Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa

Chương 146: Chương 145

Nhược Trữ Trữ

27/08/2014

Chương 145: Người đàn ông bí ẩn Sưu tầm Tại một câu lạc bộ tư nhân cao cấp, khi Nhan Nghiên nhận được điện thoại, trong lòng vẫn rất không yên, nhưng cô biết cô không thể không đến. Phục vụ viên đứng ở cửa, tây trang phẳng phiu không chút nếp nhăn, mỗi người đều nhất loạt đứng lên. Khi cô đi tới cửa, phục vụ viên đi tới trước đón cô, sau khi cô nói tên mình, một gã phục vụ liền dẫn cô vào. 

Nhan Nghiên được dẫn đến một căn phòng mờ tối, tim cô đập loạn lên, thời điểm bước vào, bên trong áp suất không khí như hạ thấp khiến cô khó thở. Cho dù ánh sáng thật mờ nhạt, cô cũng nhìn thấy cách đó không xa một thân ảnh ngồi trên ghế salon. Cho tới bây giờ, Nhan Nghiên cũng rất sợ hắn, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, cô vốn đã sợ hãi. Nhưng sau đó cô rất cần phải thay đổi, cần phải trở nên mạnh mẻ, cô không có lựa chọn nào khác: “Sư phụ, người trở về từ khi nào?” Nhan Nghiên nhẹ giọng hỏi. 

“Mới hai ngày.” Giọng người đàn ông rất nhỏ kéo dài, nếu không biết sẽ tưởng là một giọng nữ. ”Nhan Nghiên, không hổsư phụ tốn nhiều tâm tư cho con, con quả nhiên không làm cho sư phụ thất vọng.” 

Nhan Nghiên không nhúc nhích, trong đầu cô hiện lên một ý tưởng, chẳng lẽ hiện tại phát sinh đủ loại hết thảy đều là sư phụ an bài? Không phải là ông ta mới trở về sao? Mà chính mình cũng không đem ảnh chụp này đưa cho ông ta! Nhưng hiển nhiên sư phụ hoàn toàn biết rõ chuyện xảy ra hiện tại. ”Con, con không hiểu sư phụ đang nói gì?” 

“Chuyện ở Thái Lan, con làm tốt lắm.” Trong tay người đàn ông cầm một ly rượu đỏ, đôi mắt màu xanh biếc ở trong bóng đêm đặc biệt sáng. Tầm vóc ông ta rất thanh mảnh, ăn mặc tinh tế. Mái tóc xoăn xõa trước trán, đôi môi mỏng nhẹ nhàng cong lên, ở ánh sáng mờ nhạt lại có vài phần quyến rũ. 

“Sư phụ biết chuyện ở Thái Lan?” Nhan Nghiên vừa hỏi như vậy, liền biết mình ngu ngốc, chuyện ở Thái Lan không chỉ có báo chí đưa tin rành mạch, mà sư phụ nhất định sẽ điều tra rõ. 

“Con hiện tại ở cùng với Tư Kình Vũ?” Người đàn ông không trả lời cô, ngược lại hỏi, “Các con bình thường làm những chuyện gì? Nói cho ta biết, giữa con và hắn đã tiến hành tới một bước kia rồi?” 

Nhan Nghiên từng trận dựng tóc gáy, cô không rõ sư phụ vì sao lại đột nhiên hỏi chuyện này, cô không dám tiếp cận bóng dáng kia gần quá, nói: “Đúng vậy, Tư Kình Vũ đã biết Tử Hằng là con của hắn, hắn lấy Tử Hằng uy hiếp con, buộc con làm người của hắn, hiện tại con với hắn ở cùng một chỗ.” Nhan Nghiên không biết mình có cảm giác sai không, cô cảm giác không khí như lập tức đóng băng âm nhiều độ, cô bất giác lạnh run. 

Qua thật lâu, cô thấy màu đỏ của ly rượu chớp lên trong không khí, gã đàn ông đi tới cửa sổ sát đất: “Tốt lắm, Nhan Nghiên, con làm thật quá tốt. Chỉ có ở lại bên cạnh Tư Kình Vũ, con mới càng có cơ hội hủy diệt hắn.” 

Nhan Nghiên đương nhiên cũng là vì mục đích này, tuy rằng cô không xác định chính mình có thể làm được như vậy hay không. Kỳ thật Nhan Nghiên rất tò mò vì sao sư phụ lại giúp cô đối phó Tư gia, từ năm năm trước lúc cô sinh hạ Tử Hằng, hầu như là dưới sự trợ giúp của hắn, cô đổi giác mạc. Lúc đó, cũng là hắn huấn luyện cô, làm cho cô mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức có thể trở về báo thù. Chẳng lẽ sư phụ và Diêm Ưng Dương cũng giống nhau, từng bị Tư gia hại, phải báo thù sao? 

Chính Tề Hàn từng tiết lộ với cô, sư phụ là quý tộc của nước Pháp, xuất thân cao quý. Tề Hàn không có nói cụ thể bối cảnh của sư phụ với cô, cô đương nhiên cũng không từng hỏi qua. Chính là bình thường qua cách sư phụ nói chuyện, cô liền biết, hắn là một nhân vật cực giỏi. Một nhân vật như vậy, có gì liên quan tới Tư gia, vì sao sư phụ cũng muốn đối phó Tư gia? 

“Sư phụ xem ánh mắt của con hình như có vài phần do dự?” Sư phụ không biết từ lúc nào đã đi đến trước mặt cô, kỳ thật Nhan Nghiên gọi hắn là sư phụ nhưng nhìn hắn không hề già chút nào. Ngược lại bộ dáng, so với Nhan Nghiên không lớn hơn mấy tuổi. ”Nhan Nghiên, sư phụ hẳn đã dạy con, con đã quyết định muốn báo thù, phải học được tâm ngoan.” (tâm ngoan = tâm kiên quyết tàn nhẫn.) 



“Sư phụ yên tâm, con sẽ không để cho người thất vọng.” Nhan Nghiên bị hoảng sợ, một làn hương vừa quen thuộc vừa xa lạ kéo đến, thần kinh của cô giống như bị kích thích thật lớn, chỉ có thể gắt gao áp chế chính mình mới có thể làm mình vẫn không nhúc nhích. 

“Vậy là tốt rồi, chuyện Tư Lập Hạ làm tốt lắm, kế tiếp đến phiên ai, con nên tự biết đi?” Gã đàn ông như vừa lòng với câu trả lời của cô, xoay người lại, giọng nói càng giòn. 

“Chuyện Lập Hạ? Chuyện Lập Hạ con cũng không rõ, sư phụ, hình như còn có một người cũng đối phó Tư gia, những bức ảnh chụp cùng tin tức, cũng không phải do con phát tán.” Có lẽ thông qua sư phụ, cô có thể biết được chân tướng. 

Gã đàn ông cúi đầu nở nụ cười: “Nhan Nghiên, sư phụ dạy lâu như vậy, con vẫn không đủ thông minh.” Hắn nói tiếng phổ thông lưu loát, không nhìn người hắn, sẽ tưởng hắn là một người Trung Quốc. 

“Nhan Nghiên không rõ.” Kỳ thật cô có thể đoán được, giống như Tư Kình Vũ nói, trốn ở phía sau, mới thực sự là đối thủ của hắn. Lúc ấy cô không nghĩ nhiều lắm, sư phụ căn bản không ở trong nước. Nhưng hiện tại nhìn thấy, cho dù sư phụ không ở trong nước, hắn cũng nắm trong tay hết thảy. 

“Tất nhiên là có sư phụ ở phía sau giúp cho con, bằng không con như thể nào thuận lợi như vậy? Qua chuyện ở Thái Lan cùng Tư Lập Hạ, chuyện tự sát, Tư Kình Vũ hẳn là có cặp mắt khác xưa đối với con, mà Tư Lập Hạ lúc này cũng sẽ tín nhiệm con, kế tiếp phải đối phó Tư gia, chỉ biết càng thêm dễ dàng.” Khóe miệng gã đàn ông khẽ cười, “Nhan Nghiên, kỳ thật ông trời cũng muốn giúp con, nếu như không phải Thái Lan xảy ra bạo loạn, con làm sao có được tiến triển lớn như vậy.!” 

Giống như sư phụ nói, ông trời cũng muốn giúp cô, chuyện ở Thái Lan quả thật cũng làm cho cô tiến một bước dài. Nhưng Nhan Nghiên lại cảm thấy run như cầy sấy, người đàn ông này trước mắt thật là đáng sợ, cô thậm chí nhận thấy chuyện ngộ sát, cũng là do hắn an bài. 

“Nhan Nghiên, sư phụ sẽ nói cho con biết một tin tức tốt. Một vị viên chức phiên dịch tại đại sứ quán Mỹ nghe nói sẽ lập tức sắp xếp về nước. Sư phụ tin chắc rằng con sẽ đặc biệt cảm thấy hứng thú đối người này.” Gã đàn ông đưa lưng về phía cô, tất nhiên không biết Nhan Nghiên e ngại đối với hắn. 

Nhan Nghiên thực nghi hoặc, cô không biết viên chức phiên dịch này, nhưng nếu sư phụ đã nhắc đến thì chắc chắn có dụng ý khác. 

“Viên chức phiên dịch này gọi là Mạc Dật Hàm, nghe nói cùng với mẹ của Tư Kình Vũ – Tống Ngọc San có giao hảo rất lớn. Hắn năm nay cũng năm mươi lăm, đến nay vẫn độc thân. Hai mươi năm trước bị điều xuất ngoại, đã từng làm phiên dịch cho đại sứ thủ đô ở các nơi, viên chức phiên dịch cao cấp, lại chưa từng về nước. Lúc này, sau hai mươi năm, lần đầu tiên về nước.” Hắn dường như biết Nhan Nghiên thắc mắc, chậm rãi giải thích. 

Nhan Nghiên như ngừng thở, có giao tình không ít với Tống Ngọc San, cô lại nghĩ tới chuyện Tư Lập Hạ mà cô đang tra. Cô nhìn khóe miệng sư phụ như cười như không, nhất thời, cô đã hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook