Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng
Chương 191: Chưa mưa trước vấn vương 15
Phượng Hiểu Ly
02/09/2017
"Đây rõ ràng chính là điều Tiao dạy người đi?" Trác Văn Dương không thể tưởng tượng theo lời
của anh ta, trong lòng khó tránh đối với em trai Vinh Viễn của Vinh Ninh có thật sâu đồng tình, từ nhỏ đến lớn liền ở với anh trai như vậy, kỳ
thật anh ta hết sức đáng thương a?
"Cái tiểu tử thúi kia, cậu cũng không cần lo lắng, có tôi ở đây, cậu sẽ không chết được." Vinh Ninh vuốt vuốt mặt, "Quả nhiên đàn ông trong lúc đó có vấn đề, hoặc là phát tiết gì gì đó, đánh một trận cũng thì tốt."
Trác Văn Dương thật sự là không hiểu nổi Vinh Ninh đến cùng muốn đối với mình làm cái gì.
"Tôi nghĩ muốn làm liền là đơn giản như vậy, muốn nói điều gì, thì làm cái đó đi, nếu đã thích cô ấy, như vậy liền nói với cô ấy rõ ràng."
Trác Văn Dương trừng mắt mắt to, "Anh đang đùa gì đó? Bất kể như thế nào, tôi cũng coi như là tình địch của anh."
"Vậy cậu nghĩ nếu cậu hướng Bảo Bối thổ lộ, cô ấy sẽ đáp ứng cùng với cậu sao?"
"Không thể..." Trác Văn Dương không có tinh thần.
"Là thế đó." Vinh Ninh tự hào nhíu mày, "Cho nên tôi còn lo lắng cái gì đây?"
"Anh vẫn là đang cười nhạo tôi đối với cô ấy cảm tình đi?" Trác Văn Dương cảm giác mình đã vô lực .
"Tôi cũng không có cười nhạo cậu, có câu gọi là biết rõ không thể mà làm, theo người khác là hành vi tự sát của thằng ngốc, ừm... Tựa như cậu thích Bảo Bối là một dạng, nhưng mà kia lại có quan hệ gì?
Coi như là vì hoàn thành giấc mộng của mình cũng tốt, đem chuyện nói ra, trong người cũng sẽ không thiếu những thứ gì, ít nhất còn cố gắng qua không phải?" Vinh Ninh nghiêm trang nói đạo lý, Trác Văn Dương ngẩng đầu nhìn mặt của anh, lắc đầu nở nụ cười, "Coi như hết? Không có gì, dù sao cô ấy cũng không thích tôi, coi như là tương lai cũng sẽ không thuộc về tôi."
"Trác Văn Dương..." Vinh Ninh kéo dài tiếng nói, lời nói thấm thía nói, "Đúng là bất kể như thế nào, cô ấy cũng vẫn như cũ là chị gái của cậu, mặc dù không cách nào giống như một người yêu ngây ngốc ở bên cạnh cậu, nhưng mà cô ấy sẽ vẫn như là một người chị gái, dùng năng lực bé nhỏ không đáng kể của cô ấy bảo vệ cậu."
"Cắt." Hiện tại anh ta, ngoại trừ có thể nói nói như vậy ra, còn có thể nói thêm gì nữa đây? Trác Văn Dương ngẩng đầu lên, nhìn xem nóc nhà mờ tối, thật sự là ghét loại cảm giác vô lực này, nhưng mà ngực lại tràn đầy một loại cảm giác khác hết sức kỳ quái, thật sự là... Cái loại cảm giác nhàm chán lại vô lực cứu rỗi này, thế nhưng tràn ngập toàn thân của anh, rõ ràng lúc đến nơi này, anh chính là liền tính nếu giết không chết Vinh Ninh, ít nhất cũng phải đánh anh ta một đấm giác ngộ, nhưng mà, hiện tại ý nghĩ của mình đã thành công, thành công đem mặt mũi Vinh Ninh đánh bầm dập, liền ngay cả mình cũng giống như vậy, nhưng mà, khúc mắc nhiều năm như vậy, giống như cũng cứ như vậy kết thúc, thật sự là buồn cười.
Vinh Ninh nhìn xem Trác Văn Dương nhặt lên bởi vì lúc trước đánh nhau, mà rơi xuống đất gọi bữa ăn, sau đó nhân viên phục vụ đưa menu rượu tới, Trác Văn Dương nhìn cũng không nhìn lại gọi vài bình rượu Vodka, nhưng dường như cũng không có ý muốn mời anh uống.
"Anh có thể đi, tôi không muốn gặp lại anh." Trác Văn Dương lẩm bẩm mở miệng, Vinh Ninh lẳng lặng ngồi ở bên cạnh anh, ngay cả trong ngày thường nói móc mà nói, cũng chẳng muốn nói.
"Thời gian hẹn hò là lúc 3h00 chiều ngày 23, địa điểm liền ở nhà hàng tháp cao xoay tròn." Vinh Ninh không nói tiếng nào đứng ở bên cạnh anh, Trác Văn Dương cũng cũng chỉ phải cùng anh trao đổi tình báo, gián tiếp tính để cho anh ta lăn càng xa càng tốt.
"Cái tiểu tử thúi kia, cậu cũng không cần lo lắng, có tôi ở đây, cậu sẽ không chết được." Vinh Ninh vuốt vuốt mặt, "Quả nhiên đàn ông trong lúc đó có vấn đề, hoặc là phát tiết gì gì đó, đánh một trận cũng thì tốt."
Trác Văn Dương thật sự là không hiểu nổi Vinh Ninh đến cùng muốn đối với mình làm cái gì.
"Tôi nghĩ muốn làm liền là đơn giản như vậy, muốn nói điều gì, thì làm cái đó đi, nếu đã thích cô ấy, như vậy liền nói với cô ấy rõ ràng."
Trác Văn Dương trừng mắt mắt to, "Anh đang đùa gì đó? Bất kể như thế nào, tôi cũng coi như là tình địch của anh."
"Vậy cậu nghĩ nếu cậu hướng Bảo Bối thổ lộ, cô ấy sẽ đáp ứng cùng với cậu sao?"
"Không thể..." Trác Văn Dương không có tinh thần.
"Là thế đó." Vinh Ninh tự hào nhíu mày, "Cho nên tôi còn lo lắng cái gì đây?"
"Anh vẫn là đang cười nhạo tôi đối với cô ấy cảm tình đi?" Trác Văn Dương cảm giác mình đã vô lực .
"Tôi cũng không có cười nhạo cậu, có câu gọi là biết rõ không thể mà làm, theo người khác là hành vi tự sát của thằng ngốc, ừm... Tựa như cậu thích Bảo Bối là một dạng, nhưng mà kia lại có quan hệ gì?
Coi như là vì hoàn thành giấc mộng của mình cũng tốt, đem chuyện nói ra, trong người cũng sẽ không thiếu những thứ gì, ít nhất còn cố gắng qua không phải?" Vinh Ninh nghiêm trang nói đạo lý, Trác Văn Dương ngẩng đầu nhìn mặt của anh, lắc đầu nở nụ cười, "Coi như hết? Không có gì, dù sao cô ấy cũng không thích tôi, coi như là tương lai cũng sẽ không thuộc về tôi."
"Trác Văn Dương..." Vinh Ninh kéo dài tiếng nói, lời nói thấm thía nói, "Đúng là bất kể như thế nào, cô ấy cũng vẫn như cũ là chị gái của cậu, mặc dù không cách nào giống như một người yêu ngây ngốc ở bên cạnh cậu, nhưng mà cô ấy sẽ vẫn như là một người chị gái, dùng năng lực bé nhỏ không đáng kể của cô ấy bảo vệ cậu."
"Cắt." Hiện tại anh ta, ngoại trừ có thể nói nói như vậy ra, còn có thể nói thêm gì nữa đây? Trác Văn Dương ngẩng đầu lên, nhìn xem nóc nhà mờ tối, thật sự là ghét loại cảm giác vô lực này, nhưng mà ngực lại tràn đầy một loại cảm giác khác hết sức kỳ quái, thật sự là... Cái loại cảm giác nhàm chán lại vô lực cứu rỗi này, thế nhưng tràn ngập toàn thân của anh, rõ ràng lúc đến nơi này, anh chính là liền tính nếu giết không chết Vinh Ninh, ít nhất cũng phải đánh anh ta một đấm giác ngộ, nhưng mà, hiện tại ý nghĩ của mình đã thành công, thành công đem mặt mũi Vinh Ninh đánh bầm dập, liền ngay cả mình cũng giống như vậy, nhưng mà, khúc mắc nhiều năm như vậy, giống như cũng cứ như vậy kết thúc, thật sự là buồn cười.
Vinh Ninh nhìn xem Trác Văn Dương nhặt lên bởi vì lúc trước đánh nhau, mà rơi xuống đất gọi bữa ăn, sau đó nhân viên phục vụ đưa menu rượu tới, Trác Văn Dương nhìn cũng không nhìn lại gọi vài bình rượu Vodka, nhưng dường như cũng không có ý muốn mời anh uống.
"Anh có thể đi, tôi không muốn gặp lại anh." Trác Văn Dương lẩm bẩm mở miệng, Vinh Ninh lẳng lặng ngồi ở bên cạnh anh, ngay cả trong ngày thường nói móc mà nói, cũng chẳng muốn nói.
"Thời gian hẹn hò là lúc 3h00 chiều ngày 23, địa điểm liền ở nhà hàng tháp cao xoay tròn." Vinh Ninh không nói tiếng nào đứng ở bên cạnh anh, Trác Văn Dương cũng cũng chỉ phải cùng anh trao đổi tình báo, gián tiếp tính để cho anh ta lăn càng xa càng tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.