Chương 18: Chương 18: TG1 công lược trúc mã bác sĩ 17
Đang cập nhật
27/07/2018
Cô kẹp chặt hai chân, đỏ mặt lắc đầu, xấu hổ không muốn mở miệng trả lời Quý Hàn.
"Ân? Em không nói?" Quý Hàn dùng sức miết chặt tiểu anh đào.
"A...... Đau......" Diêu Vi chỉ cảm thấy đầu nhũ tiên đau rát, nước mắt từ trong hốc mắt chảy ra.
"Đau? Trừ bỏ đau còn có gì?" Quý Hàn hỏi, dùng thân dao phẫu thuật ấn lên đầu nhũ tiên khác, sau đó hơi hơi dùng sức, nhũ tiên hồng diễm lập tức lún sâu vào trong ngực. Vì phòng ngừa lưỡi dao làm Diêu Vi bị thương nên hắn đã hướng lưỡi dao ra bên ngoài.
"Ân a...... Ô, còn thực trướng...... Lạnh......" Diêu Vi nức nở ra tiếng, dao phẫu thuật lãnh lẽo làm cô cảm thấy đầu nhũ tiên một trận kích thích.
"Thực hảo, ngoan." Quý Hàn lấy dao phẫu thuật ra, không tiếp tục chà đạp tiểu nhũ tiên nữa ngược lại còn khen cô một câu.
Dao phẫu thuật được lấy ra, lại di chuyển xuống phía dưới rồi dừng lại ở cúc quần, Quý Hàn âm thanh ái muội vang lên trên đỉnh đầu cô: “Anh đoán…. quần lót hôm nay em mặc chính là ren đen đi…”
Nói xong, hắn nhẹ nhàng tháo cúc quần, tiếp tục kéo khóa quần xuống, quả nhiên bên trong là một chiếc quần lót ren đen có chút trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy khu rừng mượt mà uốn lượn đi vào nơi cấm địa thần bí.
Quý Hàn ánh mắt u ám, hô hấp thô nặng: "Xuống dưới, đem chính mình quần áo cởi ra, anh phải cấp em kiểm tra phía dưới."
Diêu Vi cuống quít lắc đầu, đôi tay bắt lấy cạp quần, nức nở cầu xin: "Không cần......"
"Ân? Em lại không nghe lời?" Quý Hàn nguy hiểm đẩy mắt kính gọng mạ vàng lên, giọng nói uy quyền.
Diêu Vi đành phải chịu ủy khuất đứng xuống khỏi bàn phẫu thuật, động tác chầm chậm cởi quần ra, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn.
Quý Hàn ánh mắt sắc bén sâu thẳm tùy ý đánh giá hai chân Diêu Vi đang kẹp chặt, nhậy bén phát hiện đáy quần lót của cô đã có chút ướt.
"Em ướt?" Hắn nhướng mày, thấy Diêu Vi đỏ mặt ôm lấy thân mình không trả lời, đành phải duỗi tay hướng quần lót cô sờ, quả nhiên, một mảnh ướt át.
Hắn ác ý dùng ngón tay vuốt ve cánh hoa vài cái, ngón tay nhanh chóng bị ướt đẫm: “A…. như thế nào lại nhiều nước như vậy?”.
"Ân ~" Diêu Vi cắn môi dưới, buột miệng rên rỉ, đồng thời hai chân không tự chủ được kẹp chặt tay Quý Hàn.
"Kẹp như vậy khẩn trương? Là bên trong ngứa sao? Ân?" Quý Hàn ngón tay từ đáy mép quần chui vào bên trong, bàn tay thô ráp vuốt ve cánh hoa, đồng thời tìm được hoa hạch bên trong, dùng sức vuốt ve, ấn, xoay tròn.
"Ân a...... Không cần......" Diêu Vi nhịn không được rên rỉ ra tiếng, hai tay nắm chặt cánh tay Quý Hàn, hai chân đã sớm nhũn ra, cái mông dựa vào bàn phẫu thuật, hoa huyệt trào ra một cỗ mật dịch, đem bàn tay Quý Hàn hoàn toàn ướt nhẹp.
"Có còn ngứa không? Có muốn anh đi vào bên trong cho hết ngứa không?" Quý Hàn lòng bàn tay thô ráp cọ xát cửa huyệt kiều nộn mẫn cảm ướt át, bên trong không ngừng trào ra mật dịch.
"A ha...... Em muốn...... Mau vào đi......" Diêu Vi nhịn không được thút thít cầu xin, bụng nhỏ cùng hoa huyệt càng ngày càng cảm giác hư không muốn lấp đầy, bàn tay thô ráp ma xát hoa huyệt làm cô có khát vọng hung hăng bị cắm vào.
Quý Hàn lại rút bàn tay đầy mật dịch ra.
"Ô a ~ đừng......" Diêu Vi ánh mắt đáng thương nhìn Quý Hàn, hai chân vô lực kẹp chặt, ngay sau đó cô liền cảm giác quần lót trên người bị kéo xuống dưới, treo ở trên hai đùi tuyết trắng.
Quý Hàn cởi bỏ dây lưng cùng khóa quần, phóng ra côn thịt đã sớm trướng đau, nhẹ nhàng đem một chân Diêu Vi nâng lên, một tay phủ lên cái mông đầy đặn, di chuyển vòng eo, đem côn thịt cứng rắn hung hăng đâm vào hoa huyệt kiều nộn ướt át.
Mới vừa đi vào, côn thịt liền bị u kính gắt gao cắn nuốt, Quý Hàn gấp đến độ không chờ nổi mạnh mẽ đâm vào rút ra, mỗi lần động đều dùng sức, hận không thể đem Diêu Vi hung hăng xỏ xuyên qua.
"A a...... Ân a...... Hàn chậm một chút......" Diêu Vi thân thể một trận rung động, bàn tay tuyết trắng vòng lên ôm lấy cổ Quý Hàn, phát ra những âm thanh kiều mị la lị.
Hoa huyệt mẫn cảm ướt át đột nhiên bị cự vấn cứng rắn ấm nóng ma sát xỏ xuyên qua, mỗi lần rút ra đều mang một lượng lớn mật dịch, nơi hai người giao hợp một mảnh ướt át lầy lội.
"Ô ngô......" Quý Hàn lấp kín đôi môi đỏ mọng của Diêu Vi, cùng nhau chơi đùa dây dưa, đồng thời nâng cái mông đầy đặn kiều đĩnh lên, kéo cao một chân cô, làm phần hông cô càng sát chính mình, côn thịt cắm vào hoa huyệt càng sâu hơn.
"Bác sĩ Quý, anh có ở đây không?" Trong lúc hai người đang chiến đấu kịch liệt, một giọng nữ dò hỏi vọng từ phòng bên ngoài truyền vào.
"Ngô ngô......" Có người tới! Diêu Vi trong mắt hiện lên khủng hoảng, khẩn trương nhìn về phía Quý Hàn, nhưng mà miệng bị lấp kín, không thể phát ra âm thanh gì.
Bụng nhỏ bởi vì khẩn trương mà co thắt, Quý Hàn côn thịt gắt gao bị cắn nuốt, hắn dùng bàn tay to ra sức nắm chặt mông Diêu Vi, phần eo phát lực, côn thịt rút ra thật nhanh rồi lại thật mạnh đâm vào, không hề để ý tới bên ngoài văn phòng có người tiến vào.
Mà Diêu Vi gấp đến độ muốn khóc, nếu như bị người khác phát hiện thì phải làm sao bây giờ? Quý Hàn lại còn cố ý đem côn thịt mạnh mẽ lộng cô, một lượng lớn mật dịch đi theo côn thịt trào ra cửa huyệt, loại tâm lý khẩn trương cùng sợ hãi này khiến cho cô một trận kích thích như yêu đương vụng trộm.
Ngay lúc Diêu Vi lo lắng sợ hãi, Quý Hàn buông tha cánh môi cô, dưới thân ra sức trừu cắm, giờ phút này hắn thật sảng khoái, côn thịt bị tiểu huyệt gắt gao cắn nuốt, giống như có vô số cái miệng nhỏ liếm mút cắn nuốt côn thịt của hắn vậy.
Lúc này bên ngoài lại truyền đến giọng nữ nghi hoặc: "Kỳ quái, như thế nào lại chẳng có ai? Chẳng lẽ đã đi ra ngoài rồi?"
Diêu Vi gắt gao cắn môi dưới, sợ hãi chính mình nhịn không được phát ra tiếng, cô trong lòng vô cùng khẩn trương, cũng may, văn phòng thực mau truyền đến tiếng bước chân rời đi.
Liền ở lúc cô thở dài nhẹ nhõm một hơi, Quý Hàn bỗng nhiên buông lỏng cái tay đang đặt trên mông, rút côn thịt từ trong tiểu huyệt ra.
"Ân a ~ làm sao vậy?" Đôi mắt mê mang khó hiểu nhìn về phía Quý Hàn, Diêu Vi nhịn không được nâng lên bụng nhỏ, tiểu huyệt mẫn cảm ướt át cọ sát côn thịt nóng bỏng, bụng nhỏ bủn rủn một trận hư không, tiểu huyệt càng ngày càng ngứa.
Cô muốn, lại sợ người kia bên ngoài tiến vào, mâu thuẫn cực kỳ.
Quý Hàn cười cười, dưới thân côn thịt nhảy lên vài cái, giọng nói tà tà: "Anh mới là người phải hỏi em làm sao vậy? Phía dưới còn ngứa sao?"
"Ô a…ngứa......" Diêu Vi nước mắt lưng tròng kiều suyễn, nâng mông lên dùng huyệt khẩu cọ xát kẹp chặt côn thịt Quý Hàn, mật dịch không ngừng rơi xuống sàn nhà.
"Chậc chậc chậc...... Vừa mới cắm em lâu như vậy, em tiểu huyệt thế vẫn còn ngứa......" Quý Hàn vẻ mặt nghiền ngẫm.
"Ô ô...... Cho em......" Diêu Vi bị hắn nói càng thêm hư không khó chịu, tiểu huyệt cọ xát côn thịt, nhịn không được ôm chặt lấy cổ Quý Hàn, bất lực cầu xin nói.
"Xoay người lại, ghé vào bàn tiểu phẫu, đem mông nâng cao lên." Quý Hàn đem tay cô kéo xuống, lạnh giọng hạ lệnh.
Diêu Vi thân mình run rẩy, ánh mắt đáng thương dựa theo yêu cầu của Quý Hàn xoay người lại, ghé vào bàn phẫu thuật, hai khủy tay chống lên mặt bàn lạnh lẽo, cái mông tuyết trắng đầy đặn nâng cao, tiểu huyệt phấn nộn ướt đẫm không ngừng chảy ra mật dịch làm ướt hai bên đùi trắng nõn.
Quý Hàn tách hai cánh mông đầy đặn ra, nhìn tiểu huyệt phấn nộm co rút không ngừng chảy ra mật dịch, giơ một tay vỗ nhẹ cánh mông đầy đặn, nhìn dấu tay in trên đó, cười hỏi: “Dâm thủy thật nhiều…bên trong có phải hay không rất ngứa? Có phải anh đã quá nhẹ tay nên em mới không hết ngứa? Vẫn là hung hăm cắm chết em cho em hết ngứa đi?”
Nói xong, hắn hung hăng miết đầy đặn tuyết đồn, nghe được Diêu Vi một tiếng kêu nhỏ mới vừa lòng buông ra tay.
"Ô ô...... Hung hăng cắm em...... Bên trong hảo ngứa...... A a......" Diêu Vi kiều suyễn nức nở, cô vừa nói xong liền cảm giác tiểu huyệt bị một cây côn thịt thô dài cực nóng xỏ xuyên qua.
