Chương 121: Khí thế đè ép
Akay Hau
28/02/2020
“Khảo nghiệm ý chí sao?”
Đám người hai mặt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương xuất hiện vẻ nghiêm trọng…
Để có được vị trí như ngày hôm nay, mỗi thiên tài đều có ý chí vượt qua người thường…
Muốn trở thành cường giả, ngươi có thể không có thiên phú cao, ngươi có thể không có bối cảnh tốt, nhưng ý chí và nghị luật là hai thứ không thể thiếu…
Bởi con đường tu luyện luôn luôn tẻ nhạt buồn chán, mỗi thời gian bế quan nhanh thì vài tháng, chậm thì hàng chục năm…
Mỗi khi xuất quan, thương hải tan điền, cảnh còn người mất, những kẻ ý chí không đủ dễ dàng chán chường, mất đi động lực tu luyện…
Bởi thế mà người nơi đây, tất cả đều hiểu ý chí là quan trọng như thế nào đối với tu sĩ, vì thế không dám có chút chủ quan trong lần khảo nghiệm tiếp theo…
Vẫn có không ít ánh mắt thỉnh thoảng nhìn qua Lạc Nam và chúng nữ, trong lòng thầm nghĩ những kẻ thiên phú cao này, liệu ý chí có đủ kiên định hay không?
“Bổn tọa không dài dòng, sau đây là quy tắc của lần khảo hạch này…” Chấp Chính Trưởng Lão nói xong, nhìn qua Lão Thất…
Lão Thất kính cẩn gật đầu, âm thanh hữu lực ầm vang giải đáp:
“Ngọn núi trước mặt gọi là Thiên Trọng Sơn, là một kiện Linh Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo…”
“Bên trên Thiên Trọng Sơn có 99 bậc thang, ẩn chứa khí thế áp bách và sức ép về mặt trọng lực của một vị Độ Kiếp Kỳ cường giả, cũng chính là vị Hiệu Trưởng đời thứ tư của Thánh Linh Học Phủ, cũng là người rèn đúc nên Thiên Trọng Sơn này…”
“Mức độ áp bức sẽ tỷ lệ thuận với các tầng bậc thang, từ thấp đến cao…”
“Trong thời gian ba nén nhan, tu sĩ nào leo đến 69 bậc thang trên Thiên Trọng Sơn sẽ được đi tiếp, những kẻ không đạt đến sẽ bị loại khỏi lần chiêu sinh lần này!”
Lời nói của Lão Thất như một quả bom nguyên tử, dội thẳng vào đầu của từng người nơi đây, cả đám một mặt lâm vào mộng bức…
“Đùa sao? Khí thế áp bức của Độ Kiếp Kỳ?” Ý nghĩ vang lên trong đầu vô số người…
Độ Kiếp Kỳ tượng trưng cho điều gì?
Chỉ cần ngươi là tu sĩ, không thể không biết…
Siêu thoát phạm trù nhân loại, có cơ hội đặt một chân vào tiên giới…
Đã vô số năm qua, chưa từng ai thấy Độ Kiếp Kỳ ra tay bao giờ, thậm chí có người còn cả gan phỏng đoán, toàn bộ Đại Lục đã không còn Độ Kiếp Kỳ tu sĩ…
Bởi vì, sức phá diệt của Độ Kiếp Kỳ quá mức kinh khủng, nếu xảy ra quy mô đại chiến giữa các Độ Kiếp cường giả, chỉ sợ toàn bộ đại lục sẽ lâm vào tai ương…
Có câu trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, được thể hiện rõ rệch trong trường hợp này…
Cũng vì thế, vô số năm qua Độ Kiếp Kỳ như thần long thấy đầu không thấy đuôi, không ai biết tung tích bọn hắn…
“Yên tâm đi! Mức độ khí thế áp bức từ thấp đến cao, các ngươi cũng không phải trực tiếp bị khí thế của Độ Kiếp Kỳ đè ép đâu…” Như nhận ra sự khiếp sợ của đám thí sinh, Lão Thất lên tiếng trấn an…
Đám người thở phào nhẹ nhõm, bất quá vẫn không dám xem thường chút nào…
“Quên nói với các ngươi, tòa Thiên Trọng Sơn này cũng là khảo nghiệm để tìm truyền nhân của vị Hiệu Trưởng đời thứ tư kia, mặc dù ngài đã từ trần vô số năm, nhưng kẻ nào đặt chân đến tầng 99, sẽ nhận được truyền thừa từ ngài!” Chấp Chính Trưởng Lão trầm giọng nói…
Tiếng nói vừa dứt, vô số Thí Sinh sắc mặt kích động trở nên đỏ bừng, hai mắt lập tức bị vô tận điên cuồng thay thế…
Vui mừng, khiếp sợ, vô số cảm xúc xen lẫn vào nhau…
Truyền thừa của một vị Độ Kiếp Kỳ, mê hoặc này thật sự quá mức to lớn…
Bên trong Học Phủ, tại trung tâm quảng trường, vô số thiên tài tiến vào thông qua danh ngạch điên cuồng mắng to:
“Móa nó, nếu biết trước chuyện thế này diễn ra, lão tử đã sớm tham gia Khảo Hạch rồi!”
“Còn chờ ngươi nói sao? Truyền thừa của Độ Kiếp Kỳ, ai mà chẳng muốn?”
“Khốn kiếp, lão tử không cam lòng a, dù chỉ là một phần cơ hội nhỏ nhoi, nhưng ít ra ta cũng được thử a!”
“Các ngươi yên tâm đi, tầng thứ 99, vừa nghe đã thấy khủng bố rồi, chẳng có ai đạt đến đấy đâu!”
