Cực Đạo Tinh Thần

Quyển 1 - Chương 10: TRỜI ĐẤT MỚI

Dực Phong Trảm

16/04/2013



Giữa không gian không biết, một dải bạch sắc, đường chân trời trải rộng gần mấy chục thước, quanh co khúc khuỷu, không biết thông tới đâu. Phía trên con đường, đang có ba người sóng vai cấp tốc phi hành, đúng là Tần Vũ, Hồng Mông, Lâm Mông ba người.

“Đại ca, huynh nói chúng ta phi hành đã bao nhiêu năm.” Lâm Mông ở một bên hỏi.

“Gần mười vạn năm rồi, hiện giờ vẫn như cũ nhìn không thấy giới hạn a, cũng không biết còn muốn phi hành như vậy bao lâu, đơn giản mặt trong thông đạo này còn có thể bổ sung năng lượng, nếu không năng lượng hao tận, còn nói gì đến di chuyển, càng không biết phải đi đến năm nào tháng nào. Nếu không gian pháp tắc còn có thể sử dụng thì tốt rồi, cũng không cần phi hành vất vả như vậy.” Hồng Mông nói đến điều này, không khỏi cười khổ, thầm nghĩ: “Cho dù không gian pháp tắc có thể sử dụng thì như thế nào, ai biết được không gian không biết này có càng thêm pháp tắc cổ quái hay không, dù sao Hồng Mông không gian cũng thuộc về một phần của không gian này, Hồng Mông không gian pháp tắc cường thịnh trở lại cũng không thể ảnh hưởng đến phiến không gian không biết này.”

Hồng Mông quay đầu, nhìn về phía Tần Vũ, nói: “Tam đệ a, mấy năm nay đệ luôn không tập trung, đang suy nghĩ gì vậy?” Dọc theo đường đi, ba người rất ít nói chuyện, đều không ngừng di chuyển, đối với bộ dạng của Tần Vũ, mấy năm nay Hồng Mông, Lâm Mông đều để ý quan sát.

Tần Vũ mấy năm nay trong lòng quả thực có chút vấn đề nghĩ mãi không ra, nhiều lần suy nghĩ vẫn không sao đoán được mấu chốt trong đó. Nghe đại ca hỏi, liền mở miệng: “Đại ca, còn nhớ huynh lúc đầu hỏi đệ lý giải vũ trụ thế nào không? Đệ đã trả lời thế nào không?”

Hồng Mông gật đầu, nói: “Nhớ, đệ từng nói vũ chỉ trên dưới tứ phương, cũng là không gian, trụ chỉ từ cổ chí kim, cũng là thời gian, thời gian cùng không gian, năng lượng cùng vật chất, cả hai kết hợp chính là vũ trụ.”

Tần Vũ gật đầu, thấp giọng lẩm bẩm: “Đúng vậy, đây mới là vũ trụ. Vậy chúng ta vừa tính gì kia, có thể tính vũ trụ sao? Vũ trụ không nên bao gồm tất cả không gian, tất cả thời gian sao? Rõ ràng có pháp tắc độc lập của chính mình, rõ ràng có ba tầng thế giới bất đồng, nhưng tại sao vẫn ở ngoài Hồng Mông không gian chứ? Tại sao ở ngoài Hồng Mông không gian còn có không gian chứ? Nếu như chúng ta kia xưng là vũ trụ, vậy đây sẽ tính là gì?”

Mặc dù thanh âm rất nhỏ, nhưng Hồng Mông vẫn như cũ nghe được rõ ràng, hắn tới giờ không ngờ Tần Vũ lại nghĩ mấy vấn đề này, cũng chưa từng nghĩ tới mấy vấn đề này. Có chút thở dài, Tần Vũ nói không phải không có đạo lý, nhưng nếu như nói bọn họ sáng tạo không gian kia không phải vũ trụ, vậy cái gì tính là vũ trụ? Hồng Mông không nói, cũng lâm vào trầm tư.

Tần Vũ ngẩng đầu lên, ánh mắt tập trung trên mặt Hồng Mông, một lúc lâu, nói: “Đại ca, huynh là sinh mệnh đầu tiên của Hồng Mông không gian, đúng không? Vậy huynh có biết Hồng Mông không gian đã tồn tại bao lâu không?”

Hồng Mông sững sờ, hắn chưa từng suy nghĩ vấn đề này, gật đầu, nói: “Đúng vậy, ta là sinh mệnh đầu tiên của Hồng Mông không gian, nhưng Hồng Mông không gian tồn tại đã bao lâu ta cũng không biết, bất quá có thể khẳng định Hồng Mông kim bảng còn có trước cả ta rất lâu.”

Tần Vũ có chút thở dài, ngẩng đầu lên, nhìn về không gian vô tận, nói: “Không biết a, a a, đại ca, huynh đã bao giờ nghĩ, trước huynh Hồng Mông không gian có thể cũng có sinh mệnh, bọn họ cũng giống như chúng ta siêu thoát rồi! Có lẽ huynh chỉ là sau khi bọn họ siêu thoát mới xuất hiện, lúc ấy không gian đã không còn ai, do đó liền xuất hiện ý kiến chủ quan, tự nhiên sẽ cho rằng huynh là sinh mạng đầu tiên trong không gian. Hiện giờ chúng ta thoát ly Hồng Mông không gian, trở thành tồn tại siêu việt Hồng Mông chưởng khống giả, trên Hồng Mông kim bảng hẳn là không còn tên của chúng ta nữa! Ai lại sẽ là Hồng Mông chưởng khống giả đây? Sáng tạo vũ trụ vốn tự kết nối với Hồng Mông linh khí, hiện giờ vũ trụ của chúng ta thoát ly Hồng Mông không gian, các tu sĩ giữa vũ trụ của chúng ta làm thế nào sáng tạo vũ trụ của bọn họ, siêu thoát vũ trụ của chúng ta đây?”

Hồng Mông kinh ngạc nhìn Tần Vũ, cho tới giờ chưa từng nghĩ ánh mắt của hắn lại sâu sắc như thế, lo lắng vấn đề chu đáo như thế, không tự chủ được một lần nữa đánh giá Tần Vũ, nguyên bản trong lòng hắn tự nhận chính mình đã tu luyện một ngàn diễn kỉ, vô luận kiến thức, tu vi đều bỏ xa hai người trên, hiện giờ xem ra Tần Vũ sớm đã không dưới chính mình, trong nội tâm trung ngoài rung động càng thêm bội phục, hiện giờ Hồng Mông mới chân chính đặt địa vị của Tần Vũ ngang mình, thậm chí còn cao hơn nữa.



Hồng Mông lắc đầu, nói: “Không biết, cũng chưa từng nghĩ tới, hiện giờ rời khỏi Hồng Mông không gian, chúng ta phảng phất như mọi đứa trẻ mới sinh bình thường hết thảy đều phải học từ đầu, chúng ta dĩ vãng tựa hồ đã thừa nhận rất nhiều điều sai lầm rồi, ai, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, tu hành vô chừng mực a.” Truyện "Cực Đạo Tinh Thần "

Tần Vũ gật đầu, cũng không nói lại, một mình vùi đầu về phía trước bay đi, Hồng Mông, Lâm Mông hai người cũng theo sát đi tới. Đối với việc hai người nói chuyện, Lâm Mông cũng nghe được rõ ràng, nhưng không lên tiếng, cũng cúi đầu, không biết nghĩ gì?

Ba người một đường không nói gì, cứ như vậy lại phi hành gần mười vạn năm, đột nhiên Lâm Mông chỉ về phía trước, kinh hỉ nói: “Đại ca, tam đệ mau nhìn, phía trước kia là gì?” Tần Vũ, Hồng Mông hai người ứng thanh nhìn lại, hai người trên mặt cũng lộ ra biểu tình kinh hỉ.

“Hai mươi vạn năm, phi hành không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng bay đến, ha ha!” Lâm Mông cười vang nói.

Bạch sắc quang đạo kéo dài đến phía trước mấy vạn dặm là kết thúc, tận cuối đường một cái cửu thải quang cầu trôi nổi giữa không trung, quang cầu đường kính khoảng trăm thước, đang chậm rãi xoay tròn, quang cầu phát ra quang mang nhu hòa thuận sướng, chiếu rọi trên thân ba người, ba người nhất thời cảm giác được nỗi mệt mỏi của trường kì phi hành dần dần biến mất.

Khôi phục tinh thần, Tần Vũ mỉm cười nói: “Tới rồi, rốt cuộc đã tới rồi, tiến vào quang cầu này, chúng ta hẳn là có thể tới thế giới bên kia chứ! Aa, thật đúng là không dễ dàng a.”

Hồng Mông, Lâm Mông liếc nhìn nhau, đều thấy được tiếu ý trong mắt đối phương, Hồng Mông, Tần Vũ, Lâm Mông ba người sau khi bị phong ấn hết thảy thần thông, hoàn toàn chính là dựa vào năng lượng tự thân từng bước bay tới, ba người mười vạn năm qua, không ngừng phi hành, mặc dù là thân thể vượt qua Thiên Tôn, cũng cảm thấy ăn không tiêu.

Lâm Mông đột nhiên mở miệng: “Đại ca, huynh đoán xem, sau khi chúng ta tiến vào thông đạo này, sẽ gặp phải cái gì?”

Hồng Mông cười lớn: “Ha ha! Ta làm sao biết đây? Cái thế giới kia đến cùng thế nào, đi xem một chút không được sao.” Dứt lời liền nhanh chóng hướng tới cửu thải quang cầu đi đến.

Lâm Mông ngăn hắn lại, nói: “Đại ca, chờ một chút, có chút vấn đề phải cân nhắc rõ ràng, thứ nhất, sau khi chúng ta đi qua sẽ như thế nào, có thể bảo lưu mấy phần thực lực? Thứ hai, thế giới mới, thủ đoạn công kích của bên kia, năng lượng các thứ sẽ vận dụng thế nào?”

Hồng Mông gật đầu, nói: “Nhị đệ nói đúng, nên hảo hảo suy nghĩ một chút.”

Tần Vũ ở một bên từ chối ý kiến, khoát tay nói: “Đừng nghĩ, đều tới nước này rồi, là phúc hay họa, đi mới biết được.” Vừa nói liền đi trước vào cửu thải quang cầu, Hồng Mông hai người liếc nhìn nhau, cũng theo đi vào.

Cửu thải thông đạo, trận trận tiếng sấm không dứt bên tai, Tần Vũ qua lại ở trong đó, dần dần các loại cảm giác bắt đầu chậm rãi hồi phục, thần thức, không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc, ngay cả cảm ứng của Tần Mông vũ trụ cũng từ từ xuất hiện. Tần Vũ cảm giác chưa từng tốt như vậy, kêu to: “Thế giới mới, ta đã tới đây!” Truyện "Cực Đạo Tinh Thần "

Trong không gian này vô biên vô hạn, vô số lục to to nhỏ nhỏ đích lục trôi nổi, phân bố khắp nơi trong không gian. Không trung, vô số đạo quang mang tự do trôi nổi không ngừng, qua lại giữa các đại lục trôi nổi.



Một nơi không biết cách nơi cao nhất trên bầu trời bao xa, một đạo cửu thải quang mang lướt qua phía chân trời, một đạo hắc sắc thân ảnh từ trên cao trụy hạ, chính là Tần Vũ.

Tần Vũ mới vừa ra hắc sắc văn chương trên trán liền nhảy lên không thôi, cả các sắc năng lượng quang mang của không gian toàn bộ hướng tới trán Tần Vũ trán tập trung, đều bị hắc sắc văn chương trên trán kia. Mà Tần Vũ giờ phút này thân hình cũng hoàn toàn không thể tự thân khống chế, trơ mắt nhìn từ không trung ngã xuống.

Sau nửa ngày, hắc sắc văn chương không hề tiếp tục hấp thu này quang mang tự do của phiến thiên gian này, mà thân hình Tần Vũ vẫn đang không thể khống chế cấp tốc rơi xuống, mắt thấy cách mặt đất càng ngày càng gần, một ngàn thước, năm trăm thước... Mười thước, đột nhiên đúng lúc này, một đạo hắc sắc quang mang vờn quanh Tần Vũ, chỉ một sát na, Tần Vũ hoàn toàn dừng lại, đứng ở cách mặt đất không đến mười thước. Chốc lát, hắc mang khôi phục bình tĩnh, Tần Vũ cũng dần dần cầm lại quyền khống chế thân thể, sau đó chậm rãi hạ xuống.

Tần Vũ hiếu kỳ đánh giá hoàn cảnh bốn phía, lẩm bẩm nói: “Đây là nơi nào?” Sau đó nhìn lên không trung, lớn tiếng hét: “Đại ca, nhị ca, các huynh ở đâu?”

“Chẳng lẽ là do ta tiến vào cửu thải quang cầu trước một bước, cửu thải quang cầu đem chúng ta phân khai?” Tần Vũ cảm giác được rất có khả năng, suy nghĩ chốc lát, lắc đầu, nói: “Ai, quên đi, không nghĩ nữa, bọn họ cũng không phải thường nhân, sau này có cơ hội gặp lại. Hay là trước hết làm quen với hoàn cảnh đi.”

Tại bất cứ nơi nào, Tần Vũ đều cho rằng thực lực không thể thiếu, hiện giờ thần thức mặc dù đã trở về, nhưng là đã bị hạn chế cực lớn, ở chỗ này thần thức còn không phát ra xa bằng tầm mắt. Cả không gian đều tràn đầy các loại quang thải đủ màu, Tần Vũ chỉ cảm thấy quang mang này cùng khí tức hắc sắc vân chương phát ra cũng tương tự, khó trách hắc sắc vân chương có thể hấp thu.

Cảm ứng Tần Mông vũ trụ vẫn còn, thời gian pháp tắc, không gian pháp tắc cũng có thể cảm giác được, nhưng nơi này cả không gian tựa hồ có loại lực lượng thần bí cản trở Tần Vũ, khiến Tần Vũ không cách nào thuấn di trở lại Tần Mông vũ trụ. Về phần thời gian pháp tắc, không gian pháp tắc, mặc dù có thể sử dụng, nhưng cũng không phải ở nơi này, mà là sử dụng trong Tần Mông vũ trụ, liên lạc giữa Tần Vũ cùng Tần Mông vũ trụ chính là thông qua thần bí văn chương giữa mi tâm kia, dù không thể trở về, nhưng nhất cử nhất động của Tần Mông vũ trụ, trong tâm đều hiểu rõ, mặc dù xem như viễn trình sử dụng, nhưng cảm giác mọi việc vẫn như cũ.

Điều tức chốc lát, Tần Vũ đứng dậy, lẩm bẩm nói: “Cũng không biết đây là thế giới thế nào, có người không, hay là đi xung quanh, tìm thử xem!” Nhìn quanh bốn phía, chọn phương hướng, chậm rãi bay về hướng đó. Truyện "Cực Đạo Tinh Thần "

...

Thiên gian trong một mảnh không gian thần bí, giữa không gian ba đạo thần bí vân chương khắc ở không trung, một đạo thanh âm vang dội hùng hồn từ trong văn chương chính giữa truyền ra, “Cuối cùng đã xuất hiện, chúng ta có nên đi trợ giúp hắn không.” Đạo văn chương bên trái cũng truyền đến một đạo thanh âm: “Hừ, ta cảm giác không cần, đạo văn chương kia vốn bất phàm, hãy chờ xem, người nọ xem ra cũng không phải hạng người yếu đuối.”

“Đích xác, để chính hắn phát triển đi, nhiều năm như vậy còn đợi được, huống hồ là bây giờ, nói không chừng còn có thể có điểm đặc thù biến hóa xuất hiện, hắc hắc, chờ coi đi.” Dứt lời, đạo văn chương bên phải trong nháy mắt liền biến mất.

Văn chương bên trái thốt ra: “Đi thôi, cũng không cần phải, sớm muộn cũng có cơ hội gặp mặt.” Nói xong cũng dần dần biến mất.

Đạo văn chương chính giữa có chút lắc lư, một tiếng thở dài truyền ra, sau đó cũng đã biến mất, ngay tiếp theo cả không gian cũng vô ảnh vô tung biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Đạo Tinh Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook