Chương 423: Công lược đế vương bá đạo (08)
Mai Khai
14/04/2020
Edit: Aya Shinta
Mà sau này có yêu Nhược Phi Tuyết đi chăng nữa, giữa giang sơn cùng Nhược Phi Tuyết mà chọn một trong hai, hắn sẽ chọn giang sơn!
Thế nên... Bảo Lăng Vu Đề tăng hảo cảm lên một trăm?
Khó!
Này này ~ Có phải Hiệp hội Vị diện thấy cô sắp hoàn thành nhiệm vụ nên mới tăng độ khó cho cô phải không?
Xét thấy bản thân có thể trở thành con người thực sự trong tương lai không xa, Lăng Vu Đề quyết định không chấp nhặt với Hiệp hội Vị diện.
Lăng Vu Đề cũng không làm khó Ôn Phúc, nói một tiếng biết rồi liền thả Ôn Phúc rời đi.
Dùng bữa tối xong, đương nhiên là Lăng Vu Đề muốn tắm rửa.
Mặc dù nài ép Quân Kinh Vũ tới cung điện của mình, thế nhưng Lăng Vu Đề không chuẩn bị thị tẩm.
Cô không ngại lúc trước Quân Kinh Vũ chạm qua bao nhiêu cô gái, dù sao hắn là quân vương cổ đại, không thể bắt hắn vẫn là một nam đồng ngây thơ được.
Thế nhưng Lăng Vu Đề vẫn để ý đến việc mình à ừm thì là mà với một người mà bản thân không hề có cảm giác!
Dẫu thân thể này không phải cô, mà chủ nhân thân thể cũng yêu Quân Kinh Vũ...
Ngay cả việc sau khi Quân Kinh Vũ tới thì bản thân cô phải làm gì... Lăng Vu Đề đã nghĩ kỹ từ lâu!
Tầm hơn chín giờ tối, có lẽ Quân Kinh Vũ còn tới cung của Lý Thi Viện một chuyến cho nên sắp đến giờ ngủ thì hắn mới đến điện Minh Tâm của Lăng Vu Đề.
Sau khi đến, Quân Kinh Vũ đã tắm qua liền đè Lăng Vu Đề trên giường, chuẩn bị...
Lăng Vu Đề là người tập võ, khí lực lớn, một cái đã đẩy Quân Kinh Vũ ra.
Quân Kinh Vũ bị đẩy ra, bối rối một hồi: "Nàng làm cái gì vậy?!"
Lăng Vu Đề cười hì hì, gò má hơi ửng đỏ: "Người ta thẹn thùng nha ~ "
Quân Kinh Vũ lại tức xạm mặt, Lăng Vu Đề đã tiến cung bốn năm. Không phải đêm nào hắn cũng đến cung điện của nàng, nhưng một tháng phải mười lần trở lên!
Phải biết rằng về chuyện phòng the, lần nào Lăng Vu Đề cũng nhiệt tình chủ động hơn những phi tử kia!
Còn thẹn thùng?!
Nói ra ai tin?!
"Cho nên?"
Quân Kinh Vũ hơi dịch người, hai tay gối sau gáy, nhíu mày nhìn Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề nằm xuống sát bên Quân Kinh Vũ, tay ôm eo hắn: "Ban ngày biểu ca đã vất vả chính sự, ban đêm còn phải ngủ trễ, Đề nhi đau lòng!"
"Thế nên tối nay, biểu ca ở chỗ của Đề nhi nghỉ ngơi cho khỏe!"
Ý này, chính là không chuẩn bị làm chuyện gì gì đó?
Đây chính là điều khiến Quân Kinh Vũ rất bất ngờ, mấy năm qua, hắn biết Lăng Vu Đề dây dưa với hắn như vậy, ngoại trừ trong lòng có hắn thì nàng muốn có một đứa bé.
Nhưng sau mỗi một lần, hắn đều sai người chuẩn bị một chén canh thuốc.
Đương nhiên, không chỉ Lăng Vu Đề mà là toàn bộ nữ nhân trong hậu cung này đều như vậy.
Lý Thi Viện cũng không ngoại lệ!
Phi tử từng bị Lăng Vu Đề đánh cho sinh non là ngoài ý muốn...
