Cực Hạn Thôi Miên

Chương 126: Gia nhập hội pháp sư!!!

Hyuuuu

19/02/2020

Lâm Tiêu chầm chậm mở mắt ra, khi hắn nhìn thấy bầu trời trong xanh thì cố gắng ngồi dậy, thân thể hắn lúc này đã vô cùng kiệt sức, mặc dù vậy nhưng hắn vẫn cắn răng ngồi dậy, Lâm Tiêu bắt đầu nhìn xung quanh thì phát hiện hắn đang ở trên bãi biển, khi hắn nhìn thấy Erza nằm cách đó không xa thì liền cố gắng bò tới chỗ Erza!

“Erza! Erza! Erza!” Lâm Tiêu cố gắng lay tĩnh Erza dậy!

Erza cũng chậm rãi mở mắt ra, khi nàng nghe thấy tiếng sóng biển ào ạt thì liền chậm rãi ngồi dậy! Erza nhìn qua bên cạnh thì thấy Lâm Tiêu, Erza liền gấp gáp hỏi:

“Hayase, chuyện gì đã xảy ra vậy, chúng ta đang ở đâu?”

“Tớ cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng tớ biết một chuyện đó là Jella đã bị thứ gì đó khiến cho thay đổi và chúng ta đã rời khỏi Tòa Tháp Thiên Đường!” Lâm Tiêu nói!

“Vậy giờ chúng ta phải làm gì đây?” Erza hỏi!

“Trước mắt cứ rời khỏi đây đã, chúng ta phải tìm thành trấn gần nhất để xác định vị trí của chúng ta, sau đó rồi tính tiếp!” Lâm Tiêu nói!

“Được!” Erza gật đầu sau đó nàng nhanh chóng đứng dậy!

Lâm Tiêu cũng muốn đứng dậy nhưng hắn đã quá kiệt sức nên việc đứng dậy trở thành khó khăn, Erza thấy vậy thì liền đở hắn dậy, Lâm Tiêu vòng tay qua vai Erza và được Erza dìu đi, đi được một đoạn thì Lâm Tiêu lại té một lần, mỗi lần như vậy thì đều vô cùng khó khăn để đứng lên.

Khi 2 người đang chật vật rời khỏi bờ biển thì một người liền xuất hiện trước mặt cả 2.

“2 cháu cần giúp đở chứ?” người đó lên tiếng!

Lâm Tiêu liền ngẩng đầu lên quan sát, đứng trước mặt hắn lúc này là một ông lão thấp bé với cái đầu hói.

“Ông là ai?” Lâm Tiêu đề phòng hỏi!

Mặc dù hắn đứng còn khó khăn nhưng hắn vẫn dùng tay chắn trước mặt Erza, ông lão thấy thái độ của Lâm Tiêu không tốt thì chẳng những không nổi giận mà còn hiều hòa nói:

“Đừng sợ! Ta chỉ muốn giúp đở mà thôi! Tên ta là Makarov!”

“Chúng ta có thể tự....!”

“A!” Erza bỗng nhiên la lên cắt ngang Lâm Tiêu!

“Chuyện gì vậy Erza!” Lâm Tiêu nhanh chóng hỏi!

“Hayase, tớ từng nghe ông Rob nhắc qua một người tên Makarov!” Erza quay sang nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì nhướng mày, sau đó hắn liền quay sang hỏi Makarov:

“Ông có biết người nào tên Rob của Fairy Tail không?”

Makarov nghe Lâm Tiêu nói thì liền kinh ngạc, hắn liền nhanh chóng nói:

“Cậu bé, cậu biết Rob ở đâu sao? Có thể cho ta biết được không?”

“Trước tiên hãy trả lời câu hỏi của tôi!” Lâm Tiêu nói!

Makarov nghe vậy thì liền sắc mặt nghiêm túc nói:

“Ta là hội trưởng đời thứ 3 của Fairy Tail, Rob chính là người nhà của ta!”

Lâm Tiêu nghiêm túc quan sát biểu hiện của Makarov, khi hắn xác định Makarov không hề nói dối thì liền thở phào nhẹ nhõm sau đó liền ngồi bệt xuống đất, vừa rồi hắn đã gồng lên rất nhiều, thấy Lâm Tiêu ngã xuống đất thì Erza liền lo lắng, Makarov cũng nhanh chóng chạy lại kiểm tra!

“Không sao! Chỉ là bị cạn kiệt ma lực và sức lực mà thôi!” Makarov nói!

Erza nghe vậy thì giảm bớt lo lắng, sau đó nàng liền buồn bã nói:

“Ông Makarov, ông Rob đã...đã đi rồi! Ông ấy vì bảo vệ cháu nên đã....đã không thể trở về nữa rồi!”

Makarov nghe xong liền kinh ngạc, sau đó thở dài một hơi rồi mỉm cười nói:

“Nếu Rob đã cứu các cháu rồi xem như các cháu và Fairy Tail có duyên! Có muốn gia nhập Fairy Tail hay không?”

Erza nghe vậy thì liền vui vẻ nhưng nàng liền do dự hướng ánh mắt về phía Lâm Tiêu, Lâm Tiêu thấy vậy thì liền nhéo mũi Erza cười nói:

“Được rồi! Dù sao chúng ta vẫn đang muốn tìm cho mình một gia đình mới phải không?”

Erza lập tức vui vẻ, nàng nhanh chóng hướng về Makarov nói:

“Ông Makarov! Chúng ta muốn gia nhập vào Fairy Tail!”

“Hoang nghênh cả 2 người đến với Fairy Tail!” Makarov cười nói!

Sau đó Makarov liền cùng với Erza đở lấy Lâm Tiêu và rời đi. Không biết là vô tình hay cố ý mà Lâm Tiêu và Erza lại trôi dạt ngay bờ biển cạnh Magnolia, cũng chính là nơi Fairy Tail tọa lạc.

Khi Makarov dẫn Lâm Tiêu và Erza về thì mọi người đều vô cùng chào đón, sự nồng nhiệt của mọi người liền khiến Erza cảm động.

Makarov sắp xếp cho Lâm Tiêu và Erza ở lại phòng trong hội, khi hắn định cho Erza và Lâm Tiêu mỗi người một phòng thì Erza nói muốn ở chung với Lâm Tiêu, thấy Erza quyết tâm như vậy thì Makarov cũng không ngăn cản, thế là cả 2 cùng dọn vào 1 căn phòng!



Lâm Tiêu được Makarov dẫn đến một vị bác sĩ gọi là Porlyusica giúp chữa trị, bởi vì Lâm Tiêu chỉ bị tình trạng kiệt sức nên chỉ cần bổ sung năng lượng đầy đủ và ngủ một đêm thì liền khỏe mạnh lại.

Sáng hôm sau!

Lâm Tiêu mở mắt ra, hắn nhìn qua bên cạnh thì liền thấy Erza đang gục bên giường mà ngủ, Lâm Tiêu thấy vậy thì mỉm cười, hắn nhẹ nhàng ngồi dậy sau đó đở Erza lên giường và đắp chăn lại cho nàng.

Sau đó hắn liền đi xuống dưới đại sảnh, khi xuống đến nơi thì Lâm Tiêu liền nhìn thấy mọi người đang cười đùa với nhau, Lâm Tiêu hướng quầy bar giữa đại sảnh đi đến.

Makarov đang uống bia nhìn thấy Lâm Tiêu đi đến thì liền cười nói:

“Chào Hayase! Cậu đã khỏe chưa?”

“Ta khỏe rồi! Đa tạ hội trưởng!” Lâm Tiêu cười nói!

“Vậy thì tốt!” Makarov cười nói!

Lâm Tiêu ngồi lên ghế sau đó quan sát đám người, bỗng nhiên hắn liền chú ý đến một tên nhóc tóc đen đang cởi trần, trên ngực phải hắn có một hội huy Fairy Tail.

“Hội trưởng! Tên nhóc đó là ai vậy?” Lâm Tiêu hỏi Makarov!

Makarov nghe vậy thì nhìn theo hướng Lâm Tiêu chỉ, khi hắn nhìn thấy tên nhóc đó thì cười nói:

“Đó là Gray! Cậu ta mặc dù nhỏ tuổi nhưng không hề yếu đâu!”

“Có phải cậu ta sử dụng ma thuật hệ băng phải không?” Lâm Tiêu hỏi tiếp!

“Đúng vậy! Sao cậu biết?” Makarov hứng thú hỏi!

“Đó là vì ta cảm nhận được ma lực từ cậu ta tỏa ra có một loại hàn khí lạnh giá nên ta đoán vậy!” Lâm Tiêu cười nói!

“Vậy sao! Thì ra cậu lại có thể nhìn thấy được ma lực sao!” Makarov nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì mỉm cười, sau đó hắn liền xòe tay phải ra, trên bàn tay hắn liền xuất hiện một ma pháp trận nhỏ màu xanh. Lâm Tiêu nói:

“Mặc dù bây giờ ta còn nhỏ yếu! Nhưng chỉ cần 10 năm! Không! Chỉ cần 5 năm năm là ta sẽ đứng đầu Fairy Tail”

“Vậy sao! Vậy thì cố lên a!” Makarov cười nói!

“Hội trưởng! Có nơi nào ta có thể dùng làm sân luyện tập được không?” Lâm Tiêu hỏi!

“Nơi luyện tập sao? Nếu vậy thì khu rừng bên phải thành phố có lẽ là nơi thích hợp đó!” Makarov nói!

“Đa tạ hội trưởng!” Lâm Tiêu gật đầu nói!

Sau đó Lâm Tiêu liền nhảy xuống ghế và đi ra ngoài, trên đường đi có vài người chào hỏi hắn, Lâm Tiêu cũng mỉm cười đáp lại.

Sau khi ra khỏi Fairy Tail thì Lâm Tiêu liền hướng về khu rừng bên phải thành phố đi đến. Khi đi vào rừng thì Lâm Tiêu liền tìm kiếm một chỗ thích hợp, tìm một lúc thì hắn tìm một được một bãi đất trống.

Lâm Tiêu liền đi đến giữa bãi đất trống sau đó ngồi xếp bằng xuống. Hắn đặt 2 tay trên đầu gối của mình và nhắm mắt lại.

Sau lưng hắn liền xuất hiện một ma pháp trận màu xanh dương, lập tức từ khắp nơi liền có các hạt năng lượng tụ tập lại trong ma pháp trận sau đó truyền vào trong cơ thể Lâm Tiêu. Việc một người có được bao nhiêu ma lực phụ thuộc một phần vào cơ thể nhưng điểm quan trọng nhất vẫn là ở bộ não đủ cường đại.

Sau khi ma lực truyền vào thân thể thì Lâm Tiêu không tích tụ ngay mà dùng toàn bộ lượng ma lực đó để cường hóa thân thể. Da thịt của Lâm Tiêu liền xuất hiện các gợn sóng, sau đó hàng loạt các tạp chất đen liền bị bài trừ ra.

Bởi vì Lâm Tiêu hiện nay còn nhỏ nên lượng tạp chất không nhiều lắm, sau một lúc tạp chất liền không tiết ra nữa, Lâm Tiêu dừng lại tu luyện sau đó chạy về phía con sông gần đó và nhảy luôn xuống sông.

Sau một lúc cọ rửa thì Lâm Tiêu liền đi lên, lúc này toàn thân hắn đều ướt đẫm, Lâm Tiêu tạo ra một ma pháp trận nhỏ cở lòng bàn tay, lập tức một cơn gió xuất hiện sau đó liền quấn quanh Lâm Tiêu. Một lúc sau cơn gió biến mất và thân thể Lâm Tiêu đã khô ráo.

Hắn trở lại chỗ cũ với ý định luyện tập tiếp, nhưng khi hắn đến thì thấy Erza đang đi loanh quanh ở đó, khi nhìn thấy Lâm Tiêu thì Erza liền mừng rở nói:

“Hayase! Cậu đang luyện tập ma pháp sao?”

“Đúng vậy!” Lâm Tiêu cười nói!

“Vậy cậu có thể dạy mình ma pháp được không?” Erza hỏi!

“Được thôi! Nhưng mình nhớ không lầm là lần trước cậu đã kích hoạt được ma pháp của mình phải không, cậu biểu diễn lần nữa đi để tớ xem và xác định phương pháp luyện tập cho cậu!” Lâm Tiêu nói!

“Được!” Erza gật đầu nói!

Sau đó Erza liền nhắm mắt lại tập trung, dưới chân Erza liền xuất hiện một ma pháp trận màu hồng, sau đó những thanh kiếm liền xuất hiện.

Erza mở mắt ra sau đó hướng về Lâm Tiêu nói:

“Thế nào, cậu thấy ma pháp của mình như thế nào hả Hayase?”

“Ừm! Ma pháp triệu hồi vũ khí sao. Nếu biết cách khai phá thì sẽ trở thành một siêu cấp ma pháp đấy!” Lâm Tiêu nói!



“Thật sao?” Erza mừng rở nói!

“Thật!” Lâm Tiêu cười gật đầu!

“Vậy cậu mau dạy cho tớ đi!” Erza nói!

“Được thôi!”

Sau đó Lâm Tiêu liền dẫn Erza ngồi xuống và bắt đầu hướng dẫn Erza cách tu luyện, hắn nhìn thấy ma pháp của Erza thiên về vũ khí nên kỹ năng chiến đấu của bản thân Erza nhất định phải được tăng lên, như vậy hắn phải truyền thụ cho Erza kiếm kỹ và một số kỹ năng khác.

Sau khi giảng giải về kỹ năng chiến đấu thì Erza nói nhất định sẽ tập luyện chăm chỉ, sau đó Lâm Tiêu lại truyền thụ cho Erza cách tăng lên ma lực trong cơ thể và cách phát huy nó tốt nhất.

