Con Đường Bá Chủ

Chương 2973: Tận dụng thu hoạch

Akay Hau

23/11/2024

Lạc Nam giới thiệu cho các lão bà nhận thức các nàng Phương Du, Thiên Lệ, Hàn Chi, Ngân Trinh, Loạn Thuỳ Trân và Loạn Thuỳ Ảnh...

Minh Hà, Loạn Ninh Lam và Loạn Thanh Quân thì chúng nữ đã sớm nhận biết từ trước.

Thông qua Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, Lạc Nam thử nghiệm chuyển đổi Yểm Ma sang cơ thể của các thê tử Hồn Tu, quả nhiên thành công trót lọt...

Có các nữ Yểm Ma tiến hành hỗ trợ, chúng nữ cũng được hắn truyền thụ Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết, từ đó gia tăng cường độ linh hồn, đẩy nhanh tốc độ tu luyện, đồng thời sở hữu trạng thái Cực Hồn Cảnh.

Mà mấy vị thê tử kiếm tu như Nam Thiên Tố, Độc Cô Ngạo Tuyết, Băng Lam Tịch, Mộc Tử Âm, Lạc Hà...cũng hướng Loạn Ninh Lam và Loạn Thuỳ Trân thỉnh giáo phương diện kiếm thuật, nhất là quá trình lĩnh ngộ Kiếm Đạo Quy Tắc cấp Thần Đạo.

Đương nhiên các nàng dùng Kiếm và Đao cũng được Phương Du hướng dẫn sử dụng bức hoạ Đao Kiếm Thần Đấu nhằm gia tăng ngộ tính.

Mà không chỉ riêng Kiếm Tu và Đao Tu, Ninh Huyền Tâm là một Hoạ Sư cũng bị bức hoạ Đao Kiếm Thần Đấu hấp dẫn, nàng ưu tiên nghiên cứu hoạ ý ở bên trong.

Dù sao thì bức hoạ này chính là do một vị Hoạ Thần vẽ lại...thủ pháp cao minh huyền diệu vô cùng.

Bản thân Lạc Nam cũng không muốn dậm chân tại chỗ khi các lão bà của mình đang nỗ lực.

Hắn sử dụng số lượng lớn Đạo Xu thu hoạch được ném vào trong Ngũ Hành Thần Châu của Lạc Long Nhi, sản sinh ra Hỗn Độn Khí.

Một vạn mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm hoặc một vạn Đạo Xu sẽ tạo ra được một loại Hỗn Độn Khí thuộc tính theo ý muốn, cho nên để có đủ năm loại Hỗn Độn Khí ứng với ngũ hành sẽ tốn năm vạn mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm hoặc năm vạn Đạo Xu.

Điều này đồng nghĩa cứ lập nên một hành tinh sẽ đốt của Lạc Nam năm vạn.

Lạc Nam sau khi tiêu tốn 50000 vạn Đạo Xu đã thành công khai mở thêm một vạn hành tinh trong đan điền mình, khiến Hoá Vũ Bá Thần Thể đạt đến con số khủng bố là ba vạn hành tinh.

Chưa dừng lại ở đó, nhân lúc tài nguyên cướp được đang phong phú...hắn lại cùng với Bảo Lan miệt mài song tu luyện hoá.

Nhờ vào Sinh Văn Đạo Thể của Bảo Lan, hắn khai mở thêm số lượng khổng lồ là Độc Văn, Ma Văn, Nguyên Văn, Phật Văn, Quỷ Văn, Thần Văn để có thể sánh ngang với Long Văn hiện có sau khi luyện hoá Tổ Long huyết, mỗi loại vừa tròn 20 vạn đường văn.

20 vạn đường Ma Văn, 20 vạn đường Phật Văn, 20 vạn đường Long Văn, 20 vạn đường Nguyên Văn, 20 vạn đường Độc Văn, 20 vạn đường Thần Văn, 20 vạn đường Quỷ Văn.

Bỉ Ngạn Hoa đạt đến 140 vạn Đường Văn đủ các thể loại, khủng bố không cần phải nói.

Lạc Nam hít sâu một hơi, thi triển Nghịch Thần Thủ với hơn trăm vạn Đường Văn hoá hành Bỉ Ngạn Hoa nở rộ và ba vạn hành tinh điên cuồng xoay tròn trong đan điền.

Lần tu luyện này ngốn sạch một nửa tài nguyên lấy được trong quốc khố của Loạn Đạo Thần Quốc, nhưng kết quả mang đến lại khiến Lạc Nam cực kỳ hài lòng.

Bởi lẽ không chỉ riêng hắn, mà Bảo Lan khi cùng hắn song tu vẫn được thơm lây, nàng chính thức trở thành nữ nhân có nhiều đường văn nhất trong số chúng nữ, phối hợp thêm Thiên Hà Quyết cũng hiếm có đối thủ.

“Các nàng ai dám nghênh đón một quyền này?” Lạc Nam khiêu khích nhìn các thê tử.

Chúng nữ rùng mình một cái, vô thức lùi lại bước chân.

“Đáng ghét thật, các tỷ muội vốn định liên thủ thử chiến đấu với hắn một trận, nhưng hiện tại xem ra hy vọng thắng của chúng ta là xa vời.” Âu Dương Thương Lan bất đắc dĩ thở dài.

“Không có cách nào chống lại một quyền của phu quân, nhưng dùng mạng để đón đỡ thì được.” Hồ Khinh Vũ hết sức nghiêm túc nói:

“Ta chấp nhận rụng đuôi đổi mạng cho hắn công kích, mọi người ở xung quanh vây công, chưa chắc không thể thắng.”

“Moá, nàng điên rồi.” Lạc Nam chửi tục một tiếng, vội vàng giải trừ lực lượng, trừng mắt nhìn:

“Phu thê luận bàn cần phải chơi lớn đến mức đó sao?”

“Khanh khách, ai kêu chàng ra vẻ ta đây?” Chúng nữ đắc ý cười rộ lên, xem như ngươi còn biết thương tiếc thê tử.

Nghe các nàng oanh oanh yến yến, Lạc Nam cũng ấm áp trong lòng, cảm giác thoả mãn tràn ngập nội tâm.

Dù lần này thu hoạch lớn, dù đạt được những chiến tích kinh người, dù có những thành tựu vượt xa cùng thế hệ...không có cảm giác nào mang đến sự vui sướng và thoả mãn cho hắn như lúc này.

Hắn cố gắng nhiều đến như vậy còn không phải vì ngày hôm nay sao?

Có thể cùng tất cả thê tử đoàn tụ ở Đạo Giới, trợ giúp các nàng ngày càng tiến bộ hơn...phu thê cùng nhau phát triển.

Điều này vẫn luôn là nguyện vọng lớn lao của hắn.

Nhưng Lạc Nam vẫn còn một chút tiếc nuối, bởi vì hắn vẫn còn mẫu thân, nhị tỷ, nữ nhi và những hồng nhan tri kỷ còn lăn lộn bên ngoài...

“Rất nhanh thôi, ta sẽ mang mọi người trở về.” Lạc Nam thầm hạ quyết tâm.

Như hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, Cửu Huân Dao và Diễm Nguyệt Kỳ một trái một phải khoác lấy cánh tay phu quân, dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn không cần nóng vội.

Các nàng từ Phá Đạo Hội biết được tin tức của Thiên Ý và Kỳ Nam, cho nên dù nhớ nhung nhưng không quá mức lo lắng.

Lạc Nam mỉm cười, đem hai thê tử ôm thật chặt, lại đảo mắt nhìn chúng nữ nói:

“Chờ khi mọi người hầu hết đều đột phá đến tiệm cận Bán Thần Cảnh, ta sẽ có quà cho các nàng.”

Ngộ Thần Nến là thứ hắn sẽ giữ lại để giúp các nàng lĩnh ngộ Thần Đạo Quy Tắc...



...

Để lại các nàng tu luyện bên trong Hậu Cung, Lạc Nam một mình rời khỏi...

Hắn muốn lên kế hoạch trong thời gian tới, Rương Đặc Biệt Thiên Cấp là thứ bắt buộc phải lấy rồi.

Đi được vài bước, hắn phát hiện Đông Hoa ở phía theo phía sau mình.

Bất chợt quay đầu kéo lấy eo nàng, một tay đùa nghịch bờ mông đầy đặn, nở nụ cười xấu xa:

“Bảo bối của ta chẳng lẽ ăn chưa no, muốn cùng phu quân đánh lẻ?”

“Đánh lẻ cái đầu của chàng.” Đông Hoa hung hăng cắn lấy vai hắn, dùng sức đẩy hắn ra, liếc xéo đôi mắt đẹp:

“Toàn thân thiếp vẫn còn mềm nhũn đây.”

“Thế nàng có gì phải nói riêng với ta?” Lạc Nam quan tâm hỏi, đưa tay vuốt ve mái tóc mượt mà thơm ngát của nàng.

“Chàng còn dám hỏi?” Đông Hoa đưa tay véo hông hắn, nghiến răng nghiến lợi:

“Thiếp cho chàng thời gian lâu như vậy ở cùng Bích Tiêu, kết quả chàng cái gì cũng không làm?”

Lạc Nam nghe xong bừng tỉnh, dở khóc dở cười: “Nào có tỷ tỷ muốn đem muội muội ném lên giường phu quân như nàng?”

“Thiếp chỉ muốn tốt cho Bích Tiêu thôi.” Đông Hoa khoanh tay trước ngực ra vẻ hiểu rõ:

“Tính cách của Bích Tiêu thiếp còn lạ gì, nếu như muội ấy không có tình cảm với một nam nhân, chàng nghĩ muội ấy sẽ bằng lòng đi theo phò tá lâu như vậy sao?”

“Dù rằng là vì nhiệm vụ, nhưng đường đường là Tam Đương Gia...vẫn có thể ra lệnh cho rất nhiều người khác thay thế mình đi theo chàng được mà?”

“Điều nàng nói ta hiểu.” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu: “Ta cũng biết Bích Tiêu có hảo cảm với mình, bất quá muội ấy lại là người đặt chuyện chính sự lên trên chuyện tình cảm cá nhân a.”

“Bích Tiêu muốn toàn tâm toàn ý cống hiến cho đại sự của Phá Đạo Hội, sau khi thành công mới cho ta cơ hội bước vào...”

“Thế thì chàng phải mặt dày lên một chút, năm đó chàng tấn công ta cũng không thấy nể nang gì cả.” Đông Hoa yêu kiều hừ một tiếng.

“Ai nói ta không mặt dày? Ta còn gạ kèo hôn muội ấy.” Lạc Nam cười hắc hắc, đắc ý khoe khoang đem việc mình bày tỏ với Bích Tiêu, sau đó...

“Hôn môi rồi?” Đông Hoa hai mắt sáng lên:

“Chẳng trách nha đầu này gặp thiếp có chút mất tự nhiên, thì ra là chột dạ.”

“Yên tâm đi, đối với tính cách của muội ấy, mọi việc trong tình cảm phải từ từ, như rượu ngon ngâm ủ lâu năm vậy, càng lâu sẽ càng đậm vị...” Lạc Nam nói ra suy nghĩ của mình:

“Chỉ cần Bích Tiêu ở bên ta như các nàng, ta đã mãn nguyện rồi...”

Đông Hoa chợt hứng thú hỏi: “Hôn thiếp và hôn Bích Tiêu, cảm giác nào thích hơn?”

“Hôn cả hai cùng lúc là thích nhất.” Lạc Nam gian xảo đáp.

“Tham lam.” Đông Hoa giận dữ trừng mắt:

“Để xem chàng có bản lĩnh đó không.”

Lạc Nam cười khà khà...

...

Tiến đến một quảng trường bên dưới chân núi của Sát Chiến Điện, Lạc Nam phất tay...

Từ trong Luyện Vũ Giới và Thần Quân Ấn, trăm vạn đại quân và tứ đại quân đoàn của Loạn Đạo Thần Quốc xuất hiện.

Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ quảng trường hùng vĩ đã lắp đầy người, khí thế kinh thiên động địa.

“Tham kiến chủ công!”

Nhìn thấy Lạc Nam, toàn thể đại quân lập tức quỳ gối một chân hành đại lễ, thanh âm vang rền như sấm.

Lạc Nam hài lòng gật đầu...

Trong thời gian qua, hắn liên tục đem Loạn Đạo Kiếm Khí dung hợp Bá Đạo Quy Tắc của mình truyền vào bên trong Luyện Vũ Giới và Thần Quân Ấn để tiến hành tẩy não quy mô lớn.

Đây đều là quân đội của Loạn Đạo Thần Quốc, từ trong nội tâm của mỗi người vốn đã có sẳn lòng kính sợ với hàng nhái như Loạn Đạo Quy Tắc rồi...

Lạc Nam lại sử dụng Loạn Đạo Kiếm Khí và Bá Đạo Quy Tắc để tẩy não, thử hỏi làm sao bọn hắn có thể chống lại?

Lúc này bọn hắn giống như những nô bọc trung thành, dù Lạc Nam kêu đi chết bọn hắn cũng sẽ ngoan ngoãn tuân theo.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, khi tất cả đều bị tẩy não như thế...bọn hắn đã mất đi sỉ khí, chiến ý và sự cao ngạo vốn có của một đội quân hàng đầu, cần phải có một vị Thống Quân Sư đủ khả năng làm chủ, dẫn dắt và khôi phục khí thế đó.

Nhân tuyển thích hợp nhất mà Lạc Nam nghĩ đến đương nhiên chính là nhị tỷ Lạc Sương của mình...



Hắn hoàn toàn an tâm khi giao tất cả quân đội cho nàng thống lĩnh.

“Các ngươi tạm thời đóng quân tại chỗ này...tương lai sẽ có một vị Nữ Tướng đến chỉ huy các ngươi đến huy hoàng.” Lạc Nam uy nghiêm nói.

“Tuân mệnh!” Toàn quân không chút dị nghị, bắt đầu dựng lên quân doanh...

...

“Công tử...”

Lạc Nam ngồi giữa đại điện, Loạn Thanh Quân phiêu nhiên từ bên ngoài tiến vào.

“Đến đây xem nào!” Hắn vẩy tay, Loạn Thanh Quân gò má hơi đỏ, nhẹ cắn bờ môi ngồi xuống bên cạnh, dùng đôi tay ngọc ngà xoa bóp bờ vai hắn.

“Kiếm của nàng đã thăng cấp xong chưa?” Hắn quan tâm hỏi.

Lần trước trong bảo khố của Đạo Yêu Thần Cung, hắn có lấy Thăng Khí Thần Phù cho Loạn Thanh Quân thăng cấp Loạn Kiếp Kiếm.

Cũng bởi vì Loạn Kiếp Kiếm vẫn trong quá trình thăng cấp, nên trước đó Loạn Thuỳ Trân chỉ đành mượn dùng Bạch Long Thánh Kiếm của Phương Du sử dụng, dù lẽ ra Loạn Kiếp Kiếm sẽ thích hợp hơn...

“Đã thăng cấp thành công, Loạn Kiếp Kiếm đạt đến Thần Binh Hạ Phẩm.” Loạn Thanh Quân dịu dàng nói:

“Đã đủ cho thiếp sử dụng rồi.”

“Như vậy rất tốt.” Lạc Nam gật đầu:

“Sau này chờ nàng cần đến đẳng cấp vũ khí cao hơn, ta sẽ đặt nó vào hộp đựng kiếm.”

Loạn Thanh Quân hướng đôi mắt kiêu sa nhìn hắn, thổ khí như lan:

“Chuyện của phụ thân thiếp, chàng không định hỏi sao?”

“Đã giao cho nàng rồi, dù nàng xử lý như thế nào ta cũng tán thành.” Lạc Nam nở nụ cười.

Vì lo nghĩ cho Loạn Thanh Quân, hắn chỉ làm thịt Loạn Long và Loạn Tổ Mẫu, còn lão quốc chủ thì giao cho nàng định đoạt...

“Lỡ như thiếp đem ông ta thả, làm bại lộ bí mật của chàng?” Loạn Thanh Quân khẽ hỏi.

“Không sao cả, để nàng không phải khó xử và cắn rứt lương tâm...ta nguyện ý đương đầu với nguy hiểm.” Lạc Nam nhìn thẳng nàng nói.

“Công tử...” Loạn Thanh Quân nức nở, vòng tay ôm chặt hắn, ngẩng đầu hôn lên môi hắn.

Lạc Nam đón nhận tình ý của giai nhân, bàn tay vỗ về lưng nàng...

Thật lâu rời môi, Loạn Thanh Quân thủ thỉ: “Vì sao chàng đối xử tốt với thiếp như vậy? Từ đầu đến cuối...”

“Bởi vì nàng xứng đáng...” Lạc Nam thản nhiên nói:

“Nàng vì nghĩa nên đã lựa chọn ta, bất chấp việc phải đối đầu với người một nhà của mình, làm sao ta có thể không trân trọng nàng?”

“Bọn họ chấp mê bất ngộ, thiếp chỉ là không mê muội đến cuồng điên như họ mà thôi.” Loạn Thanh Quân tiếc nuối thở dài.

Thân là một kiếm tu chân chính, tâm của nàng ngay thẳng như trường kiếm, nàng không cho phép bản thân mình hồ đồ như vậy.

Tiếp xúc thời gian dài, nàng đã hiểu tính cách trọng tình trọng nghĩa của Lạc Nam.

Nếu như ngày đó từ Vô Minh Mộ Địa tiến ra, phụ thân của nàng, ca ca của nàng chấp nhận để truyền thừa của Loạn Phàm tiền bối thuộc về người được chọn, không gây khó dễ cho hắn, không bất chấp lý lẽ mà truy sát hắn, ngược lại tạo điều kiện để hắn thuận lợi rời đi...

Thì với cách làm người của Lạc Nam, dù song phương đứng ở phía đối địch, hắn cũng sẽ niệm tình mà không quá mức cực đoan với Loạn Đạo Thần Quốc, ngược lại sẳn sàng cho bọn họ một cơ hội quay đầu.

Cũng giống như nàng, vốn nàng là kẻ địch của hắn...chẳng phải hiện tại đang hạnh phúc nằm trong lòng hắn hay sao?

Đáng tiếc...mọi thứ chỉ là mong muốn của nàng, tất cả đã không thể vãn hồi, nàng nghĩ mình đã làm ra lựa chọn đúng đắn và sáng suốt nhất cuộc đời.

“Về phần phụ hoàng, thiếp đã nhờ Ninh Lam tỷ tỷ phế bỏ Loạn Đạo Thần Công của ông ấy, cho ông ấy tu luyện một môn công pháp Dưỡng Sinh, duy trì sự sống và tâm tư thanh thản...” Loạn Thanh Quân nói:

“Quảng đời còn lại, mong chàng cho phép ông ấy sống tại Dược Viên của Sát Chiến Điện, dùng việc chăm sóc thực vật làm niềm vui.”

Lạc Nam giật mình nhìn Loạn Thanh Quân, không ngờ đến nàng lại có thể làm ra quyết định như vậy...

Phế bỏ công pháp của phụ hoàng, việc này không phải nữ nhân bình thường có thể làm được.

“Dù đau lòng nhưng thiếp vẫn phải làm.” Loạn Thanh Quân hiểu ý của hắn, nàng giải thích:

“Chỉ có không còn Loạn Đạo Thần Công, chấp niệm của ông ấy đối với Loạn Đạo Kiếm Quyết mới thật sự tan biến, quảng đời còn lại mới có thể nhẹ nhõm được.”

“Ừm.” Lạc Nam cảm thấy nàng nói có lý, Loạn Thanh Quân sắp xếp khéo léo không có chỗ chê, hắn cũng chân thành hứa hẹn:

“Nếu thật sự có thể suy nghĩ thông suốt, ta sẽ đảm bảo ông ta một đời bình an.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook