Cos Odasaku Và Fyodor, Tôi Và Bạn Thân Xuyên Vào Bsd
Chương 31
Cầm San
14/11/2024
"Fyo, anh cứ để Oda đi với anh ta như vậy à?"
Emily có hơi phụng phịu khi Fyo chồng vó ngồi đếm tiền có trong vali, mặc kệ người bạn thân nối khố của mình đi theo người ta và sắp có dấu hiệu gặp chuyện chẳng lành. đ°
"Nếu như đối phương là Ango thì sẽ không sao đâu." Fyo vừa đếm tiền vừa nhàn nhạt trả lời: "Cô cũng đừng quên Oda nhà mình là người như thế nào, cậu ta còn không lùa Ango vào tròng chứ lo sợ Ango làm gì cậu ta chứ?
Con lươn chúa đó chỉ xịt keo khi đụng độ tam đại biên kịch Mori Ogai - Dazai Osamu - Fyodor Dostoevsky thôi, mà, chắc với trình của Oda thì cậu ta cũng sẽ không tự đẩy mình vào thế bí đâu." •
"Trừ khi cô chuốc say Oda, chứ nếu không thì sẽ chẳng có chuyện cậu ta làm khùng làm điên đâu, tôi thử một lần rồi, quả đấy đúng là nhỡ mãi không phai nổi luôn, trần đời tôi chưa thấy ai có tửu lượng kém và lúc xỉn càn quấy gớm như cậu ta cả."
Emily tròn mắt lặng lẽ hỏi.
Vì Oda trong mắt cô là một người khá là nghiêm túc với mọi thứ, nên khi nghe người bạn thân thiết với anh ấy nói vậy, liền không thể khống chế được sự tò mò của mình.
"Oda lúc say đã làm ra hành động gì vậy?"
"Ờ...thì." Fyo nhướn mày: "Mà cô đừng có kể cho cậu ta biết đấy, không Oda lại xắn tay áo lên siết cổ tôi thì không xong đâu."
"Tôi biết rồi!!!" Emily hô lên: "Rốt cuộc là chuyện gì, anh nói mau đi, tôi tò mò quá!!"
"Oda trong khi say, đã cãi tay đôi với một con chó hoang ngoài đường." (
Emily: "...?"
Con người khi say đúng là chuyện gì cũng dám làm ha?
"Quan trọng là cậu ta cãi nhau không dùng tiếng người, mà là dùng tiếng chó." (3°
Emily: ._.)
"Xong con chó hoang ấy cãi thua hay sao ấy, nó gọi thêm đồng bọn tới, Oda cũng chẳng vừa, cậu ta gân cổ sủa gâu gâu cãi nhau với chúng nó luôn." (I)
Emily: ._.)
"Hai bên giao lưu nói chuyện không được thì bắt đầu sử dụng bạo lực, kết quả là tôi phải mang lũ chó hoang kia ra tiệm thú y cấp cứu, bác sĩ trực ca đấy khi nhìn những vết cắn trên cơ thể của chúng nó liền có ý định gọi cho bên kiểm lâm bắt thú hoang xổng chuồng cơ mà, nói chung là cũng rách việc lắm." &°
Emily: ..)
"Khoan, từ từ, anh vừa nói là, bác sĩ trực ca ngày hôm đó nhìn thấy những vết cắn trên cơ thể của mấy con chó hoang..."
Emily nói bằng tông giọng không mấy tin tưởng-
"Thì chính là nó đó." Fyo với vẻ mặt không sờn mà nói: "Chó cắn người thì không hiếm lạ gì chứ người cắn chó đúng là chuyện có một không hai đấy."
Không còn lời gì để có thể diễn tả được cú sốc mà Emily đang hứng chịu ở hiện tại.
Cô chớp chớp nghiêng đầu, im lặng một lúc để trấn tĩnh lại tinh thần, sau đó lên tiếng: "Nhưng mà Fyo, anh thật sự để Oda đi với Ango là điều đúng đắn sao?"
"Emily, ý cô là gì?"
"Bởi vì vừa nãy, khi tôi giả vờ ngủ bên cạnh Shirase thì có nghe được Ango mời Oda đi tới một nơi, nơi đó là
Lupin."
Bàn tay đang đếm tiền của Fyo bỗng chốc dừng lại, khuôn mặt nhơn nhởn ngây dại ra, biểu cảm nhanh chóng chuyển thành sang một vẻ kinh hoàng hiếm có.
"Chuuya-kun, đó là người tôi muốn tuyển dụng, cậu có thể làm được không?"
Mori Ogai tủm tỉm chống tay lên cười, đem chiếc ipad ghi lại cảnh Akutagawa cùng với một người nào đó đang đánh nhau cho Nakahara Chuuya xem qua.
Không ngoài dự đoán, sau khi thấy được dung mạo kẻ đã khiến cho Akutagawa - Con chó dại của Mafia Cảng, kẻ tôn thờ sức mạnh tuyệt đối bất tỉnh nhân sự trong bệnh xá, Nakahara Chuuya suýt chút nữa đã đánh rơi chiếc ipad xuống đất.
"Bị ăn đòn là chuyện bình thường mà? Anh chưa bị đánh bao giờ ạ?"
"Tuyệt quá đi, anh mà không bị đánh sao, chẳng bù cho em, cứ vài ngày lại bị đánh đòn hết trơn á!"
Khuôn mặt ngây ngốc, vui vẻ, nói về việc mình bị bạo hành chỉ là một trò đùa vui nào đó của con nít với khuôn mặt vô hồn trống rồng trong đoạn video, giống như là không cùng một người.
Làm sao-
"Thưa Boss...điều này-"
"Lý do lúc đầu mà cậu gia nhập Mafia Cảng, là để Mafia Cảng không truy sát thành viên của Cừu." Mori Ogai nở nụ cười nhạt: "Nhưng mà, Buichiro Shirase chúng ta biết hiện tại đang ở London, nó chẳng liên quan gì tới chuyện này cả."
Không khí xung quanh liền nổi lên vẻ bất thường, điều này là thực sự rất hiếm, đối với một thành viên luôn trung thành với Mafia Cảng như Nakahara Chuuya.
"Thực ra thì tôi có thể gọi cho người khác, hoặc là Giám đốc Điều hành khác, nhưng mà, tôi vẫn thấy cậu là một nhà tuyển dụng tốt, phải không Chuuya-kun?"
Mori Ogai khẽ nhếch môi, chuyện này đối với ông không có khó khăn mấy, đơn giản là đưa ra sự lựa chọn để cho cậu ta thấy được cái gì mới là tốt thôi.
Tất cả là phụ thuộc vào Nakahara Chuuya.
Nếu cậu ta không nhận, thì ông có thể cử Kouyou-san, và Mori Ogai biết nữ kiếm sĩ nổi tiếng của tổ chức chỉ mềm lòng với mấy bé gái mà thôi, còn bé trai còn cứng đầu cứng cổ thì hiếm lắm.
Nakahara Chuuya mím môi, sau đó khẽ quỳ một bên gối xuống.
"Tuân lệnh, thưa Boss."
Nếu để Shirase rơi vào tay người khác, thì anh thà rằng mình là người hướng dẫn cho cậu ta còn hơn.
Cho dù anh không biết chuyện gì đang xảy ra, lý do mà Akutagawa và thằng nhóc đó đánh nhau với cả việc tại sao Shirase này lại khác biệt đến thế.
Khác biệt đến mức, dường như Nakahara Chuuya không nghĩ đó là Buichiro Shirase.
Có lẽ sau khi bắt được thằng nhóc này, anh sẽ biết được câu trả lời.
"Nếu như cậu tìm được cậu nhóc ấy, tôi muốn mình đích thân phỏng vân cậu ta." Mori Ogai một tay chống cằm, một tay gõ trên bàn: "Rốt cuộc thì tôi muốn mình có thể giao lưu với một cậu nhóc dễ dàng khiến tiên phong của
Thằn Lằn Đen lên nằm viện.
Emily có hơi phụng phịu khi Fyo chồng vó ngồi đếm tiền có trong vali, mặc kệ người bạn thân nối khố của mình đi theo người ta và sắp có dấu hiệu gặp chuyện chẳng lành. đ°
"Nếu như đối phương là Ango thì sẽ không sao đâu." Fyo vừa đếm tiền vừa nhàn nhạt trả lời: "Cô cũng đừng quên Oda nhà mình là người như thế nào, cậu ta còn không lùa Ango vào tròng chứ lo sợ Ango làm gì cậu ta chứ?
Con lươn chúa đó chỉ xịt keo khi đụng độ tam đại biên kịch Mori Ogai - Dazai Osamu - Fyodor Dostoevsky thôi, mà, chắc với trình của Oda thì cậu ta cũng sẽ không tự đẩy mình vào thế bí đâu." •
"Trừ khi cô chuốc say Oda, chứ nếu không thì sẽ chẳng có chuyện cậu ta làm khùng làm điên đâu, tôi thử một lần rồi, quả đấy đúng là nhỡ mãi không phai nổi luôn, trần đời tôi chưa thấy ai có tửu lượng kém và lúc xỉn càn quấy gớm như cậu ta cả."
Emily tròn mắt lặng lẽ hỏi.
Vì Oda trong mắt cô là một người khá là nghiêm túc với mọi thứ, nên khi nghe người bạn thân thiết với anh ấy nói vậy, liền không thể khống chế được sự tò mò của mình.
"Oda lúc say đã làm ra hành động gì vậy?"
"Ờ...thì." Fyo nhướn mày: "Mà cô đừng có kể cho cậu ta biết đấy, không Oda lại xắn tay áo lên siết cổ tôi thì không xong đâu."
"Tôi biết rồi!!!" Emily hô lên: "Rốt cuộc là chuyện gì, anh nói mau đi, tôi tò mò quá!!"
"Oda trong khi say, đã cãi tay đôi với một con chó hoang ngoài đường." (
Emily: "...?"
Con người khi say đúng là chuyện gì cũng dám làm ha?
"Quan trọng là cậu ta cãi nhau không dùng tiếng người, mà là dùng tiếng chó." (3°
Emily: ._.)
"Xong con chó hoang ấy cãi thua hay sao ấy, nó gọi thêm đồng bọn tới, Oda cũng chẳng vừa, cậu ta gân cổ sủa gâu gâu cãi nhau với chúng nó luôn." (I)
Emily: ._.)
"Hai bên giao lưu nói chuyện không được thì bắt đầu sử dụng bạo lực, kết quả là tôi phải mang lũ chó hoang kia ra tiệm thú y cấp cứu, bác sĩ trực ca đấy khi nhìn những vết cắn trên cơ thể của chúng nó liền có ý định gọi cho bên kiểm lâm bắt thú hoang xổng chuồng cơ mà, nói chung là cũng rách việc lắm." &°
Emily: ..)
"Khoan, từ từ, anh vừa nói là, bác sĩ trực ca ngày hôm đó nhìn thấy những vết cắn trên cơ thể của mấy con chó hoang..."
Emily nói bằng tông giọng không mấy tin tưởng-
"Thì chính là nó đó." Fyo với vẻ mặt không sờn mà nói: "Chó cắn người thì không hiếm lạ gì chứ người cắn chó đúng là chuyện có một không hai đấy."
Không còn lời gì để có thể diễn tả được cú sốc mà Emily đang hứng chịu ở hiện tại.
Cô chớp chớp nghiêng đầu, im lặng một lúc để trấn tĩnh lại tinh thần, sau đó lên tiếng: "Nhưng mà Fyo, anh thật sự để Oda đi với Ango là điều đúng đắn sao?"
"Emily, ý cô là gì?"
"Bởi vì vừa nãy, khi tôi giả vờ ngủ bên cạnh Shirase thì có nghe được Ango mời Oda đi tới một nơi, nơi đó là
Lupin."
Bàn tay đang đếm tiền của Fyo bỗng chốc dừng lại, khuôn mặt nhơn nhởn ngây dại ra, biểu cảm nhanh chóng chuyển thành sang một vẻ kinh hoàng hiếm có.
"Chuuya-kun, đó là người tôi muốn tuyển dụng, cậu có thể làm được không?"
Mori Ogai tủm tỉm chống tay lên cười, đem chiếc ipad ghi lại cảnh Akutagawa cùng với một người nào đó đang đánh nhau cho Nakahara Chuuya xem qua.
Không ngoài dự đoán, sau khi thấy được dung mạo kẻ đã khiến cho Akutagawa - Con chó dại của Mafia Cảng, kẻ tôn thờ sức mạnh tuyệt đối bất tỉnh nhân sự trong bệnh xá, Nakahara Chuuya suýt chút nữa đã đánh rơi chiếc ipad xuống đất.
"Bị ăn đòn là chuyện bình thường mà? Anh chưa bị đánh bao giờ ạ?"
"Tuyệt quá đi, anh mà không bị đánh sao, chẳng bù cho em, cứ vài ngày lại bị đánh đòn hết trơn á!"
Khuôn mặt ngây ngốc, vui vẻ, nói về việc mình bị bạo hành chỉ là một trò đùa vui nào đó của con nít với khuôn mặt vô hồn trống rồng trong đoạn video, giống như là không cùng một người.
Làm sao-
"Thưa Boss...điều này-"
"Lý do lúc đầu mà cậu gia nhập Mafia Cảng, là để Mafia Cảng không truy sát thành viên của Cừu." Mori Ogai nở nụ cười nhạt: "Nhưng mà, Buichiro Shirase chúng ta biết hiện tại đang ở London, nó chẳng liên quan gì tới chuyện này cả."
Không khí xung quanh liền nổi lên vẻ bất thường, điều này là thực sự rất hiếm, đối với một thành viên luôn trung thành với Mafia Cảng như Nakahara Chuuya.
"Thực ra thì tôi có thể gọi cho người khác, hoặc là Giám đốc Điều hành khác, nhưng mà, tôi vẫn thấy cậu là một nhà tuyển dụng tốt, phải không Chuuya-kun?"
Mori Ogai khẽ nhếch môi, chuyện này đối với ông không có khó khăn mấy, đơn giản là đưa ra sự lựa chọn để cho cậu ta thấy được cái gì mới là tốt thôi.
Tất cả là phụ thuộc vào Nakahara Chuuya.
Nếu cậu ta không nhận, thì ông có thể cử Kouyou-san, và Mori Ogai biết nữ kiếm sĩ nổi tiếng của tổ chức chỉ mềm lòng với mấy bé gái mà thôi, còn bé trai còn cứng đầu cứng cổ thì hiếm lắm.
Nakahara Chuuya mím môi, sau đó khẽ quỳ một bên gối xuống.
"Tuân lệnh, thưa Boss."
Nếu để Shirase rơi vào tay người khác, thì anh thà rằng mình là người hướng dẫn cho cậu ta còn hơn.
Cho dù anh không biết chuyện gì đang xảy ra, lý do mà Akutagawa và thằng nhóc đó đánh nhau với cả việc tại sao Shirase này lại khác biệt đến thế.
Khác biệt đến mức, dường như Nakahara Chuuya không nghĩ đó là Buichiro Shirase.
Có lẽ sau khi bắt được thằng nhóc này, anh sẽ biết được câu trả lời.
"Nếu như cậu tìm được cậu nhóc ấy, tôi muốn mình đích thân phỏng vân cậu ta." Mori Ogai một tay chống cằm, một tay gõ trên bàn: "Rốt cuộc thì tôi muốn mình có thể giao lưu với một cậu nhóc dễ dàng khiến tiên phong của
Thằn Lằn Đen lên nằm viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.