Chương 444: Công lược đế vương bá đạo (27)
Mai Khai
14/04/2020
Edit: Aya Shinta
Lăng Vu Đề không kiềm chế được cong khóe miệng lên, khẽ ừ một tiếng rồi nhắm mắt lại.
Thực sự cô quá mệt mỏi, hiện tại vừa được yên tĩnh thì lập tức chìm vào mộng đẹp ——
Sau khi kiểm tra, cuối cùng cũng tim ra hai tên gian tế ở trong quân doanh.
Hai tên gian tế là người giúp việc trong bếp, ẩn nấp trong quân doanh từ Bình thành tới đây! Đến khi nhân được mệnh lệnh, hạ độc trong đồ ăn của Quân Kinh Vũ cùng với mấy vị tướng quân.
Quân Tây Quốc không chỉ tổn thất một vị tướng quân, thủ cấp bị treo ở dưới cờ xí quân doanh Nam Quốc chịu nhục mà còn tổn thất hai ngàn binh sĩ, năm trăm quân trong số đó bị quân Nam Quốc bắt làm tù binh!
Sau đó Lăng Vu Đề còn lén lút chạy tới quân doanh quân Tây Quốc, đốt lương thảo của bọn chúng, còn bỏ thuốc xổ mình tự làm vào nước uống.
Trong khoảng thời gian ngắn, quân Tây Quốc không có sức phản kháng, không dám tới xâm phạm nữa.
Sau khi Quân Kinh Vũ khôi phục, hắn lập tức dẫn binh tiến công tới chỗ quân Tây Quốc ——
Xuân đi xuân đến xuân lại đi, chỉ chớp mắt, Quân Kinh Vũ đã dẫn binh xuất chinh được một năm! Mà ngay ngày hôm qua, Quân Kinh Vũ lĩnh binh lật đổ thành đô Tây Quốc, lấy thủ cấp của Hoàng đế Tây Quốc.
Sau đó, Quân Kinh Vũ mới cùng Lăng Vu Đề, dẫn quân khải toàn trở về ——
Một tháng sau họ về tới Kinh thành, Quân Kinh Vũ tổ chức một buổi cung yến long trọng chúc mừng Nam Quốc mở rộng lãnh thổ.
Trong yến tiệc, đầu tiên Quân Kinh Vũ liền tuyên bố sẽ chọn ngày phong Lăng Vu Đề làm Hoàng hậu!
Chuyện này đã khiến các phi tần còn đang chìm đắm trong niềm vui Quân Kinh Vũ khải toàn trở về há hốc mồm tại chỗ!
Ngay cả Lý Thi Viện luôn có thể khống chế tâm trạng vô cùng tốt cũng không thể khắc chế bản thân nữa.
Nàng ta không dám tin tưởng nhìn Quân Kinh Vũ, hi vọng hắn có thể cho nàng một câu trả lời.
Lăng Vu Đề mặc cung trang màu đỏ, tư thái đoan trang ngồi ở cạnh Quân Kinh Vũ.
Cô chú ý tới ánh mắt Quân Kinh Vũ né tránh Lý Thi Viện, nghĩ rằng chắc là Quân Kinh Vũ ôm lòng hổ thẹn với Lý Thi Viện rồi.
Cùng Quân Kinh Vũ hành quân đánh trận lâu như vậy, cùng trải qua không ít chuyện, độ hảo cảm đã lên tới chín mươi tám điểm từ ba tháng trước.
Nhưng dẫu có vậy thì chậm chạp không lên nổi.
Lăng Vu Đề rũ mắt trầm tư, sau khi Lý Thi Viện hãm hại Nhược Phi Tuyết thì nội dung tình tiết không nhắc đến Lý Thi Viện nữa.
Mà trong ký ức của nguyên thân, về sau Quân Kinh Vũ phát hiện Lý Thi Viện chính là kẻ cầm đầu hãm hại Nhược Phi Tuyết!
Tuy mới đầu, Quân Kinh Vũ nhớ tới tình cảm lúc trước, vả lại Nhược Phi Tuyết đã yêu Lục Tự nên hắn lựa chọn im lặng.
Dù sao hậu cung lớn như vậy, coi như nuôi thêm một phế nhân.
Nhưng sau này khi Quân Kinh Vũ không cho phi tần uống thuốc tránh thai nữa, Lý Thi Viện lại hại không ít phi tần sinh non!
Cuối cùng Quân Kinh Vũ không thể nhịn được nữa, đế vương vốn vô tình, trực tiếp đày Lý Thi Viện vào lãnh cung!
Lần này, có lẽ Lăng Vu Đề muốn chờ Quân Kinh Vũ tự mình hạ quyết định. Tiện thể, cô nghĩ thử xem làm sao để tăng hai điểm hảo cảm cuối cùng!
Cung yến kết thúc, Quân Kinh Vũ và Lăng Vu Đề cùng trở về điện Minh Tâm.
Sau một phen mây mưa, Lăng Vu Đề mơ màng nghe Quân Kinh Vũ nói là muốn dời đại điển phong hậu, dù sao vẫn chưa chọn ngày.
Lăng Vu Đề không để ý ừ một tiếng, trở mình quay lưng về phía Quân Kinh Vũ.
Cô thật sự không để ý, dưới cái nhìn của cô thì Hoàng hậu với Quý phi không khác gì nhau cả.
Nhưng là Lăng Vu Đề cảm thấy hơi khó chịu, nếu Quân Kinh Vũ chỉ là một nam phụ bình thường vậy thì Lăng Vu Đề cảm thấy không sao cả!
Nhưng Quân Kinh Cũ không chỉ là một nam phụ bình thường!
Hắn còn là...
Quân Kinh Vũ nhìn tấm lưng trắng nõn của Lăng Vu Đề, hắn hơi dừng lại đôi chút, thế rồi đưa tay vây cô vào trong ngực mình.
Một năm qua, biểu hiện xuất sắc của Lăng Vu Đề khiến Quân Kinh Vũ sợ sệt.
Không biết tự bao giờ, trong lòng hắn lại có cảm giác lo lắng rằng Lăng Vu Đề của hiện tại có khả năng sẽ biến trở về thành Lăng Vu Đề trước đây!
Vì thế trong bất giấc, hắn đối xử với Lăng Vu Đề có chút cẩn thận từng li từng tí một!
Tâm trạng Lăng Vu Đề hơi có gợn sóng, Quân Kinh Vũ đã có thể nhạy cảm nhận ra.
Ở trong cung yến, hắn cũng có thể cảm giác được Lăng Vu Đề đang quan sát hắn và Lý Thi Viện.
Khi đó Quân Kinh Vũ mới biết, hóa ra không chỉ có Nhược Phi Tuyết biết hắn có cảm tình khác biệt với Lý Thi Viện mà Lăng Vu Đề cũng biết!
Lúc trước, Quân Kinh Vũ thừa nhận rằng bản thân hắn thích Lý Thi Viện. Thậm chí hắn còn cho rằng mình yêu Lý Thi Viện!
Nhưng khi hắn hiểu được cái gì mới thật sự là yêu, hắn mới nhận ra rằng vốn dĩ... hắn hoàn toàn không yêu Lý Thi Viện!
Tình cảm của hắn đối với Lý Thi Viện có lẽ vẻn vẹn chỉ là sự cảm kích vì nàng đã ra tay giúp đỡ vào nhiều năm trước, hoặc là cảm giác rung động đặc biệt thời niên thiếu...
Hắn có thể xác định đó không phải yêu!
Người hắn yêu chính là nữ tử khi thì tao nhã, khi thì kiêu ngạo như mèo nhỏ, khi lại điêu ngoa tùy hứng trong lồng ngực của hắn đây.
Vòng lấy eo Lăng Vu Đề, đưa tay kề sát vào vùng bụng bằng phẳng nhẵn nhụi không có thịt thừa của Lăng Vu Đề.
Hắn khẽ nhăn mày lại, trong mắt ánh lên tia nghi hoặc.
Rõ ràng là họ đã không uống thuốc được một năm rồi!
Tại sao lâu như vậy, bụng nàng ấy còn chưa có chút động tĩnh nào?
Nhớ rằng bản thân Lăng Vu Đề cũng biết y thuật, Quân Kinh Vũ đột nhiên có suy đoán không tốt.
Dù không rõ Lăng Vu Đề bắt đầu biết y thuật từ khi nào, vậy nàng ấy... có biết cái gọi là thuốc bổ bản thân uống trước đó thực ra là thuốc tránh thai hay không?
Cánh tay ôm Lăng Vu Đề lập tức chặt lại, Lăng Vu Đề ưm một tiếng tránh ra nhưng tránh không thoát.
Cuối cùng cô không thể làm gì khác hơn ngoài việc lui về phía sau, chống ngực Quân Kinh Vũ sau đó ngủ tiếp.
Quân Kinh Vũ mím môi, hắn có thể hỏi Lăng Vu Đề biết chuyện này rồi đúng hay không, nhưng hắn không dám hỏi!
Cũng giống như hắn không dám hỏi đến tột cùng thì cô có phải là Lăng Vu Đề thật hay không vậy.
Hắn thừa nhận, dẫu có là vua của một nước, hắn vẫn sợ phải nghe đáp án từ miệng Lăng Vu Đề.
Sợ rằng sau khi có được đáp án kia, Lăng Vu Đề cứ thế mà biến mất!
Vùi mặt vào đỉnh đầu Lăng Vu Đề, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Đề nhi, bất luận nàng là ai! Hiện tại nàng là của ta... mãi mãi cũng sẽ là của ta!
Của ta ——
Tháng ngày trở về hoàng cung tạm thời khôi phục yên tĩnh, trừ chuyện Quân Kinh Vũ càng sủng ái Lăng Vu Đề, thậm chí là độc sủng thì những chuyện khác dường như không thay đổi.
Ở ngoài mặt, Lăng Vu Đề vẫn là Quý phi điêu ngoa, động một chút là sẽ bày sắc mặt cho mấy phi tử kia xem, động một chút là sẽ nổi nóng. Nhưng thực ra một khi đã ngây người thì sẽ ngây người cả một buổi trưa...
Bởi vì lãnh thổ được mở rộng nên Quân Kinh Vũ rất bận, ngoại trừ buổi tối trở về điện Minh Tâm thì thời điểm khác vẫn luôn ở Ngự thư phòng, hoặc thương nghị chính sự với đại thần, hoặc phê duyệt tấu chương.
Mà mỗi buổi xế chiều, Lăng Vu Đề sẽ làm một ít điểm tâm sai người đưa đến Ngự thư phòng cho Quân Kinh Vũ.
Hậu cung sao ~ thoạt nhìn yên ả, nhưng Lăng Vu Đề cảm thấy đó là sự bình yên trước cơn bão táp!
Cô không có dùng thần chú để bắt Lý Thi Viện như kế hoạch vào một năm trước.
Lăng Vu Đề không kiềm chế được cong khóe miệng lên, khẽ ừ một tiếng rồi nhắm mắt lại.
Thực sự cô quá mệt mỏi, hiện tại vừa được yên tĩnh thì lập tức chìm vào mộng đẹp ——
Sau khi kiểm tra, cuối cùng cũng tim ra hai tên gian tế ở trong quân doanh.
Hai tên gian tế là người giúp việc trong bếp, ẩn nấp trong quân doanh từ Bình thành tới đây! Đến khi nhân được mệnh lệnh, hạ độc trong đồ ăn của Quân Kinh Vũ cùng với mấy vị tướng quân.
Quân Tây Quốc không chỉ tổn thất một vị tướng quân, thủ cấp bị treo ở dưới cờ xí quân doanh Nam Quốc chịu nhục mà còn tổn thất hai ngàn binh sĩ, năm trăm quân trong số đó bị quân Nam Quốc bắt làm tù binh!
Sau đó Lăng Vu Đề còn lén lút chạy tới quân doanh quân Tây Quốc, đốt lương thảo của bọn chúng, còn bỏ thuốc xổ mình tự làm vào nước uống.
Trong khoảng thời gian ngắn, quân Tây Quốc không có sức phản kháng, không dám tới xâm phạm nữa.
Sau khi Quân Kinh Vũ khôi phục, hắn lập tức dẫn binh tiến công tới chỗ quân Tây Quốc ——
Xuân đi xuân đến xuân lại đi, chỉ chớp mắt, Quân Kinh Vũ đã dẫn binh xuất chinh được một năm! Mà ngay ngày hôm qua, Quân Kinh Vũ lĩnh binh lật đổ thành đô Tây Quốc, lấy thủ cấp của Hoàng đế Tây Quốc.
Sau đó, Quân Kinh Vũ mới cùng Lăng Vu Đề, dẫn quân khải toàn trở về ——
Một tháng sau họ về tới Kinh thành, Quân Kinh Vũ tổ chức một buổi cung yến long trọng chúc mừng Nam Quốc mở rộng lãnh thổ.
Trong yến tiệc, đầu tiên Quân Kinh Vũ liền tuyên bố sẽ chọn ngày phong Lăng Vu Đề làm Hoàng hậu!
Chuyện này đã khiến các phi tần còn đang chìm đắm trong niềm vui Quân Kinh Vũ khải toàn trở về há hốc mồm tại chỗ!
Ngay cả Lý Thi Viện luôn có thể khống chế tâm trạng vô cùng tốt cũng không thể khắc chế bản thân nữa.
Nàng ta không dám tin tưởng nhìn Quân Kinh Vũ, hi vọng hắn có thể cho nàng một câu trả lời.
Lăng Vu Đề mặc cung trang màu đỏ, tư thái đoan trang ngồi ở cạnh Quân Kinh Vũ.
Cô chú ý tới ánh mắt Quân Kinh Vũ né tránh Lý Thi Viện, nghĩ rằng chắc là Quân Kinh Vũ ôm lòng hổ thẹn với Lý Thi Viện rồi.
Cùng Quân Kinh Vũ hành quân đánh trận lâu như vậy, cùng trải qua không ít chuyện, độ hảo cảm đã lên tới chín mươi tám điểm từ ba tháng trước.
Nhưng dẫu có vậy thì chậm chạp không lên nổi.
Lăng Vu Đề rũ mắt trầm tư, sau khi Lý Thi Viện hãm hại Nhược Phi Tuyết thì nội dung tình tiết không nhắc đến Lý Thi Viện nữa.
Mà trong ký ức của nguyên thân, về sau Quân Kinh Vũ phát hiện Lý Thi Viện chính là kẻ cầm đầu hãm hại Nhược Phi Tuyết!
Tuy mới đầu, Quân Kinh Vũ nhớ tới tình cảm lúc trước, vả lại Nhược Phi Tuyết đã yêu Lục Tự nên hắn lựa chọn im lặng.
Dù sao hậu cung lớn như vậy, coi như nuôi thêm một phế nhân.
Nhưng sau này khi Quân Kinh Vũ không cho phi tần uống thuốc tránh thai nữa, Lý Thi Viện lại hại không ít phi tần sinh non!
Cuối cùng Quân Kinh Vũ không thể nhịn được nữa, đế vương vốn vô tình, trực tiếp đày Lý Thi Viện vào lãnh cung!
Lần này, có lẽ Lăng Vu Đề muốn chờ Quân Kinh Vũ tự mình hạ quyết định. Tiện thể, cô nghĩ thử xem làm sao để tăng hai điểm hảo cảm cuối cùng!
Cung yến kết thúc, Quân Kinh Vũ và Lăng Vu Đề cùng trở về điện Minh Tâm.
Sau một phen mây mưa, Lăng Vu Đề mơ màng nghe Quân Kinh Vũ nói là muốn dời đại điển phong hậu, dù sao vẫn chưa chọn ngày.
Lăng Vu Đề không để ý ừ một tiếng, trở mình quay lưng về phía Quân Kinh Vũ.
Cô thật sự không để ý, dưới cái nhìn của cô thì Hoàng hậu với Quý phi không khác gì nhau cả.
Nhưng là Lăng Vu Đề cảm thấy hơi khó chịu, nếu Quân Kinh Vũ chỉ là một nam phụ bình thường vậy thì Lăng Vu Đề cảm thấy không sao cả!
Nhưng Quân Kinh Cũ không chỉ là một nam phụ bình thường!
Hắn còn là...
Quân Kinh Vũ nhìn tấm lưng trắng nõn của Lăng Vu Đề, hắn hơi dừng lại đôi chút, thế rồi đưa tay vây cô vào trong ngực mình.
Một năm qua, biểu hiện xuất sắc của Lăng Vu Đề khiến Quân Kinh Vũ sợ sệt.
Không biết tự bao giờ, trong lòng hắn lại có cảm giác lo lắng rằng Lăng Vu Đề của hiện tại có khả năng sẽ biến trở về thành Lăng Vu Đề trước đây!
Vì thế trong bất giấc, hắn đối xử với Lăng Vu Đề có chút cẩn thận từng li từng tí một!
Tâm trạng Lăng Vu Đề hơi có gợn sóng, Quân Kinh Vũ đã có thể nhạy cảm nhận ra.
Ở trong cung yến, hắn cũng có thể cảm giác được Lăng Vu Đề đang quan sát hắn và Lý Thi Viện.
Khi đó Quân Kinh Vũ mới biết, hóa ra không chỉ có Nhược Phi Tuyết biết hắn có cảm tình khác biệt với Lý Thi Viện mà Lăng Vu Đề cũng biết!
Lúc trước, Quân Kinh Vũ thừa nhận rằng bản thân hắn thích Lý Thi Viện. Thậm chí hắn còn cho rằng mình yêu Lý Thi Viện!
Nhưng khi hắn hiểu được cái gì mới thật sự là yêu, hắn mới nhận ra rằng vốn dĩ... hắn hoàn toàn không yêu Lý Thi Viện!
Tình cảm của hắn đối với Lý Thi Viện có lẽ vẻn vẹn chỉ là sự cảm kích vì nàng đã ra tay giúp đỡ vào nhiều năm trước, hoặc là cảm giác rung động đặc biệt thời niên thiếu...
Hắn có thể xác định đó không phải yêu!
Người hắn yêu chính là nữ tử khi thì tao nhã, khi thì kiêu ngạo như mèo nhỏ, khi lại điêu ngoa tùy hứng trong lồng ngực của hắn đây.
Vòng lấy eo Lăng Vu Đề, đưa tay kề sát vào vùng bụng bằng phẳng nhẵn nhụi không có thịt thừa của Lăng Vu Đề.
Hắn khẽ nhăn mày lại, trong mắt ánh lên tia nghi hoặc.
Rõ ràng là họ đã không uống thuốc được một năm rồi!
Tại sao lâu như vậy, bụng nàng ấy còn chưa có chút động tĩnh nào?
Nhớ rằng bản thân Lăng Vu Đề cũng biết y thuật, Quân Kinh Vũ đột nhiên có suy đoán không tốt.
Dù không rõ Lăng Vu Đề bắt đầu biết y thuật từ khi nào, vậy nàng ấy... có biết cái gọi là thuốc bổ bản thân uống trước đó thực ra là thuốc tránh thai hay không?
Cánh tay ôm Lăng Vu Đề lập tức chặt lại, Lăng Vu Đề ưm một tiếng tránh ra nhưng tránh không thoát.
Cuối cùng cô không thể làm gì khác hơn ngoài việc lui về phía sau, chống ngực Quân Kinh Vũ sau đó ngủ tiếp.
Quân Kinh Vũ mím môi, hắn có thể hỏi Lăng Vu Đề biết chuyện này rồi đúng hay không, nhưng hắn không dám hỏi!
Cũng giống như hắn không dám hỏi đến tột cùng thì cô có phải là Lăng Vu Đề thật hay không vậy.
Hắn thừa nhận, dẫu có là vua của một nước, hắn vẫn sợ phải nghe đáp án từ miệng Lăng Vu Đề.
Sợ rằng sau khi có được đáp án kia, Lăng Vu Đề cứ thế mà biến mất!
Vùi mặt vào đỉnh đầu Lăng Vu Đề, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Đề nhi, bất luận nàng là ai! Hiện tại nàng là của ta... mãi mãi cũng sẽ là của ta!
Của ta ——
Tháng ngày trở về hoàng cung tạm thời khôi phục yên tĩnh, trừ chuyện Quân Kinh Vũ càng sủng ái Lăng Vu Đề, thậm chí là độc sủng thì những chuyện khác dường như không thay đổi.
Ở ngoài mặt, Lăng Vu Đề vẫn là Quý phi điêu ngoa, động một chút là sẽ bày sắc mặt cho mấy phi tử kia xem, động một chút là sẽ nổi nóng. Nhưng thực ra một khi đã ngây người thì sẽ ngây người cả một buổi trưa...
Bởi vì lãnh thổ được mở rộng nên Quân Kinh Vũ rất bận, ngoại trừ buổi tối trở về điện Minh Tâm thì thời điểm khác vẫn luôn ở Ngự thư phòng, hoặc thương nghị chính sự với đại thần, hoặc phê duyệt tấu chương.
Mà mỗi buổi xế chiều, Lăng Vu Đề sẽ làm một ít điểm tâm sai người đưa đến Ngự thư phòng cho Quân Kinh Vũ.
Hậu cung sao ~ thoạt nhìn yên ả, nhưng Lăng Vu Đề cảm thấy đó là sự bình yên trước cơn bão táp!
Cô không có dùng thần chú để bắt Lý Thi Viện như kế hoạch vào một năm trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.