Quyển 3 - Chương 5: HUYỀN GIỚI SƠ CHIẾN
Dực Phong Trảm
16/04/2013
Đạo hồng sắc thân ảnh kia trong nháy mắt lao tới Tần Vũ, giới ấn giữa trán Tần Vũ kịch liệt nhảy lên, trong nháy mắt trước mặt hình thành một đạo hắc sắc cự đại quang thuẫn hình thoi trong suốt, hồng sắc thân ảnh hung hăng đánh lên quang thuẫn thực lớn kia, “phanh” một tiếng vang thực lớn, trong phương viên vài dặm ngoài tấm bia đá kia, còn lại toàn bộ hóa thành bụi phấn.
Tần Vũ liền theo hắc sắc quang thuẫn hình thoi kia lùi lại mấy bước, va mạnh thân hình vào tấm bia đá sau lưng, sau đó vừa nặng nề ngã xuống, Tần Vũ ngẩng đầu lên, sắc mặt tái nhợt, một tia tơ máu từ trong miệng chảy ra. Tần Vũ hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm đạo hồng sắc thân ảnh trên đỉnh đầu.
Hồng sắc thân ảnh hồng sắc quang mang quanh thân dần thối lui, lộ ra khuôn mặt anh tuấn lãnh khốc, thần sắc trấn định, trong ánh mắt thỉnh thoảng hiện lên một tia tàn nhẫn. Cả người tản ra một loại khí tức mãnh liệt nóng rực, cả người được một loại áo giáp quỷ dị tinh xảo bao quanh, Tần Vũ hít một hơi thực sâu, nói: “Giới linh khải!”
Trên bầu trời người mặc hồng sắc khải giáp kia gật đầu, ánh mắt quét về phía Tần Vũ, trong ánh mắt tràn ngập khinh thường, thản nhiên nói: “Đây là thực lực của ngươi, hừ, quả thực là đáng cười, hôm nay xem ra mạng của ngươi phải kết thúc tại đây rồi.”
Tần Vũ đứng dậy, thoáng điều tức, thương thế trong nháy mắt thuyên giảm quá nửa, hướng về phía nhân ảnh trên trời nói: “Được, quả nhiên lợi hại, bất quá chiến đấu chân chính hiện tại mới bắt đầu, đi theo ta.” Tần Vũ vừa nói xoay người hướng xa xa bay đi.
Hồng sắc nhân ảnh có chút sửng sốt, nhưng mỉm cười, cũng đi theo.
Cách Tinh Diểu di chỉ vài ức dặm, Tần Vũ nhìn hồng sắc thân ảnh, mỉm cười: “Nơi này cũng đủ trống trải, chúng ta ở chỗ này phân thắng bại đi!”
“Ân! Như thế cũng tốt! Tinh Diểu dù sao cũng là nơi thượng cổ thất Tôn Giới tu hành, phá hủy nó cũng chẳng khác gì cùng tất cả Giới Giả đối nghịch, tiểu tử, chỉ vì ngươi phạm ta, đừng nói ta khi dễ tiểu bối, ngươi xuất ra toàn bộ thực lực đi.”
Tần Vũ sắc mặt ngưng trọng, Tâm Giới với Huyền Giới dù sao cũng kém một bậc, dù giới ấn của Tần Vũ đặc thù, Tần Vũ cũng không dám khinh thường, hơn nữa Tinh Vũ giới ấn đến cùng có tác dụng gì vẫn chưa biết.
Tần Vũ toàn lực thúc dục giới ấn, giới ấn kịch liệt nhảy lên, trong không gian tự do xung quanh vô số các sắc diễn giới chi lực phảng phất bị khiên dẫn, liên tiếp bị Tinh Vũ hút lấy. Tinh Vũ đồng thời lại tản mát ra từng đạo hắc mang đem Tần Vũ bao bọc lại, hình thành một cự đại hắc sắc quang cầu.
Người mặc hồng sắc khải giáp đối diện trên mặt dần lộ ra một tia kinh ngạc, lâm vào trầm tư, “Ân! Giới ấn thực cổ quái, cư nhiên có thể hấp thu tất cả diễn giới chi lực.” Đột nhiên, hắc sắc quang cầu đối diện trong nháy mắt hướng tới trung tâm tụ lại một chỗ, từ từ một hắc sắc nhân ảnh hiện ra, chính là Tần Vũ.
