Con Đường Bá Chủ

Chương 2880: Liên tục phá trận

Akay Hau

30/09/2024

Nhìn người ngọc trong lòng làn da ửng đỏ lưu lại vô số vết tích, lông mi cong nhẹ rung động, bờ môi trơn bóng nhẹ cong, hai mắt lim dim khép hờ như một con mèo nhỏ lười biếng, Lạc Nam nhịn không được dùng tay vuốt ve mái tóc mượt mà thơm ngát của nàng cười hỏi:

“Nàng cảm thấy thế nào?”

“Lừa đảo.” Kỳ Duyên cũng không mở mắt, bất mãn thì thào:

“Tu luyện đâu không thấy, chỉ thấy làm chuyện không đứng đắn, mệt muốn chết...”

“Haha, ta làm gì không đứng đắn?” Lạc Nam bật cười, tiểu huynh đệ vẫn còn nằm trong u cốc chật hẹp của nàng bắt đầu ngọ nguậy.

“Ưm.” Kỳ Duyên rùng mình, nàng đang cực kỳ mẫn cảm trước mỗi động tác của hắn, tức giận nói:

“Đừng làm rộn, còn ê ẩm.”

Lạc Nam thương tiếc ôm nàng hôn lên gò má, trước đó hai người làm đủ loại tư thế, hắn cũng quá hăng hái khiến nàng mềm như bùn nhão.

Kỳ Duyên tâm cao khí ngạo, không muốn chịu thua hắn ở trên giường nên cố gắng chống trả, cuối cùng bị đánh đến không còn manh giáp, ngoan ngoãn như mèo con.

Hắn cười cười, bắt đầu vận chuyển các loại thuộc tính khôi phục thân thể nàng, thông qua địa phương hai người kết hợp truyền thụ Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, Long Tiên Thánh Điển, Diệt Thần Song Pháp...

Lúc này hai người mới bắt đầu tập trung vào tu luyện.

Bởi vì Lạc Nam đã sớm thành thục những thủ đoạn này, có hắn hỗ trợ lý giải cũng như nêu ra kinh nghiệm tu luyện, lại thêm Kỳ Duyên thiên tư xuất chúng...rất nhanh đã có thể nắm giữ.

Nàng thử điều động Thiên Địa Hợp Hoan Kinh và Long Tiên Thánh Điển cùng hắn song tu, cảm giác thần thanh khí sảng, tinh thần vô cùng thoải mái, cơ thể suy yếu cũng nhanh chóng hồi phục.

Lạc Nam nhẹ nhõm thở ra một hơi.

“Sao thế?” Kỳ Duyên mở ra đôi mắt sắc sảo nhìn hắn.

“Chúng ta tu luyện mấy công pháp song tu này thành công, chứng tỏ trong lòng nàng có ta.” Lạc Nam nở nụ cười:

“Ta biết năm đó nàng gả cho ta nguyên nhân lớn lao là vì Vân Duyên và Mị Duyên lôi lên chung thuyền, hoàn cảnh bất đắc dĩ, ta còn sợ nàng không thích ta...”

Kỳ Duyên đưa ngón tay lên chặn ngang miệng hắn không cho hắn nói tiếp, nàng chậm rãi lắc đầu:

“Với cách làm người của ta, nếu nội tâm ta thật sự không thích...thà chết cũng sẽ không gả dù bất cứ nguyên nhân nào đi nữa.”

“Vậy nàng?” Lạc Nam kinh hỉ.

“Tên ngốc.” Kỳ Duyên cắn cắn cánh môi, nhỏ giọng thủ thỉ:

“Khi đó thiếp chưa nhận ra tình cảm của mình, dù sao cũng không có kinh nghiệm trong chuyện nam nữ.”

“Haha.” Lạc Nam đắc ý cười to, được biết ngay từ đầu nàng cam tâm tình nguyện gả cho mình mà không phải vì hoàn cảnh, hắn hưng phấn trong lòng, một lần nữa đem nàng đè xuống:

“Vậy chúng ta tạo thêm kinh nghiệm nào.”

“Khốn kiếp, lần này phải nghiêm chỉnh truyền thụ.” Kỳ Duyên hờn dỗi mắng.

...

So với truyền thừa của Loạn Phàm, truyền thừa của Ám Nhiên Sát Thần tuy rằng cũng rất mạnh nhưng vẫn khó lòng sánh bằng về độ thâm ảo, vậy nên Lạc Nam rất dễ dàng lĩnh ngộ thành công, cũng chẳng mất nhiều thời gian khi có Gia Tốc Trận hỗ trợ.

