Cực Hạn Thôi Miên

Chương 127: Dạy dỗ!!!

Hyuuuu

20/02/2020

Mỗi ngày Lâm Tiêu và Erza đều đi theo qua bên cánh rừng để tập luyện, thời gian trải qua, với cường độ cải thiện hằng ngày khiến lúc này cơ thể Lâm Tiêu đã phát sinh biến hóa nghiên trời lệch đất, mặc dù thân thể hắn vẫn còn là trẻ con nhưng trải qua cải tạo của ma lực đã khiến cho hắn có một sức mạnh phi thường. Lượng ma lực chứa trong cơ thể hắn đã đạt đến số lượng khổng lồ.

Còn Erza thì cũng tiến bộ không kém, nàng được Lâm Tiêu huấn luyện liên tục khiến kỹ năng chiến đấu tăng lên, hiện nay nàng đã có thể miễn cưỡng sử xuất ra một chiêu kiếm kỹ cấp cao, những chiêu kiếm kỹ cơ bản thì Erza đã vận dụng vô cùng thuần phục.

Lâm Tiêu và Erza hiện nay vẫn được Makarov nuôi dưỡng nên cả 2 mặc dù không đi làm việc nhưng vẫn có đủ thức ăn.

Đến chiều thì cả 2 liền trở về công hội. Khi vừa bước vào thì Lâm Tiêu và Erza liền kinh ngạc khi nhìn thấy lúc này mọi người không đánh nhau như thường này mà là đang nghiêm túc nhìn cả 2.

“Có chuyện gì sao? Trên mặt bọn ta có gì à?” Lâm Tiêu lên tiếng hỏi!

“Này nhóc! Hôm nay ngươi có một chuyện cần giải quyết đấy!” Macao lên tiếng cười nói!

“Việc? Việc gì?” Lâm Tiêu hỏi!

Lần này Macao không trả lời mà nhìn về phía quầy bar. Lâm Tiêu cũng nhìn vậy thì cũng nhìn theo. Lập tức hắn liền nhìn thấy lúc này Gray đang ngồi trên ghế và nhìn chằm chằm vào hắn. Nhìn đến đây thì Lâm Tiêu cũng đoán được là chuyện gì!

Hắn lắc đầu cười sau đó tiến lên nói:

“Gray này! Cậu muốn đánh với ta thì cũng được thôi! Nhưng nói trước là kết quả chắc chắn là cậu sẽ thua hơn nữa còn thua rất thảm đấy nhé! Sao! Cậu còn muốn đánh không?”

Gray nhảy xuống ghế sau đó lớn tiếng nói:

“Ngươi nói cái gì? Ta cho ngươi biết! Ta đây là người sở hữu ma thuật băng tuyệt nhất trên đời này! Không đời nào có chuyện ta sẽ thua đâu!”

“Vậy sao! Vậy thì đến đây đi! Cho ta thấy cậu có gì!” Lâm Tiêu cười nói!

Người xung quanh nghe vậy lập tức trở nên hưng phấn, họ liền dọn bàn ghế qua một bên để tạo thành một khoảng trống giữa công hội.

“Ta ra tay đây! Chuẩn bị tiếp chiêu đi!” Gray nói!

Sau đó cậu liền lao về phía Lâm Tiêu. Lâm Tiêu thấy vậy thì vỗ trán, hắn vốn dĩ Gray còn sẽ sử xuất chiêu thức mạnh như thế nào!

Gray lao đến phía Lâm Tiêu sau đó nhảy lên và hướng nắm đấm về phía Lâm Tiêu, Lâm Tiêu liền nghiên người qua khiến cú đánh của Gray hụt qua một bên sau đó hắn liền dùng chân vung ngang vào bụng Gray!

Phanh!!

Lâm Tiêu đã giảm lực đi rất nhiều nên Gray chỉ hơi đau đớn và văng ra một đoạn!

“Gray! Hayase có kỹ năng cận chiến rất tốt! Xông vào đánh nhau tay đôi với Hayase là điều vô cùng ngu ngốc!” Erza lên tiếng cười nói!

“Đáng ghét! Đã đánh nhau không được thì sử dụng ma pháp!” Gray ngồi dậy nói!

Sau đó cậu liền nắm tay phải lại và đặt lên tay trái.

“Ice Make – Hammer!”

Trước mặt Gray liền xuất hiện một ma pháp trận màu xanh nhạt sau đó một cây búa băng lớn liền xuất hiện sau đó đập về phía Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu không hoảng hốt mà đưa tay phải lên, trên lòng bàn tay phải hắn liền xuất hiện một ma pháp trận màu vàng, trên ma pháp trận màu vàng liền xuất hiện một quang cầu.

Phanh! Ầm!

Cây búa băng đánh vào quang cầu thì bị cản lại, sau đó quang cầu liền trở thành tia sáng xuyên thủng và phá hủy búa băng!

“Còn gì nữa không?” Lâm Tiêu cười nói!

“Đáng ghét! Còn chiêu này thì sao!” Gray tức giận nói!

“Ice Make – Lance!”

Một ma pháp trận màu xanh xuất hiện trước mặt Gray sau đó hành loạt mũi băng liền xuất hiện và lao về phía Lâm Tiêu!

Trước mặt Lâm Tiêu liền xuất hiện một ma pháp trận màu xanh khác.

Ào!!

Các mũi băng đánh vào ma pháp trận màu xanh thì liền vở nát, lúc này Lâm Tiêu lên tiếng cười nói:

“Băng ma pháp rất tốt! Nhưng nó vẫn còn yếu lắm! Để ta cho cậu biết thế nào là băng ma pháp đúng nghĩa!”

Gray không để ý đến Lâm Tiêu mà lần nữa sử xuất băng ma pháp, một khẩu báo nhỏ liền xuất hiện, Gray cầm nó trong tay.



“Xem bây! Ice Cannon!” Gray la lên!

Lập tức khẩu pháo liền bắn ra một luồn đạn tuyết. Lâm Tiêu liền mỉm cười, hắn nhẹ nhàng nói:

“Băng Ma Pháp - Băng Phong!”

Lập tức từ ma pháp trận liền màu xanh liền phóng ra một viên đạn năng lượng màu xanh. Viên đạn năng lượng liền xuyên qua luồn đạt tuyết và lao thẳng về phía Gray!

Răng rắc!!

Toàn bộ thân thể Gray và khu vực phía sau lưng cậu ta liền bị đóng băng lại. Mọi người nhìn một màn này thì cũng trợn mắt. Lâm Tiêu liền nâng tay phải lên, trên tay phải hắn liền xuất hiện một ma pháp trận màu nâu, lập tức cánh tay Lâm Tiêu liền được bao phủ trong một lớp đá.

Vụt!!

Lâm Tiêu lao lên phía Gray với tốc độ cực nhanh! Hắn hướng về phía Gray và vung mạnh nắm đấm!

Phanh! Răng rắc! Ầm!

Cú đấm của Lâm Tiêu khiến cho lớp băng bao phủ xung quanh Gray vở ra, cú đấm của Lâm Tiêu đấm thẳng vào mặt Gray khiến cậu văng ra xa!

“Hây! Cuối cùng cũng xong! Ta đi ăn tối thôi Erza!” Lâm Tiêu hướng về Erza cười nói!

“Được!” Erza vui vẻ đi theo Lâm Tiêu! Cả 2 người cùng đi về một bàn ăn sau đó gọi thức ăn.

Một lúc sau Gray mới tỉnh dậy, khi cậu mở mắt ra thì thấy mọi người đang đứng vây quanh mình, Gray nhanh chóng ngồi dậy!

“Hayase đâu?” Gray nhanh chóng nói!

“Đang ngồi ăn tối ở kia kìa!” một người chỉ!

Gray thấy vậy thì nhì về phía đó. Lập tức cậu liền thấy Lâm Tiêu và Erza đang ngồi ăn vô cùng vui vẻ. Gray liền nhanh chóng đứng lên và đi về phía đó.

“Hayase! Đấu lại đi!” Gray lớn tiếng nói!

“Không hứng thú!” Lâm Tiêu từ chối thẳng thừng.

“Cái gì! Vì sao?” Gray tức tối hỏi!

“Bởi vì thắng quá dễ dàng sẽ rất nhàm chán!” Lâm Tiêu nói!

“Ngươi! Ngươi xem thường ta!” Gray tức giận nói!

“Không phải ta xem thường! Mà kỹ năng chiến đấu lẫn ma pháp của cậu quá là tệ đi! Có lẽ thầy của cậu chỉ đơn giản dạy cậu ma pháp nhưng lại không dạy cách vận dụng lẫn chiến đấu có đúng không?” Lâm Tiêu hỏi lại.

Gray nghe vậy vô cùng tức giận nhưng lại không biết phản bác như thế nào, cậu liền nhớ đến trước kia Ur quả thật chỉ dạy cậu thi triển ma pháp như thế nào không hề hướng dẫn cậu cách thực chiến.

“Nếu cậu muốn mạnh lên thì trưa ngày mai hãy đến khu rừng bên cạnh thành phố, tôi và Erza thường hay luyện tập tại đó. Nếu cậu muốn tập luyện chung thì cứ đến! Khi nào cậu mạnh lên thì cứ việc đến khiêu chiến, tôi sẵn sàng chấp nhận khiêu chiến bất cứ lúc nào, nhưng nếu cậu vẫn dậm chân tại chỗ thì đừng đến tìm tôi khiêu chiến nữa mà hãy lo tập luyện đi!” Lâm Tiêu cười nói!

Sau đó hắn liền đi lên lầu, Erza cũng đi lên theo. Gray đứng yên nơi đó nắm chặt tay mà không nói lời nào! Lúc này Makarov đi đến bên cạnh Gray cười nói:

“Gray này! Cậu muốn mạnh lên là điều tốt, nhưng mà đừng có mù quáng nghĩ mình là mạnh nhất! Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Trên đời này vẫn còn có rất nhiều người mạnh. Chúng ta không thể nào vô địch mãi, nhưng chúng ta phải biết đứng lên từ sự thất bại để mạnh lên, cứ đi luyện tập chung với Hayase đi! Erza ban đầu là một cô bé không biết gì nhưng mấy ngày nay ta đã cảm nhận được sự mạnh mẽ xuất phát từ Erza!”

Gray không nói gì mà nhìn về phía trên lầu.

Trưa hôm sau!

“Erza! Hôm nay tôi sẽ dạy cho cậu một chiêu mới, chiêu này vô cùng thực dụng trong chiến đấu!” Lâm Tiêu nói với Erza!

Erza nghe vậy thì vô cùng vui vẻ, những chiêu Lâm Tiêu dạy cho nàng vô cùng mạnh mẽ nên khi nàng nghe Lâm Tiêu muốn dạy thêm chiêu thức mới thì nàng vô cùng mong chờ.

“Chiêu này phải sử dụng kiếm lẫn vỏ kiếm!” Lâm Tiêu nói!

Sau đó hắn liền lấy ra một thanh katana gỗ, hắn cầm thanh kiếm bằng tay trái sau đó hạ thấp trọng tâm xuống.

Tay phải hắn đặt lên cán kiếm mà không nắm lại. Dưới chân và trên tay phải Lâm Tiêu liền xuất hiện ma pháp trận màu trắng nhỏ. Erza vô cùng tập trung nhìn vào Lâm Tiêu!

Trước mặt Lâm Tiêu lúc này là một cái cây.

Vụt!!

Xeng!!

Chỉ trong chớp mắt Lâm Tiêu đã xuất hiện phía sau cái cây, nơi hắn vừa đứng có bụi bay lên. Lâm Tiêu lúc này đang trong tư thế tra kiếm vào võ.



Cạch!!

Phanh!!

Khi thanh kiếm đã tra vào vỏ thì gốc cây to liền xuất hiện 10 vết cắt sau đó đứt lìa ra từng khúc một. Lâm Tiêu đứng lên quay lại nói với Erza:

“Chiêu này gọi là Tốc Trảm! Yếu tố chính chính là tốc độ! Mặc dù tôi sử dụng chỉ là kiếm gỗ nhưng khi đạt đến một tốc độ nhất định thì thậm chí có thể chém đôi cả sắt thép.”

“Hayase mau dạy cho tớ đi!” Erza vô cùng hưng phấn nói!

“Được thôi! Nhưng trước tiên phải chào bạn mới gia nhập cái đã!” Lâm Tiêu cười nói!

Erza nghe vậy thì liền kinh ngạc, bỗng nhiên trong tay nàng liền xuất hiện một thanh kiếm, sau đó Erza liền lấy tốc độ cực nhanh phóng về bụi cỏ cách đó không xa!

“A!” một tiếng hét vang lên!

Nghe tiếng hét quen thuộc thì Erza liền giật mình, nàng chạy lại bụi cỏ thì thấy lúc này Gray đang ngồi trên đất và thanh kiếm của Erza đang cắm xuống đất giữa 2 chân Gray!

“Là Gray sao! Nếu cậu đến rồi thì còn nấp ở đây làm gì?” Erza hỏi!

“Tôi không có! Tôi...tôi chỉ...chỉ...!” Gray ấp úng nói!

“Được rồi! Ra đây đi Gray!” Lâm Tiêu lên tiếng nói!

Erza liền quay trở lại chỗ của Lâm Tiêu, Gray do dự một lúc sau đó cũng đi ra theo! Khi thấy Gray đã đến thì Lâm Tiêu liền cười nói:

“Tôi định dạy cho Erza một loại ma pháp tăng tốc! Cậu cũng học luôn đi Gray! Dù sao nó cũng giúp ích rất nhiều cho việc chiến đấu!”

Sau đó Lâm Tiêu bắt đầu giảng dạy cho cả 2 về loại ma pháp đó. Erza thì vô cùng nghiêm túc để nghe, còn Gray thì mặc dù ra vẻ không quan tâm nhưng vẫn vô cùng chăm chú lắng nghe. Sau khi Lâm Tiêu nói xong thì Lâm Tiêu cho Erza đi qua một bên để tu luyện. Đợi sau khi Erza đi thì Lâm liền lên tiếng nói:

“Cậu đi theo tôi!”

Sau đó hắn hướng về con sông đi đến!

“Xí!” Gray xì một tiếng sau đó đi theo!

Lâm Tiêu dẫn Gray đến bờ sông sau đó nói:

“Cậu đến giữa con sông đi!”

“Để làm gì?” Gray hỏi!

“Thì cậu cứ đến đi! Tôi có cách huấn luyện riêng cho cậu!” Lâm Tiêu cười nói!

Gray nghe vậy thì bán tính bán nghi nhưng vẫn đi đến giữa sông, con sông này rất cạn, khi Gray ra đến giữa sông thì nước chỉ mới đến ngực mà thôi.

“Bây giờ cậu hãy đóng băng dòng sông này đi! Cho tôi xem giới hạn của cậu đến đâu!” Lâm Tiêu nói!

“Đóng băng dòng sông này sao! Quá đơn giản!” Gray tự tin nói!

Sau đó cậu liền đặt 2 tay xuống dòng sông! Mặt sông chỗ Gray liền bắt đầu dóng băng sau đó lan ra. Nhưng khiến Gray kinh ngạc khi cậu đóng băng được một đoạn lại bị dòng chảy của dòng sông cuốn tan. Tốn rất nhiều sức nhưng Gray chỉ có thể giữ được lớp băng xung quanh chỗ mình được 50cm!

“50cm là giới hạn của cậu sao!” Lâm Tiêu xoa cằm nói!

“Đáng ghét!” Gray khó chịu nói!

“Được! Bài tập của cậu đây! Trong vòng 1 tuần phải đạt đến chiều rộng là toàn bộ bề ngang của dòng sông và chiều dài là 50m!” Lâm Tiêu cười nói!

“Cái gì! Ngươi muốn giết người à! Làm sao mà ta làm nổi!” Gray tức giận nói!

Lâm Tiêu không trả lời mà mỉm cười, hắn đưa tay lên sau đó vung ngang. Trên mặt sông liền xuất hiện một ma pháp trận màu xanh nhạt.

Răng rắc!

Lập tức một đoạn sông kéo dài hơn 10km liền bị đóng băng lại! Gray nhìn một màn này thì liền trợn mắt!

“Nên nhớ! Khả năng của con người là không có giới hạn! Quan trọng là biết cách khai phát khả năng của mình!” Lâm Tiêu cười nói!

Sau đó hắn giải tỏa lớp băng và quay người đi! Gray nhìn theo bóng lưng của Lâm Tiêu thì nắm chặt tay nói:

“Một ngày nào đó ta nhất định phải vượt qua ngươi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Hạn Thôi Miên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook