Ơ ......Tới rồi .......” Bọn họ mới vào nhà, Lăng Chí Tiêu liền nhiệt tình ra đón.
"Bác trai, xin chào” Úc Tử Duyệt ngọt ngào mở miệng.
"Khụ khụ .......” Lúc này, chỉ nghe âm thanh hai tiếng ho khan già nua truyền đến, Úc Tử Duyệt nhìn về phía bên trong, chỉ thấy một bà cụ tóc hoa râm chống gậy được một người dì đỡ ra ngoài.
"Đăng ký xong chưa?” Bà cụ không nhìn bọn họ, trầm giọng hỏi.
"Đã xong” người trả lời là Lăng Bắc Hàn.
"Đăng ký xong mà không biết xưng hô thế nào à?” Bà cụ ngồi xuống ghế sofa, nhìn Úc Tử Duyệt, cất giọng nói.
Úc Tử Duyệt nghe nhưng không hiểu ra sao, ngẩng đầu lên nhìn Lăng Bắc Hàn, cô nói bậy gì sao?
Lăng Bắc Hàn nhìn ánh mắt cầu cứu của Úc Tử Duyệt, dắt bàn tay nhỏ bé của cô, đi tới trước mặt bà nội, "Vẫn chưa thay đổi cách xưng hô, nên vẫn chưa quen” Lăng Bắc Hàn không chút khách khí phản bác bà nội.
Thằng bé này, còn rất che chở cho con bé! Lăng Chí Tiêu trong lòng cười thầm, móc bao tiền lì xì đã chuẩn bị ra.
"Thằng bé này! Nhanh như vậy liền bỏ gian tà theo chính nghĩa rồi hả?” bà cụ nghiêm mặt dạy dỗ, Lăng Bắc Hàn từ chối cho ý kiến.
Đổi xưng hô, cái gì thay đổi xưng hô?
Bàn tay Úc Tử Duyệt cầm chặt bàn tay của Lăng Bắc Hàn, không biết nên phản ứng như thế nào.
"Mẹ àh, mẹ quá cổ hủ rồi, Duyệt Duyệt, gọi cha” Lăng Bắc Hàn từ trong tay cha anh không khách khí khéo léo nhận bao lì xì, nhét vào trong tay Úc Tử Duyệt, nhìn cô dịu dàng nói.
"À” Úc Tử Duyệt còn chưa kịp phản ứng, kinh ngạc nói.
"Thôi, mau ăn cơm đi, mẹ con tối nay bận xã giao” Lúc này, Lăng Chí Tiêu tới hoà giải, người đàn ông thẳng thắng sản khoái chú trọng những thứ này, nếu Úc Tử Duyệt thật gọi ông là cha, ông lại có cảm giác ngượng ngùng đấy.
Chân mày Lăng Bắc Hàn nhíu lại, xã giao? Rõ ràng anh có nói trước.
***
Bữa ăn tối này cũng rất náo nhiệt, biểu hiện của bà cụ cũng bình thường, không nhìn ra đối với Úc Tử Duyệt thích hay không thích. Hơn nữa nghe Úc Tử Duyệt kể lại quá trình gặp nhau với Lăng Bắc Hàn, có đến vài lần cùng Úc Tử Duyệt đứng cùng một trận tuyến.
"Sao lại giúp cái đứa cháu khốn kiếp này, nếu có lão ở đấy, một phát bắn chết bọn anh, xem bọn anh còn khi dễ cô bé không?” bà cụ sau khi nghe Úc Tử Duyệt nói sự kiện bánh cắt, vỗ bàn cơm, mặt chính nghĩa nói.
"Oh......Ư! Bà nội thật oai phong” Úc Tử Duyệt kích động vỗ tay bảo hay, len lén trợn mắt nhìn Lăng Bắc Hàn. Hai cha con Lăng Bắc Hàn nhìn một già một trẻ này, hai mặt nhìn nhau, không nói lời nào.
Sau buổi cơm chiều, Úc Tử Duyệt bị Lăng Bắc Hàn kéo lên lầu, mới vừa vào phòng của anh, Úc Tử Duyệt liền bị hấp dẫn bởi tủ kính bên cạnh cửa sổ nơi để mô hình máy bay đại pháo xe tăng còn có các loại súng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.