Quyển 2 - Chương 155: Đã biến thái lại càng có kẻ biến thái hơn
Phi Linh
14/07/2014
Khắc La, Đầu lĩnh đã nói chuyện gì với ngươi thế?" Mạc Ny Tạp một đầu tóc đỏ như lửa quyến rũ uốn éo trước mặt Khắc La, thân hình nữ tính đầy đặn đều lộ ra ở trước mặt hắn, cho dù hắn là cường giả đứng đầu ở Đại lục Phi Long cũng không thể thoát khỏi sự cám dỗ mà thất thần. Nữ tính, kiều mị cùng quyến rũ dung hợp một cách hoàn mỹ với biểu tình lúc này của Mạc Ny Tạp.
Khắc La rũ mi mắt xuống cười khổ, không dám nhìn thẳng khuôn mặt của Mạc Ny Tạp, bởi vì nàng có ảnh hưởng rất lớn đối với mình, chủ nhân người làm như vậy không phải là muốn khảo nghiệm định lực của ta chứ, rõ ràng người biết chỉ cần là chuyện nàng hỏi hắn, hay bất kể là thứ gì, hắn cũng đều cố gắng đáp ứng nàng. Chủ nhân có phải người đã sớm biết cục diện ngày hôm nay, cho nên mới bắt ta phải lựa chọn.
Hai bàn tay gầy gò của Khắc La nắm chặt lại, ngay cả mạch máu bên trong cũng nổi hết lên mà hắn không biết.
"Chủ nhân phân phó ta tăng cường cảnh giới ở Giác Đấu Trường, gần đây có thể sẽ có người của Ma giới đến đây quấy rối, ngươi cũng biết ở Giác Đấu Trường cất dấu bí mật gì mà?" Hai mắt Khắc La sắc bén nhìn chằm chằm đôi mắt của Mạc Ny Tạp, hi vọng từ đôi mắt thâm thúy của nàng thấy được sự trốn tránh quen thuộc cùng áy náy ngày nào. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không thấy gì cả.
Điều duy nhất hắn thấy chính là Mạc Ny Tạp phát ra hơi thở nóng rực như khát vọng bắt được con mồi. Nghe nói Phệ Hồn Thú cắn nuốt linh hồn cũng không phải thực sự là cắn nuốt, mà là bị nó thôi miên, linh hồn bị nhốt ở sâu trong lý trí. Cuối cùng bị Phệ Hồn Thú từ từ đồng hóa, Phệ Hồn Thú vốn là ma thú nghịch thiên, cho nên ở nơi này quá trình đồng hóa linh hồn xảy ra tương đối chậm rãi, vì thế Lạp Mạc Nhĩ nói không phải là không giải cứu được, không giống như đang nói đùa.
***
Chỉ cần một linh hồn có lực lượng lớn hơn Phệ Hồn Thú là được, nhưng Phệ Hồn Thú trưởng thành lại có Lực Lượng Linh Hồn rất mạnh thì dù là cao thủ Thần cấp cũng không dám tùy ý đụng vào, huống chi là người bình thường. Cho nên người bị Phệ Hồn cắn nuốt hết linh hồn thì kết quả cuối cùng sẽ tương đương với tử vong, chuyện này cũng không sai, chỉ là đối với Lạp Mạc Nhĩ mà nói, giải cứu Mạc Ny Tạp là chuyện vô cùng dễ dàng, chẳng qua là hắn không vội vàng ra tay.
Trước mắt, người của Ma giới đã xuất hiện ở Đại lục Phi Long rồi, như vậy có lẽ người của Minh giới cũng không chịu thua kém, dù sao hiện tại kẻ nắm quyền của Minh giới cũng nghe theo mệnh lệnh của nữ nhân kia, cơ hồ là vâng lệnh tùy theo tình hình mà làm. Cho nên nếu Ma giới đã bắt đầu hành động, thì Minh giới cũng không thể chậm chân hơn được.
Chỉ là lần này “nàng” đã xuất hiện, chiến tranh nhàm chán như vậy hẳn là không cần thiết tiếp tục nữa rồi, bằng không sau khi “nàng” tỉnh lại sẽ cực kỳ tức giận! Dù sao đây cũng là không gian do chính nàng tạo ra, nếu nó bị hỗn loạn, nhất định nàng sẽ phát hỏa. Trước kia có lẽ sẽ không, nhưng bây giờ nhất định là thế. Nghĩ tới đây Lạp Mạc Nhĩ lặng lẽ ngẩng đầu ngước nhìn trời xanh ở phía xa xa không hề có một gợn mây nào.
Diễn ✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn
Phỉ Lệ nàng đang ở đâu? Có khỏe không? Có phải vẫn còn trách ta không nói trước cho nàng biết hành động lần này không? Dù sao nàng cũng rất ghét nữ nhân khác dính lấy ta, trước kia ta chỉ có thể lặng lẽ nhìn bóng lưng của nàng, lạnh lùng cô độc như vậy, cho nên lần này ta nhất định sẽ giữ nàng thật chặt, tuyệt đối không để cho nàng lại một lần nữa chạy thoát, mặc kệ là ai cũng đừng hòng nghĩ cướp nàng khỏi ta, ngay cả bọn họ cũng không được.
***
Bên này Lạp Mạc Nhĩ đang thâm tình ngắm nhìn trời xanh, thì bên đây Khắc La lại cố gắng đè nén tâm tình của mình, kiềm chế hai tay không tiến lên hung hăng lay tỉnh Mạc Ny Tạp, hỏi nàng rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Tại sao mấy ngày trước vẫn còn tốt, mà bây giờ lại như thế này, sự đau đớn cùng lo lắng này trong nháy mắt tràn ngập trong suy nghĩ của Khắc La. Ngay cả La Đốn và Mai Lạc đi tới bên cạnh hắn cũng không phát hiện, vô luận đối với Vũ Giả hay là Ma Pháp Sư nếu mất cảnh giác đều cực kỳ nguy hiểm.
"Gia gia người làm sao vậy?" La Đốn lo lắng nhìn Khắc La, hắn chưa từng thấy gia gia buồn bã như vậy, ở trước mặt mọi người của gia tộc Phượng Hoàng, gia gia đều thần bí đến khó lường, chuyện gì người cũng không để vào mắt. Gia gia là cường giả đứng ở trên đỉnh núi cao của Đại lục, cho nên khi La Đốn thấy Khắc La như vậy, liền sợ đến hết hồn. Giọng nói khẽ run lên mà hỏi Khắc La. Thật ra thì diện mạo của Khắc La cũng không hề già nua tí nào, bởi vì trông hắn còn trẻ hơn con trai của hắn rất nhiều, cũng vì thế mà Khắc La rất ít khi dùng diện mạo thật xuất hiện trước mặt mọi người trong gia tộc.
Diễn đàn ✪ Lê ✪ Quý Đôn
Ngay cả những người đi theo bên cạnh Khắc La cũng rất hiếm khi nhìn thấy diện mạo thật của hắn, bởi vì phần lớn thời gian hắn đều dùng hình tượng lão giả già nua xuất hiện trước mặt mọi người, vì hắn cho rằng cái bộ dáng già nua này mới phù hợp với thân phận cường giả của hắn.
"La Đốn có chuyện gì sao? Ngươi tới từ khi nào?" Trong nháy mắt Khắc La thu hồi suy nghĩ, kinh ngạc nhìn La Đốn đang nắm chặt ống tay áo của mình, thế hệ này không chỉ riêng La Đốn có thiên phú hơn người, mà ngay cả nha đầu Vi Lam lia cũng có thể chất Hàn Băng hiếm thấy. Đối với gia tộc Phượng Hoàng mà nói, thiên phú Hệ Thủy là cực kỳ rất hiếm khi xuất hiện, bởi vì gia tộc hắn vốn là thể chất Hệ Hỏa, nhưng Vi Lam lại có thể chất Hệ Thủy Hàn Băng ngàn năm khó gặp, điều này làm cho gia tộc Phượng Hoàng hết sức kinh ngạc
Chính vì hai người bọn họ có thể chất hiếm thấy, cho nên dù bọn họ có gây rối ở Giác Đấu Trường như thế nào thì Khắc La vẫn nhắm một mắt mở một mắt, làm bộ như không biết gì. Dù sao Vi Lam và La Đốn cũng tự biết chừng mực, không quá phận. Cho nên Khắc La cũng không hạn chế hành động của hai người bọn họ, ngược lại cứ mặc kệ.
"Gia gia, con tới đây đã lâu lắm rồi." La Đốn im lặng nhìn gia gia của mình, ngẩng đầu lên nhìn trời xanh, chẳng lẽ hôm nay mặt trời và mặt trăng cùng mọc hay sao, nếu không gia gia làm sao lại có vẻ mặt ngu ngốc như vậy, rõ ràng là một lão già giảo hoạt, lại có cái biểu tình ngu ngốc như thế, La Đốn không tự chủ được rùng mình một cái. Hai mắt khiếp sợ nhìn Khắc La, chắc là ảo giác thôi! Lão hồ ly bất tử này làm sao có thể có cái vẻ mặt ngốc nghếch buồn cười như thế được chứ, La Đốn ôm chặt cả thân mình. Khóe miệng khẽ co giật phòng bị nhìn Khắc La đang trước cười tới đến mức vô hại trước mặt hắn.
"À! Thật sao? Quả nhiên là gia gia đã già rồi, thậm chí ngay cả tiểu La tới khi nào cũng không phát hiện, xem ra tiểu La vẫn cần phải hảo hảo mà huấn luyện nha! Nếu không gia gia đi rồi, gia tộc Phượng Hoàng sẽ không có ai chống đở, ngày mai ta sẽ nói một tiếng với Bì Đức, để cho bọn họ hảo hảo mà chăm sóc ngươi." Khắc La mỉm cười vỗ vỗ cái đầu nhỏ của La Đốn, vẫn còn không quên hung hăng xoa xoa vài cái.
Nhưng những câu nói phát ra từ trong miệng Khắc La lại âm trầm bén nhọn như đâm vào da thịt, âm hàn đến mức ngay cả Mai Lạc cũng không nhịn được lui về phía sau mấy bước, cẩn thận đề phòng Khắc La, bộ dáng gia gia của La Đốn y hệt như mấy lão bất tử kia trong nhà hắn. Mai Lạc nhanh chóng ở trong lòng tính toán, thân thể không tự chủ được mà cách xa Khắc La một chút. Diễn đàn ✪ Lê ✪ Quý Đôn
Mạc Ny Tạp đứng bên cạnh thú vị nhìn La Đốn đang hóa đá, dĩ nhiên Mai Lạc cẩn thận đề phòng như thế nên những biểu tình của hắn không hề thoát khỏi con mắt của nàng, khóe miệng khẽ nhếch nở một nụ cười có lúm đồng tiền nhưng tràn ngập sự khát máu, đó là cảm giác khi Phệ Hồn Thú đối mặt với linh hồn thuần khiết, là một phương thức biểu đạt đặc biệt, đại biểu cho săn đuổi con mồi.
die»ndٿanl«equ»yd«on
"Khắc La bọn họ là ai?" Mạc Ny Tạp dịu dàng nở nụ cười nhìn Mai Lạc và La Đốn đối diện, hai linh hồn thơm ngon, thật sự rất muốn trực tiếp nuốt sạch, nếu không phải là bởi vì linh hồn của thân thể này còn chưa hoàn toàn dung hợp, thì một giây sau nó cũng đã quyết định đi săn rồi.
Nhìn biểu tình quái dị của Mạc Ny Tạp, sự phòng bị của Khắc La lại một lần nữa nâng lên, người trước mắt không phải là nàng, mà là Phệ Hồn Thú có thân thể của nàng, cho nên Khắc La nâng ma lực tăng lên một cấp bậc, tùy thời chuẩn bị ra tay.
Khi La Đốn và Mai Lạc nghe được những lời này, nhất thời liền cảm thấy quái dị, rõ ràng Mạc Ny tạp biết hai bọn hắn, tại sao lại giả bộ không nhận ra, hay là đang trò chơi ác độc nào đó.
Bởi vì La Đốn rất quen thuộc với cá tính ác liệt của Mạc Ny Tạp, cho nên thân thể từ từ dời đến bên người Khắc La, đề phòng nhìn Mạc Ny Tạp quỷ dị, lần này cái lão nữ nhân này lại muốn giở trò gì đây.die»ndٿanl«equ»yd«on
Mà Mai Lạc lại hoàn toàn nghĩ khác La Đốn, vừa gặp đã cảm thấy có điều gì đó không đúng. Bởi vì trước kia Mạc Ny Tạp tuyệt đối sẽ không hướng về phía hắn mà biểu lộ thần sắc như muốn ăn sạch hắn, Mạc Ny Tạp biết hắn là người của gia tộc Ban Đức Lộc, cho nên ngoại trừ có chút hiếu kỳ ra, thì tất cả còn lại đều là phòng bị, nhưng lần này ánh mắt nhìn hắn, quả thật chính là trần truồng dục vọng muốn ăn hết sạch hắn, thật là đáng sợ. Chủy thủ trong tay không tự chủ được mà bắt đầu nắm chặt, sát khí trong người cũng bắt đầu phóng thích ra bên ngoài.
"Mạc Ny Tạp ngươi làm sao có thể không biết chúng nó chứ, lại đang nói giỡn rồi. Ngươi thật đúng là không bao giờ chịu bỏ cái thói xấu này?" Khắc La giả bộ bất mãn lắc đầu một cái, bây giờ chưa phải lúc động thủ, nếu không chủ nhân cũng sẽ không để Mạc Ny Tạp đi theo mình. Cho nên Khắc La nhanh chóng thu hồi ma lực, trêu ghẹo nhìn vẻ mặt biến sắc của Mạc Ny Tạp.
Diễn - ๖ۣۜĐàn - Lê - Quý - ๖ۣۜĐôn
"Ách! Vậy à?" Gương mặt tươi cười của Mạc Ny Tạp không ngừng biến đổi, lúc đầu màu xanh sau đó lại biến thành màu trắng, cuối cùng lại biến trở lại thành xanh mét. Đến lúc này, ngay cả La Đốn đầu óc chậm chạp cũng phát hiện Mạc Ny Tạp rất không bình thường. Bởi vì thời gian hắn tiếp túc với Mạc Ny Tạp cũng không hề ngắn, cũng có thể nói phần lớn thời gian La Đốn đều sống chung một chỗ với Mạc Ny Tạp, thực lực của hắn đều là do một tay Mạc Ny Tạp đào tạo nên, cho nên hắn biết cái lão nữ nhân này tuyệt đối sẽ không bao giờ có vẻ mặt lúng túng như thế.
Nàng ta luôn vô lại, luôn hiểu toàn bộ suy nghĩ của hắn, không nghĩ tới hôm nay thế nhưng lại có vẻ mặt vô tội mà nhìn hắn, gặp quỷ, hôm nay gia gia không bình thường còn chưa tính, nhưng tại sao ngay cả Mạc Ny Tạp cũng vậy. Thật sự là rất đáng sợ a! Kể từ sau khi Phỉ Lệ xuất hiện, sau đó Lợi Nhã xuất hiện, làm La Đốn lại một lần nữa lâm vào hoang mang. Quả nhiên kẻ biến thái quá nhiều, mà mình vẫn chỉ là một tên nhóc con mà thôi.
Khắc La rũ mi mắt xuống cười khổ, không dám nhìn thẳng khuôn mặt của Mạc Ny Tạp, bởi vì nàng có ảnh hưởng rất lớn đối với mình, chủ nhân người làm như vậy không phải là muốn khảo nghiệm định lực của ta chứ, rõ ràng người biết chỉ cần là chuyện nàng hỏi hắn, hay bất kể là thứ gì, hắn cũng đều cố gắng đáp ứng nàng. Chủ nhân có phải người đã sớm biết cục diện ngày hôm nay, cho nên mới bắt ta phải lựa chọn.
Hai bàn tay gầy gò của Khắc La nắm chặt lại, ngay cả mạch máu bên trong cũng nổi hết lên mà hắn không biết.
"Chủ nhân phân phó ta tăng cường cảnh giới ở Giác Đấu Trường, gần đây có thể sẽ có người của Ma giới đến đây quấy rối, ngươi cũng biết ở Giác Đấu Trường cất dấu bí mật gì mà?" Hai mắt Khắc La sắc bén nhìn chằm chằm đôi mắt của Mạc Ny Tạp, hi vọng từ đôi mắt thâm thúy của nàng thấy được sự trốn tránh quen thuộc cùng áy náy ngày nào. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không thấy gì cả.
Điều duy nhất hắn thấy chính là Mạc Ny Tạp phát ra hơi thở nóng rực như khát vọng bắt được con mồi. Nghe nói Phệ Hồn Thú cắn nuốt linh hồn cũng không phải thực sự là cắn nuốt, mà là bị nó thôi miên, linh hồn bị nhốt ở sâu trong lý trí. Cuối cùng bị Phệ Hồn Thú từ từ đồng hóa, Phệ Hồn Thú vốn là ma thú nghịch thiên, cho nên ở nơi này quá trình đồng hóa linh hồn xảy ra tương đối chậm rãi, vì thế Lạp Mạc Nhĩ nói không phải là không giải cứu được, không giống như đang nói đùa.
***
Chỉ cần một linh hồn có lực lượng lớn hơn Phệ Hồn Thú là được, nhưng Phệ Hồn Thú trưởng thành lại có Lực Lượng Linh Hồn rất mạnh thì dù là cao thủ Thần cấp cũng không dám tùy ý đụng vào, huống chi là người bình thường. Cho nên người bị Phệ Hồn cắn nuốt hết linh hồn thì kết quả cuối cùng sẽ tương đương với tử vong, chuyện này cũng không sai, chỉ là đối với Lạp Mạc Nhĩ mà nói, giải cứu Mạc Ny Tạp là chuyện vô cùng dễ dàng, chẳng qua là hắn không vội vàng ra tay.
Trước mắt, người của Ma giới đã xuất hiện ở Đại lục Phi Long rồi, như vậy có lẽ người của Minh giới cũng không chịu thua kém, dù sao hiện tại kẻ nắm quyền của Minh giới cũng nghe theo mệnh lệnh của nữ nhân kia, cơ hồ là vâng lệnh tùy theo tình hình mà làm. Cho nên nếu Ma giới đã bắt đầu hành động, thì Minh giới cũng không thể chậm chân hơn được.
Chỉ là lần này “nàng” đã xuất hiện, chiến tranh nhàm chán như vậy hẳn là không cần thiết tiếp tục nữa rồi, bằng không sau khi “nàng” tỉnh lại sẽ cực kỳ tức giận! Dù sao đây cũng là không gian do chính nàng tạo ra, nếu nó bị hỗn loạn, nhất định nàng sẽ phát hỏa. Trước kia có lẽ sẽ không, nhưng bây giờ nhất định là thế. Nghĩ tới đây Lạp Mạc Nhĩ lặng lẽ ngẩng đầu ngước nhìn trời xanh ở phía xa xa không hề có một gợn mây nào.
Diễn ✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn
Phỉ Lệ nàng đang ở đâu? Có khỏe không? Có phải vẫn còn trách ta không nói trước cho nàng biết hành động lần này không? Dù sao nàng cũng rất ghét nữ nhân khác dính lấy ta, trước kia ta chỉ có thể lặng lẽ nhìn bóng lưng của nàng, lạnh lùng cô độc như vậy, cho nên lần này ta nhất định sẽ giữ nàng thật chặt, tuyệt đối không để cho nàng lại một lần nữa chạy thoát, mặc kệ là ai cũng đừng hòng nghĩ cướp nàng khỏi ta, ngay cả bọn họ cũng không được.
***
Bên này Lạp Mạc Nhĩ đang thâm tình ngắm nhìn trời xanh, thì bên đây Khắc La lại cố gắng đè nén tâm tình của mình, kiềm chế hai tay không tiến lên hung hăng lay tỉnh Mạc Ny Tạp, hỏi nàng rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Tại sao mấy ngày trước vẫn còn tốt, mà bây giờ lại như thế này, sự đau đớn cùng lo lắng này trong nháy mắt tràn ngập trong suy nghĩ của Khắc La. Ngay cả La Đốn và Mai Lạc đi tới bên cạnh hắn cũng không phát hiện, vô luận đối với Vũ Giả hay là Ma Pháp Sư nếu mất cảnh giác đều cực kỳ nguy hiểm.
"Gia gia người làm sao vậy?" La Đốn lo lắng nhìn Khắc La, hắn chưa từng thấy gia gia buồn bã như vậy, ở trước mặt mọi người của gia tộc Phượng Hoàng, gia gia đều thần bí đến khó lường, chuyện gì người cũng không để vào mắt. Gia gia là cường giả đứng ở trên đỉnh núi cao của Đại lục, cho nên khi La Đốn thấy Khắc La như vậy, liền sợ đến hết hồn. Giọng nói khẽ run lên mà hỏi Khắc La. Thật ra thì diện mạo của Khắc La cũng không hề già nua tí nào, bởi vì trông hắn còn trẻ hơn con trai của hắn rất nhiều, cũng vì thế mà Khắc La rất ít khi dùng diện mạo thật xuất hiện trước mặt mọi người trong gia tộc.
Diễn đàn ✪ Lê ✪ Quý Đôn
Ngay cả những người đi theo bên cạnh Khắc La cũng rất hiếm khi nhìn thấy diện mạo thật của hắn, bởi vì phần lớn thời gian hắn đều dùng hình tượng lão giả già nua xuất hiện trước mặt mọi người, vì hắn cho rằng cái bộ dáng già nua này mới phù hợp với thân phận cường giả của hắn.
"La Đốn có chuyện gì sao? Ngươi tới từ khi nào?" Trong nháy mắt Khắc La thu hồi suy nghĩ, kinh ngạc nhìn La Đốn đang nắm chặt ống tay áo của mình, thế hệ này không chỉ riêng La Đốn có thiên phú hơn người, mà ngay cả nha đầu Vi Lam lia cũng có thể chất Hàn Băng hiếm thấy. Đối với gia tộc Phượng Hoàng mà nói, thiên phú Hệ Thủy là cực kỳ rất hiếm khi xuất hiện, bởi vì gia tộc hắn vốn là thể chất Hệ Hỏa, nhưng Vi Lam lại có thể chất Hệ Thủy Hàn Băng ngàn năm khó gặp, điều này làm cho gia tộc Phượng Hoàng hết sức kinh ngạc
Chính vì hai người bọn họ có thể chất hiếm thấy, cho nên dù bọn họ có gây rối ở Giác Đấu Trường như thế nào thì Khắc La vẫn nhắm một mắt mở một mắt, làm bộ như không biết gì. Dù sao Vi Lam và La Đốn cũng tự biết chừng mực, không quá phận. Cho nên Khắc La cũng không hạn chế hành động của hai người bọn họ, ngược lại cứ mặc kệ.
"Gia gia, con tới đây đã lâu lắm rồi." La Đốn im lặng nhìn gia gia của mình, ngẩng đầu lên nhìn trời xanh, chẳng lẽ hôm nay mặt trời và mặt trăng cùng mọc hay sao, nếu không gia gia làm sao lại có vẻ mặt ngu ngốc như vậy, rõ ràng là một lão già giảo hoạt, lại có cái biểu tình ngu ngốc như thế, La Đốn không tự chủ được rùng mình một cái. Hai mắt khiếp sợ nhìn Khắc La, chắc là ảo giác thôi! Lão hồ ly bất tử này làm sao có thể có cái vẻ mặt ngốc nghếch buồn cười như thế được chứ, La Đốn ôm chặt cả thân mình. Khóe miệng khẽ co giật phòng bị nhìn Khắc La đang trước cười tới đến mức vô hại trước mặt hắn.
"À! Thật sao? Quả nhiên là gia gia đã già rồi, thậm chí ngay cả tiểu La tới khi nào cũng không phát hiện, xem ra tiểu La vẫn cần phải hảo hảo mà huấn luyện nha! Nếu không gia gia đi rồi, gia tộc Phượng Hoàng sẽ không có ai chống đở, ngày mai ta sẽ nói một tiếng với Bì Đức, để cho bọn họ hảo hảo mà chăm sóc ngươi." Khắc La mỉm cười vỗ vỗ cái đầu nhỏ của La Đốn, vẫn còn không quên hung hăng xoa xoa vài cái.
Nhưng những câu nói phát ra từ trong miệng Khắc La lại âm trầm bén nhọn như đâm vào da thịt, âm hàn đến mức ngay cả Mai Lạc cũng không nhịn được lui về phía sau mấy bước, cẩn thận đề phòng Khắc La, bộ dáng gia gia của La Đốn y hệt như mấy lão bất tử kia trong nhà hắn. Mai Lạc nhanh chóng ở trong lòng tính toán, thân thể không tự chủ được mà cách xa Khắc La một chút. Diễn đàn ✪ Lê ✪ Quý Đôn
Mạc Ny Tạp đứng bên cạnh thú vị nhìn La Đốn đang hóa đá, dĩ nhiên Mai Lạc cẩn thận đề phòng như thế nên những biểu tình của hắn không hề thoát khỏi con mắt của nàng, khóe miệng khẽ nhếch nở một nụ cười có lúm đồng tiền nhưng tràn ngập sự khát máu, đó là cảm giác khi Phệ Hồn Thú đối mặt với linh hồn thuần khiết, là một phương thức biểu đạt đặc biệt, đại biểu cho săn đuổi con mồi.
die»ndٿanl«equ»yd«on
"Khắc La bọn họ là ai?" Mạc Ny Tạp dịu dàng nở nụ cười nhìn Mai Lạc và La Đốn đối diện, hai linh hồn thơm ngon, thật sự rất muốn trực tiếp nuốt sạch, nếu không phải là bởi vì linh hồn của thân thể này còn chưa hoàn toàn dung hợp, thì một giây sau nó cũng đã quyết định đi săn rồi.
Nhìn biểu tình quái dị của Mạc Ny Tạp, sự phòng bị của Khắc La lại một lần nữa nâng lên, người trước mắt không phải là nàng, mà là Phệ Hồn Thú có thân thể của nàng, cho nên Khắc La nâng ma lực tăng lên một cấp bậc, tùy thời chuẩn bị ra tay.
Khi La Đốn và Mai Lạc nghe được những lời này, nhất thời liền cảm thấy quái dị, rõ ràng Mạc Ny tạp biết hai bọn hắn, tại sao lại giả bộ không nhận ra, hay là đang trò chơi ác độc nào đó.
Bởi vì La Đốn rất quen thuộc với cá tính ác liệt của Mạc Ny Tạp, cho nên thân thể từ từ dời đến bên người Khắc La, đề phòng nhìn Mạc Ny Tạp quỷ dị, lần này cái lão nữ nhân này lại muốn giở trò gì đây.die»ndٿanl«equ»yd«on
Mà Mai Lạc lại hoàn toàn nghĩ khác La Đốn, vừa gặp đã cảm thấy có điều gì đó không đúng. Bởi vì trước kia Mạc Ny Tạp tuyệt đối sẽ không hướng về phía hắn mà biểu lộ thần sắc như muốn ăn sạch hắn, Mạc Ny Tạp biết hắn là người của gia tộc Ban Đức Lộc, cho nên ngoại trừ có chút hiếu kỳ ra, thì tất cả còn lại đều là phòng bị, nhưng lần này ánh mắt nhìn hắn, quả thật chính là trần truồng dục vọng muốn ăn hết sạch hắn, thật là đáng sợ. Chủy thủ trong tay không tự chủ được mà bắt đầu nắm chặt, sát khí trong người cũng bắt đầu phóng thích ra bên ngoài.
"Mạc Ny Tạp ngươi làm sao có thể không biết chúng nó chứ, lại đang nói giỡn rồi. Ngươi thật đúng là không bao giờ chịu bỏ cái thói xấu này?" Khắc La giả bộ bất mãn lắc đầu một cái, bây giờ chưa phải lúc động thủ, nếu không chủ nhân cũng sẽ không để Mạc Ny Tạp đi theo mình. Cho nên Khắc La nhanh chóng thu hồi ma lực, trêu ghẹo nhìn vẻ mặt biến sắc của Mạc Ny Tạp.
Diễn - ๖ۣۜĐàn - Lê - Quý - ๖ۣۜĐôn
"Ách! Vậy à?" Gương mặt tươi cười của Mạc Ny Tạp không ngừng biến đổi, lúc đầu màu xanh sau đó lại biến thành màu trắng, cuối cùng lại biến trở lại thành xanh mét. Đến lúc này, ngay cả La Đốn đầu óc chậm chạp cũng phát hiện Mạc Ny Tạp rất không bình thường. Bởi vì thời gian hắn tiếp túc với Mạc Ny Tạp cũng không hề ngắn, cũng có thể nói phần lớn thời gian La Đốn đều sống chung một chỗ với Mạc Ny Tạp, thực lực của hắn đều là do một tay Mạc Ny Tạp đào tạo nên, cho nên hắn biết cái lão nữ nhân này tuyệt đối sẽ không bao giờ có vẻ mặt lúng túng như thế.
Nàng ta luôn vô lại, luôn hiểu toàn bộ suy nghĩ của hắn, không nghĩ tới hôm nay thế nhưng lại có vẻ mặt vô tội mà nhìn hắn, gặp quỷ, hôm nay gia gia không bình thường còn chưa tính, nhưng tại sao ngay cả Mạc Ny Tạp cũng vậy. Thật sự là rất đáng sợ a! Kể từ sau khi Phỉ Lệ xuất hiện, sau đó Lợi Nhã xuất hiện, làm La Đốn lại một lần nữa lâm vào hoang mang. Quả nhiên kẻ biến thái quá nhiều, mà mình vẫn chỉ là một tên nhóc con mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.