Sau đó 2 người cùng nhau ngồi xuống luyện tập, Erza thì học cách tăng lên sức chứa ma lực còn Lâm Tiêu thì hấp thụ ma lực để xem giới hạn của hắn là đến đâu!

Đến chiều tối thì 2 người liền trở về, lúc này sức chứa của Lâm Tiêu đã gần đầy rồi, còn Erza thì cũng nắm được phương pháp.

Cả 2 vừa đi vừa cười nói, khi trở về công hội thì cả 2 người liền phát hiện người trong công hội đang đánh nhau và đập phá ầm ĩ, Erza thấy một màn này thì liền kinh ngạc, nhưng lúc này Makarov liền xuất hiện và giải thích cho cả 2 nói rằng công hội này thường xuyên như vậy!

Cả 2 nghe vậy thì mới hiểu ra, Lâm Tiêu cảm thấy hội này vô cùng thú vị!

“Có lẽ ta nên tăng một chút thích thú lên a!” Lâm Tiêu cười nói!

Makarov nghe vậy liền khó hiểu, còn Erza thì thở dài xoa trán! Lâm Tiêu mỉm cười giơ tay lên. Một ma pháp trận màu xanh liền xuất hiện trong tay hắn. Sau đó trong đám người đang đánh nhau thỉnh thoảng hay xuất hiện một ma pháp trận màu xanh nhỏ, ngay lúc người ta không chú ý thì từ những ma pháp trận đó liền xuất hiện một nắm đấm bằng dây leo và tấn công người gần đó.

“Ây da! Ngươi dám đánh ta! Đở lấy!”

“Cái gì! Ngươi sao đánh ta! Đở lấy!”

“A! Đở lấy!”

“Đón lấy nắm đấm của ta!”

“Ây da!”

Đám người bị nắm đấm tấn công thì cho rằng người tấn công là kẻ bên cạnh mình, sau đó họ càng thêm kích động đánh nhau!

“Hahaha! Vui quá!” Lâm Tiêu ôm bụng cười nói!

“Được rồi Hayase! Cậu không nên làm vậy chứ?” Erza chống nạnh nói!

Makarov cũng không tức giận mà liền hỏi Lâm Tiêu:

“Ma pháp của cậu là mộc ma pháp à?”

“Không chỉ mộc ma pháp! Ta thông thạo đủ mọi loại ma pháp!” Lâm Tiêu cười nói!

“Vậy sao!” Makarov nói!

Đám người trong Fairy Tail đánh nhau một lúc thì liền có người phát hiện ra nắm đấm dây leo, thế là mọi người dừng đánh nhau lại.

“Hahaha! Đánh nhau nữa đê!”

Bởi vì mọi người dừng đánh nhau lại nên tiếng ồn không còn nữa, vì vậy nên tiếng cười của Lâm Tiêu đều vô cùng rõ ràng. Thế là mọi người cùng nhau nhìn về phía Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu đang cười thì thấy trước mặt bỗng nhiên tối đi! Hắn nhìn lại thì liền thấy hắn lúc này đang bị đám người chặn trước mặt.

“À! Mọi người dừng đánh nhau rồi à!” Lâm Tiêu nở nụ cười nói!

“Thứ này của nhóc phải không?” một người đưa ra cái nắm đấm bằng dây leo!

Lâm Tiêu thấy vậy thì cười hề hề, bỗng nhiên hắn liền kinh ngạc chỉ qua một bên lớn tiếng nói:

“A! Có nữ nhân không mặc áo!”

“Ở ĐÂU!” đám người quay sang đồng thanh nói!

Nhưng thứ họ lập tức xụ mặt xuống vì họ thấy chỉ là một con chó cái đang ngồi đái mà thôi. Đám người lập tức quay lại nhưng họ lại không nhìn thấy Lâm Tiêu đâu cả, chỉ có Erza xoa trán đứng đó và Makarov đang cầm ly rượu trong tay!

“Hội trưởng! Hayase đâu?” một người hỏi!

“Ta không biết!” Makarov lắc đầu nói!

“Đáng ghét! Hayase! Khi nào tìm ra ta sẽ cho ngươi một bài học!” đám người hét lên!

Lúc này Lâm Tiêu đang ở trên phòng, hắn nghe đám người la hét thì liền cười lên!

“Cuộc sống như thế này cũng thú vị đấy chứ!” Lâm Tiêu cười nói!

Lâm Tiêu không hề nhận ra một điều rằng bây giờ trong cảm xúc của hắn đã xuất hiện một sự thay đổi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Hạn Thôi Miên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook