Chương 2913: Yểm Ma Điện truyền thừa
Akay Hau
22/10/2024
Tại mật thất của Yểm Thiếu Phủ...
Một toà tiểu đàm bóc lên nghi ngút khói trắng yên tĩnh không chút gợn sóng.
Đứng ở bên bờ, Lạc Nam có thể cảm nhận rõ ràng khí tức Hồn Lực táo bạo như dầu sôi dữ dội tiềm ẩn ở bên trong.
Đây chính là Anh Linh Tổ Đàm, nơi lưu trữ truyền thừa cao cấp nhất của Yểm Ma Điện mà chỉ có Yểm Thiếu mới đủ tư cách tiến vào, về phần có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu tuỳ vào bản lĩnh của mỗi cá nhân.
“Ta bắt đầu tiếp nhận truyền thừa, nàng ở bên ngoài canh gác.” Lạc Nam nói với Ngân Trinh.
“Tuân mệnh.” Ngân Trinh gật đầu lĩnh mệnh.
“À khoan.” Lạc Nam bất chợt đem nàng kéo lại, ánh mắt loé lên:
“Hay nàng cũng tiến vào bên trong cùng với ta tiếp nhận truyền thừa.”
“Làm sao có thể?” Ngân Trinh sắc mặt thay đổi, giọng điệu có chút mất bình tĩnh:
“Anh Linh Tổ Đàm là nơi chỉ có nhân vật Yểm Thiếu mới đủ tư cách tiến vào, chúng ta không thể phá hỏng quy tắc của Yểm Ma Điện.”
“Ta không nói, nàng không nói...ai có thể biết được?” Lạc Nam nhếch miệng cười tà:
“Ta không muốn thuộc hạ của mình quá yếu đâu.”
Hiện tại chiến lực của Ngân Trinh mặc dù không tồi, nhưng dù sao thì nàng cũng chỉ tu luyện quyển hạ của Yểm Nhân Đạo Hồn Quyết mà thôi, bị hạn chế rất nhiều về không gian phát triển.
Vậy nên Lạc Nam muốn đem truyền thừa chia sẽ cho nàng, để sau này nàng có thể càng mạnh mẽ hơn, giúp được mình làm nhiều việc.
Về phần cái gọi là truyền thống hay luật lệ của Yểm Ma Điện, hắn lười quan tâm, chỉ cần không ai biết bí mật là được.
“Đa tạ chủ công quan tâm nhưng ta thật sự không dám.” Ngân Trinh vẫn lắc đầu.
Nàng từ nhỏ đến lớn đã sinh tồn ở Yểm Ma Điện, trong lòng luôn tồn tại cảm giác kính sợ với Yểm Ma Điện, không dám có chút khinh nhờn, hiện tại nàng chỉ là một thuộc hạ, làm sao dám tiếp nhận truyền thừa của Yểm Thiếu?
“Đây là mệnh lệnh.”
Lạc Nam nghiêm nghị nói.
Hắn phất tay, Tử Giới dung hợp cùng Bất Hủ Kinh Văn và Bá Đạo Quy Tắc mở ra phong toả hoàn toàn phạm vi Anh Linh Tổ Đàm, ngăn cách mọi cảm ứng bên ngoài.
Mặc dù Lạc Nam không nghĩ sẽ có người vụng trộm dò xét nhưng cẩn thận vẫn là trên hết.
Lạc Nam đã cảm giác được, Anh Linh Tổ Đàm thật ra là nơi lưu trữ Hồn Lực cấp cao do tổ tiên Yểm Ma Điện lưu lại, những Hồn Lực này số lượng nhiều đến cực điểm, chúng nó mang theo tất cả những thủ đoạn truyền thừa ẩn chứa bên trong.
Nếu chỉ với hai người như hắn và Ngân Trinh hấp thụ, rất khó để tiêu hao Anh Linh Tổ Đàm, không cần sợ bị phát hiện.
“Chủ công, việc này một khi bị phát hiện, ta không sợ chết nhưng sẽ liên luỵ đến ngài.” Ngân Trinh cất giọng trong trẻo.
“Muốn làm đại sự, có những nguyên tắc nên bị phá vỡ, nàng đừng quá mức cứng nhắc, dù có trời sập xuống ta cũng sẽ chống lên.” Lạc Nam nở nụ cười:
“Theo ta lâu rồi sẽ dần quen, ta đối với người của mình chưa bao giờ keo kiệt.”
Ngay cả truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần hắn còn sẳn sàng chia sẽ với Loạn Thanh Quân, còn tiếc truyền thừa của Yểm Thần Điện với Ngân Trinh nữa sao?
“Đúng đó Trinh cô nương, bên cạnh công tử đều là nhân vật xuất chúng, nếu như ngươi không nắm bắt cơ hội để trở nên mạnh hơn, ngươi chắc chắn sẽ hối hận sau này.” Huyễn Mộng cũng hiện ra lên tiếng.
