Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo
Chương 34: Trêu anh một chút
Ức Tích Nhan
07/02/2014
Editor: Gamapdethuong
Vào tiệm vàng, Lăng Bắc Hàn đưa đơn đặt hàng, nhân viên phục vụ lập tức lấy ra một hộp nhung đỏ tinh xảo, "Thưa ông Lăng, đây là chiếc nhẫn mà ông đặt đây ạ."
Lăng Bắc Hàn nhận lấy cái hộp, ra dấu bảo Úc Tử Duyệt tới đây, Úc Tử Duyệt bất đắc dĩ đi tới bên cạnh anh, "Thích không?” Lăng Bắc Hàn mở miệng hỏi, thật ra thì chiếc nhẫn này cũng không phải là anh đặt, áo cưới cũng vậy, đều là người nhà giúp anh thu xếp.
Đoán chừng bọn họ là đôi tình nhân hoang đường đệ nhất thiên hạ? Nhẫn cưới, áo cưới đều do người nhà chuẩn bị!
Nhìn chiếc nhẫn kim cương với nhiều viên kim cương không lớn không nhỏ xung quanh, Úc Tử Duyệt giận dỗi liếc anh một cái, "Không thích!” Trước kia cô cũng từng mơ ước nhìn thấy bộ dạng Lệ Mộ Phàm cầm chiếc nhẫn kim cương cầu hôn với cô, nhưng thực tế lại thành thế này......
"Vậy cô thích gì thì tự mình chọn đi.” Lăng Bắc Hàn cũng cảm thấy, một cô gái kết hôn ngay cả chiếc nhẫn kim cương cũng không phải là kiểu dáng mình thích, cũng thật sự là quá đáng rồi.
"Tôi thích cái này.” Úc Tử Duyệt chỉ vào trong quầy một đôi bạc trắng 925 tinh khiết, nhìn Lăng Bắc Hàn mừng rỡ nói.
Lăng Bắc Hàn nhìn nụ cười sáng lạn của cô, không khỏi cười lạnh, "Xung quanh đây không có cửa hàng nhỏ, lo cho cô thì cô không thích". Nhóc con này lại dám trêu mình?
"Ai mà thèm.” Cô cau mày phản bác.
"Cái này thì sao?” Lăng Bắc Hàn giống như là không nghe thấy, chỉ chỉ quầy đối diện chiếc nhẫn bạch kim tạo hình đơn giản nhưng rất trang nhã, nhìn Úc Tử Duyệt hỏi.
Mẹ nó! Anh không bỏ mặc cô, cô làm sao có thể bỏ anh?
Úc Tử Duyệt ghét liếc anh một cái, "Khó coi, xấu muốn chết, đeo vô người còn xấu xí hơn.” Cô tức giận nói, thật ra thì chiếc nhẫn kia tạo hình đơn giản nhưng rất trang nhã, rất tốt!
Quân nhân thối này, ánh mắt cũng không tệ nha!
Lúc này, cô vừa đúng đi tới khu hoàng kim, thấy một chiếc nhẫn hoàng kim lớn, trong lòng sáng lên, đôi mắt to chuyển động, cười xấu xa nói, "Lăng Bắc Hàn! Mau tới đây, chiếc này đẹp lắm."
Lăng Bắc Hàn tin là thật mà thẳng bước đi đến, Úc Tử Duyệt chỉ vào một chiếc nhẫn lấp lánh, chính giữ chiếc nhẫn còn khắc một chữ ‘Tài’ "Cái này, cái này xứng với chú nhất."
Nhìn mặt của Lăng Bắc Hàn xanh mét, trong lòng Úc Tử Duyệt hả hê cười!
"Cái này thật phù hợp với phong cách của chú á.” Một phong cách của nhà giàu mới nổi, ha ha ha......
Những nhân viên cửa hàng nhìn một màn này, ở một bên cười trộm, đây đúng nghĩa của câu “chồng già vợ trẻ”.
Lăng Bắc Hàn cười cười nhìn cô sau đó rời đi, gọi nhân viên phục vụ lấy chiếc nhẫn do mình chọn kiểu dáng đơn giản trang nhã không có bất kỳ kim cương, chất liệu bạch kim trang trí thêm hoa văn.
Ra khỏi tiệm vàng, Lăng Bắc Hàn nhìn đồng hồ, chở Úc Tử Duyệt đi tới cục dân chính.
Giống như có hẹn trước, khi bọn họ đến cục dân chính thì chỉ có 3 cặp tình nhân xếp hàng, bọn họ đến rất đúng lúc, Úc Tử Duyệt không khỏi âm thầm bội phục quá trình sắp xếp cùng hiệu suất làm việc của Lăng Bắc Hàn.
Còn phải đóng con dấu đỏ nữa là xong, chỉ là thời gian tan làm cũng đã đến, có điều bác gái thấy bọn họ tới lần thứ hai, liền tốt bụng giúp bọn họ làm xong giấy kết hôn.
Kết hôn! Cô và Lăng Bắc Hàn đã thật kết hôn! Nhìn thấy con dấu đỏ thẩm trên giấy hôn thú, còn có hình chụp của người nam và người nữ, Úc Tử Duyệt ở trong lòng âm thầm nghĩ.
"Bây giờ cô muốn đổi ý cũng không thể được!” Lăng Bắc Hàn thấy cô nhìn giấy hôn thú sững sờ thì trầm giọng nói, ngay sau đó nắm bàn tay nhỏ bé của cô đi tới chỗ đạu xe.
"Tôi có nói đổi ý đâu.” cô lớn tiếng nói, "Bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?"
"Đến nhà tôi.” Bà nội đang la hét muốn gặp đứa cháu dâu này.
Vào tiệm vàng, Lăng Bắc Hàn đưa đơn đặt hàng, nhân viên phục vụ lập tức lấy ra một hộp nhung đỏ tinh xảo, "Thưa ông Lăng, đây là chiếc nhẫn mà ông đặt đây ạ."
Lăng Bắc Hàn nhận lấy cái hộp, ra dấu bảo Úc Tử Duyệt tới đây, Úc Tử Duyệt bất đắc dĩ đi tới bên cạnh anh, "Thích không?” Lăng Bắc Hàn mở miệng hỏi, thật ra thì chiếc nhẫn này cũng không phải là anh đặt, áo cưới cũng vậy, đều là người nhà giúp anh thu xếp.
Đoán chừng bọn họ là đôi tình nhân hoang đường đệ nhất thiên hạ? Nhẫn cưới, áo cưới đều do người nhà chuẩn bị!
Nhìn chiếc nhẫn kim cương với nhiều viên kim cương không lớn không nhỏ xung quanh, Úc Tử Duyệt giận dỗi liếc anh một cái, "Không thích!” Trước kia cô cũng từng mơ ước nhìn thấy bộ dạng Lệ Mộ Phàm cầm chiếc nhẫn kim cương cầu hôn với cô, nhưng thực tế lại thành thế này......
"Vậy cô thích gì thì tự mình chọn đi.” Lăng Bắc Hàn cũng cảm thấy, một cô gái kết hôn ngay cả chiếc nhẫn kim cương cũng không phải là kiểu dáng mình thích, cũng thật sự là quá đáng rồi.
"Tôi thích cái này.” Úc Tử Duyệt chỉ vào trong quầy một đôi bạc trắng 925 tinh khiết, nhìn Lăng Bắc Hàn mừng rỡ nói.
Lăng Bắc Hàn nhìn nụ cười sáng lạn của cô, không khỏi cười lạnh, "Xung quanh đây không có cửa hàng nhỏ, lo cho cô thì cô không thích". Nhóc con này lại dám trêu mình?
"Ai mà thèm.” Cô cau mày phản bác.
"Cái này thì sao?” Lăng Bắc Hàn giống như là không nghe thấy, chỉ chỉ quầy đối diện chiếc nhẫn bạch kim tạo hình đơn giản nhưng rất trang nhã, nhìn Úc Tử Duyệt hỏi.
Mẹ nó! Anh không bỏ mặc cô, cô làm sao có thể bỏ anh?
Úc Tử Duyệt ghét liếc anh một cái, "Khó coi, xấu muốn chết, đeo vô người còn xấu xí hơn.” Cô tức giận nói, thật ra thì chiếc nhẫn kia tạo hình đơn giản nhưng rất trang nhã, rất tốt!
Quân nhân thối này, ánh mắt cũng không tệ nha!
Lúc này, cô vừa đúng đi tới khu hoàng kim, thấy một chiếc nhẫn hoàng kim lớn, trong lòng sáng lên, đôi mắt to chuyển động, cười xấu xa nói, "Lăng Bắc Hàn! Mau tới đây, chiếc này đẹp lắm."
Lăng Bắc Hàn tin là thật mà thẳng bước đi đến, Úc Tử Duyệt chỉ vào một chiếc nhẫn lấp lánh, chính giữ chiếc nhẫn còn khắc một chữ ‘Tài’ "Cái này, cái này xứng với chú nhất."
Nhìn mặt của Lăng Bắc Hàn xanh mét, trong lòng Úc Tử Duyệt hả hê cười!
"Cái này thật phù hợp với phong cách của chú á.” Một phong cách của nhà giàu mới nổi, ha ha ha......
Những nhân viên cửa hàng nhìn một màn này, ở một bên cười trộm, đây đúng nghĩa của câu “chồng già vợ trẻ”.
Lăng Bắc Hàn cười cười nhìn cô sau đó rời đi, gọi nhân viên phục vụ lấy chiếc nhẫn do mình chọn kiểu dáng đơn giản trang nhã không có bất kỳ kim cương, chất liệu bạch kim trang trí thêm hoa văn.
Ra khỏi tiệm vàng, Lăng Bắc Hàn nhìn đồng hồ, chở Úc Tử Duyệt đi tới cục dân chính.
Giống như có hẹn trước, khi bọn họ đến cục dân chính thì chỉ có 3 cặp tình nhân xếp hàng, bọn họ đến rất đúng lúc, Úc Tử Duyệt không khỏi âm thầm bội phục quá trình sắp xếp cùng hiệu suất làm việc của Lăng Bắc Hàn.
Còn phải đóng con dấu đỏ nữa là xong, chỉ là thời gian tan làm cũng đã đến, có điều bác gái thấy bọn họ tới lần thứ hai, liền tốt bụng giúp bọn họ làm xong giấy kết hôn.
Kết hôn! Cô và Lăng Bắc Hàn đã thật kết hôn! Nhìn thấy con dấu đỏ thẩm trên giấy hôn thú, còn có hình chụp của người nam và người nữ, Úc Tử Duyệt ở trong lòng âm thầm nghĩ.
"Bây giờ cô muốn đổi ý cũng không thể được!” Lăng Bắc Hàn thấy cô nhìn giấy hôn thú sững sờ thì trầm giọng nói, ngay sau đó nắm bàn tay nhỏ bé của cô đi tới chỗ đạu xe.
"Tôi có nói đổi ý đâu.” cô lớn tiếng nói, "Bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?"
"Đến nhà tôi.” Bà nội đang la hét muốn gặp đứa cháu dâu này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.