Quyển 1 - Chương 6: THIÊN CHÂU HÓA VĂN
Dực Phong Trảm
16/04/2013
Trở lại Tần Mông vũ trụ, tân thần giới Tử Huyền phủ, mọi người như trước đều bận chuyện của mình. Tử Huyền phủ, hoa viên, bên một chiếc bàn đá, Tần Đức, khương Lan đang uống trà, nói chuyện phiếm.
“Tần Đức a, ngươi nói Tiểu Vũ này mấy năm nay đang làm gì đây? Đã một ức năm rồi!”
“Không biết a, bất quá ta không lo lắng cho Tiểu Vũ, mà ngay cả vũ trụ này đều là của Tiểu Vũ, Tiểu Vũ từng nói qua, linh hồn của nó có một nửa cùng vũ trụ này dung hợp, chỉ cần vũ trụ bất diệt, nó sẽ không chết.”
“Đúng vậy, không nghĩ tới một tiểu nhân vật ở phàm nhân giới năm đó, hiện giờ phát triển thành tồn tại vượt qua cả Thiên Tôn, thật sự là không thể ngờ được.” Khương Lan cảm thán, ở trong lòng ông tình cảm đối với Tần Vũ giống như là con ruột của mình, ông nhìn Tần Vũ phát triển, hiện giờ hồi tưởng lại, chuyện cũ vẫn như hiện ra trước mắt. Đột nhiên chỉ cảm thấy bên tai truyền đến một đạo thanh âm, từ xa mà đến, “Lan thúc, cha...” Khương Lan cùng Tần Đức hai người kinh ngạc đạo hắc sắc thân ảnh trước mặt, một ức năm, lần đầu tiên chia ly lâu như thế, hai người trong lòng tưởng niệm là khó tránh khỏi.
Tần Vũ, Khương Lan, Tần Đức ba người đứng nhìn nhau, ai cũng không mở miệng. Không bao lâu, đám người Khương Lập, Tần Tư, Hầu Phí, Tử Hà, Hồng Vân, Hắc Vũ, Bạch Linh, Tần Phong, Tần Chính lần lượt xuất hiện, nhìn một đám người trước mắt, bọn họ mỗi người trên mặt đều lộ ra ý tươi cười, nhất là Khương Lập, Tần Vũ có thể cảm nhận được trong lòng nàng vô cùng vui sướng, một chút lo lắng ban đầu cũng theo sự trở về của Tần Vũ mà tiêu tan. Tần Vũ không khỏi cảm thán, lần này đi thật là lâu a, dĩ vãng coi như là đi ra ngoài sáng tạo tính mạng, hoàn thiện vũ trụ, mỗi lần nhiều nhất cũng mấy ngàn vạn năm sẽ trở lại một lần, mà lần này, đã đi đến là một ức năm.
Một lúc lâu, ai cũng không mở miệng, vẫn là Hầu Phí phá tan trầm mặc trước, nói: “Dát dát, đại ca, đã trở về cũng không nói, hắc hắc, lần này đi đúng là lâu a!”
Tần Vũ khẽ cười nói: “Đúng vậy, lâu rồi không gặp, thật là nhớ mọi người.” Đối với Tần Vũ mà nói, dĩ vãng lúc còn chưa thể dừng chân, hắn ẩn nhẫn không phát, luôn đem thắc mắc của người nhà, giấu nỗi nhớ thật sâu trong đáy lòng, hiện giờ vũ trụ của hắn đã đạt tới hoàn mỹ, khiến cho người nhà của hắn đều có nơi dừng chân, đối với hắn mà nói hưởng thụ chính là cùng người nhà ở cùng nhau.
Khương Lập mỉm cười, cứ như vậy lẳng lặng nhìn Tần Vũ, Tần Vũ đồng dạng cũng nhìn nàng, hai người trong lúc đó đã không cần ngôn ngữ, đơn giản một ánh mắt, hai người có thể hiểu trong lòng đối phương đang suy nghĩ gì?
Khương Lan nhìn Tần Vũ: “Tiểu Vũ a, cùng chúng ta chỉ nói vậy thôi! Mấy năm nay con có việc gì không, tân vũ trụ tựa hồ xuất hiện chút biến hóa.”
Tần Vũ gật đầu, nghiêm mặt nói: “Đích xác, mấy năm nay con cùng đại ca Hồng Mông, nhị ca Lâm Mông, ở trong Hồng Mông không gian quả thật phát hiện một ít việc kì diệu, ít nhất trước mắt chỉ có thể khẳng định chính là ngoài Hồng Mông không gian khẳng định còn có không gian cao cấp hơn.”
“Không gian bên ngoài Hồng Mông không gian, đó là gì?” Hầu Phí kinh ngạc. Mà còn lại mọi người cũng biểu hiện vẻ mặt hoảng sợ, đối với thực lực của Tần Vũ, bọn họ đã là không thể đạt được, hiện giờ Tần Vũ phát hiện không gian cao cấp hơn, như vậy thực lực của người ở đó sẽ như thế nào?
Tần Vũ lắc đầu, nói: “Không biết, trước mắt chỉ là có một cái thông đạo, xưng là thiên lộ, chúng ta còn chưa đi qua, cũng không nắm chắc đi được, trước mắt trở về là gia tăng thực lực của bản thân.”
“Gia tăng thực lực, chẳng lẽ thực lực của đại ca còn có thể tiếp tục tăng?” Hắc Vũ ở một bên ngạc nhiên.
“Xác thực, từ sau khi Tần Mông vũ trụ hoàn mỹ đến nay, ta cũng tưởng rằng thực lực của chính mình đã đạt tới đỉnh phong, nhưng trước đó không lâu, ta tu luyện ra Hỗn Độn thiên châu, thực lực so với khi vũ trụ hoàn mỹ còn mạnh hơn mấy phần.”
“Hỗn Độn thiên châu, cha, đó là vật gì?” Tần Tư ở một bên cũng rất tò mò.
“Hỗn Độn thiên châu rất quỷ dị, ngay cả cha cũng chưa hoàn toàn chưởng khống được, lần này trở về chính là để có thể hoàn toàn hiểu rõ và chưởng khống được Hỗn Độn thiên châu.” Tần Vũ nhớ tới Hỗn Độn thiên châu, lại càng phát giác được nhìn không thấu hạt châu thần bí này, từ sau khi rời khỏi phiến khu vực quỷ dị đó, Hỗn Độn thiên châu lại trở về ẩn trong trán, nếu không, trở về, mọi người phát hiện trên đầu hắn có thêm một con mắt, sẽ có vẻ mặt như thế nào, Tần Vũ ngẫm lại vẫn cảm thấy sợ.
“Dát dát, đại ca vẫn là đại ca! Đợi một ngày nào đó Hầu gia ta cũng nhất định phải đi xem cái không gian này một lần cho biết.” Hầu Phí hét lớn.
Mọi người mỉm cười, chỉ nghe Tần Tư nói: “Cha, đã như vậy, vậy ngươi nhanh tu luyện a, con cũng muốn bế quan, một ngày nào đó con muốn vượt qua cha.” Trong lòng Tần Tư, phụ thân vĩnh viễn là người hắn sùng bái nhất, cũng là người hắn muốn vượt qua nhất.
Tần Vũ gật đầu, nói: “Ân! Vậy ta đi trước.” Vừa nói liền xuyên qua mọi người, lúc đi qua gần Hắc Vũ, thân thể có chút dừng lại, lập tức nghênh ngang rời đi.
Trong một gian tĩnh thất của Tử Huyền phủ, Tần Vũ ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, lẳng lặng cảm thụ được biến hoá mà Hỗn Độn thiên châu mang lại. Hỗn Độn thiên châu thần bí khó lường, lẳng lặng xoay quanh trán, không ngừng tản ra khí tức khó hiểu, lần lượt gột rửa thể xác và tinh thần của Tần Vũ, khí tức rất quỷ dị nhưng cũng rất thần kỳ, Tần Vũ có thể cảm giác được thân thể của chính mình đang ở từ từ thay đổi, cường độ thân thể so với huyền hoàng bất diệt chi thân lại muốn cường thịnh hơn rất nhiều, nhưng vẫn từng bước gia tăng.
Đột nhiên, Hỗn Độn thiên châu cấp tốc xoay tròn, một đạo hắc sắc quang mang như có như không bắn đến, chạy dọc theo các bộ vị trên thân Tần Vũ, Tần Vũ chỉ cảm thấy hắc sắc quang mang này dần dần biến thô, cùng lúc đó Hỗn Độn thiên châu đang không ngừng nhỏ đi, dần dần trở về hư vô.
Thiên châu biến mất là Tần Vũ sở liệu chưa kịp, nhưng Tần Vũ có thể cảm giác được, đây cũng không phải chuyện xấu, vũ trụ cũng vẫn tồn tại. Hắc sắc quang mang chạy được một vòng khắp toàn thân, thân thể của Tần Vũ trước kia cũng không có tốc độ cường hóa như vậy, trước mắt cường độ của thân thể đúng là so với huyền hoàng bất diệt thể tăng một lần có dư... Hai lần...... Bốn lần, từ từ tăng trưởng đến năm lần, sẽ không tiếp tục tăng trưởng.
Lúc này hắc sắc quang mang cũng không tiếp tục chạy quanh thân Tần Vũ, trong nháy mắt toàn bộ hướng tới đầu não của Tần Vũ dũng mãnh lao tới, Tần Vũ chỉ cảm thấy đại não đau đớn không thôi, cường hành áp chế cơn đau, tâm thần Tần Vũ tập trung cao độ, chú ý đến nhất cử nhất động của đạo hắc sắc quang mang kia.
Hắc sắc quang mang tụ tập cùng một chỗ, không ngừng thu nhỏ lại, phóng đại, lại thu nhỏ lại, lại phóng đại... Như thế tuần hoàn không biết bao nhiêu lần, hắc sắc quang mang sau nhiều lần co duỗi, dần dần hình thành một người đồ văn kì diệu, quỷ dị, huyền ảo.
Mi tâm Tần Vũ đột nhiên bắn ra một đạo hắc sắc quang mang, mà đạo hắc sắc quang mang, trực tiếp vượt qua không gian, bắn thẳng về phía Hồng Mông không gian, đến trung tâm khu vực đầy sương mù kia. Bất quá Tần Vũ không biết việc này, hắn trường kỳ chịu đựng sự đau đớn của đại não, tinh thần của Tần Vũ nhanh chóng tiến đến giới hạn.
Sau khi hắc sắc quang mang bắn ra từ mi tâm, trong lúc đó mi tâm của Tần Vũ hiện ra một hắc sắc đồ vân, chính là hắc sắc quang mang trước kia hình thành đồ văn kì diệu, quỷ dị, huyền ảo kia. Tần Vũ chỉ cảm thấy ý nghĩ thật nhẹ nhàng, một cỗ khí tức thanh lương tràn ngập đại não của Tần Vũ, giờ phút này tinh thần của Tần Vũ đang nhanh chóng khôi phục.
Một lúc lâu, Tần Vũ “bá” mở hai mắt ra, cùng lúc đó cả Tần Mông vũ trụ không ngừng chấn động, nhất là tân thần giới, bầu trời một mảng hôn ám, một đạo hắc săc thần bí đồ văn xuất hiện trên không trung thần giới, đúng là đạo thần bí đồ văn trên trán Tần Vũ.
Tân thần giới, Đông Cực Thánh Hoàng Quân Lạc Vũ đang ngồi ngay ngắn trên Đông Cực Vẫn Lôi sơn Lôi Cực điện, đối với biến hoá của thần giới trong thời gian vài ức năm gần đây hắn cũng có thể đoán, làm tân thần giới bản thổ thế lực, hắn cùng Trì Thanh, Nam Cung Hỏa, Gia Cát Vân bốn người đều biết rằng chúa tể chính thức của tân thần giới không phải là Thánh Hoàng bọn họ, mà là Tần gia trên tôn giả sơn, đối với Tần gia thực lực mạnh bao nhiêu, bọn họ không một chút hiểu rõ, nhưng chỉ một người của Tần gia, đã đủ để cho bọn họ kinh hãi run sợ, đã đủ để hủy diệt bọn họ, đó chính là Tần Vũ.
Bất quá đối với Tần Vũ, Quân Lạc Vũ, Trì Thanh bọn họ cũng không lo lắng, trước mắt hết thảy đều là Tần Vũ cho bọn hắn, huống hồ làm bằng hữu của Tần Vũ, trợ giúp Tần Vũ quản lý tốt tân thần giới, thậm chí cả vũ trụ, bọn họ cũng không có bất cứ oán hận gì, hơn nữa chỉ cần làm tận tâm hết sức, Tần Vũ cũng không có lý do làm khó bọn họ.
Đột nhiên, Quân Lạc Vũ chỉ cảm thấy lồng ngực phảng phất đã bị công kích, cả người sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, từ chỗ ngồi trên đại điện ngã xuống, một đạo tử sắc quang đoàn từ thể nội Quân Lạc Vũ bay ra, hướng tới ngoài điện bay đi. Quân Lạc Vũ nhìn tử sắc quang đoàn kia, hét to một tiếng: “Lôi chi bản nguyên!” Lập tức đuổi theo.
Cùng thời gian, thất đại thánh hoàng kia đều gặp tình huống như vậy, chỉ thấy một đám quang đoàn từ bốn phương tám hướng bay lại, chúng nó hướng tới một nơi, đó chính là đồ án thần bí trên bầu trời kia.
Kim sắc quang đoàn, kim chi bản nguyên.
Lục sắc quang đoàn, mộc chi bản nguyên.
Lam sắc quang đoàn, thủy chi bản nguyên.
Hồng sắc quang đoàn, hỏa chi bản nguyên.
Hoàng sắc quang đoàn, thổ chi bản nguyên.
Tử sắc quang đoàn, lôi chi bản nguyên.
Hắc sắc quang đoàn, ám chi bản nguyên.
Bạch sắc quang đoàn, quang chi bản nguyên.
Bát đại bản nguyên từ bốn phương tám hướng bay lại, một đám chậm rãi hoà vào giữa hắc sắc đồ văn trên bầu trời kia. Bát đại Thánh Hoàng ngây ngốc nhìn bản nguyên chi lực, bị thần bí hắc sắc đồ văn hút lấy, thẳng đến hắc sắc đồ văn kia liền biến mất. Phía dưới đồ văn đám người bát đại Thánh Hoàng nhìn nhau.
Tử Huyền phủ, trong gian tĩnh thất, Tần Vũ hoàn toàn biết toàn bộ quá trình bát đại bản nguyên bị hắc sắc văn chương, hắn lẳng lặng cảm thụ được hắc sắc văn chương giữa mi tâm, lẩm bẩm nói: “Thật thần kỳ a, thần bí văn chương này đến cùng là gì, vốn ta hoà một nửa linh hồn vào vũ trụ căn nguyên kia, hiện giờ đã hoàn toàn hoà vào giữa hắc sắc văn chương này, đối với chưởng khống Tần Mông vũ trụ lại càng đạt tới mức độ cao hơn, bất quá tựa hồ văn chương này còn chưa hoàn thiện a, bất quá thực lực trước mắt, Hồng Mông không gian phiến khu vực kia, hẳn là có thể tiến vào. Ha ha!” Nháy mắt, trong tĩnh thất đã không có một bóng người, chỉ còn lại tiếng cười của Tần Vũ quanh quẩn trong tĩnh thất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.