Cửa Hàng Thú Cưng Của Tôi Đến Từ Ngoài Hành Tinh
Chương 13:
Lý Mộc Thụ
06/08/2023
Trên diễn đàn 《Chiến ký của gấu Đế Vương》 xuất hiện một bình luận kì lạ, chỉ ít phút đã được đẩy lên hàng đầu.
Người bình luận tên Thuận Đằng.
Chủ đề: Gấu trúc muốn tìm việc làm thêm.
Lâu chủ nói mình là một con gấu trúc, kỹ thuật diễn siêu phàm, chỉ có điều độ nổi tiếng thấp, công việc chính là kiểm nghiệm thức ăn, hiện tại muốn tìm việc làm thêm đãi ngộ tốt để nuôi gia đình.
Ban đầu mọi người còn nghĩ lâu chủ nói cho vui, mọi người đều thả hahaha, đưa ra đủ loại đề nghị kì quái.
Ví dụ như bảo anh đi vườn thú chiêu khách, sau đó thu hoa hồng từ tiền vé, hoặc đi triển lãm manga anime bán chữ ký, đứng cạnh Đế Vương gấu, đảm nhiệm trọng trách của người phát ngôn.
Thậm chí còn có một đám người ồn ào nói anh đi lồng tiếng cho gấu Đế Vương, diễn chính bản thân mình, vì 《Chiến ký của gấu Đế Vương》 muốn làm thành phim hoạt hình, đang tìm diễn viên lồng tiếng.
Dần dần, quần chúng ăn dưa phát hiện lâu chủ không phải tới nói chơi mà là làm thật!
Mọi người đồng loạt đổi xưng hô từ “Lâu chủ” thành “Bức vương”*.
Bởi vì, khi lâu chủ thấy có người bảo anh đi lồng tiếng cho gấu Đế Vương, anh lại rất chân thành biểu thị lòng biết ơn, khen đề nghị này không tồi, anh nhận, muốn đi lồng tiếng cho gấu Đế Vương.
Nói đùa à, 《Chiến ký của gấu Đế Vương》 được vẽ vô cùng tốt, rất nổi tiếng, nếu không với kiểu mười năm chưa tìm được linh dược của tác giả, độc giả có thể đọc truyện của hắn mới là lạ.
Tác phẩm nổi như vậy, đại thần giới lồng tiếng cũng không dám nhận, nếu làm không tốt sẽ bị ngàn vạn fan nói đến mức mổ bụng tự sát.
Mà lâu chủ này còn dám dõng dạc hô ‘lồng’, cho rằng mình là ai, là cọng hành nào chứ hả!
Phía dưới bắt đầu xuất hiện một đám người âm dương quái khí mà chê cười lâu chủ.
Fans: Lâu chủ, bản lĩnh lớn nhỉ, muốn lồng tiếng là lồng tiếng, công ty hoạt hình do nhà anh mở chắc?
Lâu chủ: Làm sao cậu biết công ty hoạt hình là do trẫm, à không, là do chú nhỏ nhà trẫm mở?
Fans: À à, có phải tiếp theo lâu chủ sẽ nói mình ở biệt thự, lái siêu xe?
Lâu chủ: Không ở biệt thự, ở trong một chung cư nhỏ, còn có nhiều biệt thự nhưng là sính lễ cho vợ, cô ấy nói biệt thự quá lớn, quá trống trải, không ấm áp.
Fans: Hahaha, biệt thự có mà không ở, lại ở chung cư, tới đây tới đây, đưa micro cho lâu chủ, mời lâu chủ bắt đầu màn biểu diễn xuất sắc của mình! Nói cho chúng tôi làm thế nào mua biệt thự làm sính lễ.
Lâu chủ: Mua biệt thự rất đơn giản, lái xe đến văn phòng nhà đất, chọn cái mình thích, trả tiền.
Fans: À à à, đơn giản như vậy à, nói chi tiết giai đoạn vay tiền coi, chúng tôi không vội, anh cứ từ từ suy nghĩ, đừng để có bug.
Lâu chủ: Vay tiền? Tôi không vay tiền, tôi dùng tiền trong tài khoản mua.
Fans: Có tiền mua biệt thự lại không có tiền nuôi gia đình, phải tìm việc làm thêm, hahaha, đúng là chuyện cười lớn nhất năm, hahaha.
Fans: Đại lão không thể trêu, đúng là xã hội, aiz.
Fans: Bức vương giá lâm, dân thường không chiến đấu mau chóng rút lui.
Fans: Mọi người đừng như vậy, đừng dập tắt linh cảm sáng tác mãnh liệt của lâu chủ, cứ để lâu chủ diễn, mời lâu chủ tiếp tục_______________
Lục Khiên thấy được ác ý của mọi người, không trả lời tiếp, chỉ nghiêm túc cảm ơn người đưa ra đề nghị kia cho anh rồi rời khỏi diễn đàn.
Tương lai không lâu sau, bình luận kì lạ này bị đào ra, những người trả lời lâu chủ kia đều bị vả mặt bôm bốp.
Các cô đã từng cách đại lão gần như vậy, tiếc rằng lúc trước mắt mù, coi đại lão thành bức vương, còn cười nhạo một trận.
Vậy nên mấy nhà bình luận sau đó đồng loạt chế nhạo mấy bình luận trên n lần.
Tô Li nhìn vẻ mặt Lục Khiên vui vẻ tỏa sáng, tò mò hỏi anh: “Có chuyện gì tốt à?”
Lục Khiên vui vẻ hôn cô, trả lời: “Anh tìm được việc làm thêm!”
Tô Li cảnh giác hỏi: “Việc gì thế?”
Lục Khiên: “Lồng tiếng cho gấu Đế Vương, chút nữa anh sẽ tìm chú nhỏ để thử âm.”
Tô Li nhìn nhìn chồng mình, nghĩ đến việc khi chồng kích động đôi tai xù sẽ lộ ra, lồng tiếng không cần lộ mặt, rất an toàn nên cô gật đầu đồng ý.
“Dù sao anh cũng chỉ cần diễn bản thân là được, hẳn là không có vấn đề gì. Anh gọi điện cho anh cả nói chuyện này, đừng để ảnh hưởng đến việc nghiên cứu sản phẩm mới của công ty.”
Lục Khiên gật đầu, lập tức gọi điện thoại cho anh trai Lục.
Anh trai Lục tên là Lục Minh, vốn anh đang nghe thư ký sắp xếp công việc chiều nay, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, anh lập tức dừng công việc, ra hiệu cho thư ký im lặng.
“Ây da, điện thoại của lão tử cậu vờ không nghe thấy, của em trai cậu thì lại nhận nhanh vậy à~”
Thư ký nghệt mặt, lần đầu tiên phát hiện chuông di động của boss lớn lại là giọng nam trầm lên án đầy thương cảm như vậy.
Lục Minh chỉ cần 0,1 giây đã đoán được là tên nhóc hư đốn không kính già đổi chuông điện thoại của mình.
“Có việc?”
Anh nghe điện thoại, biểu cảm vẫn lạnh như băng, khóe miệng lại hơi nhấc lên một độ cong khó nhìn thấy được.
Có vẻ như bên kia điện thoại nói câu gì đó không xuôi tai, sắc mặt của Lục Minh ngày càng lạnh.
Người không hiểu nội tình không chừng sẽ cho rằng giữa hai anh em có khoảng cách, rốt cuộc thì một người là con ruột còn một người là con nuôi, cuộc chiến tranh đoạt gia sản từ trước đến nay vẫn tàn khốc như vậy.
Ví dụ như hiện giờ thư ký đã bị vẻ mặt nghiêm trọng của boss lớn dọa sợ, còn nghi ngờ có phải boss nhỏ ở đầu kia làm chuyện gì xấu, bị boss lớn bắt tại trận hay không.
Lục Minh nghe xong kế hoạch nỗ lực làm việc của Lục Khiên, cau mày suy nghĩ một giây, đột nhiên hỏi: “Tiền tiêu vặt không đủ à?”
Lục Khiên vừa nghe anh cả nói câu này liền biết đối phương muốn học tập tổng tài bá đạo trong phim truyền hình, điên cuồng quăng thẻ đen.
Anh vội vàng dừng hành động cẩu huyết của anh trai lại, lời lẽ chính đáng giáo dục: “Trẫm, không, em làm thêm để nuôi vợ, sao lại dùng tiền của anh được!”
Lục Minh im lặng một lát, có lẽ là bị cẩu lương em trai đột nhiên ném ra làm nghẹn họng.
“Em còn lấy được tiền tiêu vặt từ chỗ anh hẳn là phải cảm ơn chị dâu của em mới phải.”
Một giây sau, anh đột nhiên trả lời như vậy.
Lục Khiên sợ ngây người, anh cả ế từ trong bụng mẹ đột nhiên có người yêu, mà thân là em trai yêu quý lại không biết!
Ngay cả Tô Li cũng tò mò tiến qua, nghe lén bát quái.
Lục Khiên lớn tiếng hỏi: “Em có chị dâu? Anh chắc chắn là anh đang tỉnh ngủ?”
Lục Minh: “…”
Anh khụ một tiếng, nói tiếp câu nói đang dang dở.
“Em còn lấy được tiền tiêu vặt từ chỗ anh hẳn là phải cảm ơn chị dâu của em mới phải. Nếu em có chị dâu thì anh còn cho em tiền tiêu vặt chắc?”
Lục Khiên: “…”
Tô Li: “…”
Lục Minh: “Được rồi, nếu em hứng thú với việc lồng tiếng thì cứ thử, có khó khăn gì thì tìm anh.”
Lục Khiên: “… Anh, nếu anh tìm được chị dâu thì em sẽ cố gắng làm việc để cho anh tiền tiêu vặt.”
Lục Khiên lập tức cúp điện thoại.
Tô Li trợn trắng mắt liếc chồng mình: “Trêu đùa vui không? Cẩn thận anh cả đánh anh.”
Lục Khiên giả vờ không nghe thấy, lại gọi điện thoại cho chú nhỏ, đối diện truyền đến tiếng nhạc ầm ĩ, còn có cả tiếng cười đùa oanh ca yến hót.
Lục Khiên: “…”
Vừa nhận điện thoại, chú nhỏ Lục đã tiện miệng trêu chọc: “Alo, A Khiên à? Nghĩ thế nào mà lại gọi điện thoại cho chú thế? Chẳng lẽ cháu nghĩ kĩ rồi, muốn cùng chú chơi đùa vui sướng? Có muốn xem múa cột không, chú đưa cháu đi…”
Chú nhỏ Lục là em út của bố Lục, tuổi xấp xỉ anh cả Lục, giọng nói trong trẻo, giống như hoàn toàn không bị thuốc lá và rượu làm ảnh hưởng.
Tô Li nhìn Lục Khiên sắp tức giận, lập tức mở miệng ngăn chú nhỏ Lục tìm đường chết.
“Chú nhỏ, A Khiên muốn lồng tiếng cho gấu Đế Vương, chú bảo trợ lý gửi một phần kịch bản cho anh ấy, sắp xếp thời gian thử giọng nữa, nếu được thì làm, không thì thôi ạ.”
Quả nhiên, chú nhỏ Lục vừa nghe thấy tiếng Tô Li thì lập tức thu lại dáng vẻ cà lơ phất phơ, ngay cả âm thanh huyên náo cũng giảm đi rất nhiều.
“Được được được, chú lập tức sắp xếp, vừa rồi chú chỉ nói đùa với A Khiên thôi, cháu đừng để ý.”
Tuy Tô Li biết nội tình nhưng vẫn hơi bất mãn với hành vi kéo chồng mình xuống nước vừa rồi của chú nhỏ Lục.
Cô cười khẽ: “Chú, tất nhiên cháu sẽ không để ý, dù sao thì chuyện chú giữ mình trong sạch mọi người đều biết mà.”
A Li thật lợi hại!
Chú nhỏ Lục pha trò cho có lệ vài câu rồi vội vàng cúp điện thoại.
Thật, thật ra trong lòng anh cũng rất đau khổ mà, ngành này có rất nhiều bữa tiệc phải xã giao, hình tượng trong lòng mọi người rớt sâu không thể tả.
Nhưng mà, đến bây giờ anh vẫn là trai tân mà, a a a a a ______
Chú nhỏ Lục oa một tiếng, khóc lên.
Chuyện trai tân này, không giải thích thì danh tiếng không tốt, nếu giải thích, có vẻ như cũng không cải thiện được chút nào…
Chú nhỏ Lục đau khổ gãi gãi mái tóc xoăn mới nhuộm, uống ly rượu em gái xinh đẹp bên cạnh đưa cho.
Aizzz.
Anh bi thương mà thở dài.
Tô Li cúp điện thoại xong thì làm bộ nghiêm túc chọc chọc Lục Khiên đang sầm mặt, hỏi anh: “Trả lời thành thật, anh có từng ra ngoài mua vui với chú nhỏ không?”
Lục Khiên buột miệng thốt ra: “Xuân phong mười dặm không bằng ngủ với em.”
Xuân phong mười dặm là đại chỉ ca lâu kỹ viện Dương Châu trong thơ Đỗ Mục, Lục Khiên dùng với nghĩa đen tối như vậy nên lập tức bị Tô Li đánh cho một cái.
Nào biết Lục Khiên lập tức nhe răng gấu trắng nhọn ra, tỏ vẻ hung ác phản kháng: “Cho dù trẫm thích em, cũng không cho phép em vu hãm trẫm, còn đánh trẫm!”
Trong lòng Tô Li ngọt ngào, muốn nghe tiếp vài câu lời ngon tiếng ngọt bèn hỏi tiếp: “Vậy anh thích gì ở em?”
Lục Khiên cau mày suy nghĩ hồi lâu: “Ừm… Thật ra thì, không nói rõ được em tốt chỗ nào…”
Tô Li ngừng cười.
Lục Khiên: “Dù sao thì cũng không ai thay thế nổi!”
Tô Li: “…”
Không biết tại sao, tuy trong lòng ngọt ngào vui vẻ nhưng vẫn muốn đánh anh.
Lúc này, di động Tô Li đột nhiên vang lên âm thanh kì quái quen thuộc.
Trí tuệ nhân tạo A Nhất gửi tin nhắn tới.
[Ba học sinh: chó Corgi, mèo Ragdoll và sáo đen sẽ đến Cửa hàng số ① vào lúc 10 giờ sáng mai, đề nghị cửa hàng trưởng chuẩn bị tốt công tác tiếp nhận.]
Người bình luận tên Thuận Đằng.
Chủ đề: Gấu trúc muốn tìm việc làm thêm.
Lâu chủ nói mình là một con gấu trúc, kỹ thuật diễn siêu phàm, chỉ có điều độ nổi tiếng thấp, công việc chính là kiểm nghiệm thức ăn, hiện tại muốn tìm việc làm thêm đãi ngộ tốt để nuôi gia đình.
Ban đầu mọi người còn nghĩ lâu chủ nói cho vui, mọi người đều thả hahaha, đưa ra đủ loại đề nghị kì quái.
Ví dụ như bảo anh đi vườn thú chiêu khách, sau đó thu hoa hồng từ tiền vé, hoặc đi triển lãm manga anime bán chữ ký, đứng cạnh Đế Vương gấu, đảm nhiệm trọng trách của người phát ngôn.
Thậm chí còn có một đám người ồn ào nói anh đi lồng tiếng cho gấu Đế Vương, diễn chính bản thân mình, vì 《Chiến ký của gấu Đế Vương》 muốn làm thành phim hoạt hình, đang tìm diễn viên lồng tiếng.
Dần dần, quần chúng ăn dưa phát hiện lâu chủ không phải tới nói chơi mà là làm thật!
Mọi người đồng loạt đổi xưng hô từ “Lâu chủ” thành “Bức vương”*.
Bởi vì, khi lâu chủ thấy có người bảo anh đi lồng tiếng cho gấu Đế Vương, anh lại rất chân thành biểu thị lòng biết ơn, khen đề nghị này không tồi, anh nhận, muốn đi lồng tiếng cho gấu Đế Vương.
Nói đùa à, 《Chiến ký của gấu Đế Vương》 được vẽ vô cùng tốt, rất nổi tiếng, nếu không với kiểu mười năm chưa tìm được linh dược của tác giả, độc giả có thể đọc truyện của hắn mới là lạ.
Tác phẩm nổi như vậy, đại thần giới lồng tiếng cũng không dám nhận, nếu làm không tốt sẽ bị ngàn vạn fan nói đến mức mổ bụng tự sát.
Mà lâu chủ này còn dám dõng dạc hô ‘lồng’, cho rằng mình là ai, là cọng hành nào chứ hả!
Phía dưới bắt đầu xuất hiện một đám người âm dương quái khí mà chê cười lâu chủ.
Fans: Lâu chủ, bản lĩnh lớn nhỉ, muốn lồng tiếng là lồng tiếng, công ty hoạt hình do nhà anh mở chắc?
Lâu chủ: Làm sao cậu biết công ty hoạt hình là do trẫm, à không, là do chú nhỏ nhà trẫm mở?
Fans: À à, có phải tiếp theo lâu chủ sẽ nói mình ở biệt thự, lái siêu xe?
Lâu chủ: Không ở biệt thự, ở trong một chung cư nhỏ, còn có nhiều biệt thự nhưng là sính lễ cho vợ, cô ấy nói biệt thự quá lớn, quá trống trải, không ấm áp.
Fans: Hahaha, biệt thự có mà không ở, lại ở chung cư, tới đây tới đây, đưa micro cho lâu chủ, mời lâu chủ bắt đầu màn biểu diễn xuất sắc của mình! Nói cho chúng tôi làm thế nào mua biệt thự làm sính lễ.
Lâu chủ: Mua biệt thự rất đơn giản, lái xe đến văn phòng nhà đất, chọn cái mình thích, trả tiền.
Fans: À à à, đơn giản như vậy à, nói chi tiết giai đoạn vay tiền coi, chúng tôi không vội, anh cứ từ từ suy nghĩ, đừng để có bug.
Lâu chủ: Vay tiền? Tôi không vay tiền, tôi dùng tiền trong tài khoản mua.
Fans: Có tiền mua biệt thự lại không có tiền nuôi gia đình, phải tìm việc làm thêm, hahaha, đúng là chuyện cười lớn nhất năm, hahaha.
Fans: Đại lão không thể trêu, đúng là xã hội, aiz.
Fans: Bức vương giá lâm, dân thường không chiến đấu mau chóng rút lui.
Fans: Mọi người đừng như vậy, đừng dập tắt linh cảm sáng tác mãnh liệt của lâu chủ, cứ để lâu chủ diễn, mời lâu chủ tiếp tục_______________
Lục Khiên thấy được ác ý của mọi người, không trả lời tiếp, chỉ nghiêm túc cảm ơn người đưa ra đề nghị kia cho anh rồi rời khỏi diễn đàn.
Tương lai không lâu sau, bình luận kì lạ này bị đào ra, những người trả lời lâu chủ kia đều bị vả mặt bôm bốp.
Các cô đã từng cách đại lão gần như vậy, tiếc rằng lúc trước mắt mù, coi đại lão thành bức vương, còn cười nhạo một trận.
Vậy nên mấy nhà bình luận sau đó đồng loạt chế nhạo mấy bình luận trên n lần.
Tô Li nhìn vẻ mặt Lục Khiên vui vẻ tỏa sáng, tò mò hỏi anh: “Có chuyện gì tốt à?”
Lục Khiên vui vẻ hôn cô, trả lời: “Anh tìm được việc làm thêm!”
Tô Li cảnh giác hỏi: “Việc gì thế?”
Lục Khiên: “Lồng tiếng cho gấu Đế Vương, chút nữa anh sẽ tìm chú nhỏ để thử âm.”
Tô Li nhìn nhìn chồng mình, nghĩ đến việc khi chồng kích động đôi tai xù sẽ lộ ra, lồng tiếng không cần lộ mặt, rất an toàn nên cô gật đầu đồng ý.
“Dù sao anh cũng chỉ cần diễn bản thân là được, hẳn là không có vấn đề gì. Anh gọi điện cho anh cả nói chuyện này, đừng để ảnh hưởng đến việc nghiên cứu sản phẩm mới của công ty.”
Lục Khiên gật đầu, lập tức gọi điện thoại cho anh trai Lục.
Anh trai Lục tên là Lục Minh, vốn anh đang nghe thư ký sắp xếp công việc chiều nay, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, anh lập tức dừng công việc, ra hiệu cho thư ký im lặng.
“Ây da, điện thoại của lão tử cậu vờ không nghe thấy, của em trai cậu thì lại nhận nhanh vậy à~”
Thư ký nghệt mặt, lần đầu tiên phát hiện chuông di động của boss lớn lại là giọng nam trầm lên án đầy thương cảm như vậy.
Lục Minh chỉ cần 0,1 giây đã đoán được là tên nhóc hư đốn không kính già đổi chuông điện thoại của mình.
“Có việc?”
Anh nghe điện thoại, biểu cảm vẫn lạnh như băng, khóe miệng lại hơi nhấc lên một độ cong khó nhìn thấy được.
Có vẻ như bên kia điện thoại nói câu gì đó không xuôi tai, sắc mặt của Lục Minh ngày càng lạnh.
Người không hiểu nội tình không chừng sẽ cho rằng giữa hai anh em có khoảng cách, rốt cuộc thì một người là con ruột còn một người là con nuôi, cuộc chiến tranh đoạt gia sản từ trước đến nay vẫn tàn khốc như vậy.
Ví dụ như hiện giờ thư ký đã bị vẻ mặt nghiêm trọng của boss lớn dọa sợ, còn nghi ngờ có phải boss nhỏ ở đầu kia làm chuyện gì xấu, bị boss lớn bắt tại trận hay không.
Lục Minh nghe xong kế hoạch nỗ lực làm việc của Lục Khiên, cau mày suy nghĩ một giây, đột nhiên hỏi: “Tiền tiêu vặt không đủ à?”
Lục Khiên vừa nghe anh cả nói câu này liền biết đối phương muốn học tập tổng tài bá đạo trong phim truyền hình, điên cuồng quăng thẻ đen.
Anh vội vàng dừng hành động cẩu huyết của anh trai lại, lời lẽ chính đáng giáo dục: “Trẫm, không, em làm thêm để nuôi vợ, sao lại dùng tiền của anh được!”
Lục Minh im lặng một lát, có lẽ là bị cẩu lương em trai đột nhiên ném ra làm nghẹn họng.
“Em còn lấy được tiền tiêu vặt từ chỗ anh hẳn là phải cảm ơn chị dâu của em mới phải.”
Một giây sau, anh đột nhiên trả lời như vậy.
Lục Khiên sợ ngây người, anh cả ế từ trong bụng mẹ đột nhiên có người yêu, mà thân là em trai yêu quý lại không biết!
Ngay cả Tô Li cũng tò mò tiến qua, nghe lén bát quái.
Lục Khiên lớn tiếng hỏi: “Em có chị dâu? Anh chắc chắn là anh đang tỉnh ngủ?”
Lục Minh: “…”
Anh khụ một tiếng, nói tiếp câu nói đang dang dở.
“Em còn lấy được tiền tiêu vặt từ chỗ anh hẳn là phải cảm ơn chị dâu của em mới phải. Nếu em có chị dâu thì anh còn cho em tiền tiêu vặt chắc?”
Lục Khiên: “…”
Tô Li: “…”
Lục Minh: “Được rồi, nếu em hứng thú với việc lồng tiếng thì cứ thử, có khó khăn gì thì tìm anh.”
Lục Khiên: “… Anh, nếu anh tìm được chị dâu thì em sẽ cố gắng làm việc để cho anh tiền tiêu vặt.”
Lục Khiên lập tức cúp điện thoại.
Tô Li trợn trắng mắt liếc chồng mình: “Trêu đùa vui không? Cẩn thận anh cả đánh anh.”
Lục Khiên giả vờ không nghe thấy, lại gọi điện thoại cho chú nhỏ, đối diện truyền đến tiếng nhạc ầm ĩ, còn có cả tiếng cười đùa oanh ca yến hót.
Lục Khiên: “…”
Vừa nhận điện thoại, chú nhỏ Lục đã tiện miệng trêu chọc: “Alo, A Khiên à? Nghĩ thế nào mà lại gọi điện thoại cho chú thế? Chẳng lẽ cháu nghĩ kĩ rồi, muốn cùng chú chơi đùa vui sướng? Có muốn xem múa cột không, chú đưa cháu đi…”
Chú nhỏ Lục là em út của bố Lục, tuổi xấp xỉ anh cả Lục, giọng nói trong trẻo, giống như hoàn toàn không bị thuốc lá và rượu làm ảnh hưởng.
Tô Li nhìn Lục Khiên sắp tức giận, lập tức mở miệng ngăn chú nhỏ Lục tìm đường chết.
“Chú nhỏ, A Khiên muốn lồng tiếng cho gấu Đế Vương, chú bảo trợ lý gửi một phần kịch bản cho anh ấy, sắp xếp thời gian thử giọng nữa, nếu được thì làm, không thì thôi ạ.”
Quả nhiên, chú nhỏ Lục vừa nghe thấy tiếng Tô Li thì lập tức thu lại dáng vẻ cà lơ phất phơ, ngay cả âm thanh huyên náo cũng giảm đi rất nhiều.
“Được được được, chú lập tức sắp xếp, vừa rồi chú chỉ nói đùa với A Khiên thôi, cháu đừng để ý.”
Tuy Tô Li biết nội tình nhưng vẫn hơi bất mãn với hành vi kéo chồng mình xuống nước vừa rồi của chú nhỏ Lục.
Cô cười khẽ: “Chú, tất nhiên cháu sẽ không để ý, dù sao thì chuyện chú giữ mình trong sạch mọi người đều biết mà.”
A Li thật lợi hại!
Chú nhỏ Lục pha trò cho có lệ vài câu rồi vội vàng cúp điện thoại.
Thật, thật ra trong lòng anh cũng rất đau khổ mà, ngành này có rất nhiều bữa tiệc phải xã giao, hình tượng trong lòng mọi người rớt sâu không thể tả.
Nhưng mà, đến bây giờ anh vẫn là trai tân mà, a a a a a ______
Chú nhỏ Lục oa một tiếng, khóc lên.
Chuyện trai tân này, không giải thích thì danh tiếng không tốt, nếu giải thích, có vẻ như cũng không cải thiện được chút nào…
Chú nhỏ Lục đau khổ gãi gãi mái tóc xoăn mới nhuộm, uống ly rượu em gái xinh đẹp bên cạnh đưa cho.
Aizzz.
Anh bi thương mà thở dài.
Tô Li cúp điện thoại xong thì làm bộ nghiêm túc chọc chọc Lục Khiên đang sầm mặt, hỏi anh: “Trả lời thành thật, anh có từng ra ngoài mua vui với chú nhỏ không?”
Lục Khiên buột miệng thốt ra: “Xuân phong mười dặm không bằng ngủ với em.”
Xuân phong mười dặm là đại chỉ ca lâu kỹ viện Dương Châu trong thơ Đỗ Mục, Lục Khiên dùng với nghĩa đen tối như vậy nên lập tức bị Tô Li đánh cho một cái.
Nào biết Lục Khiên lập tức nhe răng gấu trắng nhọn ra, tỏ vẻ hung ác phản kháng: “Cho dù trẫm thích em, cũng không cho phép em vu hãm trẫm, còn đánh trẫm!”
Trong lòng Tô Li ngọt ngào, muốn nghe tiếp vài câu lời ngon tiếng ngọt bèn hỏi tiếp: “Vậy anh thích gì ở em?”
Lục Khiên cau mày suy nghĩ hồi lâu: “Ừm… Thật ra thì, không nói rõ được em tốt chỗ nào…”
Tô Li ngừng cười.
Lục Khiên: “Dù sao thì cũng không ai thay thế nổi!”
Tô Li: “…”
Không biết tại sao, tuy trong lòng ngọt ngào vui vẻ nhưng vẫn muốn đánh anh.
Lúc này, di động Tô Li đột nhiên vang lên âm thanh kì quái quen thuộc.
Trí tuệ nhân tạo A Nhất gửi tin nhắn tới.
[Ba học sinh: chó Corgi, mèo Ragdoll và sáo đen sẽ đến Cửa hàng số ① vào lúc 10 giờ sáng mai, đề nghị cửa hàng trưởng chuẩn bị tốt công tác tiếp nhận.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.