Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng
Chương 192: Chưa mưa trước vấn vương 16
Phượng Hiểu Ly
02/09/2017
Vinh Ninh vừa cười,
giống như là học sinh tiểu học dường như đẩy anh ta liếc mắt một cái,
thẹn thùng vuốt mặt của mình, "A, thật sự là đáng ghét, tại sao phải nói cho người ta chuyện này để làm gì ..."
Trác Văn Dương khóe miệng co giật, thật muốn ở trên mặt Vinh Ninh đánh một quyền, đáng tiếc anh biết mình đánh không lại anh ta, "Anh là nữ sinh sao?!" Anh không thể gặp người như vậy, làm cho người ta cân nhắc không rõ, có lúc hoặc như là loại hình ngốc chết.
"Cậu chính là thích đem mình căng thẳng, cho nên mới phải mệt mỏi như vậy." Vinh Ninh lần nữa đưa ra kết luận, Trác Văn Dương ngay cả khí lực mắng của anh cũng không có.
"A, cậu em vợ tương lai, cậu đã đem thời gian cùng địa điểm đều nói cho tôi biết, như vậy sẽ không để ý đem tên họ của đối phương cũng nói cho tôi biết đi?"
Trác Văn Dương nhìn những viên đá trong ly rượu, dường như có bản sao ảnh khuôn mặt kia của Vinh Ninh làm cho người khác cảm thấy được đặc biệt đáng đánh đòn, "Không biết." Cho dù biết rõ anh cũng không nói, đợi đến ngày đó Vinh Ninh đến hiện trường, chứng kiến người cùng An Bảo Bối hẹn hò, tận tình khóc lóc nức nở tốt lắm!
"Ôi chao, ai, ôi..." Vinh Ninh lại lâm vào suy tư, việc này hỏi Dập Dập, Dập Dập nói không biết, hiện tại hỏi Trác Văn Dương, Trác Văn Dương thế nhưng còn nói không biết, xem ra cái người muốn cùng An Bảo Bối hẹn hò, phỏng đoán còn là nhân vật lớn, đương nhiên, tựa hồ còn có bộ phận quan trọng hơn, tỷ như... Không biết có phải hay không là bởi vì uống nhiều quá, cái loại cảm giác không ổn thế nhưng nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra.
"Anh muốn hỏi tôi đều đã trả lời anh, còn không đi?" Đối với Vinh Ninh gương mặt đó uống rượu, thật sự là lãng phí.
"Không được không được." Vinh Ninh lắc đầu, "Dầu gì tôi cũng là anh rể tương lai của cậu, để cho cậu đi ra uống rượu cũng là bởi vì tôi, nếu mà tôi liền như vậy đi, nếu mà cậu gặp được phiền toái rất lớn, tôi làm như thế nào cùng Bảo Bối nói chuyện đây?"
"Còn chưa kết hôn, cũng đã bắt đầu ở trước mặt của tôi lấy thân phận anh rể dạy bảo tôi? !" Trác Văn Dương chỉ anh ta, "Anh cũng quá coi trọng chính mình đi? Vinh Ninh!"
Trác Văn Dương lúc nói chuyện, trong cổ họng truyền ra ngoài mùi rượu nồng nặc, Vinh Ninh hơi chút dùng một ngón tay che cái mũi của mình, Trác Văn Dương này tửu lượng không được, còn muốn uống nhiều như vậy, này không rõ ràng đúng là cùng bản thân không qua được sao?
"Này này ~ cậu uống của cậu, tôi ở chỗ này ngồi một lát." Vừa vặn, anh cũng muốn nghĩ sự tình, Vinh Ninh cố ý hoạt động cái mông chính mình tận lực cách Trác Văn Dương xa một chút, nếu anh ta đã chán ghét anh, như vậy anh vẫn là ngoan ngoãn ngồi ở một bên tốt lắm, chờ thời điểm cậu ta uống không sai biệt lắm, liền một đấm đập tới, làm cho cậu ta hoàn toàn mê man, sau đó đem cậu ta đưa về nhà là được rồi.
Bất quá anh cũng không để ý người ngồi ở một bên kia, "King, nghe nói gần đây, cậu rất phách lối."
"Nói như thế nào? Vinh đại thiếu gia?"
"Tốt nhất an phận một ít, đừng mang đến cho người khác phiền toái."
"Anh nói người kia..." King nhìn xem rượu trong ly, " Tô Nhất Dạ sẽ không phải là mối tình đầu của anh đi?"
"Ha ha..." Vinh Ninh chỉ là mỉm cười cũng không nói chuyện.
"Được rồi được rồi, lừa gạt người khác, anh nhưng không gạt được tôi." Anh thuận miệng bịa chuyện đi ra nói dối, đều chỉ là vì làm cho cái người đàn ông kêu Trác Văn Dương tin tưởng mình mà thôi, Vinh Ninh ngoài ý muốn vô cùng là khó bề phân biệt, anh nhìn qua nóc nhà thản nhiên nói, "Ai biết được."
Trác Văn Dương khóe miệng co giật, thật muốn ở trên mặt Vinh Ninh đánh một quyền, đáng tiếc anh biết mình đánh không lại anh ta, "Anh là nữ sinh sao?!" Anh không thể gặp người như vậy, làm cho người ta cân nhắc không rõ, có lúc hoặc như là loại hình ngốc chết.
"Cậu chính là thích đem mình căng thẳng, cho nên mới phải mệt mỏi như vậy." Vinh Ninh lần nữa đưa ra kết luận, Trác Văn Dương ngay cả khí lực mắng của anh cũng không có.
"A, cậu em vợ tương lai, cậu đã đem thời gian cùng địa điểm đều nói cho tôi biết, như vậy sẽ không để ý đem tên họ của đối phương cũng nói cho tôi biết đi?"
Trác Văn Dương nhìn những viên đá trong ly rượu, dường như có bản sao ảnh khuôn mặt kia của Vinh Ninh làm cho người khác cảm thấy được đặc biệt đáng đánh đòn, "Không biết." Cho dù biết rõ anh cũng không nói, đợi đến ngày đó Vinh Ninh đến hiện trường, chứng kiến người cùng An Bảo Bối hẹn hò, tận tình khóc lóc nức nở tốt lắm!
"Ôi chao, ai, ôi..." Vinh Ninh lại lâm vào suy tư, việc này hỏi Dập Dập, Dập Dập nói không biết, hiện tại hỏi Trác Văn Dương, Trác Văn Dương thế nhưng còn nói không biết, xem ra cái người muốn cùng An Bảo Bối hẹn hò, phỏng đoán còn là nhân vật lớn, đương nhiên, tựa hồ còn có bộ phận quan trọng hơn, tỷ như... Không biết có phải hay không là bởi vì uống nhiều quá, cái loại cảm giác không ổn thế nhưng nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra.
"Anh muốn hỏi tôi đều đã trả lời anh, còn không đi?" Đối với Vinh Ninh gương mặt đó uống rượu, thật sự là lãng phí.
"Không được không được." Vinh Ninh lắc đầu, "Dầu gì tôi cũng là anh rể tương lai của cậu, để cho cậu đi ra uống rượu cũng là bởi vì tôi, nếu mà tôi liền như vậy đi, nếu mà cậu gặp được phiền toái rất lớn, tôi làm như thế nào cùng Bảo Bối nói chuyện đây?"
"Còn chưa kết hôn, cũng đã bắt đầu ở trước mặt của tôi lấy thân phận anh rể dạy bảo tôi? !" Trác Văn Dương chỉ anh ta, "Anh cũng quá coi trọng chính mình đi? Vinh Ninh!"
Trác Văn Dương lúc nói chuyện, trong cổ họng truyền ra ngoài mùi rượu nồng nặc, Vinh Ninh hơi chút dùng một ngón tay che cái mũi của mình, Trác Văn Dương này tửu lượng không được, còn muốn uống nhiều như vậy, này không rõ ràng đúng là cùng bản thân không qua được sao?
"Này này ~ cậu uống của cậu, tôi ở chỗ này ngồi một lát." Vừa vặn, anh cũng muốn nghĩ sự tình, Vinh Ninh cố ý hoạt động cái mông chính mình tận lực cách Trác Văn Dương xa một chút, nếu anh ta đã chán ghét anh, như vậy anh vẫn là ngoan ngoãn ngồi ở một bên tốt lắm, chờ thời điểm cậu ta uống không sai biệt lắm, liền một đấm đập tới, làm cho cậu ta hoàn toàn mê man, sau đó đem cậu ta đưa về nhà là được rồi.
Bất quá anh cũng không để ý người ngồi ở một bên kia, "King, nghe nói gần đây, cậu rất phách lối."
"Nói như thế nào? Vinh đại thiếu gia?"
"Tốt nhất an phận một ít, đừng mang đến cho người khác phiền toái."
"Anh nói người kia..." King nhìn xem rượu trong ly, " Tô Nhất Dạ sẽ không phải là mối tình đầu của anh đi?"
"Ha ha..." Vinh Ninh chỉ là mỉm cười cũng không nói chuyện.
"Được rồi được rồi, lừa gạt người khác, anh nhưng không gạt được tôi." Anh thuận miệng bịa chuyện đi ra nói dối, đều chỉ là vì làm cho cái người đàn ông kêu Trác Văn Dương tin tưởng mình mà thôi, Vinh Ninh ngoài ý muốn vô cùng là khó bề phân biệt, anh nhìn qua nóc nhà thản nhiên nói, "Ai biết được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.