Con Thỏ Nhỏ Không Ngoan : Cục Cưng Sinh Sai Lầm Rồi
Chương 36: Nghề nghiệp kỳ quái trước kia của Tiểu Thố Tử
Phú Sĩ Sơn Hạ
29/04/2017
Trên máy bay quay về, Dương Hiểu Thổ mừng rỡ ngồi trên ghế, tay vuốt ve món đồ chơi mới mua cho Tiểu Hàng, cái miệng nhỏ nhắn nở nụ cười ngọt ngào.
“Tiểu Hàng nhất định sẽ thật thích ! Hì hì…”
Cô nghĩ đến cảnh Tiểu Hàng nhận được siêu nhân, ha ha, con trai bảo bối nhất định sẽ nhào đầu về phía trước ôm hôn cô để khen thưởng nha !
“Tiểu Thố Tử… Tiểu Thố Tử…”
“Hở?” Cuối cùng cô cũng hoàn hồn, “Chủ nhân, anh kêu tôi ?”
“Tiểu Thố Tử, tháng sau là sinh nhật Tiểu Hàng rồi?”
“Đúng vậy !”
“Sáu năm trước… Ách… Cô làm sinh nhật cho con như thế nào ?”
“Uh, tôi nấu một chén mì trường thọ, còn mua thêm một bánh ngọt nhỏ… Còn tặng một phần quà nhỏ nữa !”
“Chỉ có vậy ?”
“Như vậy đã rất tốt rồi, Tiểu Hàng thật biết điều, nó cũng không đòi tôi mua nhiều món đồ chơi và đồ ăn vặt, tiền tiêu vặt tôi cho con nó đều để dành không dùng đến.”
“Tiểu Thố Tử, hai mẹ con cô sống rất cực khổ ?”
“Không có a, tôi có công việc ! Tiền lương của tôi đủ nuôi sống Tiểu Hàng !”
Đoan Mộc Thần cau mày, “Cái đó cũng gọi là công việc ?”
“Làm sao ? Anh xem thường nghề nghiệp của tôi?”
“Không phải là xem thường, là nhìn không được !”
Dương Hiểu Thổ trừng to mắt cãi cọ , “Cái gì ?! Rất sỉ nhục người ta nha !”
Đoan Mộc Thần nhún vai một cái, “Không phải là sỉ nhục cô, chỉ là cảm thấy công việc của cô quá ngây thơ !”
“Trẻ con ?! Đúng nha, chính là vì thích trẻ con tôi mới làm phối âm cho phim hoạt hoạ ! Tôi chuyên về âm thanh !”
Đoan Mộc Thần nâng mi, “Chuyên về âm thanh ?”
“Đúng a! Bọn họ đều nói tôi phối âm rất tốt !”
“Vậy cô làm phim hoạt hình gì ? Nhân vật nào ?”
” «Viên thuốc nhỏ anh đào» anh biết không ?”
Đoan Mộc Thần cau mày, “Chưa xem. Nhưng hình như có chút nổi tiếng, cô làm âm thanh cho nhân vật viên thuốc nhỏ ?”
“Ha ha… Không phải là viên thuốc nhỏ… Là bạn học của viên thuốc nhỏ… Trong tập hai mươi có nhân vật tiểu muội muội đeo mắt kiếng … Đó là nhân vật tôi làm !”
Đoan Mộc Thần âm thầm thở dài, cô chỉ làm có một tập phim vậy mà không biết xấu hổ, cũng lấy ra nói ?!
“Còn gì nữa?”
” «Sakura bách biến » biết không ?”
“Không biết ! Cô kể đi.”
“Nha… Nhân vật tôi phối âm là bạn của bạn của Sakura.”
“Cũng là một tập phim ?”
“Không phải.”
“Vậy là hai tập ?”
“Lại càng không phải.. Là nửa cảnh.”
Đoan Mộc Thần không nhịn được cười to, lồng ngực mãnh liệt chấn động, tiểu bạch thỏ này thật sự rất thú vị !
“Tiểu Thố Tử này… Cô chỉ làm phối âm, chắc không đủ tiền nuôi sống cô cùng Tiểu Hàng ?”
Cô không tình nguyện thừa nhận , “Ừ… Tôi còn làm thêm việc khác…”
“Làm việc gì ?”
“Ách… Cái này, cái này… Nói ra nghe không hay lắm…”
Ánh mắt Đoan Mộc Thần lập tức trở nên bén nhọn, Nói ra nghe không hay ? Không phải là công việc “bất lương” chứ…
“Tiểu Hàng nhất định sẽ thật thích ! Hì hì…”
Cô nghĩ đến cảnh Tiểu Hàng nhận được siêu nhân, ha ha, con trai bảo bối nhất định sẽ nhào đầu về phía trước ôm hôn cô để khen thưởng nha !
“Tiểu Thố Tử… Tiểu Thố Tử…”
“Hở?” Cuối cùng cô cũng hoàn hồn, “Chủ nhân, anh kêu tôi ?”
“Tiểu Thố Tử, tháng sau là sinh nhật Tiểu Hàng rồi?”
“Đúng vậy !”
“Sáu năm trước… Ách… Cô làm sinh nhật cho con như thế nào ?”
“Uh, tôi nấu một chén mì trường thọ, còn mua thêm một bánh ngọt nhỏ… Còn tặng một phần quà nhỏ nữa !”
“Chỉ có vậy ?”
“Như vậy đã rất tốt rồi, Tiểu Hàng thật biết điều, nó cũng không đòi tôi mua nhiều món đồ chơi và đồ ăn vặt, tiền tiêu vặt tôi cho con nó đều để dành không dùng đến.”
“Tiểu Thố Tử, hai mẹ con cô sống rất cực khổ ?”
“Không có a, tôi có công việc ! Tiền lương của tôi đủ nuôi sống Tiểu Hàng !”
Đoan Mộc Thần cau mày, “Cái đó cũng gọi là công việc ?”
“Làm sao ? Anh xem thường nghề nghiệp của tôi?”
“Không phải là xem thường, là nhìn không được !”
Dương Hiểu Thổ trừng to mắt cãi cọ , “Cái gì ?! Rất sỉ nhục người ta nha !”
Đoan Mộc Thần nhún vai một cái, “Không phải là sỉ nhục cô, chỉ là cảm thấy công việc của cô quá ngây thơ !”
“Trẻ con ?! Đúng nha, chính là vì thích trẻ con tôi mới làm phối âm cho phim hoạt hoạ ! Tôi chuyên về âm thanh !”
Đoan Mộc Thần nâng mi, “Chuyên về âm thanh ?”
“Đúng a! Bọn họ đều nói tôi phối âm rất tốt !”
“Vậy cô làm phim hoạt hình gì ? Nhân vật nào ?”
” «Viên thuốc nhỏ anh đào» anh biết không ?”
Đoan Mộc Thần cau mày, “Chưa xem. Nhưng hình như có chút nổi tiếng, cô làm âm thanh cho nhân vật viên thuốc nhỏ ?”
“Ha ha… Không phải là viên thuốc nhỏ… Là bạn học của viên thuốc nhỏ… Trong tập hai mươi có nhân vật tiểu muội muội đeo mắt kiếng … Đó là nhân vật tôi làm !”
Đoan Mộc Thần âm thầm thở dài, cô chỉ làm có một tập phim vậy mà không biết xấu hổ, cũng lấy ra nói ?!
“Còn gì nữa?”
” «Sakura bách biến » biết không ?”
“Không biết ! Cô kể đi.”
“Nha… Nhân vật tôi phối âm là bạn của bạn của Sakura.”
“Cũng là một tập phim ?”
“Không phải.”
“Vậy là hai tập ?”
“Lại càng không phải.. Là nửa cảnh.”
Đoan Mộc Thần không nhịn được cười to, lồng ngực mãnh liệt chấn động, tiểu bạch thỏ này thật sự rất thú vị !
“Tiểu Thố Tử này… Cô chỉ làm phối âm, chắc không đủ tiền nuôi sống cô cùng Tiểu Hàng ?”
Cô không tình nguyện thừa nhận , “Ừ… Tôi còn làm thêm việc khác…”
“Làm việc gì ?”
“Ách… Cái này, cái này… Nói ra nghe không hay lắm…”
Ánh mắt Đoan Mộc Thần lập tức trở nên bén nhọn, Nói ra nghe không hay ? Không phải là công việc “bất lương” chứ…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.