Chương 29: BÍCH GIA
Tuyết Lanh
16/04/2021
Sáng hôm sau. Lâm Tuyết bước ra từ phòng mình, cô ăn mặc rất dịu dàng mọc mạc, là một cái quần jean ôm và một cái áo len màu đen tay áo dài đến cù chỏ, gương mặt chỉ dậm một chút son nhưng xinh đẹp đến lạ thường, mái tóc uốn phía đuôi càng làm cô thêm phần quyến rũ
Gương mặt suy ngẩm từ từ bước xuống nhà, cô không nghĩ là Hàn Triều Minh sẽ trả lời 'đồng ý' ngay lặp tức như vậy, ít nhất cũng phải kéo thời gian để suy nghĩ thêm
Lâm Tuyết chậm rãi bước lại ghế so-fa rồi ngồi xuống *thôi thì tính chuyện của anh ấy sao, còn bây giờ...* cô đềm tĩnh lấy điện thoại ra, nhấn nhấn gọi cho Hàn Triều Thanh
"Alo!! Thanh Thanh à?" Lâm Tuyết vui vẻ khi Triều Thanh bất máy của cô, tự nhiên cái hôm bỏ bạn theo trai cái mất tâm mất tích luôn
[ Tớ đây!! Tiểu Tuyết gọi tớ có chuyện gì không?] Triều Thanh mệt mõi lên tiếng giọng cô như vừa mới thức dậy
"Cậu còn ngủ à? Tối qua lại thức đến ba, bốn giờ sáng đúng chứ?" Lâm Tuyết đưa giọng nghi vẫn của mình vào điện thoại
Lúc này bỏng Hàn Triều Minh bước xuống gương mặt hào hứng khi nhìn thấy cô, cô thì vẫn đang bận nói chuyện với ai đó "thôi được rồi!! Cậu nghỉ đi...không sao đâu, bye bye nha!!"
Lâm Tuyết cúp máy trong sự thất vọng, bất giác thở dài "Haizz ai sẽ đi cùng tôi đến bệnh đây?"
Hàn Triều Minh thấy vậy liền nhướng một bên mày lên tiếng hỏi cô "em đến bệnh viện làm gì?"
Lâm Tuyết nghe thấy giọng nói trầm ấm của anh mà giật mình quay qua nhìn anh, đôi mắt đen của cô bỏng chú ngụ trong anh, Hàn Triều Minh mặc một bộ áo vest và sơ mi màu đen, cà vạt màu xanh đậm, anh là người vốn đã cao lại có cơ bắp nên mặc gì nhìn cũng hợp, mái tóc được Hàn Triều Minh vuốt lên 7, 3 nhìn vừa nam tính vừa hấp dẫn
Cô như bị chết đứng trong nhan sắt của anh, ngoại hình của anh thật sự rất đẹp, anh lại mặc vest nó làm cô bị mê mẫn, Ohh sự chú ý của ta lỡ va phải vào ánh mắt của nàng, rồi bùng lên trong tim ta như một đốm lửa vàng. Act cool đứng hình mất 5 giây (Mượn Rượu Tỏ Tình- BIGDADDY × EMILY)
Hàn Triều Minh thấy Lâm Tuyết không trả lời mà nhìn mình mãi, anh liền khó hiểu hỏi cô "sao đấy? Mặt anh dính gì à?"
Cô nghe anh hỏi thì liền đỏ mặt, nhận ra mình nhìn người ta quá lộ liễu "K_không có,...À um lên bệnh viện để thay băng" cô cố lấy lại bình tỉnh, vừa nói vừa vụn về đưa tay phải của mình lên
Hàn Triều Minh có hơi lo lắng đi lại chỗ cô rồi ngồi xuống "Không sao chứ? Hay để anh ông xã này đi cùng?" Anh vừa dứng câu thì cười mĩm
Lâm Tuyết với gương mặt khó hiểu quay qua nhìn anh *Anh ông xã? Thật sự có cách xưng hô như thế trên thế giới này à?"
Cô bất giác quay mặt lại chỗ cũ, ngẫm nghĩ một lúc thì lên tiếng "không phải anh đi làm sao? Sao có th...Á" Vẫn chưa nói thế câu cô đã bị anh ẩm lên kiểu công chúa một cách bất ngờ ,hành động của Triều Minh làm cô giật mình la lên
"Không nói nhiều, để anh trở em đi" Hàn Triều Minh ôm cô vào lòng mình ,đi ra xe đã được sắp trước nhà Lâm Tuyết thì vẫn không ngừng la lên
"Anh đi cũng được nhưng mà THẢ EM XUỐNG TRƯỚC ĐÃ, em đi được mà có què đâu"
Anh cười trước câu nói của cô, nhìn gương mặt đáng yêu, đỏ ửng của cô một cái rồi nhìn qua tên bảo vệ, bảo vệ hiểu ý anh liền mở cửa phụ của xe ra
"Cạch!!"
"Á khoan khoan..." Hàn Triều Minh không nói gì nhiều mà nhẹ nhàng thả cô lên ghế mặc cho những lời nói của cô
......
Bên phía nhà họ Bích, một dòng họ khá nổi trên thế giới, khi được trở thành mặc hàng thời trang đứng đầu vào 5 năm trước để có cái danh đó họ đã thảm hại không biết bao nhiêu mặc hàng, dùng nhiều thủ đoạn
Và chỉ có những người thượng lưu mới biết việc làm của họ trong đó có Hàn Triều Minh nhưng Hàn Minh Quốc lại không biết, lúc đó ông chỉ quan tâm đến việc phát triển công ty của mình
Bích Lam đước ra từ công ty của ba mình cùng với thẻ ngân hàng trên tay hào hứng bước đi trong vui sướng đến khu mua sắm "Ha tuyệt vời, nếu đúng như cái ông già Quốc đó nói thì mình sẽ được cưới Hàn Triều Minh, ngay khi có được Hàn Triều Minh mình sẽ được nhiều hơn cái thẻ này"
Bảo vệ của cô ta đi theo sau lưng với gương mặt lo sợ "Tiểu thư nói nhỏ thôi ạ, nếu có người nghe thấy thì không ổn lắm"
Bích Lam nghe bảo vệ nói vậy thì liền tức giận quay qua tán anh ta một cái "Chát...Ngươi nói cái gì? Gì mà không ổn? Ai dám đụng vào tiểu thư của Bích gia cha ta sẽ cho người đó đi sớm HaHa"
Tên bảo vệ dù rất đau nhưng vẫn cúi đầu xuống xin lỗi, ả ta thấy vậy thì liền hài lòng quay người tiếp tục đi, im lặng một lúc thì liền chảnh lẹo nói
"Hứ, ngươi nói xem còn thứ gì có thể cản ta cưới Hàn Triều Minh"
Bảo vệ cúi người xuống sợ hãi lên tiếng "Hàn thiếu gia đã cưới nhị tiểu thư của nhà họ Lâm được 2 năm rồi ạ, tôi không nghĩ họ sẽ chịu ly hôn"
"Nhị tiểu thư? Không sao là vợ chồng thì sao chứ, ta sẽ khiến họ phải ly dị bằng được"
Gương mặt suy ngẩm từ từ bước xuống nhà, cô không nghĩ là Hàn Triều Minh sẽ trả lời 'đồng ý' ngay lặp tức như vậy, ít nhất cũng phải kéo thời gian để suy nghĩ thêm
Lâm Tuyết chậm rãi bước lại ghế so-fa rồi ngồi xuống *thôi thì tính chuyện của anh ấy sao, còn bây giờ...* cô đềm tĩnh lấy điện thoại ra, nhấn nhấn gọi cho Hàn Triều Thanh
"Alo!! Thanh Thanh à?" Lâm Tuyết vui vẻ khi Triều Thanh bất máy của cô, tự nhiên cái hôm bỏ bạn theo trai cái mất tâm mất tích luôn
[ Tớ đây!! Tiểu Tuyết gọi tớ có chuyện gì không?] Triều Thanh mệt mõi lên tiếng giọng cô như vừa mới thức dậy
"Cậu còn ngủ à? Tối qua lại thức đến ba, bốn giờ sáng đúng chứ?" Lâm Tuyết đưa giọng nghi vẫn của mình vào điện thoại
Lúc này bỏng Hàn Triều Minh bước xuống gương mặt hào hứng khi nhìn thấy cô, cô thì vẫn đang bận nói chuyện với ai đó "thôi được rồi!! Cậu nghỉ đi...không sao đâu, bye bye nha!!"
Lâm Tuyết cúp máy trong sự thất vọng, bất giác thở dài "Haizz ai sẽ đi cùng tôi đến bệnh đây?"
Hàn Triều Minh thấy vậy liền nhướng một bên mày lên tiếng hỏi cô "em đến bệnh viện làm gì?"
Lâm Tuyết nghe thấy giọng nói trầm ấm của anh mà giật mình quay qua nhìn anh, đôi mắt đen của cô bỏng chú ngụ trong anh, Hàn Triều Minh mặc một bộ áo vest và sơ mi màu đen, cà vạt màu xanh đậm, anh là người vốn đã cao lại có cơ bắp nên mặc gì nhìn cũng hợp, mái tóc được Hàn Triều Minh vuốt lên 7, 3 nhìn vừa nam tính vừa hấp dẫn
Cô như bị chết đứng trong nhan sắt của anh, ngoại hình của anh thật sự rất đẹp, anh lại mặc vest nó làm cô bị mê mẫn, Ohh sự chú ý của ta lỡ va phải vào ánh mắt của nàng, rồi bùng lên trong tim ta như một đốm lửa vàng. Act cool đứng hình mất 5 giây (Mượn Rượu Tỏ Tình- BIGDADDY × EMILY)
Hàn Triều Minh thấy Lâm Tuyết không trả lời mà nhìn mình mãi, anh liền khó hiểu hỏi cô "sao đấy? Mặt anh dính gì à?"
Cô nghe anh hỏi thì liền đỏ mặt, nhận ra mình nhìn người ta quá lộ liễu "K_không có,...À um lên bệnh viện để thay băng" cô cố lấy lại bình tỉnh, vừa nói vừa vụn về đưa tay phải của mình lên
Hàn Triều Minh có hơi lo lắng đi lại chỗ cô rồi ngồi xuống "Không sao chứ? Hay để anh ông xã này đi cùng?" Anh vừa dứng câu thì cười mĩm
Lâm Tuyết với gương mặt khó hiểu quay qua nhìn anh *Anh ông xã? Thật sự có cách xưng hô như thế trên thế giới này à?"
Cô bất giác quay mặt lại chỗ cũ, ngẫm nghĩ một lúc thì lên tiếng "không phải anh đi làm sao? Sao có th...Á" Vẫn chưa nói thế câu cô đã bị anh ẩm lên kiểu công chúa một cách bất ngờ ,hành động của Triều Minh làm cô giật mình la lên
"Không nói nhiều, để anh trở em đi" Hàn Triều Minh ôm cô vào lòng mình ,đi ra xe đã được sắp trước nhà Lâm Tuyết thì vẫn không ngừng la lên
"Anh đi cũng được nhưng mà THẢ EM XUỐNG TRƯỚC ĐÃ, em đi được mà có què đâu"
Anh cười trước câu nói của cô, nhìn gương mặt đáng yêu, đỏ ửng của cô một cái rồi nhìn qua tên bảo vệ, bảo vệ hiểu ý anh liền mở cửa phụ của xe ra
"Cạch!!"
"Á khoan khoan..." Hàn Triều Minh không nói gì nhiều mà nhẹ nhàng thả cô lên ghế mặc cho những lời nói của cô
......
Bên phía nhà họ Bích, một dòng họ khá nổi trên thế giới, khi được trở thành mặc hàng thời trang đứng đầu vào 5 năm trước để có cái danh đó họ đã thảm hại không biết bao nhiêu mặc hàng, dùng nhiều thủ đoạn
Và chỉ có những người thượng lưu mới biết việc làm của họ trong đó có Hàn Triều Minh nhưng Hàn Minh Quốc lại không biết, lúc đó ông chỉ quan tâm đến việc phát triển công ty của mình
Bích Lam đước ra từ công ty của ba mình cùng với thẻ ngân hàng trên tay hào hứng bước đi trong vui sướng đến khu mua sắm "Ha tuyệt vời, nếu đúng như cái ông già Quốc đó nói thì mình sẽ được cưới Hàn Triều Minh, ngay khi có được Hàn Triều Minh mình sẽ được nhiều hơn cái thẻ này"
Bảo vệ của cô ta đi theo sau lưng với gương mặt lo sợ "Tiểu thư nói nhỏ thôi ạ, nếu có người nghe thấy thì không ổn lắm"
Bích Lam nghe bảo vệ nói vậy thì liền tức giận quay qua tán anh ta một cái "Chát...Ngươi nói cái gì? Gì mà không ổn? Ai dám đụng vào tiểu thư của Bích gia cha ta sẽ cho người đó đi sớm HaHa"
Tên bảo vệ dù rất đau nhưng vẫn cúi đầu xuống xin lỗi, ả ta thấy vậy thì liền hài lòng quay người tiếp tục đi, im lặng một lúc thì liền chảnh lẹo nói
"Hứ, ngươi nói xem còn thứ gì có thể cản ta cưới Hàn Triều Minh"
Bảo vệ cúi người xuống sợ hãi lên tiếng "Hàn thiếu gia đã cưới nhị tiểu thư của nhà họ Lâm được 2 năm rồi ạ, tôi không nghĩ họ sẽ chịu ly hôn"
"Nhị tiểu thư? Không sao là vợ chồng thì sao chứ, ta sẽ khiến họ phải ly dị bằng được"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.