Bây giờ Quân Kinh Vũ không muốn có con nối dõi, đặc biệt không muốn Lăng Vu Đề có.
Ngày hôm nay... Vậy mà Lăng Vu Đề lại bảo hắn ngủ cho lại sức!
Giọng điệu kia giống như là cảm thấy hắn ở trong cung điện của hắn quá "vất vả", thế nên hi vọng hắn có thể ở bên này nghỉ ngơi thật tốt?
Đã như vậy, tất nhiên Quân Kinh Vũ mong muốn vô cùng!
Để tay xuống, nhẹ nhàng nhắm mắt lại: "Vậy thì ngủ đi."
Vốn đang cho rằng Lăng Vu Đề thật sự muốn để hắn ngủ ngon một giấc, ai ngờ Lăng Vu Đề lại lật người hắn, để hắn nằm nhoài trên giường.
"Nàng lại làm gì nữa?!" Quân Kinh Vũ chống tay, muốn ngồi dậy.
Lại bị Lăng Vu Đề ấn xuống!
Luận võ công, Lăng Vu Đề tuyệt đối không phải là đối thủ của Quân Kinh Vũ.
Chỉ có điều Quân Kinh Vũ biết Lăng Vu Đề sẽ không tạo thành uy hiếp đối với hắn nên cũng không có chống trả quá quyết liệt.
"Biểu ca đừng nhúc nhích! Ta đấm bóp cho chàng!" Nói xong, Lăng Vu Đề liền đặt tay ở trên bả vai Quân Kinh Vũ, bắt đầu xoa bóp.
Lăng Vu Đề dùng sức vừa vặn, thủ pháp điêu luyện, mỗi một cái đều ấn lên vị trí mà ngày thường dễ bị nhức mỏi.
Quân Kinh Vũ không nhịn được than một tiếng, thoải mái nhắm mắt lại, tùy ý để Lăng Vu Đề xoa bóp.
Khoảng nửa tiếng sau, Lăng Vu Đề xoa bóp toàn bộ những chỗ có thể xoa bóp trên người Quân Kinh Vũ rồi mới ngừng lại.
Mà Quân Kinh Vũ, đã ngủ!
Lăng Vu Đề đắp chăn cho hắn xong, lúc này mới nằm dài trên giường cạnh Quân Kinh Vũ đi ngủ--
Sáng sớm ngày hôm sau, Quân Kinh Vũ bị đánh thức.
Mọi khi hắn tự mình tỉnh lại, vậy mà hôm nay lại cần Ôn Phúc gọi hắn.
Liếc nhìn Lăng Vu Đề quay lưng về phía hắn, cuộn tròn người lại, Quân Kinh Vũ ngồi dậy.
Xoay vai rồi lại duỗi người, sau khi được Lăng Vu Đề xoa bóp vào tối hôm qua, toàn thân hắn đều thoải mái đến không tưởng.
Tối hôm qua tuyệt đối là một buổi tối Quân Kinh Vũ ngủ ngon nhất trong suốt mùa hè này.
Sau khi được hầu hạ rửa mặt thì Quân Kinh Vũ rời khỏi điện Minh Tâm, trước khi đi, hắn còn đặc biệt dặn Tử San là buổi tối sẽ trở lại --
Lăng Vu Đề đã tỉnh khi Ôn Phúc gọi Quân Kinh Vũ dậy, chỉ là cô vẫn quay lưng không dậy mà thôi.
Cảm ứng được độ hảo cảm lên đến ba mươi điểm, Lăng Vu Đề vô cùng hài lòng rằng nửa giờ lao lực vào tối qua được đền đáp xứng đáng!
Hiện tại Lăng Vu Đề cũng không hi vọng mình có thể chiếm được một vị trí to lớn trong lòng Quân Kinh Vũ, điều cô cần chính là dần dần thâm nhập vào trong cuộc sống của Quân Kinh Vũ, chậm rãi... khiến hắn không thể rời bỏ được mình!
Ừm ~ Từ lúc nào mà cô trở nên có tâm kế như vậy?
Được rồi được rồi ~ tất cả vì nhiệm vụ!
Tiết tháo gì đấy để một bên trước đi...
Lúc xế chiều, Lăng Vu Đề vẫn đưa chè đến chỗ Quân Kinh Vũ.
Tối đến, Quân Kinh Vũ không có nuốt lời, đến điện Minh Tâm.
Lăng Vu Đề vẫn đấm bóp cho hắn nửa giờ, sau đó hai người đơn thuần cùng giường cùng gối ngủ một giấc --
Đảo mắt đã đến ngày tuyển tú, sáng sớm, Quân Kinh Vũ vừa dậy chưa được bao lâu, Lăng Vu Đề cũng bị Tử San gọi dậy.
Khoác lên mình cung trang chính thức của Quý phi, Lăng Vu Đề cũng không thầm oán giận ở trong lòng rằng cung trang quá dày, đồ trang sức quá nặng!
Cô phát hiện "Thần chú của phù thủy" thực sự quá hữu dụng.
Chỉ cần một câu thần chú nhẹ nhàng, cô cảm thấy mình ung dung như không mặc quần áo vậy.
Mấy ngày nay, mỗi tối Quân Kinh Vũ đều sẽ tới chỗ Lăng Vu Đề ngủ lại, thêm vào món chè vào mỗi xế chiều, độ hảo cảm đã lên đến năm mươi điểm.
Phi tử đến xem tuyển tú đều có phân vị từ tam phẩm trở lên.
Mỗi một vị phi tử đều ăn diện tỉ mỉ, đương nhiên cũng không ngoại trừ Lý Thi Viện.
Người duy nhất không tỉ mỉ phỏng chừng chính là Nhược Phi Tuyết.
Không có Thái hậu thì Lăng Vu Đề có phân vị cao nhất. Bởi vậy người ngồi vào vị trí cao nhất đương nhiên chính là cô.
"Nương nương, có cho gọi tú nữ chưa ạ?" Tử San cúi đầu, nhẹ giọng hỏi Lăng Vu Đề đang ngắm nghía cây roi trong tay.
Cũng không biết Lăng Vu Đề nghĩ thế nào, cây roi đã bị phủ bụi non nửa năm, hôm nay Lăng Vu Đề lại lấy ra.
Không phải đã nói sau này ở trong cung thì không chơi roi nữa sao?
Nương nương nhà mình không thấy khi ngài ấy cầm roi đi ra, những phi tử kia càng thêm lo lắng đề phòng hay sao?
Mà sau này có yêu Nhược Phi Tuyết đi chăng nữa, giữa giang sơn cùng Nhược Phi Tuyết mà chọn một trong hai, hắn sẽ chọn giang sơn!
Thế nên... Bảo Lăng Vu Đề tăng hảo cảm lên một trăm?
Khó!
Này này ~ Có phải Hiệp hội Vị diện thấy cô sắp hoàn thành nhiệm vụ nên mới tăng độ khó cho cô phải không?
Xét thấy bản thân có thể trở thành con người thực sự trong tương lai không xa, Lăng Vu Đề quyết định không chấp nhặt với Hiệp hội Vị diện.
Lăng Vu Đề cũng không làm khó Ôn Phúc, nói một tiếng biết rồi liền thả Ôn Phúc rời đi.
Dùng bữa tối xong, đương nhiên là Lăng Vu Đề muốn tắm rửa.
Mặc dù nài ép Quân Kinh Vũ tới cung điện của mình, thế nhưng Lăng Vu Đề không chuẩn bị thị tẩm.
Cô không ngại lúc trước Quân Kinh Vũ chạm qua bao nhiêu cô gái, dù sao hắn là quân vương cổ đại, không thể bắt hắn vẫn là một nam đồng ngây thơ được.
Thế nhưng Lăng Vu Đề vẫn để ý đến việc mình à ừm thì là mà với một người mà bản thân không hề có cảm giác!
Dẫu thân thể này không phải cô, mà chủ nhân thân thể cũng yêu Quân Kinh Vũ...
Ngay cả việc sau khi Quân Kinh Vũ tới thì bản thân cô phải làm gì... Lăng Vu Đề đã nghĩ kỹ từ lâu!
Tầm hơn chín giờ tối, có lẽ Quân Kinh Vũ còn tới cung của Lý Thi Viện một chuyến cho nên sắp đến giờ ngủ thì hắn mới đến điện Minh Tâm của Lăng Vu Đề.
Sau khi đến, Quân Kinh Vũ đã tắm qua liền đè Lăng Vu Đề trên giường, chuẩn bị...
Lăng Vu Đề là người tập võ, khí lực lớn, một cái đã đẩy Quân Kinh Vũ ra.
Quân Kinh Vũ bị đẩy ra, bối rối một hồi: "Nàng làm cái gì vậy?!"
Lăng Vu Đề cười hì hì, gò má hơi ửng đỏ: "Người ta thẹn thùng nha ~ "
Quân Kinh Vũ lại tức xạm mặt, Lăng Vu Đề đã tiến cung bốn năm. Không phải đêm nào hắn cũng đến cung điện của nàng, nhưng một tháng phải mười lần trở lên!
Phải biết rằng về chuyện phòng the, lần nào Lăng Vu Đề cũng nhiệt tình chủ động hơn những phi tử kia!
Còn thẹn thùng?!
Nói ra ai tin?!
"Cho nên?"
Quân Kinh Vũ hơi dịch người, hai tay gối sau gáy, nhíu mày nhìn Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề nằm xuống sát bên Quân Kinh Vũ, tay ôm eo hắn: "Ban ngày biểu ca đã vất vả chính sự, ban đêm còn phải ngủ trễ, Đề nhi đau lòng!"
"Thế nên tối nay, biểu ca ở chỗ của Đề nhi nghỉ ngơi cho khỏe!"
Ý này, chính là không chuẩn bị làm chuyện gì gì đó?
Đây chính là điều khiến Quân Kinh Vũ rất bất ngờ, mấy năm qua, hắn biết Lăng Vu Đề dây dưa với hắn như vậy, ngoại trừ trong lòng có hắn thì nàng muốn có một đứa bé.
Nhưng sau mỗi một lần, hắn đều sai người chuẩn bị một chén canh thuốc.
Đương nhiên, không chỉ Lăng Vu Đề mà là toàn bộ nữ nhân trong hậu cung này đều như vậy.
Lý Thi Viện cũng không ngoại lệ!
Phi tử từng bị Lăng Vu Đề đánh cho sinh non là ngoài ý muốn...
Bây giờ Quân Kinh Vũ không muốn có con nối dõi, đặc biệt không muốn Lăng Vu Đề có.
Ngày hôm nay... Vậy mà Lăng Vu Đề lại bảo hắn ngủ cho lại sức!
Giọng điệu kia giống như là cảm thấy hắn ở trong cung điện của hắn quá "vất vả", thế nên hi vọng hắn có thể ở bên này nghỉ ngơi thật tốt?
Đã như vậy, tất nhiên Quân Kinh Vũ mong muốn vô cùng!
Để tay xuống, nhẹ nhàng nhắm mắt lại: "Vậy thì ngủ đi."
Vốn đang cho rằng Lăng Vu Đề thật sự muốn để hắn ngủ ngon một giấc, ai ngờ Lăng Vu Đề lại lật người hắn, để hắn nằm nhoài trên giường.
"Nàng lại làm gì nữa?!" Quân Kinh Vũ chống tay, muốn ngồi dậy.
Lại bị Lăng Vu Đề ấn xuống!
Luận võ công, Lăng Vu Đề tuyệt đối không phải là đối thủ của Quân Kinh Vũ.
Chỉ có điều Quân Kinh Vũ biết Lăng Vu Đề sẽ không tạo thành uy hiếp đối với hắn nên cũng không có chống trả quá quyết liệt.
"Biểu ca đừng nhúc nhích! Ta đấm bóp cho chàng!" Nói xong, Lăng Vu Đề liền đặt tay ở trên bả vai Quân Kinh Vũ, bắt đầu xoa bóp.
Lăng Vu Đề dùng sức vừa vặn, thủ pháp điêu luyện, mỗi một cái đều ấn lên vị trí mà ngày thường dễ bị nhức mỏi.
Quân Kinh Vũ không nhịn được than một tiếng, thoải mái nhắm mắt lại, tùy ý để Lăng Vu Đề xoa bóp.
Khoảng nửa tiếng sau, Lăng Vu Đề xoa bóp toàn bộ những chỗ có thể xoa bóp trên người Quân Kinh Vũ rồi mới ngừng lại.
Mà Quân Kinh Vũ, đã ngủ!
Lăng Vu Đề đắp chăn cho hắn xong, lúc này mới nằm dài trên giường cạnh Quân Kinh Vũ đi ngủ--
Sáng sớm ngày hôm sau, Quân Kinh Vũ bị đánh thức.
Mọi khi hắn tự mình tỉnh lại, vậy mà hôm nay lại cần Ôn Phúc gọi hắn.
Liếc nhìn Lăng Vu Đề quay lưng về phía hắn, cuộn tròn người lại, Quân Kinh Vũ ngồi dậy.
Xoay vai rồi lại duỗi người, sau khi được Lăng Vu Đề xoa bóp vào tối hôm qua, toàn thân hắn đều thoải mái đến không tưởng.
Tối hôm qua tuyệt đối là một buổi tối Quân Kinh Vũ ngủ ngon nhất trong suốt mùa hè này.
Sau khi được hầu hạ rửa mặt thì Quân Kinh Vũ rời khỏi điện Minh Tâm, trước khi đi, hắn còn đặc biệt dặn Tử San là buổi tối sẽ trở lại --
Lăng Vu Đề đã tỉnh khi Ôn Phúc gọi Quân Kinh Vũ dậy, chỉ là cô vẫn quay lưng không dậy mà thôi.
Cảm ứng được độ hảo cảm lên đến ba mươi điểm, Lăng Vu Đề vô cùng hài lòng rằng nửa giờ lao lực vào tối qua được đền đáp xứng đáng!
Hiện tại Lăng Vu Đề cũng không hi vọng mình có thể chiếm được một vị trí to lớn trong lòng Quân Kinh Vũ, điều cô cần chính là dần dần thâm nhập vào trong cuộc sống của Quân Kinh Vũ, chậm rãi... khiến hắn không thể rời bỏ được mình!
Ừm ~ Từ lúc nào mà cô trở nên có tâm kế như vậy?
Được rồi được rồi ~ tất cả vì nhiệm vụ!
Tiết tháo gì đấy để một bên trước đi...
Lúc xế chiều, Lăng Vu Đề vẫn đưa chè đến chỗ Quân Kinh Vũ.
Tối đến, Quân Kinh Vũ không có nuốt lời, đến điện Minh Tâm.
Lăng Vu Đề vẫn đấm bóp cho hắn nửa giờ, sau đó hai người đơn thuần cùng giường cùng gối ngủ một giấc --
Đảo mắt đã đến ngày tuyển tú, sáng sớm, Quân Kinh Vũ vừa dậy chưa được bao lâu, Lăng Vu Đề cũng bị Tử San gọi dậy.
Khoác lên mình cung trang chính thức của Quý phi, Lăng Vu Đề cũng không thầm oán giận ở trong lòng rằng cung trang quá dày, đồ trang sức quá nặng!
Cô phát hiện "Thần chú của phù thủy" thực sự quá hữu dụng.
Chỉ cần một câu thần chú nhẹ nhàng, cô cảm thấy mình ung dung như không mặc quần áo vậy.
Mấy ngày nay, mỗi tối Quân Kinh Vũ đều sẽ tới chỗ Lăng Vu Đề ngủ lại, thêm vào món chè vào mỗi xế chiều, độ hảo cảm đã lên đến năm mươi điểm.
Phi tử đến xem tuyển tú đều có phân vị từ tam phẩm trở lên.
Mỗi một vị phi tử đều ăn diện tỉ mỉ, đương nhiên cũng không ngoại trừ Lý Thi Viện.
Người duy nhất không tỉ mỉ phỏng chừng chính là Nhược Phi Tuyết.
Không có Thái hậu thì Lăng Vu Đề có phân vị cao nhất. Bởi vậy người ngồi vào vị trí cao nhất đương nhiên chính là cô.
"Nương nương, có cho gọi tú nữ chưa ạ?" Tử San cúi đầu, nhẹ giọng hỏi Lăng Vu Đề đang ngắm nghía cây roi trong tay.
Cũng không biết Lăng Vu Đề nghĩ thế nào, cây roi đã bị phủ bụi non nửa năm, hôm nay Lăng Vu Đề lại lấy ra.
Không phải đã nói sau này ở trong cung thì không chơi roi nữa sao?
Nương nương nhà mình không thấy khi ngài ấy cầm roi đi ra, những phi tử kia càng thêm lo lắng đề phòng hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.