"A ô...... Quá sâu...... Ân a......" Sau khi nhận thức tư thế này làm côn thịt cắm càng sâu vào bên trong, Diêu Vi ngẩng đầu rên rỉ, dưới thân hung hăng bị cắm kích thích khoái cảm dâng trào.
Quý Hàn bàn tay to bắt lấy eo Diêu Vi, hung hăng va chạm đâm vào rút ra, mỗi lần đều đụng đến tử cung, sau đó quy đầu ở bên trong xoay tròn nghiền nát, thong thả ma sát rút ra, cuối cùng lại hung hăng cắm vào.
"Bác sĩ Quý tự cấp em làm tiểu huyệt hết ngứa, thế nào? Bên trong còn ngứa hay không?" Quý Hàn âm thanh trầm thấp thô nặng ở phía sau lưng Diêu Vi vang lên.
"A ô...... A ân...... Hàn nhanh lên...... A ha...... Chờ khi...... tan tầm a......" Diêu Vi nhịn không được khóc lóc cầu xin, cứ như thế này bao giờ mới xong? Cũng đã sắp đến giờ tan tầm rồi, đến lúc đó lại có người vào đây thì phải làm sao?
"Vạn nhất đến lúc anh tan tầm, em vẫn còn ngứa thì phải làm sao? Như vậy nhiều người nhìn, anh như thế nào cấp em ngăn ngứa…” Quý Hàn vừa nói, côn thịt vừa không ngừng luật động cắm vào rút ra, phần hông va chạm tuyết đồn đầy đặn, trên mặt tuyết đồn ửng đỏ, hai viên tinh hoàn đánh mạnh vào tiểu huyệt ướt đẫm, giống như hận không thể nhét toàn bộ vào bên trong.
"A a a...... Anh đừng nói nữa...... A nga...... Quá nhanh...... A ân ân......" Diêu Vi vô lực ghé vào bàn phẫu thuật, dưới thân khoái cảm từng đợt từng đợt ập tới, hai viên tinh hoàn đánh vào tiểu huyệt bị dính không ít mật dịch.
"Vậy để anh dùng hành động chứng minh cho em vậy!" Quý Hàn nói xong, vươn một bàn tay hướng nơi hai người kết hợp sờ soạng, chuẩn xác bắt lấy hoa hạch huyết sung hung hăng vuốt ve ấn vào, lôi ra xoay tròn, đồng thời cự vật mạnh mẽ trừu cắm.
"Úc...... Hàn đừng chạm vào nơi đó a...... A a a...... Em muốn ra......" Diêu Vi bị bất ngờ kích thích làm cho toàn bộ thân mình đều cứng đờ, trong đầu một mảnh trống rỗng, bụng nhỏ gắt gao cắn nuốt côn thịt, thân thể một trận run rẩy, tiểu huyệt bên trong phun ra một lượng lớn mật dịch cọ rửa côn thịt.
Quý Hàn gầm nhẹ một tiếng, cố nén cảm xúc muốn xuất tinh mạnh mẽ đâm vào rút ra, hung hăng đâm vào cổ tử cung mới buông lỏng chiến mã, một cỗ tinh dịch nóng bỏng màu trắng bắn ra.
"Ân ha......" Diêu Vi mặt đầy hồng triều, toàn thân xụi lơ ghé vào bàn phẫu thuật vô lực kiều mị ngâm nga, tiểu huyệt run rẩy co rút, Quý Hàn "Ba" một tiếng rút ra côn thịt đã mềm, bên trong tiểu huyệt tràn ra một cỗ mật dịch cùng chất lỏng trắng trong chảy lên cánh hoa phấn nộn.
Quý Hàn nhìn đến, trong lòng lại là một trận lửa nóng, nhưng hắn cũng chỉ có thể tiếc nuối rửa sạch hạ thân, mặc quần vào, nếu không phải thời gian hiện tại không thích hợp,hắn nhất định lại lên nòng súng làm một hồi!
"Ân? Em không nói?" Quý Hàn dùng sức miết chặt tiểu anh đào.
"A...... Đau......" Diêu Vi chỉ cảm thấy đầu nhũ tiên đau rát, nước mắt từ trong hốc mắt chảy ra.
"Đau? Trừ bỏ đau còn có gì?" Quý Hàn hỏi, dùng thân dao phẫu thuật ấn lên đầu nhũ tiên khác, sau đó hơi hơi dùng sức, nhũ tiên hồng diễm lập tức lún sâu vào trong ngực. Vì phòng ngừa lưỡi dao làm Diêu Vi bị thương nên hắn đã hướng lưỡi dao ra bên ngoài.
"Ân a...... Ô, còn thực trướng...... Lạnh......" Diêu Vi nức nở ra tiếng, dao phẫu thuật lãnh lẽo làm cô cảm thấy đầu nhũ tiên một trận kích thích.
"Thực hảo, ngoan." Quý Hàn lấy dao phẫu thuật ra, không tiếp tục chà đạp tiểu nhũ tiên nữa ngược lại còn khen cô một câu.
Dao phẫu thuật được lấy ra, lại di chuyển xuống phía dưới rồi dừng lại ở cúc quần, Quý Hàn âm thanh ái muội vang lên trên đỉnh đầu cô: “Anh đoán…. quần lót hôm nay em mặc chính là ren đen đi…”
Nói xong, hắn nhẹ nhàng tháo cúc quần, tiếp tục kéo khóa quần xuống, quả nhiên bên trong là một chiếc quần lót ren đen có chút trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy khu rừng mượt mà uốn lượn đi vào nơi cấm địa thần bí.
Quý Hàn ánh mắt u ám, hô hấp thô nặng: "Xuống dưới, đem chính mình quần áo cởi ra, anh phải cấp em kiểm tra phía dưới."
Diêu Vi cuống quít lắc đầu, đôi tay bắt lấy cạp quần, nức nở cầu xin: "Không cần......"
"Ân? Em lại không nghe lời?" Quý Hàn nguy hiểm đẩy mắt kính gọng mạ vàng lên, giọng nói uy quyền.
Diêu Vi đành phải chịu ủy khuất đứng xuống khỏi bàn phẫu thuật, động tác chầm chậm cởi quần ra, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn.
Quý Hàn ánh mắt sắc bén sâu thẳm tùy ý đánh giá hai chân Diêu Vi đang kẹp chặt, nhậy bén phát hiện đáy quần lót của cô đã có chút ướt.
"Em ướt?" Hắn nhướng mày, thấy Diêu Vi đỏ mặt ôm lấy thân mình không trả lời, đành phải duỗi tay hướng quần lót cô sờ, quả nhiên, một mảnh ướt át.
Hắn ác ý dùng ngón tay vuốt ve cánh hoa vài cái, ngón tay nhanh chóng bị ướt đẫm: “A…. như thế nào lại nhiều nước như vậy?”.
"Ân ~" Diêu Vi cắn môi dưới, buột miệng rên rỉ, đồng thời hai chân không tự chủ được kẹp chặt tay Quý Hàn.
"Kẹp như vậy khẩn trương? Là bên trong ngứa sao? Ân?" Quý Hàn ngón tay từ đáy mép quần chui vào bên trong, bàn tay thô ráp vuốt ve cánh hoa, đồng thời tìm được hoa hạch bên trong, dùng sức vuốt ve, ấn, xoay tròn.
"Ân a...... Không cần......" Diêu Vi nhịn không được rên rỉ ra tiếng, hai tay nắm chặt cánh tay Quý Hàn, hai chân đã sớm nhũn ra, cái mông dựa vào bàn phẫu thuật, hoa huyệt trào ra một cỗ mật dịch, đem bàn tay Quý Hàn hoàn toàn ướt nhẹp.
"Có còn ngứa không? Có muốn anh đi vào bên trong cho hết ngứa không?" Quý Hàn lòng bàn tay thô ráp cọ xát cửa huyệt kiều nộn mẫn cảm ướt át, bên trong không ngừng trào ra mật dịch.
"A ha...... Em muốn...... Mau vào đi......" Diêu Vi nhịn không được thút thít cầu xin, bụng nhỏ cùng hoa huyệt càng ngày càng cảm giác hư không muốn lấp đầy, bàn tay thô ráp ma xát hoa huyệt làm cô có khát vọng hung hăng bị cắm vào.
Quý Hàn lại rút bàn tay đầy mật dịch ra.
"Ô a ~ đừng......" Diêu Vi ánh mắt đáng thương nhìn Quý Hàn, hai chân vô lực kẹp chặt, ngay sau đó cô liền cảm giác quần lót trên người bị kéo xuống dưới, treo ở trên hai đùi tuyết trắng.
Quý Hàn cởi bỏ dây lưng cùng khóa quần, phóng ra côn thịt đã sớm trướng đau, nhẹ nhàng đem một chân Diêu Vi nâng lên, một tay phủ lên cái mông đầy đặn, di chuyển vòng eo, đem côn thịt cứng rắn hung hăng đâm vào hoa huyệt kiều nộn ướt át.
Mới vừa đi vào, côn thịt liền bị u kính gắt gao cắn nuốt, Quý Hàn gấp đến độ không chờ nổi mạnh mẽ đâm vào rút ra, mỗi lần động đều dùng sức, hận không thể đem Diêu Vi hung hăng xỏ xuyên qua.
"A a...... Ân a...... Hàn chậm một chút......" Diêu Vi thân thể một trận rung động, bàn tay tuyết trắng vòng lên ôm lấy cổ Quý Hàn, phát ra những âm thanh kiều mị la lị.
Hoa huyệt mẫn cảm ướt át đột nhiên bị cự vấn cứng rắn ấm nóng ma sát xỏ xuyên qua, mỗi lần rút ra đều mang một lượng lớn mật dịch, nơi hai người giao hợp một mảnh ướt át lầy lội.
"Ô ngô......" Quý Hàn lấp kín đôi môi đỏ mọng của Diêu Vi, cùng nhau chơi đùa dây dưa, đồng thời nâng cái mông đầy đặn kiều đĩnh lên, kéo cao một chân cô, làm phần hông cô càng sát chính mình, côn thịt cắm vào hoa huyệt càng sâu hơn.
"Bác sĩ Quý, anh có ở đây không?" Trong lúc hai người đang chiến đấu kịch liệt, một giọng nữ dò hỏi vọng từ phòng bên ngoài truyền vào.
"Ngô ngô......" Có người tới! Diêu Vi trong mắt hiện lên khủng hoảng, khẩn trương nhìn về phía Quý Hàn, nhưng mà miệng bị lấp kín, không thể phát ra âm thanh gì.
Bụng nhỏ bởi vì khẩn trương mà co thắt, Quý Hàn côn thịt gắt gao bị cắn nuốt, hắn dùng bàn tay to ra sức nắm chặt mông Diêu Vi, phần eo phát lực, côn thịt rút ra thật nhanh rồi lại thật mạnh đâm vào, không hề để ý tới bên ngoài văn phòng có người tiến vào.
Mà Diêu Vi gấp đến độ muốn khóc, nếu như bị người khác phát hiện thì phải làm sao bây giờ? Quý Hàn lại còn cố ý đem côn thịt mạnh mẽ lộng cô, một lượng lớn mật dịch đi theo côn thịt trào ra cửa huyệt, loại tâm lý khẩn trương cùng sợ hãi này khiến cho cô một trận kích thích như yêu đương vụng trộm.
Ngay lúc Diêu Vi lo lắng sợ hãi, Quý Hàn buông tha cánh môi cô, dưới thân ra sức trừu cắm, giờ phút này hắn thật sảng khoái, côn thịt bị tiểu huyệt gắt gao cắn nuốt, giống như có vô số cái miệng nhỏ liếm mút cắn nuốt côn thịt của hắn vậy.
Lúc này bên ngoài lại truyền đến giọng nữ nghi hoặc: "Kỳ quái, như thế nào lại chẳng có ai? Chẳng lẽ đã đi ra ngoài rồi?"
Diêu Vi gắt gao cắn môi dưới, sợ hãi chính mình nhịn không được phát ra tiếng, cô trong lòng vô cùng khẩn trương, cũng may, văn phòng thực mau truyền đến tiếng bước chân rời đi.
Liền ở lúc cô thở dài nhẹ nhõm một hơi, Quý Hàn bỗng nhiên buông lỏng cái tay đang đặt trên mông, rút côn thịt từ trong tiểu huyệt ra.
"Ân a ~ làm sao vậy?" Đôi mắt mê mang khó hiểu nhìn về phía Quý Hàn, Diêu Vi nhịn không được nâng lên bụng nhỏ, tiểu huyệt mẫn cảm ướt át cọ sát côn thịt nóng bỏng, bụng nhỏ bủn rủn một trận hư không, tiểu huyệt càng ngày càng ngứa.
Cô muốn, lại sợ người kia bên ngoài tiến vào, mâu thuẫn cực kỳ.
Quý Hàn cười cười, dưới thân côn thịt nhảy lên vài cái, giọng nói tà tà: "Anh mới là người phải hỏi em làm sao vậy? Phía dưới còn ngứa sao?"
"Ô a…ngứa......" Diêu Vi nước mắt lưng tròng kiều suyễn, nâng mông lên dùng huyệt khẩu cọ xát kẹp chặt côn thịt Quý Hàn, mật dịch không ngừng rơi xuống sàn nhà.
"Chậc chậc chậc...... Vừa mới cắm em lâu như vậy, em tiểu huyệt thế vẫn còn ngứa......" Quý Hàn vẻ mặt nghiền ngẫm.
"Ô ô...... Cho em......" Diêu Vi bị hắn nói càng thêm hư không khó chịu, tiểu huyệt cọ xát côn thịt, nhịn không được ôm chặt lấy cổ Quý Hàn, bất lực cầu xin nói.
"Xoay người lại, ghé vào bàn tiểu phẫu, đem mông nâng cao lên." Quý Hàn đem tay cô kéo xuống, lạnh giọng hạ lệnh.
Diêu Vi thân mình run rẩy, ánh mắt đáng thương dựa theo yêu cầu của Quý Hàn xoay người lại, ghé vào bàn phẫu thuật, hai khủy tay chống lên mặt bàn lạnh lẽo, cái mông tuyết trắng đầy đặn nâng cao, tiểu huyệt phấn nộn ướt đẫm không ngừng chảy ra mật dịch làm ướt hai bên đùi trắng nõn.
Quý Hàn tách hai cánh mông đầy đặn ra, nhìn tiểu huyệt phấn nộm co rút không ngừng chảy ra mật dịch, giơ một tay vỗ nhẹ cánh mông đầy đặn, nhìn dấu tay in trên đó, cười hỏi: “Dâm thủy thật nhiều…bên trong có phải hay không rất ngứa? Có phải anh đã quá nhẹ tay nên em mới không hết ngứa? Vẫn là hung hăm cắm chết em cho em hết ngứa đi?”
Nói xong, hắn hung hăng miết đầy đặn tuyết đồn, nghe được Diêu Vi một tiếng kêu nhỏ mới vừa lòng buông ra tay.
"Ô ô...... Hung hăng cắm em...... Bên trong hảo ngứa...... A a......" Diêu Vi kiều suyễn nức nở, cô vừa nói xong liền cảm giác tiểu huyệt bị một cây côn thịt thô dài cực nóng xỏ xuyên qua.
"A ô...... Quá sâu...... Ân a......" Sau khi nhận thức tư thế này làm côn thịt cắm càng sâu vào bên trong, Diêu Vi ngẩng đầu rên rỉ, dưới thân hung hăng bị cắm kích thích khoái cảm dâng trào.
Quý Hàn bàn tay to bắt lấy eo Diêu Vi, hung hăng va chạm đâm vào rút ra, mỗi lần đều đụng đến tử cung, sau đó quy đầu ở bên trong xoay tròn nghiền nát, thong thả ma sát rút ra, cuối cùng lại hung hăng cắm vào.
"Bác sĩ Quý tự cấp em làm tiểu huyệt hết ngứa, thế nào? Bên trong còn ngứa hay không?" Quý Hàn âm thanh trầm thấp thô nặng ở phía sau lưng Diêu Vi vang lên.
"A ô...... A ân...... Hàn nhanh lên...... A ha...... Chờ khi...... tan tầm a......" Diêu Vi nhịn không được khóc lóc cầu xin, cứ như thế này bao giờ mới xong? Cũng đã sắp đến giờ tan tầm rồi, đến lúc đó lại có người vào đây thì phải làm sao?
"Vạn nhất đến lúc anh tan tầm, em vẫn còn ngứa thì phải làm sao? Như vậy nhiều người nhìn, anh như thế nào cấp em ngăn ngứa…” Quý Hàn vừa nói, côn thịt vừa không ngừng luật động cắm vào rút ra, phần hông va chạm tuyết đồn đầy đặn, trên mặt tuyết đồn ửng đỏ, hai viên tinh hoàn đánh mạnh vào tiểu huyệt ướt đẫm, giống như hận không thể nhét toàn bộ vào bên trong.
"A a a...... Anh đừng nói nữa...... A nga...... Quá nhanh...... A ân ân......" Diêu Vi vô lực ghé vào bàn phẫu thuật, dưới thân khoái cảm từng đợt từng đợt ập tới, hai viên tinh hoàn đánh vào tiểu huyệt bị dính không ít mật dịch.
"Vậy để anh dùng hành động chứng minh cho em vậy!" Quý Hàn nói xong, vươn một bàn tay hướng nơi hai người kết hợp sờ soạng, chuẩn xác bắt lấy hoa hạch huyết sung hung hăng vuốt ve ấn vào, lôi ra xoay tròn, đồng thời cự vật mạnh mẽ trừu cắm.
"Úc...... Hàn đừng chạm vào nơi đó a...... A a a...... Em muốn ra......" Diêu Vi bị bất ngờ kích thích làm cho toàn bộ thân mình đều cứng đờ, trong đầu một mảnh trống rỗng, bụng nhỏ gắt gao cắn nuốt côn thịt, thân thể một trận run rẩy, tiểu huyệt bên trong phun ra một lượng lớn mật dịch cọ rửa côn thịt.
Quý Hàn gầm nhẹ một tiếng, cố nén cảm xúc muốn xuất tinh mạnh mẽ đâm vào rút ra, hung hăng đâm vào cổ tử cung mới buông lỏng chiến mã, một cỗ tinh dịch nóng bỏng màu trắng bắn ra.
"Ân ha......" Diêu Vi mặt đầy hồng triều, toàn thân xụi lơ ghé vào bàn phẫu thuật vô lực kiều mị ngâm nga, tiểu huyệt run rẩy co rút, Quý Hàn "Ba" một tiếng rút ra côn thịt đã mềm, bên trong tiểu huyệt tràn ra một cỗ mật dịch cùng chất lỏng trắng trong chảy lên cánh hoa phấn nộn.
Quý Hàn nhìn đến, trong lòng lại là một trận lửa nóng, nhưng hắn cũng chỉ có thể tiếc nuối rửa sạch hạ thân, mặc quần vào, nếu không phải thời gian hiện tại không thích hợp,hắn nhất định lại lên nòng súng làm một hồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.