Chương 11: Nhanh Hơn Một Chút, Lại Nhanh Hơn
Bất Ngữ Ưu
22/10/2024
Bất cứ một người nào từng giết người đều sẽ dính khí tức của linh hồn người chết, nếu đã thành lệ quỷ và từng có giao dịch với nhà họ Lộc vậy cách một trăm mét, người nhà họ Lộc có thể cảm giác được loại khí tức này.
Đến đời Lộc Linh, thân là một thế hệ mạnh nhất ở nhà họ Lộc, cho dù cách tận nghìn mét thì cô vẫn có thể cảm giác được ngay lập tức.
Lộc Linh nhìn đồng hồ, tầm giờ này hung thủ mới xuất hiện, chắc chắn là định tiếp tục gây án rồi đây.
Cô nghĩ ngợi trong đầu, một lá bùa màu đỏ lập tức xuất hiện trong tay cô. Cô nhét vào túi, lại cầm theo cây kiếm gỗ đào trông như gậy phép thuật của Thủy Thủ Mặt Trăng, sau đó đứng dậy, cưỡi trên con xe đạp điện màu hồng của mình phóng như bay về phía xuất hiện khí tức kia.
Hôm nay Tân Điềm có hỏi giáo viên thêm vài câu tại lớp học thêm, đợi đến khi tan lớp thì đã hơi muộn rồi. Vừa nghĩ đến chuyện ác tính mới xuất hiện ở khu vực gần nhà mình gần đây, Tân Điềm không khỏi căng thẳng hơn vài phần.
Sau khi hẹn trước với cha sẽ tới đón, cuối cùng cô ta cũng yên tâm hơn được một chút. Nhưng qua một lúc, cha lại gọi điện thoại tới nói nửa đêm đột nhiên lãnh đạo bắt họp gấp, trong lúc nhất thời không thể tới được, kêu cô ta tự mình bắt xe về nhà, mẹ sẽ đứng ở đầu đường đón.
Tân Điềm nghĩ lại thấy cũng được nên một mình ngồi xe.
Lúc còn mười phút nữa là đến nơi, Tân Điềm gửi tin nhắn cho mẹ báo mình sắp về đến nhà.
Mẹ gửi lại, nói đã đứng đợi ở đầu đường, yên tâm đi bảo bối.
Nhìn thấy tin nhắn, Tân Điềm cười ngọt ngào, vẫn là mẹ tốt nhất!
Nhưng đợi khi cô ta xuống xe, nhìn quanh quất lại chẳng thấy bóng dáng của mẹ đâu, trong nháy mắt cô ta lập tức hoảng loạn.
Cô ta không dám bước thêm một bước nào nữa, tim đập càng ngày càng nhanh. Cho dù cô ta có gọi điện thoại cho mẹ thế nào thì cũng không có người nhấc máy. Tân Điềm sợ đến mức rơi nước mắt, lập tức gọi điện cho cha.
Ngay lúc Tân Điềm khóc nức nở nói với cha rằng không thấy mẹ đâu thì một bóng người lao vút qua bên cạnh cô ta, cô ta sợ quá theo bản năng hét to một tiếng “á!”
Lộc Linh cưỡi con xe đạp điện đi ngang qua người phụ nữ, cô không nán lại một giây nào cả mà phóng như bay về phía có khí tức của nữ quỷ.
Nhanh hơn một chút, lại nhanh hơn.
Lộc Linh nghĩ như vậy ở trong lòng, tay ga không khỏi vặn đến tận cùng.
Cùng lúc càng ngày càng gần, tiếng xe đạp điện của Lộc Linh cũng làm kinh động đến tên hung thủ đang định gây án.
Gã kinh ngạc vội liếc mắt nhìn về phía con xe đạp điện, sau đó nhanh chóng đánh ngất người phụ nữ đang không ngừng giãy dụa trong tay, kéo người vào trong rừng.
Đến đời Lộc Linh, thân là một thế hệ mạnh nhất ở nhà họ Lộc, cho dù cách tận nghìn mét thì cô vẫn có thể cảm giác được ngay lập tức.
Lộc Linh nhìn đồng hồ, tầm giờ này hung thủ mới xuất hiện, chắc chắn là định tiếp tục gây án rồi đây.
Cô nghĩ ngợi trong đầu, một lá bùa màu đỏ lập tức xuất hiện trong tay cô. Cô nhét vào túi, lại cầm theo cây kiếm gỗ đào trông như gậy phép thuật của Thủy Thủ Mặt Trăng, sau đó đứng dậy, cưỡi trên con xe đạp điện màu hồng của mình phóng như bay về phía xuất hiện khí tức kia.
Hôm nay Tân Điềm có hỏi giáo viên thêm vài câu tại lớp học thêm, đợi đến khi tan lớp thì đã hơi muộn rồi. Vừa nghĩ đến chuyện ác tính mới xuất hiện ở khu vực gần nhà mình gần đây, Tân Điềm không khỏi căng thẳng hơn vài phần.
Sau khi hẹn trước với cha sẽ tới đón, cuối cùng cô ta cũng yên tâm hơn được một chút. Nhưng qua một lúc, cha lại gọi điện thoại tới nói nửa đêm đột nhiên lãnh đạo bắt họp gấp, trong lúc nhất thời không thể tới được, kêu cô ta tự mình bắt xe về nhà, mẹ sẽ đứng ở đầu đường đón.
Tân Điềm nghĩ lại thấy cũng được nên một mình ngồi xe.
Lúc còn mười phút nữa là đến nơi, Tân Điềm gửi tin nhắn cho mẹ báo mình sắp về đến nhà.
Mẹ gửi lại, nói đã đứng đợi ở đầu đường, yên tâm đi bảo bối.
Nhìn thấy tin nhắn, Tân Điềm cười ngọt ngào, vẫn là mẹ tốt nhất!
Nhưng đợi khi cô ta xuống xe, nhìn quanh quất lại chẳng thấy bóng dáng của mẹ đâu, trong nháy mắt cô ta lập tức hoảng loạn.
Cô ta không dám bước thêm một bước nào nữa, tim đập càng ngày càng nhanh. Cho dù cô ta có gọi điện thoại cho mẹ thế nào thì cũng không có người nhấc máy. Tân Điềm sợ đến mức rơi nước mắt, lập tức gọi điện cho cha.
Ngay lúc Tân Điềm khóc nức nở nói với cha rằng không thấy mẹ đâu thì một bóng người lao vút qua bên cạnh cô ta, cô ta sợ quá theo bản năng hét to một tiếng “á!”
Lộc Linh cưỡi con xe đạp điện đi ngang qua người phụ nữ, cô không nán lại một giây nào cả mà phóng như bay về phía có khí tức của nữ quỷ.
Nhanh hơn một chút, lại nhanh hơn.
Lộc Linh nghĩ như vậy ở trong lòng, tay ga không khỏi vặn đến tận cùng.
Cùng lúc càng ngày càng gần, tiếng xe đạp điện của Lộc Linh cũng làm kinh động đến tên hung thủ đang định gây án.
Gã kinh ngạc vội liếc mắt nhìn về phía con xe đạp điện, sau đó nhanh chóng đánh ngất người phụ nữ đang không ngừng giãy dụa trong tay, kéo người vào trong rừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.