Chỉ thấy Tần Vũ cả người trên dưới mặc một thân hắc lượng khải giáp (áo giáp phát ánh sáng đen - DG), khải giáp tinh xảo dị thường, quỷ dị tuyệt luân. Trên thân giáp có những đồ án kì lạ quỷ dị, đồ án giống như cửu thiên tinh thần thông thường, quanh thân Tần Vũ lẳng lặng trôi nổi một hắc sắc quang cầu, không ngừng chớp lên.
“Hắc sắc khải giáp, hắc hắc, tiểu tử này có chút ý tứ!” Trên mặt người kia lộ ra chút mỉm cười, hướng về phía Tần Vũ nói: “Xú tiểu tử, giới ấn của ngươi quả thực có chút đặc biệt, chỉ không biết thực lực như thế nào.”
Tần Vũ không nói, chỉ thản nhiên nhìn hắn, đột nhiên đưa tay hướng lên không trung, xung quanh không gian vô số diễn giới chi lực hội tụ trong tay Tần Vũ từ từ hình thành một đạo thương hình, trong phút chốc, một thanh cửu thải quang thương xuất hiện trong tay Tần Vũ, một cỗ khí thế mãnh liệt trong nháy mắt tràn ngập trong phương viên gần ức dặm, Tần Vũ nhìn quang thương trên tay, chính là cùng Tàn Tuyết giống nhau như đúc, cúi đầu không khỏi nhớ tới Tàn Tuyết.
Tàn Tuyết cùng phân thân chính là hai linh bảo lợi hại nhất Tần Vũ năm đó, nhưng từ sau khi trở thành chưởng khống giả của Hồng Mông không gian, cả hai đối với hắn đã không còn tác dụng gì nhiều, cho nên Tần Vũ liền đem phân thân giao cho con cả Tần Tư, mà Tàn Tuyết thì để lại cho con thứ Tần Sương.
Tần Vũ nhìn cửu thải quang thương trong tay, chỉ là khí tức tựu so với cái gọi là Thiên Tôn linh bảo mạnh hơn nhiều lắm, cảm thụ được từ trên thương truyền đến một loại cường liệt xung kích, Tần Vũ nói nhỏ: “Giới Giả a, đã không cần đến ngoại vật, năng lượng của phiến thiên gian này tùy tiện mà tụ hóa thành vật phẩm đã cường hãn vô cùng.” Nhẹ nhàng huy động cử thải quang thương trong tay, trước mặt dễ dàng xuất hiện vài vết rách thực lớn, dài mấy chục dặm, rộng vài dặm, sâu không biết bao nhiêu, Tần Vũ hít vào một ơi lãnh khí: “Thực cường liệt, quang khí thế cũng có thể sinh ra lực công kích cường đại như thế, hắc hắc, từ nay về sau, ngươi sẽ gọi là Tinh Thương.” Tần Vũ giờ phút này đốn giác thực lực đại tăng, mặc dù là đối diện với Huyền Giới Giả cũng có năng lực để liều mạng.
Người mặc hồng sắc khải giáp đối diện từ sau khi Tần Vũ đem các sắc năng lượng ngưng tụ thành cửu thải quang thương, trên mặt liền lộ ra ánh mắt ngưng trọng, hắn có thể cảm giác, loại khí thế cường đại kia, thu hồi khinh thị chi tâm, trong nháy mắt đem khí thế tự thân tăng lên tới cực hạn. Tần Vũ đồng dạng như thế, khí thế của hai người xông thẳng lên trời, một đạo ba động vô hình đem mặt đất mấy ức dặm xung quanh áp xuống vài thước.
Tần Vũ khóe miệng nhếch lên, đột nhiên tăng tốc, trong nháy mắt đạt tới một tốc độ không thể tưởng tượng nổi, thẳng hướng đến hồng sắc nhân ảnh kia đột nhiên đánh tới, trước người hồng sắc nhân ảnh một đạo hồng mang chặn công kích của Tinh Thương lại, giữa trời một đạo năng lượng vô hình từ nơi hai thứ chạm nhau khuếch tán, nơi đi qua tất cả hóa thành tro bụi.
Tần Vũ nhấc Tinh Thương lần nữa hướng hồng sắc nhân ảnh đối diện kia đánh tới, hồng sắc nhân ảnh trong nháy mắt chợt lóe tránh được một kích, đứng xa xa nhìn Tần Vũ nói: “Quả nhiên có chút bản lĩnh, chỉ là, chỉ là như vậy vẫn không đủ xem a, tiểu tử, hãy chờ xem, Huyền Giới Giả không phải chỉ có như vậy.”
Trước người hồng sắc nhân ảnh hồng mang xẹt qua, hướng thẳng trời cai, dừng lại cách đỉnh đầu hắn mấy vạn dặm, sau đó dần dần xoay tròn, đột nhiên hóa thành hàng vạn hàng nghìn hồng sắc quang mang từ bầu trời phúc xạ xuống, trực tiếp hướng Tần Vũ công kích, Tần Vũ ngưng thần không nói, nhìn hàng vạn hàng nghìn đạo hồng sắc quang mang kia đánh tới, tâm ý vừa động, một đạo hắc sắc quang thuẫn hình thoi xuất hiện trước mặt, vô số hồng mang trùng trùng oanh kích trên giới quang thuẫn của Tần Vũ, Tần Vũ khẽ cau mày, lẩm bẩm: “Hồng mang này uy lực thực là lợi hại, hơn nữa cuồn cuộn không ngừng, dù là giới quang thuẫn cũng ngăn cản không được bao lâu a!” Tần Vũ trong nháy mắt bay khỏi, nhưng hồng mang vẫn theo sát không tha.
Tần Vũ thần sắc nghĩ đến ngày đó Tử Lôi truyền thụ cho hắn tri thức về giới ấn, thủ đoạn công kích của Giới Giả ngoài vái phương diện cố định, kì thực là thiên biến vạn hóa, mấu chốt nằm trên cách vận dụng năng lượng, chất hóa năng lượng, hình thành vũ khí, mà nếu cùng Hư Giả bình thường chiến đấu, dẫn dùng năng lượng, nhưng thành tựu tự nhiên thiên uy.
Tần Vũ tâm ý vừa động, Tinh Thương do năng lượng biến thành trực tiếp quy về hư vô, toàn lực thúc dục giới ấn, hắc sắc quang cầu trôi nổi sau lưng kia, trực tiếp tung bay, tại không trung xẹt qua, từng đạo tử sắc điện xà từ đó dẫn ra, từ từ biến thành to lớn, hình thành vô số đạo tử sắc thiểm điện, hướng về hồng sắc nhân ảnh phía dưới rít gào.
Hồng sắc bóng ảnh kia thản nhiên nhìn bầu trời đầy tử sắc lôi điện, cảm thấy kinh ngạc, nói: “Huyền thiên cương lôi! Tiểu tử này cư nhiên có thể dẫn lôi chi lực.” Tâm ý vừa động, trên bầu trời hàng vạn hàng nghìn đạo hồng sắc quang mang từ phía trên chém thẳng xuống huyền thiên cương lôi, trong nháy mắt giữa trời giống như sinh ra một trận nổ mạnh, không gian mấy ức dặm xung quanh một trận ba động, phương viên mấy ức dặm phía dưới của huyền giới đại lục sụt xuống gần vạn dặm, hình thành một cự đại vô bì hãm động.
Chốc lát, không gian khôi phục yên tĩnh, tại nơi xảy ra vụ nổ trong nháy mắt, Tần Vũ cùng hồng sắc thân ảnh kia đều trong nháy mắt bị đánh ra ức dặm, Tần Vũ lẳng lặng nằm yên, giới linh khải trên người đã biến mất, sắc mặt tái nhợt vô cùng, đột nhiên một ngụm máu tươi phun ra, cả người trên dưới bị tàn phá tan hoang, da thịt như bị lật ra, Tinh Vũ giữa trán tản mát ra khí tức yếu ớt đang dẫn đạo năng lượng hỗn loạn trong cơ thể Tần Vũ, trợ giúp Tần Vũ khôi phục thân thể.
Xa xa, một đạo hồng sắc thân ảnh lảo đảo bay lại, khải giáp trên người đã bị tàn phá tan hoang, sắc mặt đồng dạng tái nhợt vô cùng, sau lưng một hồng sắc tiểu quang cầu trôi nổi, hồng quang có vẻ lờ mờ vô cùng. Thoáng điều tức chốc lát, khải giáp trên người lần nữa chữa trị, sắc mặt cũng dần dần hồng nhuận. Hồng sắc nhân ảnh chỉ vào Tần Vũ phía dưới nói: “Tiểu tử đáng chết, chỉ là một Tâm Giới Giả cư nhiên có thể đả thương ta đến mức bước, nhất định không thể bỏ qua ngươi, hôm nay chính là tử kì của ngươi.” Vừa nói hồng sắc nhân ảnh thao túng hồng sắc quang cầu sau lưng, vẽ ra một đạo hồng mang trực tiếp công kích đến.
Người kia bay tới chốc lát, thân thể Tần Vũ đồng dạng cũng khôi phục quá nửa, mắt thấy đạo hồng sắc quang mang kia đánh đến, tâm ý vừa động, toàn lực tụ tập lại Tinh Vũ lực lượng còn sót, trước người mấy thước lần nữa hình thành một mặt giới quang thuẫn, chặn lại công kích của hồng sắc nhân ảnh kia. Sau khi Tần Vũ chậm rãi đứng dậy, nhìn hồng sắc nhân ảnh kia, trong ánh mắt một mảnh bình tĩnh.
Hồng sắc nhân ảnh nhìn Tần Vũ, trong lòng tức giận, Tâm Giới Giả trước mắt quỷ dị cường đại, giữa Giới Giả và Giới Giả sai lệch một bậc, chính là một trời một vực, Huyền Giới Giả đối phó Tâm Giới Giả có thể dễ dàng kích phá giới quang thuẫn cùng giới linh khải của bọn họ, thậm chí, chỉ cần lực lượng tuyệt cường, ngay cả thân thể cũng có thể trong nháy mắt hủy diệt, chỉ trừ giới ấn, nhưng giới quang thuẫn, giới linh khải của Tâm Giới Giả trước mắt, cường hãn không thể tưởng tượng, dù là Huyền Giới Giả không dùng lực lượng tuyệt cường thì cũng không cách nào kích phá. Hơn nữa công kích của hắn cũng cực kì cường hãn a, trên cơ bản đạt được công kích gần bảy thành lực lượng của Huyền Giới Giả.
Hồng sắc nhân ảnh nhìn hắc sắc giới ấn giữa trán Tần Vũ, lẩm bẩm: “Hắc sắc giới ấn, hắc sắc giới linh khải, ngay cả giới ảnh sau lưng kia giới ảnh cũng là hắc sắc, người này đến cùng có lai lịch thế nào. Không được, tuyệt đối không thể lưu.” Vừa nói, lần nữa dẫn động lực lượng toàn thân, hướng tới Tần Vũ phát ra một kích tuyệt cường.
Tần Vũ cười khổ nhìn hồng sắc nhân ảnh kia, ở chỗ này lực lượng của Tinh Giới tác dụng không lớn, hơn nữa Tần Vũ cũng không thể dẫn giới lực vô hạn, mà giới ấn cũng không thể cung cấp vô hạn lực lượng đặc thù kia, Tâm Giới Giả không giống với Thánh Giới Giả cùng Tôn Giới Giả, bọn họ có thể vừa phát động giới ấn lực lượng, vừa hấp thu diễn giới chi lực tiến hành bổ sung, nhưng Giới Giả khác thì không thế, bọn họ chỉ có thể lợi dụng lực lượng giới ấn tự thân tiến hành công kích.
Hiện giờ năng lượng tự thân của Tần Vũ đã tiêu hao hầu như không còn, thần sắc nghiêm chỉnh nhìn hồng sắc quang màng kia bắn đến, đột nhiên “phanh” một tiếng vang thực lớn, một đạo hoàng sắc quang mang trùng trùng kích lên đạo hồng sắc quang mang kia, Tần Vũ bị lực lượng nổ mạnh lần nữa đánh bay ra mấy chục dặm, miệng phun máu tươi, ngẩng đầu miễn cưỡng nhìn về phía chân trời.
Chỉ nghe một đạo thanh âm từ xa truyền tới, “Hỏa Việt, ngươi muốn tìm là ta, cần gì làm khó hắn chứ?”, ba đạo thân ảnh xa xa bay lại, chính là Cổ Lôi ba người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.