Đáy lòng Ngân Trinh lúc này cảm xúc ngỗn ngang, nàng chưa từng nghĩ đến sẽ gặp được một người sẳn lòng đem truyền thừa cao cấp nhất của Yểm Ma Điện chia sẽ với mình.
Mà không chỉ Ngân Trinh, sợ rằng toàn bộ Yểm Ma Điện cũng chẳng ai ngờ đến Lạc Nam sẽ ra quyết định như thế cả.
Phải biết rằng việc được tiếp nhận truyền thừa tối cao chính là vinh quang vô thượng, có thể hiệu lệnh ngàn vạn sát thủ của Yểm Ma Điện, mỗi người đều có sự ích kỷ của riêng mình, sẽ không ai nguyện ý đem quyền lực và vinh quang chia sẽ với người khác.
Chỉ có Lạc Nam là hành sự không giống người thường mà thôi.
XOẸT...
Áo choàng rời thân, Ngân Trinh dứt khoát cởi bỏ lớp áo da cũng như những mảnh vải che thân cuối cùng.
Một ngọc thể trắng muốt có phần nhợt nhạt hiện ra, nhưng những điểm màu hồng tô điểm vẫn là cực kỳ chói mắt, toàn thân toả ra hương thơm nhàn nhạt dễ chịu vô cùng...
“Nếu chủ công đã ưu ái, ta sẽ không để người thất vọng.” Ngân Trinh cắn nhẹ bờ môi.
“Haha, như vậy mới tốt.” Lạc Nam bật cười, có chút thưởng thức như nhìn ngắm một bông hoa đẹp xem lấy nàng.
Hắn cũng cởi bỏ y phục lộ ra nhục thân uy mãnh với những đường nét như được điêu khắc mà thành.
“Thật lớn...”
Ngân Trinh lần đầu tiên nhìn thấy một nam nhân trần trụi ở khoảng cách gần, ánh mắt vô thức liếc về phía long căn khổng lồ, thân thể chẳng hiểu vì sao có chút nóng lên.
Lạc Nam nắm lấy tay nàng, hai người cùng nhau bước xuống Anh Linh Tổ Đàm.
Vừa mới trầm mình xuống, vô tận Hồn Lực đã thô bạo đến cực điểm bao trùm toàn thân, sau đó như đại hồng thuỷ điên cuồng xâm nhập vào bên trong Linh Hồn, tiến hành điêu khắc truyền thừa của Yểm Ma Điện.
“Ưm...” Ngân Trinh nhịn không được đau đớn rên lên một tiếng, mày liễu nhíu chặt.
Lạc Nam vẫn ung dung như thường...
Mặc dù những Hồn Lực ở Anh Linh Tổ Đàm này đều là Thần Hồn Chi Lực của cường giả Hồn Thần Đạo lưu lại, nhưng so với truyền thừa của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh hay quá trình luyện hoá Tổ Long Huyết thì cũng không vượt qua, hắn đã có kinh nhiệm chống lại đau đớn sau những lần chết đi sống lại, vậy nên vẫn có thể cắn răng chịu đựng.
Mà không chỉ Lạc Nam và Ngân Trinh, Huyễn Mộng cùng với Dạ Tố trong cơ thể hai người cũng đang đau đớn vô cùng, bởi vì truyền thừa này là thông qua Linh Hồn truyền thụ cho nên hai nàng cũng phải tiếp nhận.
Quá trình này giống như có một vị Hồn Thần Đạo đang cường ngạnh điêu khắc số lượng lớn khẩu quyết, thủ đoạn chiến đấu của Yểm Ma Điện vào thẳng Linh Hồn ngươi, vĩnh viễn không thể xoá đi dấu vết.
Cảm giác đau đớn khi bị oanh tạc trực diện vào Linh Hồn một cách liên tục, không phải ai cũng có thể chống lại.
Lạc Nam hiểu lý do vì sao đại trưởng lão từng nói có những Yểm Thiếu sẽ không trụ nổi toàn bộ quá trình, ngược lại khi đạt đến giới hạn sẽ phải tạm thời rời khỏi Anh Linh Tổ Đàm, chờ cơn đau qua đi, tâm cảnh bình ổn trở lại mới tiếp tục tiến vào...chia ra nhiều lần nếu không muốn linh hồn bạo tạc.
Từ thân pháp, vũ kỹ, bí pháp, thần thông...lần lượt từng loại thủ đoạn tu luyện, phụ trợ, chiến đấu của Yểm Ma Điện đều được khắc thẳng vào linh hồn.
Ngân Trinh đau đớn đến thân thể run rẩy không ngừng, sắc mặt tái mét, bờ môi nhợt nhạt không còn chút máu.
Bỗng nhiên một vòng tay đem nàng kéo vào trong lòng ôm lấy.
Ngân Trinh giật mình mở mắt nhìn ra, chứng kiến Lạc Nam đang ôn nhu nhìn mình, nhếch miệng cười khích lệ:
“Cố gắng lên!”
Như được tiếp thêm động lực to lớn, Ngân Trinh kiên quyết gật đầu, cũng vòng tay ôm lấy hắn như tìm được điểm tựa...
Lạc Nam vuốt ve lưng nàng động viên, hai người trần trụi ôm chặt lấy nhau mặc cho Thần Đạo Hồn Lực tàn phá.
Đúng lúc này, Anh Linh Tổ Đàm bỗng nhiên sôi sục, từng tia từng tia Thần Đạo Quy Tắc ẩn sâu bên trong bay lên hình thành một vùng không gian huyền ảo lạ lẫm...
Lạc Nam cùng Ngân Trinh xuất hiện tại không gian này, còn có Huyễn Mộng và Dạ Tố hiện ra bên cạnh.
“Nơi này là đâu?” Mấy người nhìn nhau giật mình.
XOẸT XOẸT XOẸT...
Còn chưa kịp phản ứng, vô số sát thủ bỗng nhiên từ trong bóng tối lao vọt ra, điên cuồng lao đến phát động công kích.
Lạc Nam hừ một tiếng, đang định điều động hai vạn hành tinh đấm ra một quyền...
Nhưng mà hắn chợt phát hiện tất cả thủ đoạn chiến đấu của hắn đều biến mất, từ Bá Đỉnh, hai vạn hành tinh, thể chất huyết mạch cho đến Bỉ Ngạn Hoa đều không thể điều động, chỉ còn lại Hồn Lực cũng như Yểm Ma.
Xem như hiểu chuyện gì xảy ra, rõ ràng đây chính là một ảo cảnh do Anh Linh Tổ Đàm diễn hoá thành, buộc người tiếp nhận truyền thừa phải dùng những thứ vừa học được để chiến đấu, từ đó có thể càng nhanh chóng thông thạo và gia tăng kinh nghiệm.
“Chiến thôi!”
Lạc Nam cười khà khà, dung hợp linh hồn cùng Huyễn Mộng bắt đầu kịch chiến.
Ngân Trinh và Dạ Tố không chịu thua kém, ở sau lưng yểm hộ hắn tiêu diệt sát thủ đang lao đến với số lượng vô cùng vô tận...
...
Gần hai năm thời gian trôi qua, Ngân Trinh và Dạ Tố đột ngột rời khỏi không gian chiến đấu...
Lạc Nam tỉnh lại, phát hiện nàng đã đau đến đến mức bất tỉnh trong lòng mình...
Hiển nhiên khả năng chịu đựng của mỗi người đều có giới hạn, dù đã được hắn động viên và khích lệ rất nhiều nhưng cơn đau ngày càng gia tăng, truyền thừa cứ liên tục khắc vào linh hồn đã khiến Ngân Trinh và Dạ Tố đều không trụ nổi nữa, lâm vào trạng thái hôn mê.
Lạc Nam dụng tâm cảm ứng một phen, hiện tại hắn và Ngân Trinh đã tiếp nhận gần như chín phần mười truyền thừa của Yểm Ma Điện.
Chỉ còn thiếu duy nhất Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết quyển Cực, cũng chính là quyển cuối cùng và cao cấp nhất.
“Tạm thời như vậy cũng đủ với nàng ấy rồi.” Lạc Nam vuốt cằm.
Ngân Trinh và Dạ Tố đã thành công lĩnh ngộ quyển Thượng của Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết, đủ để tu luyện đến Hồn Thần Đạo Hậu Kỳ, ngày sau lại tìm cơ hội truyền thụ quyển Cực cho nàng cũng không muộn.
Hắn bế Ngân Trinh rời khỏi Anh Linh Tổ Đàm, đặt nàng nằm ở một bên, lấy ra Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ tiến hành ôn nhưỡng linh hồn cho nàng.
Lạc Nam một lần nữa nhảy xuống Anh Linh Tổ Đàm, cùng với Huyễn Mộng kiên trì tiếp nhận tất cả truyền thừa còn sót lại.
Lại ba tháng thời gian lặng lẽ trôi qua...
Lạc Nam mở mắt, bên trong đôi mắt loé lên tia sáng thâm thuý, nhịn không được cảm khái một tiếng:
“Nội tình của Yểm Ma Điện thật sự cường hoành...”
Ngoại trừ những thủ đoạn chiến đấu như vũ kỹ, thân pháp, thần thông, bí pháp...Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết đương nhiên là thứ lợi hại nhất.
Quyển Hạ cho phép người tu luyện dung hợp Linh Hồn cùng Yểm Ma, cường hoá linh hồn trên mọi phương diện từ phòng ngự cho đến chiến đấu.
Quyển Trung thăng cấp Hồn Đạo Quy Tắc trở thành Yểm Hồn Quy Tắc, có thể vượt cấp chống lại Hồn Đạo Quy Tắc của cường giả Hồn Tu cao hơn ít nhất hai tiểu cảnh giới.
Quyển Thượng sinh ra khả năng tự động phục hồi Linh Hồn, ai cũng biết Linh Hồn chính là yếu điểm của mỗi tu sĩ, Linh Hồn bị thương cực kỳ khó chữa trị, ngay cả Sinh Mệnh Lực cũng không thể phục hồi Linh Hồn mà phải cần tài nguyên hồn tu cao cấp mới có thể trị liệu...
Quyển Thượng lại làm được điều đó, giúp người tu luyện và Yểm Ma hấp thụ Nguyên Khí chuyển hoá thành Hồn Lực tinh thuần, từ đó chữa trị, làm lành vết thương Linh Hồn, thậm chí là trị liệu cho tu sĩ khác mà không cần tài nguyên như Hồn Thạch Nhũ phụ trợ.
Nhưng Quyển Cực mới là nghịch thiên nhất, tu luyện Quyển Cực của Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết giúp linh hồn của chủ nhân và Yểm Ma một khi dung hợp sẽ sinh ra một trạng thái được xưng là Cực Hồn Cảnh.
Cực Hồn Cảnh là cảnh giới mà Linh Hồn của ngươi trở nên bất khả chiến bại, trở nên bất huỷ bất diệt trong cùng cảnh giới.
Nếu ngươi là một vị Hồn Thần Đạo Viên Mãn sở hữu Cực Hồn Cảnh, thì Linh Hồn của ngươi thậm chí có thể đấm nhau trực tiếp với một vị Thể Thần Đạo Viên Mãn.
“Không ngờ ta chỉ suy đoán nhưng quyền năng của Quyển Cực lại thật sự khủng bố đến thế a.” Lạc Nam thán phục vô cùng.
“Điều này chứng minh rằng kiến thức cũng như ngộ tính của công tử ngày càng siêu việt, có thể dựa vào Quyển Hạ để suy đoán ra công năng của Quyển Cực.” Kim Nhi mỉm cười nói.
Lạc Nam gật đầu, Quyển Cực khiến Linh Hồn của hắn hiện tại có cường độ sánh bằng cả cơ thể, chẳng trách Yểm Hồn Điện Chủ là đại năng như vậy, Yểm Ma Điện dù giết chóc gây thù chuốc oán khắp nơi vẫn không có người dám đến tiêu diệt bọn hắn.
Đương nhiên nói đi cũng phải nói lại, Quyển Cực chỉ giúp Linh Hồn trở nên mạnh ngang Thể Tu bình thường mà thôi...chứ đừng mong so sánh nó với Thần Long Chiến Thân, Tổ Long Chiến Thân hay Vạn Cổ Bất Hủ Thân và những loại Thể Chất đặc biệt thiên về phòng ngự.
Dù sao thì Linh Hồn vẫn chỉ là Linh Hồn, nó vẫn có giới hạn nhất định a.
Lần tiếp nhận truyền thừa này có thể nói là thu hoạch vô cùng to lớn, nhưng đáng tiếc là tu vi Hồn Tu vẫn chỉ giậm chân tại chỗ a.
Anh Linh Tổ Đàm này có tác dụng truyền thừa nội tình của Yểm Ma Điện và giúp người tiếp nhận tinh thông trong chiến đấu, không phải là tài nguyên để có thể hấp thụ.
Bằng không Lạc Nam sẳn sàng hút cạn toàn bộ Tổ Đàm để đột phá đến Hồn Thần Đạo...
Có lẽ các vị tổ tiên của Yểm Ma Điện đã tính trước được sẽ có tên Yểm Thiếu suy nghĩ vô liêm sỉ như hắn a.
“Kỳ quái a, ta đã dạo quanh Yểm Ma Điện một vòng, vì sao còn chưa tìm thấy Rương Đặc Biệt?” Lạc Nam nhíu mày cân nhắc vấn đề này.
Hắn đã được Đại Trưởng Lão dẫn đi quan sát toàn bộ Yểm Ma Điện, ngoại trừ nơi ở của Điện Chủ ra...vẫn chưa phát hiện tung tích Rương Đặc Biệt.
Chẳng lẽ xui xẻo đến mức xuất hiện tại nơi của Điện Chủ sao? biết lấy cớ gì để đi vào nơi đó đây?
“À, vẫn còn một nơi.” Lạc Nam như nghĩ ra điều gì, chợt lặn sâu xuống đáy Anh Linh Tổ Đàm.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, bởi vì đã phát hiện một chiếc Rương có màu trong suốt, tô điểm mây trắng như bầu trời đang lẳng lặng nằm ở bên dưới đáy đàm.
Đúng là xa tận chân trời, gần ngay trước mắt...
Rương Đặc Biệt Thiên Cấp.
Không hề do dự, Lạc Nam dứt khoát mở ra...
Một toà tiểu đàm bóc lên nghi ngút khói trắng yên tĩnh không chút gợn sóng.
Đứng ở bên bờ, Lạc Nam có thể cảm nhận rõ ràng khí tức Hồn Lực táo bạo như dầu sôi dữ dội tiềm ẩn ở bên trong.
Đây chính là Anh Linh Tổ Đàm, nơi lưu trữ truyền thừa cao cấp nhất của Yểm Ma Điện mà chỉ có Yểm Thiếu mới đủ tư cách tiến vào, về phần có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu tuỳ vào bản lĩnh của mỗi cá nhân.
“Ta bắt đầu tiếp nhận truyền thừa, nàng ở bên ngoài canh gác.” Lạc Nam nói với Ngân Trinh.
“Tuân mệnh.” Ngân Trinh gật đầu lĩnh mệnh.
“À khoan.” Lạc Nam bất chợt đem nàng kéo lại, ánh mắt loé lên:
“Hay nàng cũng tiến vào bên trong cùng với ta tiếp nhận truyền thừa.”
“Làm sao có thể?” Ngân Trinh sắc mặt thay đổi, giọng điệu có chút mất bình tĩnh:
“Anh Linh Tổ Đàm là nơi chỉ có nhân vật Yểm Thiếu mới đủ tư cách tiến vào, chúng ta không thể phá hỏng quy tắc của Yểm Ma Điện.”
“Ta không nói, nàng không nói...ai có thể biết được?” Lạc Nam nhếch miệng cười tà:
“Ta không muốn thuộc hạ của mình quá yếu đâu.”
Hiện tại chiến lực của Ngân Trinh mặc dù không tồi, nhưng dù sao thì nàng cũng chỉ tu luyện quyển hạ của Yểm Nhân Đạo Hồn Quyết mà thôi, bị hạn chế rất nhiều về không gian phát triển.
Vậy nên Lạc Nam muốn đem truyền thừa chia sẽ cho nàng, để sau này nàng có thể càng mạnh mẽ hơn, giúp được mình làm nhiều việc.
Về phần cái gọi là truyền thống hay luật lệ của Yểm Ma Điện, hắn lười quan tâm, chỉ cần không ai biết bí mật là được.
“Đa tạ chủ công quan tâm nhưng ta thật sự không dám.” Ngân Trinh vẫn lắc đầu.
Nàng từ nhỏ đến lớn đã sinh tồn ở Yểm Ma Điện, trong lòng luôn tồn tại cảm giác kính sợ với Yểm Ma Điện, không dám có chút khinh nhờn, hiện tại nàng chỉ là một thuộc hạ, làm sao dám tiếp nhận truyền thừa của Yểm Thiếu?
“Đây là mệnh lệnh.”
Lạc Nam nghiêm nghị nói.
Hắn phất tay, Tử Giới dung hợp cùng Bất Hủ Kinh Văn và Bá Đạo Quy Tắc mở ra phong toả hoàn toàn phạm vi Anh Linh Tổ Đàm, ngăn cách mọi cảm ứng bên ngoài.
Mặc dù Lạc Nam không nghĩ sẽ có người vụng trộm dò xét nhưng cẩn thận vẫn là trên hết.
Lạc Nam đã cảm giác được, Anh Linh Tổ Đàm thật ra là nơi lưu trữ Hồn Lực cấp cao do tổ tiên Yểm Ma Điện lưu lại, những Hồn Lực này số lượng nhiều đến cực điểm, chúng nó mang theo tất cả những thủ đoạn truyền thừa ẩn chứa bên trong.
Nếu chỉ với hai người như hắn và Ngân Trinh hấp thụ, rất khó để tiêu hao Anh Linh Tổ Đàm, không cần sợ bị phát hiện.
“Chủ công, việc này một khi bị phát hiện, ta không sợ chết nhưng sẽ liên luỵ đến ngài.” Ngân Trinh cất giọng trong trẻo.
“Muốn làm đại sự, có những nguyên tắc nên bị phá vỡ, nàng đừng quá mức cứng nhắc, dù có trời sập xuống ta cũng sẽ chống lên.” Lạc Nam nở nụ cười:
“Theo ta lâu rồi sẽ dần quen, ta đối với người của mình chưa bao giờ keo kiệt.”
Ngay cả truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần hắn còn sẳn sàng chia sẽ với Loạn Thanh Quân, còn tiếc truyền thừa của Yểm Thần Điện với Ngân Trinh nữa sao?
“Đúng đó Trinh cô nương, bên cạnh công tử đều là nhân vật xuất chúng, nếu như ngươi không nắm bắt cơ hội để trở nên mạnh hơn, ngươi chắc chắn sẽ hối hận sau này.” Huyễn Mộng cũng hiện ra lên tiếng.
Đáy lòng Ngân Trinh lúc này cảm xúc ngỗn ngang, nàng chưa từng nghĩ đến sẽ gặp được một người sẳn lòng đem truyền thừa cao cấp nhất của Yểm Ma Điện chia sẽ với mình.
Mà không chỉ Ngân Trinh, sợ rằng toàn bộ Yểm Ma Điện cũng chẳng ai ngờ đến Lạc Nam sẽ ra quyết định như thế cả.
Phải biết rằng việc được tiếp nhận truyền thừa tối cao chính là vinh quang vô thượng, có thể hiệu lệnh ngàn vạn sát thủ của Yểm Ma Điện, mỗi người đều có sự ích kỷ của riêng mình, sẽ không ai nguyện ý đem quyền lực và vinh quang chia sẽ với người khác.
Chỉ có Lạc Nam là hành sự không giống người thường mà thôi.
XOẸT...
Áo choàng rời thân, Ngân Trinh dứt khoát cởi bỏ lớp áo da cũng như những mảnh vải che thân cuối cùng.
Một ngọc thể trắng muốt có phần nhợt nhạt hiện ra, nhưng những điểm màu hồng tô điểm vẫn là cực kỳ chói mắt, toàn thân toả ra hương thơm nhàn nhạt dễ chịu vô cùng...
“Nếu chủ công đã ưu ái, ta sẽ không để người thất vọng.” Ngân Trinh cắn nhẹ bờ môi.
“Haha, như vậy mới tốt.” Lạc Nam bật cười, có chút thưởng thức như nhìn ngắm một bông hoa đẹp xem lấy nàng.
Hắn cũng cởi bỏ y phục lộ ra nhục thân uy mãnh với những đường nét như được điêu khắc mà thành.
“Thật lớn...”
Ngân Trinh lần đầu tiên nhìn thấy một nam nhân trần trụi ở khoảng cách gần, ánh mắt vô thức liếc về phía long căn khổng lồ, thân thể chẳng hiểu vì sao có chút nóng lên.
Lạc Nam nắm lấy tay nàng, hai người cùng nhau bước xuống Anh Linh Tổ Đàm.
Vừa mới trầm mình xuống, vô tận Hồn Lực đã thô bạo đến cực điểm bao trùm toàn thân, sau đó như đại hồng thuỷ điên cuồng xâm nhập vào bên trong Linh Hồn, tiến hành điêu khắc truyền thừa của Yểm Ma Điện.
“Ưm...” Ngân Trinh nhịn không được đau đớn rên lên một tiếng, mày liễu nhíu chặt.
Lạc Nam vẫn ung dung như thường...
Mặc dù những Hồn Lực ở Anh Linh Tổ Đàm này đều là Thần Hồn Chi Lực của cường giả Hồn Thần Đạo lưu lại, nhưng so với truyền thừa của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh hay quá trình luyện hoá Tổ Long Huyết thì cũng không vượt qua, hắn đã có kinh nhiệm chống lại đau đớn sau những lần chết đi sống lại, vậy nên vẫn có thể cắn răng chịu đựng.
Mà không chỉ Lạc Nam và Ngân Trinh, Huyễn Mộng cùng với Dạ Tố trong cơ thể hai người cũng đang đau đớn vô cùng, bởi vì truyền thừa này là thông qua Linh Hồn truyền thụ cho nên hai nàng cũng phải tiếp nhận.
Quá trình này giống như có một vị Hồn Thần Đạo đang cường ngạnh điêu khắc số lượng lớn khẩu quyết, thủ đoạn chiến đấu của Yểm Ma Điện vào thẳng Linh Hồn ngươi, vĩnh viễn không thể xoá đi dấu vết.
Cảm giác đau đớn khi bị oanh tạc trực diện vào Linh Hồn một cách liên tục, không phải ai cũng có thể chống lại.
Lạc Nam hiểu lý do vì sao đại trưởng lão từng nói có những Yểm Thiếu sẽ không trụ nổi toàn bộ quá trình, ngược lại khi đạt đến giới hạn sẽ phải tạm thời rời khỏi Anh Linh Tổ Đàm, chờ cơn đau qua đi, tâm cảnh bình ổn trở lại mới tiếp tục tiến vào...chia ra nhiều lần nếu không muốn linh hồn bạo tạc.
Từ thân pháp, vũ kỹ, bí pháp, thần thông...lần lượt từng loại thủ đoạn tu luyện, phụ trợ, chiến đấu của Yểm Ma Điện đều được khắc thẳng vào linh hồn.
Ngân Trinh đau đớn đến thân thể run rẩy không ngừng, sắc mặt tái mét, bờ môi nhợt nhạt không còn chút máu.
Bỗng nhiên một vòng tay đem nàng kéo vào trong lòng ôm lấy.
Ngân Trinh giật mình mở mắt nhìn ra, chứng kiến Lạc Nam đang ôn nhu nhìn mình, nhếch miệng cười khích lệ:
“Cố gắng lên!”
Như được tiếp thêm động lực to lớn, Ngân Trinh kiên quyết gật đầu, cũng vòng tay ôm lấy hắn như tìm được điểm tựa...
Lạc Nam vuốt ve lưng nàng động viên, hai người trần trụi ôm chặt lấy nhau mặc cho Thần Đạo Hồn Lực tàn phá.
Đúng lúc này, Anh Linh Tổ Đàm bỗng nhiên sôi sục, từng tia từng tia Thần Đạo Quy Tắc ẩn sâu bên trong bay lên hình thành một vùng không gian huyền ảo lạ lẫm...
Lạc Nam cùng Ngân Trinh xuất hiện tại không gian này, còn có Huyễn Mộng và Dạ Tố hiện ra bên cạnh.
“Nơi này là đâu?” Mấy người nhìn nhau giật mình.
XOẸT XOẸT XOẸT...
Còn chưa kịp phản ứng, vô số sát thủ bỗng nhiên từ trong bóng tối lao vọt ra, điên cuồng lao đến phát động công kích.
Lạc Nam hừ một tiếng, đang định điều động hai vạn hành tinh đấm ra một quyền...
Nhưng mà hắn chợt phát hiện tất cả thủ đoạn chiến đấu của hắn đều biến mất, từ Bá Đỉnh, hai vạn hành tinh, thể chất huyết mạch cho đến Bỉ Ngạn Hoa đều không thể điều động, chỉ còn lại Hồn Lực cũng như Yểm Ma.
Xem như hiểu chuyện gì xảy ra, rõ ràng đây chính là một ảo cảnh do Anh Linh Tổ Đàm diễn hoá thành, buộc người tiếp nhận truyền thừa phải dùng những thứ vừa học được để chiến đấu, từ đó có thể càng nhanh chóng thông thạo và gia tăng kinh nghiệm.
“Chiến thôi!”
Lạc Nam cười khà khà, dung hợp linh hồn cùng Huyễn Mộng bắt đầu kịch chiến.
Ngân Trinh và Dạ Tố không chịu thua kém, ở sau lưng yểm hộ hắn tiêu diệt sát thủ đang lao đến với số lượng vô cùng vô tận...
...
Gần hai năm thời gian trôi qua, Ngân Trinh và Dạ Tố đột ngột rời khỏi không gian chiến đấu...
Lạc Nam tỉnh lại, phát hiện nàng đã đau đến đến mức bất tỉnh trong lòng mình...
Hiển nhiên khả năng chịu đựng của mỗi người đều có giới hạn, dù đã được hắn động viên và khích lệ rất nhiều nhưng cơn đau ngày càng gia tăng, truyền thừa cứ liên tục khắc vào linh hồn đã khiến Ngân Trinh và Dạ Tố đều không trụ nổi nữa, lâm vào trạng thái hôn mê.
Lạc Nam dụng tâm cảm ứng một phen, hiện tại hắn và Ngân Trinh đã tiếp nhận gần như chín phần mười truyền thừa của Yểm Ma Điện.
Chỉ còn thiếu duy nhất Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết quyển Cực, cũng chính là quyển cuối cùng và cao cấp nhất.
“Tạm thời như vậy cũng đủ với nàng ấy rồi.” Lạc Nam vuốt cằm.
Ngân Trinh và Dạ Tố đã thành công lĩnh ngộ quyển Thượng của Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết, đủ để tu luyện đến Hồn Thần Đạo Hậu Kỳ, ngày sau lại tìm cơ hội truyền thụ quyển Cực cho nàng cũng không muộn.
Hắn bế Ngân Trinh rời khỏi Anh Linh Tổ Đàm, đặt nàng nằm ở một bên, lấy ra Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ tiến hành ôn nhưỡng linh hồn cho nàng.
Lạc Nam một lần nữa nhảy xuống Anh Linh Tổ Đàm, cùng với Huyễn Mộng kiên trì tiếp nhận tất cả truyền thừa còn sót lại.
Lại ba tháng thời gian lặng lẽ trôi qua...
Lạc Nam mở mắt, bên trong đôi mắt loé lên tia sáng thâm thuý, nhịn không được cảm khái một tiếng:
“Nội tình của Yểm Ma Điện thật sự cường hoành...”
Ngoại trừ những thủ đoạn chiến đấu như vũ kỹ, thân pháp, thần thông, bí pháp...Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết đương nhiên là thứ lợi hại nhất.
Quyển Hạ cho phép người tu luyện dung hợp Linh Hồn cùng Yểm Ma, cường hoá linh hồn trên mọi phương diện từ phòng ngự cho đến chiến đấu.
Quyển Trung thăng cấp Hồn Đạo Quy Tắc trở thành Yểm Hồn Quy Tắc, có thể vượt cấp chống lại Hồn Đạo Quy Tắc của cường giả Hồn Tu cao hơn ít nhất hai tiểu cảnh giới.
Quyển Thượng sinh ra khả năng tự động phục hồi Linh Hồn, ai cũng biết Linh Hồn chính là yếu điểm của mỗi tu sĩ, Linh Hồn bị thương cực kỳ khó chữa trị, ngay cả Sinh Mệnh Lực cũng không thể phục hồi Linh Hồn mà phải cần tài nguyên hồn tu cao cấp mới có thể trị liệu...
Quyển Thượng lại làm được điều đó, giúp người tu luyện và Yểm Ma hấp thụ Nguyên Khí chuyển hoá thành Hồn Lực tinh thuần, từ đó chữa trị, làm lành vết thương Linh Hồn, thậm chí là trị liệu cho tu sĩ khác mà không cần tài nguyên như Hồn Thạch Nhũ phụ trợ.
Nhưng Quyển Cực mới là nghịch thiên nhất, tu luyện Quyển Cực của Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết giúp linh hồn của chủ nhân và Yểm Ma một khi dung hợp sẽ sinh ra một trạng thái được xưng là Cực Hồn Cảnh.
Cực Hồn Cảnh là cảnh giới mà Linh Hồn của ngươi trở nên bất khả chiến bại, trở nên bất huỷ bất diệt trong cùng cảnh giới.
Nếu ngươi là một vị Hồn Thần Đạo Viên Mãn sở hữu Cực Hồn Cảnh, thì Linh Hồn của ngươi thậm chí có thể đấm nhau trực tiếp với một vị Thể Thần Đạo Viên Mãn.
“Không ngờ ta chỉ suy đoán nhưng quyền năng của Quyển Cực lại thật sự khủng bố đến thế a.” Lạc Nam thán phục vô cùng.
“Điều này chứng minh rằng kiến thức cũng như ngộ tính của công tử ngày càng siêu việt, có thể dựa vào Quyển Hạ để suy đoán ra công năng của Quyển Cực.” Kim Nhi mỉm cười nói.
Lạc Nam gật đầu, Quyển Cực khiến Linh Hồn của hắn hiện tại có cường độ sánh bằng cả cơ thể, chẳng trách Yểm Hồn Điện Chủ là đại năng như vậy, Yểm Ma Điện dù giết chóc gây thù chuốc oán khắp nơi vẫn không có người dám đến tiêu diệt bọn hắn.
Đương nhiên nói đi cũng phải nói lại, Quyển Cực chỉ giúp Linh Hồn trở nên mạnh ngang Thể Tu bình thường mà thôi...chứ đừng mong so sánh nó với Thần Long Chiến Thân, Tổ Long Chiến Thân hay Vạn Cổ Bất Hủ Thân và những loại Thể Chất đặc biệt thiên về phòng ngự.
Dù sao thì Linh Hồn vẫn chỉ là Linh Hồn, nó vẫn có giới hạn nhất định a.
Lần tiếp nhận truyền thừa này có thể nói là thu hoạch vô cùng to lớn, nhưng đáng tiếc là tu vi Hồn Tu vẫn chỉ giậm chân tại chỗ a.
Anh Linh Tổ Đàm này có tác dụng truyền thừa nội tình của Yểm Ma Điện và giúp người tiếp nhận tinh thông trong chiến đấu, không phải là tài nguyên để có thể hấp thụ.
Bằng không Lạc Nam sẳn sàng hút cạn toàn bộ Tổ Đàm để đột phá đến Hồn Thần Đạo...
Có lẽ các vị tổ tiên của Yểm Ma Điện đã tính trước được sẽ có tên Yểm Thiếu suy nghĩ vô liêm sỉ như hắn a.
“Kỳ quái a, ta đã dạo quanh Yểm Ma Điện một vòng, vì sao còn chưa tìm thấy Rương Đặc Biệt?” Lạc Nam nhíu mày cân nhắc vấn đề này.
Hắn đã được Đại Trưởng Lão dẫn đi quan sát toàn bộ Yểm Ma Điện, ngoại trừ nơi ở của Điện Chủ ra...vẫn chưa phát hiện tung tích Rương Đặc Biệt.
Chẳng lẽ xui xẻo đến mức xuất hiện tại nơi của Điện Chủ sao? biết lấy cớ gì để đi vào nơi đó đây?
“À, vẫn còn một nơi.” Lạc Nam như nghĩ ra điều gì, chợt lặn sâu xuống đáy Anh Linh Tổ Đàm.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, bởi vì đã phát hiện một chiếc Rương có màu trong suốt, tô điểm mây trắng như bầu trời đang lẳng lặng nằm ở bên dưới đáy đàm.
Đúng là xa tận chân trời, gần ngay trước mắt...
Rương Đặc Biệt Thiên Cấp.
Không hề do dự, Lạc Nam dứt khoát mở ra...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.