Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi
Chương 251
Tả Nhi Thiển
25/09/2018
Chương 234: Lại thấy được
Edit: Phong Nguyệt
"Mẹ! Mẹ buông tay a, con muốn nhìn!" Tiểu Bạch dùng sức lôi kéo tay Liên Hoa đang che cặp mắt của bé, kêu la nói, "J rốt cuộc gửi tới chứng cớ gì, mẹ để con xem thử a! Tại sao che đôi mắt của con, con một cái cũng không có thấy!"
Liên Hoa một mực che mắt con trai, quay đầu liếc mắt nhìn hình trong máy vi tính, nhanh chóng đóng cửa sổ, lại khép lại tắt Laptop, cô lúc này mới buông lỏng tay ra.
Tiều Bạch ôm lấy không ngừng giãy giụa, Liền Hoa nói thật: "Bảo bối, J tìm được chứng cớ rất nghiêm trọng, lấy tuổi con bây giờ vẫn không thể nhìn. . . . . . Con ngoan ngoãn không nên nháo, lần này liền nghe lời của mẹ, có được hay không?"
Khóe miệng Tiểu Bạch thoáng rũ xuống, có thể vừa nhìn thấy liền Liên Hoa nghiêm mặt, cũng biết không cách nào nữa thuyết phục mẹ. Bé không thôi nhìn máy vi tính của mình một chút, nhẹ nhàng hỏi "Thật không thể để cho con xem a. . . . . . J tìm được chứng cớ hữu dụng không? Là phương diện nào đây?"
Đầu nhỏ của Tiểu Bạch Vút Vút chuyển động, chứng cớ bị mẹ nghiêm lệnh cấm chỉ không cho bé nhìn, có lẽ chính là loại cấm trẻ nhỏ. Nhưng cụ thể là chứng cớ gì, có lẽ là kẻ thù của mẹ giết người phóng hỏa buôn lậu thuốc phiện phản động cũng không nhất định? Nếu như là vậy, như vậy kẻ thù của mẹ nhất định phải chết!
"Tiểu Bạch, J gởi tới cái này con là thật không thể nhìn, cho nên cũng không cần nhớ kỹ, con ngoan ngoãn nghe lời, không nên hỏi nhiều!" Liên Hoa nhẹ nhàng nói một câu.
Vừa nghĩ tới mới vừa nhìn thấy hình, Liên Hoa lập tức cảm thấy trong lòng một trận hốt hoảng, cô nhìn thấy tấm hình kia cực kỳ rõ ràng, cô tuyệt đối không có nhìn lầm, cũng tuyệt đối không có hoa mắt, hình này. . . . . .
Loại hình này cô không phải lần đầu tiên thấy! Thời gian cách năm năm sau, cô lại thấy được hình ảnh khiêu dâm như thế!
Năm năm trước ở hôn lễ của cô, Ôn Như Cảnh lấy ra chính là hình cùng Đỗ Yến Thừa cả đêm triền miên, mà cô hôm nay đã thấy, Ôn Như Cảnh rõ ràng là đang cùng một người đàn ông khác liều chết hoan ái!
Người đàn ông xa lạ giữa lông mày có cảm giác quen thuộc khó hiểu, Ôn Như Cảnh quấn vòng quanh người đàn ông kia, trên người bọn họ không mảnh vải. Ôn Như Cảnh da thịt trắng nõn, người đàn ông kia cường tráng ngăm đen, hai người giống như tận tình như hai con động vật, cứ như vậy tiến hành trong động tác thiên địa nguyên thủy nhất, nóng bỏng kịch tính thiêu đốt cả tấm hình!
Hình là thật! Lần này cũng cùng một dạng năm năm trước, cô vẻn vẹn chỉ là nhìn sang, liền xác định hình không có trải qua bất kỳ hậu kỳ xử lý, bây giờ ánh mắt của cô càng thêm sắc bén, càng thêm không thể nào sai lầm.
Ôn Như Cảnh, cô là thật sự có qua những thứ đàn ông khác, hơn nữa còn là vui mừng yêu trên đường bị chụp hình được!
Liên Hoa càng thêm âm trầm xuống, tên J thật là Thần Thông Quảng Đại, lại có thể tìm được hình phóng túng lạm tình của Ôn Như Cảnh! Nhất là hôm nay Ôn Như Cảnh đã gả vào Đỗ gia, vừa có thai, mặc kệ cô ta là vượt quá giới hạn trước khi cưới hay sau khi cưới vượt quá giới hạn, loại quy củ nghiêm khắc này của đại gia tộc, cũng chạy không thoát một chữ "chết"!
Hít thở sâu một cái bình phục tâm tình, Liên Hoa nóng nảy hỏi Tiểu Bạch: "Con mới vừa rồi có mở xem không, con có thấy được nội dung của tài liệu không? Còn có ai biết chuyện này?" Con trai của cô mới bốn tuổi, tuyệt đối không thể hiện tại liền thấy hình ảnh mang màu sắc, tuyệt đối không thể đề cử động của Ôn Như Cảnh làm dơ tâm linh thuần khiết của Tiểu Bạch!
"Con không có nhìn." Tiểu Bạch lắc đầu một cái, "Con mới vừa nhận lấy tài liệu mà J gửi tới, mẹ liền tiến vào, sau đó mẹ là người đầu tiên mở tài liệu ra, lúc này mới nhìn lại. . . . . . Mẹ, cái đó rốt cuộc là cái gì? Mẹ lặng lẽ nói cho con biết một câu nói có được hay không?" Bộ dạng của mẹ để cho bé đối chứng theo cực kỳ tò mò, đây rốt cuộc là cái gì!
"Con không có nhìn là tốt rồi, người bạn nhỏ không nên nhìn những thứ đồ vật loạn thất bát tao, cái này thật không thích hợp để cho con nhìn. Tiểu Bạch ngoan, mẹ lấy máy vi tính, con là muốn chơi trò chơi, con lấy máy khác chơi đi." Liên Hoa vừa mạnh mẽ thân ái khuôn mặt nhỏ nhắn nộn nộn của Tiều Bạch, "Bảo bối, con tuyệt nhất rồi! Cám ơn con phái người tìm được chứng cớ, mẹ cầm nó sẽ có tác dụng lớn!"
"Oh." Việc đã đến nước này, Tiểu Bạch cũng đành phải gật đầu một cái, bé lại không thể ngăn lại không để cho mẹ lấy đi máy vi tính. . . . . .
"A! Tiểu Bạch!" Liên Hoa ôm máy vi tính đi vài bước, lại xoay người lại dặn dò con trai, "Chuyện này tới đó là hết, chuyện sau này đều giao cho mẹ, con cũng không cần quá thân mật quá với J. . . . . . Càng không cho phép hỏi hắn về chuyện chứng cứ!"
Liên Hoa có chút tức giận, J thân là một người lớn, căn bản cũng không trông nom Tiểu Bạch còn là một người bạn nhỏ, còn gửi tới loại cấm trẻ nhỏ gì đó! Nếu như không phải là cô đúng dịp đi vào, mà là Tiểu Bạch tự mình một người xem trước những thứ hình khiêu dâm này, nhất định sẽ đau mắt hột tạo thành bóng ma trong lòng đấy! J hình như hơi có vẻ không đáng tin cậy a, Tiểu Bạch phải giảm bớt liên lạc với hắn!
"Tốt. . . . . ." Tiểu Bạch như đưa đám cúi đầu, chỉ có thể nhìn Liên Hoa ôm máy vi tính của bé đi mất.
Nhưng rốt cuộc là cái chứng cớ gì a, càng ẩn núp lại càng khiến cho bé tò mò! J gửi tới tất cả tài liệu đều trong máy vi tính, bé hoàn toàn chưa kịp dành trước, về sau bị mẹ ôm đi, bé liền liếc trộm một cái cũng không có cơ hội. . . . . .
Hơn nữa mẹ cũng không để cho bé hỏi J đây đều là những thứ chứng cớ gì, ừ, như vậy bé hướng J oán trách, nói bóng nói gió một cái cũng có thể thôi. . . . . .
Nhanh chóng mở máy vi tính, Tiểu Bạch tìm phần mềm chat, liền ngoan mệnh đi đến đâm J, hướng về phía cái hình vô sĩ rống giận một trận: "J Đáng chết! Anh gửi tới đồ đã xảy ra chuyện, anh để cho tôi mất tất cả mặt mũi, nhất định phải nhận lỗi với tôi, !" Dù sao bóp méo sự thật trả đũa lại nói.
Giọng nói của J mang theo nghi ngờ: "Thế nào lão đại? Những hình kia và video đều không đủ kích thích đủ rõ ràng a, lão đại thấy chưa đã ghiền hay là thế nào, có phải là lão đại có yêu cầu quá cao hay không? Tôi điều động rất nhiều tiệm máy vi tính cùng theo dõi ở thành thị K này, mới rốt cuộc tìm tất cả chứng cứ rõ ràng của Ôn Như Cảnh, nếu như lão đại còn chưa hài lòng, tôi thật sự không có cách nào. . . . . ."
"Ai nói với anh cái này, tôi là nói, tôi đang xem, bị mẹ tôi bắt được, mẹ tôi hung hăng bảo tôi dừng lại, hơn nữa lệnh cưỡng chế tôi không cho cùng loại người như anh liên lạc với nhau!" Tiểu Bạch khuếch đại tình thế lên, vểnh tai chờ đợi J sẽ nói tiếp như thế nào, bé muốn thử từ trong lời nói của J tìm được một chút manh mối, dùng cái này suy đoán ra J tìm được chứng cớ rốt cuộc là cái gì.
"Ha ha ha ha ha! Lão đại—— ha ha!" J sau khi nghe, đầu tiên là sững sờ, sau đó ôm bụng cười lăn lộn thành một đống, không được không được, hắn muốn cười chết mất, lão đại nhà mình đang nhìn những thứ hình khiêu dâm và video, bị mẹ hắn bắt được, ha ha ha ha, cười chết người!
Tiểu Bạch nổi giận: "Anh cười cái gì! Không cho cười!" Buồn cười đến vậy sao = =, chẳng lẽ J nói chính là một cái tài liệu chuyện cười sao, anh ta tự rước lấy nhục sao?
Edit: Phong Nguyệt
"Mẹ! Mẹ buông tay a, con muốn nhìn!" Tiểu Bạch dùng sức lôi kéo tay Liên Hoa đang che cặp mắt của bé, kêu la nói, "J rốt cuộc gửi tới chứng cớ gì, mẹ để con xem thử a! Tại sao che đôi mắt của con, con một cái cũng không có thấy!"
Liên Hoa một mực che mắt con trai, quay đầu liếc mắt nhìn hình trong máy vi tính, nhanh chóng đóng cửa sổ, lại khép lại tắt Laptop, cô lúc này mới buông lỏng tay ra.
Tiều Bạch ôm lấy không ngừng giãy giụa, Liền Hoa nói thật: "Bảo bối, J tìm được chứng cớ rất nghiêm trọng, lấy tuổi con bây giờ vẫn không thể nhìn. . . . . . Con ngoan ngoãn không nên nháo, lần này liền nghe lời của mẹ, có được hay không?"
Khóe miệng Tiểu Bạch thoáng rũ xuống, có thể vừa nhìn thấy liền Liên Hoa nghiêm mặt, cũng biết không cách nào nữa thuyết phục mẹ. Bé không thôi nhìn máy vi tính của mình một chút, nhẹ nhàng hỏi "Thật không thể để cho con xem a. . . . . . J tìm được chứng cớ hữu dụng không? Là phương diện nào đây?"
Đầu nhỏ của Tiểu Bạch Vút Vút chuyển động, chứng cớ bị mẹ nghiêm lệnh cấm chỉ không cho bé nhìn, có lẽ chính là loại cấm trẻ nhỏ. Nhưng cụ thể là chứng cớ gì, có lẽ là kẻ thù của mẹ giết người phóng hỏa buôn lậu thuốc phiện phản động cũng không nhất định? Nếu như là vậy, như vậy kẻ thù của mẹ nhất định phải chết!
"Tiểu Bạch, J gởi tới cái này con là thật không thể nhìn, cho nên cũng không cần nhớ kỹ, con ngoan ngoãn nghe lời, không nên hỏi nhiều!" Liên Hoa nhẹ nhàng nói một câu.
Vừa nghĩ tới mới vừa nhìn thấy hình, Liên Hoa lập tức cảm thấy trong lòng một trận hốt hoảng, cô nhìn thấy tấm hình kia cực kỳ rõ ràng, cô tuyệt đối không có nhìn lầm, cũng tuyệt đối không có hoa mắt, hình này. . . . . .
Loại hình này cô không phải lần đầu tiên thấy! Thời gian cách năm năm sau, cô lại thấy được hình ảnh khiêu dâm như thế!
Năm năm trước ở hôn lễ của cô, Ôn Như Cảnh lấy ra chính là hình cùng Đỗ Yến Thừa cả đêm triền miên, mà cô hôm nay đã thấy, Ôn Như Cảnh rõ ràng là đang cùng một người đàn ông khác liều chết hoan ái!
Người đàn ông xa lạ giữa lông mày có cảm giác quen thuộc khó hiểu, Ôn Như Cảnh quấn vòng quanh người đàn ông kia, trên người bọn họ không mảnh vải. Ôn Như Cảnh da thịt trắng nõn, người đàn ông kia cường tráng ngăm đen, hai người giống như tận tình như hai con động vật, cứ như vậy tiến hành trong động tác thiên địa nguyên thủy nhất, nóng bỏng kịch tính thiêu đốt cả tấm hình!
Hình là thật! Lần này cũng cùng một dạng năm năm trước, cô vẻn vẹn chỉ là nhìn sang, liền xác định hình không có trải qua bất kỳ hậu kỳ xử lý, bây giờ ánh mắt của cô càng thêm sắc bén, càng thêm không thể nào sai lầm.
Ôn Như Cảnh, cô là thật sự có qua những thứ đàn ông khác, hơn nữa còn là vui mừng yêu trên đường bị chụp hình được!
Liên Hoa càng thêm âm trầm xuống, tên J thật là Thần Thông Quảng Đại, lại có thể tìm được hình phóng túng lạm tình của Ôn Như Cảnh! Nhất là hôm nay Ôn Như Cảnh đã gả vào Đỗ gia, vừa có thai, mặc kệ cô ta là vượt quá giới hạn trước khi cưới hay sau khi cưới vượt quá giới hạn, loại quy củ nghiêm khắc này của đại gia tộc, cũng chạy không thoát một chữ "chết"!
Hít thở sâu một cái bình phục tâm tình, Liên Hoa nóng nảy hỏi Tiểu Bạch: "Con mới vừa rồi có mở xem không, con có thấy được nội dung của tài liệu không? Còn có ai biết chuyện này?" Con trai của cô mới bốn tuổi, tuyệt đối không thể hiện tại liền thấy hình ảnh mang màu sắc, tuyệt đối không thể đề cử động của Ôn Như Cảnh làm dơ tâm linh thuần khiết của Tiểu Bạch!
"Con không có nhìn." Tiểu Bạch lắc đầu một cái, "Con mới vừa nhận lấy tài liệu mà J gửi tới, mẹ liền tiến vào, sau đó mẹ là người đầu tiên mở tài liệu ra, lúc này mới nhìn lại. . . . . . Mẹ, cái đó rốt cuộc là cái gì? Mẹ lặng lẽ nói cho con biết một câu nói có được hay không?" Bộ dạng của mẹ để cho bé đối chứng theo cực kỳ tò mò, đây rốt cuộc là cái gì!
"Con không có nhìn là tốt rồi, người bạn nhỏ không nên nhìn những thứ đồ vật loạn thất bát tao, cái này thật không thích hợp để cho con nhìn. Tiểu Bạch ngoan, mẹ lấy máy vi tính, con là muốn chơi trò chơi, con lấy máy khác chơi đi." Liên Hoa vừa mạnh mẽ thân ái khuôn mặt nhỏ nhắn nộn nộn của Tiều Bạch, "Bảo bối, con tuyệt nhất rồi! Cám ơn con phái người tìm được chứng cớ, mẹ cầm nó sẽ có tác dụng lớn!"
"Oh." Việc đã đến nước này, Tiểu Bạch cũng đành phải gật đầu một cái, bé lại không thể ngăn lại không để cho mẹ lấy đi máy vi tính. . . . . .
"A! Tiểu Bạch!" Liên Hoa ôm máy vi tính đi vài bước, lại xoay người lại dặn dò con trai, "Chuyện này tới đó là hết, chuyện sau này đều giao cho mẹ, con cũng không cần quá thân mật quá với J. . . . . . Càng không cho phép hỏi hắn về chuyện chứng cứ!"
Liên Hoa có chút tức giận, J thân là một người lớn, căn bản cũng không trông nom Tiểu Bạch còn là một người bạn nhỏ, còn gửi tới loại cấm trẻ nhỏ gì đó! Nếu như không phải là cô đúng dịp đi vào, mà là Tiểu Bạch tự mình một người xem trước những thứ hình khiêu dâm này, nhất định sẽ đau mắt hột tạo thành bóng ma trong lòng đấy! J hình như hơi có vẻ không đáng tin cậy a, Tiểu Bạch phải giảm bớt liên lạc với hắn!
"Tốt. . . . . ." Tiểu Bạch như đưa đám cúi đầu, chỉ có thể nhìn Liên Hoa ôm máy vi tính của bé đi mất.
Nhưng rốt cuộc là cái chứng cớ gì a, càng ẩn núp lại càng khiến cho bé tò mò! J gửi tới tất cả tài liệu đều trong máy vi tính, bé hoàn toàn chưa kịp dành trước, về sau bị mẹ ôm đi, bé liền liếc trộm một cái cũng không có cơ hội. . . . . .
Hơn nữa mẹ cũng không để cho bé hỏi J đây đều là những thứ chứng cớ gì, ừ, như vậy bé hướng J oán trách, nói bóng nói gió một cái cũng có thể thôi. . . . . .
Nhanh chóng mở máy vi tính, Tiểu Bạch tìm phần mềm chat, liền ngoan mệnh đi đến đâm J, hướng về phía cái hình vô sĩ rống giận một trận: "J Đáng chết! Anh gửi tới đồ đã xảy ra chuyện, anh để cho tôi mất tất cả mặt mũi, nhất định phải nhận lỗi với tôi, !" Dù sao bóp méo sự thật trả đũa lại nói.
Giọng nói của J mang theo nghi ngờ: "Thế nào lão đại? Những hình kia và video đều không đủ kích thích đủ rõ ràng a, lão đại thấy chưa đã ghiền hay là thế nào, có phải là lão đại có yêu cầu quá cao hay không? Tôi điều động rất nhiều tiệm máy vi tính cùng theo dõi ở thành thị K này, mới rốt cuộc tìm tất cả chứng cứ rõ ràng của Ôn Như Cảnh, nếu như lão đại còn chưa hài lòng, tôi thật sự không có cách nào. . . . . ."
"Ai nói với anh cái này, tôi là nói, tôi đang xem, bị mẹ tôi bắt được, mẹ tôi hung hăng bảo tôi dừng lại, hơn nữa lệnh cưỡng chế tôi không cho cùng loại người như anh liên lạc với nhau!" Tiểu Bạch khuếch đại tình thế lên, vểnh tai chờ đợi J sẽ nói tiếp như thế nào, bé muốn thử từ trong lời nói của J tìm được một chút manh mối, dùng cái này suy đoán ra J tìm được chứng cớ rốt cuộc là cái gì.
"Ha ha ha ha ha! Lão đại—— ha ha!" J sau khi nghe, đầu tiên là sững sờ, sau đó ôm bụng cười lăn lộn thành một đống, không được không được, hắn muốn cười chết mất, lão đại nhà mình đang nhìn những thứ hình khiêu dâm và video, bị mẹ hắn bắt được, ha ha ha ha, cười chết người!
Tiểu Bạch nổi giận: "Anh cười cái gì! Không cho cười!" Buồn cười đến vậy sao = =, chẳng lẽ J nói chính là một cái tài liệu chuyện cười sao, anh ta tự rước lấy nhục sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.