Chương 494
Lâm Vũ Giang Nhan
27/08/2022
Dạ không có gì, tối hôm qua không ngủ được.” Lầm Vũ lắc đâu.
“Anh đã nói như vậy thì hôm sau tôi sẽ đón tiếp anh, tôi sẽ cho anh xem ảnh trước.” Sầm Quân tắt điện thoại rồi đưa ảnh cho Lâm Vũ.
“Ông chủ, tôi không nói được thì anh hãy nói với trưởng phòng Lư, để anh ta trừng trị bộ trưởng Lữ này!”
Lệ Chấn Sinh hơi oán hận nói, anh ta xuất thân là bộ đội, biết rõ trưởng phòng Lư có uy lực thế nào, không dám nói chứ bộ trưởng Lữ Kia còn thua xa, nhưng ít nhất có thê khiên ông ta sợ.
Thật ra Lữ Hiếu Cẩm cũng không biết việc Lâm Vũ hợp tác với quân đội, chuyện này cũng vừa xảy ra, hơn nữa quân đội cô ý âm thâm xử lý, không muôn người ngoài biết.
Thậm chí thân phận của Lâm Vũ cũng thuộc về bí mật quốc gia, Lữ Hiều Cẩm cũng không thể biết, nên cho dù ông ta có cho người điều tra thì cũng chỉ biết được một phần mười về Lâm Vũ, chỉ biết Lâm Và là bác sĩ có chút tiếng tăm ở Thanh Hải, là thương nhân có tí thành công, không hơn không kém.
Cho nên lúc ông ta ra tay với Lâm Vũ cũng không có gì phải nghĩ, tuy ông ta không thỏa thuận được với anh nhưng tuyệt : đối có thê khiến anh không thê hành yl Lúc này ông ta đang trong văn phòng phê duyệt văn kiện, thư ký gõ cửa đi vào, nói: “Bộ trưởng Ì Lữ, cục giám sát chất lượng dược phẩm đã tịch thu giây phép kinh doanh dược liệu của “Hồi Sinh Đường”.”
“Hà Gia Vinh có phản ứng gì không?”
Lữ Hiều Cẩm ngừng bút, rất có hứng thú hỏi.
“Đóng cửa về nhà.” Thư ký báo cáo đúng sự thật: “Hơn nữa không giỗng suy đoán của ông, lúc cục giám sát .
chât lượng dược phẩm muôn lây giây chứng nhận, Hà Gia Vinh không hề chồng cự, ngược lại còn chủ động giao giấy chứng nhận, nói không mở y quán.”
“Cái gì?”
Lữ Hiếu Cẩm đập bút lên bàn, đứng dậy, thấy hơi ngoài ý muốn. Không đúng, mọi việc diễn ra không đúng!
Không phải Hà Gia Vinh nên phản Kháng sau đó chạy đến xin ông ta tha cho sao? Hà Gia Vinh không hề chạy theo đúng kịch bản!
“Cậu ta có nói gì không?” Lữ Hiếu Cẩm thấy Lâm Vũ thản nhiên thì hơi khẩn trương.
“Không có, nghe người của cục giám sát chât lượng dược phẩm nói, Hà Gia Vinh rất bình tính, giống như biết trước bọn họ sẽ đến.” Thư ký cũng hơi khó hiểu.
Nếu theo một ít y quán nhỏ, nếu bị đóng cửa họ sẽ đòi sống chết chạy đến cửa Sở Y Tế khóc nháo, nhưng Hà Gia Vinh lại vô cùng bình tĩnh.
ID, Hiếu Cảm ngây người, ngồi phịch xuống ghê, đột nhiên không biệt nên làm thê nào.
Ông ta vốn nghĩ bản thân là chỉ cần chém một đao là sẽ lầy được thứ mình muốn, bây giờ ngược lại cảm thấy vô ích, không có chút sức lực.
Hà Gia Vinh này cực kỳ nhiệt huyết với sự nghiệp, xảy ra chuyện lại mà không quan tâm sao?!
“Bộ trưởng Lữ, kế tiếp…”
“Thay đổi kế hoạch!”
Lữ Hiếu Cẩm đột nhiên đứng lên, mặc quân áo vội vã ra ngoài, chạy tới bệnh viện.
“Cứu tôi với… đau… cứu tôi với…”
“Anh đã nói như vậy thì hôm sau tôi sẽ đón tiếp anh, tôi sẽ cho anh xem ảnh trước.” Sầm Quân tắt điện thoại rồi đưa ảnh cho Lâm Vũ.
“Ông chủ, tôi không nói được thì anh hãy nói với trưởng phòng Lư, để anh ta trừng trị bộ trưởng Lữ này!”
Lệ Chấn Sinh hơi oán hận nói, anh ta xuất thân là bộ đội, biết rõ trưởng phòng Lư có uy lực thế nào, không dám nói chứ bộ trưởng Lữ Kia còn thua xa, nhưng ít nhất có thê khiên ông ta sợ.
Thật ra Lữ Hiếu Cẩm cũng không biết việc Lâm Vũ hợp tác với quân đội, chuyện này cũng vừa xảy ra, hơn nữa quân đội cô ý âm thâm xử lý, không muôn người ngoài biết.
Thậm chí thân phận của Lâm Vũ cũng thuộc về bí mật quốc gia, Lữ Hiều Cẩm cũng không thể biết, nên cho dù ông ta có cho người điều tra thì cũng chỉ biết được một phần mười về Lâm Vũ, chỉ biết Lâm Và là bác sĩ có chút tiếng tăm ở Thanh Hải, là thương nhân có tí thành công, không hơn không kém.
Cho nên lúc ông ta ra tay với Lâm Vũ cũng không có gì phải nghĩ, tuy ông ta không thỏa thuận được với anh nhưng tuyệt : đối có thê khiến anh không thê hành yl Lúc này ông ta đang trong văn phòng phê duyệt văn kiện, thư ký gõ cửa đi vào, nói: “Bộ trưởng Ì Lữ, cục giám sát chất lượng dược phẩm đã tịch thu giây phép kinh doanh dược liệu của “Hồi Sinh Đường”.”
“Hà Gia Vinh có phản ứng gì không?”
Lữ Hiều Cẩm ngừng bút, rất có hứng thú hỏi.
“Đóng cửa về nhà.” Thư ký báo cáo đúng sự thật: “Hơn nữa không giỗng suy đoán của ông, lúc cục giám sát .
chât lượng dược phẩm muôn lây giây chứng nhận, Hà Gia Vinh không hề chồng cự, ngược lại còn chủ động giao giấy chứng nhận, nói không mở y quán.”
“Cái gì?”
Lữ Hiếu Cẩm đập bút lên bàn, đứng dậy, thấy hơi ngoài ý muốn. Không đúng, mọi việc diễn ra không đúng!
Không phải Hà Gia Vinh nên phản Kháng sau đó chạy đến xin ông ta tha cho sao? Hà Gia Vinh không hề chạy theo đúng kịch bản!
“Cậu ta có nói gì không?” Lữ Hiếu Cẩm thấy Lâm Vũ thản nhiên thì hơi khẩn trương.
“Không có, nghe người của cục giám sát chât lượng dược phẩm nói, Hà Gia Vinh rất bình tính, giống như biết trước bọn họ sẽ đến.” Thư ký cũng hơi khó hiểu.
Nếu theo một ít y quán nhỏ, nếu bị đóng cửa họ sẽ đòi sống chết chạy đến cửa Sở Y Tế khóc nháo, nhưng Hà Gia Vinh lại vô cùng bình tĩnh.
ID, Hiếu Cảm ngây người, ngồi phịch xuống ghê, đột nhiên không biệt nên làm thê nào.
Ông ta vốn nghĩ bản thân là chỉ cần chém một đao là sẽ lầy được thứ mình muốn, bây giờ ngược lại cảm thấy vô ích, không có chút sức lực.
Hà Gia Vinh này cực kỳ nhiệt huyết với sự nghiệp, xảy ra chuyện lại mà không quan tâm sao?!
“Bộ trưởng Lữ, kế tiếp…”
“Thay đổi kế hoạch!”
Lữ Hiếu Cẩm đột nhiên đứng lên, mặc quân áo vội vã ra ngoài, chạy tới bệnh viện.
“Cứu tôi với… đau… cứu tôi với…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.