Quyển 3 - Chương 629: Người phụ nữ lưu manh
Phù Trầm
21/03/2013
Khi đoàn người Đường Sinh đi vào một khách sạn nào đó, chuyến bay khởi hành từ Nam Phong bay tới Tuyền Thành cũng an toàn hạ cánh tại sân bay. Cao Ngọc Mỹ, Vương Tĩnh, Cao Tiểu Sơn, Bàng Quyên Nhi, Đồng Thiến Thiến một đoàn năm người đến Tuyền Thành, đây là lần thứ hai rút người của Cẩn Sinh.
Ngọc Mỹ, Vương Tĩnh tinh thần tấ thoải mái, Tiểu Sơn và Quyên Nhi cặp kè với nhau nên cũng rất nhiệt tình, duy chỉ có Đồng Thiến Thiến là không che dấu được sự ưu tư.
Lần này cô và Bàng Quyên Nhi coi như là được điều từ Đoàn văn công quân khu tỉnh Giang Trung tới làm một công việc không ồn ào, vì bọn họ cùng là bác sỹ, lần này đều được điều về Bệnh viện quân khu Lỗ Đông. Bàng Quyên Nhi nhẹ nhàng vào làm quản lý ban hậu cần, cô nghĩ không ra Đồng Thiến Thiến sao lại lựa chọn Khoa tiết niệu – sinh dục liền hỏi riêng cô ta:
- Chị cũng không thấy kinh tởm sao? Sinh dục đó tỷ tỷ, mỗi ngày đều phải đối mặt với vô số các thứ đồ chơi bẩn, sao chị lại có hứng thú đặc biệt với những đồ chơi đó chứ? Trước đây tôi chưa phát hiện ra là chị lại dê vậy đâu.
Đồng Thiến Thiến cũng chẳng buồn phản bác lại cô, nhưng cũng nhạo báng lại:
- Việc của tôi, cô quản ít thôi, tốt hơn là nên tự lo cho mình đi, tôi cũng chưa từng thấy cô lộ rõ cảm xúc như vậy, mới mấy ngày mà trên mặt đã hiện chữ tình như thế kia rồi sao? Trèo lên giường đàn ông hạnh phúc lắm à? Vậy cũng đừng nên biểu hiện ra ngoài thế chứ.
Bàng Quyên Nhi mặt cũng đỏ, đúng vậy, mình với Tiểu Sơn phát triển quá nhanh, sao lại bị hắn làm chuyện đó mà mình lại không phản kháng gì?
Tóm lại hai người đấu võ mồm vẫn là võ mồm, dù sao vẫn là chị em thân thiết nhất, Đồng Thiến Thiến lo lắng cho bệnh tình của Đường Sinh, cũng đã e dè nhiều lắm, cô cũng không sợ người khác nói gì, tính cô là vậy, tự mình làm theo ý mình, rất có chủ kiến, các người thích nói đông nói tây gì thì tùy.
Mấy ngày nay cũng đã quen với Ngọc Mỹ, Vương Tĩnh rồi, đặc biệt Ngọc Mỹ còn coi Bàng Quyên Nhi là em dâu, quan hệ này thì không phải nói nữa, Đống Thiến Thiến lại là “cô” của Đường Sinh, mọi người cũng tương đối không còn khoảng cách, tóm lại Ngọc Mỹ, Vương Tĩnh và Đồng Thiến Thiến đều vây quanh Đường Sinh.
Nhị Thế Tổ đã đặc biệt dặn dò là phải khiêm tốn, bọn họ đến cũng không đường hoàng nên gọi xe gì tới đón thì ngồi xe đó, bằng không Cao Tiểu Sơn gọi một cú điện thoại cho Đàm Quốc Thắng quân khu Lỗ Đông thì ít nhất đã có vài chiếc xe quân đội chờ bọn họ ở sân bay rồi. Đàm Quốc Thắng là cấp tướng được một tay lão gia đề bạt, cũng là tướng quân được Cao lão gia dẫn đến Núi Thanh Trúc, có thể nói ông ta là một trong những tướng lĩnh trong hệ thống nhà họ Đường.
- Anh Sinh, chúng tôi đến rồi, tôi với chị gái tôi, chị Vương Tĩnh, Quyên Nhi, còn có Cô Thiến của anh nữa, anh bày yến tiệc tiếp đãi đi.
Bên này hội Đường Sinh cũng vừa vào đến đến khách sạn, liền dặn dò bồi bàn chuẩn bị đồ ăn, còn có vài người nữa chưa đến, hắn ngồi xuống nói chuyện với Liễu Tông Quyền và Loan Nghệ Mỹ,
- Việc truyền thông không còn cách nào xử lý nữa, ảnh hưởng chắc chắn xảy ra rồi, để ảnh hưởng xấu qua đi mới có thể dễ xử lý. Một bên là cảnh sát chính thức công bố điều tra tình hình thực tế của hội quán Đông Thái, một bên là Đông Thái bàn chuyện hợp tác với một công ty có ưu thế ở Lỗ Đông. Cháu có đề nghị thế này, bác Liễu, để công ty của chị gái cháu thu mua Đông Thái, cổ phiếu của Đông Thái tất nhiên sẽ đảo ngược trở lại.
Với Đường Sinh mà nói, xem ra sự bùng nổ của dư luận truyền thông cũng không nghiêm trọng như vậy, sự nghiêm trọng đối với hắn mà nói đó là ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Lỗ Đông khinh thường họ Đường, biết rõ Thẩm Hồng Nho là đại diện của họ Đường ở Lỗ Đông, vẫn làm mất mặt ông ta như vậy? Đáp lại bằng một cái tát vang dội.
Vậy được, thể diện của họ Đường cũng sẽ không để người ta làm sằng làm bậy như vậy, nếu muốn tăng mức độ đối kháng lần này, bọn ta cũng sẽ theo đến cùng.
Liễu Tông Quyền vừa nghe Đường Sinh nói như vậy, con ngươi chợt lóe sáng, tâm nói tài sản của Đông Thái mình hơn trăm triệu, chị gái cậu mua nổi sao?
Đường Sinh lại đang nhìn Tú Hinh
- Chị Hinh, chị có thể rút được bao nhiêu tiền bên công ty nước ngoài? Mấy ngày này chị cũng có chuẩn bị rồi chứ?
- Đông tây hợp lại cũng được một tỷ USD, công ty nước ngoài khả năng tài chính vẫn mạnh hơn, nhưng tài chính kỳ trước đầu tư vào không ít cậu cũng biết, đây là khoản tiền cuối cùng trong tay tôi có thể dùng tới, sau này sẽ thành người nghèo rồi, vì đã đầu tư hết ...
- Này, này, này, Chị mà còn kêu nghèo à? Những thứ mà chị đầu tư vẫn còn là tài sản có khả năng thu lợi nhuận rất cao, tiền một khi về thu hồi lại, chị chính là một bà giàu có nhất, tôi chẳng phải còn phải nịnh chị sao? Một tỷ USD đổi ra tệ cũng đến hơn tám tỷ rồi, khống chế cổ phiếu của Đông Thái là không có vấn đề, nhưng muốn thực hiện kế hoạch lớn của chúng ta, còn cần phải tiếp xúc nhiều với Tỉnh ủy Lỗ Đông. Có điều lão Bạch đang đương quyền nhưng vì chuyện ồn ào ngày hôm qua cho nên không thoải mái, hạng mục mới nên để lui lại sau quốc khánh rồi nói tiếp đi, xem xem cục diện chính trị Lỗ Đông có thể thay đổi gì không.
Hắn nói như vậy, các cô biết ngay Nhị Thế Tổ không coi Bạch Hoán Sênh ra gì, không chuẩn bị để ông ta ngồi hưởng dự án mới của ông ta, ông ta có đợi cũng phải đợi đến khi cục diện chính trị của Lỗ Đông có thay đổi mới, ít nhất phải đợi bố Đường Sinh tới, thời gian này đá văng ra khỏi cục diện Lỗ Đông, phá vỡ cục diện cũ của nó.
Liễu Tông Quyền không ngờ hai chị của Đường Sinh lại có thế mạnh như vậy, không ngờ chuẩn bị hơn 8 tỷ để khống chế cổ phiếu của tập đoàn Đông Thái. Hoan nghênh, hoan nghênh, Đông Thái từ trước tới giờ chưa tìm thấy công ty nào mạnh như vậy đề khống chế cổ phiếu, có những công ty không đủ mạnh nhưng lại tỏ vẻ rất mạnh, trên thực tế thì không có tiền, chỉ muốn ném mấy câu nói suông vô nghĩa, bàn một chút điều kiện để khống chế cổ phiếu của tâp đoàn Đông Thái, đó quá thật là nằm mơ.
Sự thật này, vợ chống Liễu thị thật sự cảm thấy Đông Thái phải có biến hóa mới, đối phương còn là công ty hải ngoại, vậy là dễ tiến hành.
Ánh mắt bọn họ nhìn Đường Sinh đã hoàn toàn thay đổi, thằng nhỏ này không chỉ có gia thế mạnh trên quan trường, trên thương trường cũng có khả năng làm kinh ngạc mọi người, con gái mình lại quen với một bạn học thế này sao? Chắc là ông trời thương hại Đông Thái, quý nhân từ trên trời rơi xuống đây.
Sắc Sắc nói tiếp:
- Này, tôi nói này thiếu gia, chỉ với 8 tỷ của Tú Hinh không đủ gây sức ép đâu? Thu mua cả tập đoàn Đông Thái thì đủ, quy mô cũng rất lớn, nhưng nếu hoàn thành nền móng của cơ nghiệp đóng tàu thì vẫn còn thua xa không đủ được, làm sao cũng phải chuẩn bị thêm 5 tỷ mấy nữa.
- Ừ, vậy phải kéo thêm mấy nhà đầu tư nữa, Lỗ Đông lớn như vậy, tôi không tin là không có ai muốn đầu tư, bác Liễu giới thiệu vài người đi, tiền không phải là một người kiếm, hợp lại thì lực thịnh, chúng ta lấy lại quyền khống chế cổ phiếu là ok rồi, những cái khác không cần suy nghĩ.
Liễu Tông Quyền hưng phấn hẳn lên:
- Mặt này để tôi liên hệ, lúc này việc của hội quán Đông Thái không có kết quả rõ ràng, sợ sẽ ảnh hưởng, để mọi người thấy việc lần này của Đông Thái không chịu ảnh hưởng gì, trái lại còn có xu thế quật khởi, như vậy chắc chắc có người muốn hợp tác.
- Được, vậy đợi mấy ngày nữa, việc của hội quán Đông Thái lắng xuống rồi nói tiếp, ít nhất cũng phải cho những người trong hội quán một cách giải quyết hợp tình hợp lý chứ, như vậy sẽ không ảnh hưởng tới lòng tin của những nhà đầu tư, ngoài ra tôi còn muốn đi Thanh Thị xem qua thế nào, đợi sau khi khảo sát cảng Long sẽ đi Thanh thị.
Loan Nghệ Mỹ càng nhìn Đường Sinh càng thấy hắn giống người chủ quản, cậu không cần đi học sao? Tại sao hình như việc lớn đều là cậu định đoạt?
Vốn dĩ vậy, chính là hắn định đoạt, cái gì mà chị gái nhất nhất đều nghe hắn, bao gồm cả hai bà chị là Phó cục trưởng.
Bọn họ đang nói, nhóm 5 người của Cao Tiểu Sơn bước vào, một nam bốn nữ, lại một tốp mỹ nữ, chỉ có một nam.
Nhưng là ba quân nhân hai mỹ nữ, Tiểu Sơn là thiếu tá, hai cô họ Đồng, Bàng là Thượng úy, vô cùng anh tú.
Sau khi mọi người giới thiệu xong liền ngồi xuống, Đường Sinh nhìn Vương Tĩnh một cái rồi bảo cô qua một bên để nói chuyện, cách trang điểm của chị Hummer cực kỳ quyến rũ. Cô mặc chiếc váy ngắn bó sát để lộ đôi chân thon dài đầy đặn, chiếc áo phông bó sát người, cặp mông to tròn khiến người khác thấy giật mình, hai bầu ngực lắc lư mỗi khi chuyển động.
Không còn cách nào, chị Hummer này vốn dĩ đã to hơn một số so với người phụ nữ bình thường, cao gần mét tám lại đi giầy cao gót, đứng cùng với Đường Sinh cũng không thấp hơn hắn, bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy Vương Tĩnh lần đầu tiên sẽ nghĩ, người phụ nữ này chắc là ác liệt lắm đây? Ai phục vụ được cô ấy?
Đứng cùng với các cô gái người Nga cũng không kém, chỉ là tư thế hồ lô của Vương Tĩnh so với sự quyến rũ các cô thùng rỗng ấy còn hơn trăm lần.
Hai bọn họ ngồi trên chiếc ghế sofa, Vương Tĩnh quay chân ra hành lang, châm điếu thuốc lá, tư thái đó rất phóng khoáng, lại tràn đầy cái đẹp mang tính hoang dã, thời tiết tháng 9 ở Lỗ Đông không lạnh, cô còn chân trần đi đôi dép xăng đan da cao gót.
Ngón chân non nớt và móng luôn giữ được dáng vẻ tố khiết vốn có của nó, vì Nhị Thế Tổ không thích người phụ nữ sơn móng chân.
Thanh tú nhất không những là sự tố khiết tự nhiên vốn có mà, mà không cố ý nhuộm đẫm sắc thô tục, như vậy là rất tầm thường.
- ... Tôi thấy phải để chị đứng đầu báo chí dư luận, thì chúng ta tới đâu cũng không thể bị dư luận ức hiếp, chị bằng lòng không?
- Tôi đương nhiên là bằng lòng rồi, cậu phải biến tôi thành Tổng biên tập của tờ Nhật báo nhân dân mới được, tôi bảo đảm một đêm có thể phục vụ cậu ba lần.
Vương Tĩnh dùng lời nói trêu chọc Nhị Thế Tổ, trên thực tế trong đôi mắt đẹp long lanh ấy đang tràn đầy một loại khát vọng, nói về lĩnh vực dục vọng của cô ấy thì lớn, không xứng với thân hình hộ pháp của cô, hơn nữa không chịu nổi sự trừng phạt, mỗi lần chỉ cần nửa tiếng là cô ta đã phải kêu cứu rồi.
Cô cảm thấy hứng thú không phải “hưởng thụ” mà là “tấn công”. Cô thích “hút ống”, bạn bảo cô ấy hút cả một đêm cô ấy cũng có thể hút được, không hổ với cái tên Nữ vương, mỗi người đều có một đam mê của riêng mình, cô ấy đam mê điều này, bình thường thì cô ấy viết sách, viết báo, ngắn gọn mà hàm xúc.
- Tổng biên tập thì cô đừng nghĩ tới, làm chức đó cũng vô dụng, việc nhiều cô sẽ phải nhảy lầu đấy, bộ phận thật sự quản lý dư luận báo chí của đất nước là Ban tuyên giáo Trung ương, chứ không phải tờ báo nào, tuy nhiên hình tượng này của cô làm sao vào được Ban tuyên giáo Trung ương? Hoàn toàn là một phụ nữ lưu manh.
- Việc đó, thôi cậu khỏi phải nói nữa, tôi thật sự không thích hợp, năm đó “Tam ẩn lục” là tôi giám sát xuất bản, còn chưa bị tổ phòng chống mại dâm bắt đi lấy hắc côn cho một trận là còn may mắn lắm rồi, sau đó Ngũ cư sĩ nói với tôi, một người phụ nữ trong Tam ẩn lục đã tận hưởng sự đãi ngộ này, bị hắc côn nhét vào làm cho tử cung bị điện giật đen luôn. Vì sự ồn ào của việc này, tên cảnh sát đó cuối cùng bị phán ba năm tù, thật nguy hiểm.
Đường Sinh thở dài, xem ra Vương Tĩnh không thích hợp, vì cá tính phóng khoáng ngỗ ngược của cô cũng không thích hợp vào phòng giám sát tin tức của Ban tuyên giao Trung ương.
- Anh thất vọng về cô rồi, đi thôi, đi ăn cơm ...
Đường Sinh trợn mắt lên còn Vương Tĩnh thì bật cười cùng hắn đi ra.
Sau khi ăn cơm, Sắc Sắc, Tú Hinh và vợ chồng Liễu thị cùng đi, bàn bạc việc thu mua tập đoàn Đông Thái, những người khác thì tập trung ở tổng bộ của Khu nhà cao cấp. Trên đường Đường Sinh gọi điện cho Hải Dung và Ninh Hân, bảo các cô làm nhanh chóng có kết quả về việc của hội quán Đông Thái.
Trong thang máy, Đường Sinh đưa mắt nhìn chị Trần ý là trừng trị nội cung cho tôi đi, nếu không thì sẽ bị lộ mất, chắc chắn sẽ không tránh khỏi phải tiếp xúc với Đồng Thiến Thiến. Chị Trần không nói không rằng đi ra phía sau hắn lấy tay thăm dò rồi chọc mạnh vào hắn, Đường Sinh quay đầu lại nói:
- Thích.
Quả nhiên, lên lầu liền bị Đồng Thiến Thiến lôi ra nói chuyện riêng:
- ... Không được làm gián đoạn điều trị đâu, tôi có định ra một phương án nhằm vào mức độ bệnh của cậu để làm, người hướng dẫn của tôi cũng đưa ra không ít ý kiến, cậu phải phối hợp với tôi mới được, nghe rõ không?
- Tôi, tôi thật sự rất hổ thẹn, vì việc này của tôi mà làm cho tương lai tốt đẹp của cô Thiến bị gián đoạn, tôi tội ác tày trời rồi.
- Đừng nói những lời ngốc nghếch đó, có thể trị được cho cậu, tôi muốn dùng cả đời mình để trao đổi, sau này gọi tôi là chị đi, không được gọi là cô nữa.
- Ồ, Không có hứng thú làm trượng bối nữa à?
Đường Sinh cười có chút mờ ám, Đồng Thiến Thiến mặt đỏ bừng bừng nhìn hắn một cái.
- Vốn dĩ là chị mà, bắt cậu gọi bằng cô chỉ là đùa giỡn cho vui thôi, chuyện của chúng ta không ai được phép nói, bằng không tôi sẽ làm thịt cậu.
Cứ vậy, một đóa hoa xuân thuần khiết xinh đẹp đã bị ngã vào tay kẻ dâm tặc, nếu cô ấy biết được sự thật thì sẽ làm thịt Đường Sinh không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.