“Nói cũng phải!”
Đám thiên tài tâm lý lấy lại chút cân bằng, bắt đầu âm thầm cầu nguyện, đừng tên nào thành công đoạt lấy truyền thừa…
Lạc Nam nhếch môi cười, có Hệ Thống như hắn thì truyền thừa của Luyện Kiếp Kỳ không quá mức hấp dẫn như vậy, trái lại Lạc Nam tin tưởng công pháp mình và chúng nữ tu luyện bất phàm hơn…
Bất quá vì hoàn thành nhiệm vụ, hắn quyết tâm nhất định phải đặt chân đến tầng 99, như một loại chứng minh bản thân mình…
Tứ nữ nhìn nam nhân của mình tràn ngập ý chí chiến đấu, cả đám mỉm cười nắm lấy tay nhau…
Cách nhóm người Lạc Nam không xa, một thiếu nữ tuổi chừng 20, mặt mang khăn lụa mỏng, thân thể mặc đến tận vài lớp áo, che kín toàn bộ thân thể trông như xác ướp…
Như sợ người khác thăm dò diện mạo nàng…
Chỉ là đôi mắt sáng rực như bầu trời đêm của nàng đang lấp lánh nhìn lên tầng cao nhất của Thiên Trọng Sơn, trong mắt hừng hực chiến ý…
Nàng là một trong số ít người ở khảo nghiệm đầu tiên có Linh Lực tinh khiết đạt màu Tím…
Lúc này đây, tận sâu trong đầu nàng, một âm thanh diệu dàng uyển chuyển tràn ngập tình thương của mẹ cất lên:
“Truyền thừa của Linh Hoàng, Tuyền nhi ngươi nhất định phải đạt được!”
Thiếu nữ được gọi là Tuyền nhi kia gật mạnh đầu kiên nghị, hướng trong lòng truyền âm nói:
“Sư phụ, vị Hiệu Trưởng đời thứ tư của Thánh Linh Học Phủ có tên Linh Hoàng sao?”
“Không, đó là biệt danh của hắn, về phần tên thật đã không có mấy người nhớ, ngay cả vi sư cũng quên rồi!” Âm thanh trong lòng lên tiếng đáp lại…
“Lần này đối thủ cạnh tranh quá mức bất phàm, đồ nhi cũng chỉ có thể làm hết sức mình!” Người thiếu nữ thoáng nhìn qua thân ảnh Lạc Nam và chúng nữ, trong mắt xuất hiện một tia ngưng trọng…
“Bọn họ mặc dù quả thật thiên phú tuyệt đỉnh, nhưng xét về ý chí, sư phụ tin tưởng Tuyền nhi ngươi sẽ không thua” Âm thanh trong lòng lại vang lên động viên…
“Sư phụ, ngươi ẩn giấu kỹ vào, tránh bị Chấp Chính Trưởng Lão phát hiện!” Tuyền nhi ân cần nói…
“Yên tâm đi! Ta hiện tại chỉ còn một tia linh hồn mỏng manh, trừ khi Độ Kiếp Kỳ dò xét, bằng không chẳng ai phát hiện đâu!” Âm thanh kia thở dài…
“Sư phụ đừng buồn, chờ Tuyền nhi trở thành Thất Giai Luyện Đan Sư, sẽ tái tạo lại thân thể cho ngươi!” Tuyền nhi kiên quyết chắc nịch nói…
“Tuyền nhi có lòng rồi, vi sư rất mong chờ!” Âm thanh kia ôn hòa nói, giọng điệu tràn ngập cưng chiều…
Thiếu nữ tên Tuyền nhi siết chặt nắm tay, nếu không có sư phụ dạy dỗ, có lẽ nàng sẽ vĩnh viễn là một nha đầu mơ màng của tiểu gia tộc mà thôi…
Sư phụ bị kẻ thù đánh nát thân thể, ngay cả linh hồn cũng chỉ còn một tia yếu ớt, phải lẫn trốn trong cơ thể nàng, Tuyền nhi đã thề sẽ sớm nhất tạo lại thân thể mới cho sư phụ…
Mà lúc này, Chấp Chính Trưởng Lão rốt cuộc cất tiếng:
“Khảo hạch thứ hai chính thức bắt đầu, tiến lên đi!”
Lão Thất từ nhẫn trữ vật lấy ra một nén nhan, bắt đầu thiêu đốt…
“Lên!”
Nhìn thời gian bắt đầu, gần năm nghìn tu sĩ đồng thanh hét vang, ngự không phi hành, bay lên Thiên Trọng Sơn…
Lạc Nam nhìn tứ nữ gật đầu, cả đám nắm tay nhau, bay người mà đến…
“Hừ, nhìn thật chướng mắt!” Không ít người âm thầm ghen ghét…
Thiếu nữ có tên Tuyền nhi cũng đạp nhẹ chân, thân hình tựa như lông hồng, xuất hiện trên Thiên Trọng Sơn…
Gần năm nghìn tu sĩ, vừa đặt chân đến tầng thứ nhất của ngọn núi khổng lồ, cả đám gương mặt lập tức đại biến…
Tu vi của bọn hắn, đột ngột hạ xuống hoặc tăng lên đến mức bằng nhau…
Đều là Nguyên Anh Sơ Kỳ…
Cả đám ngơ ngác khó hiểu, nhất là những Hóa Thần tu sĩ như Mộc Tử Âm, càng là chịu thiệt thòi nhiều hơn…
“Bên trên Thiên Trọng Sơn có trận pháp cân bằng tu vi, các ngươi chỉ có thể dùng tu vi Nguyên Anh Sơ Kỳ leo núi, mà tu sĩ chưa đạt đến Nguyên Anh, tu vi cũng được đề thăng lên đến Nguyên Anh!” Chấp Chính Trưởng Lão trầm giọng giải thích:
“Còn một quy định nữa, bên trên Thiên Trọng Sơn chỉ có thể dùng chính lực lượng cơ thể của mình leo lên, không được sử dụng bất kỳ pháp bảo nào! Cũng không thể dùng Linh Lực đối kháng, đương nhiên phi hành cũng không được…nếu không lập tức mất tư cách thi đấu!”
“Thì ra là vậy!” Đám người bừng tĩnh, quả nhiên bên trong Học Phủ, thiên phú là thứ được chú trọng, tùy vài trường hợp, thì học sinh đều phải dùng tu vi ngang nhau tỷ thí…
“Áp chế này cũng không quá nặng!” Không ít người cảm giác thân thể trở nên trầm thêm một chút khi đứng ở tầng 1, cảm giác này nhẹ nhàng đến mức nếu không cảm ứng sẽ không phát hiện…
“Chúng ta đi!” Lạc Nam nhìn qua tứ nữ, đặt chân lên tầng thứ hai của cầu thang…
“Ồ?” Cảm nhận thân thể ép bức thêm vài cân, đám người ồ lên…
Vẫn không có vấn đề quá lớn…
Tầng thứ 3, 4, 5, 6, 7…10…20…
Cho đến tận tầng thứ 20…
Hầu hết tu sĩ vẫn tiếp tục bước lên, cảm giác áp bức dần gia tăng, ngay cả trọng lực cũng trở nên nặng nề…
Bất quá vẫn chưa có gì là nghiêm trọng…
“Thử thách cũng không quá khó nhỉ?” Không ít người trong lòng dâng lên ý nghĩ này…
Chỉ là rất nhanh, bọn hắn phát hiện mình đã lầm…
Tầng thứ 30, áp bách như núi đè xuống, khí thế đang ép chặt toàn bộ cơ thể mỗi người rõ ràng là của Nguyên Anh Hậu Kỳ…
Tu vi bị ép xuống Nguyên Anh Sơ Kỳ, khi đối mặt với Nguyên Anh Hậu Kỳ khí thế, cảm giác áp lực là điều bình thường đối với hầu hết tu sĩ…
Không ít người đã lấm tấm mồ hôi toàn thân…
Lạc Nam và chúng nữ đã bước đến tầng 35…
Một Thể Tu như hắn vẫn chưa cảm thấy gì, chỉ cảm giác cơ thể như đang đeo vài cục tạ leo núi mà thôi, khá nhẹ nhàng…
Chúng nữ gương mặt đã ửng hồng, bất quá vì thể chất cũng như thực lực của các nàng đều ổn, vì thế vẫn thong dong leo tiếp…
Cách bọn họ không xa, thiếu nữ tên Tuyền nhi vẫn ung dung bước lên từng bậc thang một cách chậm rãi, ngay cả dấu hiệu thở dốc cũng không có…
Tầng thứ 40…
Áp bách và trọng lực đã gia tăng đến đáng kể, tương ứng với một vị Hóa Thần Kỳ đang tập trung toàn bộ khí thế vào bọn họ vậy…
“Ta hết nổi rồi!” Một thanh niên ngã quỵ xuống bậc thang tầng 40, mồ hôi tuôn ra xối xả, gương mặt đỏ bừng như đít khỉ vì không chịu nổi uy áp…
Một người đi đầu dẫn đến hiệu ứng domino xuất hiện…
Bụp bụp bụp…
Theo sau thanh niên kia, vô số người ngã quỵ xuống tầng 40, gương mặt cả bọn trắng nhợt, miệng sùi bọt mép…
Đối với nhiều người, Nguyên Anh Sơ Kỳ chống với Nguyên Anh Trung Kỳ đã hơi quá sức rồi, huống hồ gì hiện tại bị khí thế tương đương của Hóa Thần ép chặt, đương nhiên không chịu đựng nổi…
Chấp Chính Trưởng Lão không nói gì, bàn tay nhẹ phất…
Đám tu sĩ bỏ cuộc bị hút ra ngoài, thông qua khe hở không gian cút khỏi Thánh Thành…
“Ông trời của ta, chỉ mới tầng 40 đã kinh khủng như vậy, Học Phủ muốn chúng ta phải thông qua tầng 69, sao có thể làm được?”
Đã đến lúc khảo nghiệm ý chí bắt đầu, vô số người xuất hiện suy nghĩ chán chường…
Tu vi bị áp chế xuống còn Nguyên Anh Sơ Kỳ đã khiến bọn hắn khó thích ứng…lại thêm khảo nghiệm của Thiên Trọng Sơn, không ít tên xuất hiện suy nghĩ bỏ cuộc…
Nghĩ là vậy, nhưng bọn hắn vẫn cố gắng nhích từng bước chân, hy vọng vượt qua khảo hạch…
Từ tầng 40 trở lên, Uy áp rõ ràng đang tăng từng chút một, cảm giác dài lê thê xuất hiện, rất nhiều người phải dừng chân nghỉ mệt hồi lâu, đợi thích ứng mới chịu bước tiếp…
“Một nén nhan đã hết!”
Âm thanh của Lão Thất vang lên, vội vàng đốt nén nhan thứ hai…
“Con mẹ nó, đẩy nhanh tốc độ!” Đám người cắn chặt ra, dùng toàn bộ lực bình sinh đặt tiếp bước chân…
Hự…phốc…
Vài tên không thích ứng nổi cường độ uy áp khác biệt giữa hai bậc thang, phun ra một ngụm máu tươi, bất tỉnh nhân sự…
Chấp Chính Trưởng Lão lại thu dọn hiện trường…
Thiếu nữ Tuyền nhi vẫn chậm rãi đặt bàn chân nhỏ nhắn kiên cố xuống từng bậc thang, đã ở bậc thang 45…Chịu đựng ép bách của Hóa Thần Trung Kỳ…
Trên trán nàng lấm tấm mồ hôi hột, bất quá vẫn chưa thở dốc…
“Sư phụ, ngày thường những bài tập dẽo dai và kiên trì người dạy ta, hôm nay có cơ hội thể hiện rồi!” Tuyền nhi vui mừng truyền âm vào trong cơ thể…
“Đừng vội chủ quan, chặn đường còn rất dài, hơn nữa con đang bị họ dẫn trước kìa!” Âm thanh diệu dàng trong người nàng nghiêm túc nói…
Tuyền nhi gật mạnh đầu, ánh mắt phức tạp nhìn năm người, một nam tứ nữ đang đi phía trước…
Lạc Nam nhíu chặt mày nhìn sang tứ nữ, Lý Trúc Loan và Bạch Tố Mai đã có dấu hiệu thở dốc…
Không thể dùng Linh Lực bảo vệ cơ thể, đối với thể trạng của hai nữ bị khí thế hơn xa tu vi ép mạnh vào, quả thật không dễ chịu…
“Chàng đừng lo, bọn thiếp còn khỏe lắm!” Lý Trúc Loan và Bạch Tố Mai nén cảm giác mệt mỏi, nhìn hắn cười tự tin đáp…
Liễu Thi Cầm và Mộc Tử Âm cũng chịu áp lực, bất quá các nàng nhẫn nhịn tốt hơn hai nữ, không bộc lộ ra ngoài…
Lạc Nam thì không cần phải nói, là một thể tu nên có lợi thế rất lớn trong Khảo Hạch này, hắn chỉ cảm thấy người hơi nặng nề một chút mà thôi…
“Được rồi, tiến lên tiếp nào!”
Từng bước chân nhọc nhằn đạp lấy tầng tầng bậc thang, người bị loại ngày một nhiều…
Cứ mỗi khi có người cố gắng đặt chân lên tầng cao hơn, hầu hết đều không có nhiều thời gian để thích ứng cường độ uy áp thay đổi, vì thời gian có hạn, nên chỉ có thể liều lĩnh cắn răng bước tiếp…
Kết quả là chịu đựng không nổi, phun ra vài ngụm máu, có người còn trực tiếp bị hất văng ra khỏi Thiên Trọng Sơn…
Số lượng người trụ lại còn không đến 3000…
Rốt cuộc, tầng thứ 50…Áp bách và trọng lực của Hóa Thần Hậu Kỳ cường giả phủ xuống…
Tu vi Nguyên Anh bị Hóa Thần Hậu Kỳ uy áp, không thể nghi ngờ là địa ngục trần gian…
Lại cơ số người ngã quỵ, lại dựa vào ý chí kiên cố của mình, vươn người đứng dậy…
Dù thân thể tê dại, tham vọng tiến vào Học Phủ của bọn họ vẫn không từ bỏ…
“Hự!” Lý Trúc Loan thở dốc, bàn chân nhỏ xinh của nàng như mang theo quả tạ vậy, bất quá vì tương lai, vẫn nặng nề nâng lên, bước tiếp từng bước…
Tam nữ kiên trì cắn chặt răng không rên, Lạc Nam ôn nhu kéo tay các nàng, chắc nịch bước tiếp…
Bọn họ vẫn đang dẫn đầu cuộc hành trình chinh phục 69 tầng sung sướng…
Ngay phía sau, Thiếu nữ Tuyền Nhi thở hổn hển, chậm rãi bước theo nhịp chân của năm người đi trước, ý chí chiến đấu và hiếu thắng trong mắt hừng hực cháy lên, không giảm chút nào…
Mà cách nàng không xa, vài thân ảnh cũng đang cố gắng trèo lên từng bước, bọn họ đều là người có Linh Lực tinh khiết cao, ý chí trong mắt lập lòe chớp tắt…
Rốt cuộc, trong mắt của vài người, ý chí kia tiêu tán, bọn hắn quyết định buông xuôi…
Việc chịu đựng khí thế của kẻ có tu vi cao hơn liên tục nhằm vào, không khác tra tấn tinh thần là bao…chưa kể khí thế đó ngày một tăng lên, thời gian lại có giới hạn, bọn họ làm sao chịu được?
Chấp Chính Trưởng Lão khóe mắt lạnh tanh, liên tục ném những tên bỏ cuộc ra ngoài…
Vài chục, vài trăm, ngàn tên…
Người tham gia khảo hạch còn không đến 2000…
Dù thiên phú cao đến đâu, nhưng ý chí bản thân kém cỏi thì vẫn là đồ vứt đi…
Rốt cuộc, tầng thứ 60…
Một luồng khí thế mới lạ kinh khủng hàng lâm mà đến, Lý Trúc Loan và Bạch Tố Mai xém tí nữa đã bị ép nằm dẹp xuống…
Mà Mộc Tử Âm và Liễu Thi Cầm hai bộ ngực sửa phập phồng lên xuống, thở dốc kịch liệt…
Ngay cả Lạc Nam trên trán cũng xuất hiện một giọt mồ hôi…
Việc không thể dùng Linh Lực để chống chọi uy áp khiến vô số thủ đoạn của hắn không còn đất dụng võ…
Gương mặt Lạc Nam lâm vào nghiêm trọng, nhàn nhạt phun ra vài chữ:
“Khí thế cấp bậc Luyện Hư, rốt cuộc xuất hiện!”
Đám người hai mặt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương xuất hiện vẻ nghiêm trọng…
Để có được vị trí như ngày hôm nay, mỗi thiên tài đều có ý chí vượt qua người thường…
Muốn trở thành cường giả, ngươi có thể không có thiên phú cao, ngươi có thể không có bối cảnh tốt, nhưng ý chí và nghị luật là hai thứ không thể thiếu…
Bởi con đường tu luyện luôn luôn tẻ nhạt buồn chán, mỗi thời gian bế quan nhanh thì vài tháng, chậm thì hàng chục năm…
Mỗi khi xuất quan, thương hải tan điền, cảnh còn người mất, những kẻ ý chí không đủ dễ dàng chán chường, mất đi động lực tu luyện…
Bởi thế mà người nơi đây, tất cả đều hiểu ý chí là quan trọng như thế nào đối với tu sĩ, vì thế không dám có chút chủ quan trong lần khảo nghiệm tiếp theo…
Vẫn có không ít ánh mắt thỉnh thoảng nhìn qua Lạc Nam và chúng nữ, trong lòng thầm nghĩ những kẻ thiên phú cao này, liệu ý chí có đủ kiên định hay không?
“Bổn tọa không dài dòng, sau đây là quy tắc của lần khảo hạch này…” Chấp Chính Trưởng Lão nói xong, nhìn qua Lão Thất…
Lão Thất kính cẩn gật đầu, âm thanh hữu lực ầm vang giải đáp:
“Ngọn núi trước mặt gọi là Thiên Trọng Sơn, là một kiện Linh Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo…”
“Bên trên Thiên Trọng Sơn có 99 bậc thang, ẩn chứa khí thế áp bách và sức ép về mặt trọng lực của một vị Độ Kiếp Kỳ cường giả, cũng chính là vị Hiệu Trưởng đời thứ tư của Thánh Linh Học Phủ, cũng là người rèn đúc nên Thiên Trọng Sơn này…”
“Mức độ áp bức sẽ tỷ lệ thuận với các tầng bậc thang, từ thấp đến cao…”
“Trong thời gian ba nén nhan, tu sĩ nào leo đến 69 bậc thang trên Thiên Trọng Sơn sẽ được đi tiếp, những kẻ không đạt đến sẽ bị loại khỏi lần chiêu sinh lần này!”
Lời nói của Lão Thất như một quả bom nguyên tử, dội thẳng vào đầu của từng người nơi đây, cả đám một mặt lâm vào mộng bức…
“Đùa sao? Khí thế áp bức của Độ Kiếp Kỳ?” Ý nghĩ vang lên trong đầu vô số người…
Độ Kiếp Kỳ tượng trưng cho điều gì?
Chỉ cần ngươi là tu sĩ, không thể không biết…
Siêu thoát phạm trù nhân loại, có cơ hội đặt một chân vào tiên giới…
Đã vô số năm qua, chưa từng ai thấy Độ Kiếp Kỳ ra tay bao giờ, thậm chí có người còn cả gan phỏng đoán, toàn bộ Đại Lục đã không còn Độ Kiếp Kỳ tu sĩ…
Bởi vì, sức phá diệt của Độ Kiếp Kỳ quá mức kinh khủng, nếu xảy ra quy mô đại chiến giữa các Độ Kiếp cường giả, chỉ sợ toàn bộ đại lục sẽ lâm vào tai ương…
Có câu trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, được thể hiện rõ rệch trong trường hợp này…
Cũng vì thế, vô số năm qua Độ Kiếp Kỳ như thần long thấy đầu không thấy đuôi, không ai biết tung tích bọn hắn…
“Yên tâm đi! Mức độ khí thế áp bức từ thấp đến cao, các ngươi cũng không phải trực tiếp bị khí thế của Độ Kiếp Kỳ đè ép đâu…” Như nhận ra sự khiếp sợ của đám thí sinh, Lão Thất lên tiếng trấn an…
Đám người thở phào nhẹ nhõm, bất quá vẫn không dám xem thường chút nào…
“Quên nói với các ngươi, tòa Thiên Trọng Sơn này cũng là khảo nghiệm để tìm truyền nhân của vị Hiệu Trưởng đời thứ tư kia, mặc dù ngài đã từ trần vô số năm, nhưng kẻ nào đặt chân đến tầng 99, sẽ nhận được truyền thừa từ ngài!” Chấp Chính Trưởng Lão trầm giọng nói…
Tiếng nói vừa dứt, vô số Thí Sinh sắc mặt kích động trở nên đỏ bừng, hai mắt lập tức bị vô tận điên cuồng thay thế…
Vui mừng, khiếp sợ, vô số cảm xúc xen lẫn vào nhau…
Truyền thừa của một vị Độ Kiếp Kỳ, mê hoặc này thật sự quá mức to lớn…
Bên trong Học Phủ, tại trung tâm quảng trường, vô số thiên tài tiến vào thông qua danh ngạch điên cuồng mắng to:
“Móa nó, nếu biết trước chuyện thế này diễn ra, lão tử đã sớm tham gia Khảo Hạch rồi!”
“Còn chờ ngươi nói sao? Truyền thừa của Độ Kiếp Kỳ, ai mà chẳng muốn?”
“Khốn kiếp, lão tử không cam lòng a, dù chỉ là một phần cơ hội nhỏ nhoi, nhưng ít ra ta cũng được thử a!”
“Các ngươi yên tâm đi, tầng thứ 99, vừa nghe đã thấy khủng bố rồi, chẳng có ai đạt đến đấy đâu!”
“Nói cũng phải!”
Đám thiên tài tâm lý lấy lại chút cân bằng, bắt đầu âm thầm cầu nguyện, đừng tên nào thành công đoạt lấy truyền thừa…
Lạc Nam nhếch môi cười, có Hệ Thống như hắn thì truyền thừa của Luyện Kiếp Kỳ không quá mức hấp dẫn như vậy, trái lại Lạc Nam tin tưởng công pháp mình và chúng nữ tu luyện bất phàm hơn…
Bất quá vì hoàn thành nhiệm vụ, hắn quyết tâm nhất định phải đặt chân đến tầng 99, như một loại chứng minh bản thân mình…
Tứ nữ nhìn nam nhân của mình tràn ngập ý chí chiến đấu, cả đám mỉm cười nắm lấy tay nhau…
Cách nhóm người Lạc Nam không xa, một thiếu nữ tuổi chừng 20, mặt mang khăn lụa mỏng, thân thể mặc đến tận vài lớp áo, che kín toàn bộ thân thể trông như xác ướp…
Như sợ người khác thăm dò diện mạo nàng…
Chỉ là đôi mắt sáng rực như bầu trời đêm của nàng đang lấp lánh nhìn lên tầng cao nhất của Thiên Trọng Sơn, trong mắt hừng hực chiến ý…
Nàng là một trong số ít người ở khảo nghiệm đầu tiên có Linh Lực tinh khiết đạt màu Tím…
Lúc này đây, tận sâu trong đầu nàng, một âm thanh diệu dàng uyển chuyển tràn ngập tình thương của mẹ cất lên:
“Truyền thừa của Linh Hoàng, Tuyền nhi ngươi nhất định phải đạt được!”
Thiếu nữ được gọi là Tuyền nhi kia gật mạnh đầu kiên nghị, hướng trong lòng truyền âm nói:
“Sư phụ, vị Hiệu Trưởng đời thứ tư của Thánh Linh Học Phủ có tên Linh Hoàng sao?”
“Không, đó là biệt danh của hắn, về phần tên thật đã không có mấy người nhớ, ngay cả vi sư cũng quên rồi!” Âm thanh trong lòng lên tiếng đáp lại…
“Lần này đối thủ cạnh tranh quá mức bất phàm, đồ nhi cũng chỉ có thể làm hết sức mình!” Người thiếu nữ thoáng nhìn qua thân ảnh Lạc Nam và chúng nữ, trong mắt xuất hiện một tia ngưng trọng…
“Bọn họ mặc dù quả thật thiên phú tuyệt đỉnh, nhưng xét về ý chí, sư phụ tin tưởng Tuyền nhi ngươi sẽ không thua” Âm thanh trong lòng lại vang lên động viên…
“Sư phụ, ngươi ẩn giấu kỹ vào, tránh bị Chấp Chính Trưởng Lão phát hiện!” Tuyền nhi ân cần nói…
“Yên tâm đi! Ta hiện tại chỉ còn một tia linh hồn mỏng manh, trừ khi Độ Kiếp Kỳ dò xét, bằng không chẳng ai phát hiện đâu!” Âm thanh kia thở dài…
“Sư phụ đừng buồn, chờ Tuyền nhi trở thành Thất Giai Luyện Đan Sư, sẽ tái tạo lại thân thể cho ngươi!” Tuyền nhi kiên quyết chắc nịch nói…
“Tuyền nhi có lòng rồi, vi sư rất mong chờ!” Âm thanh kia ôn hòa nói, giọng điệu tràn ngập cưng chiều…
Thiếu nữ tên Tuyền nhi siết chặt nắm tay, nếu không có sư phụ dạy dỗ, có lẽ nàng sẽ vĩnh viễn là một nha đầu mơ màng của tiểu gia tộc mà thôi…
Sư phụ bị kẻ thù đánh nát thân thể, ngay cả linh hồn cũng chỉ còn một tia yếu ớt, phải lẫn trốn trong cơ thể nàng, Tuyền nhi đã thề sẽ sớm nhất tạo lại thân thể mới cho sư phụ…
Mà lúc này, Chấp Chính Trưởng Lão rốt cuộc cất tiếng:
“Khảo hạch thứ hai chính thức bắt đầu, tiến lên đi!”
Lão Thất từ nhẫn trữ vật lấy ra một nén nhan, bắt đầu thiêu đốt…
“Lên!”
Nhìn thời gian bắt đầu, gần năm nghìn tu sĩ đồng thanh hét vang, ngự không phi hành, bay lên Thiên Trọng Sơn…
Lạc Nam nhìn tứ nữ gật đầu, cả đám nắm tay nhau, bay người mà đến…
“Hừ, nhìn thật chướng mắt!” Không ít người âm thầm ghen ghét…
Thiếu nữ có tên Tuyền nhi cũng đạp nhẹ chân, thân hình tựa như lông hồng, xuất hiện trên Thiên Trọng Sơn…
Gần năm nghìn tu sĩ, vừa đặt chân đến tầng thứ nhất của ngọn núi khổng lồ, cả đám gương mặt lập tức đại biến…
Tu vi của bọn hắn, đột ngột hạ xuống hoặc tăng lên đến mức bằng nhau…
Đều là Nguyên Anh Sơ Kỳ…
Cả đám ngơ ngác khó hiểu, nhất là những Hóa Thần tu sĩ như Mộc Tử Âm, càng là chịu thiệt thòi nhiều hơn…
“Bên trên Thiên Trọng Sơn có trận pháp cân bằng tu vi, các ngươi chỉ có thể dùng tu vi Nguyên Anh Sơ Kỳ leo núi, mà tu sĩ chưa đạt đến Nguyên Anh, tu vi cũng được đề thăng lên đến Nguyên Anh!” Chấp Chính Trưởng Lão trầm giọng giải thích:
“Còn một quy định nữa, bên trên Thiên Trọng Sơn chỉ có thể dùng chính lực lượng cơ thể của mình leo lên, không được sử dụng bất kỳ pháp bảo nào! Cũng không thể dùng Linh Lực đối kháng, đương nhiên phi hành cũng không được…nếu không lập tức mất tư cách thi đấu!”
“Thì ra là vậy!” Đám người bừng tĩnh, quả nhiên bên trong Học Phủ, thiên phú là thứ được chú trọng, tùy vài trường hợp, thì học sinh đều phải dùng tu vi ngang nhau tỷ thí…
“Áp chế này cũng không quá nặng!” Không ít người cảm giác thân thể trở nên trầm thêm một chút khi đứng ở tầng 1, cảm giác này nhẹ nhàng đến mức nếu không cảm ứng sẽ không phát hiện…
“Chúng ta đi!” Lạc Nam nhìn qua tứ nữ, đặt chân lên tầng thứ hai của cầu thang…
“Ồ?” Cảm nhận thân thể ép bức thêm vài cân, đám người ồ lên…
Vẫn không có vấn đề quá lớn…
Tầng thứ 3, 4, 5, 6, 7…10…20…
Cho đến tận tầng thứ 20…
Hầu hết tu sĩ vẫn tiếp tục bước lên, cảm giác áp bức dần gia tăng, ngay cả trọng lực cũng trở nên nặng nề…
Bất quá vẫn chưa có gì là nghiêm trọng…
“Thử thách cũng không quá khó nhỉ?” Không ít người trong lòng dâng lên ý nghĩ này…
Chỉ là rất nhanh, bọn hắn phát hiện mình đã lầm…
Tầng thứ 30, áp bách như núi đè xuống, khí thế đang ép chặt toàn bộ cơ thể mỗi người rõ ràng là của Nguyên Anh Hậu Kỳ…
Tu vi bị ép xuống Nguyên Anh Sơ Kỳ, khi đối mặt với Nguyên Anh Hậu Kỳ khí thế, cảm giác áp lực là điều bình thường đối với hầu hết tu sĩ…
Không ít người đã lấm tấm mồ hôi toàn thân…
Lạc Nam và chúng nữ đã bước đến tầng 35…
Một Thể Tu như hắn vẫn chưa cảm thấy gì, chỉ cảm giác cơ thể như đang đeo vài cục tạ leo núi mà thôi, khá nhẹ nhàng…
Chúng nữ gương mặt đã ửng hồng, bất quá vì thể chất cũng như thực lực của các nàng đều ổn, vì thế vẫn thong dong leo tiếp…
Cách bọn họ không xa, thiếu nữ tên Tuyền nhi vẫn ung dung bước lên từng bậc thang một cách chậm rãi, ngay cả dấu hiệu thở dốc cũng không có…
Tầng thứ 40…
Áp bách và trọng lực đã gia tăng đến đáng kể, tương ứng với một vị Hóa Thần Kỳ đang tập trung toàn bộ khí thế vào bọn họ vậy…
“Ta hết nổi rồi!” Một thanh niên ngã quỵ xuống bậc thang tầng 40, mồ hôi tuôn ra xối xả, gương mặt đỏ bừng như đít khỉ vì không chịu nổi uy áp…
Một người đi đầu dẫn đến hiệu ứng domino xuất hiện…
Bụp bụp bụp…
Theo sau thanh niên kia, vô số người ngã quỵ xuống tầng 40, gương mặt cả bọn trắng nhợt, miệng sùi bọt mép…
Đối với nhiều người, Nguyên Anh Sơ Kỳ chống với Nguyên Anh Trung Kỳ đã hơi quá sức rồi, huống hồ gì hiện tại bị khí thế tương đương của Hóa Thần ép chặt, đương nhiên không chịu đựng nổi…
Chấp Chính Trưởng Lão không nói gì, bàn tay nhẹ phất…
Đám tu sĩ bỏ cuộc bị hút ra ngoài, thông qua khe hở không gian cút khỏi Thánh Thành…
“Ông trời của ta, chỉ mới tầng 40 đã kinh khủng như vậy, Học Phủ muốn chúng ta phải thông qua tầng 69, sao có thể làm được?”
Đã đến lúc khảo nghiệm ý chí bắt đầu, vô số người xuất hiện suy nghĩ chán chường…
Tu vi bị áp chế xuống còn Nguyên Anh Sơ Kỳ đã khiến bọn hắn khó thích ứng…lại thêm khảo nghiệm của Thiên Trọng Sơn, không ít tên xuất hiện suy nghĩ bỏ cuộc…
Nghĩ là vậy, nhưng bọn hắn vẫn cố gắng nhích từng bước chân, hy vọng vượt qua khảo hạch…
Từ tầng 40 trở lên, Uy áp rõ ràng đang tăng từng chút một, cảm giác dài lê thê xuất hiện, rất nhiều người phải dừng chân nghỉ mệt hồi lâu, đợi thích ứng mới chịu bước tiếp…
“Một nén nhan đã hết!”
Âm thanh của Lão Thất vang lên, vội vàng đốt nén nhan thứ hai…
“Con mẹ nó, đẩy nhanh tốc độ!” Đám người cắn chặt ra, dùng toàn bộ lực bình sinh đặt tiếp bước chân…
Hự…phốc…
Vài tên không thích ứng nổi cường độ uy áp khác biệt giữa hai bậc thang, phun ra một ngụm máu tươi, bất tỉnh nhân sự…
Chấp Chính Trưởng Lão lại thu dọn hiện trường…
Thiếu nữ Tuyền nhi vẫn chậm rãi đặt bàn chân nhỏ nhắn kiên cố xuống từng bậc thang, đã ở bậc thang 45…Chịu đựng ép bách của Hóa Thần Trung Kỳ…
Trên trán nàng lấm tấm mồ hôi hột, bất quá vẫn chưa thở dốc…
“Sư phụ, ngày thường những bài tập dẽo dai và kiên trì người dạy ta, hôm nay có cơ hội thể hiện rồi!” Tuyền nhi vui mừng truyền âm vào trong cơ thể…
“Đừng vội chủ quan, chặn đường còn rất dài, hơn nữa con đang bị họ dẫn trước kìa!” Âm thanh diệu dàng trong người nàng nghiêm túc nói…
Tuyền nhi gật mạnh đầu, ánh mắt phức tạp nhìn năm người, một nam tứ nữ đang đi phía trước…
Lạc Nam nhíu chặt mày nhìn sang tứ nữ, Lý Trúc Loan và Bạch Tố Mai đã có dấu hiệu thở dốc…
Không thể dùng Linh Lực bảo vệ cơ thể, đối với thể trạng của hai nữ bị khí thế hơn xa tu vi ép mạnh vào, quả thật không dễ chịu…
“Chàng đừng lo, bọn thiếp còn khỏe lắm!” Lý Trúc Loan và Bạch Tố Mai nén cảm giác mệt mỏi, nhìn hắn cười tự tin đáp…
Liễu Thi Cầm và Mộc Tử Âm cũng chịu áp lực, bất quá các nàng nhẫn nhịn tốt hơn hai nữ, không bộc lộ ra ngoài…
Lạc Nam thì không cần phải nói, là một thể tu nên có lợi thế rất lớn trong Khảo Hạch này, hắn chỉ cảm thấy người hơi nặng nề một chút mà thôi…
“Được rồi, tiến lên tiếp nào!”
Từng bước chân nhọc nhằn đạp lấy tầng tầng bậc thang, người bị loại ngày một nhiều…
Cứ mỗi khi có người cố gắng đặt chân lên tầng cao hơn, hầu hết đều không có nhiều thời gian để thích ứng cường độ uy áp thay đổi, vì thời gian có hạn, nên chỉ có thể liều lĩnh cắn răng bước tiếp…
Kết quả là chịu đựng không nổi, phun ra vài ngụm máu, có người còn trực tiếp bị hất văng ra khỏi Thiên Trọng Sơn…
Số lượng người trụ lại còn không đến 3000…
Rốt cuộc, tầng thứ 50…Áp bách và trọng lực của Hóa Thần Hậu Kỳ cường giả phủ xuống…
Tu vi Nguyên Anh bị Hóa Thần Hậu Kỳ uy áp, không thể nghi ngờ là địa ngục trần gian…
Lại cơ số người ngã quỵ, lại dựa vào ý chí kiên cố của mình, vươn người đứng dậy…
Dù thân thể tê dại, tham vọng tiến vào Học Phủ của bọn họ vẫn không từ bỏ…
“Hự!” Lý Trúc Loan thở dốc, bàn chân nhỏ xinh của nàng như mang theo quả tạ vậy, bất quá vì tương lai, vẫn nặng nề nâng lên, bước tiếp từng bước…
Tam nữ kiên trì cắn chặt răng không rên, Lạc Nam ôn nhu kéo tay các nàng, chắc nịch bước tiếp…
Bọn họ vẫn đang dẫn đầu cuộc hành trình chinh phục 69 tầng sung sướng…
Ngay phía sau, Thiếu nữ Tuyền Nhi thở hổn hển, chậm rãi bước theo nhịp chân của năm người đi trước, ý chí chiến đấu và hiếu thắng trong mắt hừng hực cháy lên, không giảm chút nào…
Mà cách nàng không xa, vài thân ảnh cũng đang cố gắng trèo lên từng bước, bọn họ đều là người có Linh Lực tinh khiết cao, ý chí trong mắt lập lòe chớp tắt…
Rốt cuộc, trong mắt của vài người, ý chí kia tiêu tán, bọn hắn quyết định buông xuôi…
Việc chịu đựng khí thế của kẻ có tu vi cao hơn liên tục nhằm vào, không khác tra tấn tinh thần là bao…chưa kể khí thế đó ngày một tăng lên, thời gian lại có giới hạn, bọn họ làm sao chịu được?
Chấp Chính Trưởng Lão khóe mắt lạnh tanh, liên tục ném những tên bỏ cuộc ra ngoài…
Vài chục, vài trăm, ngàn tên…
Người tham gia khảo hạch còn không đến 2000…
Dù thiên phú cao đến đâu, nhưng ý chí bản thân kém cỏi thì vẫn là đồ vứt đi…
Rốt cuộc, tầng thứ 60…
Một luồng khí thế mới lạ kinh khủng hàng lâm mà đến, Lý Trúc Loan và Bạch Tố Mai xém tí nữa đã bị ép nằm dẹp xuống…
Mà Mộc Tử Âm và Liễu Thi Cầm hai bộ ngực sửa phập phồng lên xuống, thở dốc kịch liệt…
Ngay cả Lạc Nam trên trán cũng xuất hiện một giọt mồ hôi…
Việc không thể dùng Linh Lực để chống chọi uy áp khiến vô số thủ đoạn của hắn không còn đất dụng võ…
Gương mặt Lạc Nam lâm vào nghiêm trọng, nhàn nhạt phun ra vài chữ:
“Khí thế cấp bậc Luyện Hư, rốt cuộc xuất hiện!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.