Chương 31: Lấy Mạng Chó Của Ngươi (3)
Vinh Tiểu Vinh
13/01/2022
Lâm Tú bây giờ căn bản không có cách nào dùng dị thuật chiến đấu, trước hết hắn có thể thử nghiệm tu hành Võ đạo. Tới khi lực lượng của hắn vượt xa người thường, khi đó tiếp tục tu luyện dị thuật thì có lẽ sẽ dễ dàng hơn.
Lâm Tú nhớ, Dị Thuật Viện cũng có giáo viên giảng dạy Võ đạo, đến thời điểm khai viện một tháng sau, có lẽ hắn phải chú trọng thêm phương diện này.
Ngay lúc Lâm Tú lập kế hoạch tương lai của mình. Tại Tần Phủ, Tần Thông đang hùng hùng hổ hổ bước vào gia môn.
Hôm qua bị Triệu Linh Âm đánh một trận đòn tàn nhẫn, hôm nay chỉ ra ngoài ăn cơm, không ngờ lại bị đánh một trận nữa. Tuy hắn đã nhờ ngự y nối xương xong xuôi, nhưng cơn đau ở ngực vẫn âm ỉ. Hắn ghi toàn bộ khoản nợ này tạc trên đầu Lâm Tú.
Mấy ngày gần đây thật sự là quá xui xẻo.
Đầu tiên là gặp cô gái Vương thị không biết tốt xấu kia, sau đó lại trêu chọc trúng Triệu Linh Âm, Tần Thông có thể nói là khắp nơi không thuận.
Bản án cô gái Vương thị, phụ thân đã tìm người giải quyết, hắn còn phải tìm người giám sát lão nhân kia để tránh lão lại ồn ào xảy ra chuyện gì.
Mặc dù Tần Thông chẳng sợ phiền phức, nhưng cũng không muốn phiền toái.
Chỉ là, kẻ ám sát Lâm Tú thật không phải hắn phái đi. Hắn không có điên, sao có thể làm loại chuyện này. Rốt cuộc là ai, chẳng lẽ là…
Trong lòng hiển hiện một bóng hình, ánh mắt Tần Thông hiện ra một tia sợ hãi, cũng không dám tiếp tục liên tưởng nữa.
Hai ngày chịu hai trận đánh tàn nhẫn, toàn thân Tần Thông giống như mệt rã rời. Sau khi về phủ, hắn đi thẳng vào gian phòng của mình, dự định nghỉ ngơi một lát.
Hắn đóng cửa lại, lúc tiến tới hướng chiếc giường thì chợt phát hiện, trong phòng còn có thêm một người khác.
Đó là một cô gái mặc đồ đen, mắt hạnh mũi quỳnh, dung mạo tuyệt đẹp, tóc buộc cao sau gáy, thân là cô gái, nhưng không có sự nhu mỹ của cô gái, mà trông vô cùng khí khái hào hùng.
Ban nãy Tần Thông đi vào, vị trí mà cô gái đang đứng không có bất thường gì cả. Tần Thông thoạt đầu tưởng rằng hạ nhân chuẩn bị cho hắn kinh hỉ, nhưng rất nhanh phát giác ra điều không đúng.
Trên mặt cô gái bình thản, biểu tình băng lãnh tựa như một khối hàn băng vạn năm.
Trong lòng Tần Thông dâng lên vài phần cảnh giác, hỏi: “Ngươi là ai, vì sao ở trong phòng ta?”
Cô gái áo đen chẳng thèm nhìn mặt Tần Thông, lạnh nhạt nói: “Ta tới để lấy một thứ.”
Tần Thông cau mày: “Lấy thứ gì?”
Cô gái nhìn về phía hắn, bình tĩnh đáp: “Lấy mạng chó của ngươi.”
Lúc cáo biệt Tần Thông hôm trước, hắn nói rằng hai người còn gặp lại.
Lâm Tú không ngờ mình và Tần Thông gặp lại nhanh như vậy, chỉ là địa điểm có chút kỳ quái.
Thanh Lại ti, Đình Thi Gian.
Thi thể Tần Thông nằm thẳng trên ván gỗ, ngỗ tác Thanh Lại ti kiểm tra qua một chút rồi nói: “Thời gian tử vong là giờ Dậu đến giờ Tuất ngày hôm qua. Nguyên nhân tử vong là một vết kiếm ở cổ. Hung thủ chém một kiếm đứt cổ, chỉ trong nháy mắt đã giết chết hắn. Dựa vào miệng vết thương, ta phán đoán binh khí mà hung thủ sử dụng hẳn là các loại như đoản kiếm, chủy thủ.”
Tần Thông chết, chết ngay tại nhà của hắn.
Trước khi đi vào phòng, hắn nói với hạ nhân rằng mình muốn nghỉ ngơi thật tốt, không có việc quan trọng chớ quấy rầy. Đến hôm sau, hạ nhân Tần Phủ tới để hầu hạ hắn rời giường mới phát hiện hắn đã chết trong phòng ngủ.
Tần gia nổi giận, lập tức tới Thanh Lại ti báo án. Thanh Lại ti điều tra ra Lâm Tú và Triệu Linh Âm từng có xung đột với Tần Thông, vì vậy mà hai người họ bị gọi lên đầu tiên.
Sau khi lang trung Thanh Lại ti dò hỏi bọn họ mấy câu đơn giản, ông ta thấy rằng chuyện này không có liên quan gì tới Lâm Tú và Triệu Linh Âm.
Lúc Tần Thông chết, Lâm Tú và Triệu Linh Âm đều ở nhà, chứng minh bọn họ không có mặt tại hiện trường, không có thời gian gây án và cũng không có năng lực gây án.
Muốn lẻn vào phủ đệ của Nhất đẳng bá một cách thần không biết quỷ không hay, giết chết Tần Thông rồi im hơi lặng tiếng rời khỏi. Đây không phải là thứ mà người bình thường có thể làm được.
Huống hồ, hung thủ sau khi giết chết Tần Thông cũng không che giấu thân phận của mình.
Nàng đã để lại mấy cánh hoa trên thi thể Tần Thông.
Một quan viên Thanh Lại ti nhìn thi thể Tần Thông, trầm giọng nói: “Một kiếm đứt cổ, đặt cánh hoa trên thi thể, hiện trường không có chút manh mối trừ những dấu vết cố ý. Có lẽ là do nữ nhân kia xuất thủ…
Lang trung Thanh Lại ti khoát tay, nói: “Nếu không phải là vụ án bình thường, vậy thì nên giao cho Dị Thuật ti điều tra.”
Dị Thuật ti là một nha môn khác trong triều, Thanh Lại ti chỉ phụ trách vụ án thông thường. Phàm là dính đến dị thuật hoặc vụ án dị thuật sư đều sẽ chuyển giao Dị Thuật ti xử lý.
Lâm Tú nhớ, Dị Thuật Viện cũng có giáo viên giảng dạy Võ đạo, đến thời điểm khai viện một tháng sau, có lẽ hắn phải chú trọng thêm phương diện này.
Ngay lúc Lâm Tú lập kế hoạch tương lai của mình. Tại Tần Phủ, Tần Thông đang hùng hùng hổ hổ bước vào gia môn.
Hôm qua bị Triệu Linh Âm đánh một trận đòn tàn nhẫn, hôm nay chỉ ra ngoài ăn cơm, không ngờ lại bị đánh một trận nữa. Tuy hắn đã nhờ ngự y nối xương xong xuôi, nhưng cơn đau ở ngực vẫn âm ỉ. Hắn ghi toàn bộ khoản nợ này tạc trên đầu Lâm Tú.
Mấy ngày gần đây thật sự là quá xui xẻo.
Đầu tiên là gặp cô gái Vương thị không biết tốt xấu kia, sau đó lại trêu chọc trúng Triệu Linh Âm, Tần Thông có thể nói là khắp nơi không thuận.
Bản án cô gái Vương thị, phụ thân đã tìm người giải quyết, hắn còn phải tìm người giám sát lão nhân kia để tránh lão lại ồn ào xảy ra chuyện gì.
Mặc dù Tần Thông chẳng sợ phiền phức, nhưng cũng không muốn phiền toái.
Chỉ là, kẻ ám sát Lâm Tú thật không phải hắn phái đi. Hắn không có điên, sao có thể làm loại chuyện này. Rốt cuộc là ai, chẳng lẽ là…
Trong lòng hiển hiện một bóng hình, ánh mắt Tần Thông hiện ra một tia sợ hãi, cũng không dám tiếp tục liên tưởng nữa.
Hai ngày chịu hai trận đánh tàn nhẫn, toàn thân Tần Thông giống như mệt rã rời. Sau khi về phủ, hắn đi thẳng vào gian phòng của mình, dự định nghỉ ngơi một lát.
Hắn đóng cửa lại, lúc tiến tới hướng chiếc giường thì chợt phát hiện, trong phòng còn có thêm một người khác.
Đó là một cô gái mặc đồ đen, mắt hạnh mũi quỳnh, dung mạo tuyệt đẹp, tóc buộc cao sau gáy, thân là cô gái, nhưng không có sự nhu mỹ của cô gái, mà trông vô cùng khí khái hào hùng.
Ban nãy Tần Thông đi vào, vị trí mà cô gái đang đứng không có bất thường gì cả. Tần Thông thoạt đầu tưởng rằng hạ nhân chuẩn bị cho hắn kinh hỉ, nhưng rất nhanh phát giác ra điều không đúng.
Trên mặt cô gái bình thản, biểu tình băng lãnh tựa như một khối hàn băng vạn năm.
Trong lòng Tần Thông dâng lên vài phần cảnh giác, hỏi: “Ngươi là ai, vì sao ở trong phòng ta?”
Cô gái áo đen chẳng thèm nhìn mặt Tần Thông, lạnh nhạt nói: “Ta tới để lấy một thứ.”
Tần Thông cau mày: “Lấy thứ gì?”
Cô gái nhìn về phía hắn, bình tĩnh đáp: “Lấy mạng chó của ngươi.”
Lúc cáo biệt Tần Thông hôm trước, hắn nói rằng hai người còn gặp lại.
Lâm Tú không ngờ mình và Tần Thông gặp lại nhanh như vậy, chỉ là địa điểm có chút kỳ quái.
Thanh Lại ti, Đình Thi Gian.
Thi thể Tần Thông nằm thẳng trên ván gỗ, ngỗ tác Thanh Lại ti kiểm tra qua một chút rồi nói: “Thời gian tử vong là giờ Dậu đến giờ Tuất ngày hôm qua. Nguyên nhân tử vong là một vết kiếm ở cổ. Hung thủ chém một kiếm đứt cổ, chỉ trong nháy mắt đã giết chết hắn. Dựa vào miệng vết thương, ta phán đoán binh khí mà hung thủ sử dụng hẳn là các loại như đoản kiếm, chủy thủ.”
Tần Thông chết, chết ngay tại nhà của hắn.
Trước khi đi vào phòng, hắn nói với hạ nhân rằng mình muốn nghỉ ngơi thật tốt, không có việc quan trọng chớ quấy rầy. Đến hôm sau, hạ nhân Tần Phủ tới để hầu hạ hắn rời giường mới phát hiện hắn đã chết trong phòng ngủ.
Tần gia nổi giận, lập tức tới Thanh Lại ti báo án. Thanh Lại ti điều tra ra Lâm Tú và Triệu Linh Âm từng có xung đột với Tần Thông, vì vậy mà hai người họ bị gọi lên đầu tiên.
Sau khi lang trung Thanh Lại ti dò hỏi bọn họ mấy câu đơn giản, ông ta thấy rằng chuyện này không có liên quan gì tới Lâm Tú và Triệu Linh Âm.
Lúc Tần Thông chết, Lâm Tú và Triệu Linh Âm đều ở nhà, chứng minh bọn họ không có mặt tại hiện trường, không có thời gian gây án và cũng không có năng lực gây án.
Muốn lẻn vào phủ đệ của Nhất đẳng bá một cách thần không biết quỷ không hay, giết chết Tần Thông rồi im hơi lặng tiếng rời khỏi. Đây không phải là thứ mà người bình thường có thể làm được.
Huống hồ, hung thủ sau khi giết chết Tần Thông cũng không che giấu thân phận của mình.
Nàng đã để lại mấy cánh hoa trên thi thể Tần Thông.
Một quan viên Thanh Lại ti nhìn thi thể Tần Thông, trầm giọng nói: “Một kiếm đứt cổ, đặt cánh hoa trên thi thể, hiện trường không có chút manh mối trừ những dấu vết cố ý. Có lẽ là do nữ nhân kia xuất thủ…
Lang trung Thanh Lại ti khoát tay, nói: “Nếu không phải là vụ án bình thường, vậy thì nên giao cho Dị Thuật ti điều tra.”
Dị Thuật ti là một nha môn khác trong triều, Thanh Lại ti chỉ phụ trách vụ án thông thường. Phàm là dính đến dị thuật hoặc vụ án dị thuật sư đều sẽ chuyển giao Dị Thuật ti xử lý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.