Cục Cưng Lật Bàn Ta Là Mẹ Trộm Được
Chương 14: Mẹ con ăn cơm chùa
Ninh Cẩn
16/01/2014
Edit: Kim Tuyến
Bữa ăn tối, Mộ Niệm Thần thấy bộ dạng con trai ánh mắt khi dễ nhìn bàn ăn đẹp mắt, rồi sau đó mặt không đỏ tim không nhảy ngồi xuống bên cạnh ghế sa lon chỗ con trai đang ngồi:
“Nhóc con, chờ một chút lúc bà tiến vào con liền ôm bà hôn mãnh liệt vào, cuộc sống chúng ta về sau tại thành phố này còn phải dựa bà đấy, con trai ngoan, ngàn vạn đừng làm hỏng chuyện tốt.”
Đang loay hoay máy tính Mộ Tây Hàn quay về phía bà mẹ xấu xa cái nhìn khinh khỉnh:
“Mẹ, thật cười mẹ cái này là ăn cơm chùa,.”
“Cắt, mẹ đây nếu là không ăn cơm nhão có thể nuôi con lớn đến như vậy sao? Cho nên, hiện tại đến lúc con báo đáp mẹ , cố gắng lên “
Cây ngay không sợ chết đứng, không có biện pháp đối phó với chỉ số thông minh của con trai còn cao hơn so với mình, vì sao kính già yêu trẻ chỉ có thể đứng sang bên cạnh.
” ‘ mẹ ghẻ ’ Mộ Niệm Thần, con thực cười mẹ không muốn tiếp tục sỉ mẹ tí nào.”
- – - – - – - -
Chuông cửa vang lên lúc, hai mẹ con đã chuẩn bị tốt hết thảy.
Đầu tiên là Mộ Niệm Thần thân mật với cái ôm dịu dàng triều mến sau đó, đứa nhỏ Mộ Tây Hàn dựa theo‘ mẹ ghẻ ’ nhà mình chỉ bảo, ánh mắt sáng ngời nhìn bà trước mặt, sau chính là một hồi hôn mãnh liệt :
“Bà ngoại, cháu mới phát hiện trên thế giới này thì ra là còn có người phụ nữ so với ‘mẹ ghẻ ’ Niệm Thần càng xinh đẹp hơn.”
Lời nói Đứa nhỏ tuyệt đối đều là xuất phát từ tấm lòng, lời của đứa cháu yêu kia vừa thốt ra làm bà ngoại vui mừng vô cùng chỉ là lúc đó bà đại khái còn chưa biết, đứa nhỏ này, chỉ số thông minh hai trăm tám, ‘giang manh lừa gạt ’ đều là từ di truyền của mẹ mình nhưng có điều đứa nhỏ này đã đạt tới cảnh giới trò giỏi hơn thầy.
“Ai da uy, đứa nhỏ thật đáng yêu! Mộ Niệm Thần mẹ không so đo với con chuyện con đột nhiên biến mất nhiều năm như vậy đến tột cùng làm cái gì, vốn là khuya hôm nay chuẩn bị đem con trói đưa lên giường .”
“…” Người phụ nữ ngổn ngang trong gió.
Đứa nhỏ Mộ Tây Hàn lần nữa nhảy vào ánh mắt sáng rỡ:
‘ Bà, bà không nên giúp mẹ, nếu làm thế có lẽ đêm nay cháu có thể có thêm em trai hoặc em gái… ’
Sau buổi cơm tối, anh bạn nhỏ Mộ Tây Hàn sớm bò lên giường ngủ bù , để lại hai người phụ nữ háo sắc ở trên sofa trong phòng khách.
Nhóc rốt cuộc biết được câu nói của người xưa vật hợp theo loài, con phân theo nhóm rất đúng là từ đâu mà ra.
Bữa ăn tối, Mộ Niệm Thần thấy bộ dạng con trai ánh mắt khi dễ nhìn bàn ăn đẹp mắt, rồi sau đó mặt không đỏ tim không nhảy ngồi xuống bên cạnh ghế sa lon chỗ con trai đang ngồi:
“Nhóc con, chờ một chút lúc bà tiến vào con liền ôm bà hôn mãnh liệt vào, cuộc sống chúng ta về sau tại thành phố này còn phải dựa bà đấy, con trai ngoan, ngàn vạn đừng làm hỏng chuyện tốt.”
Đang loay hoay máy tính Mộ Tây Hàn quay về phía bà mẹ xấu xa cái nhìn khinh khỉnh:
“Mẹ, thật cười mẹ cái này là ăn cơm chùa,.”
“Cắt, mẹ đây nếu là không ăn cơm nhão có thể nuôi con lớn đến như vậy sao? Cho nên, hiện tại đến lúc con báo đáp mẹ , cố gắng lên “
Cây ngay không sợ chết đứng, không có biện pháp đối phó với chỉ số thông minh của con trai còn cao hơn so với mình, vì sao kính già yêu trẻ chỉ có thể đứng sang bên cạnh.
” ‘ mẹ ghẻ ’ Mộ Niệm Thần, con thực cười mẹ không muốn tiếp tục sỉ mẹ tí nào.”
- – - – - – - -
Chuông cửa vang lên lúc, hai mẹ con đã chuẩn bị tốt hết thảy.
Đầu tiên là Mộ Niệm Thần thân mật với cái ôm dịu dàng triều mến sau đó, đứa nhỏ Mộ Tây Hàn dựa theo‘ mẹ ghẻ ’ nhà mình chỉ bảo, ánh mắt sáng ngời nhìn bà trước mặt, sau chính là một hồi hôn mãnh liệt :
“Bà ngoại, cháu mới phát hiện trên thế giới này thì ra là còn có người phụ nữ so với ‘mẹ ghẻ ’ Niệm Thần càng xinh đẹp hơn.”
Lời nói Đứa nhỏ tuyệt đối đều là xuất phát từ tấm lòng, lời của đứa cháu yêu kia vừa thốt ra làm bà ngoại vui mừng vô cùng chỉ là lúc đó bà đại khái còn chưa biết, đứa nhỏ này, chỉ số thông minh hai trăm tám, ‘giang manh lừa gạt ’ đều là từ di truyền của mẹ mình nhưng có điều đứa nhỏ này đã đạt tới cảnh giới trò giỏi hơn thầy.
“Ai da uy, đứa nhỏ thật đáng yêu! Mộ Niệm Thần mẹ không so đo với con chuyện con đột nhiên biến mất nhiều năm như vậy đến tột cùng làm cái gì, vốn là khuya hôm nay chuẩn bị đem con trói đưa lên giường .”
“…” Người phụ nữ ngổn ngang trong gió.
Đứa nhỏ Mộ Tây Hàn lần nữa nhảy vào ánh mắt sáng rỡ:
‘ Bà, bà không nên giúp mẹ, nếu làm thế có lẽ đêm nay cháu có thể có thêm em trai hoặc em gái… ’
Sau buổi cơm tối, anh bạn nhỏ Mộ Tây Hàn sớm bò lên giường ngủ bù , để lại hai người phụ nữ háo sắc ở trên sofa trong phòng khách.
Nhóc rốt cuộc biết được câu nói của người xưa vật hợp theo loài, con phân theo nhóm rất đúng là từ đâu mà ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.