Quyển 4 - Chương 731: Mai Hương Nhã Các
Phù Trầm
21/03/2013
Thư Sơn hữu lộ Cẩn Vi Kinh
Học hải cửu nhai khổ tác chu.
Đây là đôi câu đối treo trong thư phòng ở giữa Nhã Các ngăn giữa Thư Hương và tứ phía.
Đường Sinh nhìn thấy đôi câu đối này cảm thấy vô cùng xấu hổ bèn nói thầm với Mai Chước
- Chị Mai, cái này phải đổi thôi, tôi nhìn thấy mà đau bụng.
Mai Chước phì cười, chỉ có điều có Lục Như Hành, Vinh Quốc Hoa hai vị Bí thư thành phố cấp 3 ở đây nên không để lộ ra. Đây đã là ngày thứ hai từ Giang Lăng vào Tỉnh rồi, tiếp đón hai người họ ở Mai Hương Nhã Các còn có Cẩn Du, Sở Tình, Mai Chước, ba vị đại mỹ nữ gần như đều ngầm đại diện cho sản nghiệp họ Đường còn Đường Sinh mới chính là chủ.
Lục Như Hành, Vinh Quốc Hoa trong lòng bọn họ cũng biết. Không kể là công ty quản lý vốn Cẩn Sinh hay là tập đoàn Sở Đại đằng sau lưng đều có bóng dáng Đường Sinh, điều này rất ít người biết nhưng những người biết được đều vô cùng tôn kính Đường Sinh.
Trà thơm một tách, vị thanh nhạt, suy nghĩ của mỗi người ngồi trong gian phòng mang phong cách cổ kính này cũng khác nhau. Phong cách của Mai Hương Nhã Các chính là ở cái vẻ tao nhã, khắp nơi đều có thể nhìn thấy tranh chữ của các vị danh nhân. Tranh thủy mặc hài hòa ở các bức vách, có một số là đồ cổ, một số là đồ gia công tinh xảo, có những thứ đồ làm người ta ngạc nhiên. Đây chính là tâm huyết mà Mai Chước bỏ ra đặc biệt thiết kế để tiếp đãi những vị khách đặc biệt.
Sân vườn theo phong cách Tô Châu, Tô Châu viện nổi tiếng khắp thiên hạ, thể hiện phong cách cổ điển, trước kia không phải phú quý thì cũng không thể ở Khu nhã trai nổi tiếng này. Ngạo tuyết hàn mai dù là đông hàn rét đậm cũng vẫn nở tươi đẹp trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, cả một vườn hoa mai ngát hương thơm.
- Nhã trai đa số sử dụng kết cấu gỗ, cũng dùng loai vật liệu chịu lửa tốt, không có thiết bị sưởi hiện đại cũng không có điều hòa, chỉ có những đồ sưởi bằng đồng, tất cả đều là hàng gia công tinh xảo. Mùa đông ở đây cũng không cảm thấy lạnh, hâm nóng một bầu rượu, vài ba người ngồi đàm đạo thi ca, hoặc là tửu luận tam quốc hồng lâu chẳng phải là rất thi vị sao…
Mai Chước giới thiệu Mai Hương nhã các với Lục Như Hành và Vinh Quốc Hoa, Đường Sinh, Cẩn Du, Sở Tình đều đi sau.
- Nơi này cũng mới được dùng không lâu, ngày trước thì có Bí thư Tỉnh ủy Lê, Bí thư Đậu cùng chủ tịch Tỉnh Hách Đông Minh đã từng đến, những người khác đều chưa được mời đến…
Nói như vậy giá trị của Mai Hương Nhã Các liền được nâng cao, bọn họ cũng tin lời Mai Chước, người ta là Tổng giám đốc công ty Quản lý vốn Cẩn Sinh, là tổng giám đốc một công ty có số vốn cả trăm tỷ, thường xuyên tiếp xúc với các quan chức trong Tỉnh là chuyện thường.
Trên thực tế, những người đừng đầu các sở trong Tỉnh muốn gặp Mai Chước còn khó.
Nếu nói ở tỉnh Giang Trung có một người phụ nữ mánh khóe thông thiên thì chắc chắn đó chính là Mai Chước, ở bên ngoài còn có lời đồn đại rằng quan hệ của Mai Chước với Hách Đông Minh thế nọ thế kia, đặc biệt là người dân thường không biết được nội tình còn nói thẳng: Mai Chước là người tình của Hách Đông Minh.
Bởi vậy có thể thấy được tiếng tăm của Mai Chước ở Nam Phong, đại đa số mọi người đều gọi đây là kết cấu quan thương nhưng thực tế có những chuyện nội tình có nói họ cũng không tin. Thực ra trên quan trường cũng không thiếu những người tin là như vậy, vì dù sao thì Mai Chước còn độc thân lại là quốc sắc thiên hương nữa.
Mà làm quan trong con mắt người dân có nuôi người tình thì cũng là chuyện quá đỗi bình thường.
Lục Như Hành cũng vậy, Vinh Quốc Hoa cũng thế, bọn họ cũng đều nghe thấy tin đồn nhưng bọn họ đều là những người hiểu biết. Mai Chước là người đại diện cho việc làm ăn của Đường Sinh mà thôi, mà chắc chắn cũng có quan hệ đặc biệt với hắn, tuy nhiên gốc gác thực sự của Đường Sinh như thế nào thì bọn họ cũng không biết.
- … Cậu Hai của cậu nói là sẽ qua đây, còn nói là mang vài chai rượu Mao Đài lâu năm, sắp tới ngân hàng Nam Hối sẽ tính toán sổ sách với Uông Gia…
Sở Tình thở dài thì thầm bên cạnh Đường Sinh, Mai Chước đưa hai người Lục Như Hành cùng Vinh Quốc Hoa đi dạo quanh Mai Hương Nhã Các.
Thanh toán sổ sách với Uông Thị? Chẳng lẽ là có một khỏan tiền ngân hàng cho vay đến kỳ hạn rồi chứ?
Đường Sinh cau mày
- Ờ, cô có ý gì vậy?
Hai người bọn họ đi cuối đoàn người nói chuyện gì cũng không sợ người khác nghe được. Sở Tình đặt nắm đấm đằng sau lưng Đường Sinh
- Tôi đi cửa sau qua cậu được không? Hoãn vài ngày đi, Uông chị còn đang chia tài sản kia kìa…
Phân chia tài sản à? Vậy thì là cha mẹ Sở Tình Uông Lý cùng em trai là Uông Ích chính thức căng thẳng.
- Đại Ngôn Nguyên Hanh chẳng phải muốn thu mua Uông thị sao?
- Mua cái gì chứ? Vương Ngạn Đôn cũng ngồi tù rồi, Thiệu Tiểu Giác thì chẳng còn tâm tư nào mà làm việc nữa, tiêu tan ý nghĩ đó lâu rồi, chú hai tôi đang rối lên đây.
Đường Sinh ha hả cười, nhìn Sở Tình mong manh như vậy
- Vậy nể tình tôi cũng phải gây khó dễ cho cô một chút chứ …
- Cậu dám à?
Sở Tình khẽ lên giọng, đôi mắt đẹp trừng lên hiện lên bộ dạng xinh đẹp.
- Sở Tình, là tôi muốn thế thôi. Ở Mai Hương thư phòng có cái thư án làm bằng gỗ kim tơ, đưa người đẹp đến đó làm chuyện ấy nếu không nghe lời thì sẽ lấy dây trói hai cổ tay, vạch hai chân ra sẽ lộ ra hai phiến tuyết, thám hiểm cái vùng đấy đỏ hồng sáp nến ấy thì còn hưởng thụ nào bằng?
Sở Tình và hắn sớm đã không còn phân biệt thân phận, nghe hắn nói vậy gương mặt cũng e thẹn
- Cậu đúng là tên dâm đãng ...
- Haiz, sự việc liên quan đến sự hưng suy của nhà họ Uông mà, cô là con gái nhà họ Uông nếu không phải bỏ ra cái gì đó thì đâu có được, cứ như vậy đi nhé.
Sở Tình lại đấm thêm vào lưng hắn, một tay còn lại ôm cánh tay hắn, ép đôi bầu ngực vào hắn. Nếu không phải vì phía trước có người lạ, cô sợ cũng lại thuận theo hắn, lúc này chỉ nói khẽ.
- Nhanh cứu người ta đi, cha tôi còn đang đợi kia kìa…
- Cô cũng không nhanh thuận theo ý người ta cứ để tôi phải ép, nhỡ may đến lúc đấy lại nhầm vào “đóa cúc” có phải càng khổ hơn không?
- Giết chết ngươi…
Sở Tình xấu hổ
- Được rồi, thế nào tôi cũng chịu, sau này tôi sẽ tính sổ với cậu sau.
- Thế còn nghe được, ồ, cô gọi điện cho cha đi để lùi qua mười lăm tháng một, thế là được chứ?
Sở Tình lại cấu lưng hắn, cấu đến nỗi khi hắn bắt kịp những người đi trước rồi tay vẫn còn xoa chỗ đau. Cô mỉm cười dừng bước, để ta cấu chết ngươi tên khốn. Cô một tay lấy điện thoại gọi điện cho cha, hạ giọng
- Cha, cũng chẳng lui được bao lâu muộn lắm là qua ngày mười lăm, trước kia chú hai một mực đòi chia nhà, con thấy chia thì chia đi, cha cũng dứt khoát đi..
Bên kia Uông Lý cũng than thở, về phương diện này ông cũng có chút do dự không dứt khoát, chiêu này cũng là ép em trai mình.
- Ừ được rồi ...
Mấy người bên này đi dạo Mai Hương Nhã các lại cùng ngồi lại ở trong phòng khách, phục vụ đều là những mỹ nữ. Danh trà, hoa quả được bưng lên rồi, hai người Lục, Vinh thủ lễ với mấy người biểu hiện đức tính cao quý.
Đường Sinh ngồi giữa, trước đến nay đều là thần thái ung dung tự đắc. Đừng nói là vì trước mặt hai vị lãnh đạo hai thành phố hắn có thái độ này mà kể cả ngồi đối diện với Phó Quốc vụ viện Uông ở Đại Tân hắn cũng có thái độ như vậy. Ba người bắt đầu bàn chuyện đại sự Giang Trung, từ chính trị đến kinh tế, từ kinh tế đến đời sống nhân dân, từ đời sống nhân dân tới xã hội, từ xã hội đến pháp chế, cuối cùng nói đến chuyện Lương Cẩm Quang vào Ban chấp hành Trung ương Đảng.
- Lão Lương lần này đi sớm hơn tôi đự liệu.Có lẽ liên quan đến thay đổi tình thế ở những nơi khác, chỉ có thể nói tầm nhìn của chúng ta còn hạn hẹp, không đứng được ở tầm cao như vị trí của các lãnh đạo Trung ương để hướng mắt xuống nhìn cục diện cả nước.Vì vậy đây chẳng phải là việc gì ngoài dự tính, tạm thời ông Lương sẽ không rời ghế chủ tịch tỉnh Giang Trung, trước khi ông được bổ nhiệm vào vị trí mới thì sẽ không rời vị trí này. Chủ tịch tỉnh Đông Minh tòan quyền chủ trì mọi công việc của Ủy ban nhân dân tỉnh. Phó chủ tịch tỉnh Vương Thượng Sư tiếp theo có lẽ sẽ tiến thêm một bước, cần phải bổ sung chỗ khuyết rồi. Tôi nghĩ cũng phải đến lúc thay đổi nhiệm kỳ bốn năm, nếu các thành phố trong tỉnh có động tĩnh gì e là hơi sớm…
Trên thực tế vì Lương Cẩm Quang ở trên tỉnh ủy có động tĩnh như vậy nên có chút thay đổi, thậm chí ảnh hưởng đến đường quan lộ của Đậu Vân Huy, y đang chuẩn bị rời khỏi Giang Trung, nhưng xem ra hiện nay nếu gã đi khỏi thì không ai có thể tiếp quản vị trí này ở Giang Trung được. Hách Đông Minh không thể từ vị trí phó chủ tịch Tỉnh ủy xuống làm Bí thư Tỉnh Ủy, mặc dù hiện tại nhậm chức chủ tịch tỉnh, nếu lại làm bí thư bốn năm thì cũng khó nói chuyện.
Thử nghĩ muốn giữ một người dùng mười năm bốc chốc tiến hai bước, đấy là việc không thể, vì vậy mới nói có thể Đậu Văn Huy sẽ ở lại.
Thế sự thay đổi khôn lường, mấy hôm trước Cẩn Du còn nói anh rể Đậu Văn Huy phải rời khỏi Giang Trung, thế mà giờ lại thay đổi.
Đường Sinh nói với Lục Như Hành, Vinh Quốc Hoa những chuyện này là để họ có thể bình tâm trở lại, tiếp tục xây dựng địa phương, đừng phân tán tư tưởng bận tâm đến những việc sĩ đồ. Lục Như Hành, Vinh Quốc Hoa cũng lĩnh hội được, Bây giờ muốn không tin Đường Sinh đang có ảnh hưởng đến sự thay đổi trong chốn quan trường Giang Trung cũng không được.
Giờ Ngọ Liễu Vân Cương mới tới, mở rượu Mao Đài cùng cháu trai Đường Sinh, Lục Như Hành, Vinh Quốc Hoa cùng những người khác ngồi uống chuyện trò. Trong phòng Đường Sinh nói về thái độ của hắn với việc ngân hàng Nam Hối đòi thanh toán khoản nợ của tập đoàn Uông Thị
- Sắp tết rồi, để cho họ ăn tết đi…
Một câu nói thản nhiên, Liễu Vân Cương cũng mỉm cười
- Được, vậy để qua tết đi. Nào chúng ta nâng cốc nào.
Xem trong mắt Lục Như Hành và Vinh Quốc Hoa hai người bọn họ càng cảm thấy lời nói của Đường Sinh có trọng lượng, giám đốc ngân hàng Nam Hối Liễu Đại thần tài cũng nể mặt hắn ta như vậy.
Ba cô gái Mai Chước, Cẩn Du, Sở Tình ngồi tiếp rượu cười lặng lẽ, tiểu tình lang nói chuyện rất ra vẻ nhưng lời nói của hắn quả là có trọng lượng, không kể là vừa rồi với Liễu Vân Cương hay là với hai vị Bí thư thành phố người Lục Vinh đều rất coi trọng hắn, không coi hắn là một tên nhóc.
- Đúng rồi Đường Sinh, khi nào cháu rời tỉnh thành?
Uống được vài chén, Liễu Vân bèn quay lại hỏi lịch trình của đứa cháu trong mấy ngày tới.
- Chắc trong một hai hôm nữa. Tối nay cháu phải gặp Chủ tịch Tỉnh Đông Minh và Thượng Thư để bàn chút viêc, ngày mai còn đến dùng cơm ở quân khu với Vệ Tư lệnh, bận lắm, cậu có việc gì khác sao?
Nghe hỏi đến lộ trình của mình Đường Sinh liền nghĩ là có việc gì chăng.
- Cũng không phải việc gì to tát cả, chút việc trong nhà thôi, có thời gian thì nói vậy.
Liễu Vân Cường không nói gì, việc trong nhà mà không thể nói được.
Sau giờ ngọ hai người Lục Như Hành cùng Vinh Quốc Hoa cáo từ, Lục Như Hành về thẳng Phượng Thành còn Vinh Quốc Hoa lại đi gặp gỡ hai chị em Ninh Hân Ninh Manh.
Đường Sinh và cậu hai đi tới thư phòng. Mai Chước và Sở Tình tự tay bưng trà, sao đó cùng rút lui để hai người họ nói chuyện riêng với nhau.
- Là việc của cậu út cháu, tập đoàn Đại Đôn Nguyên Hanh quả là tìm đến Liễu gia chúng ta, muốn mua lại chỗ cổ phần trong tay cậu ba..
Ô, đồng chí Thiệu Tiểu Giác quyết tâm đấu với mình đây mà. Là ý của cô ta hay là có chị em Ngu thị ủng hộ cô ta? Không còn nghi ngờ gì nữa, Ngu gia cùng Thiệu gia đều có người được lão Vương ủng hộ, Vương Ngạn Đôn đi tù rồi mà bọn họ vẫn còn chưa từ bỏ ý định.
Ngẫm cũng đúng, bọn họ có thể cam tâm sao? Ngươi hại người ta thảm như vậy chắc là hận chết đi được, sao mà có thể nuốt nhục.
- Cậu ba ở bên đó vẫn là cậu ra mặt đi, cháu cũng không muốn nói nhiều làm gì, cậu ấy làm giá bao nhiêu cũng được, cổ phần của cậu ấy để Cẩn Sinh mua lại…
- Ừ, ta cũng nghĩ như vậy, cậu ba của cháu trong lòng vẫn luôn oán hận, xem chừng sau này mới có thể sẽ đỡ hơn ...
Đường Sinh bĩu môi, trong lòng nghĩ tốt hơn hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì, trong lòng người ta đã có ý coi thường thằng cháu này.
Buổi chiều ngày kế đó Đường Sinh kết thúc hành trình ở Giang Lăng, Cẩn Du không đi cùng hắn, cô phải đi cùng Sở Tình đến tổng công ty Sở Đại ở Tây Kỳ. Đường Sinh cũng chia tay với Ninh Hân Ninh Manh, hai chị em họ bay thẳng về Tuyền Thành Lỗ phủ còn Đường Sinh phải về thủ đô một chuyến vì một số chuyện có ảnh hưởng đến về sau này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.