Để lại Kỳ Duyên trong phòng bế quan củng cố tu vi, hắn thoải mái tiến ra ngoài, bên cạnh còn trôi nổi một con mắt tà dị đen kịch.

Đây chính là một thanh Ám Nhiên Chuỷ Thủ bên trong Ám Nhiên Song Chuỷ, tương lai nó sẽ đồng hành cùng Lạc Nam trong hành trình trở thành sát thủ của Yểm Ma Điện.

Vừa tiến ra bên ngoài đã thấy Bá Vũ Điện đang gặp phải chướng ngại vật, chúng nữ cũng đang đánh giá tình hình.

“Đây là một toà tàn trận?” Lạc Nam bước đến vuốt cằm.

Cái gọi là Tàn Trận chính là Trận Pháp bị hư hỏng nhưng vẫn chưa hoàn toàn biến mất, vẫn còn lưu lại phần lớn Trận Văn...

“Đúng vậy, dựa vào quy mô và khí tức của nó mà đánh giá...cảm thấy đây rất có thể là Thần Đạo Cấp Trận Pháp.” Mỹ Mộng hưng phấn nói:

“Đang đợi ngươi đi ra quyết định đây.”

Thần Đạo Cấp Trận Pháp mặc dù đã hư hại nhưng cũng tuyệt đối nguy hiểm đối với Thiên Đạo Cảnh trở xuống, các nàng không dám tự tiện mạo hiểm tiến vào trong đó khám phá.

“Đã có Trận Pháp đương nhiên sẽ có Chiến Trận Sư, ta cùng tỷ vào tìm truyền thừa.” Lạc Nam cười nói.

Tàn Trận trước mắt dù đã trôi qua vô vàn năm tháng nhưng quy mô vẫn lớn đến mức nhìn xa không thấy điểm cuối, các Trận Văn tuy ảm đạm suy yếu nhưng vẫn còn chống chọi được với hoàn cảnh khắc nghiệt tại Chư Thần Thâm Uyên, chứng tỏ vị Chiến Trận Sư bố trí trận pháp từng là một nhân vật rất cường đại.

Không muốn làm phiền mấy nữ đang bế quan, Lạc Nam quyết định thu hồi Bá Vũ Điện vào Linh Giới Châu, chỉ mang theo Mỹ Mộng xâm nhập tàn trận.

Hai người cẩn thận nắm tay nhau, Lạc Nam điều động Bất Hủ Kinh Văn bao trùm cơ thể của nàng.

Mỹ Mộng vẫn chỉ là Đại Đạo Cảnh, vấn đề an toàn nên được ưu tiên.

Dò Thám Tương Lai mở ra, tìm một khe nứt khá lớn bên ngoài tàn trận dự định tiến vào.

Phát giác được nàng nhìn mình bằng ánh mắt phức tạp, Lạc Nam vuốt vuốt mũi:

“Sao tỷ nhìn ta như vậy?”

“Nhớ năm đó lần đầu ngươi đến Nam Thiên Môn chỉ là một tiểu tử, tỷ còn phải kèm cặp ngươi đến Thanh Long Khu...” Mỹ Mộng như lâm vào hồi ức:



“Nào có ai nghĩ đến hiện tại, ánh mắt của môn chủ vẫn thật khiến người ta phải kính nể.”

Lúc đó nàng là một vị Thánh Đế Chiến Trận Sư, trưởng lão của Nam Thiên Môn, còn hắn chỉ mới chân ướt chân ráo đến Kiếm Châu, vô danh tiểu tốt.

“Mỹ Mộng tỷ...” Lạc Nam cũng bị chuyện xưa làm cho bồi hồi, nhẹ ôm lấy vòng eo mềm mại tinh xảo của nàng nói:

“Năm đó nàng chiếu cố ta, từ giờ trở về sau hãy để ta chiếu cố nàng cả một đời.”

Mỹ Mộng tựa đầu vào lòng ngực hắn, hai hàng thanh lệ chảy ra trên gò má: “Bên cạnh ngươi ngày càng nhiều nữ nhân ưu tú không có chỗ cho ta, cứ nghĩ tình cảm sẽ chôn vùi vào trong lòng vĩnh viễn, không nghĩ đến những ngày cuối cùng ngươi lại đến cầu hôn, đến nay ta vẫn cho rằng mình còn kẹt ở trong mộng, một giấc mộng không muốn tỉnh lại.”

“Nếu ngày đó ngươi không đến, có lẽ cả đời này tỷ cũng không có tư cách gọi ngươi hai tiếng phu quân.”

Lạc Nam nghe nàng thổ lộ mà cảm thấy áy náy, thật ra trước ngày đại hôn bắt đầu...nếu như không phải bà cả Yên Nhược Tuyết đề nghị hắn hỏi cưới hết những nữ nhân có tình cảm với mình sau đó từ từ vun đắp, có lẽ hắn thật sự đã bỏ lỡ các nàng ở Thanh Long Thánh Địa...chắc sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng của các nàng.

Nâng cằm Mỹ Mộng lên, nhìn vẻ đẹp thành thục chín mọng của nàng, hắn hôn lên bờ môi mật đào đỏ thắm.

“Phu quân, thiếp yêu chàng...” Mỹ Mộng kích động ôm chặt lấy hắn, nàng vẫn luôn hào phóng thoải mái, không ngại bày tỏ tình cảm, đầu lưỡi như linh xà duỗi ra nghênh đón nụ hôn của nam nhân.

Nụ hôn nồng cháy như dài hàng thế kỷ, hai người tách môi nhìn nhau mỉm cười, Mỹ Mộng mãn nguyện nói:

“Người hữu tình rồi sẽ thành thân thuộc, hiện tại thiếp tin câu nói này.”

Đề cập đến chuyện bỏ lỡ, người hữu tình...trước mắt Lạc Nam lại vô thức hiện ra một vài bóng hình xinh đẹp khiến hắn có chút thất thần.

Hắn thật sự bỏ lỡ các nàng rồi sao?

Hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, ánh mắt Lạc Nam dần trở nên kiên định, nắm chặt tay Mỹ Mộng bước vào khe hở tàn trận.

“Có vẻ mấy lời của thiếp khiến chàng nhớ đến tiếc nuối trong lòng?” Mỹ Mộng tinh ý nhận ra cảm xúc của hắn.

“Ừm...” Lạc Nam không phủ nhận.

“Dù không biết những nữ nhân chàng đang nghĩ đến là ai...nhưng nếu chàng còn tơ vương tình cảm, hãy thử mãnh liệt theo đuổi, tranh giành một lần.” Mỹ Mộng nhẹ khuyên:

“Dù cho thất bại, ngày sau nghĩ lại cũng không còn tiếc nuối.”

Lạc Nam im lặng không nói, xuyên qua vô vàn Trận Văn...

Một khung cảnh hoàn toàn khác biệt với màu đen kịch bên ngoài hiện ra trong tầm mắt.

Bởi vì ẩn giấu bên trong Tàn Trận này lại là hàng vạn Trận Pháp khác lít nha lít nhít liên kết với nhau như một mê cung.

Có thể nói là Trận trong Trận, che kín mọi lối đi.

“Xem ra đây là khảo nghiệm của vị Chiến Trận Sư này lưu lại.” Lạc Nam nhếch mép.

“Sao khẳng định như thế? Chẳng may đây là đại trận dùng để đối phó địch nhân thì sao?” Mỹ Mộng nghi hoặc.

“Chẳng ai đối phó với Thần Đạo Cảnh bằng Đạo Cấp Trận Pháp cả.” Lạc Nam nhún nhún vai.

Mỹ Mộng kiểm tra một phen, quả thật những Trận Pháp nhỏ ở trước mặt của nàng đều là Trận Pháp Đạo Cấp, với khả năng của một Đại Đạo Chiến Trận Sư như nàng có thể dễ dàng phá giải.

Nhẹ nhàng vung tay, một đám Trận Văn phiêu phù mà ra, đem một trận pháp đạo cảnh trước mặt hoá giải.

Ngay khi Trận Pháp Đạo Cảnh này tan biến, lại có một Đạo Cảnh Trận Pháp khác hiện ra, chỉ là đẳng cấp lại là Đạo Cảnh Trung Phẩm, cao hơn trước đó một bậc.

Hai người tiến về phía trước, Mỹ Mộng liên tục phá giải hàng chục cái Đạo Cảnh Trận Pháp đẳng cấp dao động từ hạ phẩm tới cực phẩm, rốt cuộc trong tầm mắt lại lộ ra một cái Trận Pháp Đại Đạo Cảnh.

“Xem ra càng tiến sâu vào, gặp phải Trận Pháp càng cao cấp.” Lạc Nam vuốt cằm:

“Rất có ý tứ, ta sẽ cùng với nàng hợp sức hoá giải trận pháp...đừng quên ta cũng là một vị Chiến Trận Sư.”

“Thoải mái thôi, phu thê đồng lòng...” Mỹ Mộng che miệng cười khẽ, trong mắt hiện lên vẻ hạnh phúc.

Lạc Nam kích hoạt Bí Tự Trận hiện ra giữa trán, Bá Lực hình thành Trận Văn cùng với Mỹ Mộng luân phiên phá trận.

Lần này mất khá nhiều thời gian, hai người phải phá hơn 20 cái Trận Pháp Đại Đạo Cảnh mới lại xuất hiện một cái Trận Pháp Thiên Đạo Cảnh.

Sắc mặt cả hai dần trở nên ngưng trọng, Trận Pháp Thiên Đạo Cảnh mới gọi là thử thách thật sự, những Trận Pháp Đại Đạo Cảnh trở xuống trước đó chỉ là làm nóng người mà thôi.

“Vào thôi!” Mỹ Mộng hít sâu một hơi.

Lạc Nam hiểu ý của nàng, đối với những Trận Pháp cấp thấp...hai người đứng ở bên ngoài của nó vẫn có thể phá giải nó, nhưng đối với Trận Pháp Thiên Đạo trở lên, muốn phá trận buộc phải xâm nhập vào trong trận nghiên cứu cẩn thận.

Trừ phi ngươi là Thần Đạo Chiến Trận Sư, ngươi mới có thể ở bên ngoài phá đi Thiên Đạo Trận Pháp một cách đơn giản.

Bất quá đừng quên Lạc Nam có Bá Đạo Quy Tắc và Loạn Đạo Kiếm Khí.

Hắn ra hiệu Mỹ Mộng tránh sang một bên, dự định sử dụng Lạc Hồng Kiếm trảm nát đại trận, dùng phương pháp thô bạo nhất và gọn gàng dứt.

“Đừng mà!” Mỹ Mộng nắm tay hắn kéo lại, vừa bực mình vừa buồn cười nói:

“Việc tự hoá giải Trận Pháp đối với chúng ta cũng rất có lợi, có thể gia tăng cảnh giới Chiến Trận Sư...”

Lạc Nam nghĩ lại cũng đúng, nếu sử dụng Lạc Hồng Kiếm phá vỡ Thiên Đạo Trận Pháp thì chẳng thể nghiên cứu được gì cả.



Thế là hắn gật đầu, đồng ý kiên nhẫn cùng nàng dùng bản lĩnh của Chiến Trận Sư phá trận.

Hai người xâm nhập vào Thiên Đạo Trận Pháp đầu tiên.

OÀNH OÀNH OÀNH...

Chỉ thấy trời rung đất chuyển, ở bốn phương có bốn đội quân tinh nhuệ điên cuồng lao về phía hai người phát động công kích, Sát Thế, Chiến Thế, Quân Thế đầy trời, chỉ hận không thể tiêu diệt hai người như có đại thù bất cộng cái thiên.

Bất quá ngay khi gần tiếp cận, bốn đội quân này bỗng nhiên lặng im bất động, kèm theo đó là một thanh âm trầm thấp vang lên giữa không gian:

“Tứ Quân Tru Sát Trận, thời gian phá giải ba ngày!”

“Xem ra có ba ngày để giải trận này, nếu không bọn chúng sẽ thức tỉnh nghiền nát ta.” Mỹ Mộng ngưng trọng nói.

“Sợ cái gì? Cùng lắm ta một kiếm trảm hết bọn chúng.” Lạc Nam nhún nhún vai, bốn đội quân này đều là do Quy Tắc Chi Lực kết hợp Trận Văn tạo nên, so với đám quân đội của Loạn Đạo Thần Quốc còn kém xa lắm.

Mỹ Mộng trừng mắt nhìn hắn, nàng muốn bằng vào thực lực của bản thân tự mình phá trận.

Mà muốn phá trận, trước tiên cần biết Trận Tâm được Chiến Trận Sư cất giấu ở đâu.

Mỹ Mộng thả người bay đến giữa trung tâm Tứ Quân Tru Sát Trận, Hồn Lực phô thiên cái địa thẩm thấu mà ra, hai mắt nhẹ nhắm lại dụng tâm cảm ứng.

Lạc Nam không quấy rầy, yên lặng để cho nàng thể hiện.

Mất chỉ nửa ngày thời gian, Mỹ Mộng rốt cuộc tìm ra vị trí của Trận Tâm được giấu bên trong một tên quân lính ẩn giữa vạn quân.

Nàng cẩn thận bước đến tên quân lính đó, Trận Văn xâm nhập vào cơ thể hắn từ từ tháo gỡ Trận Văn.

Thật ra chỉ cần đem tên lính tiêu diệt thì Trận Pháp này vẫn sụp đổ, nhưng Mỹ Mộng muốn thông qua việc hoá giải để nắm giữ luôn Tứ Quân Tru Sát Trận.

Lạc Nam hơi suy nghĩ, dứt khoát đem Bí Tự - Trận của mình tách rời cơ thể, ném sang cho Mỹ Mộng, dung nhập vào giữa trán của nàng.

“Phu quân...đây là...” Mỹ Mộng giật mình nhìn hắn.

“Tặng cho nàng, Bí Tự Trận hiện tại đã không thể trợ giúp ta quá nhiều.” Lạc Nam nói:

“Bởi lẽ ta tu luyện Toàn Chức Đạo Kinh, có thể tự phát triển theo phương diện Chiến Trận Sư.”

“Vậy thiếp không khách khí.” Mỹ Mộng nhoẻn miệng cười, được nhận lễ vật của hắn, hơn nữa còn là Bí Tự khiến nàng thoả mãn.

Có Bí Tự Trận, ngộ tính của Mỹ Mộng điên cuồng gia tăng, chỉ hai canh giờ sau đã hoàn toàn nắm giữ Tứ Quân Tru Sát Trận.

Nàng chậm rãi kết ấn, Trận Văn lan toả xung quanh...

Bằng mắt thường có thể nhìn thấy, Tứ Quân Tru Sát Trận xung quanh hai người tan biến, đám quân đội lần lượt mất dạng.

Đúng như dự đoán, khi Tứ Quân Tru Sát Trận không còn, phía trước lại là một cái Thiên Đạo Trận Pháp Trung Kỳ hiện ra che chắn lối đi.

“Bạo Không Loạn Trận!”

Đây là một trận pháp có không gian bạo loạn, phát nổ liên tục như những quả bom có sức công phá lớn, người bị vây hãm bên trong sẽ có thể bị nổ chết bất cứ lúc nào.

Bất quá cũng không thể làm khó Mỹ Mộng quá lâu, sau hơn một ngày nàng đã tìm thấy Trận Văn được giấu trong một góc không gian riêng biệt, thuận lợi phá giải.

Lại liên tục như thế chẻ tre hoá giải hàng chục cái Thiên Đạo cấp Trận Pháp...nào là trận pháp phòng ngự, trận pháp mê hoặc tâm trí, ảo trận, trận pháp thiên tai, trận pháp vô vàn binh khí...

Lạc Nam hỗ trợ Mỹ Mộng, trình độ Chiến Trận Sư của hai người cũng đang tiến bộ thần tốc.

Thật sự khó tìm ra một nơi có thể bồi dưỡng Chiến Trận Sư phát triển nhanh chóng như nơi này.

Hiện tại hai người đã có thể dễ dàng hoá giải Thiên Đạo Trận Pháp, trình độ đạt đến Thiên Đạo Chiến Trận Sư.

Chỉ là trình độ là một chuyện, tu vi không theo kịp là một chuyện, Mỹ Mộng vẫn còn là Đại Đạo Cảnh.

“Phu quân, mệt quá rồi...dùng kiếm phá nát bọn nó đi.” Mỹ Mộng ngồi một bên thở hổn hển nói.

Lạc Nam phốc một cái bật cười.

Nguyên nhân nàng đề nghị như thế là bởi vì Thiên Đạo Trận Pháp xuất hiện càng ngày càng nhiều, cả hai đã phá giải đến vài chục cái vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc.

Rõ ràng vị Thần Trận Sư lưu lại không gian này dường như có ý định đem tất cả Trận Pháp mà hắn biết đi ra khảo nghiệm vậy, trong đó Thiên Đạo Trận Pháp còn nhiều hơn cả Đạo Trận và Đại Đạo Trận cộng lại.

Hắn chỉ chờ có thế, Lạc Hồng Kiếm mãnh liệt ngân vang, toàn bộ sức mạnh vận chuyển.

Thần Tị trảm diệt.

RĂNG RẮC...ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...

Theo một nhát chém kinh hoàng, hàng chục toà Thiên Đạo Trận Pháp tạo thành một đường thẳng phía trước đều bị tàn phá huỷ diệt, Trận Văn tán loạn, tan biến và sụp đổ.

“Thần Tị!”

Lại một kiếm khủng bố trảm thẳng một đường.

Rốt cuộc theo hàng loạt Thiên Đạo Trận Pháp sụp đổ, một cái Đại Trận mang theo khí tức vượt trội hoàn toàn chậm rãi lộ ra.

Thần Đạo Trận Pháp...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook