Chương 2972: Thiên Đạo Viên Mãn
Akay Hau
23/11/2024
Đạo Hải...
Nơi Vô Linh Chi Hải hoang vu vắng vẻ ít người lui tới...lúc này lại có một nhóm hàng trăm mỹ nhân đứng cùng một chỗ giữa biển rộng mênh mông, mỗi người đều có tư sắc tuyệt trần khiến hoa nhường nguyệt thẹn, tất cả đứng cùng một chỗ như tập hợp tất cả vẻ đẹp của thế gian, dù tìm kiếm những nữ tu thế lực trên toàn Nguyên Giới sợ rằng cũng khó mà có thể thấy mỹ cảnh như vậy...
Đáng nói ở chỗ, tất cả những mỹ nhân này đều có tu vi Thiên Đạo Cảnh trở lên, người kém nhất cũng là Thiên Đạo Sơ Kỳ, trong đó thậm chí có cả một ít Thiên Đạo Trung Kỳ, Hậu Kỳ...toả ra khí thế cường đại.
Trong đó có Đông Hoa tu vi cao nhất là Thiên Đạo Viên Mãn, vượt trên chúng nữ khác.
Mỹ nhân tu vi cao vốn đã rất hiếm...chưa kể nơi này lại có đến nhiều người như vậy đều là Thiên Đạo Cảnh, dù hậu cung của những Thần Đạo Cảnh đứng đầu thiên hạ vô pháp khó lòng so sánh.
Một cái màn nước ẩn chứa không gian chi lực bỗng nhiên hiện ra, từng đôi mắt đẹp liền bị thu hút.
Có chờ mong, có nhung nhớ, có tưởng niệm, có nhu tình...các vị mỹ nhân không thể che giấu cảm xúc trên khuôn mặt và ánh mắt.
“Các lão bà, phu quân đến đón các nàng...”
Từ trong màn nước, một thanh âm trầm ấm quen thuộc vang lên vô thức khiến bờ môi các nàng cong lên tuyệt mỹ.
Lạc Nam từ trong màn nước bước ra, Minh Hà đi ở sau lưng hắn.
Đảo mắt nhìn các bóng hình xinh đẹp, nội tâm hắn nhịn không được run lên...
Mới đó đã là trên dưới 20 năm xa cách các thê tử, mặc dù đây không phải lần đầu tiên lâu ngày gặp lại, nhưng hắn vẫn không thể ức chế được cảm xúc a.
“Phu quân...” Yên Nhược Tuyết vẫn ôn nhu như nước bước lên phía trước nghênh đón hắn, mỉm cười nhẹ nói:
“Bọn thiếp không để chàng thất vọng a.”
Kiếm Độ Càn Khôn kích hoạt, Lạc Nam như một con gió ôm chầm lấy nàng vào lòng, thì thầm nói:
“Phu quân rất tự hào về các nàng.”
Không để Yên Nhược Tuyết đáp trả, hắn đã cúi đầu khoá chặt bờ môi thơm ngát của nàng, đầu lưỡi tham lam xâm nhập, hưởng thụ hương tân ngọc dịch của kiều thê mà mình tưởng niệm đã lâu.
Bị hắn ôm hôn trước các tỷ muội khiến Yên Nhược Tuyết gò má đỏ ửng, bất quá đều là mỹ phụ nhân thờ cùng phu quân, rất nhanh nàng đã buông bỏ cảm giác xấu hổ, nồng nhiệt ôm chặt nam nhân nhớ nhung trong lòng, hiến dâng cho hắn những gì ngọt ngào nhất.
Buông ra Yên Nhược Tuyết, Kiếm Độ Càn Khôn triển khai, Lạc Nam liên tục đến bên cạnh từng thê tử, ôm lấy từng người, hôn lên đôi môi ngọt ngào nhu nhuyễn của từng người...
Xung quanh hắn bùng phát Thời Gian Chi Lực đem hắn và mỗi một nàng thu vào bên trong, mỗi khi hắn ôm và hôn một người kéo dài lên đến hơn mười phút, nhưng đối với những người khác thì lại trong chớp nhoáng ngắn ngũi mà thôi.
Cứ như thế, Minh Hà đứng ở bên ngoài chỉ thấy Lạc Nam lướt đi như tàn ảnh xẹt qua các nữ nhân, sau đó các nàng đều trở nên kiều diễm hơn hoa, sóng mắt ướt át mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nào đâu biết các nàng vừa cùng nam nhân của mình trải qua nụ hôn như hàng thế kỷ.
Mãi đến người cuối cùng, Lạc Nam đang định tiến tới, lại bị nàng vung tay cho một chưởng xém chút thổ huyết.
Đưa mắt nhìn lại, vội vàng vuốt vuốt mũi cười xấu xa:
“Hắc hắc, Nhã Trâm...thì ra là nàng.”
“Công tử, ta cũng không phải thê tử của ngài.” Trương Nhã Trâm vừa giận vừa thẹn trừng mắt nhìn hắn.
“Phu quân, nếu chàng không đem Nhã Trâm cưới vào Lạc Gia, sau này đừng nhìn mặt thiếp.” Đột nhiên Âu Dương Thương Lan lên tiếng uy hiếp.
“Đúng vậy, bọn thiếp đều đã tán thành Nhã Trâm chính là tỷ muội tốt của chúng ta, chàng liệu mà thu xếp.” Hi Vũ, Võ Tam Nương các nàng nhất trí.
Lạc Nam giật mình nhìn các thê tử, quả nhiên đều thấy các nàng ủng hộ nhìn mình.
“Cái này...mị lực của Nhã Trâm quá lớn.” Lạc Nam cảm thán một tiếng, không ngờ Trương Nhã Trâm đều có thể khiến các thê tử của mình yêu thích đến như vậy.
“Mọi người đừng có nói bậy.” Trương Nhã Trâm ưu nhã vuốt tóc, ung dung nói:
“Ta chỉ làm nhiệm vụ được Tam Đương Gia giao phó, trợ giúp các vị tu luyện và đột phá mà thôi, hôm nay nhiệm vụ đã hoàn thành, sắp tới phải trở về Trân Bảo Lâu.”
“Không được đâu.” Lạc Nam nghiêm mặt nói:
“Ta ở Đạo Vực vừa mới thành lập Sát Chiến Điện, sự vụ rất nhiều cần người quán xuyến, hy vọng Nhã Trâm đến đó giúp ta.”
“Công tử nói đùa, các vị tỷ muội rất nhiều người có kinh nghiệm quản lý thế lực như Mộng Thải Vân, Mộng Chi Tiên, Thiên Diệp Dao, Liễu Tú Quyên...ngay cả ta cũng phải thán phục tài năng của các nàng ấy.” Trương Nhã Trâm lắc đầu:
“Có các nàng hỗ trợ, Sát Chiến Điện của công tử sẽ ngay ngắn rõ ràng mà thôi.”
Thấy nàng khéo léo từ chối, Lạc Nam thẳng thắng nói:
“Thật ra tất cả chỉ là ta lấy cớ mà thôi, ta muốn theo đuổi nàng nên muốn đồng hành cùng ta, đơn giản như vậy.”
“Công tử...” Trương Nhã Trâm không nghĩ đến hắn trực tiếp như vậy, còn là bày tỏ ở trước mặt đông đảo tỷ muội khác, nhất thời vừa xấu hổ vừa tức giận.
“Nhã Trâm, ta biết rõ tính cách của phu quân, hắn đã an tâm để chúng ta đi theo ngươi lâu như vậy...chứng tỏ nội tâm đã sớm xem ngươi là người một nhà.” Nam Thiên Tố lên tiếng:
“Nếu như có hảo cảm, hãy nguyện ý cho hắn một cơ hội.”
“Chuyện đó nói sau.” Trương Nhã Trâm không hổ là người chèo chống Trân Bảo Lâu, nàng rất nhanh đã lấy lại phong độ vốn có, ưu nhã nhìn Lạc Nam giải thích:
“Cũng không phải ta từ chối hảo ý của công tử, bất quá bởi vì thời gian qua hỗ trợ các tỷ muội, tu vi của ta đang tiến triển khá chậm.”
“Các vị Đương Gia cũng đã chuẩn bị phần thưởng cho ta là một cơ duyên lớn, có thể để ta tiếp cận Bán Thần Cảnh, nhưng phải trở về tiếp nhận.”
Đông Hoa nghe vậy gật đầu xác nhận: “Lời của Nhã Trâm là thật, nếu ngươi thật sự có thành ý, ngày sau hãy tự đến Trương Gia một chuyến mà thưa chuyện với trưởng bối cho đàng hoàng.”
“Ta hiểu rồi.” Lạc Nam nhìn Trương Nhã Trâm nghiêm túc nói:
“Ta sẽ không từ bỏ, chờ ngày nàng xuất quan...ta sẽ đến.”
Trương Nhã Trâm giả vờ không nghe thấy lời hắn, chỉ cáo từ các tỷ muội gắn bó trong thời gian dài vừa qua, sau đó bóp nát một khối Ngọc Bội.
Trận Văn bao phủ, giai nhân đã chậm rãi biến mất...
“Tình hình Đông Hoa Cung thế nào rồi?” Lạc Nam quan tâm hỏi thăm Đông Hoa, bà nương này lần trước lấy cớ hỗ trợ Đông Hoa Cung mà không đồng hành với hắn.
Đông Hoa nâng bàn tay, Đông Hoa Cung thu nhỏ đã hiện ra trên tay.
Lạc Nam đưa mắt nhìn, phát hiện ở trong Đông Hoa Cung không chỉ có các nữ đệ, mà còn có cả 33 vị mỹ nhân Sát Nhẫn Đoàn dưới trướng Lệ Huân và Ỷ Vân cũng được mang theo, tu vi dao động từ Đạo Cảnh đến Đại Đạo Cảnh.
Dựa vào khí tức mà hắn cảm ứng được, Đông Hoa Cung đã được thăng cấp thành một kiện Thiên Đạo Bảo, xem ra là tác phẩm của Ái Tâm rồi.
“Nghe nói Sát Chiến Điện của ngươi không tệ, có chỗ cho các nàng tu luyện thoải mái chứ hả?” Đông Hoa nháy mắt trêu.
“Haha, đương nhiên là có...” Lạc Nam bật cười:
“Với hoàn cảnh và tài nguyên ở Sát Chiến Điện, đủ để các nàng ấy tu luyện vạn năm.”
Hắn cũng hài lòng với quyết định mang theo Đông Hoa Cung và Sát Nhẫn Đoàn của các thê tử.
Dù sao thì những nàng ấy đều trung thành với hắn trong nhiều năm qua, xứng đáng được bồi dưỡng trong điều kiện tốt nhất.
Vừa vặn có được Loạn Đạo Thần Công, Cửu Đạo Thánh Pháp, Ngự Yêu Đạo Quyết...đủ loại thủ đoạn vừa cướp được, có thể cho các nàng thoải mái lựa chọn thứ phù hợp với bản thân.
Chưa kể thiên phú của các nàng đều vô cùng tốt, nếu như bồi dưỡng cẩn thận, ngày sau cũng là một thế hệ cường giả a...
“Lẽ ra ta muốn mang các nàng ngự trên Bá Vũ Điện khoe khoang khắp Đạo Giới, để tất cả nam nhân trong thiên hạ phải ghen tị với ta.” Lạc Nam áy náy nói:
“Tiếc là thực lực của ta vẫn còn chưa đủ, kẻ thù đông đảo, tạm thời chỉ có thể uỷ khuất cho các nàng.”
“Đừng nói.” Hi Vũ hừ một tiếng:
“Cái bọn thiếp muốn là được ở cùng với chàng, những thứ khác không quan trọng.”
“Hi Vũ nói đúng, có được như ngày hôm nay đã vượt qua mong cầu, chúng ta chỉ muốn nhanh chóng mạnh hơn để giúp chàng một phần sức mọn, những danh tiếng gì đó không quan trọng...” Liễu Ngọc Thanh nắm chặt tay hắn.
Lạc Nam cười toe toét, có được các thê tử hiểu chuyện như thế còn cầu mong gì hơn?
“Về nhà rồi nói, đêm nay các nàng ai cũng đừng mong thoát.” Hắn cười xấu xa.
“Xem ai sợ ai? Lần này các tỷ muội hợp lực đem ngươi hút khô.”
Chúng nữ không sợ hãi chút nào...
Đều là phu thê nhiều năm, còn thẹn thùng cái rắm a...
...
Trở về Sát Chiến Điện, Lạc Nam cải tiến một chút Càn Khôn Vạn Trận...
Hắn đem khu vực nơi các thê tử của mình và Đông Hoa Cung sinh hoạt ngăn cách với địa bàn của Sát Chiến Điện, tạm gọi nơi này là Hậu Cung.
Hắn và các nữ nhân có thể thoải mái ra vào giữa hai khu vực, nhưng các thành viên khác của Sát Chiến Điện sẽ không được quyền tiến vào Hậu Cung khi chưa được cho phép.
Ở trong Càn Khôn Vạn Trận, Lạc Nam chính là thần, mọi thứ đều diễn ra theo ý chí của hắn...
Chỉ tiếc là bởi vì hắn vẫn còn sử dụng thân phận của Vương Tùng, cho nên tạm thời chưa thể biến nơi này thành Bá Chủ Lãnh Địa được mà thôi.
Phu thê xa cách lâu ngày gặp lại, chuyện gì xảy ra không cần nói cũng biết...
Như củi khô gặp lửa bùng cháy dữ dội, thật lâu không thể dập tắt...
Nhất long chiến quần phượng, thanh âm dâm mỹ vang vọng khắp chốn Hậu Cung.
“Phu quân, vì sao lần này ngươi còn mạnh hơn? Đồ chơi bên dưới lại càng lớn?” Cự Mỹ Anh không dám tin thở hổn hển.
Ngay khi nàng nhận được truyền thừa của Vu Tộc cấp Thần Đạo từ Thâm Uyên Chư Thần, nhục thân mạnh mẽ hơn rất nhiều, khả năng chống chịu càng tăng cường, vẫn bị phu quân cày cấy đến mức phải cầu xin tha thứ...
Nghe Cự Mỹ Anh hỏi vậy, chúng nữ cũng tò mò vểnh tai...quả thật lần này các nàng cảm giác nam nhân càng thêm lợi hại, một chút mơ tưởng liên thủ chống lại hắn đã bị dập nát...
“Khà khà, phu quân các nàng có thêm huyết mạch Long Tổ, xương cốt, nhục thân, máu huyết, cả sinh lực...tất cả đều được cường hoá trên diện rộng, các nàng làm sao là đối thủ?” Lạc Nam dương dương tự đắc, hai tay ôm hai lão bà.
“Thảo nào thiếp cảm giác được một loại kính sợ phát ra từ nội tâm đối với chàng, còn tưởng là ảo giác, không ngờ do huyết mạch áp chế.” Long Uyển Ước thở dài...
Long Khuynh Thành, Âu Dương Thương Lan, Tô Nhan, Á Liên Nga...mấy nữ có huyết mạch Long Tộc tán thành gật đầu, các nàng cũng có cảm giác như thế a.
“Ở đâu chàng có huyết mạch Long Tổ?” Băng Lam Tịch hiếu kỳ hỏi.
Lạc Nam nằm giữa vườn hoa ngập tràn xuân sắc, gối đầu lên đùi của Thập Khánh Huyên, chậm rãi đem những việc mình trải qua từ khi cùng các nàng xa cách kể lại một lần...
Nghe thấy Ngự Long Công Chúa vậy mà muốn biến phu quân của mình thành toạ kỵ, chúng nữ lồng ngực phập phồng, thật sự tức giận...
Bất quá sau đó biết Ngự Long Công Chúa nhiều lần thua thiệt trong tay hắn, mà hắn còn thuận lợi trở thành Yểm Thiếu, Sát Chiến Điện Chủ, mỗi người đều vì hắn mà tự hào, nam nhân của các nàng ở bất cứ nơi nào cũng đều xuất chúng như vậy.
Nhưng việc tương lai phải đối đầu với Thiên Hạ Đệ Nhất cũng khiến các nàng có chút lo lắng...địch nhân khủng bố như vậy thật sự không đơn giản a, âm thầm quyết tâm phải trở nên cường đại, ít nhất là không để hắn phải bận tâm lo lắng cho các nàng.
“Phu quân, mấy tỷ muội Hoạ Thuỷ, Cầm Dao Nhã, Khương Lê, Chân Mật...cũng nên cho người ta danh phận.” Yên Nhược Tuyết lại nhẹ giọng nói:
“Những nữ nhân đem lòng yêu thích chàng đều là tỷ muội tốt của chúng ta.”
“Ừm, ta sẽ tìm cơ hội để các nàng gặp mặt.” Lạc Nam gật gật đầu, ôm bà cả hôn một ngụm.
Phu thê ôn tồn thật lâu, Lạc Nam cũng lấy ra những thứ đã chuẩn bị sẳn...
Năm loại Đạo Hoả, Địa Ngục Thần Nhãn, Diệt Thế Vạn Tử Đồng, Ám Vực Đạo Nhãn...
Chúng nữ thương lượng một phen, tự chọn ra những người thích hợp.
Thiên Diệp Dao có kinh nghiệm sử dụng Diệt Thế Kim Đồng, nay lại luyện hoá thêm Diệt Thế Vạn Tử Đồng, đem con mắt cường đại này khảm vào lòng bàn tay, có thể chưởng ra uy lực kinh thiên động địa.
Huyết Yêu Cơ được ưu tiên sử dụng Địa Ngục Thần Nhãn, bởi vì phong cách Tu La và Huyết Hệ của nàng rất giống với hoàn cảnh nơi Địa Ngục...nhất là Chí Tôn Pháp Tướng của nàng cũng là Tu La Luyện Ngục Tướng, vô cùng thích hợp.
Ám Vực Đạo Nhãn có một đôi, phân biệt cho Dạ Thanh Thu và Tịnh Dạ Tiên Tử mỗi người một con mắt.
Về phần Đạo Hoả, Lạc Nam cùng với Ái Tâm song tu luyện hoá Diễn Khí Đạo Hoả, cùng Bảo Kiều luyện hoá Linh Phù Đạo Hoả, cùng Tiểu Tiểu luyện hoá Nguyên Sinh Đạo Hoả, cùng Diễm Nguyệt Kỳ luyện hoá Tứ Thần Đạo Hoả, cùng Tuế Nguyệt luyện hoá Hư Không Đạo Hoả...
Luyện hoá xong 5 loại Đạo Hoả, tu vi của hắn chính thức đột phá Thiên Đạo Viên Mãn.
Đương nhiên nếu các thê tử khác có hứng thú với những con mắt đặc biệt hay Đạo Hoả, hoàn toàn có thể lấy công pháp cướp được từ Thần Hoả Đạo Kinh và Khai Nhãn Đạo Kinh ra tu luyện, từ đó tự khai sáng ra những con mắt, tự thăng cấp Hoả Thuộc Tính của mình thành Đạo Hoả...không cần lo thiếu thốn thủ đoạn chiến đấu.
Lạc Nam cũng có ý định như vậy, hắn muốn tu luyện Thần Hoả Đạo Kinh, đem toàn bộ Vĩnh Hằng Hoả trong Diễm Tâm Đỉnh của mình thăng cấp thành Đạo Hoả...
Khi đó, khả năng cao hắn sẽ đạt đến Bán Thần Cảnh, tìm kiếm con đường hoá phàm...
Nơi Vô Linh Chi Hải hoang vu vắng vẻ ít người lui tới...lúc này lại có một nhóm hàng trăm mỹ nhân đứng cùng một chỗ giữa biển rộng mênh mông, mỗi người đều có tư sắc tuyệt trần khiến hoa nhường nguyệt thẹn, tất cả đứng cùng một chỗ như tập hợp tất cả vẻ đẹp của thế gian, dù tìm kiếm những nữ tu thế lực trên toàn Nguyên Giới sợ rằng cũng khó mà có thể thấy mỹ cảnh như vậy...
Đáng nói ở chỗ, tất cả những mỹ nhân này đều có tu vi Thiên Đạo Cảnh trở lên, người kém nhất cũng là Thiên Đạo Sơ Kỳ, trong đó thậm chí có cả một ít Thiên Đạo Trung Kỳ, Hậu Kỳ...toả ra khí thế cường đại.
Trong đó có Đông Hoa tu vi cao nhất là Thiên Đạo Viên Mãn, vượt trên chúng nữ khác.
Mỹ nhân tu vi cao vốn đã rất hiếm...chưa kể nơi này lại có đến nhiều người như vậy đều là Thiên Đạo Cảnh, dù hậu cung của những Thần Đạo Cảnh đứng đầu thiên hạ vô pháp khó lòng so sánh.
Một cái màn nước ẩn chứa không gian chi lực bỗng nhiên hiện ra, từng đôi mắt đẹp liền bị thu hút.
Có chờ mong, có nhung nhớ, có tưởng niệm, có nhu tình...các vị mỹ nhân không thể che giấu cảm xúc trên khuôn mặt và ánh mắt.
“Các lão bà, phu quân đến đón các nàng...”
Từ trong màn nước, một thanh âm trầm ấm quen thuộc vang lên vô thức khiến bờ môi các nàng cong lên tuyệt mỹ.
Lạc Nam từ trong màn nước bước ra, Minh Hà đi ở sau lưng hắn.
Đảo mắt nhìn các bóng hình xinh đẹp, nội tâm hắn nhịn không được run lên...
Mới đó đã là trên dưới 20 năm xa cách các thê tử, mặc dù đây không phải lần đầu tiên lâu ngày gặp lại, nhưng hắn vẫn không thể ức chế được cảm xúc a.
“Phu quân...” Yên Nhược Tuyết vẫn ôn nhu như nước bước lên phía trước nghênh đón hắn, mỉm cười nhẹ nói:
“Bọn thiếp không để chàng thất vọng a.”
Kiếm Độ Càn Khôn kích hoạt, Lạc Nam như một con gió ôm chầm lấy nàng vào lòng, thì thầm nói:
“Phu quân rất tự hào về các nàng.”
Không để Yên Nhược Tuyết đáp trả, hắn đã cúi đầu khoá chặt bờ môi thơm ngát của nàng, đầu lưỡi tham lam xâm nhập, hưởng thụ hương tân ngọc dịch của kiều thê mà mình tưởng niệm đã lâu.
Bị hắn ôm hôn trước các tỷ muội khiến Yên Nhược Tuyết gò má đỏ ửng, bất quá đều là mỹ phụ nhân thờ cùng phu quân, rất nhanh nàng đã buông bỏ cảm giác xấu hổ, nồng nhiệt ôm chặt nam nhân nhớ nhung trong lòng, hiến dâng cho hắn những gì ngọt ngào nhất.
Buông ra Yên Nhược Tuyết, Kiếm Độ Càn Khôn triển khai, Lạc Nam liên tục đến bên cạnh từng thê tử, ôm lấy từng người, hôn lên đôi môi ngọt ngào nhu nhuyễn của từng người...
Xung quanh hắn bùng phát Thời Gian Chi Lực đem hắn và mỗi một nàng thu vào bên trong, mỗi khi hắn ôm và hôn một người kéo dài lên đến hơn mười phút, nhưng đối với những người khác thì lại trong chớp nhoáng ngắn ngũi mà thôi.
Cứ như thế, Minh Hà đứng ở bên ngoài chỉ thấy Lạc Nam lướt đi như tàn ảnh xẹt qua các nữ nhân, sau đó các nàng đều trở nên kiều diễm hơn hoa, sóng mắt ướt át mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nào đâu biết các nàng vừa cùng nam nhân của mình trải qua nụ hôn như hàng thế kỷ.
Mãi đến người cuối cùng, Lạc Nam đang định tiến tới, lại bị nàng vung tay cho một chưởng xém chút thổ huyết.
Đưa mắt nhìn lại, vội vàng vuốt vuốt mũi cười xấu xa:
“Hắc hắc, Nhã Trâm...thì ra là nàng.”
“Công tử, ta cũng không phải thê tử của ngài.” Trương Nhã Trâm vừa giận vừa thẹn trừng mắt nhìn hắn.
“Phu quân, nếu chàng không đem Nhã Trâm cưới vào Lạc Gia, sau này đừng nhìn mặt thiếp.” Đột nhiên Âu Dương Thương Lan lên tiếng uy hiếp.
“Đúng vậy, bọn thiếp đều đã tán thành Nhã Trâm chính là tỷ muội tốt của chúng ta, chàng liệu mà thu xếp.” Hi Vũ, Võ Tam Nương các nàng nhất trí.
Lạc Nam giật mình nhìn các thê tử, quả nhiên đều thấy các nàng ủng hộ nhìn mình.
“Cái này...mị lực của Nhã Trâm quá lớn.” Lạc Nam cảm thán một tiếng, không ngờ Trương Nhã Trâm đều có thể khiến các thê tử của mình yêu thích đến như vậy.
“Mọi người đừng có nói bậy.” Trương Nhã Trâm ưu nhã vuốt tóc, ung dung nói:
“Ta chỉ làm nhiệm vụ được Tam Đương Gia giao phó, trợ giúp các vị tu luyện và đột phá mà thôi, hôm nay nhiệm vụ đã hoàn thành, sắp tới phải trở về Trân Bảo Lâu.”
“Không được đâu.” Lạc Nam nghiêm mặt nói:
“Ta ở Đạo Vực vừa mới thành lập Sát Chiến Điện, sự vụ rất nhiều cần người quán xuyến, hy vọng Nhã Trâm đến đó giúp ta.”
“Công tử nói đùa, các vị tỷ muội rất nhiều người có kinh nghiệm quản lý thế lực như Mộng Thải Vân, Mộng Chi Tiên, Thiên Diệp Dao, Liễu Tú Quyên...ngay cả ta cũng phải thán phục tài năng của các nàng ấy.” Trương Nhã Trâm lắc đầu:
“Có các nàng hỗ trợ, Sát Chiến Điện của công tử sẽ ngay ngắn rõ ràng mà thôi.”
Thấy nàng khéo léo từ chối, Lạc Nam thẳng thắng nói:
“Thật ra tất cả chỉ là ta lấy cớ mà thôi, ta muốn theo đuổi nàng nên muốn đồng hành cùng ta, đơn giản như vậy.”
“Công tử...” Trương Nhã Trâm không nghĩ đến hắn trực tiếp như vậy, còn là bày tỏ ở trước mặt đông đảo tỷ muội khác, nhất thời vừa xấu hổ vừa tức giận.
“Nhã Trâm, ta biết rõ tính cách của phu quân, hắn đã an tâm để chúng ta đi theo ngươi lâu như vậy...chứng tỏ nội tâm đã sớm xem ngươi là người một nhà.” Nam Thiên Tố lên tiếng:
“Nếu như có hảo cảm, hãy nguyện ý cho hắn một cơ hội.”
“Chuyện đó nói sau.” Trương Nhã Trâm không hổ là người chèo chống Trân Bảo Lâu, nàng rất nhanh đã lấy lại phong độ vốn có, ưu nhã nhìn Lạc Nam giải thích:
“Cũng không phải ta từ chối hảo ý của công tử, bất quá bởi vì thời gian qua hỗ trợ các tỷ muội, tu vi của ta đang tiến triển khá chậm.”
“Các vị Đương Gia cũng đã chuẩn bị phần thưởng cho ta là một cơ duyên lớn, có thể để ta tiếp cận Bán Thần Cảnh, nhưng phải trở về tiếp nhận.”
Đông Hoa nghe vậy gật đầu xác nhận: “Lời của Nhã Trâm là thật, nếu ngươi thật sự có thành ý, ngày sau hãy tự đến Trương Gia một chuyến mà thưa chuyện với trưởng bối cho đàng hoàng.”
“Ta hiểu rồi.” Lạc Nam nhìn Trương Nhã Trâm nghiêm túc nói:
“Ta sẽ không từ bỏ, chờ ngày nàng xuất quan...ta sẽ đến.”
Trương Nhã Trâm giả vờ không nghe thấy lời hắn, chỉ cáo từ các tỷ muội gắn bó trong thời gian dài vừa qua, sau đó bóp nát một khối Ngọc Bội.
Trận Văn bao phủ, giai nhân đã chậm rãi biến mất...
“Tình hình Đông Hoa Cung thế nào rồi?” Lạc Nam quan tâm hỏi thăm Đông Hoa, bà nương này lần trước lấy cớ hỗ trợ Đông Hoa Cung mà không đồng hành với hắn.
Đông Hoa nâng bàn tay, Đông Hoa Cung thu nhỏ đã hiện ra trên tay.
Lạc Nam đưa mắt nhìn, phát hiện ở trong Đông Hoa Cung không chỉ có các nữ đệ, mà còn có cả 33 vị mỹ nhân Sát Nhẫn Đoàn dưới trướng Lệ Huân và Ỷ Vân cũng được mang theo, tu vi dao động từ Đạo Cảnh đến Đại Đạo Cảnh.
Dựa vào khí tức mà hắn cảm ứng được, Đông Hoa Cung đã được thăng cấp thành một kiện Thiên Đạo Bảo, xem ra là tác phẩm của Ái Tâm rồi.
“Nghe nói Sát Chiến Điện của ngươi không tệ, có chỗ cho các nàng tu luyện thoải mái chứ hả?” Đông Hoa nháy mắt trêu.
“Haha, đương nhiên là có...” Lạc Nam bật cười:
“Với hoàn cảnh và tài nguyên ở Sát Chiến Điện, đủ để các nàng ấy tu luyện vạn năm.”
Hắn cũng hài lòng với quyết định mang theo Đông Hoa Cung và Sát Nhẫn Đoàn của các thê tử.
Dù sao thì những nàng ấy đều trung thành với hắn trong nhiều năm qua, xứng đáng được bồi dưỡng trong điều kiện tốt nhất.
Vừa vặn có được Loạn Đạo Thần Công, Cửu Đạo Thánh Pháp, Ngự Yêu Đạo Quyết...đủ loại thủ đoạn vừa cướp được, có thể cho các nàng thoải mái lựa chọn thứ phù hợp với bản thân.
Chưa kể thiên phú của các nàng đều vô cùng tốt, nếu như bồi dưỡng cẩn thận, ngày sau cũng là một thế hệ cường giả a...
“Lẽ ra ta muốn mang các nàng ngự trên Bá Vũ Điện khoe khoang khắp Đạo Giới, để tất cả nam nhân trong thiên hạ phải ghen tị với ta.” Lạc Nam áy náy nói:
“Tiếc là thực lực của ta vẫn còn chưa đủ, kẻ thù đông đảo, tạm thời chỉ có thể uỷ khuất cho các nàng.”
“Đừng nói.” Hi Vũ hừ một tiếng:
“Cái bọn thiếp muốn là được ở cùng với chàng, những thứ khác không quan trọng.”
“Hi Vũ nói đúng, có được như ngày hôm nay đã vượt qua mong cầu, chúng ta chỉ muốn nhanh chóng mạnh hơn để giúp chàng một phần sức mọn, những danh tiếng gì đó không quan trọng...” Liễu Ngọc Thanh nắm chặt tay hắn.
Lạc Nam cười toe toét, có được các thê tử hiểu chuyện như thế còn cầu mong gì hơn?
“Về nhà rồi nói, đêm nay các nàng ai cũng đừng mong thoát.” Hắn cười xấu xa.
“Xem ai sợ ai? Lần này các tỷ muội hợp lực đem ngươi hút khô.”
Chúng nữ không sợ hãi chút nào...
Đều là phu thê nhiều năm, còn thẹn thùng cái rắm a...
...
Trở về Sát Chiến Điện, Lạc Nam cải tiến một chút Càn Khôn Vạn Trận...
Hắn đem khu vực nơi các thê tử của mình và Đông Hoa Cung sinh hoạt ngăn cách với địa bàn của Sát Chiến Điện, tạm gọi nơi này là Hậu Cung.
Hắn và các nữ nhân có thể thoải mái ra vào giữa hai khu vực, nhưng các thành viên khác của Sát Chiến Điện sẽ không được quyền tiến vào Hậu Cung khi chưa được cho phép.
Ở trong Càn Khôn Vạn Trận, Lạc Nam chính là thần, mọi thứ đều diễn ra theo ý chí của hắn...
Chỉ tiếc là bởi vì hắn vẫn còn sử dụng thân phận của Vương Tùng, cho nên tạm thời chưa thể biến nơi này thành Bá Chủ Lãnh Địa được mà thôi.
Phu thê xa cách lâu ngày gặp lại, chuyện gì xảy ra không cần nói cũng biết...
Như củi khô gặp lửa bùng cháy dữ dội, thật lâu không thể dập tắt...
Nhất long chiến quần phượng, thanh âm dâm mỹ vang vọng khắp chốn Hậu Cung.
“Phu quân, vì sao lần này ngươi còn mạnh hơn? Đồ chơi bên dưới lại càng lớn?” Cự Mỹ Anh không dám tin thở hổn hển.
Ngay khi nàng nhận được truyền thừa của Vu Tộc cấp Thần Đạo từ Thâm Uyên Chư Thần, nhục thân mạnh mẽ hơn rất nhiều, khả năng chống chịu càng tăng cường, vẫn bị phu quân cày cấy đến mức phải cầu xin tha thứ...
Nghe Cự Mỹ Anh hỏi vậy, chúng nữ cũng tò mò vểnh tai...quả thật lần này các nàng cảm giác nam nhân càng thêm lợi hại, một chút mơ tưởng liên thủ chống lại hắn đã bị dập nát...
“Khà khà, phu quân các nàng có thêm huyết mạch Long Tổ, xương cốt, nhục thân, máu huyết, cả sinh lực...tất cả đều được cường hoá trên diện rộng, các nàng làm sao là đối thủ?” Lạc Nam dương dương tự đắc, hai tay ôm hai lão bà.
“Thảo nào thiếp cảm giác được một loại kính sợ phát ra từ nội tâm đối với chàng, còn tưởng là ảo giác, không ngờ do huyết mạch áp chế.” Long Uyển Ước thở dài...
Long Khuynh Thành, Âu Dương Thương Lan, Tô Nhan, Á Liên Nga...mấy nữ có huyết mạch Long Tộc tán thành gật đầu, các nàng cũng có cảm giác như thế a.
“Ở đâu chàng có huyết mạch Long Tổ?” Băng Lam Tịch hiếu kỳ hỏi.
Lạc Nam nằm giữa vườn hoa ngập tràn xuân sắc, gối đầu lên đùi của Thập Khánh Huyên, chậm rãi đem những việc mình trải qua từ khi cùng các nàng xa cách kể lại một lần...
Nghe thấy Ngự Long Công Chúa vậy mà muốn biến phu quân của mình thành toạ kỵ, chúng nữ lồng ngực phập phồng, thật sự tức giận...
Bất quá sau đó biết Ngự Long Công Chúa nhiều lần thua thiệt trong tay hắn, mà hắn còn thuận lợi trở thành Yểm Thiếu, Sát Chiến Điện Chủ, mỗi người đều vì hắn mà tự hào, nam nhân của các nàng ở bất cứ nơi nào cũng đều xuất chúng như vậy.
Nhưng việc tương lai phải đối đầu với Thiên Hạ Đệ Nhất cũng khiến các nàng có chút lo lắng...địch nhân khủng bố như vậy thật sự không đơn giản a, âm thầm quyết tâm phải trở nên cường đại, ít nhất là không để hắn phải bận tâm lo lắng cho các nàng.
“Phu quân, mấy tỷ muội Hoạ Thuỷ, Cầm Dao Nhã, Khương Lê, Chân Mật...cũng nên cho người ta danh phận.” Yên Nhược Tuyết lại nhẹ giọng nói:
“Những nữ nhân đem lòng yêu thích chàng đều là tỷ muội tốt của chúng ta.”
“Ừm, ta sẽ tìm cơ hội để các nàng gặp mặt.” Lạc Nam gật gật đầu, ôm bà cả hôn một ngụm.
Phu thê ôn tồn thật lâu, Lạc Nam cũng lấy ra những thứ đã chuẩn bị sẳn...
Năm loại Đạo Hoả, Địa Ngục Thần Nhãn, Diệt Thế Vạn Tử Đồng, Ám Vực Đạo Nhãn...
Chúng nữ thương lượng một phen, tự chọn ra những người thích hợp.
Thiên Diệp Dao có kinh nghiệm sử dụng Diệt Thế Kim Đồng, nay lại luyện hoá thêm Diệt Thế Vạn Tử Đồng, đem con mắt cường đại này khảm vào lòng bàn tay, có thể chưởng ra uy lực kinh thiên động địa.
Huyết Yêu Cơ được ưu tiên sử dụng Địa Ngục Thần Nhãn, bởi vì phong cách Tu La và Huyết Hệ của nàng rất giống với hoàn cảnh nơi Địa Ngục...nhất là Chí Tôn Pháp Tướng của nàng cũng là Tu La Luyện Ngục Tướng, vô cùng thích hợp.
Ám Vực Đạo Nhãn có một đôi, phân biệt cho Dạ Thanh Thu và Tịnh Dạ Tiên Tử mỗi người một con mắt.
Về phần Đạo Hoả, Lạc Nam cùng với Ái Tâm song tu luyện hoá Diễn Khí Đạo Hoả, cùng Bảo Kiều luyện hoá Linh Phù Đạo Hoả, cùng Tiểu Tiểu luyện hoá Nguyên Sinh Đạo Hoả, cùng Diễm Nguyệt Kỳ luyện hoá Tứ Thần Đạo Hoả, cùng Tuế Nguyệt luyện hoá Hư Không Đạo Hoả...
Luyện hoá xong 5 loại Đạo Hoả, tu vi của hắn chính thức đột phá Thiên Đạo Viên Mãn.
Đương nhiên nếu các thê tử khác có hứng thú với những con mắt đặc biệt hay Đạo Hoả, hoàn toàn có thể lấy công pháp cướp được từ Thần Hoả Đạo Kinh và Khai Nhãn Đạo Kinh ra tu luyện, từ đó tự khai sáng ra những con mắt, tự thăng cấp Hoả Thuộc Tính của mình thành Đạo Hoả...không cần lo thiếu thốn thủ đoạn chiến đấu.
Lạc Nam cũng có ý định như vậy, hắn muốn tu luyện Thần Hoả Đạo Kinh, đem toàn bộ Vĩnh Hằng Hoả trong Diễm Tâm Đỉnh của mình thăng cấp thành Đạo Hoả...
Khi đó, khả năng cao hắn sẽ đạt đến Bán Thần Cảnh, tìm kiếm con đường hoá phàm...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.