Cực Phẩm Thái Tử Gia

Quyển 3 - Chương 628: Sự việc tiếp tục thay đổi đi lên

Phù Trầm

21/03/2013



Không nằm ngoài dự kiến của Liễu Tông Quyền, ngày hôm sau, truyền thông Tuyền Thành đã truyền đi hàng loạt thông tin về sự kiện hội quán Đông Thái chứa ma túy, thái độ của Ủy ban kỷ luật tỉnh Thẩm Hồng Nho chiều ngày hôm trước bị ban Tuyên giáo Tỉnh ủy và ban tuyên giáo Thành phố Tuyền Thành đều không quan tâm ...

Cũng sáng sớm ngày hôm nay, Bí thư tỉnh ủy Bạch nhận được báo cáo của Phó chủ tịch thành phố Tuyền Thành, Cục trưởng cục công an Tiền Phú Nhân nói Triều Quân Hoành đã xảy ra chuyện.

Cái gì? Cục 19? lại là Cục 19? Cục 19 muốn làm cái gì chứ ? Bạch Hoán Sênh có chút không hiểu, sao Cục 19 lại có thể hạ thủ đối với một học sinh cấp 3 chứ? Bên trong có nguyên nhân gì không thể cho người khác biết chăng? Đang suy nghĩ thì thư ký vào nói nhỏ.

- Mời anh ta vào đi ...

Bạch Hoán Sênh ánh mắt chợt lóe sáng, đang suy nghĩ việc này thì người của Cục 19 lại đến tận cửa rồi.

Sau đó Cục trưởng Cục 19 tại Lỗ Đông là Điền Kiện Hành xuất hiện tại văn phòng của Bạch Hoán Sênh,

- Chào Bí thư Bạch, tôi là Điền Kiện Hành.

- Chào cậu, Tiểu Điền, đến đây ngồi đi.

Trước đây Bạch Hoán Sênh chưa từng gặp người của Cục 19, trong lòng cũng thấy buồn bực, sao người của Cục19 lại trực tiếp tìm đến mình nhỉ?

- Sáng nay tôi vừa nhận được một vài báo cáo, Tuyền Thành có vài nhân viên bị mất tích có liên quan tới quý Cục?

- Bí thư Bạch, người được coi là mất tích là chỉ nhừng người không rõ tung tích, còn những người biết rõ tung tích thì không thể coi là mất tích được. Người bị Cục 19 đưa đi thông thường trong vòng 24 giờ sẽ thông báo cho cơ quan chấp pháp địa phương và có liên lạc với người thân, Cục 19 đảm đương không nổi trọng trách có liên quan tới người bị mất tích.

Câu nói của Điền Kiện Hành rất cứng cỏi cũng không vì đối phương là Bí thư tỉnh ủy mà khiếp sợ, ông ta trong quân đội lại ở trong Cục 19, ông ta có thể sợ quan viên ở địa phương sao? Đúng là nực cười, cho nên nói với Bí thư Bạch có chút châm biếm không hề nể tình.

Ngược lại Bạch Hoán Sênh có chút xấu hổ,

- Hahaha, câu nói này cũng đúng, Tiểu Điền cậu tới tìm tôi có việc gì không?

- Trong số mấy người hôm qua chúng tôi bắt đi, có một người kêu gào rất to nói

“Cậu tôi là Bí thư Tỉnh ủy Bạch đấy, nếu không thả tôi ra, tôi tiêu diệt cả nhà các ngươi”, làm cho tôi sợ chết khiếp, cho nên phải nhanh chóng tới truyền đạt lại tình hình này cho Bí thư Bạch biết. Đứa nhỏ này tên là Triều Quân Hoành, có phải là cháu gọi Bí thư Bạch đây là cậu không còn chờ ông xác nhận lại. Ngoài ra, Cục 19 đưa cậu ta đi không phải vì cậu ta có hành vi gì xúc phạm tới những điều cấm kỵ của Sở 19, Sở 19 chúng tôi sẽ không tùy tiện can thiệp vào những việc của địa phương. Đưa họ đi là vì nhận được sự ủy thác của nhân viên cảnh sát đặc nhiệm Trung ương, những người này nếu có bất cứ nghi vấn gì, xin hãy tới tìm Cục cảnh vệ Trung ương, tình hình cụ thể, chúng tôi cũng không rõ.

Trong lòng Bạch Hoán Sênh có chút hồi hộp, sao lại liên lụy tới người của Cục cảnh vệ Trung ương chứ? Việc này rốt cuộc là thế nào?

- Ồ, … hóa ra là như vậy, Tiểu Điền, vậy thì thật ngại quá, Triều Quân Hoành quả thật là cháu tôi, về việc hắn phát ngôn bừa bãi các anh cũng đừng để bụng, trẻ con mà, không hiểu chuyện nói lung tung, tôi ở đây thay nó xin lỗi các cậu.

- Không dám, Bí thư Bạch tôi chỉ là phụ trách chuyển lời, ngoài ra không có gì, việc của họ cũng là bên Cục cảnh vệ phụ trách, không có bất cứ quan hệ gì với Cục 19 chúng tôi, chỉ là thông qua con đường của chúng tôi để đưa tới Bắc Kinh, tình hình là như vậy đó.

Sau khi Điền Kiện Hành rời khỏi, Bạch Hoán Sênh mới cảm thấy được một chút áp lực vô hình khiến bản thân có chút thở dốc bất định, đắc tội với ai chứ?

Tiếng đập cửa thình thình thư ký lại bước vào,

- Bí thư Bạch, không, không xong rồi, Ủy ban kỷ luật Thẩm bí thư và trưởng ban Tuyên giáo Trung ương đang cãi lộn ầm lên rồi, ông xem…

Đây chính là họa vô đơn chí, Ủy ban kỷ luật Thẩm Hồng Nho là người của họ Đường, lẽ nào việc này có liên quan tới họ Đường sao?

Ngẫm lại cũng đúng, Cục trưởng Cục 19 Bộ tổng tham mưu II mới nhậm chức chẳng phải là Đường Thiên Tứ sao? Triều Quân Hoành lại xảy ra chuyện lúc đúng vào lúc này.

- Gọi hai bọn họ lại đây, cứ nói Bạch Hoán Sênh cho mời.

Giọng nói của Bạch Hoán Sênh cũng trở lên mãnh liệt hẳn lên, nổi giận rồi.

Đừng nói ở bên Tỉnh ủy này huyên náo, ngay ở trong phòng làm việc của Chủ tịch tập đoàn Thanh Cương ở Thanh Thị cũng đang bị gây sức ép.

Người đứng đầu tập đoàn Thanh Cương Triều Công Nguyên đang trừng mắt đập bàn, con trai bị mất tích rồi, thật không hiểu nổi, ở Lỗ Đông, ai dám động vào con trai của Triều Công Nguyên chứ? Mười mấy năm nay chưa từng có chuyện này, bà xã Bạch Yên Đan cũng tức giận lông mày dựng ngược, khuôn mặt đẫm lệ.



Bạch gia bên trong, Triều gia bên ngoài, hai nhà hợp nhất, ở Lỗ Đông tương đương với cửa số 1, Triều Quân Hoành được coi là công tử hào hoa bậc nhất, nhưng vị công tử này tự nhiên lại chó ngáp phải ruồi trở thành người mất tích, chiều qua xảy ra một vài chuyện bọn họ cũng biết tình hình, nhưng sau đó tại sao lại kéo cả con trai mình vào chư, nếu chỉ là có chút sơ xuất thì không nói làm gì …

Con trai của Tiền Phú Nhân ở Tuyền Thành cũng trong danh sách bị Cục 19 đưa đi. Hắn run rẩy đôi chân, thằng nhỏ này làm cái gì chứ?

Vì quá lo lắng cho con trai, sau khi báo với Bí thư Bạch cũng không báo tin gì cho nhà họ Triều cho tới khi Triều Công Nguyên gọi điện tới ông ấy mới nói lại một lượt tình hình. Sắc mặt của hai vợ chồng ông Triều đều thay đổi, Bạch Yến Đan thì bận gọi điện cho anh trai là Bạch Hoán Sênh kể nể tình hình …

- … Anh sớm biết rồi, đợi sau hãng nói đi, bên anh có việc …

Bạch Hoán Sênh nói xong liền cúp ngay điện thoại.

Bạch Yến Đan trợn tròn mắt, anh cả đã sớm biết chuyện này sao? Bà quay sang nhìn chồng:

- Anh cả nói đã biết rõ tình hình rồi, bên đó có việc nên không nói gì hơn, làm sao đây? Nghe nói Cục 19 cũng không dễ động vào đâu, Quân Hoành sao nó lại gây sự với cơ quan đó chứ? Không thể nào.

Triều Công Nguyên cũng sốt ruột nên cứ xoa xoa tay vào nhau, lông mày nhíu lại, một lúc sau mới nói:

- Lẽ nào, có liên quan tới Liễu gia? Hôm qua không phải vì sự kiện của hội quan Đông Thái dẫn đến mọi chuyện sao? Nhưng Liễu Tông Quyền sao có bản lĩnh lớn như vậy? Không thể nào, bằng không ông đã sớm phản bác rồi.

- Tuyệt đối không thể nào, nhà họ Liễu có cửa lớn như vậy, làm sao có thể để chúng ta ức hiếp bao năm vậy mà không phản ứng gì? Em thấy không thể nào.

Hai vợ chồng họ đều không tin là Liễu gia gây ra chuyện này, vì họ ức hiếp người ta nhiều năm rồi, biết được họ Liễu không có chỗ dựa lớn như vậy.

Trong phòng làm việc vẫn là Triều lão nhị Triều Công Hanh, lão tam Triều Công Lợi, lão tứ Triều Công Thông, bốn anh em họ Triều, Nguyên, Hanh, Lợi , Thông.

- Anh, có thể Liễu gia đột nhiên gặp được quý nhân thì sao? Sao lại trùng hợp thế, đúng lúc quan trọng này thì xảy ra mọi chuyện.

- Đừng hoảng, đừng hoảng ... đợi chút chị dâu các chú liên hệ với Bí thư Bạch rồi nói tiếp, thằng bé Quân Hoành này, tôi thấy sớm muộn cũng xảy ra chuyện, quả nhiên là như vậy. Không xảy chuyện thì không sao, một khi có chuyện chúng ta đều bó tay không có cách gì, tôi vẫn nghĩ không ra, sao lại chọc tới cả Cục 19 chứ?

Lão tứ Triều Công Thông còn có chút không rõ Sở 19 này là cái gì,

- Anh cả, Cục 19 là gì? Rất có quyền sao ?

Triều Công Nguyên nhìn sâu ông ta một cái:

- Lạc Hữu Minh hôm qua bị người ta đưa đi phối hợp điều tra, bị Sở 19 đưa đi, đều không cần phải báo cáo bên Tư lệnh quân khu, chú nói Cục 19 này quyền lực mạnh hay không? Anh chỉ nghe nói nó thuộc Bộ tổng tham mưu II.

Bạch Yên Đan cũng khá quen thuộc với tình hình quân tình, bà nói:

- Bộ Tổng tham mưu II rất có quyền lực, có vị trí hết sức quan trọng trong quân đội, lấy một phép so sánh nhé, nói nó là Cẩm Y Vệ của Minh triều cũng không phải là nói quá, nhưng cơ quan này rất cẩn mật, không tùy tiện nhúng tay vào việc của địa phương.

Triều Công Nguyên thêm vào một câu:

- Một khi nó nhúng tay vào việc của địa phương, thượng tướng địa phương cũng có thể bất lực, ái dà, làm sao bây giờ?

Bọn họ ở đây thở ngắn than dài, văn phòng của Bí thư Tỉnh ủy Bạch cũng ồn ào, Nhị Thế Tổ của chúng ta thì đang ôm Ninh Hân trong vòng tay.

Ninh Hân là người phụ nữ đầu tiên có loại tiếp xúc này với hắn trong kiếp này, tình yêu đối với cô là rất đặc thù, hắn thích cảm giác được đè lên thân hình uyển chuyển của cô và nghe cô kêu, mỗi lần vui vẻ với Ninh Hân đều là được tận hưởng cái cảm giác tột cùng của sự thăng hoa.

Buổi sáng khi vừa mở mắt ra lại một lần nữa quăng Ninh Hân lên giường, còn nói với cô:

- Làm chuyện này với chị chẳng bao giờ thấy đủ, tại sao vậy?

Ninh Hân chỉ có thể trợn mắt lên nhìn, khi chị Trần vào đưa điện thoại thì bọn họ vẫn trần chuồng nằm đè lên nhau, trong tư thế như song yến liệng, khiến mỹ nữ Ninh Hân chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào, nhưng cô biết chị Trần là một bảo mẫu thân thiết nhất.

- … Điện thoại của Bí thư Tỉnh ủy Thẩm ...



Khi chị Trần mở cửa bước vào đặt ngón trỏ ở giữa môi, ý là bảo họ đừng lên tiếng.

Đường Sinh giương cung bạt kiêm để ngừng lại trong tư thế vận động, chậm rãi đẩy mạnh vào trong nằm sát đằng sau Ninh Hân, cứ như vậy hắn nằm sát đằng sau không có ý định dậy. Ninh Hân thì xấu hổ nhắm tịt mắt thừ lâu, chỉ còn lại tiếng thở đều đều, Đường Sinh cứ như vậy nghe điện thoại.

- Bác Thẩm, nói như vậy tức là truyền thông đã làm ầm chuyện ngày hôm qua lên rồi sao? Vậy rất tốt, làm lớn đi.

Một câu nói như vậy đã kết thúc cả đoạn đối thoại, “làm lớn đi”, ba chữ đó sau khi phát ra từ miệng Nhị Thế Tổ uy lực lớn bao nhiêu?

Chị Trần nhún vai, lấy lại điện thoại, vỗ vai tiểu thủ trưởng,

- Sắp 10 giờ rồi, còn chưa dậy sao?

- Không dậy được, Ninh Hân quyến rũ em thế này, em thấy còn phải thêm nửa tiếng nữa.

Đường Sinh lúc này rất bực tức, sự ảnh hưởng của Triều Gia thêm Bạch thị quả nhiên thâm nhập vào hệ thông quan liêu của địa phương. Thái độ của Ủy ban kỷ luật tỉnh căn bản không đủ để làm kinh sợ bọn họ, vậy thì tốt, để các người thấy được sự lợi hại của Ủy ban kỷ luật. Nghĩ như vậy, lại đem mọi sự tức giận đè lên người Ninh Hân, hai tay của hắn bóp chặt hai háng của Ninh Hân, động tác rất mạnh mẽ, chị Trần còn chưa đi ra ngoài Ninh Hân đã kêu lên một tiếng ‘a’, không có cách nào khác, quá mãnh liệt mà.

Trong phòng khách, Sắc Sắc và Tú Hinh đang ngồi, nghe thấy tiếng động bên trong liền nhìn nhau,

- Xem kìa, hoang dã đến cực độ sao?

Chị Trần đóng cửa lại:

- Tiểu thủ trưởng bốc hỏa rồi, việc hôm qua báo chí đã làm ầm lên rồi, các cô ngồi đi, tôi đi mua báo về xem

Sắc Sắc vừa nghe cũng trợn tròn mắt:

- Thật sao? Thật không biết sống chết à, muốn chọc thiếu gia của chúng ta tức chết sao, còn hại Ninh Hân thảm rồi, có nghe thấy tiếng kêu thê thảm đó không? Chủ tịch Hinh, nếu đổi lại là chị, có thể ngất xỉu không?

Cô lại có ý muốn trêu đùa.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tú Hinh đỏ ửng, đến nay còn chưa cùng với Đường Sinh phát triển đến bước cuối cùng, nhưng lần này tiếng kêu của Ninh Hân khiến cô có chút sợ hãi,

- Súc sinh, tôi chẳng thèm để ý tới hắn đâu.

Trong lòng lại nghĩ, đổi lại là mình liệu có chịu nổi không?

Sắc Sắc lại chớp mắt với Tú Hinh nói:

- Khi đàn ông nên là súc vật thì phải là súc vật, tôi thích súc vật như thế.

Ở hội quán Đông Thái, hôm nay vẫn còn cảnh sát đến nhưng không niêm phong, mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, chỉ là chịu sự chỉ trích của báo chí, phòng khách của hội quán cũng trống không, người vào cửa gần như không có, không bị ảnh hưởng chút nào là không thể.

Liễu Tông Quyền và Loan Nghệ Mỹ đã đến hội quán từ rất sớm, báo hôm nay họ cũng xem rồi, bọn họ ngoài cười khổ ra thì cũng không có cách nào.

Thư kí và mấy trợ lý gọi điện bảo phía bên công ty quan sát cổ phiếu Đông Thái, lúc gần buổi trưa vẫn tiếp tục trong thế giảm xuống.

Hôm nay chắc chắn sẽ giảm rất mạnh, các thành viên trong hội đồng quản trị liên tục gọi điện tới quấy nhiễu chủ tịch Liễu, ông ấy thẳng tay tắt máy luôn, gọi cái quái gì chứ?

- Tông Quyền, trưa nay có nên mới Tiểu Đường ăn cơm không? Có lẽ bên cậu ấy có tin tức mới nhất cũng không chừng à.

- Nên chứ, anh cũng không biết Tiểu Đường bận không, em, em liên hệ với cậu ta đi,

Liễu Tông Quyền cũng ngại phải gọi cho Đường Sinh.

Khi điện thoại của Loan Nghệ Mỹ gọi đến, Đường Sinh đang tắm, Sắc Sắc mang điện thoại tới, hắn liền đồng ý buổi trưa đi ăn.

Cùng lúc đó, vợ chồng Triều thị của Thanh Cương đang trên đường vội tới Tuyền Thành, bọn họ phải đến gặp Bí thư tỉnh ủy Bạch.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook