Cos Odasaku Và Fyodor, Tôi Và Bạn Thân Xuyên Vào Bsd
Chương 37
Cầm San
14/11/2024
"Oda này, Fyo bị làm sao thế kia?"
Emily lấy tay chọt chọt vào tôi đang mải lau chùi đồ đạc trong nhà trước khi quyết định gọi thợ chuyển đồ đến tân trang lại, nhìn theo phía của cô ấy, tôi nhìn thấy con bạn thân đang trong trạng thái vật vật vờ vờ lăn qua lăn lại dưới đất như cái cán lăn bột, trông buồn cười vô cùng.
Fyodor Dostoevsky mà thấy cảnh này chắc phải mài một đống con dao phi nó đến chết quá
"À, chắc là do thiếu hơi bé trai thôi." Tôi không để ý lắm mà nói, quay lại làm công việc chính của mình: "Bình thường thì cậu ta lúc nào cũng ở gần Shirase, bây giờ thì thăng bé qua Mafia Cảng rồi, không có cậu nhóc nào ở gần đây cho cậu ta ôm ấp chứ sao, tầm này chắc cùng lắm trụ được một tuần thôi, nếu mà không chịu được nữa chắc có khi cậu ta phi đến Mafia Cảng lấy lại người đấy." (
Emily có chút đơ người nhìn tôi, vẻ mặt hơi không thể tin được.
"Hả?"
"Nếu tuần sau Shirase thật sự không được đưa về, thì hai ta sẽ đột nhập vào Mafia Cảng cướp người."
Hình như cô nghe nhầm ...,phải không?
"Ừ." Tôi không để ý vẻ mặt xấu đi trông thấy của Emily: "Cậu ta bình thường thích mấy chị Bungou Stray Dogs xinh đẹp ra, còn là một shotacon chính hiệu mà, cô không thấy lúc nào Fyo cũng kè kè ở bên cạnh Shirase à?" (3
Oda nhắc lại thì Emily mới ngẩn người, lúc ở Cơ quan Thám tử Vũ trang ngồi bên cạnh Shirase, lúc bỏ chạy khỏi
Mori Ogai thì cầm lấy tay Shirase theo cùng, khi xung đột với Nakahara Chuuya thì cũng vác Shirase trốn...
Emily: "...."
Tự nhiên cô lại muốn báo cảnh sát gô cổ Fyo vào tù quá đi. (Q
"Aisssss....whyyyy...tại sao mình lại tự nhiên đồng ý cho Shirase đi chứ...."
"Giời ơi là giời, sao mình không để Oda chiến với Chuuya đi..., cậu ta có thể thắng mà.." (5)
Emily quay sang nhìn Fyo lăn qua lăn lại, miệng không ngừng lẩm bẩm mấy câu ân hận các thứ đồ.
Chẹp, cô có mà là Fyodor Dostoevsky hàng real thì cũng sẽ bắn bỏ mẹ anh ta vì cái tội dìm hàng nhau này. (°
"Ông trời dơii!!!! Con ân hận quá!!!!"
Emily: "...."
Không phải vừa trưa ban nãy bị cô cầm dao dí trốn trên cây, anh ta mạnh miệng lắm sao? Tuyên bố là hành động của mình là tốt cho tất cả mọi người ấy!! Tốt cho Oda và tốt cho Shirase ấy!!
Sự ngầu lòi đó nó đâu hết cả rồi???
"Fyo là một người có khả năng nhận thức tình hình rất tốt, suy xét mọi việc và làm mọi thứ một cách cực kì dứt khoát, nhưng chỉ trong lúc đó thôi.
Tôi cúi người xuống lau vết bụi bám trên thành cửa, không thèm ngoảnh mặt quay lại nhìn con bạn thân mình bắt đầu làm trò, vì bản thân đã quá quen thuộc với điều đó: "Mỗi khi Fyo giải quyết tình hình xong rồi, sau một lúc, cậu ta sẽ lại hối hận về những quyết định mình đã đưa ra ấy mà." (2
Như kiểu ban đêm thức săn sale chốt đơn một đống để rồi sáng hôm sau nhìn lại thì ôm máy khóc huhu đó. Tình huống này áp dụng vào con bạn thân tôi nó chẳng khác gì cả.
Hắn con bạn tôi cũng không ngờ đến trường hợp đổi phiếu cos của hai con xong rồi lại bị xuyên tới đây nhỉ? (2
Dù sao thì nó cũng là bạn thân của tôi, đương nhiên cái độ chơi chó của nó thì tôi còn lạ gì nữa.
Thôi thì, tự làm tự chịu đi, ai rảnh đâu mà hứng hộ.
Emily: "...."
Nghe mà mệt dùm nha.
Vả lại, không biết Shirase ở Mafia Cảng sao rồi, có ổn không nữa, với cái tính cách đó của cậu ta mà cô thấy lo
9นล์...
Mặc dù đối với cô, việc xông vào Mafia Cảng để tìm người chẳng phải chuyện gì khó khăn. (1
"Oaaaaa, tuyệt ghê luônnnn!!!"
Trước mặt cả ba, là một không gian cực kì rộng lớn.
Shirase với ánh mắt lấp la lấp lánh chạy lanh quanh ngó ngang ngó dọc khiến cho Ozaki Kouyou và Nakahara
Chuuya đồng thời nhăn mặt, vì hiếm khi, một đứa nhóc mười mấy tuổi bị túm vào Mafia Cảng, lại có thể biểu lộ ra cái cảm xúc trẻ con chân thật đến ngỡ ngàng đó
Ozaki Kouyou biết rõ, đứa trẻ này, nên thuộc về ánh sáng chứ không phải là trong bóng tối.
"Ane-san...chị ổn chứ?"
Vốn dĩ Nakahara Chuuya có thể về phòng của mình nghỉ ngơi, nhưng mà khi nhìn thấy khuôn mặt của Ane-san lại trở nên không tốt khi gặp Shirase, dù anh không biết chuyện gì xảy ra khi bản thân không có mặt ở đó, nhưng có vẻ như tình hình giữa hai người họ...không được tốt đẹp lắm nhỉ?
"Chuuya-kun. Tôi ổn." Ozaki Kouyou trầm giọng đáp lại, điều chỉnh lại tư thế vốn có của mình: "Cậu không cần phải lo lắng."
Cô là bông hoa trong bóng tối, nữ kiếm sĩ tài năng của Mafia Cảng, vẫn luôn là như vậy.
Sẽ không có gì thay đổi cả. 3
"Vậy cậu nhóc Shirase kia là bị tâm thần phân liệt sao, nhân cách kia của cậu ta mới là thứ mà Mori-dono cần?"
"Chuuya-kun. Tôi ổn." Ozaki Kouyou trầm giọng đáp lại, điều chỉnh lại tư thế vốn có của mình: "Cậu không cần phải lo lắng."
Cô là bông hoa trong bóng tối, nữ kiếm sĩ tài năng của Mafia Cảng, vẫn luôn là như vậy.
Sẽ không có gì thay đối cả.
"Vậy cậu nhóc Shirase kia là bị tâm thần phân liệt sao, nhân cách kia của cậu ta mới là thứ mà Mori-dono cần?"
Rốt cuộc thì cuộc sống phải tệ đến mức nào mà khiến cho một đứa nhóc hình thành lên một nhân cách khác chống chọi với môi trường bên ngoài?
Trong Mafia Cảng, cô đã gặp rất nhiều kẻ có tinh thần bất ổn, nhưng bị nặng đến mức thế thì đây cũng là lần đầu tiên.
Trong thế giới này, vốn dĩ không có màu hồng.
Ánh mắt của Ozaki Kouyou xẹt ngang một tia đau lòng, nhưng không quá rõ ràng.
"Đúng vậy." Nakahara Chuuya gật đầu, nghĩ thêm một lúc rồi nói tiếp: "Điều đó đối với cậu ta thì thật là tệ, nhưng, nơi này là Mafia Cảng."
Nơi này là Mafia Cảng. Đó là một câu trả lời phù hợp.
Nó là nơi tập hợp bóng tối, bạo lực và sự phi lý của Yokohama. Mạng sống của con người chẳng là cái gì cả, chứ đừng nói đến sự công bằng.
Shirase nhìn khắp nơi không khỏi cảm thám, quả nhiên anh Fyo nói đúng, viện bảo tàng này, hết sức là thú vị!
Tuy nó không sáng sủa như cậu đã mong đợi, nhưng cũng xứng đáng bỏ công sức ra để ngắm nhìn chứ.
"Đây là nơi trưng bày vũ khí cũng như là sân đấu tập của Mafia Cảng." Ozaki Kouyou chậm rãi nói: "Dành cho những người muốn nâng cao sức chiến đấu của mình."
Phía xa xa đằng kia đối diện với Shirase, là một cái tủ cực kì to treo những thứ giống như 'súng' mà anh trai đeo kính dí vào đầu anh Oda, cậu không chắc nó có giống súng không, nhưng kiểu cách trông cũng tương tự mà nhỉ?
Shirase chạy tới phía tủ đổ kia, kiếng chân lên mân mê từng thứ được treo trong đó.
Tất cả đều cùng một màu đen, đen bóng đến rợn người.
"Trông chúng thật là ngầu!!" Cậu phấn khích thốt lên, quay sang phía Nakahara Chuuya mà hỏi: "Tại sao anh không đem nó trưng bày ra nơi sáng hơn, giống như chỗ của em?" (2
Nếu có lũ bạn cậu ở đây, có khi cả bọn sẽ trầm trồ hết với nhau cả buổi quá
"Cái gì?"
Nakahara Chuuya dường như không hiếu ý của cậu nhóc này cho lắm, cho đến khi-
"Chỗ của em, họ trưng bày rất nhiều thứ!" Shirase liếc sang phía bên kia liền nhịn không được mà sờ một cái: "Có cả con người bên trong tủ nữa đó! Nhiều cực luôn! Tất cả họ trông cứng như đá và như đang làm việc gì đó rất quan trọng!" (&°
"Em chỉ có thể ở bên ngoài ngắm, bởi vì nếu như em không nghe lời đi vào bên trong, em sẽ bị chặt chân đó he he ~a!" (7
Shirase đang vận dụng toàn bộ kiến thức hạn hẹp của mình để miêu tả lại viện bảo tàng cậu từng đi với gia đình cho anh Chuuya và chị Kouyou nghe cũng như việc cậu bị bố mẹ mình đe dọa không được phép phá hoại tài sản của bảo tàng. (2
Ozaki Kouyou và Nakahara Chuuya đồng thời mở to mắt, vì quá sốc trước thông tin mà đứa trẻ đã nói.
Thăng nhóc đó, rốt cuộc là sống trong Địa Ngục nào vậy?
Nakahara Chuuya có cảm giác lồng ngực mình đang quặn lại, chẳng trách tại sao Buichiro Shirase của thế giới đó lại rơi vào tình trạng tâm thần phân liệt, bất ổn đến thế.
(5)
Có lẽ thế giới mà cậu ta đang sống, còn khủng khiếp hơn nơi này gấp trăm ngàn lần. (8°
"Làm sao mà-"
"Chuuya-kun. Không được." Ozaki Kouyou đứng bên cạnh nhắc nhở đàn em của mình: "Cậu hiện giờ là Giám đốc
Điều hành của Mafia Cảng."
Việc thông cảm số phận của một đứa trẻ là điều không nên, những người như bọn họ không nên hành động như thế.
Vì bọn họ là người của Mafia Cảng.
Bàn tay cô giấu trong vạt áo haori siết đến mức Ozaki Kouyou có thể cảm thấy máu chảy ra trên tay mình.
"Ane-san."
Nakahara Chuuya mím môi, sắc mặt của Ane-san hiện giờ, còn tệ hơn cả anh.
Đến cả người phụ trách việc tra tấn của Mafia Cảng như chị ấy còn không chịu được khi nghe những lời đó, huống chi là...
Số phận của một con người, có thể khổ sở đến mức nào?
Tác giả: "Tất cả là tại Akutagawa"
Emily lấy tay chọt chọt vào tôi đang mải lau chùi đồ đạc trong nhà trước khi quyết định gọi thợ chuyển đồ đến tân trang lại, nhìn theo phía của cô ấy, tôi nhìn thấy con bạn thân đang trong trạng thái vật vật vờ vờ lăn qua lăn lại dưới đất như cái cán lăn bột, trông buồn cười vô cùng.
Fyodor Dostoevsky mà thấy cảnh này chắc phải mài một đống con dao phi nó đến chết quá
"À, chắc là do thiếu hơi bé trai thôi." Tôi không để ý lắm mà nói, quay lại làm công việc chính của mình: "Bình thường thì cậu ta lúc nào cũng ở gần Shirase, bây giờ thì thăng bé qua Mafia Cảng rồi, không có cậu nhóc nào ở gần đây cho cậu ta ôm ấp chứ sao, tầm này chắc cùng lắm trụ được một tuần thôi, nếu mà không chịu được nữa chắc có khi cậu ta phi đến Mafia Cảng lấy lại người đấy." (
Emily có chút đơ người nhìn tôi, vẻ mặt hơi không thể tin được.
"Hả?"
"Nếu tuần sau Shirase thật sự không được đưa về, thì hai ta sẽ đột nhập vào Mafia Cảng cướp người."
Hình như cô nghe nhầm ...,phải không?
"Ừ." Tôi không để ý vẻ mặt xấu đi trông thấy của Emily: "Cậu ta bình thường thích mấy chị Bungou Stray Dogs xinh đẹp ra, còn là một shotacon chính hiệu mà, cô không thấy lúc nào Fyo cũng kè kè ở bên cạnh Shirase à?" (3
Oda nhắc lại thì Emily mới ngẩn người, lúc ở Cơ quan Thám tử Vũ trang ngồi bên cạnh Shirase, lúc bỏ chạy khỏi
Mori Ogai thì cầm lấy tay Shirase theo cùng, khi xung đột với Nakahara Chuuya thì cũng vác Shirase trốn...
Emily: "...."
Tự nhiên cô lại muốn báo cảnh sát gô cổ Fyo vào tù quá đi. (Q
"Aisssss....whyyyy...tại sao mình lại tự nhiên đồng ý cho Shirase đi chứ...."
"Giời ơi là giời, sao mình không để Oda chiến với Chuuya đi..., cậu ta có thể thắng mà.." (5)
Emily quay sang nhìn Fyo lăn qua lăn lại, miệng không ngừng lẩm bẩm mấy câu ân hận các thứ đồ.
Chẹp, cô có mà là Fyodor Dostoevsky hàng real thì cũng sẽ bắn bỏ mẹ anh ta vì cái tội dìm hàng nhau này. (°
"Ông trời dơii!!!! Con ân hận quá!!!!"
Emily: "...."
Không phải vừa trưa ban nãy bị cô cầm dao dí trốn trên cây, anh ta mạnh miệng lắm sao? Tuyên bố là hành động của mình là tốt cho tất cả mọi người ấy!! Tốt cho Oda và tốt cho Shirase ấy!!
Sự ngầu lòi đó nó đâu hết cả rồi???
"Fyo là một người có khả năng nhận thức tình hình rất tốt, suy xét mọi việc và làm mọi thứ một cách cực kì dứt khoát, nhưng chỉ trong lúc đó thôi.
Tôi cúi người xuống lau vết bụi bám trên thành cửa, không thèm ngoảnh mặt quay lại nhìn con bạn thân mình bắt đầu làm trò, vì bản thân đã quá quen thuộc với điều đó: "Mỗi khi Fyo giải quyết tình hình xong rồi, sau một lúc, cậu ta sẽ lại hối hận về những quyết định mình đã đưa ra ấy mà." (2
Như kiểu ban đêm thức săn sale chốt đơn một đống để rồi sáng hôm sau nhìn lại thì ôm máy khóc huhu đó. Tình huống này áp dụng vào con bạn thân tôi nó chẳng khác gì cả.
Hắn con bạn tôi cũng không ngờ đến trường hợp đổi phiếu cos của hai con xong rồi lại bị xuyên tới đây nhỉ? (2
Dù sao thì nó cũng là bạn thân của tôi, đương nhiên cái độ chơi chó của nó thì tôi còn lạ gì nữa.
Thôi thì, tự làm tự chịu đi, ai rảnh đâu mà hứng hộ.
Emily: "...."
Nghe mà mệt dùm nha.
Vả lại, không biết Shirase ở Mafia Cảng sao rồi, có ổn không nữa, với cái tính cách đó của cậu ta mà cô thấy lo
9นล์...
Mặc dù đối với cô, việc xông vào Mafia Cảng để tìm người chẳng phải chuyện gì khó khăn. (1
"Oaaaaa, tuyệt ghê luônnnn!!!"
Trước mặt cả ba, là một không gian cực kì rộng lớn.
Shirase với ánh mắt lấp la lấp lánh chạy lanh quanh ngó ngang ngó dọc khiến cho Ozaki Kouyou và Nakahara
Chuuya đồng thời nhăn mặt, vì hiếm khi, một đứa nhóc mười mấy tuổi bị túm vào Mafia Cảng, lại có thể biểu lộ ra cái cảm xúc trẻ con chân thật đến ngỡ ngàng đó
Ozaki Kouyou biết rõ, đứa trẻ này, nên thuộc về ánh sáng chứ không phải là trong bóng tối.
"Ane-san...chị ổn chứ?"
Vốn dĩ Nakahara Chuuya có thể về phòng của mình nghỉ ngơi, nhưng mà khi nhìn thấy khuôn mặt của Ane-san lại trở nên không tốt khi gặp Shirase, dù anh không biết chuyện gì xảy ra khi bản thân không có mặt ở đó, nhưng có vẻ như tình hình giữa hai người họ...không được tốt đẹp lắm nhỉ?
"Chuuya-kun. Tôi ổn." Ozaki Kouyou trầm giọng đáp lại, điều chỉnh lại tư thế vốn có của mình: "Cậu không cần phải lo lắng."
Cô là bông hoa trong bóng tối, nữ kiếm sĩ tài năng của Mafia Cảng, vẫn luôn là như vậy.
Sẽ không có gì thay đổi cả. 3
"Vậy cậu nhóc Shirase kia là bị tâm thần phân liệt sao, nhân cách kia của cậu ta mới là thứ mà Mori-dono cần?"
"Chuuya-kun. Tôi ổn." Ozaki Kouyou trầm giọng đáp lại, điều chỉnh lại tư thế vốn có của mình: "Cậu không cần phải lo lắng."
Cô là bông hoa trong bóng tối, nữ kiếm sĩ tài năng của Mafia Cảng, vẫn luôn là như vậy.
Sẽ không có gì thay đối cả.
"Vậy cậu nhóc Shirase kia là bị tâm thần phân liệt sao, nhân cách kia của cậu ta mới là thứ mà Mori-dono cần?"
Rốt cuộc thì cuộc sống phải tệ đến mức nào mà khiến cho một đứa nhóc hình thành lên một nhân cách khác chống chọi với môi trường bên ngoài?
Trong Mafia Cảng, cô đã gặp rất nhiều kẻ có tinh thần bất ổn, nhưng bị nặng đến mức thế thì đây cũng là lần đầu tiên.
Trong thế giới này, vốn dĩ không có màu hồng.
Ánh mắt của Ozaki Kouyou xẹt ngang một tia đau lòng, nhưng không quá rõ ràng.
"Đúng vậy." Nakahara Chuuya gật đầu, nghĩ thêm một lúc rồi nói tiếp: "Điều đó đối với cậu ta thì thật là tệ, nhưng, nơi này là Mafia Cảng."
Nơi này là Mafia Cảng. Đó là một câu trả lời phù hợp.
Nó là nơi tập hợp bóng tối, bạo lực và sự phi lý của Yokohama. Mạng sống của con người chẳng là cái gì cả, chứ đừng nói đến sự công bằng.
Shirase nhìn khắp nơi không khỏi cảm thám, quả nhiên anh Fyo nói đúng, viện bảo tàng này, hết sức là thú vị!
Tuy nó không sáng sủa như cậu đã mong đợi, nhưng cũng xứng đáng bỏ công sức ra để ngắm nhìn chứ.
"Đây là nơi trưng bày vũ khí cũng như là sân đấu tập của Mafia Cảng." Ozaki Kouyou chậm rãi nói: "Dành cho những người muốn nâng cao sức chiến đấu của mình."
Phía xa xa đằng kia đối diện với Shirase, là một cái tủ cực kì to treo những thứ giống như 'súng' mà anh trai đeo kính dí vào đầu anh Oda, cậu không chắc nó có giống súng không, nhưng kiểu cách trông cũng tương tự mà nhỉ?
Shirase chạy tới phía tủ đổ kia, kiếng chân lên mân mê từng thứ được treo trong đó.
Tất cả đều cùng một màu đen, đen bóng đến rợn người.
"Trông chúng thật là ngầu!!" Cậu phấn khích thốt lên, quay sang phía Nakahara Chuuya mà hỏi: "Tại sao anh không đem nó trưng bày ra nơi sáng hơn, giống như chỗ của em?" (2
Nếu có lũ bạn cậu ở đây, có khi cả bọn sẽ trầm trồ hết với nhau cả buổi quá
"Cái gì?"
Nakahara Chuuya dường như không hiếu ý của cậu nhóc này cho lắm, cho đến khi-
"Chỗ của em, họ trưng bày rất nhiều thứ!" Shirase liếc sang phía bên kia liền nhịn không được mà sờ một cái: "Có cả con người bên trong tủ nữa đó! Nhiều cực luôn! Tất cả họ trông cứng như đá và như đang làm việc gì đó rất quan trọng!" (&°
"Em chỉ có thể ở bên ngoài ngắm, bởi vì nếu như em không nghe lời đi vào bên trong, em sẽ bị chặt chân đó he he ~a!" (7
Shirase đang vận dụng toàn bộ kiến thức hạn hẹp của mình để miêu tả lại viện bảo tàng cậu từng đi với gia đình cho anh Chuuya và chị Kouyou nghe cũng như việc cậu bị bố mẹ mình đe dọa không được phép phá hoại tài sản của bảo tàng. (2
Ozaki Kouyou và Nakahara Chuuya đồng thời mở to mắt, vì quá sốc trước thông tin mà đứa trẻ đã nói.
Thăng nhóc đó, rốt cuộc là sống trong Địa Ngục nào vậy?
Nakahara Chuuya có cảm giác lồng ngực mình đang quặn lại, chẳng trách tại sao Buichiro Shirase của thế giới đó lại rơi vào tình trạng tâm thần phân liệt, bất ổn đến thế.
(5)
Có lẽ thế giới mà cậu ta đang sống, còn khủng khiếp hơn nơi này gấp trăm ngàn lần. (8°
"Làm sao mà-"
"Chuuya-kun. Không được." Ozaki Kouyou đứng bên cạnh nhắc nhở đàn em của mình: "Cậu hiện giờ là Giám đốc
Điều hành của Mafia Cảng."
Việc thông cảm số phận của một đứa trẻ là điều không nên, những người như bọn họ không nên hành động như thế.
Vì bọn họ là người của Mafia Cảng.
Bàn tay cô giấu trong vạt áo haori siết đến mức Ozaki Kouyou có thể cảm thấy máu chảy ra trên tay mình.
"Ane-san."
Nakahara Chuuya mím môi, sắc mặt của Ane-san hiện giờ, còn tệ hơn cả anh.
Đến cả người phụ trách việc tra tấn của Mafia Cảng như chị ấy còn không chịu được khi nghe những lời đó, huống chi là...
Số phận của một con người, có thể khổ sở đến mức nào?
Tác giả: "Tất cả là tại Akutagawa"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.