Cos Odasaku Và Fyodor, Tôi Và Bạn Thân Xuyên Vào Bsd
Chương 36
Cầm San
14/11/2024
"Vậy..cậu nhóc này là người được Mori-dono giao cho cậu phụ trách sao, Chuuya-kun?"
Một người phụ nữ cao ráo trong trang phục truyền thống của Nhật Bản, cô ấy có mái tóc màu đỏ rực được kẹp lên một cái trâm cài, có giọng nói nhẹ nhàng như tiếng đàn, cực kì duyên dáng và vô cùng thanh lịch
(1
"Vâng, Ane-san." Nakahara Chuuya liếc sang Shirase đang đứng im với khuôn mặt chớp chớp ngây thơ rồi khế gật đầu: "Em sẽ là người hướng dẫn của cậu nhóc."
"Chuuya-kun? Có chuyện gì sao?" Ozaki Kouyou - Nữ kiếm sĩ nổi tiếng của Mafia Cảng, một trong năm Giám đốc
Điều hành cùng năng lực vô cùng mạnh mẽ, và trên hết, là một người vô cùng tinh ý nhận ra những thay đổi nhỏ về đàn em của mình.
"Em không sao...chỉ là-"
Nakahara Chuuya xoa thái dương nhỏ giọng nói, khuôn mặt mang nhiều phần nhợt nhạt vì suy nghĩ quá nhiều, là người bình thường nhìn qua đều biết, chắc chắn là do người này đang suy nghĩ về một vấn đề gì đó liên tục không có lời giải, nên mới thành ra thế này. (3
Rốt cuộc là ai có thể khiến cho võ sư số một của Mafia Cảng phải đau đầu đến mức phát bệnh?
"Vậy cậu nghỉ ngơi đi." Ozaki Kouyou đi đến vỗ lưng Nakahara Chuuya nhỏ nhẹ nói, giống như không muốn tạo thêm áp lực cho đàn em bé bỏng của mình.
Nakahara Chuuya liếc sang Shirase.
"Nhưng còn-"
"Cứ để tôi." Cô nói: "Tôi sẽ làm người hướng dẫn của cậu ấy trong vòng một ngày, Chuuya-kun, cậu đi nghỉ ngơi đi."
Trong Mafia Cảng, chị ấy là người có thể tin tưởng được.
"Vâng, Ane-san." Nakahara Chuuya khẽ cúi đầu, trước khi rời đi, cậu có vỗ vai Shirase và nói: "Chị ấy sẽ giúp cậu tìm hiểu về nơi này, đừng có thất lễ với chị ấy."
"Dạ vâng, anh Chuuya!"
Shirase với khuôn mặt hồ hởi gật đầu chắc nịch khiến Ozaki Kouyou đứng bên cạnh lấy vạt áo che miệng nhíu mày, một đứa nhóc đến Mafia Cảng mà tại sao lại làm vẻ mặt như là đi tham quan viện bảo tàng vậy, khó hiểu thật.
Nakahara Chuuya lặng lẽ rời đi, hành lang còn lại mỗi cô và Shirase.
"Xin chào." Ozaki Kouyou nở nụ cười nồng hậu với cậu nhóc: "Tôi là Ozaki Kouyou, cậu có thể gọi tôi là Kouyou-san, tôi sẽ là người hướng dẫn của cậu trong hôm nay, và tôi mong rằng trong chuyến đi lần này, cậu và tôi sẽ cùng nhau hợp tác để bản thân cậu có thể nắm chắc được những khiến thức cần có trong Mafia Cảng-“
Rốt cuộc thằng nhóc này có cái gì mà phải để đích thân Mori-dono cử Chuuya-kun tới chiêu mộ vậy? (
"Chúng ta có thể làm được. Em sẽ làm được."
Shirase cười toe toét nói, chỉ là thám hiểm bảo tàng như anh Fyo nói thôi mà, có gì mà không làm được chứ?
Nơi này cũng thật là rộng lớn, nhưng mà, cậu sẽ không bỏ cuộc đâu!
"Kou! Chúng ta có thể làm được. Anh sẽ làm được."
Ozaki Kouyou khẽ chớp chớp đôi mắt.
Giọng nói từ trong quá khứ lại văng vằng lên trên đôi tai của cô.
Nó tới từ một người đàn ông, một người đàn ông mà Ozaki Kouyou yêu sâu đậm, đến mức khi người đàn ông đó chết, Ozaki Kouyou liền rơi vào vực sâu thăm thẳm không có đường ra.
Quá khứ mà cô muốn chôn vùi mãi mãi.
"Chị với em, chúng ta có thể đi đến bất cứ đâu mà, phải không?"
Shirase hơi khịt mũi, nơi này thiệc rộng, không biết chị Kouyou này sẽ dẫn cậu khám phá từ ngoài vào trong hay từ trong ra ngoài đây, thật tò mò nha...
Thật bất ngờ, khi giọng điệu trong câu nói đó, lại trùng khớp đến ngạc nhiên, như thể là cùng một người nói vậy.
"Chúng ta có nhau, chúng ta có thể đi đến bất cứ đâu-"
Ozaki Kouyou khẽ siết chặt ngón tay của mình trong vạt áo đến mức bật máu, không ngừng suy nghĩ đến đoạn hồi tưởng lúc đó.
Trong quá khứ, có một cô gái, đã bị thứ gọi là ánh sáng thiêu cháy chỉ còn nắm hơi tàn.
Cô đang không ngừng lặp lại điều đó trong đầu mình.
Shirase dường như chưa nhận ra việc mình đang làm đang tác động sâu sắc đến tâm trí nữ kiếm sĩ của Mafia
Cảng.
"Nó sẽ là một nơi tràn đầy ánh sáng, phải không chị?"
Cậu mong là nó sẽ rực rỡ như cảnh biển hồi trưa anh Chuuya đưa cậu đi xem, nơi này toàn cảnh đẹp như vậy lại còn ít người qua lại, chẳng bù cho nơi cậu đang ở, nếu ông trời đã trao cho cậu cơ hội ngắm nhìn cảnh đẹp thì tội gì không nhanh chóng bắt lấy, nhỉ?
"Anh sẽ đưa em tới một nơi tràn đầy ánh sáng."
Người đàn ông đó đã chết rồi. Ánh sáng của cô chết rồi. Ozaki Kouyou chỉ còn là bông hoa trong bóng tối mà thôi.
Thằng ranh con chết tiệt đó, rốt cuộc nó-
"Chúng ta cùng nhau đi thôi!"
Bàn tay của Shirase đưa trước mặt Ozaki Kouyou.
Khi cô tầm tuổi Kyouka-chan, cũng có một người giơ tay trước mặt cô, ngỏ ý muốn kéo cô đi.
"Chúng ta cùng nhau đi thôi!" (1
Điều này thật vô lý. Kẻ sinh ra từ bóng tối thì chỉ có sống trong bóng tối. Không được phép mơ tưởng đến ánh sáng. Không được phép nghĩ tới.
[Kim Sắc Dạ Xoa)
Khi một người thấy được ánh sáng của cuộc sống, trước khi bước đến sự tồn tại của nó, hoàn toàn có thể quay
dลิ่น lai.
Tiêu diệt ánh sáng đó, chỉ cần ánh sáng kia chết, cô hoàn toàn mới trở thành một bông hoa của bóng tối!
Trước mặt Shirase, là một con quỷ lớn màu vàng mặc bộ Kimono màu trắng có họa tiết màu đỏ, nó khoác lên chiếc áo haori màu đen ánh đỏ, và, trên tay nó, đang cầm một thanh kiếm dài.
Con quỷ đó từ Ozaki Kouyou, và phi tới chỗ cậu rất nhanh.
"Ane-san!!!" Giọng nói của Nakahara Chuuya vang lên trong hành lang, khiến tâm trí đang chìm bừng bừng trong lửa hận cùng sự tuyệt vọng không lối thoát của Ozaki Kouyou thức tỉnh.
"Ane-san, chị đang làm gì thế?"
Có phải Nakahara Chuuya anh đang nhìn nhầm không, Ane-san...đang triệu hồi năng lực của mình có ý định muốn giết chết Shirase?
Con búp bê khổng lồ cầm kiếm khựng lại giữa Ozaki Kouyou và Shirase.
"Chuuya-kun? Tôi.." Cô đưa mắt sang nhìn cậu nhóc tóc bạc đang chớp chớp mắt không nhúc nhích, nhìn vào con quỷ mà cô triệu hồi.
Hiện tại, Ozaki Kouyou cũng không rõ bản thân vừa nãy bị cái gì nữa.
Là tiếng gọi của quá khứ sao?
Cô đang hành xử cái quái gì đây chứ, phong thái của Giám đốc Điều hành đâu hết rồi, thằng nhóc này còn được
Mori-dono nhờ Chuuya-kun đưa đến nữa, làm sao cô có thể-
"Oa! Đẹp quá! Nó là của chị ạ?!
Shirase sau khi liếc mắt nhìn (Kim Sắc Dạ Xoa] một thôi một hồi liền trầm trồ: "Trông nó cứ như thật ấy, chị làm gì mà hay được vậy? Chị Kouyou, em có thể chạm vào nó không?"
Khi nào về cậu phải khoe với đám bạn là nhìn thấy một con búp bê xinh đẹp to đùng cử động như thật mới được, cậu còn được sờ nữa, để cho đám bạn đó ghen nổ mắt!!
Bản thân Shirase vẫn chưa biết người phụ nữa này, vừa nãy có ý định giết cậu.
Ozaki Kouyou hơi mím môi, cố gắng không làm ra biểu cảm thất thố trên gương mặt mình.
Không sợ hãi, thằng nhóc này hoàn toàn không hề có nỗi sợ hãi, chỉ đơn giản là tò mò, giống như một đứa trẻ con. (2
Nakahara Chuuya: "...."
Ane-san dễ tính đến mức triệu hồi năng lực của mình cho Shirase ngắm nhìn? Nghe sao cứ sai sai vậy?
"Em quên chưa nói với chị, về tình trạng của cậu nhóc này, có chút khác biệt với người thường một chút..."
Có phải nếu như anh tới chậm một bước, sẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra mà, phải không? (3
Tác giả: "Trình độ chơi ngải, bỏ bùa của Shirase lên một tầm sao mới, quá đáng sợ!
Một người phụ nữ cao ráo trong trang phục truyền thống của Nhật Bản, cô ấy có mái tóc màu đỏ rực được kẹp lên một cái trâm cài, có giọng nói nhẹ nhàng như tiếng đàn, cực kì duyên dáng và vô cùng thanh lịch
(1
"Vâng, Ane-san." Nakahara Chuuya liếc sang Shirase đang đứng im với khuôn mặt chớp chớp ngây thơ rồi khế gật đầu: "Em sẽ là người hướng dẫn của cậu nhóc."
"Chuuya-kun? Có chuyện gì sao?" Ozaki Kouyou - Nữ kiếm sĩ nổi tiếng của Mafia Cảng, một trong năm Giám đốc
Điều hành cùng năng lực vô cùng mạnh mẽ, và trên hết, là một người vô cùng tinh ý nhận ra những thay đổi nhỏ về đàn em của mình.
"Em không sao...chỉ là-"
Nakahara Chuuya xoa thái dương nhỏ giọng nói, khuôn mặt mang nhiều phần nhợt nhạt vì suy nghĩ quá nhiều, là người bình thường nhìn qua đều biết, chắc chắn là do người này đang suy nghĩ về một vấn đề gì đó liên tục không có lời giải, nên mới thành ra thế này. (3
Rốt cuộc là ai có thể khiến cho võ sư số một của Mafia Cảng phải đau đầu đến mức phát bệnh?
"Vậy cậu nghỉ ngơi đi." Ozaki Kouyou đi đến vỗ lưng Nakahara Chuuya nhỏ nhẹ nói, giống như không muốn tạo thêm áp lực cho đàn em bé bỏng của mình.
Nakahara Chuuya liếc sang Shirase.
"Nhưng còn-"
"Cứ để tôi." Cô nói: "Tôi sẽ làm người hướng dẫn của cậu ấy trong vòng một ngày, Chuuya-kun, cậu đi nghỉ ngơi đi."
Trong Mafia Cảng, chị ấy là người có thể tin tưởng được.
"Vâng, Ane-san." Nakahara Chuuya khẽ cúi đầu, trước khi rời đi, cậu có vỗ vai Shirase và nói: "Chị ấy sẽ giúp cậu tìm hiểu về nơi này, đừng có thất lễ với chị ấy."
"Dạ vâng, anh Chuuya!"
Shirase với khuôn mặt hồ hởi gật đầu chắc nịch khiến Ozaki Kouyou đứng bên cạnh lấy vạt áo che miệng nhíu mày, một đứa nhóc đến Mafia Cảng mà tại sao lại làm vẻ mặt như là đi tham quan viện bảo tàng vậy, khó hiểu thật.
Nakahara Chuuya lặng lẽ rời đi, hành lang còn lại mỗi cô và Shirase.
"Xin chào." Ozaki Kouyou nở nụ cười nồng hậu với cậu nhóc: "Tôi là Ozaki Kouyou, cậu có thể gọi tôi là Kouyou-san, tôi sẽ là người hướng dẫn của cậu trong hôm nay, và tôi mong rằng trong chuyến đi lần này, cậu và tôi sẽ cùng nhau hợp tác để bản thân cậu có thể nắm chắc được những khiến thức cần có trong Mafia Cảng-“
Rốt cuộc thằng nhóc này có cái gì mà phải để đích thân Mori-dono cử Chuuya-kun tới chiêu mộ vậy? (
"Chúng ta có thể làm được. Em sẽ làm được."
Shirase cười toe toét nói, chỉ là thám hiểm bảo tàng như anh Fyo nói thôi mà, có gì mà không làm được chứ?
Nơi này cũng thật là rộng lớn, nhưng mà, cậu sẽ không bỏ cuộc đâu!
"Kou! Chúng ta có thể làm được. Anh sẽ làm được."
Ozaki Kouyou khẽ chớp chớp đôi mắt.
Giọng nói từ trong quá khứ lại văng vằng lên trên đôi tai của cô.
Nó tới từ một người đàn ông, một người đàn ông mà Ozaki Kouyou yêu sâu đậm, đến mức khi người đàn ông đó chết, Ozaki Kouyou liền rơi vào vực sâu thăm thẳm không có đường ra.
Quá khứ mà cô muốn chôn vùi mãi mãi.
"Chị với em, chúng ta có thể đi đến bất cứ đâu mà, phải không?"
Shirase hơi khịt mũi, nơi này thiệc rộng, không biết chị Kouyou này sẽ dẫn cậu khám phá từ ngoài vào trong hay từ trong ra ngoài đây, thật tò mò nha...
Thật bất ngờ, khi giọng điệu trong câu nói đó, lại trùng khớp đến ngạc nhiên, như thể là cùng một người nói vậy.
"Chúng ta có nhau, chúng ta có thể đi đến bất cứ đâu-"
Ozaki Kouyou khẽ siết chặt ngón tay của mình trong vạt áo đến mức bật máu, không ngừng suy nghĩ đến đoạn hồi tưởng lúc đó.
Trong quá khứ, có một cô gái, đã bị thứ gọi là ánh sáng thiêu cháy chỉ còn nắm hơi tàn.
Cô đang không ngừng lặp lại điều đó trong đầu mình.
Shirase dường như chưa nhận ra việc mình đang làm đang tác động sâu sắc đến tâm trí nữ kiếm sĩ của Mafia
Cảng.
"Nó sẽ là một nơi tràn đầy ánh sáng, phải không chị?"
Cậu mong là nó sẽ rực rỡ như cảnh biển hồi trưa anh Chuuya đưa cậu đi xem, nơi này toàn cảnh đẹp như vậy lại còn ít người qua lại, chẳng bù cho nơi cậu đang ở, nếu ông trời đã trao cho cậu cơ hội ngắm nhìn cảnh đẹp thì tội gì không nhanh chóng bắt lấy, nhỉ?
"Anh sẽ đưa em tới một nơi tràn đầy ánh sáng."
Người đàn ông đó đã chết rồi. Ánh sáng của cô chết rồi. Ozaki Kouyou chỉ còn là bông hoa trong bóng tối mà thôi.
Thằng ranh con chết tiệt đó, rốt cuộc nó-
"Chúng ta cùng nhau đi thôi!"
Bàn tay của Shirase đưa trước mặt Ozaki Kouyou.
Khi cô tầm tuổi Kyouka-chan, cũng có một người giơ tay trước mặt cô, ngỏ ý muốn kéo cô đi.
"Chúng ta cùng nhau đi thôi!" (1
Điều này thật vô lý. Kẻ sinh ra từ bóng tối thì chỉ có sống trong bóng tối. Không được phép mơ tưởng đến ánh sáng. Không được phép nghĩ tới.
[Kim Sắc Dạ Xoa)
Khi một người thấy được ánh sáng của cuộc sống, trước khi bước đến sự tồn tại của nó, hoàn toàn có thể quay
dลิ่น lai.
Tiêu diệt ánh sáng đó, chỉ cần ánh sáng kia chết, cô hoàn toàn mới trở thành một bông hoa của bóng tối!
Trước mặt Shirase, là một con quỷ lớn màu vàng mặc bộ Kimono màu trắng có họa tiết màu đỏ, nó khoác lên chiếc áo haori màu đen ánh đỏ, và, trên tay nó, đang cầm một thanh kiếm dài.
Con quỷ đó từ Ozaki Kouyou, và phi tới chỗ cậu rất nhanh.
"Ane-san!!!" Giọng nói của Nakahara Chuuya vang lên trong hành lang, khiến tâm trí đang chìm bừng bừng trong lửa hận cùng sự tuyệt vọng không lối thoát của Ozaki Kouyou thức tỉnh.
"Ane-san, chị đang làm gì thế?"
Có phải Nakahara Chuuya anh đang nhìn nhầm không, Ane-san...đang triệu hồi năng lực của mình có ý định muốn giết chết Shirase?
Con búp bê khổng lồ cầm kiếm khựng lại giữa Ozaki Kouyou và Shirase.
"Chuuya-kun? Tôi.." Cô đưa mắt sang nhìn cậu nhóc tóc bạc đang chớp chớp mắt không nhúc nhích, nhìn vào con quỷ mà cô triệu hồi.
Hiện tại, Ozaki Kouyou cũng không rõ bản thân vừa nãy bị cái gì nữa.
Là tiếng gọi của quá khứ sao?
Cô đang hành xử cái quái gì đây chứ, phong thái của Giám đốc Điều hành đâu hết rồi, thằng nhóc này còn được
Mori-dono nhờ Chuuya-kun đưa đến nữa, làm sao cô có thể-
"Oa! Đẹp quá! Nó là của chị ạ?!
Shirase sau khi liếc mắt nhìn (Kim Sắc Dạ Xoa] một thôi một hồi liền trầm trồ: "Trông nó cứ như thật ấy, chị làm gì mà hay được vậy? Chị Kouyou, em có thể chạm vào nó không?"
Khi nào về cậu phải khoe với đám bạn là nhìn thấy một con búp bê xinh đẹp to đùng cử động như thật mới được, cậu còn được sờ nữa, để cho đám bạn đó ghen nổ mắt!!
Bản thân Shirase vẫn chưa biết người phụ nữa này, vừa nãy có ý định giết cậu.
Ozaki Kouyou hơi mím môi, cố gắng không làm ra biểu cảm thất thố trên gương mặt mình.
Không sợ hãi, thằng nhóc này hoàn toàn không hề có nỗi sợ hãi, chỉ đơn giản là tò mò, giống như một đứa trẻ con. (2
Nakahara Chuuya: "...."
Ane-san dễ tính đến mức triệu hồi năng lực của mình cho Shirase ngắm nhìn? Nghe sao cứ sai sai vậy?
"Em quên chưa nói với chị, về tình trạng của cậu nhóc này, có chút khác biệt với người thường một chút..."
Có phải nếu như anh tới chậm một bước, sẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra mà, phải không? (3
Tác giả: "Trình độ chơi ngải, bỏ bùa của Shirase lên một tầm sao mới, quá đáng sợ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.