Cực Phẩm Thái Tử Gia

Quyển 3 - Chương 606: Lại quay về Đại Tân

Phù Trầm

21/03/2013



Đêm đó, một đám người cả nam lẫn nữ uống say mèm, sau khi quay lại nhà trọ Tiểu Chu nói bị váng đầu nên đi ngủ trước, kéo theo Tú Tú lên lầu.

Dật Phong và Tiểu Bàn cũng chuồn luôn, Tiểu Ngụy nói theo sau một câu đúng là lũ cầm thú. Đường Cẩn biết hai đôi kia đi làm chuyện gì rồi, phải nói trong lòng không có chút ngưỡng mộ nào là nói dối, bản thân mình và Đường Sinh cũng yêu nhau lâu như vậy rồi mà vẫn là “vách tường kiêu ngạo”.

Khi Đường Sinh và Tiểu Ngụy nói chuyện, Đường Cẩn cũng dặn dò vài câu với em trai, trước mặt em trai cô là một người chị rất nghiêm khắc, cái gì mà em dám yêu đương lằng nhằng thì chị sẽ cho em một trận, đại loại là cảnh cáo như vậy, làm cho Đường Vĩ co rúm lại.

Trên thực tế, trong lòng Đường Vĩ có ý tưởng khác nhưng cũng không mãnh liệt, hiện giờ cậu ta cũng rất là mê Game online, về việc trong nhà trọ có lắp máy tính kéo mạng không thì ý kiến của Đường Cẩn và Đường Sinh có phần khác nhau, theo ý của Đường Cẩn là không lắp cho họ, lắp rồi thì có đứa nào chịu học hành nữa chứ?

Đường Sinh phản bác nói như thế này ‘cô chẳng phải ở nhà cũng chơi suốt ngày sao? Cô có thể chơi mà lại bảo người khác không được chơi là sao?’

Đường Cẩn đỏ mặt, cãi chày cãi cối một câu: ‘tôi chẳng phải vì muốn tốt cho họ sao? Chủ yếu là em trai tôi, học không tốt thì làm thế nào?’

Kết quả của việc già mồm là bị Đường Sinh phát cho hai cái vào mông, Đường Sinh nói: ‘Cô không cho họ lắp thì bọn họ không biết ra quán Inte à? Những chỗ đó thường xảy ra một số việc kéo bè đảng đánh nhau, cũng rất dễ bị kết bè với bọn côn đồ trong xã hội, cô yên tâm sao?’

Đường Cẩn bị hai cái tát cũng không còn gì để nói, cô ấy ở giữa sự lựa chọn hai người họ cũng phải đồng ý lắp máy tính trong nhà trọ.

Mấy người bạn này đến từ Giang Lăng bây giờ cũng không có tác dụng, vì trình độ của Đường Sinh bọn họ cũng không thể đạt tới. Vào một ngày thứ hai cuối tháng 8 đoàn du lịch do Đường Sinh tổ chức chậm rãi tiến về Đại Tân, dù gì cũng là đi chơi nên gọi thêm vài người nữa, ví dụ như sáu người bọn Đường Vĩ, và cả Tạ Trường Quân, Cố Tiểu Quân, Lê Hỷ Mỹ, Bào Lệ Nhu bọn họ nữa, bên cạnh hắn là Cẩn, Đậu, Yên, còn có Sắc Sắc và chị Trần. Lần này mục đích đi Đại Tân của Đường Sinh không phải là chơi mà chỉ là để người khác đi chơi, còn hắn cùng Sắc Sắc đi tìm Ông Cát Nghĩa nói một số chuyện, về việc xây dựng cảng Đại Tân, Đường Sinh đã có vài ý tưởng mới xuất hiện trong đầu, tiện thể đi đến đó nói chuyện.

Mặt khác, muốn để Sắc Sắc vận hành một vỏ trống mới, ở Giang Lăng hiện tại Cẩn Sinh và quản lý vốn Cẩn Sinh cơ bản là một nhà, mà Cẩn Sinh Quốc tế cũng tạm thời không thể nổi lên mặt nước, nên hắn gọi điện thoại cho Tú Hinh, bảo cô bay thẳng tới Đại Tân. Vỏ trống mới phải thiết kế cho nó một chút bối cảnh mạnh mẽ, Bích Tú Hinh có thân phận Hoa kiều lại hùng mạnh về tài chính, đảm đương vị trí này là rất thích hợp.

Hôm đó, tới Đại Tân, Đinh Hải Quân mang theo tình nhân Hạ Hoa đến chiêu đãi, sau buổi trưa liền cử chuyên gia dẫn nhóm nam thanh nữ tú đó đi dạo Đại Tân, duy chỉ có Đường Sinh và Sắc Sắc, Tú Hinh không đi. Tập đoàn Sở Đại ở Đại Tân cũng đã chính thức thành lập, triệu tập mấy chục viên chức, Hạ Hoa là chủ nhiệm hành chính văn phòng đại diện, cũng là chủ tịch của chi nhánh công ty tập đoàn Sở Đại, toàn quyền phụ trách việc bên này.

Lần này Ông Nguyên không trở về, tiểu tử này và Tần Hiểu không ngờ lại trở nên nồng nhiệt đến vậy, dẫn cả cô ấy tới Sanya du lịch rồi.

Đinh Hải Quân ở khu Bắc Kinh – Thiên Tân cũng có chút thành tựu, làm đủ mọi cách để dày vò những người giàu có mà anh ta quen biết đến khổ sở, đầu tư ít cũng không được, ngày nào họ cũng bị làm phiền, kết quả mang đến cho hắn gần bảy trăm triệu tiền đầu tư, khiến chi nhánh Kinh Tân của Sở Đại lớn mạnh, tổng bộ Sở Đại đầu tiên không để lại nhiều tài chính cho Bắc Kinh – Thiên Tân, nó tương đương với cái vỏ trống thôi.

Nhưng hiện nay có hơn bảy trăm triệu tiền vốn thì khác rồi, Tập đoàn nhà họ Vương ở Bắc Kinh còn chưa gia nhập, một khi gia nhập thì sẽ càng mạnh hơn, Đường Sinh cũng khen Đinh Hải Quân một hồi rồi hỏi riêng tên này:

- Này, không phải là Ông Nguyên đã làm gì đó với Tần Hiểu rồi đấy chứ?

- Không làm gì được sao? Đã đi Samya du lịch cùng nhau rồi khác gì là đi hưởng tuần trăng mật, Yến Nhi nhà họ Đàm kia mà biết thì sẽ làm thịt nó.

- Mẹ kiếp, nha đầu đó vẫn còn lãng mạn lắm. Đúng rồi, lần này cậu đến Đại Tân không chỉ là đi chơi thôi đúng không? Có động tĩnh mới gì sao?

- Tôi làm gì có lòng dạ nào để chơi bời chứ? Tôi tới tìm lão Ông nói việc chính sự, cậu không phải định kéo tôi đến chỗ nào gây hoạ đấy chứ?

- Haha. Không biết có bao nhiêu nơi muốn để cho chúng ta gây hoạ nữa, những thủ đoạn trên vòng tròn thượng lưu này rất nhiều. Mấy ngày trước một vị phó thủ trưởng của văn phòng hải quan Đại Tân được mời đi rồi, vợ ông ta tên là gì mà Thang Tú, lần này cũng cùng đi, công ty thương mại của bà ta bị sụp đổ rồi, dịch vụ làm thủ tục hải quan cũng xuất hiện khoảng trống, chúng ta không nhúng một chân vào sao? Tên đó kiếm tiền ác lắm.



Kỳ thật Đường Sinh cũng không phải có cách nghĩ về mặt này, hai bến tàu lớn là cảng Bắc Đại và cảng Tân Đại không có dịch vụ hải quan thì cũng không nói nổi, nhưng cách làm này lại không rạng rỡ chút nào vì nó liên quan tới việc buôn lậu, anh nói xem anh có thể làm bừa được sao?

Đây là loại kinh doanh tranh giành với bên doanh nghiệp nhà nước về dịch vụ xuất nhập khẩu, Sở Đại khoác áo doanh nghiệp nhà nước, để mà thiết lập một bộ phận thương mại quốc tế về cơ bản chẳng có khó khăn gì. Đương nhiên nếu đường đường chính chính thì lợi nhuận sẽ bị thu hẹp, cũng không có cách nào.

- Ở ngoài đừng gây sức ép, nội bộ Sở Đại xây dựng Bộ phận thương mại quốc tế là được, tiền thì kiếm thế nào cho đủ chứ? Chớ đi sai đường.

- Ok, Ừm.. Tôi nhắc vậy, lần trước cậu chẳng phải nói có hứng thú với công ty vận chuyển Viễn Dương sao?

- Hứng thú chắc chắn là có, nhưng trò chơi này cũng không phải nói làm là có thể làm được, có tiền cũng không được mà phải mở rộng từ năm này qua năm khác, con đường chính đạo không phải có thể lấy tiền ra mà mua được, cậu muốn mua người ta cũng không bán cho cậu. Đầu năm nay cạnh tranh rất mạnh đồ tốt rất khó mua, chẳng khác gì nhặt lượm ve chai, chỉ có thể tự mình từ từ mà bước đi, tôi nghĩ chẳng cần mấy năm chúng ta cũng có thể xây dựng một sản nghiệp tàu thuyền Viễn Dương của chúng ta, làm kế hoạch năm năm gì đó, chính là đem “Trung Viễn” coi như một mục tiêu để nỗ lực đạt được, cụ thể như vậy.

Trung Viễn? Đinh Hải Quân co rụt cổ lại, cười nói,

- Vậy, Tiểu Đường, vẫn là cậu có chí khí, mục tiêu siêu việt như vậy cũng rất được, theo tôi biết, tổng tài sản của Trung Viễn vượt qua hàng trăm triệu nhân dân tệ, cậu nói chúng ta năm nào mới có thể vượt được người ta chứ?

- Sao chứ? Anh châm trọc tôi đấy sao? Nó đâu phải là có tài sản hàng trăm triệu mãi được đâu, tôi lấy đó là mục tiêu cho mình sao? Nếu nó chỉ là một tài sản hàng trăm triệu thì tôi bây giờ cũng có được, hơn nữa cứ tùy ý mà bày ra thì có thể thu được nó.

- Vậy cũng đúng, Ừhm,.

Đinh Hải Quân nghĩ, cậu đúng là nhiều tiền thế mạnh, mẹ kiếp không biết cậu làm thế nào nữa?

Sắc Sắc và Tú Hinh ngồi một bên nghe tiểu tình lang nói khoác lác, nhưng tiểu Man lại rất thú vị, các cô ấy luôn thích nghe nhị thế tổ nói khoác.

Đường Sinh quay đầu nói với hai cô ấy:

- Cách nghĩ của tôi là dựa vào tập đoàn ngoại quốc của chị Hinh làm hậu thuẫn, bên ngoài hình thức vốn ở khu Tân Đại cảng đăng kí một công ty thương mại quốc tế, Sắc tổng đảm nhiệm chủ tịch hội đồng Khu Trung Hoa. Việc xây dựng cảng Tân Đại sau hai năm phải có được quy mô ban đầu, những hoạt động ban đầu cũng sẽ hoàn thành, chúng ta sẽ làm một kế hoạch năm năm ở cảng Tân Đại. Dựa vào ưu thế tự nhiên của cảng Đại Tân có thể xây đựng lên một cơ sở đóng tàu lớn nhất thế giới, và triển khai một loạt các hoạt động thu mua của có liên quan, mục tiêu là Sở nghiên cứu đóng tàu hạng trung và tàu công nghiệp nặng, không có ưu thế về kĩ thuật là làm không thành, không yêu cầu là sẽ thu mua hoàn toàn nhưng cũng phải hợp tác về kỹ thuật.

Đôi mắt đẹp của Tú Hinh sáng ngời,

- Tôi ở nước ngoài có một số mối quan hệ, cũng có thể thu mua được nhân tài và kỹ thuật của các cơ sở đóng tàu.

- Đương nhiên, kéo được ai thì kéo hết về đây cho tôi, việc này rất quan trọng, nếu không đủ để kéo hoặc kéo không được thì cô lót tiền trước..

- Tôi nhổ vào, cậu đang bóc lột tôi sao? Tôi có bao nhiêu đủ để cho cậu lót chứ?

Tú Hinh lườm hắn một cái bằng ánh mắt rất quyến rũ, lại bị hắn lừa rồi.

Sắc Sắc cười khanh khách nói,

- Nên bỏ ra thì bỏ ra đi, số tiền đó dù sao cũng phải tiêu, cậu ấy cũng là làm việc chính đáng, chứ không phải là đi bao gái.



- Tôi biết cô nói thay cho cậu ta, tôi dựa vào cái gì mà bỏ ra cho cậu ta chứ? Mượn tạm thì được chứ không bỏ ra, tình là tình, nguyên tắc là nguyên tắc.

Đinh Hải Quân bên cạnh cười khô, tiểu Đường Sinh thật lợi hại lôi kéo được không biết bao nhiêu người đẹp, nhưng người ta thực sự là có bản lĩnh. Anh ta cứ mặc sức tưởng tượng như vậy, bản thân cũng cảm thấy có cái để mà phấn đấu, cảm giác trước đây cả ngày chẳng có việc gì làm buồn đến thối ruột đã tan biến mất, trong một thời gian ngắn lo vận động vốn đầu tư làm cho anh ta cảm thấy mình đi đường đúng, sự nghiệp chân chính, không sống hư hỏng như trước đây.

- Tiểu Đường, mọi người nói chuyện đi, tôi đi trước đây.

Đinh Hải Quân cũng không dám làm phiền họ, dẫn Hạ Hoa đi.

Hạ Hoa là tri kỷ của anh ta đi đâu dẫn theo đấy, trước đây Hạ Hoa còn tưởng rằng Đinh Hải Quân không làm việc đàng hoàng, trong lòng cũng có chút coi thường anh ta, nhưng từ khi đến Đại Tân làm việc cho chi nhánh của tập đoàn Sở Đại, phát hiện ra Đinh Hải Quân hình như đã thay đổi.

- Anh Hải Quân, con người của Tiểu Đường này thật sự có bản lĩnh, nghe hắn nói như vậy em cảm thấy trước mắt là một tấm bản đồ kế hoạch lớn, có thể thực hiện sao?

Đinh Hải Quân cười khổ một cái:

- Ái, đổi lại trước kia, anh cũng không dám tin hắn, nhưng hiện nay tình hình này em cũng thấy đấy, Sở Đại hoạt động chưa được bao lâu mà có thể sánh vai với tập đoàn than đá Trung quốc có tài sản hàng ngàn triệu, năng lực chẳng phải rất lớn sao? Hiện nay hắn muốn làm kế hoạch năm năm, anh thấy cũng không phải là việc không tốt, chỉ cần hắn chắc chắn làm, nhất định có thể thành công, Hoa à, em cố gắng làm, anh có lẽ không thể cho em danh phận gì, nhưng anh có thể cho em tất cả mọi thứ có tính thực chất, sinh ra trong một nhà quyền quý cũng là một nỗi khổ, thiệt thòi cho em rồi.

Trước đây, Đinh Hải Quân từng nói những lời khiến người ta cảm động sao? Hạ Hoa nước mắt dâng tràn,

- Anh Hải Quân tốt với em là đủ rồi.

Ban đêm, Đường Sinh dẫn theo Sắc Sắc, Tú Hinh, Đinh Hải Quân ba người đến nhà lão Ông chào hỏi, dù sao hắn cũng dám đến thẳng nhà như vậy, đổi lại là Đinh Hải Quân chắc là không dám, đến nhà tìm ông ấy thì biết nói gì đây? Bản thân anh ta cũng thấy chột dạ, cho nên chưa từng có ý tưởng đó.

Ông Cát Nghĩa nhận được điện thoại của Đường Sinh gọi tới, liền bảo con gái làm cơm, ông ta một lần nữa tiếp nhóm người Đường Sinh ở nhà con gái.

Khi bàn đến cảng Đại Tân, lão Ông cũng không ngừng thở dài việc xây dựng cảng Đại Tân luôn là mối quan tâm của ông, lần trước báo lên Quốc Vụ Viện phê duyệt đến nay vẫn chưa có câu trả lời, một khi được phê duyệt rồi, khu cảng bảo lưu thuế nhập khẩu thứ hai trong nước sẽ xuất hiện ở thành phố Đại Tân, cũng sẽ là một cảng bảo lưu thuế có quy mô lớn nhất trong nước. Các mặt đều vượt xa khu cảng Hỗ Bảo, nhưng anh nói kế hoạch năm năm đặt ở cảng Tân Đại là không thích hợp, do điều kiện các mặt ở khu vực biển có hạn chế, cảng Tân Đại không phải là khu vực tốt nhất để xây dựng cơ sở đóng tàu, Đường Sinh thấy kinh ngạc, cũng thấy một tia buồn bã xuất hiện trên mặt lão Ông, là một đại kế làm cảm động lòng người, đáng tiếc thi chi phia địa.

- Đối với mặt này tôi cũng không hiểu rõ, ông giảng giải cho tôi, một hai đi.

Đường Sinh cười khiêm tốn.

- Ha, Tiểu Đường, nếu cảng Tân Đại là cảng tự nhiên nếu không ngành đóng tàu hạng trung và tàu công nghiệp nặng đã tới từ lâu rồi, lợi ích về địa lý có hạn, nhẫn nại làm sao được.

Tiếp theo là nói chuyện về bí thư, Đường Sinh cũng rất tự nhiên hỏi đến việc hướng đi tiếp theo của cha mình.

- Ông nói, bố tôi sẽ được điều đi đâu chứ?

Lão Ông khẽ mỉm cười theo thói quen vắt chéo chân vào nhau:

- Thành phố vùng duyên hải ở phía đông là một khu vực khá phát triển và được coi trọng, khu cảng cũng được, đóng thuyền cũng vậy, chắc chắn sẽ cần thực lực kinh tế lớn mạnh của quốc gia. Nhát là ngành công nghiệp đóng tàu là liên quan đến sản nghiệp lớn của chiến lược phát triển kinh tế quốc dân, càng đề cập đến vấn đề lớn như an toàn quốc phòng, nó cũng phản ánh trình độ công nghiệp chỉnh thể của một quốc gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook