Quyển 2 - Chương 389: Âm mưu và thủ đoạn
Phù Trầm
20/03/2013
Thủ đoạn lần này của người ta quả là độc ác, nhân lúc Nhị Thế Tổ không ở Giang Lăng liền chiếm lợi thế bằng cách ra tay trước.
Đường Sinh vội vã trở về, nhưng chuyện này cũng vừa bại lộ, mục tiêu đả kích bên ngoài của đối phương là Lăng Quốc Hoành ở Công ty quản lý quỹ Giang Lăng. Nhưng thật ra là nhằm vào phó thị trưởng Quan Cẩn Du sau lưng ông ta, mục tiêu còn lại chính là Ninh Hân của đội đặc nhiệm, nhằm chỉ vào Ninh Thiêu Hữu.
Tác dụng của Lý Thịnh thật là không nhỏ, trong vòng nửa ngày đã chỉ thị xuống cho các công tử tiểu thư những tin tức xấu liên quan đến Lăng Quốc Hoành và Ninh Hân trong một thời gian ngắn đã lan đến tai các lãnh đạo. Các vị công tử tiểu thư kia đều là nghe tin vỉa hè, người trong nhà hễ hỏi nghe ai nói thì trả lời rằng thiên hạ đang đồn ấm lên đấy, chả lẽ mọi người không biết sao.
Ngày thứ hai Đường Sinh trở về Giang Lăng, truyền thông báo chí cũng tung tin gây náo động. Phó tổng giám đốc tư quản Giang Lăng- Lăng Quốc Hoành bao nhân tình, tham ô khoản lớn, trong tài khoản của chính uỷ Ninh Hân lại bất ngờ xuất hiện một số tiển hối lộ lớn, lén lút có dính dáng với phần tử tội phạm ra sao, như thế nào...Cũng có cương vị là hội viên Kim cương của Giang Lăng, mượn danh nghĩa công vụ để tư lợi cá nhân, nuôi khoảng bảy tám thằng công tử bột.
Trong một thời gian ngắn, hai đề tài này đã nổi như cồn ở Giang Lăng. Nói tới Lăng Quốc Hoành nhân dân cũng không biết tới nhiều, nhưng nói tới hoa khôi cảnh sát Ninh Hân thì người dân lại rất quen thuộc. Rất nhiều người công khai chỉ trích, nói phương tiện truyền thông mò mẫm tin tức nhảm nhí. Ninh Hân như thế làm sao có thể làm ra cái chuyện như vậy?
Còn Đường Sinh hôm nay lại chạy chiếc xe đạp địa hình, đưa Đường Cẩn đi dạo trong con ngõ Lão Đường. Bọn họ lúc nào cũng luốn nhớ về quãng thời gian ngày xưa, ấm áp và ngọt ngào. Nhưng có vẻ như sắc mặt Đường Cẩn không được tốt cho lắm, một cánh tay cô ôm eo của người tình, dựa nguyên nửa người vào lưng hắn, một tay cầm tờ báo đã cuộn tròn lại.
- Trên báo nói gì vậy? Chị Hân lại là loại người đó sao?
- Hàhà, đây chỉ là âm mưu thôi, có người đang sử dụng thủ đoạn, thực ra mục tiêu không phải là nhằm vào chị Hân mà nhằm vào cha cô ấy- Ninh Thiên Hữu. Đây chính là đấu tranh trên quan trường, cậu không biết rõ tình hình đâu, đừng xem bọn họ đang vui vẻ vì gây được sức ép mà tôi sẽ lôi sạch bọn chúng ra.
Càng ồn ào, bọn họ sẽ càng bị lộ, để coi thằng cha nào đang gây sức ép? Rồi sẽ tóm gọn cả một lũ luôn.
Buổi sáng, Vương Tĩnh đi đón Đường Vỹ để xử lý sự việc kia theo chỉ thị của tình lang. Nhìn thấy vẻ tuyệt sắc của Vương Hãn Mã, Đường Vỹ đỏ mặt muốn chết, lại đón bạn gái nhỏ của nó cùng đi tới bệnh viện, Vương Tĩnh trong lòng cũng rối rắm, đứa em trai của Đường Cẩn mới 14 tuổi, cái đó đã hoàn thiện rồi sao? mà có thể làm cho một đứa bé gái bắng tuổi có mang chứ? Tiểu thần đồng a!
Ở bệnh viện, Chu Lỵ dặn dò hai bác sĩ cho đứa bé gái đi xử lý cái bụng, còn cô nói chuyện một chút với Vương Tĩnh.
- Lão Lăng nhà tôi lần này là chết chắc rồi, tôi đang buồn muốn chết đây. Vương Tĩnh, cô nghĩ cách giúp tôi đi, tôi cầu trăng, cầu sao cầu cho ông ấy trở thành ‘đàn ông’ nhưng mới được mấy ngày chứ? Lại bị người ta đưa vào tròng? Tôi hiểu tâm tư của lão Lăng, cái gì mà bao nhân tình, tham ô hối lộ chứ, đều là bị hãm hại cả. Tối qua ông ấy đã nói với tôi tất cả những cái đó đều là âm mưu hãm hại, mấy khoản tiền trong tài khoản của ông ấy đều không biết từ đâu mà có.
- Chuyện này rất rắc rối chồng cô không thề giải thích rõ ràng nhưng người khác lại cần một lời giải thích, Ninh Hân cũng giống như ông ấy.
Tối qua lúc bàn kế lớn, Vương Tĩnh cũng có mặt, cho nên cô rất bình tĩnh. Tiểu tình lang muốn dụ rắn ra khỏi hang, nên cứ để cho bọn chúng ra sức gây áp lực.
- Chị Chu này cây ngay không sợ chết đứng, chị nói một tiếng với chồng chị những việc mà ông ấy không làm, thì nhất định không được nhận nhé.
Sau khi ra khỏi Bệnh viện Vương Tĩnh liền gọi điện cho Đường Sinh nói một chút về chuyện của Lăng Quốc Hoành để hắn còn biết.
Vừa cúp điện thoại với Vương tĩnh, thì lại nhận được điện thoại của Lão Mã bên cục trị an Thành phố, Lão Mã báo tin cho Đường Sinh.
- Anh Sinh, chuyện của Ninh Hân không được tốt lắm, Cục trị an Thành Phố đã họp, xét thấy có một số điểm là thật phải điều chuyển công tác của cô ấy để điều tra. Tôi cũng tham gia vào tổ điều tra, nhưng tôi chỉ là một trong những thành viên của tổ, đây là sự cố ý sắp xếp của cục trưởng Lô, vì Ninh Hân là cán bộ cấp phó của cục, Phó giám sát Ủy ban Kỷ luật thành phố, chủ nhiệm ban điều tra hối lộ của chính quyền thành phố Trương Thuỵ Dân đảm nhận chức tổ trưởng tổ điều tra; phó cục trưởng Hàn, phó trưởng viện kiểm sát đảm nhận tổ phó; Trần Xử Trường của cục hình sự thành phố phụ trách điều tra chuyên án, thực ra tôi chỉ là trợ lí.
- Ồ, thế à? Trận thế được bày ra cũng không phải là nhỏ, có phải là đã có bằng chứng thuyết phục nào không?
Đường Sinh hỏi.
- Đúng vậy! tôi đã xem qua một số tư liệu và chứng cứ. Đa số đều là do câu lạc bộ ‘Giang Lăng nhân’ gửi đến, không phải nói Ninh Hân còn có nuôi tới bảy tám công tử bột hay sao? Có một số ảnh rất khó coi được dùng làm chứng cứ. Nam nữ lăn lộn trên giường, nhưng đều không thấy rõ khuôn mặt. Những thứ này thì chứng minh được gì? Tôi căn bản không tin Ninh Hân là loại người đó. Đây là âm mưu hãm hại.
Còn có ảnh để làm bằng chứng nữa cơ à? Không nhìn thấy mặt mà được coi là bằng chứng sao? Mấy bức ảnh không rõ ràng đó từ đâu đến? Đơn giản thôi!
- Ngoài ra còn có nhân chứng, đều là người của câu lạc bộ ‘Giang Lăng nhân’, có bảy tám người đàn ông thừa nhận đã phục vụ cho Ninh Hân. Có cả khẩu cung chính tay họ viết và kí tên. Vì thế cho nên lần này Cục công an Thành phố không thể không coi trọng, tôi chỉ có thể nói là có người hãm hại. Kẻ đó cũng đã làm rất kín đáo.
Giang Lăng nhân? Chẳng lẽ là thằng chó chết Bích Tống Nguyên đứng sau giở trò sao? Không phải chứ? Bản thân gã ngày trước cũng là bạn học cấp ba với Ninh Hân, không đến mức vì theo đuổi không được cô ấy nên quyết định ném đá xuống giếng chứ? Hãm hại Ninh Hân có lợi gì cho hắn chứ?
Ngoài hắn ra còn có thề là ai? Bích Nguyệt Hoa? Người phụ nữ đã bị con chó Becdê của mình doạ cho chết khiếp? Chẳng lẽ tất cả âm mưu này là do ả và Bích Tống Nguyên dựng lên? Bích Tống Nguyên chắc cũng biết quan hệ của mình và Ninh Hân, nên muốn mượn chuyện hãm hại Ninh Hân để đả kích mình sao?
Trong óc Đường Sinh bỗng vụt qua những suy nghĩ đó. Nhưng tất cả đều không chắc chắn, đừng có để tao tìm ra mày Bích Tống Nguyên đang giở trò, nếu không thì chị gái mày cũng không cứu nổi mày đâu. Thật là không ngờ! chỉ trong một đêm mà tình thế lại biến chuyển một cách kinh ngạc và nhanh chóng như vậy. Nếu như Ninh Hân bị lộ thân phận còn lại thì cơ quan chấp pháp thành phố Giang Lăng không có quyền hạn gì đối với cô nữa. Nhưng nếu như vậy thì kẻ xấu đứng sau bóng tối lại không hiện hình.
Thật ra cũng có thể đoán được chuyện này là do anh em họ La đang giở trò. Nguyên nhân là vì Ninh Hân cứ cố điều tra ngọn ngành vụ án Lô Hồ. Việc này giống như bọn chúng đang ngồi trên tấm nêm đầy kim châm, nhìn Ninh Hân nhằm vào mắt mình mà đâm. Mặt khác cũng có thể đả kích ngôi sao chính trị mới của Giang Lăng- Ninh Thiên Hữu.
Có chỗ dựa sau lưng của Vương Ngạn Đôn, Lương chủ tịch tỉnh, La Kiên đã không kiêng nể gì nữa. Hắn bắt đầu phản công dũng mãnh.
Trên thực tế, La Kiên khi bày ra chuyện ở Giang Lăng cũng không hề nói gì với hai người họ Vương và họ Lương. Hắn cho rằng đó là điều không cần thiết, ông ta cũng không suy xét tới việc đùa giỡn với cha con nhà họ Ninh sẽ đem lại bao nhiêu phiền phức. Bởi vì ông ta căn bản nhìn không thấu gốc rễ của cha con họ Ninh ở đâu, chi dù có chỗ dựa là nhà họ Đường, nhưng với những chứng cứ xác thực trước mắt thì nhà họ Đường cũng không thể bảo vệ được hai cha con họ. Cho nên hắn không hề sợ hãi.
Đường Sinh biết rõ là anh em La Kiên, La Kha đang giở trò nhưng vẫn phải tìm được chứng cứ chính xác thì mới có thể phản kích được. Mặt khác là muốn cho lông cánh của bọn chúng đều lộ ra lúc đó, muốn làm triệt để một chút, đến lúc chém sạch lông cánh giấu trong bóng tối, xem hắn về sau còn gây sóng gây gió thế nào?
Tìm không được bằng chứng xác thực cũng phải khiến cho người ta suy sụp, nhưng chém được lông cánh của gãc thì cũng là cô lập được gã.
Nói thật lòng thì Đường Sinh không lo lắng gì về Ninh Hân. Nếu đã là tổ chuyên án số một của Ủy ban Kỷ luật đảm đương, ở đó dù có chút mánh khoé gì cũng không thể động đậy. Vì nếu như vậy thì sẽ tập trung càng mạnh mẽ hỏa lực hướng Ninh Hân mà công kích như vậy sẽ khiến cho chúng lòi đuôi càng nhanh. Bây giờ xem ra Ninh Hân chỉ cần được mời vào phòng điều tra thì đối với những người có liên quan như Lý vân Phong, Vương Tĩnh cũng không tốt.
Ngược lại, trưởng phòng Mã lại không bị xếp vào mục tiêu, ông ấy cũng không có gì quan trọng, không thể thu hút sự chú ý gì từ mọi người. Đối phương cũng không muốn phân tán sức lực.
Theo trưởng phòng Mã thì nơi này đã thu thập được không ít tin tức. Đường Sinh cúp điện thoại, vẫn đạp xe đi dạo trên đường, màn kịch này chỉ mới bắt đầu mà thôi!
Đường Cẩn thấy khó chịu trong lòng nhưng những việc này quá tầm kiểm soát của cô, cho nên cũng không phải là rất lo lắng. Khi đi cùng Đường Sinh thì cũng rất thoải mái rồi.
Trong đêm qua, Ninh Hân đem tờ giấy chứng nhận đặc biệt của mình cho chị Trần bảo quản. Thân phận trong giấy chứng nhận là tuyệt mật, không chỉ trong hệ thống của đội cảnh sát đặc nhiệm Giang Lăng không có hồ sơ, mà trong cục cảnh sát tỉnh Giang Trung, thậm chí cả bộ cảnh sát quốc gia cũng không thể tra ra hồ sơ của cô ấy.
Bởi vì quân đội và cảnh sát là hai hệ thống khác nhau. Thân phận khác của Ninh Hân thuộc về quân đội, hơn nữa còn là tổng tham nhị bộ.
Sắp trưa, người của 2 phòng giám sát và Uỷ ban kỷ luật thành phố đến đưa Ninh Hân đi. Lẽ ra với thân phận này của cô không nhất thiết phải giao cho Ủy ban Kỷ luật thành phố điều tra. Chỉ cần Ủy ban Chính trị Pháp luật trực tiếp chuyển xuống Viện kiểm sát thành phố là được. Thế nhưng lãnh đạo cấp trên lại rất quan tâm coi trọng, nếu không phải là Ủy ban Kỷ luật thành phố can thiệp vào thì về mặt ý nghĩa lại khác nhau. Ủy ban Kỷ luật điều tra và Cục cảnh sát điều tra là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Những người thứ nhất còn có ý thức bảo vệ cán bộ, còn những người sau thì lại không hề bảo vệ. Cho nên có lúc Ủy ban Kỷ luật mời anh đi cũng không phải là chuyện xấu, nhưng chắc chắn không phải là chuyện tốt. Vụ này thì hơi rắc rối!
Phụ trách việc đưa Ninh Hân đi là người của 2 phòng Ủy ban Kỷ luật giám sát- chủ nhiệm Hậu Hoa và 3 gã nhân viên công tác. Trong đó có 2 người là nữ, chắc là đễ thuận tiện thi hành công tác. Nghĩ đến việc Ninh Hân là nhân viên đặc thù có kĩ năng đặc biệt, cho nên chỉ là việc đưa cô đi thôi cũng đã phải thông qua một lượt nghiên cứu cẩn thận.
Trước khi đi, chủ nhiệm Hậu đã xin chỉ thỉ của phó trưởng ban Kỷ Luật Trương Thuỵ Dân, chỉ ra rõ những đặc điểm nổi bật của Ninh Hân. Trong trường hợp lỡ cô bức xúc quá manh động thì làm thế nào? Bởi vì thân thủ của cô rất lợi hại, theo phản ánh của một người trong đội đặc công thì bảy tám đặc công cũng không phải là đối thủ của cô.
Phó cục cảnh sát Trương cũng rất đau đầu, đối phó với một nhân vật có kĩ năng và thân thủ đặc biệt như vậy rất phiền phức. Khi còn chưa có được chữ kí thú nhận của cô thì anh vẫn không dám cư cử thô lỗ với cô, chỉ dám tiến hành các phương thức công kích về mặt tinh thần. Có xét thấy thân thủ đặc biệt của cô, có thể áp dụng một số chế ước đặc thù.
- Như thế này được không? Mượn phòng thẩm vấn đặc biệt của đội đặc nhiệm khống chế cô ta. Bên ngoài sử dụng người của chúng ta canh giữ. Lực lượng đặc nhiệm hỗ trợ bên ngoài khảo cô ta, phải bắt cô ta bỏ cuộc trong một đêm. Điều này rất quan trọng.
Hậu Hoa không khỏi nhíu mày:
- Cục phó Trương, Ninh Hân là một nhân vật đã trải qua quá trình huấn luyện đặc biệt, tố chất tâm lý rất vững vàng tôi sợ rằng...
- Tôi mặc kệ cậu dùng phương pháp gì, cậu chỉ có thời gian 48 giờ. Ủy ban Kỷ luật tỉnh có khả năng sẽ phái người xuống.
Hậu Hoa cắn chặt răng, gọi điện thoại liên hệ với cục hình sự chỗ của trưởng phòng Trần, bọn họ nhất định có quan hệ cá nhân. Lần này lại cùng hội cùng thuyền, gã cố ý hỏi kế của trưởng phòng Trần. Lão Trần sớm cũng đã có một cái nhìn nhất định về Ninh Hân, lần trước trong chuyện Tần Thiên Trụ là hắn bị xấu mặt. Lần này, cần phải làm cho Ninh Hân xấu mặt mới thôi, gã có xu hướng muốn bò lên trên, chỉ cần là người có chút tâm kế thì lợi dụng ngay tâm tư này lôi kéo gã.
- Hậu chủ nhiệm, tôi biết phương thức điều tra của Ủy ban Kỷ luật khá ôn hoà, coi trọng nguyên tắc bảo vệ cán bộ. Nhưng trong quá trình thẩm vấn có rất nhiều biện pháp chọc giận cô ta. Như vậy chúng ta càng có cớ thực thi các chế ước nghiêm khắc đối với cô ta. Có nhân chứng vật chứng, cô ta làm sao có thể chối tội?
Những lời này của trưởng phòng Trần là phân tích từ cá tính của Ninh Hân. Hậu Hoa yên lặng gật đầu, tên họ Trần này được lắm!
Là trưởng phòng hình sự, tất nhiên trưởng phòng Trần sẽ có cách giải quyết của riêng mình. Có điều ông ta biết Ninh Hân cũng là người trong ngành, không dễ đối phó.
Còn Ninh Hân, cũng không hề bận tâm, cô cũng không thấy sợ hãi. Mặc dù là cô không biết đối phương còn thu thập được những chứng cứ gì!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.